Pick Me Up! Gacha Vô Hạn!
Hermod (헤르모드) – U-Ne Cho (조우네) – Wasakbasak
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập: Chiến Thôi Nào

Chương 104: Chiến Thôi Nào (1)

0 Bình luận - Độ dài: 2,332 từ - Cập nhật:

<Thông báo đến những hành khách trên thuyền!>

Tôi đã tỉnh giấc.

Chiến giường trong cabin khẽ lắc lư khi tôi vẫn còn nằm trên nó.

<Thuyền sẽ sớm cập bến tại Townia.  Xin hãy đi xuống boong tàu!>

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.

Đằng sau lớp kính, một vùng đất hoang vắng và hình ảnh tòa tháp lộ rõ.

[Không gian 1935 – Townia]

Tôi dậy khỏi giường.

<Hai vị hành khách đến từ Townia, xin hãy chuẩn bị!>

Giọng của Lydel vang vọng.

Tôi liếc nhìn sang bên, nhưng không thấy Jenna đâu cả. Có vẻ như cô ấy đã rời đi trong khi tôi còn đang say giấc. Tôi bước ra khỏi cabin và đi về phía boong tàu. Trên đường đi, tôi gặp phải Jenna.

“Ớ, oppa. Em đang định tìm anh luôn á.”

“Lấy đồ xong hết chưa? Có quên gì không?”

“Khỏi lo, em lượm hết mấy món đồ tụi mình mang theo rồi. Đừng có lo làm chi nữa hé.”

Jenna và tôi đi cạnh nhau.

Khi chúng tôi bước lên boong tàu, một làn gió tươi mát quét qua mặt chúng tôi. Con tàu bay đã đến Vết nứt Thứ nguyên gần tòa tháp. Lydel, đã luôn đứng bên trái boong tàu, quay đầu sang.

“Úi, hai người đây rồi! Hai em học sinh xuất sắc đã lộ diện. Vị trí thứ nhất và vị trí thứ hai đi song song với nhau! Mấy cậu biết đó, tôi có nghe được vài tin đồn rồi. Tiếc là hai người chẳng chịu ở lại Niflheimr.”

“Chúng tôi còn có các đồng đội đang chờ.”

“Chà, vậy thì chịu rồi. Tiếc ghê chứ.”

Lydel mỉm cười và rời mắt.

Vết nứt Thứ nguyên bắt đầu nuốt chửng con thuyền.

Và sau đó.

Khi động lượng trong người tôi dần đầy lên, khung cảnh ngay lập tức thay đổi.

Một trần nhà vao vời vợi và dãy hành lang thẳng băng kéo dài cả trước lẫn sau. Đây là vết nứt trong không gian.

Các tin nhắn quen thuộc xuất hiện.

[Nhiệm vụ hoàn thành!]

['Han(★★★)’ và ‘Jenna(★★★)’ đã an toàn quay về ‘Niphleheim.’]

['Han(★★★)’ và 'Jenna(★★★)’ hiện có thể hoạt động.]

[※ Trạng thái của Anh hùng đã thay đổi do hiệu ứng nhiệm vụ. Vui lòng kiểm tra chi tiết tại tab ‘Anh hùng’!]

Đó là cửa sổ hướng dẫn của Anytng.

Từ đây trở đi, khu vực này được coi là lãnh thổ của Townia.

<Đang triển khai cầu thang.>

Cạch.

Cầu thang được lắp ghép từ lan can kéo dài xuống dưới.

Tôi bước xuống cầu thang. Phía sau lan can, Lydel vẫy tay chào.

"Chúc các bạn thượng lộ bình an!"

Jenna cũng đi xuống cùng tôi.

Khi chúng tôi đặt chân lên vết nứt không gian, chiếc tàu bay bắt đầu quay ngược lại.

[Ring!]

[Tàu bay ‘Landgrid 07’ trực thuộc ‘Niflheimr’ đang khởi hành.]

Chiếc Landgrid bị hút vào vết nứt không gian và dần dần biến mất.

Tiếng động cơ đặc trưng của tàu bay cũng biến mất. Chỉ còn lại sự tĩnh lặng.

“Yên tĩnh thật.”

Jenna ngước nhìn lên và thì thầm.

Tôi cũng ngẩng đầu lên. Bầu trời là một màu đen đục. Master không đăng nhập. Dựa vào màu sắc, có vẻ như đã khuya. Jenna gãi má.

