High School DxD
Ishibumi Ichiei Miyama-Zero
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 8: Công Việc Của Một Ác Quỷ

Chương 06: 300 Ise

0 Bình luận - Độ dài: 5,641 từ - Cập nhật:

Phần 1:

Ngay lúc này, tôi đang ở trong một cái buồng kì lạ!

“Hahahaha, thật là đúng lúc đấy, Ise.”

Người đang cười khoái chí trong khi khởi động thiết bị này chính là Azazel-sensei!

Khi tôi mang trà vào phòng thí nghiệm của thầy, thì bị thầy quẳng vào đây với câu: “Ồ, đến đúng lúc lắm”! Tôi không hiểu gì hết!

BANG BANG!

Dù tôi có đập vào thành buồng thì nó cũng không hề lay chuyển!

“Thầy đang tính làm gì vậy hả!?”

“À thì, ta có thứ muốn thử nghiệm một chút, nhưng lại không có vật thí nghiệm. Mà cậu lại tình cờ mang trà tới, nên ta thấy cũng tiện.”

“‘Thấy tiện’ á!? Thế là thầy quyết định quẳng học trò mình vào vì ‘thấy tiện’ thôi hả!?”

“Cái gì cũng phải có sự hi sinh cả.”

“Ể!? Vậy tức là em được chọn để hi sinh à!? Không, thả em ra! Khônggggggggggg!”

Tôi kêu gào cầu cứu, nhưng thiết bị đã khởi động! Ngay bên cạnh còn có một cái buồng giống hệt cái này! Nhưng nó trống trơn. Nghĩa là chỉ có mình tôi ở trong buồng này thôi!

“Khoan, rốt cuộc thí nghiệm này là cái gì!?”

Khi tôi vừa hỏi thì Sensei quay lại định trả lời...

CHÓI SÁNG! ĐÙNGGGGGGGGG!

Một luồng sáng và tiếng nổ vang lên.

Khụ! Khụ!

…Uu, khói mù mịt quá. Không biết từ lúc nào tôi đã được giải phóng khỏi cái buồng.

Nhìn lại thì thấy cái buồng lúc nãy đã vỡ nát. Có lẽ nó phát nổ do thí nghiệm thất bại?

Căn phòng tanh bành vì vụ nổ, đồ đạc hỏng hóc la liệt. Nhìn quanh thì chẳng thấy bóng dáng Sensei đâu cả. Chắc ông ta chán rồi bỏ đi vì thí nghiệm thất bại.

Tôi thật sự muốn phàn nàn với ông ta. Thầy gì mà lại dùng học trò làm vật thí nghiệm chứ! Đúng là trùm của lũ thiên thần sa ngã, tư tưởng ác ôn khỏi phải bàn.

“Thiệt tình, Azazel-sensei. Thí nghiệm xong thì bỏ mặc mình luôn.”

Tôi vừa lẩm bẩm vừa rời khỏi phòng thí nghiệm.

Đây là khu dãy nhà cũ của Học viện Kuou.

Trên đường đi tới phòng câu lạc bộ...

“Kyaa!”

Giọng một cô gái! Đó là giọng của Asia!

Khi tôi chạy đến chỗ phát ra tiếng hét... thì thấy Asia đang hoàn toàn trần truồng!

BÙM!

Tôi chảy máu mũi ồ ạt. Hừm! Đúng như tôi nghĩ, Asia-chan đã phát triển vượt bậc kể từ lần đầu gặp! Anh trai này hạnh phúc lắm đó!

“Ise-san, cậu thật là tệ... Tự nhiên xé quần áo của tớ...”

Asia khóc lóc trách móc tôi.

Ể...? Tôi vừa nghe thấy điều mà mình hoàn toàn không biết gì. Đúng là tôi có chiêu Dress Break – chỉ dùng lên con gái, có thể thổi bay quần áo họ.

Nhưng không đời nào tôi lại dùng nó với Asia, và tôi cũng không hề nhớ là mình đã dùng!

“Này, đứng lại đó Ise!”

Lần này là giọng của Xenovia đang đuổi theo ai đó.

Tôi quay sang nhìn thì... thấy chính mình chạy tới từ góc hành lang! Chờ đã, sao lại có tôi ở trước mặt tôi!?

“Tôi” đó vừa chảy máu mũi vừa cười dâm đãng, rồi chạy biến đi sau khi lướt qua tôi và Asia.

Xenovia đuổi theo nó rồi xuất hiện. –Khoan đã, Xenovia cũng trần truồng luôn!

Cô ấy cầm vũ khí trên tay, ngực rung lắc theo từng bước tiến lại gần tôi – và đó còn là Thánh Kiếm!

Ác quỷ mà bị thánh kiếm đâm thì chết chắc!

“Tại sao cậu không làm gì tôi khi đã lột trần tôi thế hả!”

Cái lý do giận dữ này là sao vậy!? Xenovia, người mà tôi chẳng bao giờ hiểu nổi, đang lao vào tấn công tôi!

“Cả hai dừng lại đi.”

Một giọng nói bất ngờ vang lên. Xenovia dừng lại, thánh kiếm dừng ngay trước mặt tôi.

Quay lại thì thấy Akeno-san đang đứng đó. Bên cạnh chị ấy là Azazel-sensei và... một kẻ trông y hệt tôi!

Phần 2:

“Cả học viện toàn là Ise hết.”

Một cuộc họp khẩn cấp của Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí. Hội trưởng đặt tay lên trán, thở dài nói vậy.

Tất cả thành viên đều đứng bên cửa sổ, dùng ống nhòm quan sát tình hình ở dãy nhà mới.

Đúng là đầy rẫy “tôi”!

Khắp trường là những “Ise” đang đuổi theo các nữ sinh còn nán lại sau giờ học, và chúng dùng Dress Break để lột sạch quần áo của họ!

“Có rất nhiều Ise đang đi vòng quanh trưởng và lột đồ các nữ sinh.”

Hội trưởng bên cạnh tôi lộ vẻ đau đầu.

Koneko-chan siết chặt ống nhòm đến mức bóp nát luôn!

“...... Em đã bị chúng tấn công trên đường tới đây. Lúc đó chưa hiểu chuyện gì, nhưng em đã đánh gục nó.”

Hiiiiiii! Koneko-sama đang giận rồi! Nhưng mà tôi không nhớ mình làm chuyện đó! Với lại, mấy “tôi” đó là cái quái gì vậy!?

“Vậy chúng ta xử lý Ise mới bắt được khi nãy thế nào?”

Akeno-san nhìn vào góc phòng.

Ở đó có một cái lồng, bên trong là một kẻ trông y hệt tôi!

“Chính em ấy đã làm lột quần áo của Asia-chan và Xenovia-chan.”

Akeno-san thử đưa tay chạm vào bản sao của tôi trong lồng...

“Làm ơn cho em sờ ngực đi! Ngực!”

Nó vừa nhe mặt dâm tà vừa định nhào vào Akeno-san! Trời ạ, nguy hiểm thật!

“Cẩn thận đi, nhất là mấy cô gái. Các bản sao của Ise có dục vọng còn mạnh hơn bản gốc.”

Azazel-sensei nói vậy.

“T-thế tức là chính Ise-san này đã làm rách quần áo của bọn em?”

“Ừm, đúng là nhìn nó dâm đãng hơn bình thường thật.”

Asia và Xenovia – đã thay đồng phục mới – nhìn chằm chằm vào bản sao của tôi. May quá, ít ra hiểu lầm rằng tôi lột đồ họ đã được giải tỏa. Tôi sẽ không bao giờ dùng Dress Break lên Asia, người mà tôi yêu quý như em gái, cũng chẳng dám làm vậy với Xenovia – người tôi vẫn chẳng thể hiểu nổi.

...Mà đúng là có lần tôi từng vô tình làm quần áo Asia bay mất thật.

“Này, Azazel. Thí nghiệm ban nãy rốt cuộc là cái gì?”

Hội trưởng hỏi Azazel-sensei.

“À~, lúc ta đang nghiên cứu về doppelganger thì nó bị nhiễu loạn. Thế là các bản sao của Ise cứ thế tăng lên. Dù vậy, ta đã kịp dựng kết giới quanh học viện ngay lập tức nên đám doppelganger này không thể thoát ra ngoài. Nhờ thế mà thiệt hại vẫn được hạn chế.”

Sensei đang ngồi trên sofa mà nói như thế!

“Ể~! Thầy làm thí nghiệm kiểu đó á!? Mà doppelganger là cái gì?”

Akeno-san giải thích cho tôi:

“Doppelganger có nghĩa là ‘bản sao của một người đang sống’, là hiện tượng mà một bản sao của em xuất hiện trước mặt em.”

Ra vậy, mấy thứ đó là bản sao của tôi!? Tôi bị nhân bản trong lúc thí nghiệm à!?

“Hahaha, Ise vào phòng ta đúng lúc, nên ta nổi hứng làm thử. Ban đầu chỉ định tạo một bản sao thôi, nhưng lại mắc lỗi. Thế là các doppelganger của Ise – với dục vọng được tăng cường – bị sản xuất hàng loạt. Hahahaha! Đúng là dọa chết ta!”

“Vậy tức là số lượng Ise đã tăng lên, nhưng chính xác là có bao nhiêu vậy?”

Hội trưởng hỏi Sensei, vừa thở dài vừa đặt tay lên trán.

“Cỡ khoảng 300.”

[300!?]

Mọi người đều sốc trước lời thú nhận của Sensei! Tất nhiên rồi! Tôi cũng sốc chứ, có tới khoảng 300 bản sao của tôi cơ mà!

“Không… Azazel-sensei! Thầy có hiểu thầy vừa làm gì không!? Thầy định kéo cả học viện này xuống tận địa ngục tăm tối sao!? Ise-kun đâu phải hạng biến thái bình thường đâu chứ!?”

Kiba tức giận thật sự – chuyện hiếm khi xảy ra. Khoan, hình như cậu ta vừa nói điều gì đó xúc phạm tôi thì phải.

“……Thật là ác mộng khi số lượng siêu biến thái lại tăng lên.”

Koneko-chan rùng mình giận dữ rồi nói thế! Tôi còn cảm nhận được sát khí hướng về phía mình nữa! Ể!? Sao lại đổ lỗi cho tôi!?

“Hiiiiiii! Có tới 300 Ise-senpai… Em cũng sẽ bị lột trần mất~!”

Gasper hét toáng lên từ trong thùng giấy! Đừng có nói nhảm! Tôi thề là dù có nhầm cũng sẽ không bao giờ lột đồ đàn ông đâu!

“Chị thì cũng muốn giữ lại ít nhất một người… nhưng nếu chỉ toàn Ise-kun dâm đãng thế này thì không được rồi. Như chị nghĩ, bản gốc vẫn là tuyệt nhất.”

Akeno-san ôm chầm lấy tôi! Cảm giác bộ ngực khổng lồ của chị ấy…

Đúng là Akeno-san! Chị ấy quá hiểu tôi!

“Cậu nói đúng. Dù sao thì chúng ta cũng phải làm gì đó thôi.”

Hội trưởng vừa nói vừa véo má tôi. Đau quá, Onee-sama ơi…

Kiba sau khi gọi điện thoại cho ai đó liền báo tin:

“Đã có thiệt hại trong học viện. Phần lớn nữ sinh còn lại trong trường đều bị dính Dress Break và quần áo bị thổi bay. Hội học sinh – Gia tộc Sitri – cũng đang tiêu diệt Ise-kun, nhưng đa số thành viên hội học sinh là nữ nên họ gặp rất nhiều khó khăn.”

Ra vậy, hội học sinh cũng là ác quỷ giống bọn tôi. Họ liên lạc với Kiba sao… Dù gì đi nữa, xin lỗi nha! Hội trưởng Sona, Saji, tôi xin lỗi!

BIN!

Azazel-sensei tạo ra một vòng ma pháp nhỏ trước mặt, rồi dùng ngón tay thao tác như đang điều khiển màn hình cảm ứng.

Rồi…

CHÓI SÁNG!

Một luồng sáng mạnh bao trùm toàn bộ học viện.

Sau khi ánh sáng tắt, Sensei nói:

“Dù sao thì ta cũng đã ép toàn bộ học sinh còn lại ngủ để không phát sinh thêm thương vong. Ngoài ra ta cũng đặt kết giới quanh các cô gái, nên Ise sẽ không thể lại gần họ nữa. Như vậy thì Ise cũng không thể làm chuyện dâm dục với các cô gái đang ngủ.”

Thật luôn hả!? Tất cả chỉ bằng một luồng sáng!? Quá khủng khiếp, quyền năng của Thủ lĩnh Thiên thần sa ngã đúng là không giới hạn.

[Thật tuyệt vời.]

Sensei nhận được tiếng vỗ tay và khen ngợi từ các cô gái.

.......Nhưng tại sao tôi lại cảm thấy khó chịu thế này. Rõ ràng đây không phải lỗi của tôi, mà sao cứ có cảm giác tôi mới là người bị đổ tội!?

Sensei đứng dậy rồi nói với mọi người:

“Giờ thì chỉ cần tiêu diệt Ise nữa thôi. Bọn chúng sẽ biến mất như khói nếu bị thương.”

Tôi biết ông ấy không nói tôi, nhưng cái cách ông ấy nói từ “tiêu diệt” cứ như đang coi tôi là sâu bọ vậy.....

“Ừ thì, 300 Ise thì chẳng khác gì dịch hại. Chúng ta cần phải diệt trừ.”

“Thầy vừa nói điều mà em nghĩ trong đầu! Sensei thật tệ hại!”

Ban đầu thì chính thầy là nguyên nhân của tất cả chuyện này mà!

“Chỉ cần một Ise là đủ.”

“Đúng vậy, Hội trưởng. Nếu có quá nhiều thì chỉ gây hại thêm. Hãy hạ gục hết bọn chúng.”

Hội trưởng và Kiba tỏ ra vô cùng quyết tâm!

“.......Quả thật là kẻ thù của phụ nữ. Hiện tượng tồi tệ nhất có thể tưởng tượng. Chúng ta phải hạ bọn chúng.”

BÙN!

Koneko-chan nghiến răng, giơ nắm đấm ra phía trước với vẻ cực kỳ hăng hái! Cô gái siêu nhân vốn vô cảm nay lại bừng bừng khí thế!

Mọi người chẳng ai quan tâm tới lỗi của Sensei, tất cả chỉ tập trung vào việc tiêu diệt bản sao của tôi.

Các người thật quá đáng! Tôi mới là nạn nhân ở đây mà! Tôi muốn khóc quá!

“Được rồi, mọi người. Chúng ta sẽ lập kế hoạch. Đừng coi thường công nghệ của Thiên thần sa ngã.”

[“Vâng!”]

Thế là, kế hoạch tiêu diệt các doppelganger của tôi được bắt đầu.

Phần 3:

Dựa vào tên doppelganger bắt được trước đó, một chiến lược được vạch ra.

Tên doppelganger nói:

“Tôi thấy bình yên khi nhìn thấy ngực… Cho tôi ngực~”

Nó nói cứ như một thây ma trong phim zombie mà bố tôi từng cho xem hồi nhỏ… Nhưng còn tệ hơn! Chẳng lẽ bọn này mắc bệnh thiếu “ngực” hay gì!?

Thế là kế hoạch ra đời.

Chiến lược 1 – Câu cá

“Đầu tiên, phải chuẩn bị cần câu. Và chỉ cần móc tạp chí khiêu dâm làm mồi nhử là xong.”

Azazel-sensei phát cho mọi người những chiếc cần câu với mồi là… tạp chí khiêu dâm.

Xem ra chúng tôi phải thả mồi từ cửa sổ phòng câu lạc bộ, rồi chờ đến khi câu được doppelganger của tôi.

Đội tấn công – chịu trách nhiệm xử lý những con bị câu lên – được bố trí bên dưới. Tôi cũng nằm trong đội đó, và…

K-Khoan, chiến lược đơn giản thế này thôi sao? Tôi bắt đầu thấy nghi ngờ. Đây mà gọi là công nghệ khoa học của Thiên thần sa ngã á!? Trẻ mẫu giáo cũng nghĩ ra được ấy chứ!

“Dù tôi có dâm đến đâu, tôi cũng không ngu tới mức nhảy vào cái bẫy nguy hiểm như vậ—“

““““““““““ Tạp chí khiêu dâm!””””””””””

“Cho tôi xem với!”

“Nó là của tôi!”

Có quá nhiều doppelganger lao vào tranh giành tạp chí bị móc trên cần câu!? Tôi sốc tới mức mắt muốn rớt ra luôn! Eeeeeeh!? Bọn doppelganger này thật sự ổn chứ!?

“S-Sensei! Mồi nào thả xuống cũng dính cả!”

Kiba, người đang câu, cũng sốc vì độ hiệu quả ngoài sức tưởng tượng.

ĐOÀNG! BỐP!

Koneko-chan liên tục đấm gục từng doppelganger bị câu lên.

“......Chúng ta đã bắt được nhiều đến mức đáng sợ.”

Đúng vậy đấy! Tôi cũng ngạc nhiên y như cô!

“Nhưng còn một nhóm Ise-senpai khác đang quan sát tình hình từ trong bóng tối!”

Gasper chỉ tay vào mấy tên doppelganger đang lẩn trốn. Ra là cũng có những bản sao cẩn trọng như vậy.

“Dùng tạp chí khiêu dâm loại ‘hiếm’ để dụ chúng. Chúng sẽ chui ra.”

Sensei đổi mồi cho Gasper. Không, tôi không nghĩ là… Nhưng ngay khi tôi còn đang nghĩ thì…

“Th- Thầy nói đúng! Tuyệt quá!”

Asia vừa giật cần câu đã kéo lên một doppelganger bằng loại tạp chí đặc biệt!

Asia vừa sốc vừa thấy có chút hứng thú!? Asia-chan, cô ấy đang vui khi câu cá bằng tạp chí khiêu dâm không đấy!?

“........Biến thái đã bị tiêu diệt.”

ĐOÀNG! BỐP!

Người đàn em đáng yêu của tôi vẫn tiếp tục đánh đập những bản sao của tôi không chút thương xót!

“.......Ngay cả ở đây nữa sao!”

BUUN!

Nắm đấm cường lực của cô gái siêu nhân kia còn bay cả về phía tôi! Em ấy không thể phân biệt tôi và bọn phân thân!

GOSU!

“Khụ!” ……Tôi ăn ngay một cú vào bụng! Hơn nữa đó là một cú đánh cực chuẩn!

“...Ko, Koneko-chan... Anh... là thật mà....”

“Em sẽ không bị lừa đâu. Người thật còn có cái mặt dâm đãng hơn nữa kìa.”

Cái gìiiii!? Bình thường em ấy nhìn mình kiểu gì vậy chứ!?

“Koneko, hình như Ise kia là thật đó. Dù bị tấn công mà cậu ta không biến mất.”

Koneko-chan mới chịu tin sau khi Xenovia – cũng thuộc nhóm tấn công – lên tiếng phụ họa.

.....Uuu, hôm nay đúng là ngày xui xẻo với mình rồi.

Nhờ chiến lược “câu mồi” mà một nửa phân thân đã bị xử lý...... Nhưng cảm giác lẫn lộn trong lòng tôi vẫn chưa biến mất......

Chiến lược 2 – Quyến rũ

Chúng tôi quyết định cần đến chiến lược thứ hai.

“Có vẻ như bọn chúng không còn mắc bẫy câu cá nữa. Có vẻ như ngay cả Ise cũng bắt đầu mọc thêm chút não rồi.”

Ừ thì, Azazel-sensei vừa mới nói một câu cực kỳ khó nghe.

Thầy gọi Akeno-san.

“Akeno.”

Được thầy gọi, Akeno-san mặt đang vui vẻ liền chuyển sang khó chịu. Cũng phải thôi, vì Akeno-san vốn chẳng hợp với thầy.

“Có chuyện gì?”

“Ta có một kế hoạch. Cần đến sức mạnh của cô.”

“...Nghe là kế hoạch của thầy thì tôi đã thấy không thoải mái rồi, nhưng tôi sẽ nghe thử.”

Thầy ghé tai thì thầm với Akeno-san. Nghe xong, mặt chị ấy hiện vẻ phức tạp.

“...C-Cũng có thể sẽ hiệu quả thật.”

“Ta muốn dùng Rias, nhưng cô ấy để dành cho bước cuối. Giờ tới lượt cô trước.”

“...Đ-Được rồi.”

Akeno-san đồng ý với đề xuất của thầy. Hả? Họ vừa bàn cái gì thế?

Akeno-san dùng ma lực ctạo ra một căn phòng thay đồ ngay ở góc và bước vào trong.

Chị ấy định thay đồ sao? Trong lúc tôi còn đang nghĩ thế thì.......

Akeno-san mặc đồ thỏ gợi cảm bước raaaaaaa!

Cặp đùi tuyệt đẹp được bó sát bởi quần tất! Bộ đồ thỏ sexy kìm nén vòng ngực căng đầy! Trên đầu còn gắn tai thỏ nữa! Thân hình Akeno-san vốn đã quá gợi cảm, nay khoác bộ đồ thỏ thì sức công phá vượt ngoài trí tưởng tượng!

18eb973d-0d61-40d5-a316-9e7eda046a57.jpg

“Này, nhìn kìa. Ngay cả bản thật cũng phản ứng thế đấy. Chiêu này có vẻ sẽ hiệu quả đây.”

Sensei cười, nhìn tôi đang không thể rời mắt khỏi Akeno-san. Thì rõ ràng rồi, ai mà không phấn khích cơ chứ!?

Akeno-san bước ra ngoài và lớn tiếng:

“Ise-kun! Ngực của em ở đây nè!”

Khoảnh khắc im lặng. Và ngay sau đó---

“““““ Ngực!!! ”””””

Những phân thân không chịu ló ra khi câu cá giờ đồng loạt xuất hiện! Mấy người nấp ở đâu thế hả!?

“Cho tôi ngực!”

“Của tôi! Ngực của tôi!”

“Oppai~!”

Toàn mấy lời hư hỏng, nhưng mặt mũi thì nghiêm túc cực kỳ! Bọn chúng thèm khát ngực đến mức nào vậy!? Không, mà thật ra tôi lúc nào chẳng thèm khát...

Ngay khoảnh khắc bọn phân thân lao tới Akeno-san—

CHÓI LỌI! ĐÙNGGGGGGGGGGGGG!

Sét lóe lên, bao trùm bọn phân thân. Ô! Chính là đòn sấm sét sở trường của Akeno-san! Chúng biến mất ngay tức thì!

Hiệu quả quá lớn. Chúng chẳng thèm bận tâm bị tiêu diệt, chỉ lao tới ngực của Akeno-san.

Thấy cảnh mấy “bản sao” lao vào chỗ chết như thế, bản gốc là tôi không kìm nổi nước mắt.

........Các cậu đang làm cái gì thế......

Chiến lược “Akeno Bunny” rõ ràng có tác dụng. Trái tim tôi nguội lạnh, trống rỗng. Này, mấy phân thân của tôi. Các cậu vui chứ? Trước mắt là bộ ngực của Akeno-san, các cậu đã dốc hết sức lao tới với niềm hy vọng... và rồi bị tiêu diệt gọn gàng.

“Ara-ara. Nếu là Ise-kun thật thì chị sẽ vui lắm.... Chị còn sẵn sàng phục vụ trong bộ đồ thỏ này. Thật xin lỗi, các phân thân của Ise-kun.”

Ngay cả tôi cũng bị lay động bởi lời nói quyến rũ đó, muốn lao vào vòng tay chị ấy ngay, nhưng tôi đã cố kiềm chế.

Sensei đi tới bên tôi, gật gù, đặt tay lên vai tôi. Khuôn mặt thầy đầy vẻ tiếc thương. Nhưng trong tay lại cầm... cái máy quay.

“Ta có thể gửi video này cho mấy đồng nghiệp không? Thứ này buồn cười quá mức luôn.”

“Em nghĩ là ngay cả đánh thầy một trận em cũng chẳng bị trách đâu.”

Và thế là tôi với Sensei đánh nhau ngay tại chỗ.

Tôi đã nghĩ ra một câu:

Chính bản thân tôi lao mình vào ngọn lửa của sấm chớp.

--- Hyoudou Issei

Chiến lược 3 – Đe dọa bằng Thủ lĩnh Thiên thần sa ngã

Sau chiến lược Bunny của Akeno-san, số phân thân từ gần một nửa đã giảm mạnh, chỉ còn chưa tới mười tên.

Chiến lược bước sang giai đoạn cuối.

“Fuhaha! Ise đại ngốc!”

Azazel-sensei đứng trên mái nhà khu trường cũ! Ông mặc đồ y hệt trùm cuối của một tổ chức ác nhân. Sau lưng mọc ra mười hai cánh đen của Thiên thần sa ngã, trông chẳng khác nào đại ma vương.

Thầy hét lớn về phía các phân thân vẫn còn đang lẩn trốn đâu đó:

“Nhìn đây này!”

Hội trưởng mặc váy dạ hội xuất hiện bên cạnh thầy! Chị ấy trông như một công chúa bị bắt làm con tin. Mà đúng thật, chị vốn dĩ là công chúa, nên mặc váy càng thêm xinh đẹp!

Đây là chiến lược cuối cùng: dùng Hội trưởng – chủ nhân của tôi – làm con tin để nhử phân thân ra.

Nếu Hội trưởng bị kẻ đứng đầu mọi ác nhân bắt đi, tôi sẽ liều mạng để cứu chị ấy! Chị ấy là chủ nhân tôi, và hơn thế nữa, là người tôi yêu!

Dù gì đi nữa thì đây cũng là kế của Sensei, lợi dụng tình yêu của tôi với chủ nhân. Quá độc ác! Quả đúng là trùm của Thiên thần sa ngã!

“Kya~. Ise, cứu chị với~.”

Nhưng Hội trưởng dường như chẳng mấy mặn mà. Lời thoại nghe cũng quá giả. Ừ thì, trông có hơi lố thật.

Thấy thế, Sensei thở dài:

“Này Rias. Hét cho có hồn vào. Rõ rành rành là em đang diễn, đến mức ngay cả ta cũng chẳng muốn tiếp tục nữa.”

“Thầy nói thế chứ.... Ngay từ đầu, đám phân thân của Ise có thực sự xuất hiện vì trò này không?”

Đúng như Hội trưởng nói, bọn phân thân còn lại chẳng hề nhúc nhích.

“Em nói đúng. Thế này thì không được, ta có một ý tưởng khác.”

Sensei hít một hơi thật sâu.

“Nghe đây! Ta sẽ sờ ngực của Rias ngay bây giờ! Nếu không muốn vậy thì mau xuất hiện cứu cô ấy đi! Fuhahahahahahahahaha!”

Ông ấy hét lên một câu ngu ngốc như thế!

Nàyyyyyyy! Dám nói là sờ ngực Hội trưởng sao!? Trong kế hoạch này đâu có bảo là sẽ làm tới mức đó chứ! Không, mình biết chỉ là diễn thôi, nhưng cũng có những chuyện tuyệt đối không được làm!

“……Ku! Thật là một âm mưu độc ác! Dám lấy ngực của Hội trưởng của mình ra làm con tin!”

Tôi giơ nắm đấm lên trong cơn giận dữ, còn Koneko-chan thì chỉ thở dài bên cạnh.

“……Đúng là một chiến lược hèn hạ.”

Đúng như lời Koneko-sama nói!

Sensei lại tiếp tục nói với đám phân thân.

“Nếu bọn ngươi không ra trước khi ta đếm tới mười, thì ta sẽ bóp ngực Rias đó! Nghe rõ chưa!? Ta sẽ bóp đó! Ta sẽ làm một chuyện mà ngay cả bọn ngươi cũng chưa từng được làm!”

Ông ta uốn éo cả năm ngón tay một cách dâm đãng!

“……Thầy cao hứng thật đấy.”

Hội trưởng nửa mở mắt, thở dài.

“Hahahaha, ta đâu phải ‘trùm cuối’ cho có. Mấy trò này cứ để ta lo.”

“Được rồi. Vậy thì em cũng phải nhập vai một chút thôi…”

Hội trưởng khẽ thở dài quyết tâm.

“Kyaa! Ise! Cứu chị với!”

Chị ấy cất giọng dễ thương cầu cứu! Tim mình đập loạn khi nghe Hội trưởng hét “Kyaa”!

“ “ “ “Hội trưởng!” ” ” ”

Nghe tiếng đó, đám phân thân của mình lập tức ló ra khỏi bóng tối.

Ô! Bọn phân thân mang vẻ mặt nghiêm túc hẳn! Cho dù chúng chỉ là mấy bản sao toàn dục vọng, thì tình cảm dành cho Hội trưởng cũng mãnh liệt lắm! Mình bất giác cảm động một chút.

“Nhìn kìa! Đám ngốc còn lại lộ mặt rồi! Đúng như kế hoạch của ta! Thấy chưa hả? Đây chính là sức mạnh của khoa học Thiên thần sa ngã!”

Cái này mà gọi là sức mạnh khoa học sao!?

Nhưng chắc nghe thuyết phục vì Sensei vốn là người phi thường!?

PII!

Sensei bắn một tia sáng từ ngón tay, không chút nương tay, tấn công đám phân thân của mình!

ĐOÀNGGGGGGGGGGGGGG!

Một vụ nổ lớn vang lên, vài phân thân bị thổi bay! Như mọi khi, uy lực thật kinh khủng! Đáng sợ ở chỗ đó chỉ mới là sức mạnh khi Sensei còn đang nương tay!

Ông ta tiếp tục bắn loạt tia sáng về phía những phân thân đang cố gắng đứng dậy phản công.

……Nghĩ tới cảnh mình bị dính đòn đó, sống lưng lạnh buốt. Thế nhưng Sensei lại cười khoái trá.

“Nhìn kìa! Đám Ise giờ chẳng khác gì rác rưởi!”

Ông ta tận hưởng điều đó quá mức!

“Này Azazel. Kiềm chế chút đi. Thầy biết rõ chính bọn em phải sửa chữa đống hư hại này mà, phải không? Hay để em yêu cầu Thiên thần sa ngã trả tiền nhỉ…”

Hội trưởng cũng làm vẻ bất ngờ.

“Hahahaha. Đừng nói vậy chứ, Rias. Vui mà.”

Trong khi hai người nói chuyện như vậy, một phân thân còn sống sót, thân thể đầy thương tích, cố gắng gượng đứng dậy sau vụ nổ và lao về phía Sensei.

“……Có vẻ phân thân đó đang rất tuyệt vọng.”

Asia ở bên cạnh tôi lo lắng nói.

……Q-Quả thật, không thể làm ngơ được.

Phân thân đó hét lớn trong khi bị thương:

“Ta sẽ cứu Hội trưởng!”

Lời nói ấy làm tim mình rung động. ……Ừ, cậu nói đúng!

Khi nhận ra thì mình đã nắm lấy tay phân thân đó. Nó nhìn mình đầy nghi hoặc.

“Đi thôi! Suy cho cùng tất cả là lỗi của Sensei! Chúng ta sẽ cùng cứu Hội trưởng!”

Đúng vậy, tất cả thành ra thế này đều do Sensei. Tôi đã suýt quên mất điều không nên quên.

Tôi và phân thân bắt tay nhau, kết nối. Hehe, đúng là giống hệt nhau.

“Đi thôiiiiii!”

“Ừaaaaaaa!”

Tôi và phân thân cùng lao về phía Sensei! Đúng vậy! Gốc rễ của tất cả chính là tên Thiên thần sa ngã đó! Nếu không hạ ông ta, học viện này sẽ chẳng bao giờ yên bình! Tôi… chúng tôi cuối cùng cũng nhận ra điều đó!

“Arere? Tự dưng bọn nó lại liên thủ. Thôi kệ, không còn cách nào.”

PII-!

Sensei lại bắn tia sáng từ ngón tay, không chút thương xót!

ĐOÀNGGGGGGGGGGG!

Tôi và phân thân vừa kịp né! Không thể dừng lại ở chỗ này được! Phải hạ gục “trùm cuối Sensei”!

“Hừ! Né được à! Vậy thì thử cái này xem sao.”

PII-! PII-! PII-!

Liên tiếp những tia sáng nổ tung khắp nơi, tôi và phân thân vẫn dấn thân lao tới, chẳng khác nào anh hùng trong phim tokusatsu.

Có lúc một người ngã xuống, người kia lại đỡ dậy, cùng nhau tiếp tục xông lên!

Nhưng Sensei vẫn bắn những luồng sáng nột cách lạnh lùng.

GA!

Một tia sáng bị chặn ngay trước mặt tôi, lệch hướng bắn đi nơi khác. Người đỡ lấy đòn tấn công đó chính là… Kiba và Xenovia với kiếm trong tay.

Hai người mỉm cười nói:

“……Tôi không hiểu sao, nhưng cơ thể tự động hành động.”

“Đúng thế. Giống như Kiba, tôi cũng cảm thấy mình phải đứng ra khi nhìn thấy các cậu.”

PAAAAA

Một luồng sáng xanh nhạt nhẹ nhàng bao trùm tôi và phân thân. Vết thương nhanh chóng lành lại, cơ thể cũng trở nên nhẹ nhõm. – Đó là Asia. Asia dùng năng lực hồi phục chữa trị cho cả hai chúng tôi.

“……Khi nhìn hai người, tớ cảm thấy có một hơi ấm dâng trào trong lòng.”

Asia nói vậy. Đúng thế, khi có Asia ở đây, tôi thấy can đảm gấp trăm lần!

“Phải. Nếu suy nghĩ kỹ, Azazel-sensei rõ ràng là nguyên nhân chính của vụ này.”

Akeno-san cũng tham chiến cùng bọn tôi!

“……Đôi khi để Sensei chịu chút trừng phạt cũng hay.”

“Không biết chuyện gì xảy ra, nhưng em cũng sẽ hợp tác!”

Koneko-chan và Gasper cũng đứng về phía chúng tôi!

Có vẻ như tôivà phân thân đã thắp ngọn lửa trong lòng mọi người.

……Hehe, thật là… mọi người đều tốt bụng cả.

Không còn cách nào khác, vì chúng ta là đồng đội mà.

“Giờ thì, cùng nhau tiến lên hạ gục Sensei nào!”

[Ừ!]

Chúng tôi đã nhận ra ai mới là kẻ xấu thực sự, và lấy lại được sợi dây gắn kết!

Rồi tất cả lao về phía Sensei… Không! Về phía tên Thống đốc tà ác Azazel!

Ông mới chính là kẻ xấu xa nhất!

Nhìn cảnh đó, Sensei kinh ngạc tới mức mắt như muốn lồi ra.

“Arara!? Bọn này liên minh luôn sao!”

“Ừ, đôi khi để thầy nếm chút trừng phạt cũng không tệ. Dù sao thì thầy vốn làm toàn chuyện xấu rồi.”

Hội trưởng cũng gật đầu.

“V-Vô lý!?”

Sensei bàng hoàng tột độ, vì chuyện ngoài dự tính đã xảy ra.

Ông ta dang đôi cánh đen, định bay đi, nhưng chúng tôi đã kịp lên tới sân thượng và giữ chặt lấy chân thầy.

