• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (Chương 160 ~ 200)

Chương 169: Đến xứ sở mộng mơ

3 Bình luận - Độ dài: 2,025 từ - Cập nhật:

Enjoy!

------------------------------

Đến xứ sở mộng mơ

Buổi sáng sớm trong ngày đi chơi công viên giải trí.

Trời vẫn còn tối bên ngoài cửa sổ khi Haruto tỉnh giấc.

Sau khi bàn bạc với Ayaka và Tomoya, cả nhóm quyết định sẽ đi đến "xứ sở mộng mơ" bằng chuyến tàu đầu tiên trong ngày.

Haruto ngồi dậy khỏi giường và liếc nhìn sang bên cạnh. Ở đó, Ryouta đang ngủ trong tư thế tay chân dang rộng hết cỡ, tạo thành hình chữ đại (大).

"Vẫn ngủ kiểu hoành tráng như mọi khi nhỉ."

Haruto mỉm cười khi nhìn thấy dáng ngủ của Ryouta.

Tối hôm qua, vì quá háo hức với chuyến đi chơi công viên, Ryouta phấn khích đến mức nằng nặc đòi ngủ chung với Haruto. Khi đó, Ayaka đã có chút gương mặt lộ rõ vẻ ghen tị, nhưng vì phải dậy sớm để kịp chuyến tàu đầu tiên và cũng dễ gọi nhau dậy hơn nếu ngủ chung giường, nên Haruto đã vui vẻ đồng ý.

Nhìn khuôn mặt ngủ say sưa và đầy mãn nguyện của Ryouta, Haruto thấy hơi áy náy khi phải đánh thức cậu bé. Cậu khẽ lay vai Ryouta và gọi.

"Ryouta-kun, dậy đi."

"…Ưn… suuuu… suuuu…"

"Ryouta-kun."

"U-nya?… Onii-chan?"

"Dậy rồi à?"

"…Hể? Vẫn còn là ban đêm mà?"

Ryouta dụi mắt đầy buồn ngủ rồi quay mặt về phía cửa sổ. Sau khi xác nhận trời vẫn còn tối, cậu lẩm bẩm điều gì đó và nhắm mắt lại.

Thấy vậy, Haruto khẽ bật cười rồi thì thầm vào tai cậu bé.

"Ryouta-kun, hôm nay mình đi công viên giải trí đó."

"!!?"

Lời của Haruto có hiệu quả ngay lập tức, đôi mắt Ryouta mở to hết cỡ trong nháy mắt.

"Công viên giải trí!!"

"Ừ, chuẩn bị thôi nào."

"Chuẩn bị!!"

Cơn buồn ngủ của Ryouta đã tan biến không dấu vết. Cậu bật dậy khỏi giường và bắt đầu thay bộ đồ đã chuẩn bị sẵn từ tối qua, đặt ngay bên cạnh giường.

Haruto cũng xuống giường và thay đồ bên cạnh Ryouta.

"Hôm nay mình sẽ đến xứ sở mộng mơ cùng mọi người anh ha!"

"Ừ. Hồi hộp quá nhỉ."

"Ừ~m! Onee-chan dậy chưa nhỉ? Để em đi gọi chị ấy!"

Sau khi thay đồ xong, Ryouta lao ra khỏi phòng và chạy sang phòng của chị gái ngay bên cạnh. Haruto mỉm cười và theo sau.

"Onee-chan!! Dậy đi! Mình đi công viên giải trí đó!"

"Ưm… uuuu…"

"Chị ơi! Dậy đi!"

"Ưn… nnn…"

Ayaka chỉ khẽ rên rỉ đáp lại khi bị gọi dậy. Không kiên nhẫn nổi nữa, Ryouta với tay ra kéo chăn của chị mình.

Và với tiếng hô "Dậy đi!", cậu bé giật tung chăn khỏi người Ayaka.

"Kyaa!?"

"Onee-chan! Mình đi công viên đó! Là xứ sở mộng mơ đấy!"