“Không biết họ có đang đợi tụi mình không nhỉ.”

“Chúng ta còn chẳng báo cụ thể lúc nào sẽ về, làm sao họ biết được?”

Tôi chỉ nói sẽ mất khoảng một tháng, nhưng chưa từng ấn định thời gian chính xác.

Ngoài hai chúng tôi ra, vết nứt không gian rộng lớn này hoàn toàn trống trải.

"Đi về chỗ trọ thôi. Em sẽ ngủ một giấc ngon lành trong phòng, ngày mai gặp lại. Còn bây giờ, anh..."

Jenna nhìn tôi rồi nghiêng đầu.

"...Hình như Oppa cần chút thời gian một mình. Em đi trước nhé!"

Jenna nhanh chóng chạy về phía lối ra.

"Cô ấy nhạy bén thật."

Tôi cười khẽ rồi quay đầu sang bên cạnh.

Bên trong cái bóng, những hạt bụi sao lấp lánh.

"Cô làm gì trốn trong đó vậy? Sao phải núp?"

[Lokiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!]

Một cô bé nhỏ bằng cánh tay tôi bay ra từ trong bóng.

Mái tóc đen và bốn cánh trong suốt. Đó là Iselle.

[Ngài về rồi! Em cứ nghĩ ngài sẽ không về nữa, thật sự nghĩ ngài sẽ không về!]

"Chờ lâu lắm rồi à?"

[Em chờ lâu lắm luôn, cứ nghĩ là ngài sẽ không quay lại.]

Iselle lấy khăn tay ra lau mắt.

Chiếc khăn tay đã ướt đẫm nước mắt.

"Chính cô bảo tôi quay lại mà, tôi cũng hứa với cô rồi. Sao lại còn lo lắng?"

[Nhưng mà, so với việc bị kẹt ở chỗ này, Niflheimr tuyệt hơn nhiều mà! Không ai cản ngài lại à?]

"Họ cũng đã cố ngăn đấy."

[Vậy là ngài đã chiến đấu vì em... đúng không?]

Nước mắt lại rưng rưng trong mắt Iselle.

‘...Vì cô à.’

Tôi quyết định không nói thật.

Tôi không thích làm tổn thương những gì mình quý trọng. Với lại, cũng không hẳn là không liên quan 100%.

Mất khoảng mười phút thì Iselle mới bình tĩnh lại.

Lấy lại vẻ hoạt bát thường ngày, Iselle bay vòng quanh tôi.

[Dù sao thì, ngài cũng đã về! Ngài có mệt không? Hôm nay mình về chỗ trọ nghỉ nhé. Chỗ đó xịn lắm. Townia giờ khác xưa nhiều rồi.]

"Thật à?"

[Ừ, ngài sẽ bất ngờ cho mà xem.]

Iselle chống tay vào hông và gật đầu chắc nịch.

Tôi bắt đầu bước đi.

Đã mười ngày trôi qua ngoài đời thực kể từ khi rời Townia. Trong thời gian trò chơi, đã là một tháng.

Không phải khoảng thời gian ngắn. Nếu Anytng chăm chỉ vận hành game, có thể đã có những thay đổi, dù là bên ngoài hay nội bộ. Tôi bước ra quảng trường tầng hai qua cánh cửa mở.

Quảng trường thì không thay đổi nhiều.

Ở giữa vẫn có đài phun nước, xung quanh là ghế dài. Do thời gian đã khuya nên không thấy ai qua lại. Nhưng bên bức tường bên phải, có thứ gì đó quen thuộc. Tôi nhận ra ngay lập tức.

Là cầu thang.

"Đã thêm tầng ba rồi sao?"

"Đúng vậy! Townia giờ có ba tầng rồi!"

Iselle hồ hởi nói, rồi tiếp tục:

"Tầng một là cho những người mới không có kỹ năng! Tầng hai là cho nhân viên hỗ trợ và những ứng viên tiềm năng. Còn tầng ba là..."

"Những vị trí chiến đấu."

"Chính xác! Đồ ăn ngon hơn, giường êm hơn, lại có nhiều chỗ vui chơi nữa."

Tôi siết nắm tay.

Tầng một dành cho những người mới chưa có kỹ năng. Tầng hai dành cho đội hỗ trợ và những ai đang chuẩn bị cho chiến đấu. Tầng ba dành cho các anh hùng chính.

Anytng vẫn đang vận hành theo cấu trúc mà tôi từng hình dung. Nghĩa là, cậu ấy vẫn tin tưởng vào chiến lược của tôi.

‘Không biết cậu ta có kiểm tra kỹ email mình gửi không nữa.’

Nội dung chính là đơn xin điều động đến Niflheimr, nhưng mình cũng đính kèm hai lời khuyên.

Thứ nhất, hãy tăng cường sức mạnh bằng triệu hồi cao cấp. Thứ hai, đừng quá phụ thuộc vào chiến lược của tôi mà phải tự rèn luyện kỹ năng bản thân. Cái thứ hai thì hơi mơ hồ, nhưng cái thứ nhất thì rất rõ ràng.

"Bao nhiêu người được phép lên tầng ba? Chắc là hai tổ đội chính chứ gì?"

Tôi cố gắng liệt kê các anh hùng có thể coi là thành viên tổ đội của chúng tôi.

Tôi, Jenna, Eloka, Velkist, Neryssa. Ở tổ đội thứ hai là Edis và Roderick. Tổng cộng là bảy người.

[Trên tầng ba có 15 người, bao gồm cả Loki đó!]

"Gấp đôi à."

[Ừ.]

Với 15 người…

"Chắc có thể lập thêm tổ đội thứ ba rồi."

Trong lúc tôi vắng mặt để huấn luyện, có vẻ như Anytng đã làm việc rất chăm chỉ.

Những anh hùng khác có lẽ cũng ở trong tình trạng tương tự. Ai cũng ít nhất phải tăng thêm một cấp độ. Tôi tiến về phía cầu thang. Tôi muốn xem thử tầng ba thế nào.

"Tốt đấy. Chúng ta sẽ huấn luyện trong hôm nay và ngày mai. Sau đó, ba ngày nữa, chúng ta có thể bắt đầu từ tầng 21 luôn."

Tôi vừa đi vừa lẩm bẩm.

Rồi ngay trước cầu thang, tôi dừng lại. Khi quay lại, tôi thấy Iselle đang lưỡng lự.

"Sao vậy? Ăn trúng thứ gì à?"

[Không... chỉ là...]

Iselle cười gượng.

Biểu cảm vô cùng gượng gạo.

[Chỉ là... đừng hiểu lầm nhé, Loki. Khi anh không có ở đây, Townia...]

"Không cần nói. Tôi đoán được rồi."

Tôi bật cười.

Nhìn biểu hiện lúng túng của Iselle là biết ngay.

"Khi tôi vắng mặt, mọi người vẫn leo tháp đúng không?"

[Ừm, đúng vậy...]

Iselle gật đầu, cổ rụt lại như thể mình vừa gây ra tội lỗi.

"Sao phải căng thẳng thế? Miễn là không làm hỏng chiến lược thì ổn thôi. Với 15 người ở tầng ba thì xem ra không ai chết cả."

[Đúng vậy. Không ai chết khi dùng chiến lược đó.]

Khi tôi và Jenna vắng mặt, họ vẫn tiến được thêm vài tầng.

‘Ngoài dự đoán rồi đấy.’

Sau cuộc đình công gần đây, Anytng đã trở nên cực kỳ thận trọng.

Anh ta không hành động nếu chưa chuẩn bị đầy đủ. Nhưng giờ, ngay cả khi thiếu hai thành viên chủ lực của tổ đội một, anh ta vẫn tiến hành chiến lược.

"Vậy đã lên tới tầng mấy rồi?"

[…Tầng 25.]

"Tầng 25 á?"

[Ừ.]

"Không phải tầng 24 mà là tầng 25 cơ à?"

[Vâng...]

Tôi lùi một bước ngay trên cầu thang.

Chuyện này khác rồi đây.

Nếu mới chỉ tới tầng 24 thì còn hiểu được, vì đó chỉ là những tầng phụ, nhiệm vụ bình thường. Nhưng tầng 25 thì khác.

‘Đã đánh bại boss stage rồi.’

Đây không phải chuyện đùa.

Việc Anytng cho tổ đội tiến công và thành công hoàn thành nhiệm vụ...

‘Thật sự đã khác rồi.’

Đúng như Iselle nói, Townia đã thay đổi.

Và nó thay đổi theo cách tôi không ngờ tới.

"Vậy thì, nhiệm vụ ở tầng 25 chắc là dạng quy mô nhỏ."

[Đúng rồi, đó là nhiệm vụ đơn của một tổ đội. Vì chúng tôi đang farm Đá Regen, nếu ngày mai khi Master đăng nhập, ngài có thể yêu cầu để xem lại video nhiệm vụ đó.]

Tôi gật đầu suy nghĩ.

‘Có lẽ tổ đội một không tham gia nhiệm vụ lần này.’

Không có tôi và Jenna, đội hình sẽ không thể cân bằng.

Dù có bổ sung thành viên khác, sức mạnh tổng thể cũng giảm hơn một nửa. Anytng chẳng có lý do gì để gửi tổ đội một ra ngoài.

Tổ đội hai cũng tương tự.

Ở tầng 20, đã mất hai người, rồi sau đó Aaron cũng rời đi. Dù có thêm sức mạnh mới, việc đơn phương tiến công vẫn cảm thấy thiếu.

Vậy thì chỉ còn một khả năng duy nhất.

Tôi lên tiếng.

"Iselle, Master đã thực hiện triệu hồi cao cấp khi nào?"

[Cách đây đúng một tháng, ngay sau khi Loki rời đi đến Niflheimr.]

"Cho tôi xem log hệ thống lúc đó."

[Đợi chút nhé!]

Iselle bắt đầu lật giở sổ ghi chép.

Tôi hít một hơi thật sâu.

‘Anytng đã thực hiện gacha trả phí ngay sau khi mình rời đi.’

Anh ta đã làm đúng theo lời khuyên của tôi.

Ngày triệu hồi là một tháng trước. Các anh hùng giờ chắc đã quen rồi. Khi Iselle đang lục tìm, tay cô ấy dừng lại.

[À, tìm thấy rồi! Em sẽ cho ngài xem ngay.]

Cuốn sổ trên tay Iselle biến mất trong ánh sáng.

Cùng lúc đó, một cửa sổ hologram xuất hiện trước mắt tôi. Đó là tin nhắn hệ thống về lần triệu hồi.

[Master bắt đầu triệu hồi cao cấp!]

[Bạn đã chọn triệu hồi liên tiếp 5 lần. Sẽ tiêu tốn tổng cộng 2.500 gem. Bạn có muốn tiếp tục?]

[Yes (Đã chọn) / No]

Triệu hồi liên tiếp 5 lần.

"Anh ta đã nạp tiền sao?"

[Master đã mua gói trước khi triệu hồi.]

Màn hình triệu hồi tiếp tục.

[Master, bắt đầu triệu hồi cao cấp. Hồi hộp quá, không biết sẽ có anh hùng nào xuất hiện đây!]

[Tak, dudururu]

"Rầm!"

[Hiếm!]

[Master 'Anytng' đã nhận được anh hùng 'Lacari (★★★)'!]

Trên màn hình, một vòng tròn ma pháp hiện ra, kèm theo tên, cấp bậc và hình minh họa anh hùng.

Triệu hồi tiếp tục.

[Hiếm!]

[Master 'Anytng' đã nhận được anh hùng 'Nishazu (★★★)'!]

[Hiếm!]

[Master 'Anytng' đã nhận được anh hùng 'Darama (★★★)'!]

[Hiếm!]

[Master 'Anytng' đã nhận được anh hùng 'Nandio (★★★)'!]

Đến lượt thứ tư.

Và lần cuối cùng.

"Chính là đây."

Tôi nheo mắt.

[Tuquakang!]

"Iselle: Không thể nào, cảm giác này là?!"

Tiếng nổ lớn vang lên.

"!★!Siêu!★!Hiếm!★!"

[Master 'Anytng' đã nhận được anh hùng 'Kishasha (★★★★)'!]

Tin nhắn tiếp tục.

"Ding!"

[Có thể cảm nhận được một liên kết mạnh mẽ giữa năm cá thể vừa triệu hồi.]

[Liên kết 'Cơn gió lao qua khu rừng' đã được hình thành!]

"Cô có thể tắt rồi."

Cửa sổ hệ thống biến mất.

‘Tên này may mắn thật.’

Anh ta đã bốc trúng tỷ lệ chưa tới 1% hai lần.

Dù sao thì, dự đoán của tôi đã thành sự thật.

Anytng đã trúng lớn trong lần gacha đó.

Và nếu việc đó diễn ra cách đây một tháng...

‘Chắc chắn bọn họ đã mạnh lên khá nhiều.’

Tôi tặc lưỡi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận