• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 10: Công quốc Alcrem

Chương 232: Những kẻ mang danh Anh hùng muốn hủy diệt thành phố, trong khi kẻ mang danh Ma vương lại bảo vệ nó

5 Bình luận - Độ dài: 5,851 từ - Cập nhật:

Note từ trans: Đổi xưng hô của Simon với Vandalieu từ anh -> em (vì Simon là đệ tử của Van)

---------------------------------------------

Thiết thạch đoàn, một trong những tổ đội mạo hiểm giả hạng D hoạt động tại thành phố Morksi, đang trên đường trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ khám phá một mê cung.

“… Kỳ lạ thật” đội trưởng Rock lẩm bẩm.

Dù không đến mức dừng lại để suy nghĩ, nhưng rõ ràng anh đang có điều gì đó băn khoăn.

“Có gì lạ đâu? Số lượng quái quanh thành phố ít hơn bình thường thì có thể do đang là mùa đông, với lại Vandalieu cũng đang ở đây mà” một người trong nhóm lên tiếng.

Việc những quái vật yếu như Goblin hay Thỏ Sừng lảng vảng quanh thành phố vốn chẳng hiếm, nhưng mùa đông thì cũng ảnh hưởng đến lũ quái như con người vậy. Thế nên thời điểm này trong năm, số lượng quái quanh thành phố giảm cũng là chuyện dễ hiểu.

Hơn nữa, Vandalieu dạo gần đây thường xuyên đưa Fang cùng hai đệ tử là Simon và Natania ra tập luyện giữa thành phố và những khu rừng Tổ quỷ. Nhờ vậy mà mấy con quái nhát gan đã cuốn gói hết, còn những loài như Goblin – không biết lượng sức mình – thì bị đem ra làm đối tượng luyện tập.

Mọi người trong tổ đội thở dài khi nhớ lại cảnh Vandalieu và những người đồng hành trên đường về, với Fang cực kỳ nổi bật đi cùng.

“Nhắc mới nhớ, Fang lên Rank nữa rồi nhỉ?”

“Lớn hẳn ra luôn, đứng xa cũng thấy được. Một con Huge Hellhound… hình như trước đây bọn mình từng thấy loại này làm Boss ở mấy cái mê cung tụi mình bỏ dở giữa chừng đúng không?”

“Đám chuột thì không thay đổi mấy về bề ngoài… nhưng chắc tụi nó cũng lên Rank rồi… Nói thật là tôi sốc luôn đó.”

Khi mới gặp, Fang và đám chuột chỉ ở Rank 2. Bây giờ, bọn chúng đã chạm đến Rank 5. Dù trong lòng không hẳn là không vui khi những người mình quen tiến bộ, nhưng việc bị họ vượt mặt trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy lại gây ra cú sốc tinh thần lớn hơn là niềm vui đối với các thành viên trong đoàn.

“Nhưng mà, mấy người không nhắc gì tới Simon hay Natania hết nhỉ… Là sao vậy?” Rock hỏi.

“Tại bọn này ganh tị với Simon đấy” một người trong nhóm thú nhận.

“Giờ Simon không phải là người đáng thương nữa mà là đối thủ rồi” người khác tiếp lời.

“Mấy người à… tôi đâu có quên là đang mùa đông hay chuyện Vandalieu và nhóm của cậu ta đang ở đây đâu” Rock lắc đầu. “Ý tôi là, dù tính tới những chuyện đó thì vẫn có gì đó không ổn!”

“Cậu nói ‘cảm thấy kỳ lạ’... Có phải là vì dạo này có nhiều tân binh đi săn Goblin hơn không? Nghe nói mấy nhóm hạng E, mấy tay hạng D đi săn một mình hay mấy người đang mắc nợ cũng lao vào vụ này dữ lắm.”

Goblin nổi tiếng với khả năng sinh sản điên cuồng trong số các loài quái vật, nên Guild mạo hiểm giả luôn có nhiệm vụ săn chúng. Thế nhưng, từ trước tới giờ những nhiệm vụ đó chưa bao giờ được coi là thứ “ngon ăn”. Goblin thì yếu thật, nhưng phần thưởng cũng bèo – tai của chúng là thứ duy nhất có thể nộp để nhận tiền, mà giá thì chẳng đáng là bao. Cũng không có bộ phận nào của Goblin đem về bán được cả, nên không ai lại muốn ra ngoài trời rét cắt da để đi săn bọn đó.

Vậy mà giờ đây, nhờ món Gobu-gobu mà Vandalieu giới thiệu – dùng thịt Goblin làm nguyên liệu – thịt của chúng tuy vẫn rẻ nhưng đã bắt đầu có chỗ tiêu thụ. Cộng thêm các đơn hàng của những người muốn nguyên liệu nấu món này, việc săn Goblin bắt đầu sinh lời.

Giết một con Goblin tuy không đủ tiền trọ một đêm, nhưng nếu chịu khó mổ xẻ xác nó đem thịt về bán, thì ít nhất cũng đủ trang trải chỗ ngủ cùng một bữa cơm đơn giản. Với những tân binh đang kẹt tiền, đây rõ ràng là công việc dễ thở hơn nhiều so với xúc tuyết trong thành hay trên đường quốc lộ.

Mà nói đến xúc tuyết, công việc ấy giờ đây được giao cho dân nghèo sống ở khu ổ chuột theo dạng làm công.

“Thành ra không khí quanh thành phố dạo này khác hẳn năm ngoái. Có khi chính vì thế mà cậu thấy kỳ lạ đó” một người trong đội nói.

“… Cũng phải. Giờ nghĩ lại thì tôi thấy có nhiều gương mặt lạ hơn hẳn” Rock gật gù.

Morksi vốn là một thành phố buôn bán, người ra kẻ vào không dứt. Mạo hiểm giả đến đây cũng nhiều vô số. Mấy gương mặt mới xuất hiện khi hộ tống đoàn thương nhân thì chẳng lạ, và việc những người quen cũ rời thành cũng là chuyện thường ngày.

Giờ lại thêm mấy lý do mà đồng đội vừa kể, chuyện Rock thấy nhiều mạo hiểm giả lạ mặt cũng không có gì quá bất ngờ.

“Ừm… chắc cũng không đến mức phải lo lắng quá” Rock kết luận rồi cùng mọi người tăng tốc trở về thành.

----------------------------------------------

Hajime Fitun đập mạnh tay, nghiền nát một con côn trùng.

“Chỉ huy, làm vậy có ổn không? Nếu diệt lũ này, chẳng phải Vandalieu sẽ phát hiện vị trí của chúng ta sao?” – một anh linh, hiện đang trú ngụ trong thân xác con người, hỏi.

“Chúng ta không cần che giấu nữa” Hajime Fitun lạnh nhạt đáp.

Hiện tại, hắn đang dẫn theo thuộc hạ tiến về phía thành phố Morksi.

Hajime Fitun xem khu vực quanh Morksi là lãnh địa của Vandalieu. Đã vậy thì trốn trong đó chỉ là hành động vô nghĩa.

Hắn thở dài khi thấy Vandalieu vẫn chưa xuất hiện sau khi hắn nghiền nát con côn trùng Undead. “Lần này cũng giống như mấy lần thử trước… Có vẻ như hắn không chia sẻ giác quan với đám côn trùng đó, hoặc cũng không thể nắm chính xác vị trí của từng con” hắn nói. “Chứ nếu không, hắn đã xông tới tấn công rồi.”

Hajime Fitun đã nghiền nát vài con côn trùng Undead mà Vandalieu thả ra. Lần đầu tiên, hắn dùng một con thú bị điều khiển bằng 【 Marionette 】. Lần thứ hai, hắn lợi dụng một lữ khách tình cờ đi ngang. Và lần thứ ba, chính hắn ra tay.

Thế nhưng, Vandalieu hay thuộc hạ của cậu ta đều không xuất hiện.

“Không, có lẽ là hắn đang quan sát thôi. Cũng có khả năng hắn đã biết vị trí của chúng ta và đang lên kế hoạch ngăn chúng ta trốn thoát” Hajime Fitun nói tiếp.

Quả thật, khi thử nghiệm trước đó, hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần bỏ chạy ngay lập tức. Có thể Vandalieu cố tình để mặc cho bọn hắn lảng vảng, để đến khi thời cơ chín muồi mới vây bắt.

“Vậy có hủy kế hoạch không?” – một anh linh trong nhóm Flame Blades hỏi, vẻ không hài lòng.

“Không thể làm vậy được, thưa Chỉ huy” Gordon Bobby cau mày. “Chúng tôi còn phải chịu cảnh mắc kẹt trong mấy cái thân xác này đến bao giờ?”

Đối với đám anh linh, đây là lần đầu tiên sau rất lâu mới được sở hữu cơ thể vật lý.

Dù thể trạng có khác nhau, nhưng tất cả bọn họ đều yếu hơn so với khi còn sống – lý do khiến họ từng phải vất vả trong mê cung thử thách của Fitun, dù nơi đó chỉ ở mức hạng B.

Tuy nhiên, được chiến đấu bằng thân thể thực sự một lần nữa, dù chỉ là với quái vật, vẫn là điều khiến họ hứng khởi.

Nhưng họ không muốn lưu lại trong những thân thể tạm bợ này quá lâu. Các trận đấu vừa qua chỉ là màn khởi động – mục tiêu thật sự vẫn là trận tử chiến với Ma Vương thời hiện đại: Vandalieu.

Kẻ đã hấp thụ các mảnh của Ma Vương, đánh bại những Pure-breed Vampire, đẩy các anh hùng do Alda đào tạo vào bước đường cùng và thậm chí còn ăn tươi nuốt sống "cánh tay phải" của vị thần ấy.

Nếu trận chiến đó cứ tiếp tục bị trì hoãn thì tất cả anh linh sẽ rất thất vọng. Và bản thân Hajime Fitun cũng vậy.

“Không. Kế hoạch vẫn tiếp tục” hắn khẳng định chắc nịch.

Một anh linh bật cười: “Đúng là Chỉ huy có khác!”

“Đừng có vội mừng. Dù chúng ta có rút lui, tình hình cũng chẳng khá hơn chút nào đâu. Đừng quên, phe bất lợi hiện giờ là chúng ta” Hajime Fitun nghiêm giọng nhắc nhở.

Nếu rút lui lúc này, thì chỉ càng trao thêm thời gian cho Vandalieu. Đó mới là lý do khiến bọn hắn không được phép dừng bước.

“Bao vây thành phố, đợi tín hiệu rồi tấn công” Hajime Fitun ra lệnh tiếp. “Tuyệt đối đừng chui qua bất kỳ cái hố nào, kể cả khi chính các ngươi đào ra. Đừng quên rằng kẻ địch có một khối thịt khổng lồ có thể dùng không gian ma pháp và một tà thần trong hàng ngũ.”

Hajime Fitun chưa từng trao đổi thông tin gì với phe Alda, và cả Gordon Bobby cùng các anh linh khác cũng vậy. Vì thế, bọn họ hoàn toàn không biết đến dù chỉ chút ít thông tin mà Alda có được về trận chiến giữa Vandalieu và Birkyne.

Dẫu vậy, hắn chẳng gặp khó khăn gì khi tưởng tượng rằng Gufadgarn – tà thần mê cung, kẻ đã tạo ra Thử thách của Zakkart và lang thang khắp đại lục – đang đứng về phía Vandalieu.

Hắn cũng chưa từng quên sự tồn tại của Legion – những kẻ cũng có khả năng dịch chuyển tức thời.

“Đừng lo về lũ côn trùng Undead và mạng lưới giám sát bằng linh hồn. Bỏ qua cả đám dân thường quanh thành phố đi… Khi trận tử chiến bắt đầu, họ cũng sẽ bị cuốn vào và bị nghiền nát như nhau thôi” Hajime Fitun nói tiếp.

“Vậy, thưa Chỉ huy, cái ‘tín hiệu’ mà ngài nói là gì ạ?” một anh linh cất tiếng hỏi.

Bọn họ là phe chủ động tấn công, nhưng đồng thời cũng là kẻ đang bị dồn vào chân tường không lối thoát. Lịch sử luôn do kẻ chiến thắng viết nên, và nếu họ không thể giành chiến thắng, họ sẽ bị ghi danh là phe tà ác. Kể cả có phép màu cho họ sống sót rút lui, Alda có lẽ cũng sẽ tuyên bố rằng họ không còn xứng đáng là thần, rồi đóng cọc xử tử như cách đã làm với Vida.

“Rồi sẽ biết thôi” Hajime Fitun cười mỉm.

---------------------------------------------

“Các ngươi đã làm rất tốt khi tin tưởng và đi theo ta đến tận hôm nay. Giờ đây, cả hai đã hoàn toàn điều khiển được các chi giả rồi” Vandalieu nói.

Cậu đang đứng trên cánh đồng cỏ xanh mướt như thường lệ, cách thành phố một quãng, nơi đang là địa điểm huấn luyện của Simon và Natania. Giờ đây khi buổi tập đã bước vào một giai đoạn nhất định, cậu có chuyện cần nói với họ.

Fang sủa nhẹ một tiếng như lời khen ngợi dành cho Simon và Natania, trong khi lũ chuột bắt đầu cất tiếng hát chúc mừng. Nhờ luyện tập không ngừng, cấp độ kỹ năng và Rank của họ đều đã tăng lên, đúng như nhóm của Rock từng suy đoán.

Fang vốn to cỡ một con bò, giờ đã vượt cả trâu rừng. Còn đám chuột thì trông chẳng khác mấy so với trước kia, nhưng… nếu chúng vào tư thế chiến đấu, sự thay đổi chắc chắn sẽ bộc lộ rõ.

“À, ờm… sư phụ nói thật đấy ạ?” Simon ngập ngừng hỏi.

“Không phải sư phụ đang đùa đấy chứ?” Natania chớp mắt ngạc nhiên.

“Ta nói thật” Vandalieu khẳng định. “Hai người đã nhận được chức nghiệp mới là ‘Spirit Form User’, và điều khiển chi giả còn thành thạo hơn cả khi còn tay chân thật.”

“Nhưng mà, chức nghiệp đó chẳng phải yếu hơn, hay đúng hơn là… kém xa chức nghiệp của sư phụ à?” Natania nghiêng đầu hỏi.

“Nếu bỏ qua điểm khác biệt với ‘Spirit Warrior’ thì đây vẫn là chức nghiệp rất phù hợp để tận dụng tối đa 【 Linh thể 】. Các ngươi nên tự hào về điều đó” Vandalieu bảo học trò của mình. “Và hai người cũng đã tiến bộ vượt bậc. Mười ngày trước đánh bại cả bầy Kobold, năm ngày trước săn lũ Orc dọc rìa Tổ quỷ, và hôm qua còn hạ được cả Golem đá khổng lồ hạng nặng nữa, đúng không?”

“À, sư phụ nói con quái mà sư phụ lôi ra từ đâu đó ấy hả” Simon gãi đầu.

“‘Từ đâu đó’ à…” Natania bật cười khẽ.

Vandalieu không chỉ cho họ đấu tập mà còn bắt họ tham gia thực chiến – để cả hai có thể làm chủ chi giả tốt hơn so với thời còn tứ chi đầy đủ.

Cậu nâng dần độ khó – từ lũ Thỏ Sừng, Goblin yếu đuối, đến nhóm mười con Kobold, rồi Orc hạng 3.

Cuối cùng là Golem đá khổng lồ hạng 4. Không phải loại Golem do Vandalieu tự tạo ra bằng kỹ năng 【 Kiến tạo Golem 】, mà là sinh vật xuất hiện tự nhiên trong Dungeon , rồi được Gufadgarn dịch chuyển tới. Nó giữ đúng sức mạnh của một quái vật Rank 4, không hề bị ảnh hưởng bởi "Dẫn lối (Guidance)" của Vandalieu hay kỹ năng 【 Siêu cấp cường hóa thuộc hạ 】.

Tuy với Vandalieu và nhóm cậu thì nó chẳng khác gì ruồi muỗi, nhưng với Simon và Natania – vốn chỉ từng là mạo hiểm giả hạng D, chỉ đủ sức solo quái vật Rank 3 – thì đó là đối thủ không hề dễ chơi.

Dù không dễ dàng, họ đã hợp sức đánh bại quái vật Rank 4 đó vào hôm qua mà không tổn thất gì nghiêm trọng.

Nói cách khác, hai người giờ đã mạnh hơn cả thời chưa bị mất chân tay.

“Với kết quả đó, ta nghĩ chấm dứt việc huấn luyện tại đây cũng không quá sớm” Vandalieu nói.

“Chỉ là… với phong cách của sư phụ, tụi em tưởng sư phụ sẽ tổ chức kiểu như bài kiểm tra tốt nghiệp gì đó rồi mới cho tụi em nghỉ chứ…” Natania trông hơi hoang mang.

“Bị thông báo tốt nghiệp đột ngột kiểu này thấy hụt hẫng ghê…” Simon cười gượng.

Vandalieu gật đầu. “Ta cũng nghĩ vậy, nhưng kế hoạch có chút thay đổi. Ta quyết định hoãn bài kiểm tra tốt nghiệp lại.”

Có vẻ cậu cũng từng định làm như thế thật.

“Vậy thì, đây là dấu hiệu tốt nghiệp dành cho các ngươi” Vandalieu vừa nói vừa kéo tấm vải phủ lên chiếc xe kéo, để lộ ra những chi giả bằng kim loại nhìn qua đã biết là không phải sắt thông thường.

“C-cái gì vậy?!” Simon thốt lên.

“Là sản phẩm hợp tác giữa ta và vài người” Vandalieu đáp.

Đó là những chi giả chế tạo từ kim loại lỏng như Death Iron (Tử thiết) và Dark Copper (Dạ đồng), do chính Vandalieu, thợ rèn Datara ở Talosheim và thợ chế tác vũ khí của tộc Ghoul – Tarea – cùng nhau thực hiện. Kim loại lỏng được rèn luyện, kết hợp với vật liệu từ các mảnh cơ thể của Ma Vương và được truyền ma lực.

“Lần đầu tiên em thấy thứ gì như thế này… Thật sự tuyệt vời. Em có thật sự được nhận thứ này không?” Natania run giọng hỏi.

“Em… em biết ơn lắm, sư phụ. Nhưng ngay cả em cũng nhận ra đây không phải là hàng tầm thường đâu” Simon nói, vẫn chưa tin nổi.

“Đúng là vậy. Chúng mạnh hơn hẳn loại mà các ngươi đang dùng – những chi giả được ta chế lại từ giáp tấm mua ở cửa hàng vũ khí” Vandalieu giải thích. “Nếu đem bán một cái thôi, có lẽ cũng đủ để mua vài chục chi giả loại Magic Item chất lượng.”

Sau vô số lần thử nghiệm, chi giả này giờ đã đạt đến mức sánh ngang với các trang bị truyền thuyết.

‘Aegis’ Melissa từng nói: “Sẽ có khối người sẵn sàng tự chặt tay chân chỉ để đổi lấy một chi giả như thế.”

“À mà, mấy cái này có thể đổi màu tùy ý, nên chắc tốt nhất là để trông giống sắt thường” Vandalieu nhắc thêm. “Và đừng có từ chối – như vậy sẽ rất phí phạm. Chúng được thiết kế đúng theo kích thước của hai người, và nếu không có kỹ năng 【 Thể linh hồn (Linh thể - Spirit Form) 】 thì chúng chẳng khác gì đống sắt vụn.”

“Nếu là vậy thì… tụi em nhận” Simon gật đầu.

Hai học trò do dự thêm chút nữa, nhưng khi biết đây là chi giả dành riêng cho họ, họ đã chấp nhận.

Họ tháo đai buộc, rút linh thể ra khỏi chi giả cũ rồi lắp chi giả mới vào. Ngay khoảnh khắc hoàn tất, sự khác biệt hiện rõ.

“Thật không thể tin được! Trọng lượng thì tương đương, mà cảm giác nhẹ bẫng! Khớp nối cũng mượt quá trời… Còn biến hình được không?!” Natania hào hứng hỏi trong khi Maroru cùng lũ chuột nhảy múa vòng tròn quanh cô.

“Được” Vandalieu đáp. “Simon, anh thử luôn đi. Lần sau vào trận, hãy truyền Mana vào cánh tay và nói ‘biến hình’.”

Simon chợt cau mày, im lặng giây lát như đang đắn đo, rồi bất ngờ cúi đầu sâu.

“sư phụ ơi! Em có chuyện quan trọng muốn xin được biết! Thực ra là—”

“Có phải là về việc cái phước lành mà anh mừng rỡ khoe tháng trước… đã hiện rõ tên trên đó?” Vandalieu hỏi.

“Không hiện hết nhưng đúng là có… Em cố tình không hỏi sư phụ từ bữa giờ, nhưng có quá nhiều điều kỳ lạ quanh sư phụ rồi!” Simon nói tiếp. “Khi em hỏi Jenny về kỹ năng 【 Thể linh hồn 】, 【 Vật chất hóa 】 và 【 Điều khiển từ xa 】, chị ấy bảo chưa từng nghe ai dùng ba cái đó để điều khiển chi giả cả.”

“Ừ, vì ta cố tình không giải thích phần đó mà” Vandalieu thản nhiên.

Kỹ năng 【 Thể linh hồn 】 và 【 Vật chất hóa 】 gần như chỉ tồn tại ở Undead. Quái vật không phải Undead mà có chúng đã hiếm, chứ đừng nói đến người bình thường. Còn 【 Điều khiển từ xa 】 thì… hoàn toàn chưa từng có tiền lệ.

“Vậy nên, sư phụ, em nghĩ là có khi nào—” Simon định nói tiếp.

“Simon, để sau đi” Vandalieu ngắt lời.

“Không, em muốn biết ngay bây giờ cơ!” Simon nài nỉ.

“Giờ không phải lúc đâu!” Natania chen vào.

“Natania, cô biết rõ thân phận thật của sư phụ rồi đúng không? Im lặng chút đi! sư phụ ơi, em thật sự cần—”

Nhưng những lời tiếp theo của Simon bị lấn át bởi một tiếng gầm vang dội từ bầu trời.

“Hả?” Simon ngẩng lên theo phản xạ.

Một con Rồng dài hơn mười mét đang bay vút qua bầu trời mùa đông trong vắt.

“C-cái quái gì thế kia?!”

“Dựa vào đặc điểm thì chắc là Thunder Dragon Rank 8” Vandalieu bình thản nhận xét. “Nhân tiện, Simon, quay lại chuyện lúc nãy nhé?”

“ĐÂY KHÔNG PHẢI LÚC ĐỂ NÓI MẤY CHUYỆN ĐÓ!! Một con Rồng vừa xuất hiện sát thành phố, ở khu vực không phải Dungeon cũng chẳng phải Tổ quỷ! Sao sư phụ không nhận ra sớm hơn hả?!” Simon hét lên.

“Ta đã nói là không phải lúc mà!” Natania quát lại.

Thực ra, Natania và Vandalieu đã sớm phát hiện ra con Rồng. Chắc Simon không nhận thấy vì đang cúi đầu thấp quá lúc cúi chào Vandalieu.

Thunder Dragon dường như cũng phát hiện nhóm người phía dưới. Nó há to miệng đầy răng nanh sắc nhọn.

Một luồng Lôi tức trắng lóa phóng ra. Tuy không rộng như Hỏa tức, nhưng nhanh hơn và chính xác hơn nhiều.

“Kimberley” Vandalieu gọi.

“Có mặt!” Kimberley – Schwartz Blitz Ghost – xuất hiện.

Kimberley sở hữu kỹ năng 【 Miễn nhiễm phong ma pháp 】. Lôi tức chẳng gây tổn hại gì đến anh, vì lôi là một nhánh ma pháp thuộc hệ phong tại Lamda.

“ 【 Tử lôi 】 ” Vandalieu niệm phép 【 Tử linh ma pháp 】.

Thunder Dragon tru lên trong đau đớn, bị xuyên thủng và thiêu cháy, rồi rơi xuống đất.

“M-một con Thunder Dragon… bị hạ dễ dàng vậy sao” Simon thẫn thờ.

“À, tiện nói luôn, chi giả này còn kháng sét, nên ngươi sẽ không dễ bị giật điện hơn người có tay chân thật đâu” Kimberley nói với Simon.

“T-Tôi hiểu rồi. Cảm ơn vì lời giải thích tận tình” Simon lắp bắp nói.

