Bắt đầu từ ngày hôm sau, cuộc leo tháp bắt đầu.
Chúng tôi đã chứng minh rằng sức mạnh của tổ đội chính đã trở lại với nhiệm vụ ở tầng 25. Anytng không có lý do gì để do dự. Chúng tôi ngay lập tức tiến vào vết nứt không thời gian.
[Tầng 26.]
[Loại Nhiệm vụ – Hộ tống]
[Mục tiêu – Bảo vệ cá nhân được chỉ định.]
Địa hình là một sa mạc.
Nội dung của nhiệm vụ đúng như dự đoán.
Dưới ánh mặt trời thiêu đốt, tôi đã có thể đoàn tụ với Priasis trong sa mạc. Priasis bước đi vô định qua sa mạc, cơ thể cô được bao phủ bởi một lớp lụa mỏng.
“Cô chưa chết à?”
Tôi nói với một nụ cười.
Đối với tôi chỉ mới qua một ngày, nhưng đối với cô ấy, một khoảng thời gian đáng kể đã trôi qua. Ánh mắt của Priasis hướng về phía chúng tôi.
“Như anh thấy… tôi vẫn còn sống. Mặc dù tôi đã chuẩn bị sẵn sàng. Cũng đã rất vất vả.”
Priasis nói với giọng mệt mỏi.
Chiếc túi từng căng phồng của cô giờ chỉ còn một nửa. Tôi ném một bọc đồ mà tôi đã mang từ phòng chờ. Priasis do dự nhận lấy nó.
“Nó chứa thuốc chống nóng, nước và thức ăn. Hãy dùng chúng thật tốt.”
“Tôi lại nợ anh một ân huệ…”
Priasis nhấc nắp lọ thuốc chống nóng bằng đôi tay đẫm mồ hôi.
Tôi không tạo ra những vật phẩm này. Chắc hẳn Anytng đã nghiên cứu những kiến thức cơ bản về sinh tồn sa mạc và ra lệnh cho nhà giả kim thuật từ tầng 2 chế tạo chúng. Không cần phải thao túng thông tin nữa.
“Lại gặp người phụ nữ này. Nhiệm vụ lần này là gì?”
“Đơn giản thôi. Theo sau Priasis và bảo vệ cô ấy. Cô biết điểm đến rồi phải không? Đừng để bị lạc.”
“Tôi đã thấy nó trong giấc mơ của mình nhiều lần. Chỉ cần đi theo các dấu hiệu.”
Priasis chỉ về phía chân trời vô tận bên dưới những cồn cát cao.
“Dấu hiệu? Tôi không thấy nó.”
Dù sao thì, miễn là cô ấy biết phương hướng thì không thành vấn đề.
“Trước tiên hãy uống thứ này đã.”
Chúng tôi uống thuốc chống nóng.
[Tips/Thuốc Đặc biệt ‘Thuốc Chống Nóng’ ngăn ngừa mất nước và say nắng. Tuy nhiên, hiệu quả của nó có thể giảm khi hoạt động mạnh.]
Một cảm giác sảng khoái lan tỏa khắp cơ thể chúng tôi.
Mặc dù mặt trời thiêu đốt, tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Tôi ném cái chai rỗng vào một góc và với tay lấy chuôi kiếm. Phía sau ngọn đồi kế bên, một tiếng kêu đặc trưng vang lên.
“Karrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrrk!”
“Chúng đến chào đón chúng ta đấy.”
[Người thằn lằn cấp 24] x 15
Một thông báo cho biết sự xuất hiện của kẻ thù hiện lên.
Neryssa đi thẳng lên đồi và nói, “Chúng ở trong tình trạng tốt hơn lần trước. Có vẻ là những binh lính tinh nhuệ.”
“Quá hoàn hảo cho một bài tập sau bữa ăn.”
“Mọi người chuẩn bị đi.”
Vút.
Tôi rút kiếm ra.
“Kiaaaah!”
Nửa thân trên bị xé toạc của lũ người thằn lằn bay lên không trung với những tiếng kêu thảm thiết.
Con thứ 18. Không mất quá ba phút để xử lý tất cả chúng. Chúng tôi gặp phải một vài nhóm khác trên đường đi, nhưng chúng tôi đã đánh bại chúng từng nhóm một và tiếp tục đi qua sa mạc.
“Ngay cả Vệ binh Hoàng gia cũng không đến mức này.”
Priasis, người đã theo dõi nãy giờ, ngẩng đầu lên.
Nửa ngày trôi qua như vậy. Sau khi vượt qua ba ngọn đồi,
[Qua Màn!]
[‘Velkist (★★★)’, ‘Neryssa (★★★)’ thăng cấp!]
[Phần thưởng – 50,000G, Tinh chất Sa mạc]
[MVP – ‘Han (★★★)’]
Thông báo qua màn hiện lên.
Tôi tra kiếm vào vỏ. Màn đêm đang buông xuống sa mạc vàng. Ánh sáng bao trùm lấy chúng tôi. Tôi nói với Priasis, người đang nhìn tôi.
“Hẹn gặp lại ở tầng tiếp theo.”
“Tôi hiểu rồi, Han. Ở tầng tiếp theo.”
Priasis cười nhẹ và vẫy tay.
Khung cảnh dần mờ đi, và chúng tôi trở về qua vết nứt không thời gian.
“Tao không hiểu ý nghĩa của nhiệm vụ này. Chỉ là đi theo con ả đó thôi sao?”
“Con ả? Velkist à, coi lại cái miệng đi.”
Neryssa mắng cậu ta, và Velkist bĩu môi.
“Con ả thì có gì to tát chứ? Là công chúa của đế quốc hay gì?”
“Ừ đúng rồi đó.”
“Rõ ràng là không… hả? Anh vừa nói gì?”
Gương mặt của Velkist trở nên hoang mang.
Tôi cười khúc khích và rời khỏi vết nứt không thời gian.
Ngày hôm sau, cuộc thám hiểm tiếp tục.
Lần này, địa hình cũng là một sa mạc. Sự khác biệt là ban đêm thay vì ban ngày. Vì vậy, lần này, chúng tôi cần thuốc chống lạnh để chống lại nhiệt độ đóng băng, mặc dù đang ở sa mạc.
Có những điểm tương đồng với các cuộc chạm trán trước đó.
Ở đâu đó, những Người thằn lằn xuất hiện, và chúng tôi lao vào một trận chiến khốc liệt với chúng.
Khi chúng tôi đi sâu hơn vào sa mạc, số lượng của chúng tăng lên.
“Kirk! Những kẻ phá vỡ trật tự, giết chúng, giết chúng!”
“Kara-ralalak!”
[‘Người thằn lằn’ đã bước vào trạng thái điên cuồng!]
Chúng không chỉ là những kẻ thù đơn giản.
Chúng lao về phía chúng tôi với lòng căm thù rõ ràng trong tim.
Quái vật đang hoành hành khắp lục địa. Những gì xảy ra ở ngôi làng sa mạc chỉ là một phần nhỏ của toàn bộ câu chuyện. Priasis nhìn vào những xác Người thằn lằn rải rác và nói,
“Chúng ta không còn nhiều thời gian. Chúng ta cần phải nhanh lên.”
Priasis mở miệng.
Mái tóc bạc của cô lấp lánh dưới ánh trăng.
“Nếu giấc mơ của tôi là đúng, chỉ còn chưa đầy mười năm nữa là đến ngày tận thế.”
“Cô nói cô không biết những chiếc chìa khóa dùng để làm gì. Tại sao lại thu thập chúng?”
“Đó là một loại bằng chứng. Chìa khóa là những vật phẩm chỉ được truyền lại trong thần thoại sáng lập của đế quốc. Nếu tôi có thể có được chúng, chúng sẽ cho tôi mượn sức mạnh.”
“Chúng nào.”
“Gia tộc Assinis.”
Priasis nói với vẻ mặt quyết tâm.
“Họ là một trong bốn đại gia tộc và là lực lượng quân sự mạnh nhất của đế quốc. Tôi đã có một lời hứa với họ. Để chứng minh giá trị của mình. Để làm được điều đó, tôi phải biến điều không thể thành có thể.”
“Và việc thu thập những chiếc chìa khóa là nhiệm vụ bất khả thi đó?”
“Đúng vậy.”
Câu trả lời đến không một chút do dự.
Tôi tặc lưỡi và rảo bước nhanh hơn.
“Nhưng tại sao anh lại giúp tôi? Tôi không có gì để cho anh cả. Tôi hết tiền rồi. Tất cả những gì tôi có bây giờ là thân xác tồi tàn này.”
“Cũng có mong được trả công đâu mà.”
Đôi vai nhỏ bé phủ đầy mái tóc bạc của cô run lên.
“Đừng có hiểu lầm. Chỉ là nhiệm vụ nó diễn ra như vậy thôi.”
“Dù sao thì… cảm ơn anh.”
“Tiếp tục đi đi.”
Tôi liếc nhìn lại một cách ngắn gọn.
Jenna và Eolka đang thì thầm với nhau và khúc khích khi nhìn chúng tôi.
“Đúng như dự đoán, hử?”
