• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

F.A.Q cho đọc giả mới đọc (Reddit)

F.A.Q Xây dựng thế giới (World building)

2 Bình luận - Độ dài: 2,179 từ - Cập nhật:

*Ghi chú: Toàn bộ phần F.A.Q trans dịch lại từ một bài đăng trên reddit: Nếu bạn nào muốn tìm hiểu thêm có thể tìm vào link sau: https://www.reddit.com/r/DeathMage/wiki/new_reader_faq/

Về xây dựng thế giới (World Buiding)

— Hỏi: Truyện có hệ thống giống game, kiểu như chỉ số, thẩm định, các kiểu không?

Có, nhưng khác với kiểu "hệ thống game" mặc định tồn tại trong nhiều truyện khác—nơi mọi người đều quen thuộc với nó như một phần của cuộc sống—thì ở đây, Hệ thống Status là thứ được các vị thần tạo ra vì một lý do cụ thể.

Nếu bạn từng đọc "Tôi là Nhện đấy, thì sao?", và biết hệ thống trong đó hoạt động thế nào, thì có thể hình dung sơ bộ. Tuy nhiên, hệ thống ở đây không “đậm kịch tính” đến mức đó.

Hệ thống Status được tạo ra để giúp nhân loại chống lại Ma Vương cùng lũ Tà Thần và quái vật từ thế giới khác. Một vị thần đã phát triển hệ thống này dựa trên ý tưởng của Thần Không Gian—kẻ đã đi qua nhiều thế giới khác. Nhờ có nó, con người có thể cường hóa linh hồn, phát triển kỹ năng và năng lực, từ đó chống lại quân thù.

Điểm đáng chú ý là hệ thống này không hoạt động kiểu “dùng điểm kỹ năng” hay “ăn đan dược tăng cấp”. Nó chỉ phản ánh linh hồn, và hỗ trợ phát triển theo hướng mà người dùng hướng tới thông qua chức nghiệp (job). Ví dụ, nếu chọn job kiểu Pháp sư, thì khả năng dùng phép sẽ dễ phát triển hơn, Mana và chỉ số Ma lực cũng tăng, nhưng vẫn cần luyện tập, rèn giũa thì kỹ năng mới lên cấp. Chiến binh cũng vậy: muốn tăng Sức mạnh, Thể lực, Kỹ năng vũ khí thì phải thực chiến. Các job sản xuất cũng hoạt động theo nguyên tắc tương tự—không phải chỉ dành riêng cho chiến đấu.

Về phần nhân vật chính, cậu bị reset toàn bộ kỹ năng trong kiếp thứ ba. Tại sao? Đó là hậu quả của một lời nguyền, tước bỏ toàn bộ kinh nghiệm dù vẫn giữ lại ký ức. Trong khi đó, 100 người tái sinh khác sẽ được trải nghiệm như sau: nếu từng học kiếm thuật ở Trái Đất, rồi dùng Hỏa pháp ở Origin, thì khi sang Lambda, họ sẽ có sẵn một mức kỹ năng tương ứng với Kiếm thuật và Ma pháp Hỏa. Bởi vì kỹ năng chỉ là phản ánh của tri thức và kinh nghiệm mà linh hồn sở hữu.

Người bình thường không có kỹ năng khi tái sinh (hoặc chỉ có kỹ năng chủng tộc) là vì họ được sinh ra như “linh hồn trắng tinh”, không có ký ức hay trải nghiệm trước đó.

Hệ thống chỉ phản ánh chứ không ban tặng, không có “Skill Point”, “Skill Pill” hay kiểu “tự nhiên biết Kung Fu”. Vì như thế sẽ là can thiệp trực tiếp vào linh hồn—một việc không người phàm hay thần nào ở Lambda làm được.

Phép Appraisal (Thẩm định) xuất hiện từ khá sớm trong truyện, nhưng khá vô dụng. Nó chỉ hiển thị những gì người dùng biết. Nhìn vào một đám cỏ mà chẳng biết gì, thì kết quả chỉ là “Một đám cỏ”. Vậy thì dùng làm gì? So với mấy thứ kiểu “Cheat Appraisal” thì đúng là chẳng đáng gì. Tuy nhiên, vẫn có một số người sở hữu Unique Skills (Đặc kỹ) hiếm hoi cho phép xem xét chỉ số của người khác ở mức độ nhất định, dù vẫn bị giới hạn. Chẳng hạn, chỉ thấy số lượng Job, danh hiệu, kỹ năng và cấp độ từ xa, nhưng không thấy nội dung cụ thể.

--------------------------------------

– Hỏi: Trong truyện có nhắc đến “Ma Vương”, vậy đây là kiểu truyện kinh điển Anh hùng đối đầu Ma Vương à?

Không hẳn. Cuộc Chiến chống lại Ma Vương do Thất Dũng Giả – bảy người được triệu hồi từ một thế giới tương tự Trái Đất – phát động đã diễn ra cách đây một trăm nghìn năm. Trong trận chiến ấy, bốn trong số mười một Vị Thần Khai Sáng của thế giới Lambda đã tử trận, bốn vị thần khác bị thương nặng đến mức phải ẩn mình để hồi phục, một vị thì phát điên, còn trong số các Dũng Giả, bốn người bỏ mạng. Sau cùng, ba Dũng Giả còn lại cùng một vị thần sống sót đã hợp sức phong ấn một vị thần khác – kẻ cũng còn sống sót sau trận chiến – rồi bắt đầu thực hiện chiến dịch thanh trừng quy mô lớn những người bị cho là “không xứng đáng” tồn tại trên thế giới này. Và thế là suốt một trăm nghìn năm qua, thế giới vẫn tiếp tục trong trạng thái như vậy.

Nghe có vẻ khó hình dung nếu chưa biết rõ chi tiết, nhưng đúng như bạn đoán, cái kết của thời đại ấy là một thảm họa thực sự. Tuy nhiên, với việc nhân vật chính xuất hiện vào thời điểm hiện tại, ai mà biết được chứ—mọi thứ có thể chỉ mới thực sự bắt đầu thay đổi thôi?

Cũng nên nói thêm, trong đa số các câu chuyện, “Ma Vương” chỉ đơn giản là một con quỷ siêu mạnh, chỉ có thể bị Anh Hùng đánh bại, và chức danh này gần như là cái tên gọi biểu tượng. Nhưng trong The Death Mage, “Ma Vương” vừa là danh hiệu mà loài người đặt cho hắn, vừa là cái tên mà chính hắn tự nhận. Thực chất, hắn là một vị thần đến từ thế giới khác, đã xâm lược Lambda. Nguồn sức mạnh của hắn bắt nguồn từ nỗi sợ hãi, sự khiếp đảm và những cảm xúc tiêu cực—và hắn mạnh hơn cả các vị thần bản địa của Lambda. Dù các vị thần ở đây có thể kháng cự phần nào, nhưng Ám Khí (Miasma) mà hắn mang đến đã lan rộng khắp nơi, và khả năng phá hủy linh hồn của hắn—một năng lực vốn có thể tiêu diệt cả thần linh (dù thông thường thần có thể bị “đánh bại” chứ không thể bị “hủy diệt”)—đã khiến các thần bị hạn chế rất nhiều. Trong khi đó, Ma Vương lại có thể tiêu diệt họ triệt để, vì chẳng ai trong số các thần có cách nào phá hủy linh hồn của hắn cả.

Sau khi bảy Dũng Giả được triệu hồi, thế giới gần như đã bị ô nhiễm hoàn toàn, chỉ còn khoảng ba nghìn người sống sót. Cuối cùng, họ cũng đã “phong ấn” được Ma Vương—có nghĩa là hắn vẫn còn sống, chỉ là bị phong ấn, và sẽ quay trở lại nếu ai đó giải ấn. Những gì xảy ra tiếp theo, chắc chắn sẽ khiến bạn bất ngờ.

-------------------------------------------------

– Hỏi: Khoan đã, nếu ba Dũng Giả từ thế giới hiện đại vẫn còn sống ở đó suốt hơn 100.000 năm, chẳng phải họ đã mang công nghệ, thức ăn hiện đại... theo kiểu thường thấy trong truyện isekai vào rồi sao? Tại sao thế giới vẫn còn ở thời kỳ trung cổ?

Câu trả lời đầy đủ sẽ tiết lộ nhiều tình tiết cốt truyện, nhưng đây là điểm then chốt: Tại sao một thế giới lại có thể dậm chân tại thời kỳ trung cổ suốt một trăm nghìn năm? Chính vì điều này mà Rodcorte mới triệu hồi 100 Chuyển Sinh Giả—để cưỡng ép sự phát triển đã bị trì trệ. Còn tại sao nó lại bị đình trệ thì... truyện sẽ giải thích rất kỹ.

-------------------------------------------------

– Hỏi: Thế phe phản diện trong truyện bao gồm những ai?

Truyện có rất nhiều phản diện, nhưng số đồng minh còn đông hơn nữa.

Trong số các phe đối lập (lưu ý: đây không phải danh sách “các mục tiêu báo thù”), có:

- Thần Luân Hồi Rodcorte – kẻ muốn nhân vật chính chết và hy vọng nhóm Bravers sẽ giết cậu ta bằng năng lực “ăn gian” của họ (dù để làm vậy, họ cần phải chết ở thế giới Origin trước, rồi mới chuyển sinh lần ba).

- Những kẻ đã giết mẹ của cậu – gồm nhóm mạo hiểm giả bắt giữ bà, giáo sĩ đã xử tử bà, và kẻ ra lệnh bắt bà.

-  Đám Ma Cà Rồng thờ phụng Tà Thần – cũng liên quan đến cái chết của mẹ cậu.

- Sau này còn có Thần Pháp Luật và Định Mệnh Alda – người giữ vai trò lớn nhất và có ảnh hưởng sâu rộng nhất trong thế giới này.

Tuy có cùng mục tiêu là đối đầu nhân vật chính, nhưng các phản diện không nhất thiết đứng cùng một phe. Chuyện chúng giẫm chân nhau là điều không hiếm, và hệ quả thì không thiếu phần... hài hước.

Nếu bạn thắc mắc về phe đồng minh thì—ngoài lũ undead đầu tiên do cậu tạo ra—sau đó sẽ có tộc Ghoul. Khi bị buộc phải rời bỏ nơi ở và tìm đến vùng đất mới, nhân vật chính không chỉ thay đổi hoàn toàn bối cảnh mà còn cả mối quan hệ với kẻ thù lẫn đồng minh. Vậy nên nếu bạn nghĩ cậu ta chỉ là kiểu nhân vật áp đặt quan điểm của mình lên thế giới, thì không đâu—cậu có sự hậu thuẫn từ những nhân vật vô cùng quan trọng ở thế giới này.

-----------------------------------------------

– Hỏi: Vị “thần ngu ngốc” kia là sao vậy? Làm sao ông ta có thể mắc sai lầm tệ hại như thế? Trông chẳng giống thần chút nào!?

Khái niệm “thần” trong truyện này không phải là Đấng Toàn Năng theo kiểu tôn giáo phương Tây. Các vị thần ở đây đều có giới hạn, đôi khi thiên vị, và Rodcorte – Thần Luân Hồi – chính là ví dụ điển hình khiến người ta chỉ biết đỡ trán thở dài.

Hãy nhớ rằng ông ta không phải thần bảo hộ sự sống, ông ta chỉ phụ trách Luân Hồi. Ông ta không ban phước lành, không quan tâm đến thiện – ác, không phân biệt kẻ giết người với người tốt, không có Thiên Đàng hay Địa Ngục. Việc duy nhất ông làm là thu nhận linh hồn, “giặt giũ” sạch ký ức, rồi chuyển sinh vào cơ thể mới. Hãy tưởng tượng như thế giới này phải thuê bên thứ ba để lo chuyện đó vậy.

Bạn có thể hỏi: “Không thể tự làm à?”—ngoài việc thiếu kỹ năng, họ còn không có quyền hạn nữa. Khi một vị thần nắm lấy quyền lực từ một thế giới mới, quyền đó sẽ hoàn toàn thuộc về họ. Kể từ khi mười một vị thần đầu tiên của Lambda được sinh ra, Rodcorte đã chiếm lĩnh quyền quản lý luân hồi, và từ đó về sau, không vị thần nào khác có thể can thiệp... hoặc là vậy—có thật là không thể không?

Hệ thống luân hồi của Rodcorte được xem là “hoàn hảo”—nó vận hành tự động mà ông ta chẳng cần quản lý gì thêm. Nhưng quyền lực của thần cũng bị giới hạn. Dù về lý thuyết Rodcorte là vị thần mạnh nhất truyện, nhưng là do quyền lực hệ thống, chứ về chiến đấu thì tệ vô cùng—thậm chí có thể thua cả những vị thần yếu nhất nếu đánh nhau thật sự, chỉ là thua chậm hơn thôi.

Tóm lại, ông ta chẳng quan tâm đến đúng sai hay thiện ác. Điều duy nhất Rodcorte quan tâm là hệ thống luân hồi—và vì vậy, thế giới Lambda đang có hàng loạt vấn đề mà ông ta hy vọng “tiến bộ” sẽ giải quyết. Tiến bộ dẫn đến nhiều sinh mệnh ra đời hơn, đồng nghĩa nhiều chết hơn, và hệ thống luân hồi sẽ được nạp thêm linh hồn—đó mới là mục tiêu của ông ta.

Các vị thần khác cũng không hề hoàn hảo—họ bị ảnh hưởng bởi tín ngưỡng của người theo họ. Những vấn đề lớn nhất của thế giới này phần lớn đến từ sự thiên lệch và giải thích phiến diện của chính các thần. Ví dụ, Thần Pháp Luật chỉ xem Trật Tự là tối thượng, nên bất kỳ thứ gì gây “hỗn loạn” sẽ bị ông ta xem là kẻ thù. Có những thần đồng tình với ông ta, nhưng cũng có những thần thấy ông ta đang hành động điên rồ và phản lại lý tưởng mà thần linh nên giữ gìn.

Và truyện sẽ đào sâu tất cả những điều này—về lý do các thần làm vậy, vai trò của ba Dũng Giả còn sống, những vị thần đã bị đánh bại, và cả vai trò của các Tà Thần trong cuộc chiến ấy—dù là ở phe địch hay phe đồng minh.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Nói là không thật sự thích hay ghét ai nhưng riêng lão thần luân hồi thì ghét thật, nhất lão
Xem thêm