Dù đã nhận ra Kimberley là một hồn ma, có vẻ cú sốc vừa rồi khiến đầu óc anh hoàn toàn trống rỗng.

“… Dù đã được nghe kể hết rồi, vậy mà vẫn thấy choáng váng thật” Natania thì thào, cũng không giấu được vẻ kinh ngạc khi tận mắt chứng kiến sức mạnh của Vandalieu. Khác với Simon, cô đã biết về hoàn cảnh cũng như mục tiêu của Vandalieu, nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy cậu thực sự thi triển sức mạnh bên ngoài các buổi huấn luyện.

“Giờ thì, Simon. Về chuyện ‘giải thích sự thật’ ấy… đây không phải lúc, nên để sau cũng được đúng không?” Vandalieu lên tiếng.

“Ể? À, ừ thì…” Simon gật đầu lơ đãng, vẫn còn choáng váng nên chẳng nghĩ ra được gì.

“Cảm ơn nhé, Simon. Anh hiểu chuyện thật đấy, vì đúng là bây giờ không tiện” Vandalieu nói, rồi chỉ tay về phía khu rừng Tổ quỷ gần thành phố nhất.

Từ trong rừng, vô số Thunder Dragon, Mountain Giant, Ogre trang bị tận răng, Troll và Minotaur lũ lượt kéo ra. Tất cả đều gào thét điên cuồng và lao nhanh về phía mục tiêu của mình.

“Rồng, Khổng thạch nhân, Ogre, Troll với cả Minotaur?! Không đời nào trong cái Tổ quỷ đó lại có mấy con quái vật kiểu này! Sao lại có chuyện đó được?!” Simon hét lên.

“Chẳng lẽ là quái vật tràn ra từ Dungeon?! N-nhưng mấy Dungeon trong Tổ quỷ đó toàn hạng C hoặc D thôi mà, làm gì có quái vật Rank 8?!” Natania cũng hoảng hốt.

Simon thét lên một tiếng khi nhận ra phần lớn quái vật đang kéo thẳng về phía thành phố Morksi.

Xung quanh Morksi có vài khu Tổ quỷ và Dungeon, nhưng toàn Dungeon hạng C trở xuống. Vì thế, số mạo hiểm giả hạng B ở thành phố chỉ đếm trên đầu ngón tay… mà họ cũng chỉ là hạng B loại yếu.

Nói cách khác, với lực lượng hiện tại, không ai ở thành phố có thể đương đầu nổi với bầy quái vật đang tràn đến.

“Thế này thì thành phố tiêu mất! Sư phụ! Cái phép sét khủng khiếp lúc nãy, người còn dùng được mấy lần nữa?!” Simon hỏi.

“ 【 Tử lôi 】 à? Ta có thể dùng gần như không giới hạn” Vandalieu đáp.

“Ra vậy. Thế thì chắc người không thể—khoan đã, CÁI GÌ?!”

“Nhưng có vẻ ta sẽ phải đối đầu với một kẻ khác, nên ta sẽ ở lại đây cùng Kimberley và mấy người kia. Simon, Natania, hai người quay lại đi. Hợp tác với mẹ ta và những người khác bảo vệ thành phố. Xem như bài kiểm tra tốt nghiệp của hai người vậy.”

“Đ-đừng mà, Danna! Chỉ ở lại đây với gã này thì làm được gì… Ủa, lại thêm hồn ma nữa?!”

“Boss à, lẽ ra ngài nên giải thích vụ này sớm hơn chút” Kimberley chen vào, nhìn Simon – người đang tròn mắt, mặt đơ ra vì sốc – với ánh mắt có phần thương cảm.

“Không phải ta không tin các ngươi, chỉ là… không tìm được thời điểm thích hợp để nói. Khi mọi chuyện xong ta sẽ giải thích sau” Vandalieu nói với Simon. “Tạm gác chuyện đó lại, ta giao thành phố cho hai người đấy.”

“Khoan đã, sư phụ…” Simon lắp bắp.

“Rõ rồi!” Natania cắt lời, dứt khoát. “Dù không có bọn tôi thì Darcia-san chắc cũng xoay sở được, nhưng cứ thử xem sao!”

Simon im bặt.

Fang gầm lên như thể muốn nói “Im lặng mà lên đường đi!” rồi ngoạm lấy tay áo Simon và ném lên xe.

Simon hét toáng lên. “S-Sư phụ?!”

Mấy chị em chuột kéo chiếc xe lao vun vút về phía thành phố, mang theo Simon.

“Sư phụ, người cũng cố lên nhé!” Natania nói vọng lại khi nhảy lên lưng Fang, đuổi theo.

“Nhớ biến hình trước khi chiến đấu đấy” Vandalieu dặn với theo, rồi khẽ thở dài. “Thôi thì, ta nên hạ vài con to xác trước đã. Chúng đang trong cơn cuồng nộ, nên dùng sát khí hay ma nhãn để uy hiếp sẽ chẳng hiệu quả, mà kích thích bản năng quái vật quá đà thì lại càng nguy hiểm. Tốt nhất là cứ đánh bẹp chúng như bình thường vậy.”

Cậu tạo ra một nòng pháo từ máu của Ma Vương, rồi đưa mắt nhìn lũ Giant đang dẫm nát mặt đất tiến về phía thành phố, và đàn Thunder Dragon đang bay vần vũ trên trời.

“Ngươi cũng tham chiến đi” Vandalieu ra lệnh.

Đáp lại, com Thunder Dragon Zombie bên cạnh cậu trỗi dậy.

------------------------------------------

Trong khi đó, Hajime Fitun đứng quan sát đoàn quái vật tiến về phía Morksi và phá lên cười điên dại.

“Lũ ngu ngốc, đây chính là tín hiệu! Bụi đất do bầy quái tung lên, tiếng gào thét của kẻ hấp hối sẽ là dấu hiệu bắt đầu! Bọn côn trùng Undead và mạng lưới linh hồn theo dõi của ngươi giờ chẳng còn ý nghĩa gì nữa!”

Những con quái vật như Thunder Dragon kia vốn không tồn tại trong Tổ quỷ hay Dungeon quanh Morksi. Tất cả đều sinh ra từ Dungeon do Fitun tạo ra.

Hắn – chủ nhân của [Labyrinth of Trials] – đã ra lệnh cho một anh linh dưới trướng dùng ma pháp không gian để mở cổng nối Dungeon ấy đến khu vực này, tạo nên cơn bạo loạn.

Kết quả là cơ thể vật lý của tên thuộc hạ kia bị hủy hoại và bị đẩy về Thần giới của Fitun… nhưng đó là cái giá đáng để trả.

Dĩ nhiên, hắn đâu trông mong mấy con Rank 8 này có thể làm gì được Vandalieu.

Hắn chỉ tính trước rằng Vandalieu sẽ phải dàn trải lực lượng để bảo vệ thành phố cùng đám mạo hiểm giả đang đi săn gần đó.

“Đã phải tốn bao công sức để loại hết bọn Undead với côn trùng ra khỏi đám quái, thế mà… chậc, hắn lại hồi sinh một con thành Zombie rồi. Đám Dragon thì di chuyển chậm chạp. Hắn có được thần ân của Tiamat sao? Dù vậy, cũng đủ để gây rối loạn rồi” Hajime Fitun lẩm bẩm.

“Vậy là, Chỉ huy. Khi Ma vương ra tay bảo vệ thành phố, chúng ta sẽ ra tay tiêu diệt hắn đúng không?” Gordon Bobby hỏi.

“Có vấn đề gì sao?” Fitun hỏi lại.

“Tất nhiên là có!” Gordon Bobby gằn giọng, trừng mắt nhìn hắn. “Ngươi đã nói đám thuộc hạ của Ma vương cũng mạnh ngang hắn cơ mà! Vậy mà lại để họ đối đầu với bầy quái? Nếu đã thế, ta thà làm kẻ tấn công thành phố còn hơn!”

“Phải đó. Được nghênh chiến giữa lòng thành phố còn đã hơn” một anh linh khác phụ họa.

Nhưng sự bất mãn này chẳng liên quan gì đến chuyện “phi nhân đạo” cả. Không ai thật sự phản đối Fitun.

Có lẽ những anh linh đang đóng quân ở nơi khác cũng nghĩ giống vậy.

Đó là điều dễ hiểu đối với Fitun – kẻ đã cố tình chọn những kẻ cuồng chiến và những anh hùng chỉ biết đến chiến trường để phong làm anh hùng linh hồn.

Fitun cười khùng khục. “Chúng ta sẽ chiến đấu với Ma vương. Từ bỏ mấy thú vui khác đi. Xuất phát thôi. Đừng để bị bầy quái đuổi kịp. Ta đã khiến chúng nổi điên, nhưng không kiểm soát được chúng đâu. Và hãy cẩn thận – đám Murakami có thể can thiệp bất cứ lúc nào!”

Khi hắn cùng thuộc hạ rời rừng, đập vào mắt họ là cảnh tượng Mountain Giant và Dragon đã chết đang chuyển động, giẫm đạp lên cả những quái vật còn sống.

Và giữa đám Undead đó là một cậu bé tóc trắng, phóng ra sét đen và lửa, tạo thêm vô số xác chết.

“Chúng ta tìm thấy hắn rồi… Tiến công! Tiêu diệt Ma vương!” Hajime Fitun hô lớn.

Dĩ nhiên, Vandalieu đã biết đến sự hiện diện của chúng.

Bầy quái nổi loạn khiến nhiều côn trùng Undead bị nghiền nát, còn linh hồn thì hỗn loạn.

Nhưng cậu đã nhận ra sự bất thường ấy ngay từ đầu, và chẳng nghi ngờ gì rằng cơn bạo loạn này nhắm vào chính cậu.

“Không có cách nào… êm đẹp hơn sao, ‘anh hùng’?” Vandalieu thì thầm.

Cậu dang tay ra, và chiếc bóng dưới chân liền lan rộng.

Từ trong bóng tối, những bóng người lần lượt xuất hiện, như thể đang chào đón Hajime Fitun cùng các thuộc hạ của hắn.

--------------------------------------------

Tên: Fang

Hạng: 5

Chủng tộc: Huge Hellhound

Cấp độ: 21

Kỹ năng bị động:

o Dạ nhãn

o Siêu sức mạnh: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Cảm nhận hiện diện: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Trực giác: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 3 (Lên cấp!)

o Cường hóa bộ phận (Nanh, Móng vuốt): Cấp 4 (Lên cấp!)

o Kháng đòn tinh thần: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Kháng hỏa thuộc tính: Cấp 2 (Mới!)

Kỹ năng chủ động:

o Ám bộ: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Hào quang sợ hãi: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Thảm hống: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Xung phong: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Phối hợp: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Hỏa tức (Flame Breath): Cấp 4 (Lên cấp!)

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 2 (Mới!)

o Khiêu vũ: Cấp 1 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Thần hộ của Vandalieu

--------------------------------------------

Tên: Maroru

Hạng: 5

Chủng tộc: Burning Flame Rat

Cấp độ: 35

Kỹ năng bị động:

o Hắc nhãn

o Kháng hiệu ứng: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Cường hóa bộ phận (Chi trước, lông, đuôi): Cấp 4 (Lên cấp!)

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Hồi phục nhanh: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Tăng cường giá trị thuộc tính (Sáng tạo): Cấp 4 (Lên cấp!)

o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 3 (Lên cấp!)

o Nghiệp sát hồi huyết: Cấp 2

o Miễn nhiễm nhiệt

Kỹ năng chủ động:

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Kỹ thuật dùng roi: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Giáp thuật: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Xung phong: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Phối hợp: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Điều khiển mana: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Điều khiển đường đạn: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Ca hát: Cấp 1 (Mới!)

o Khiêu vũ: Cấp 1 (Mới!)

o Ma linh giáng trần: Cấp 1 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Thần hộ của Vandalieu

o Liệt viêm hỏa mao (Fur of Blazing Flames): Cấp 5 (Lên cấp!)

--------------------------------

Tên: Urumi

Hạng: 5

Chủng tộc: Snow Rat

Cấp độ: 34

Kỹ năng bị động:

o Hắc nhãn

o Kháng hiệu ứng: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Cường hóa bộ phận (Chi trước, lông, đuôi): Cấp 3 (Lên cấp!)

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Hồi phục nhanh: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Tăng cường giá trị thuộc tính (Sáng tạo): Cấp 3 (Lên cấp!)

o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 3 (Lên cấp!)

o Nghiệp sát hồi huyết: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Miễn nhiễm lạnh

Kỹ năng chủ động:

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Kỹ thuật dùng roi: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Giáp thuật: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Xung phong: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Phối hợp: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Điều khiển mana: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Điều khiển đường đạn: Cấp 4 (Lên cấp!)

o Ca hát: Cấp 1 (Mới!)

o Khiêu vũ: Cấp 1 (Mới!)

o Ma linh giáng trần: Cấp 1 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Thần hộ của Vandalieu

o Hàn thủy băng mao (Fur of Frozen Water): Cấp 5 (Lên cấp!)

--------------------------------

Tên: Suruga

Hạng: 5

Chủng tộc: Steel Rat

Cấp độ: 33

Kỹ năng bị động:

o Hắc nhãn

o Kháng hiệu ứng: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Cường hóa bộ phận (Chi trước, lông, đuôi): Cấp 5 (Lên cấp!)

o Tăng cường nhanh nhẹn: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Hồi phục nhanh: Cấp 5 (Lên cấp!)

o Tăng cường giá trị thuộc tính (Sáng tạo): Cấp 3 (Lên cấp!)

o Tự cường hóa (Dẫn lối): Cấp 3 (Lên cấp!)

o Siêu sức mạnh: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Mở rộng cơ thể (Đuôi): Cấp 1 (Mới!)

Kỹ năng chủ động:

o Vượt ngưỡng giới hạn: Cấp 5 (Lên cấp!)

o Kỹ thuật dùng roi: Cấp 3 (Lên cấp!)

o Giáp thuật: Cấp 5 (Lên cấp!)

o Phối hợp: Cấp 5 (Lên cấp!)

o Điều khiển đường đạn: Cấp 2 (Lên cấp!)

o Ca hát: Cấp 1 (Mới!)

o Khiêu vũ: Cấp 1 (Mới!)

o Ma linh giáng trần: Cấp 1 (Mới!)

Đặc kỹ:

o Thần hộ của Vandalieu

o Thiết giáp mao (Fur of Armor): Cấp 5 (Lên cấp!)

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Thấy ông simon gọi van bằng em :))))
Con nhân miêu thì bình thường chứ simon xưng em nghe lạ quá
Với cả đoạn 98 "sư phụ" đứng đầu không viết hoa
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi Wrath.