Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 07 - Thời đại hoàng kim (580-669)

Chương 633 - Đùa hơi quá rồi

16 Bình luận - Độ dài: 3,264 từ - Cập nhật:

*Trans+Edit: Lắc

Trước tình huống này, Rhine lắc đầu cười nói: “Maskelyne lúc viết những dòng này hẳn là đã nhớ ra chuyện gì đó quan trọng lắm, thế nên mới sốc đến nỗi phá tung mật thất như vậy, kết quả suy đoán còn chưa viết xong đã vội vã rời đi, làm cho những người đọc ghi chép của ngài ấy như chúng ta đây uất nghẹn.”

“Tôi cũng cho là vậy, bởi vì nơi này không có dấu hiệu của trận chiến ở cấp bậc huyền thoại, cũng không phải cố ý gây hư hại, vậy nên không khó để đoán rằng việc ông Maskelyne rời đi là tự nguyện, nhưng lại vô cùng vội vã.” Lucien đã khôi phục được sự điềm tĩnh, sau đó thử tái hiện lại hiện trường lúc bấy giờ từ các đầu mối.

Rhine ngó nghiêng xung quanh rồi nói: “Điều này cho thấy việc mà Maskelyne đang vội vã hoàn thành còn quan trọng hơn cả việc để lại manh mối. Có khi đó là nhân tố quyết định để tiêu diệt con quái vật cũng nên.”

“Nhưng mà vội đến đâu thì vẫn có thể dành thêm chút thời gian để viết nốt kết quả chứ… Viết một cái tên thì mất bao lâu? Trong tình huống có ma thuật phụ trợ?” Lucien tự hỏi tự trả lời. “Không đến một giây.”

Rhine quan sát vết mực dài mà Maskelyne để lại ở cuối như thể một nhà sử học đang giám định tài liệu, chỉ thiếu điều móc kính lúp ra đặt trước mắt: “Từ vết nguệch này có thể thấy rõ Maskelyne lúc đó chấn kinh đến mức nào. Xét về lý mà nói, đã suy đoán được tới tình cảnh này, ngài ấy đáng lẽ sẽ không sốc đến nỗi không viết nổi cái tên ra, trừ phi có chuyện gì đó xảy ra bên ngoài mật thất, hoặc là có manh mối gì đó đột nhiên hiện ra trước mắt ngài ấy…”

Chợt nghĩ ra điều gì đó, Lucien nói với giọng điệu chính mình cũng không tin nổi: “Có lẽ lúc viết những dòng này, ông Maskelyne đã nhớ ra một chi tiết mấu chốt mà mình từng bỏ sót, một chi tiết lật đổ những suy đoán trước đó, thế nên mới vội vã rời đi tìm vật hoặc dấu vết ở nơi khác để xác nhận suy đoán của mình. Vết nguệch ông ấy để lại trông chấn kinh như vậy là bởi đối tượng phỏng đoán mới là một kẻ mà ông ấy không hề mong đợi, và ông ấy không viết xong danh tính của con quái vật mà mình đã suy đoán trước đó, chính là bởi suy đoán ấy là sai.”

“Giả thuyết rất táo bạo, giải thích cũng rất hợp lý.” Rhine khen ngợi. “Nhưng bất luận ra sao, tôi hoài nghi con quái vật đó có liên quan đến Thanos, bởi vì bản thân cái tên này cũng là một con quái vật, haha, giống như cậu vậy.”

Anh nghe chừng khá là hiểu rõ Thanos.

“Tôi cũng nghi là như vậy. Hồi còn ở trong cung điện ngầm của Vua Mặt Trời, tôi đã lấy được bản ghi chép chưa hoàn chỉnh của Thanos và thấy quả cầu ánh sáng thần tính mà ông ta ngưng tụ, hay nói đúng hơn là quả cầu ánh sáng cảm xúc tiêu cực.[note72139] Cộng với biểu hiện và lời nói của Rudolf II, người đã thu hoạch được hậu hĩnh từ đó, tôi đoán Vua Mặt Trời đã tìm ra phương pháp để biến bản thân thành bảy ác quỷ viễn cổ, đồng thời loại bỏ những tác động tiêu cực của quá trình biến đổi này xuất phát từ con đường ngưng tụ thần tính của các ngụy thần. Và một sản phẩm như vậy, ngoài việc có khả năng phóng chiếu sự hiện diện vào trong thân thể người khác, nó hẳn là còn có thể trực tiếp dựa vào ký ức hoặc cảm xúc tiêu cực để biến thành bất kỳ ai.”

Lucien càng nói càng trôi chảy, cứ như thể Thanos đích thực là hung thủ vậy. Nhưng nghĩ đến việc hung thủ lại chính là người đã gần đạt đến cấp bậc Á Thần cả nghìn năm về trước, cậu lại cảm thấy rùng mình. E là hiện tại ông ta đã thật sự sở hữu thực lực Á Thần rồi nhỉ?

Rhine nghi hoặc hỏi: “Tôi biết ngài ta nghiên cứu về ác quỷ viễn cổ, thậm chí còn từng cung cấp một số thông tin cho ngài ta nữa. Tôi cũng biết về quả cầu ánh sáng thần tính, nhưng quả cầu ánh sáng cảm xúc tiêu cực là ý gì?”

“Đó là một căn mật thất khác mà anh chưa phát hiện ra, Rhine…” Lucien giải thích sơ qua về đại điện nơi tìm thấy Quyền Trượng Mặt Trời.

Rhine “hê” một tiếng: “Ngài ta quả thực che giấu rất nhiều kết quả nghiên cứu. Xét từ vài lần hình chiếu của Rudolf II xuất hiện, có thể ngài ta đã thực sự tìm ra cách để tiến thêm một bước, dùng phương thức chuyển hóa bản thân thành bảy đại ác quỷ viễn cổ nhằm thoát khỏi những hạn chế nguyên bản. Ừm, nếu nghĩ như vậy, cậu có cảm thấy cái tình huống mà con quái vật kia biết ký ức của chúng ta rất khớp với đặc trưng của ‘Quỷ Thanos’ không? ‘Nếu như hiểu được toàn bộ điều kiện hiện tại, chúng ta có thể nắm bắt hoàn toàn quá khứ và tương lai’ ấy…”

“…Xét về mặt lý thuyết mà nói, tôi không nghĩ có thứ gì gọi là ‘Quỷ Thanos’ cả. Nó chỉ là một khái niệm trừu tượng dùng để biểu đạt một lý lẽ nào đó. Nếu nó thực sự tồn tại, năng lực tính toán và năng lượng tương ứng mà nó đòi hỏi sẽ đáng sợ đến không tưởng, cho dù có thể hủy diệt toàn bộ thế giới, hủy diệt toàn bộ dị độ không gian đi chăng nữa cũng chẳng làm nổi.” Lucien trả lời câu hỏi của Rhine bằng thái độ arcana nghiêm cẩn, đồng thời trong lòng thầm nghĩ: ‘Nếu ‘Quỷ Thanos’ mà là thật á, thế thì tôi sẽ thả ‘mèo Schrödinger’ ra!’[note72140]

Rhine tặc lưỡi một tiếng: “Có lẽ chỉ là bản đơn giản hóa của nó thôi. Được rồi, chúng ta làm gì tiếp đây?”

“Ghi chép của ông Maskelyne đứt đoạn ngay đúng chỗ quan trọng, làm chúng ta không biết con quái vật được tạo ra như thế nào, điểm yếu của nó là gì và làm sao để tận dụng. Tất cả các tài liệu liên quan hẳn là sẽ có trong phòng thí nghiệm mà Thanos để lại qua lời của bọn họ. Ít nhất thì ở đó hẳn là phải có tài liệu thí nghiệm về cách tạo ra con quái vật, cơ mà đó là nếu nó chưa bị con quái vật tiêu hủy mất mà thôi…” Sau khi nghĩ ngợi một hồi, Lucien dằn xuống cảm xúc thất vọng của bản thân rồi một lần nữa bừng bừng ý chí. “Những pháp sư cổ đại như ông Maskelyne có thể không nhìn ra được vấn đề từ các ghi chép thí nghiệm, nhưng những Arcanist đương đại bọn tôi chưa chắc đã không phát giác ra!”

Nhìn biểu cảm đặc biệt kiên định và nghị lực của Lucien, Rhine cười nói: “Cậu ngày trước cho dù không thể trở thành pháp sư đi chăng nữa thì vẫn có thể kích hoạt được huyết lực bằng ý chí của mình đấy. Việc thiếu rèn luyện trước khi thành niên có rất nhiều cách để bổ khuyết. Haha, đến nước này rồi thì chúng ta chỉ có thể tới phòng thí nghiệm của Thanos thôi. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, chúng ta không biết vị trí và tọa độ?”

Lucien lấy Gương Vận Mệnh ra: “Đây là việc đã xảy ra trong quá khứ, vậy nên thứ này hẳn là có thể dự đoán chính xác, chí ít thì cũng chính xác hơn là dự đoán điểm yếu của con quái vật.”

Do Maskelyne chỉ nhận được những gợi ý mơ hồ, Lucien cũng từ bỏ ý định dùng Gương Vận Mệnh để dự đoán con quái vật.

Cầm quả cầu pha lê ma thuật trong tay trái, cậu đợi nó sáng lên, sau đó giơ tay phải xoa xoa bề mặt Gương Vận Mệnh phủ đầy những hoa văn thần bí và niệm ra một chú văn cổ quái, trúc trắc.

Một lớp ánh sáng gợn lăn tăn trên bề mặt xám xịt của Gương Vận Mệnh, và rồi một cặp số hiện ra giữa những gợn sóng đó.

“Có tọa độ phòng thí nghiệm của Thanos rồi này.” Lucien mỉm cười nói.

“Choang” một tiếng, Gương Vận Mệnh hoàn toàn vỡ tan, thế nhưng không có mảnh vỡ nào rơi xuống đất. Thay vào đó, chúng hóa thành những mảnh ánh sáng, bay múa khắp không trung rồi biến mất.

“Giờ đi luôn à?” Rhine hỏi.

Lucien lắc đầu: “Tốc độ thời gian ở đây giống với thế giới bên ngoài, nhanh hơn nhiều so với Thế giới Cổng. Phải tranh thủ cơ hội này để cho vật phẩm huyền thoại phục hồi đã.”

Đoạn, cậu cầm thân con rối lên rồi lắp hai cánh tay và một chân của nó vào.

“Tôi cũng sẽ nhân cơ hội này đào thải trạng thái yếu nhược của mình luôn.” Rhine gật đầu rồi nghiêng người dựa vào giá sách.

Vài giờ sau, bên trong căn mật thất, chiếc vương miện vàng kim trên tay phải Lucien tỏa ra một luồng khí đen nhàn nhạt.

“Vương miện của Viễn Cổ Mộc Nãi Y à? Nó có tác dụng gì?” Rhine mở mắt. Đôi mắt bạc của anh đã trở lại bình thường.

Lucien chép miệng một cái: “Viễn Cổ Mộc Nãi Y không để lại thông tin trên vật phẩm. Tạm thời chúng ta chỉ có thể đưa ra đoán định sơ bộ, rằng nó có khả năng biến thành những vật phẩm như găng tay, áo giáp, giày, v.v., có thể cung cấp năng lực phòng thủ vật lý gần với huyền thoại đỉnh phong, miễn nhiễm với rất nhiều ma thuật huyền thoại loại tiêu cực, đồng thời phát tán sức mạnh thối rữa đáng sợ. Có điều, khi trang bị nó lên người, đầu óc sẽ trở nên có chút hỗn loạn, làm giảm hiệu quả năng lực tư duy…”

Để lại thông tin bên trong vật phẩm là một tập tục mà phải đến thời đại Đế chế Ma thuật mới nổi lên, từ đó giúp mỗi người nhận dễ dàng làm chủ vật phẩm hơn, giống như Lucien đã thuận lợi Giám Định được Gương Vận Mệnh vậy. Bên cạnh đó, điều này còn giúp cho tên tuổi của người chế tác được lưu truyền rộng rãi và trở thành giai thoại. Về sau, tập tục này đã được giáo hội kế thừa nguyên vẹn, và các vật phẩm thu thập từ nền văn minh thất lạc cũng được xử lý theo cách tương tự. Tuy nhiên, Viễn Cổ Mộc Nãi Y và Vu Yêu Vương lại là sinh vật bất tử, đương nhiên sẽ không gìn giữ tập tục này.

“Phối hợp nó với Kiếm Chân Lý hơi bị được đó. Dù sao thì hiệp sĩ lúc chiến đấu suy nghĩ bình thường thôi là đủ dùng. Mà kỳ thực, một chiến sĩ huyền thoại người man di tiêu chuẩn cũng đã rất là mạnh rồi.” Rhine đùa nói. “Đợi Khiên Chân Lý sửa xong rồi xuất phát chứ?”

“Không cần đâu. Giờ đã có trang bị phòng ngự siêu mạnh này rồi, chúng ta không cần phải chờ Khiên Chân Lý nữa. Thời gian rất quan trọng.” Lucien ra quyết định. Nguyệt Thời Kế và Áo Choàng Grand Arcanist vẫn cần nửa ngày nữa mới phục hồi lại được nguyên trạng, không thể cứ ngồi không chờ đợi con quái vật ghé thăm được.

Vừa nói, cậu vừa biến thành Hiệp sĩ huyền thoại và đeo “vương miện xác ướp” trong hình dạng “găng tay xác ướp” vào.

Rhine, người đang đứng nghiêng dựa tường, bật người thẳng dậy mà không hề động tay: “Vậy ta đi thôi.”

Anh vẫn chưa hồi phục đủ từ những vết thương nghiêm trọng do con quái vật gây ra mà mới xóa bỏ được mỗi trạng thái yếu nhược từ Mặt trời Rực cháy Vĩnh hằng. Ước chừng hiện tại anh chỉ có thể phát huy được trình độ huyền thoại bậc ba, cũng không thể sử dụng năng lực triệu hồi Ngân Nguyệt với thời gian hoãn xung lên đến tận mười tiếng được.

Sau khi rời khỏi phòng thí nghiệm bí mật của Maskelyne, Lucien và Rhine nhanh chóng băng qua các đại sảnh màu xám và cánh cửa đen, hoàn toàn lờ đi mấy thế giới chết chóc kỳ dị thi thoảng lại xuất hiện. Họ dùng tốc độ nhanh nhất có thể để băng qua, tránh làm kinh động đến quái vật ở bên trong.

Đi qua từng đại sảnh, đương lúc Lucien đẩy một cánh cửa đen ra, hình chiếu Sao chủ Định mệnh của cậu bỗng giật một cái. Cảm giác nguy hiểm tột độ dâng trào, cậu bèn không chút do dự giơ tay đeo “găng tay xác ướp” lên.

Ngay bên kia cánh cửa, một giọng nói trang nghiêm và dõng dạc đồng thời vang lên: “Ánh sáng Phán xét!”

Qua khe cửa lớn, Lucien nhìn thấy “Thánh Ivan” và “Thiên thần Ánh sáng” trong một thân áo choàng trắng!

Bọn họ ấy vậy mà lại không mảy may do dự, vừa thấy cánh cửa đen có dấu hiệu mở ra đã phát động tấn công ngay lập tức!

Một luồng sáng mênh mông và đầy khí thế dội xuống từ một độ cao kỳ quái, toan phán xét hết thảy “tội lỗi”!

Đây là lần thứ hai Lucien đụng độ Ánh sáng Phán xét. Lần trước, nó đã được thi triển bởi “Geno”, hóa thân của Chúa Tể Địa Ngục, kẻ chỉ gần đạt đến huyền thoại đỉnh phong. Còn lần này, nó lại được thi triển bởi Giáo tông của giáo hội Bắc, kẻ xếp trên tất cả các huyền thoại đỉnh phong! Sự chênh lệch uy lực giữa hai bên đủ để phân cậu ra thành nhiều Lucien.

Bên trong khung cảnh rộng lớn và thiêng liêng, đôi găng tay kim loại màu xám bạc của Lucien được một luồng khí đen kịt bao trùm, nhưng rồi liền nhanh chóng tan chảy.

Tựa như pháo hoa nở rộ, ánh sáng dội xuống đôi găng tay, trông đẹp đẽ vô cùng.

Cùng với những tiếng “rắc, rắc, rắc”, trên găng tay xuất hiện vô số vết nứt. “Thiên thần Ánh sáng” ở bên kia liền thi triển thánh chú:

“Mâu Tịnh hóa!”

Trường mâu ánh sáng rực rỡ nhưng lạnh lẽo được phóng về phía Lucien, người đang kiên cường chống trả Ánh sáng Phán xét. Đúng lúc này, mười ngón tay trắng ngần, thon dài đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu, trực tiếp bắt lấy trường mâu ánh sáng và tiêu hủy nó.

Rhine đã cứu viện Lucien kịp thời!

Khi Ánh sáng Phán xét biến mất, cảm thấy hai tay mình nhẹ đi, Lucien liền hiểu ra rằng “găng tay xác ướp” đã bị hư hại khá nghiêm trọng, e là trong thời gian ngắn tới đây sẽ không thể sử dụng được nữa. Suy cho cùng, Ánh sáng Phán xét cực kỳ khắc chế những vật thuộc hệ Chiêu hồn.

‘Không thể dây dưa thêm nữa, phải lập tức tìm cơ hội chạy ngay, không thì kiểu gì cũng chết!’

Vô số suy nghĩ xẹt qua tâm trí Lucien, nhưng chúng lại không làm ảnh hưởng đến phán đoán của cậu. Trên tay phải cậu có thêm một chiếc đồng hồ bỏ túi màu xám bạc, tiếng chuyển động “tích tắc, tích tắc” vang lên rõ mồn một bên trong đại sảnh màu xám.

“Tách!” Ngón giữa Lucien ấn một cái, bên cạnh “Ivan” ngay tức thì xuất hiện một khoảng hư vô hình bán cầu màu đen và làm cho những đòn công thần thuật tiếp sau đó của hắn bị chậm lại.

Bắt lấy cơ hội này, Lucien liền thi triển Truyền tống Tinh chuẩn. Cánh cửa không gian mở ra rồi đóng lại, cậu trực tiếp xuất hiện ở ngay trước một cánh cửa đen khác với Rhine theo phía sau.

Ngay khi Lucien đẩy cánh cửa đen đó ra, đôi cánh ngưng tụ từ ánh sáng thần tính phía sau “Ivan” cũng thoát khỏi trói buộc của suy sụp hấp dẫn, sau đó vẫy ra những mũi Quang Tiễn và bắn về phía cậu.

Trước mặt là một cánh cửa vẫn chưa mở, sau lưng lại là nỗi kinh hoàng như thiêu như đốt. Nghiến răng không né tránh, Lucien trực tiếp đẩy cửa lao vào.

“Rắc!” Da Nguyên tố vỡ vụn, Khí cụ Hấp thu Ma thuật nhanh chóng đến giới hạn, ma thuật do Chú thuật Định TựChú thuật Tự Liệt Khí tạo ra cũng lũ lượt tan rã!

Cuối cùng, dựa vào Dịch chuyển Quãng Ngắn được Kích hoạt Chú thuật tạo ra, Lucien cũng loại bỏ được phần sức mạnh tàn dư của Quang Tiễn. Mở cánh cửa đen ra, cậu và Rhine không màng phương hướng bỏ chạy, chạy không ngừng, chạy như điên!

“Đuổi theo!” Thấy rằng đột kích mà vẫn không giết nổi một Pháp sư huyền thoại bậc một, “Ivan” có chút bực dọc.

Vừa điên cuồng chạy trốn, Lucien vừa mở hết cánh cửa đen này đến cánh cửa đen khác. Sau cùng, nhờ việc các đại sảnh xám nhanh chóng thay đổi, cậu cũng thoát khỏi “Ivan” và “Thiên thần Ánh sáng”.

“Cánh cửa này trông có vẻ kỳ kỳ, bên trong màu đen lại lộ ra những hoa văn màu trắng mờ mờ.” Sau khi bình tĩnh lại được một chút, Rhine phát hiện ra một cánh cửa đen lớn trông khá là quái lạ.

Tính toán tọa độ, Lucien phát hiện đây không phải là địa điểm của phòng thí nghiệm, bèn phỏng đoán: “Có thể ở phía sau sẽ có một thế giới đặc biệt. Chúng ta trốn qua thêm vài đại sảnh xám nữa đi. Khoảng cách chưa đủ xa, ‘Ivan’ rất có thể sẽ đuổi kịp.”

Mạng cậu vừa rồi quả thực như chỉ mành treo chuông, khiến cho ngay cả một người điềm tĩnh như cậu cũng không khỏi cảm thấy sợ hãi.

Rhine mỉm cười rồi đẩy mở cánh cửa đen kỳ quái ra: “Tới thế giới phía sau nó thôi.”

Cửa lớn mở rộng, thánh quang vô cùng vô tận ập vào mắt hai người, tiếng thánh ca ưu mỹ vang lên văng vẳng.

Giữa thánh quang bao la, một thế giới bảy tầng trông như ngọn núi mơ hồ hiện ra. Ở đó, vô số thiên thần đang bay qua bay lại.

Lucien há hốc mồm tới quên cả khép vào.

Rhine vẻ mặt đờ ra, nụ cười đông cứng trên khuôn mặt, miệng lẩm bẩm tự giễu:

“Đùa hơi quá rồi đó…”

Ghi chú

[Lên trên]
Có thể tham khảo lại chi tiết này ở chap 407–409.
Có thể tham khảo lại chi tiết này ở chap 407–409.
[Lên trên]
Quỷ Thanos (hay Quỷ Laplace) là đại diện cho Thuyết tất định, tức là tính có thể dự đoán của mọi sự trong vũ trụ, còn con mèo của Schrödinger là đại diện cho Thuyết bất định, tức là sự chồng chập và không thể dự đoán của lượng tử.
Quỷ Thanos (hay Quỷ Laplace) là đại diện cho Thuyết tất định, tức là tính có thể dự đoán của mọi sự trong vũ trụ, còn con mèo của Schrödinger là đại diện cho Thuyết bất định, tức là sự chồng chập và không thể dự đoán của lượng tử.
Bình luận (16)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

16 Bình luận

Thank trans vì mấy cái note nhắc nhở nhé. Nhiều lúc quên tình tiết mà chả nhớ nổi nó ở chap nào mà tìm đọc lại, cái note 1 dòng ngắn ngủi của bà nó giá trị lắm luôn. Giá mà bộ nào trans cũng có tâm như vậy ấy
Xem thêm
Công nhận dễ tìm lại làm dễ theo được mạch truyện hẳn
Xem thêm
Max nhọ =))
Xem thêm
Này là tránh vỏ dưa rồi bị cả quả sầu riêng rơi vào đầu 🤣
Xem thêm
:))))nhót r
TFNC~~~
Xem thêm
AUTHOR
lạc đâu ko lạ, lạc đúng cái chỗ :))))))
Xem thêm
Tay thối thì cũng phải có mức độ thôi chứ 😒 Vừa ngoáy đít à
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
đọc truyện mà học được toán, lý, hoá, triết;))
Xem thêm
Clm núi thiên đường riel ở trong linh giới 🤡 deo thể nào trêu hơn được nữa :))) thánh địa của bọn suốt ngày tôn thờ ánh sáng hoá ra lại ở giữa chỗ toàn u linh thây ma :))
Xem thêm
Thanks trans
Xem thêm
TRANS
đi lạc thấy cả đất tổ của đối thủ thì cũng vờ lờ:)))
Xem thêm
đợi lát ae cụ metatron ra thì sợ tụt quần :)))
Xem thêm