“Ừ, em cũng nghĩ vậy. Cứ như một bức tranh vậy. Công chúa của đế quốc và…”
“Vị vệ sĩ bảo vệ cô ấy! Haha, cứ như chuyện trong sách biến thành hiện thực vậy…”
“Có gì vui vậy? Cho tôi tham gia với.”
Tôi ghé mặt vào giữa hai người họ.
“Hả? Mới vừa nãy anh còn ở phía trước… á á á”
Má của Eloka bị kéo giãn ra.
“Tôi ghét nhất là bị hiểu lầm. Hãy nhớ lấy điều đó.”
“Ui, đừng! Cũng có phải mình tui nói đâu? Sao ông cứ nhắm vào tui! Jenna cũng…”
Jenna đã lùi ra xa và đang huýt sáo.
“…”
Thêm 30 phút nữa trôi qua.
[Qua màn!]
[‘Han (★★★)’, ‘Jenna (★★★)’, ‘Eloka (★★★)’ thăng cấp!]
[Phần thưởng – 50,000G, Vảy Thằn lằn Sa mạc (B) x 2]
[MVP – ‘Han (★★★)’]
Tầng 27 cũng được hoàn thành mà không có vấn đề gì.
Ánh sáng tỏa ra từ cơ thể chúng tôi. Đó là tín hiệu cho sự trở về.
Priasis nhìn lại.
“Han, có phải là ở tầng tiếp theo không?”
“Có thể không phải. Chúng tôi không phải là những người duy nhất ở đây.”
Tầm nhìn của chúng tôi bị bao phủ bởi ánh sáng.
Chúng tôi trở về phòng chờ. Khi tôi ngước lên, những vệt sáng trắng đang đan chéo trên bầu trời.
‘Họ sẽ không chỉ gửi một tổ đội.’
Bạn không thể hoàn thành thành công một nhiệm vụ nếu chỉ tập trung vào một tổ đội.
Trong trận chiến chinh phạt tầng 20, toàn bộ lực lượng tấn công đã có nguy cơ bị xóa sổ do sai lầm của một tổ đội khác. Anytng chắc chắn đã quan sát kỹ điều đó. Nếu cậu ta không rút ra được bài học nào từ việc này thì thằng đó ngu vãi ra.
Tối hôm sau,
[Tổ đội thứ ba, chuẩn bị cho nhiệm vụ! Tập trung ở tầng 1!]
Giọng nói vang dội của Iselle vang vọng khắp phòng chờ.
Lần này, tổ đội thứ ba tham gia vào cuộc thám hiểm. Mục tiêu, tất nhiên, là tiến lên Tháp. Kishasha và nhóm của cô, những người sẽ dẫn dắt Priasis thay cho chúng tôi, có thể được nhìn thấy đang rời đi qua cánh cửa bên ngoài sân tập.
‘Tính cách của cô ta có thể kỳ lạ, nhưng cô ta sẽ làm tốt thôi.’
Ít nhất Kishasha biết cách phân biệt giữa việc nên làm và không nên làm.
Chúng tôi có thể gạt những lo lắng sang một bên. Chúng tôi có nhiệm vụ của riêng mình.
“Đàn anh, chơi thêm một ván nữa đi.”
Bên trong sân tập,
Velkist có một cái nhìn quyết tâm trong mắt.
“Đừng nương tay. Tới đi.”
Tôi đóng cửa sân tập và hướng về phía khu vực đấu tập.
Velkist, sau khi đạt đến cấp 10 của kỹ năng vũ khí sơ cấp, đã không ngừng luyện tập ngày đêm. Cậu ta đã nhận ra sự hiện diện của một bức tường khổng lồ.
‘Trận đấu tập với Ridgion khá là quý giá.’
Hiệu quả dường như lớn hơn mong đợi.
Tôi cũng bây giờ có thể phần nào chia sẻ kiến thức của mình với Velkist. Tôi không có ý định thuyết giảng nhàm chán về cảnh giới và tâm pháp, nhưng cách tôi giúp đỡ vẫn như cũ. Đánh, đập, và phá hủy.
Chỉ là những chuyển động của tôi đã thay đổi.
Velkist trở nên mạnh hơn từng ngày.
‘Việc thăng chức Chiến binh cũng đã hoàn tất.’
Trong chuyến thăm của tôi đến Niflheimr, các cơ sở thăng chức đã được chuẩn bị.
Cấp độ của cơ sở vẫn còn thấp, vì vậy chúng tôi chỉ có thể thăng lên ba chức nghiệp cơ bản. Tuy nhiên, đó không phải là một lựa chọn tồi. Velkist đã là một Chiến binh 3 sao, và Neryssa là một Đạo tặc 3 sao.
Vào sáng hôm đó, tôi nghe tin tầng 28 đã được hoàn thành.
Ngày hôm sau.
Chúng tôi cũng không phải là những người chinh phục tầng 29.
Lần này, đó là nhiệm vụ thứ hai. Hai cựu binh và ba tân binh tham gia. Các tân binh đi ra với vẻ mặt lo lắng và trở về với gương mặt thất bại.
Dù sao thì,
Với điều này, chúng tôi đã hoàn thành cuộc chinh phục đến tầng 29.
Tiếp theo là màn boss ở tầng 30. Dự kiến đây sẽ là một nhiệm vụ đầy thử thách vì tầng 25 đã tương đối dễ dàng. Tuy nhiên, Anytng không đưa chúng tôi thẳng vào trận chiến.
Tất cả mười lăm người chúng tôi ở tầng 3, bao gồm cả tôi, vẫn chưa đạt đến cấp độ phù hợp.
Có một cuộc cày cuốc đang chờ đợi chúng tôi.
“Tầng 28.”
Các tầng khác đều liên kết với các nhiệm vụ, vì vậy chúng tôi không thể thử lại chúng.
Anytng thay phiên nhau gửi chúng tôi đến tầng 28. Nhiệm vụ là tiêu diệt bộ lạc Người thằn lằn nằm ở phía bên kia của một ngọn đồi sa mạc.
Priasis không xuất hiện, và chúng tôi nhận được kinh nghiệm bằng cách quét sạch những Người thằn lằn. Lên đến cấp 30. Trong trận chiến đó, tôi đã có thể nâng Kỹ năng Vũ khí Trung cấp lên cấp 2.
Anytng đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho các khía cạnh khác của cuộc chinh phục.
Trước hết, cậu ta đã nuôi dưỡng hai tổ đội dự bị ở tầng 2: tổ đội thứ 4 và tổ đội thứ 5. Vì tầng 25 có một nhiệm vụ quy mô nhỏ, khả năng có một nhiệm vụ quy mô lớn ở tầng 30 là rất cao. Anytng đã huấn luyện họ trong khi tổng hợp những người khác từ tầng 1.
‘Nghĩ lại thì…’
Theo những gì tôi nghe được từ Edis, đã có một vụ việc trong đó một số thành viên của tầng 1 âm mưu trộm cắp vật tư từ hầm ngục hàng tuần. Các vật phẩm chính là thịt và trái cây. Thay vì đưa chiến lợi phẩm vào cổng dịch chuyển không gian, họ đã bỏ chúng vào túi của mình. Đương nhiên, họ đã bị bắt.
Một nửa trong số họ đã bị tổng hợp ngay lập tức, và nửa còn lại bị nhốt ở một nơi biệt lập, chờ xử lý. Đột nhiên, tôi nhớ lại sự việc từ khi tôi rời tầng 20. Lũ rác rưởi đã bao vây tôi, và âm thầm đe dọa tôi.
‘Là bọn chúng sao?’
Đó không phải là chuyện tôi nên bận tâm.
Dù sao thì, phòng chờ này cũng có hơn một trăm Anh hùng. Bây giờ đã đến lúc chuyển sang màn tiếp theo, với một phương pháp tiên tiến hơn một chút.
‘Đầu tiên, chúng ta cần phải vượt qua tầng 30.’
Tôi ngả người ra sau ghế.
Trời đã về khuya, và chiếc đèn lồng trên bàn đang tỏa ra ánh sáng vàng vọt.
“…”
Một cảm giác râm ran lướt qua ngực tôi.
Cảm giác luôn đến trước khi chuẩn bị cho giai đoạn trùm. Đó là một cảm giác sắc bén, độc nhất báo hiệu nguy hiểm.
‘Nhiều nhất là một tuần.’
Cấp độ hiện tại của tôi là 29.
Sự chuẩn bị cho cuộc chinh phục sẽ sớm được hoàn tất.
Anytng sẽ không do dự.
‘Đó là một điều ngu ngốc khi nghĩ về nó.’
Tôi cười nhẹ.
Tôi đã chọn Townia. Tôi đã đi con đường đầy chông gai thay vì con đường dễ dàng.
Tôi không hối hận, nhưng sẽ luôn có những khó khăn phía trước.
Chiếc nhẫn đen trên tay trái của tôi phát ra một ánh sáng tối tăm.
Tôi xoay chiếc nhẫn sang trái, và rồi,
Một giọng nói quen thuộc nhẹ nhàng gõ vào tai tôi. Một giọng nói mềm mại trôi chảy như một làn gió nhẹ. Đó là giọng của Yurner.
“Tôi…”
Tuy nhiên, nội dung thì không hề nhẹ nhàng.


0 Bình luận