“Trong tất cả mọi nơi... lại ở chỗ này sao...!? Gyaaaaaaaaaa!!”

Một tiếng thét bi thảm, giống hệt như tiếng gào của trùm cuối khi sắp bị hạ gục. Cuối cùng, chúng tôi cũng bắt được Sensei.

“Chii... Mọi người hợp sức bắt nạt tôi...”

Sensei, với gương mặt chi chít băng gạc, vừa khóc vừa nói, mắt thì lim dim như sắp ngủ.

“Thầy nói cái gì vậy. Thầy biết rõ tất cả chuyện này là do lỗi của thầy mà, đúng không?”

Akeno-san chỉ mỉm cười gượng gạo.

“Đúng đó. Thầy nên biết tự kiểm điểm một chút đi, Sensei.”

“Ughh...”

Ngay cả Hội trưởng cũng lên tiếng, nên Sensei chẳng còn lời nào để cãi lại.

Sau khi bị bắt, thầy đã phải nhận hình phạt từ chúng tôi. Mà thật ra, như vậy là đúng thôi. Toàn bộ chuyện lần này cũng chỉ do sở thích kỳ quái của thầy mà ra.

“À, có vẻ phân thân của Senpai sắp biến mất rồi.”

Nghe Gasper nói, tôi quay lại nhìn bản sao của mình — người vừa chiến đấu bên cạnh tôi — và thấy cậu ấy đang dần tan biến.

Tôi lặng lẽ giơ tay chào. Cậu ta cũng đáp lại, chào tôi một cách trang nghiêm.

Chúng tôi chỉ kề vai sát cánh trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng chắc chắn đã là đồng đội.

Rồi phân thân ấy biến mất, với nét mặt mãn nguyện vì đã thành công bắt được Sensei. Tôi nghĩ cậu ấy đã làm một việc tốt đẹp trước khi rời đi.

Sau đó, quyết định được đưa ra: những cô gái bị phân thân của tôi lột sạch quần áo sẽ được xóa ký ức bằng sức mạnh của Azazel-sensei.

Thật may. Như vậy thì tin đồn tôi làm mấy trò kỳ cục đó sẽ biến mấ—

“Không hẳn đâu. Nếu tôi xóa toàn bộ thì sẽ gây ảnh hưởng xấu đến trí nhớ của họ. Thế nên tôi chỉ xóa phần ký ức về phân thân thôi. Nói cách khác, ký ức họ bị Ise làm bay quần áo thì vẫn còn nguyên.”

Sensei nói.

...Hả? Ý thầy là sao...?

Tôi còn đang hoang mang thì Kiba chỉ tay xuống dưới.

“Tệ rồi. Nhiều cô gái đang kéo về phía tòa nhà cũ.”

“C-Cái gì cơ!?”

Tôi lập tức cúi xuống nhìn từ trên sân thượng xuống. Và rồi...

“Ah! Là Hyoudou kìa!”

“Ê, đồ biến thái! Dám cởi đồ bọn này hả!?”

“Xuống đây mau! Tôi giết cậu luôn bây giờ!”

“Vì bị cậu làm nhục, tôi sẽ đập cho cậu nhừ xương!”

Tất cả bọn họ đã tỉnh lại khi kỹ thuật của Sensei mất hiệu lực! Những cô gái từng bị lột sạch giờ đây ánh mắt sáng rực sát khí!

Tôi... tôi sắp bị giết thật rồi!

“Hahaha, xin lỗi nha Ise. Lần tới ta sẽ mời cậu ăn gì đó. Còn bây giờ thì ráng vượt qua chuyện này đi.”

Sensei cười nhẹ, rồi bỏ đi! Thầy chạy mất rồi!? Đúng là đồ thiên thần sa ngã khốn kiếp!!!

Cơ thể tôi bỗng cảm thấy nhẹ bẫng!

Khoan đã, tôi đang bị nhấc lên bởi Koneko-chan!?

“...Nếu để lâu sẽ phiền đến mọi người, nên xin Senpai hãy dùng chính thân mình mà giải quyết.”

NÉM!

Cô em gái đáng yêu của tôi đã quăng thẳng tôi xuống đám đông đầy sát khí!

BẮT!

Mấy cô nàng đã tóm được tôi, ném thẳng tôi xuống giữa vòng vây.

“.....................”

Tôi bị bao vây bởi một đám con gái. Xét theo nghĩa nào đó thì đây cũng là “harem”... nhưng tuyệt nhiên chẳng có bầu không khí ngọt ngào nào ở đây cả!

Tất cả đều nhìn chằm chằm vào tôi. Lặng thinh, nhưng sát khí thì ngập trời...

Tôi cố gắng bỏ chạy ngay lập tức. Kiểu này tôi chắc chắn bị giết!

[Đừng có chạy! Hyoudouuuu!]

Đám con gái cùng nhau xông tới!

“Uwaaaaaaaaaaaaaaaa! Senseeeeeeiii! Thầy ở đâu vậy!? Đồ khốn! Em sẽ không tha thứ cho thầy nếu không kéo thầy chết chung với em!”

Tôi vừa gào khóc vừa chạy loạn, cố tìm Sensei.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận