Daininki Idol na Classmat...
Kishimoto Kazuha Miwabe Sakura
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần 3: Lễ Hội Văn Hóa

Chương 98: Lễ Hội Trường Học 5

6 Bình luận - Độ dài: 1,602 từ - Cập nhật:

Mừng 50 Năm Giải Phóng Miền Nam Và Thống Nhất Đất Nước

____________________________________________

Số lượng người đến nhà hàng đã tăng lên, nhưng công việc tôi phải làm thì vẫn như cũ.

Sau khi đặt món lên bàn cho mấy cô nàng, tôi thấy có khách mới bước vào và chào đón họ

"Chào mừng trở về, tiểu thư"

Đứng trước hai cô gái trạc tuổi đại học, tôi nở nụ cười bán hàng chuyên nghiệp nhất có thể.

Có vẻ họ thích điều đó và bắt đầu cười khúc khích.

"Chỗ ngồi cho hai người, đúng không ạ ?"

"Vâng. Um, ùm, cậu là nhân viên phục vụ khách phải không?"

"Hả? À, đúng rồi. Tôi là người phục vụ khách...."

"Yay! may quá"

"Tôi không biết họ hài lòng với điều gì, nhưng nhận được lời khen thì không tệ chút nào.

Khi tôi cảm thấy đỡ hơn một chút, tôi nhận ra sự ồn ào phía sau mình.

Liếc nhìn từ bên cạnh, tôi thấy Rei đã bóp nát một chiếc cốc giấy đựng nước và hai người còn lại đang vội vã cố gắng che nó lại.

Nó có vẻ như không phải là chuyện lớn, nên tôi tạm thời để yên đấy, nhưng tốt nhất là tôi không nên thể hiện bất kỳ thái độ rõ ràng nào nữa vào lúc này.

"Vậy mời đi lối này ạ."

"Vâng!"

Tôi dẫn hai người đầy hào hứng đến bàn của họ, nơi họ được phục vụ nước trong cốc giấy trong khi chờ họ quyết định món mình gọi.

Không hiểu sao họ gọi tôi, nên tôi dừng lại trước bàn của họ.

"Này, tên cậu là gì vậy?"

"Tôi tên là Shidou"

"Không phải họ, tên gọi đầy đủ của cậu là gì?"

"…..Là Rintaro."

"Hee~, Rintaro-kun,nó thật là, thật là một cái tên dễ thương."

"Bạn nghĩ vậy sao?"

"Vậy Rintaro-kun có bạn gái gì chưa?"

"Không... Hiện tại tôi không hẹn hò với ai cả."

"Hả!? Cậu ngầu như vậy mà lại không có ai, chẳng phải uổng quá à?"

"Chuyện đó... tôi không nghĩ mình ngầu đến thế đâu――――"

"Nhưng mà nếu cậu không có bạn gái, thì... tôi có nên ứng cử luôn không nhỉ? Ha ha, đùa thôi!"

"Ha ha ha..."

Cuộc trò chuyện này là sao thế ?

Tôi không biết phải phản ứng như thế nào nên tôi chỉ cười lịch sự cho qua.

Trong giây lát, tôi tự hỏi liệu điều này có quá lộ liễu không, nhưng điều đó không quan trọng vì hai cô gái trước mặt tôi đang cười rất vui vẻ.

Một nữa nữa, tôi nghe thấy tiếng vật gì đấy bị nghiền nát vang lên phía sau.

Khi tôi kiểm tra bằng cách đảo mắt, lần này không chỉ Rei mà cả Mia cũng đang nghiền nát những chiếc cốc giấy trên tay.

Một cơn ớn lạch chạy dọc sống lưng tôi.

"Rintaro! Cậu có thể giúp tôi một lát được không?"

"Ồ, chắc chắn rồi! Tôi sẽ tới đó ngay!"

Doumoto vội vã gọi, tôi rời khỏi chiếc bàn nơi tôi đang phục vụ hai cô gái.

Thành thật mà nói thì tôi thấy nhẹ cả người. Không phải là tôi cảm thấy khó chịu, nhưng vì họ là khách nên không thể làm ngơ, và thế thì chỉ tổ tốn thời gian của tôi thôi.

"Ểー! Cậu định đi rồi à?"

"Tôi rất xin lỗi vì điều đó. Khi nào quyết định được món, xin hãy gọi tôi nhé."

Bỏ lại giọng nói đầy thất vọng phía sau, tôi bước đi để xử lý vị khách mà Kakihara và Doumoto không thể xoay xở nổi.

Chúng tôi đã cố tình giữ số lượng bàn ở mức thấp để tránh bị đầy khách, nhưng khi tốc độ thay phiên khách tăng lên, thì công việc cũng bận rộn hẳn.

Những cô gái làm cùng ca với bọn tôi hình như có kinh nghiệm làm thêm ở nhà hàng gia đình và họ xử lý khách nam một cách vô cùng hiệu quả. Tiếc là chúng tôi không theo kịp họ.

(Chết tiệt... Biết thế đã không nhận cái công việc này rồi.)

Mặc dù công việc chỉ mới bắt đầu nhưng không thể tránh khỏi việc không làm quen với công việc.

Có vẻ như Kakihara đã quen với điều đó rồi, nên Domoto và tôi cần phải theo kịp nhanh chóng.

"――――Này, tụi bây, mau tới đây nhanh lên!"

Khi tôi đang tiếp tục công việc, một giọng nói đầy khó chịu vang lên từ phía lối vào.

Đó là Kịnou, đi cùng với đám bạn từ trường khác.

Hắn ta còn tỏ ra kiêu ngạo hơn bình thường, có lẽ là do được vây quanh bởi đám bạn.

Cô gái đi phục vụ khách hàng trông có vẻ hơi bối rối.

"Haa...tụi mày ngủ đến giờ này rồi, nên nhờ vậy mà chúng ta bị trễ đấy."

"Thật đấy, mày nên cảm ơn vì bọn tao còn đến đây... bọn tao vẫn còn buồn ngủ mà."

Những tên phía sau Kinjou, đang ngáp ngắn ngáp dài, trước đó tôi không thấy họ khi gặp hắn.

Giờ thì tổng cộng có năm người, tạo thành một nhóm khá nổi bật.

"Umm... Chào mừng ngài trở lại, chủ nhân. Bàn cho năm người ạ?"

"Nhìn là biết chứ gì?"

"X-xin lỗi vì sự vô lễ! Mời ngài đi theo tôi ạ."

Kinjou, người đang cư xử rất khó chịu, đi theo sau cô gái mặc đồ hầu gái với vẻ mặt khó chịu.

Đúng lúc đó, thằng bạn của hắn ta bắt đầu trêu chọc cô gái trước mặt với nụ cười toe toét trông rất khó chịu.

"Hừ, tôi tưởng sẽ rẻ tiền lắm chứ, nhưng mà thật ra lại khá chân thật đấy nhỉ? Cô cũng dễ thương lắm đấy."

"U-umm... Làm ơn dừng lại đi."

"Hả? Chẳng sao đâu mà. Nào, phục vụ tốt cho bọn tôi đi."

Tên này đang cố gắng sờ soạn vào cô ấy, và cô ấy trông có vẻ khó chịu, nét mặt đầy sợ hãi.

Thực sự thì cảnh tượng này đã vượt quá giới hạn rồi.

Khi tôi định lên tiếng yêu cầu họ dừng lại, thì trước khi tôi kịp làm vậy, Kakihara với tinh thần chính nghĩa mạnh mẽ đã hành động.

"Xin lỗi, cậu có thể ngừng sờ vào bạn nữ trong lớp chúng tôi được không?"

"Hả? Tôi có sờ vào đâu đâu. Đừng có cáo buộc vô căn cứ như vậy. Cậu thật thô lỗ."

"Hả...." 

Thái độ xấu rõ ràng là từ phía bọn họ, nhưng họ chẳng có vẻ hối lỗi gì, ngược lại còn cười nhạo Kakihara, người đã can thiệp để nhắc nhở.

Nhìn vào khuôn mặt của bọn họ, Doumoto như muốn bùng nổ cơn giận ngay lập tức.

Doumoto nhíu chặt đôi mày, định bước tới đẩy bọn chúng ra từ phía sau Kakihara.

"......Ryuuji, dừng lại đi."

Tuy nhiên, Kakihara đã dùng tay ngăn anh lại.

"Nhưng..."

"Xin lỗi vì sự thô lỗ của tôi. Xin hãy tiếp tục thưởng thức quán cà phê quản gia và hầu gái của chúng tôi." 

Kakihara chắc hẳn cho rằng bọn này quá phiền phức.

Nếu Doumoto đối đầu với họ, có khả năng tình huống sẽ biến thành một vụ việc bạo lực.

Tất nhiên, Doumoto sẽ không bao giờ ra tay với bọn chúng, nhưng nếu chúng thực sự muốn gây chuyện, kết cục sẽ không tốt đâu.

Vì vậy, có vẻ như họ dự định giải quyết ổn thỏa mọi chuyện ngay bây giờ như một biện pháp răn đe, và từ giờ trở đi, dịch vụ chăm sóc khách hàng sẽ được chuyển sang cho các bạn nữ.

"Kakihara-kun..."

"Không sao đâu, để đó cho tôi."

Cô gái được hướng dẫn đến phục vụ một nhóm khác, và Kakihara bắt đầu dẫn nhóm của Kinjou đi.

Tuy nhiên, bọn chúng chắc chắn sẽ không hài lòng với chuyện đó――――.

"Này này! Chúng tôi đến đây vì nghe nói sẽ được tiếp đãi bởi mấy cô hầu gái, sao lại phải để tên này phục vụ?"

"Xin lỗi. Các cô ấy cũng đang bận nên..."

"Haa, thật là mất hết hứng. Này Kinjou, cái mà mày nói lúc dẫn chúng tao đến đây là nói dối à?"

Một tên đã ném một câu hỏi đầy nghi vấn về Kinjou, dù tỏ ra bất mãn nhưng lại nở một nụ cười xảo quyệt.

Nụ cười đó không chỉ có của hắn, mà tất cả bọn chúng đều mang trên mặt, và Kinjou, người đứng ở giữa, dùng tay ra hiệu như để xoa dịu đám người đó.

"Không, không, tao chắc chắn cô ấy ở đây, cô ấy chỉ trốn vì không muốn gây náo loạn thôi."

Sau khi nghe lời Kinjou, tôi toát mồ hôi lạnh.

Cuối cùng, tôi đã hiểu được mục đích của Kinjou ở đây.

"Bọn tôi không cần mấy người đâu, bọn con trai. Mau ra đây ngay, REI của MilleSta."

Kinjou cất cao giọng, cố ý nhắc đến tên cô ấy.

Vì giọng của hắn vang vọng trong hành lang, những khách hàng khác bắt đầu xôn xao.

Một số người đến đây vì REI của Millefeuille Stars học ở trường này. Nếu những tiếng nói như vậy được nghe thấy, sẽ có nhiều người tò mò đến tìm kiếm người không nên có mặt ở đây.

Đó chính xác là điều Kinjou muốn.

Đó là sự trả thù của hắn―――― vì bị Rei từ chối.

Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

sắp tới kiểu j cx "lúc đấy tôi tưởng thế là ngầu" :))
Xem thêm
tới tìm chết à
Xem thêm
Vác t con dao t trảm thằng dbrr này
Xem thêm
Xin phép xử trảm khứa này 🙏
Xem thêm
"Kịnou" 🐧
Xem thêm
Đập thằng này đi ...
Xem thêm