Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 07 - Thời đại hoàng kim (580-669)

Chương 636 - "Luyện chế"

15 Bình luận - Độ dài: 2,673 từ - Cập nhật:

*Trans+Edit: Lắc

Tình trạng của Lucien hiện tại giống như một người đang nửa mơ nửa tỉnh. Cậu cảm thấy mọi vật xung quanh đều như đang lâng lâng, âm thanh thì mơ mơ hồ hồ, cứ như thể trước khi tới được tai cậu, chúng đã đi qua vô số thế giới trước vậy.

Chính vì lẽ đó, Lucien phải mất tới vài giây mới hình thành được ấn tượng trong đầu khi nghe thấy giọng nói già nua và đau đớn khác thường của “Alvin”.

‘Hào Quang Mặt Trời?

Thần Chi Nhãn Alvin biết đến Hào Quang Mặt Trời?

Mà biểu hiện của hắn bất thường quá vậy, quỷ dị quá vậy!’

Như thể bộ óc ì ạch của Lucien đang bùng lên vô số thần chú tác động đến cảm xúc, ngay tức thì, một chấn động sản sinh từ sâu trong linh hồn cậu lan ra, giúp cho cậu trong chốc lát khôi phục lại được sự tỉnh táo. Bằng một giọng nói có chút run rẩy, không dám tin, cậu yếu ớt hỏi:

“Ông… Mas…kelyne?”

“Aaaaa!” Vừa nghe đến cái tên Maskelyne, Thần Chi Nhãn liền ôm chặt đầu và hét lên thảm thiết, tựa hồ đang phải giãy giụa trong đau đớn tột cùng.

Làn gió xanh và ánh nắng chói chang xung quanh hắn trở nên mất kiểm soát, sau đó hóa thành những lưỡi đao gió và mũi tên ánh sáng bay loạn đầy trời, lướt khắp toàn bộ đại sảnh.

Sự tỉnh táo ngắn ngủi của Lucien lại bị Gió Ngủ Yên trấn áp. Sâu trong lòng cậu dường như đã hiểu ra điều gì đó, thế nhưng suy nghĩ lại rất khó hoạt động. Đúng lúc này, không một ngoại lệ, lưỡi đao gió và mũi tên ánh sáng đều lướt qua người cậu, đột phá lớp phòng thủ của Áo Choàng Grand Arcanist và làm bị thương thân thể cậu.

Các vết thương liên tục bị rạch mở, thế nhưng lại không có máu chảy ra, bởi chúng hoặc là bốc hơi, hoặc là đã bị thổi khô. Cơn đau dữ dội giúp Lucien một lần nữa áp chế được Gió Ngủ YênÁnh sáng Thiên Quốc, chuẩn bị xông vào cánh cửa đen phía sau để giành lấy hy vọng sống sót. Trạng thái của Thần Chi Nhãn Alvin lúc này rõ ràng không thích hợp để nói chuyện.

Đáng tiếc, Ánh sáng Thiên Quốc này lại là một loại áp chế ở cấp bậc Á Thần. Mặc dù nó không có tác dụng liên tục, phần lớn cũng đã bị ma thuật lúc trước tiêu trừ, thế nhưng trạng thái hiện tại của Lucien đang bị Gió Ngủ Yên ảnh hưởng, muốn bài trừ hiệu quả tiêu cực của nó thì thật quá vô vọng. Chính bởi vậy, ngay khi vừa đâm sầm vào cánh cửa đen phía sau, linh lực của cậu liền lưu chuyển lề mề trở lại, đến cả linh hồn cũng trở nên trì độn.

“Rầm!” Tiếng Lucien lao vào cánh cửa đen truyền tới tai Alvin. Động tác giãy giụa thống khổ của hắn bỗng dưng im bặt, giống như một chiếc đồng hồ báo thức đang kêu inh ỏi thì bị nhấn nút tắt. Những lưỡi đao gió và mũi tên ánh sáng trong đại sảnh xám xịt đều tan thành mây khói.

Chầm chậm ngẩng đầu lên, biểu cảm của Alvin vẫn méo mó vặn vẹo, thế nhưng đôi mắt sâu thẳm như bầu trời sao của hắn lại trống rỗng vô cùng. Hai hàng lệ ánh vàng mang theo ánh sáng thánh khiết dìu dịu từ khóe mắt chảy xuống, hắn lẩm nhẩm nói: “Đừng lại gần ta! Đừng lại gần ta!”

‘Là ý gì?’ Lucien chậm chạp suy nghĩ.

Dường như đang cố gắng kiểm soát bản thân, Alvin không nói gì thêm nữa. Sáu chiếc cánh thánh khiết sau lưng hắn vỗ nhẹ, thánh quang màu trắng sữa đáp lên người Lucien như thể cái vỗ về của người mẹ, mang đến cho cậu cảm giác ấm áp và bình yên.

Cảm giác buồn ngủ đột nhiên biến mất, cậu bỗng tỉnh táo như thể vừa mới minh tưởng xong. Phong Thiên Thần Alvin đã giải trừ hiệu quả của thánh chú Gió Ngủ Yên!

Thiếu đi sự phối hợp của nó, Lucien nhanh chóng áp chế được Ánh sáng Thiên Quốc. Dù rằng không có cách nào làm giảm bớt tác động, nhưng cậu cũng đã khôi phục lại được về trạng thái trước lúc giao chiến với “Alvin”. Giờ cậu đã có thể thi triển ma thuật huyền thoại, cũng có thể biến thành Hiệp sĩ huyền thoại để cầm lên Kiếm Chân Lý.

Chỉ trong thời gian vẻn vẹn một phút, Lucien đã trải qua quá trình hy vọng, đấu tranh và lại chạm tới được ánh bình minh. Như thể vừa đánh một vòng bên bờ vực cái chết, cậu kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần, thế nhưng thu hoạch cũng không phải là ít.

‘Alvin rất có thể chính là ông Maskelyne. Nhưng xét từ ngoại hình thì xem chừng ông ấy rõ rành rành là đã bị ai đó luyện chế thành một Seraph, xóa đi ý thức bề mặt và ký ức, đắp nặn nên nhân cách mới toanh, cuối cùng áp rất nhiều lời nguyền và hạn chế lên người. Đó chính là lý do vì sao ông ấy lại mâu thuẫn, xung đột và đau đớn như vậy khi tiềm thức tỉnh dậy!’

Sau khi đầu óc tỉnh táo trở lại, năng lực tư duy của một Grand Arcanist cũng được khôi phục. Lucien bắt đầu phân tích trạng thái của Alvin, hay chính là Maskelyne.

Nghĩ tới chính mình có thể gặp phải chuyện này, cậu cảm thấy không rét mà run. Nếu mà cũng bị con quái vật bắt được, kết cục của cậu chẳng cần nghĩ cũng biết! Thà chết còn hơn là chọn sống mà thê thảm như vậy. Còn có điều gì tàn nhẫn hơn việc “bản ngã” của chính mình bị xóa đi và phải sống như một cái xác không hồn chứ?

Tuy nhiên, cậu không phải là Maskelyne, người đã dự đoán được là sẽ gặp số phận tương tự thông qua Gương Vận Mệnh. Đó chính là lý do vì sao ông để lại Hào Quang Mặt Trời, cố gắng thông qua nó lay tỉnh ý thức ở tầng sâu nhất của bản thân, nơi đã bén rễ vào linh hồn. Nếu mà biến thành bộ dạng giống như ông, có thể cậu vĩnh viễn sẽ không bao giờ hồi phục lại được nữa.

‘Xem ra cấu tạo chỉnh thể của Hào Quang Mặt Trời đối với Maskelyne mà nói có giá trị cực kỳ đáng nhớ và có liên kết tới một số sự việc nào đó, bởi vậy vừa mới cảm ứng được nó một cái, ý thức ở tầng sâu nhất của ông liền lập tức thức tỉnh.’ Sau khi trở thành Pháp sư huyền thoại, Lucien đã kiểm tra Hào Quang Mặt Trời vô cùng tỉ mỉ. Với tri thức sâu rộng hiện tại, cậu xác định cũng như khẳng định, rằng Hào Quang Mặt Trời không hề ẩn giấu điều gì khác, do đó mới đưa ra phán đoán như trên.

Cái này giống như phương tiện thôi miên vậy. Trạng thái thôi miên sẽ được giải trừ, chỉ cần đối tượng nhìn thấy. ‘Có vẻ như lúc bị luyện chế thành Seraph, ông Maskelyne đã tận dụng được không ít cơ hội để gieo ám thị tâm lý lên chính mình.

Ý ông ấy khi nói đừng lại gần ta hẳn là ý trên mặt chữ. Nếu một người lạ đến quá gần thì sẽ dẫn tới bản năng phòng thủ của thân thể, khiến cho nhân cách ‘Alvin’ chiếm thế thượng phong và áp chế triệt để ‘Maskelyne’. Như vậy mình sẽ lại rơi vào tình cảnh nguy hiểm.’ Phân tích các loại tình huống trước đó, Lucien quyết định, cho dù là trong lời nói cũng không được kích thích “Alvin” quá mức. Cân nhắc giọng điệu của mình một chút, cậu nói: “Tôi đã nhận được Hào Quang Mặt Trời cùng với lời phó thác mà ông để lại trong khóa ma thuật Đại Thập Tự Tinh Giá. Tôi đến đây như đã hứa sau khi trở thành Pháp sư huyền thoại.”

Ánh mắt của Alvin vẫn trống rỗng và vô hồn, nhưng khóe môi thì khẽ nhếch lên thành một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: “Cuối cùng cũng đợi được đến ngày này, kẻ vô thần bước đi giữa ánh sáng và bóng tối.”

Giọng hắn nghe vẫn già nua và bi thương như cũ.

Phù. Lucien thầm thở phào nhẹ nhõm. Từ câu trả lời này, cậu rốt cuộc cũng xác nhận được ông chính là Maskelyne, Nhà Tiên Tri Maskelyne! Cứ thế suy ra, năm Seraph khác và Thiên Thần Vương có lẽ chính là sáu Pháp sư huyền thoại còn lại, nhân số vừa khớp.

“Ông có gì cần tôi giúp không?” Lucien cố gắng hết sức để không nhắc đến những từ như giải cứu, quái vật, Vua Mặt Trời, Thanos các loại.

Maskelyne lẩm bẩm như thể nói mơ: “Ta chỉ nhìn thấy khung cảnh chung chung trong tiên tri, nhưng không ngờ nó lại mạnh như vậy. Cho dù có tự mình khôi phục lại thực sự, ta cũng khó mà trốn thoát được. Cậu cũng vậy. Đi đi, khi nào thành Á Thần thì hẵng quay lại đây.”

“Nhưng tôi đã bị quái vật bẫy vào đây rồi. Muốn rời đi thì tôi nhất định phải tường tận được bí mật của nó.” Vừa nói, Lucien vừa làm các bước chuẩn bị, đề phòng Maskelyne mất khống chế.

Kẻ có thể tiến hành luyện chế ra Seraph hẳn phải là quái vật hoặc Vua Mặt Trời nhỉ?

Dưới ánh nhìn chăm chú, ngưng trọng của Lucien, không ngoài dự đoán, Maskelyne lại ôm đầu lần nữa, mặt mũi méo mó thành vẻ vô cùng dữ tợn. Phải mất một lúc sau ông mới bình tĩnh trở lại, sau đó niệm ra một thánh chú: “Thần Ân!”

Một luồng thánh quang dìu dịu mang theo thánh ca êm tai rơi xuống thân thể Lucien. Khí tức sự sống nồng đậm khiến cậu xác nhận được rằng đây chính là một loại thần thuật tiêu trừ trạng thái tiêu cực và trị liệu thương thế, vậy nên cậu không dùng Quyền trượng Thời Không để phòng ngự.

Ngoài thuật phục sinh chỉ có trong truyền thuyết ra thì Thần Ân chính là thần thuật trị liệu cao cấp nhất. Lucien cảm thấy vết thương của mình đang hồi phục với tốc độ không tưởng, cả Ánh sáng Thiên Quốc đang “thấm đẫm” cơ thể cậu cũng nhanh chóng tiêu tan. Thánh chú này mặc dù cấp bậc cao hơn Thần Ân, song nó lại không được tiếp thêm sức mạnh sau đó, chưa kể còn gặp phải một Seraph hiểu rất rõ đặc tính của mình, vậy nên chỉ sau mười mấy giây, Lucien đã hoàn toàn thoát khỏi ảnh hưởng của nó.

Thần thuật này kỳ diệu đến độ ngay cả Thân vương Huyết tộc Rhine cũng được chữa lành và loại bỏ ảnh hưởng của Ánh sáng Thiên Quốc, khác hoàn toàn với những loại thánh chú trị liệu thông thường, thứ mà chỉ có thể làm sinh vật bất tử trọng thương.

“Ta bị rất nhiều thủ đoạn mạnh mẽ hạn chế, cũng không thể thảo luận một số việc nhất định, bằng không sẽ tự hủy ngay lập tức.” Maskelyne nói ra những điều khớp với phỏng đoán của Lucien. “Đi tới phòng thí nghiệm đi. Ta để lại Gương Vận Mệnh cho cậu là để nó dẫn cậu đến phòng thí nghiệm. Nếu tìm được đủ ghi chép và những vật phẩm còn sót lại, các cậu sẽ có thể tháo gỡ một số bí mật và hiểu ra cách để trốn thoát.”

Phù. Lucien lại thở phào lần nữa. Quả nhiên có cách để qua mắt hoặc lách khỏi con quái vật!

“Nhưng tiếc là cuốn sổ ghi chép mà ông để lại bị thiếu mất một phần quan trọng, không thì mọi chuyện đã chẳng mù mù mờ mờ như thế này.” Lucien thở dài.

Miệng Maskelyne giật giật, đôi mắt đột nhiên không vô hồn nữa mà tỏa ra thần sắc, một thứ thần sắc sợ hãi, giống như đang nhớ lại cơn ác mộng tồi tệ nhất của mình. Ông hét lên thảm thiết: “Không phải hắn, là hắn! Không phải hắn, là hắn!”

Tình trạng của ông giống như thể đã mất khống chế. Lưỡi đao gió và mũi tên ánh sáng một lần nữa lại bay múa đầy trời, nhưng Lucien lần này đã không còn bất lực nữa, Quyền trượng Thời Không liền ngưng tụ ra một mặt tường không gian để chặn lại.

Không phải hắn, là hắn? Thật là làm người ta khó đoán ghê… Đây đều là đại từ chỉ nam giới trong tiếng Sylvanas cổ đại cả. Việc Lucien phân tích tình hình là vô nghĩa, bởi cậu không biết ai là người mà Maskelyne nghi ngờ đầu tiên.

Một lúc sau, Maskelyne lại chiến thắng “chính mình”. Ông lấy ra một cái chân rối ném cho Lucien: “Tới phòng thí nghiệm, tới phòng thí nghiệm đi. Kiểu gì cũng có ngày cậu hiểu ra mọi chuyện từ ghi chép thí nghiệm.”

“Sao ông lại tin là tài liệu thí nghiệm được lưu giữ trong phòng thí nghiệm thay vì bị hắn tiêu hủy?” Lucien bắt lấy cái chân rối. Quả nhiên chính là bộ phận mà McLeod để lại.

Maskelyne khẽ nhếch khóe môi, để lộ ra một nụ cười còn xấu hơn cả khóc: “Các cậu có thể lấy được Gương Vận Mệnh và cuốn sổ ma thuật của ta đồng nghĩa với việc trong phòng thí nghiệm phải có ít nhất một vài ghi chép thí nghiệm tồn tại.”

Đoạn, ông nói thêm: “Có những lúc, người mà cậu cho là kẻ địch lại chính là trợ thủ tốt nhất của cậu.”

Điều này vẫn còn quá mù mờ, quá khó hiểu. Lucien không tìm ra phương hướng nào để hiểu được ý tứ trong hai câu nói của Maskelyne.

Xem chừng rất khó có thể áp chế được nhân cách “Alvin”, Maskelyne không đợi cậu nảy sinh nghi vấn. Ông cố ý sải rộng đôi cánh thiên thần sau lưng ra rồi thốt lên một thanh âm trang nghiêm, mang đầy sự thăng trầm của cuộc đời: “Thần chi Sa Lậu!”[note72225]

Một chiếc đồng hồ cát trắng đầy thiêng liêng hiện ra giữa không trung, từ bên trong rơi xuống những mảnh ánh sáng. Thời không xung quanh ngay tức thì thay đổi, trở nên đồng nhất với tốc độ của thế giới bên ngoài.

“Cậu tranh thủ thời gian hồi phục đi. Trong này chỉ tương đương với vài phút đồng hồ ở những nơi khác trong Thế giới Cổng thôi. Năng lực của ta không đủ nên chỉ có thể dựa vào thế giới vật chất chính để thay đổi.” Maskelyne chật vật mở cánh cửa đen và bước ra ngoài. Rõ ràng, ông đang cho Lucien tận dụng sự chênh lệch thời gian để hồi phục. Rất có thể khi quay về, ông sẽ lại là Thần Chi Nhãn Alvin!

Vài phút của Thế giới Cổng… Vừa đủ thời gian để Nguyệt Thời Kế, Áo Choàng Grand Arcanist và Khiên Chân Lý hồi phục!

Trong lòng Lucien đong đầy hy vọng và chiến ý. Phòng thí nghiệm của Thanos, ta tới đây!

----------------------------------------

Mình bị ốm không dịch được nên 1,2 ngày tới cả nhà chịu khó nhịn chap nha :((

Ghi chú

[Lên trên]
Đồng hồ cát của Thần
Đồng hồ cát của Thần
Bình luận (15)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

15 Bình luận

Sợ vc:)) mà đọc nhanh quá r
TFNC~~~
Xem thêm
AUTHOR
Quả này e rằng Thần Chân Lý éo vừa :))))
Btw, TFNC
Xem thêm
Vl điên thật sự... kbt thiên thần vương là ông nào trong mấy ổng
Hnhu hồi trc có chap bảo thần chân lý xuất hiện sau khi mà đám maskelyn mất tích ấy xong tui còn đoán có khi nào thần chân lý do maskelyn tạo ra :))) mà ai ngờ ổng bị luyện hoá thành seraph ạ
Xem thêm
TRANS
Mong trans sớm khỏe
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
chúc trans sớm khoẻ
Xem thêm
TFNC
chúc trans khỏe mạnh
Xem thêm
uầy tuyệt đối điện ảnh, btw chúc trans khoẻ lại sớm nhá
Xem thêm
Má thề luôn cả bộ này với bộ zenith tác giả điên vl. Đọc mà ra cả bát🐔
Xem thêm
trans thi ca 2 trans deu peak
Xem thêm
TRANS
bộ zenith dịch hăng quá đọc theo k kịp:))
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
Thanks trans
Xem thêm