"Chào buổi sáng Ayaka."

"Ry—Ryouta!? Haruto!?"

Ayaka bị giật chăn bất ngờ, gương mặt lộ rõ vẻ sốc và bối rối, liên tục nhìn hai người trước mặt.

Mái tóc hơi rối vì mới ngủ dậy, vẻ ngoài ngơ ngác và tư thế phòng bị hời hợt — tất cả hòa quyện với biểu cảm hoảng hốt tạo nên một hình ảnh cực kỳ đáng yêu trong mắt Haruto.

"Onee-chan! Phải chuẩn bị nữa đó! Nhanh thay đồ đi!"

"Thay đồ… nhưng mà còn hơi sớm hơn giờ hẹn chút xíu mà?"

Ayaka chậm chạp với tay lấy điện thoại cạnh gối để kiểm tra giờ, mắt vẫn lờ đờ vì buồn ngủ.

"Xin lỗi Ayaka. Anh tưởng sẽ mất thời gian hơn để gọi Ryouta dậy, nên mới đánh thức mọi người hơi sớm."

Haruto vừa nói vừa nhìn Ryouta, người đã tỉnh như sáo và đang chăm chú quan sát chị gái đang ngồi dậy trên giường.

"Onee-chan, còn thay đồ nữa. Chị không chuẩn bị từ tối qua hả?"

"Đồ thay ở trong tủ đấy."

"Ở đây hả?"

"Ừ, đúng rồi."

"Phải chuẩn bị sẵn bên cạnh chăn từ tối qua chứ. Như vậy mới thay đồ nhanh được, chị à."

Ryouta chống nạnh giáo huấn chị mình, rồi như không còn cách nào khác, cậu nhóc bắt đầu mở tủ.

Ayaka hoảng hốt khi thấy vậy.

"Chờ đã Ryouta! Để chị tự lấy!"

"Em giúp chị mà. Làm vậy sẽ nhanh hơn."

"Không cần đâu! Chị còn phải thay cả đồ lót nữa mà!"

Ayaka bật khỏi giường, chắn trước mặt Ryouta.

"Đồ lót? À, là thay quần lót với áo ngực hả?"

"Đ-đúng rồi đó!"

Ayaka gật đầu với khuôn mặt ửng hồng lên vì có Haruto đứng đó.

"Đồ lót chị để đâu? Ở đây hả?"

"Không sao đâu! Chị sẽ tự thay đồ!"

Ayaka dang tay cản Ryouta, không để cậu bé lách qua.

Một bên là Ryouta – đầy háo hức muốn đi chơi đến mức không kiểm soát được, một bên là Ayaka – mặt đỏ bừng cố giữ thể diện trước mặt Haruto và ngăn không cho em trai nhìn thấy đồ lót của mình.

Hai chị em nhà Toujou tạo nên một cuộc tấn công – phòng thủ ồn ào ngay từ sáng sớm.

Haruto nén cười, ngồi xuống ngang tầm mắt với Ryouta đang cố phá phòng tuyến của chị mình.

"Ryouta-kun, chắc Onee-chan sẽ thay đồ xong nhanh thôi. Trong lúc đó, mình cùng đi rửa mặt nhé?"

Nghe lời đề nghị của Haruto, Ryouta lập tức dừng lại.

"Onee-chan, chị sẽ thay đồ nhanh chứ?"

"Chị xong liền! Nên Ryouta đi rửa mặt với Haruto đi!"

"Hiểu rồi! Em đi rửa mặt với Onii-chan nhé!"

Ryouta xoay người, nắm tay Haruto và cùng nhau rời khỏi phòng của Ayaka.

Haruto vừa đi vừa nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhõm của Ayaka sau lưng, rồi cùng Ryouta xuống tầng dưới để rửa mặt và đánh răng.

Sau khi chuẩn bị xong xuôi và xuống phòng khách, Haruto thấy Kiyoko đã bật đèn bếp và đang nấu ăn.

"Ủa? Bà ơi, chào buổi sáng ạ."

"Chào buổi sáng, Haruto. Ryouta-kun cũng chào buổi sáng nhé."

"Chào buổi sáng bà ơi!"

Trước lời chào đầy năng lượng của Ryouta, Kiyoko mỉm cười, những nếp nhăn trên khuôn mặt bà càng sâu thêm.

"Sáng sớm thế này mà bà đã dậy rồi ư, có chuyện gì vậy?"

Haruto vừa đi về phía bếp vừa nghiêng đầu thắc mắc.

"Hôm nay các con đi công viên giải trí từ sớm đúng không? Nên bà định làm bentou cho mọi người."

"Thật ạ? Cảm ơn bà nhiều lắm!"

Ban đầu, kế hoạch là ra khỏi nhà ngay và mua bữa sáng ở cửa hàng tiện lợi trên đường đi. Nhưng nghe bà nói vậy, đôi mắt Ryouta sáng rực lên khi ngẩng lên nhìn bà.

"Bà sẽ làm bentou cho tụi con ư?"

"Ừ, đúng vậy. Các con có thể ăn trong lúc chờ công viên mở cửa."

"Vâng! Cảm ơn bà nhiều lắm!"

Ryouta reo lên đầy vui sướng, còn Kiyoko cũng nở một nụ cười hạnh phúc.

"Bà ơi, để con giúp bà nhé."

"Thế các con đã chuẩn bị xong hết rồi à?"

"Vâng, con đã chuẩn bị xong từ tối qua rồi, cùng với Ryouta-kun luôn ạ."

Haruto vừa nói vừa nhìn về phía chiếc ba lô đặt sát tường trong phòng khách.

"Vậy thì con giúp bà xé nhỏ chỗ cá hồi kia được không?"

"Dạ, con hiểu rồi."

Khi Haruto bắt đầu phụ bà Kiyoko nấu ăn, Ryouta cũng chạy đi lấy chiếc ghế đẩu mà cậu vẫn dùng khi rửa bát để cùng tham gia.

"Con cũng muốn giúp nữa!"

"Ara, cảm ơn Ryouta-kun nhé. Vậy con giúp bà xếp mấy nắm cơm này vào hộp được không?"

"Vâng! Để con lo!"

Cả ba người cùng nhau chuẩn bị cơm hộp. Lúc này, Ayaka – đã chuẩn bị xong xuôi – bước vào phòng khách.

"Ơ? Chào buổi sáng, Kiyoko-san."

"Chào buổi sáng Ayaka-san. Bà đang chuẩn bị bentou cho mọi người đây."

"Ể!? Thật ạ? Cảm ơn bà nhiều lắm! Hôm nay là Chủ Nhật mà làm phiền bà quá..."

Ngày làm việc của Kiyoko – với tư cách là người giúp việc – là từ thứ Ba đến thứ Bảy. Chủ Nhật là ngày nghỉ của bà. Ayaka cảm thấy áy náy khi thấy bà dậy sớm nấu cơm hộp dù hôm nay là ngày nghỉ.

"Không sao đâu. Nhìn Ryouta-kun hôm qua háo hức vì chuyến đi, bà cũng muốn làm gì đó cho thằng bé."

Kiyoko mỉm cười hiền hậu, có lẽ đang nhớ lại dáng vẻ phấn khích của Ryouta hôm qua khi nói về công viên giải trí.

"Con cảm ơn bà rất nhiều. Con cũng sẽ phụ một tay ạ!"

Nói rồi, Ayaka chạy nhanh tới chỗ bếp. Ryouta – lúc này đang xếp cơm nắm vào hộp – liền giơ một nắm cơm lên khoe với vẻ vui sướng.

"Nhìn nè chị ơi! Cơm nắm mơ với cá bào nè! Em thích vị này lắm!"

"Vui quá ha Ryouta. Nhưng phải nhớ cảm ơn Kiyoko-san đấy nhé?"

"Vâng! Em lúc nào cũng biết ơn bà hết!"

Sau đó, mọi người cùng nhau nấu trứng cuộn, chuẩn bị món hamburger mini đặc biệt của Kiyoko – khiến hai chị em nhà Toujou không ngừng trầm trồ – và chuẩn bị hộp cơm trong bầu không khí vô cùng vui vẻ.

Lúc ấy, Shuichi và Ikue – vẫn còn mặc đồ ngủ – cũng bước vào phòng khách.

"Chào buổi sáng mọi người. Có vẻ vui nhỉ?"

Shuichi nói khi nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt trong bếp.

"Ba mẹ ơi, chào buổi sáng! Tụi con đang chuẩn bị cơm hộp nè! Tiện thể cũng làm cả bữa sáng cho ba mẹ luôn đó!"

"Ôi trời, hôm nay là ngày nghỉ của Kiyoko-san mà vẫn phải làm thế này... Cảm ơn bác nhiều lắm ạ."

Nghe Ryouta nói, Ikue cúi đầu cảm ơn một cách chân thành.

"Không sao đâu. Bác chỉ dùng luôn phần đồ ăn trong cơm hộp thôi mà."

"Được ăn món của Kiyoko-san vào Chủ Nhật nữa thì đúng là một ngày nghỉ hạnh phúc. Thật sự biết ơn bác nhiều lắm."

Shuichi nói, đôi mắt ánh lên sự hào hứng khi biết có bữa sáng ngon lành đang đợi mình.

Sau đó, bentou được hoàn thành, cho vào ba lô, và mọi người chuẩn bị sẵn sàng để xuất phát.

Ryouta đeo một chiếc ba lô nhỏ, đội mũ, trông như chỉ muốn chạy ngay ra khỏi cửa vì quá háo hức. Lúc đó, Ikue vẫy tay gọi cậu nhóc lại.

"Ryouta, lại đây một chút."

"Gì vậy mẹ?"

"Đây, cầm lấy. Nhớ dùng cẩn thận khi đến công viên giải trí nhé."

Ikue dúi vào tay Ryouta – cậu bé đang nghiêng đầu khó hiểu – một tờ tiền 1.000 yên.

Ryouta tròn mắt nhìn tờ tiền mẹ vừa đưa.

"Mẹ cho con số tiền lớn như vầy luôn ạ?"

"Đúng rồi. Con vẫn luôn phụ giúp việc nhà và tiết kiệm rất giỏi, nên con hiểu việc dành dụm được 1.000 yên khó như thế nào mà, đúng không?"

"Dạ, con biết."

"Vậy thì phải suy nghĩ kỹ và dùng số tiền đó một cách trân trọng nhé."

"Vâng ạ!"

Ryouta gật đầu mạnh mẽ trước lời mẹ dặn, rồi chạy ngay tới chỗ Kiyoko.

"Bà ơi! Con sẽ mua quà cho bà từ công viên đấy! Bà nhớ đợi con về nhé!"

"Ara, cảm ơn con, Ryouta-kun. Bà sẽ đợi và mong chờ món quà của con đấy."

Kiyoko cúi người xuống ngang tầm mắt Ryouta, nở nụ cười hiền hậu và xoa đầu cậu bé.

Trước khung cảnh ấm áp ấy, Haruto khẽ mỉm cười rồi gọi Ryouta.

"Ryouta-kun, mình đi tới công viên thôi nào."

"Vâng ạ!! Mọi người ơi, bọn con đi đây ạ!!"

Ryouta vẫy tay thật mạnh, đầy năng lượng. Haruto và Ayaka cũng nói với Shuichi và Ikue.

"Bọn con đi nhé."

"Chúng con đi đây ạ."

Thế rồi, Haruto nắm tay Ryouta và cả bọn cùng nhau rời khỏi nhà Toujou.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

nó bình yên nhỉ, ko như bộ nào đó có anh shirou =))))))
Xem thêm