• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (Chương 160 ~ 200)

Chương 175: Rồi một ngày nào đó

18 Bình luận - Độ dài: 2,041 từ - Cập nhật:

Enjoy!

---------------------------

Rồi một ngày nào đó

Sau khi chia tay với nhóm của Tomoya, Haruto đến khu Kids World.

Cậu cùng Ayaka và Ryouta trải nghiệm những trò chơi dành cho thiếu nhi như tàu lượn siêu tốc cỡ nhỏ, hay trò tìm kiếm các nhân vật của công viên trong khu rừng.

“Onii-chan! Onee-chan ơi! Lần sau em muốn chơi cái kia kìa!”

Ryouta vui vẻ reo lên, khuôn mặt rạng rỡ như muốn nổ tung vì phấn khích, vừa nói vừa kéo tay Haruto và Ayaka đi.

“Biết rồi, đừng kéo tay mạnh thế chứ.”

Ayaka mỉm cười, nhẹ nhàng dỗ dành đứa em trai đang đầy phấn khích.

“Ryouta-kun, em thấy vui không?”

“Dạ! Vui lắm luôn đó!”

Khi Haruto hỏi, Ryouta gật đầu mạnh đến mức cả người cũng chuyển động theo.

Rồi cậu nhóc lại vừa hối thúc “Nhanh lên, nhanh lên!” vừa kéo Haruto và Ayaka đến trò chơi kế tiếp.

Nơi Ryouta kéo hai người đến là một khu vui chơi trong lâu đài được làm từ đệm hơi và bóng khí khổng lồ.

“Onii-chan! Em muốn chơi cái này!”

Trước vẻ sốt ruột của Ryouta, Haruto và Ayaka nhìn nhau cười.

“Ryouta-kun, mình đứng đây xếp hàng chờ nhé?”

“Vâng!”

“Mỗi đợt đổi người khoảng 10 phút, chắc mình sẽ vào được sau khoảng 20 phút thôi.”

Ayaka vừa nhìn hàng người đang xếp trước mặt vừa đoán thời gian chờ.

Sau đó, Ryouta chơi đùa hết mình trong lâu đài khổng lồ có sàn như bạt nhún.

Haruto và Ayaka đi theo trông chừng Ryouta, nên lúc ra khỏi trò chơi, cả hai cũng thở dốc không kém.

“Hay là nghỉ chút ở ghế đá kia đi?”

“Ừ, cũng được.”

Haruto vừa đề nghị nghỉ ngơi khi thấy một chiếc ghế trống thì Ayaka cũng gật đầu đồng ý.

Thấy vậy, Ryouta liền chạy một mạch đến ghế đá và nhảy phốc lên ngồi.

“Haha, Ryouta-kun đúng là tràn đầy năng lượng ha.”

“Vâng! Còn Onii-chan, anh mệt rồi ư?”

“Anh vẫn còn khoẻ mà.”

Haruto mỉm cười đáp lại Ryouta, rồi quay sang nhìn Ayaka bên cạnh.

“Ayaka, anh đi mua nước một lát nhé. Em muốn uống gì không?”

“Cảm ơn anh. Em uống trà được không?”

“Ok. Ryouta-kun, em muốn uống gì?”

“Em muốn nước táo ạ!”

“Được rồi. Anh đi mua chút rồi quay lại.”

“Vâng, anh đi nhé!”

Haruto vẫy tay chào hai chị em nhà Toujou rồi đi mua đồ uống.

Ở khu bán hàng tự động được thiết kế theo phong cách công viên, cậu mua một chai trà, một chai nước táo, và một lon cà phê cho mình rồi quay lại chỗ hai người.

Khi quay lại, cậu thấy Ryouta – người vừa nãy còn đầy sức sống – đã ngủ thiếp đi, tựa đầu vào Ayaka.

“Ủa? Ryouta-kun ngủ rồi hả?”

“Ừ. Vừa lúc anh đi khỏi là thằng bé như hết pin vậy, ngủ luôn.”

“Vậy à. Mà cũng đúng, hôm nay mình đi từ sáng sớm, lại chơi suốt nữa.”

Vừa nói, Haruto vừa nhẹ nhàng ngồi xuống ghế để không đánh thức Ryouta.

Cả Haruto và Ayaka cùng ngồi hai bên Ryouta, dành chút thời gian nghỉ ngơi.

Ayaka khẽ vỗ nhẹ vào vai Ryouta đang ngủ say, nhịp thở đều đặn “su~ su~”.

Haruto mỉm cười khi nhìn Ayaka đang dịu dàng nhìn cậu em trai mình.

“Ryouta-kun ngủ say thật ha.”

“Ừ, chắc là vui quá nên chơi đến vượt quá sức rồi.”

“Vậy thì tốt quá. Ít nhất em ấy cũng đã có một ngày rất vui vẻ.”

Khi hai người trò chuyện như vậy, Ryouta bỗng cựa quậy. Ayaka vội giữ vai cậu nhóc lại để khỏi bị ngã khỏi ghế.

Nhưng Ryouta rời khỏi vai Ayaka rồi ngả người sang bên kia, lấy đùi của Haruto làm gối, tiếp tục ngủ ngon lành.

“Ôi trời, chắc không nhúc nhích được một lúc rồi đây.”

Haruto khẽ cười gượng khi nhìn Ryouta đang ngủ ngon lành trên đùi mình như thể cậu bé đang rất thoải mái với chiếc “gối” đặc biệt này.

“Không biết giờ này Tomoya và mấy người kia đang làm gì nhỉ?”

“Lúc nãy em có nhắn với Saki, cậu ấy bảo là đang tách ra xếp hàng ở mấy trò khác. Nhóm Shizuku-chan đi cùng Kazuaki-senpai, còn Akagi-kun thì đi với Saki.”

“Bên đó cũng chia ra rồi à.”

“Ừ. Mà hình như cả hai nhóm vẫn còn đang xếp hàng.”

“Vậy thì... tụi mình ngồi đây nghỉ thêm chút nữa nhé?”

“Ừ, cũng được.”

Ayaka gật đầu trước lời đề nghị của Haruto, rồi nhẹ nhàng đưa tay vuốt mái tóc của Ryouta – đang ngủ say trên đùi Haruto. Sau đó, cô khẽ mỉm cười, hướng ánh mắt về phía Haruto.

“Anh biết không, em từng mơ rằng nếu có người yêu thì nhất định sẽ có một buổi hẹn hò ở công viên giải trí như thế này đấy.”

“Vậy à? Thế... giấc mơ đó giờ đã thành sự thật chưa?”

“Ừm.”

Ayaka gật đầu với vẻ mặt hạnh phúc.

“Từ khi hẹn hò với anh, dường như giấc mơ của em cứ lần lượt thành hiện thực vậy.”

Em vui vẻ kể tiếp với nụ cười rạng rỡ.

“Mỗi ngày trôi qua đều lấp lánh, vui vẻ và hạnh phúc đến mức em luôn thầm cầu mong: ‘Ước gì những ngày như thế này kéo dài mãi mãi’ trước khi đi ngủ.”

“Vậy à... Anh cũng cảm thấy mỗi ngày thật ý nghĩa từ khi quen Ayaka. Với lại, Ryouta-kun, Shuichi-san và Ikue-san ai cũng rất ấm áp, cứ như là một gia đình thật sự vậy... Anh cảm thấy lòng mình được lấp đầy.”

Haruto vừa nói, vừa khẽ nhìn xuống, nhẹ nhàng đặt tay lên bàn tay của Ayaka đang vuốt đầu Ryouta.

Sau khi nhìn Haruto và Ryouta một lúc, Ayaka khẽ ửng hồng má, thì thầm với giọng rất nhỏ.

“Ưm... Một ngày nào đó... em muốn lại đến đây nữa. Cùng với... gia đình của mình chẳng hạn...”

Nghe những lời đó, Haruto ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt cô. Nhưng có lẽ vì xấu hổ, Ayaka liền quay đi chỗ khác, hai má đỏ ửng.

Haruto lặng lẽ ngắm nhìn gương mặt nghiêng đỏ bừng của cô, rồi nhẹ nhàng gật đầu.

“Ừ... Rồi một lúc nào đó, chúng ta sẽ lại đến đây…”

“Ừm…”

Trong bầu không khí ấm áp và dễ chịu, hai người lại mỉm cười nhìn nhau – ánh mắt trao nhau chút bối rối, ngượng ngùng, nhưng đầy dịu dàng.

---------------------------------------------

Sau khi nhận được tin nhắn từ Tomoya và Shizuku báo rằng họ đã chơi xong các trò chơi, Haruto cõng Ryouta – vẫn đang ngủ say – hướng về quảng trường đã hẹn làm điểm tập trung.

Saki, người đã đến quảng trường trước, mỉm cười dịu dàng khi thấy Haruto cõng Ryouta trên lưng.

“Ahaha, Ryouta ngủ rồi à?”

“Từ nãy đến giờ là ngủ mê mệt luôn.”

“Cũng phải thôi, dậy từ sáng sớm mà.”

Ryouta bắt đầu tụt xuống một chút, Haruto liền “ối ối” khẽ điều chỉnh lại tư thế cõng.

Thấy Ryouta chẳng có dấu hiệu tỉnh dậy gì cả, Ishikura liền dịu mặt lại, nói với vẻ trìu mến.

“Đúng là… gương mặt trẻ con lúc ngủ trông đáng yêu thật.”

“Kazu-senpai, đừng lại gần quá nhé? Chứ không là bị độ đáng yêu của Ryouta-kun làm tan chảy luôn đấy.”

“Không có đâu!”

Shizuku và Ishikura lại tiếp tục màn đối đáp quen thuộc của họ.

Lúc đó, Tomoya nhìn lên chiếc đồng hồ được đặt tại quảng trường và lên tiếng:

“Ryouta-kun ngủ rồi, tụi mình cũng chơi kha khá trò rồi, hay là về thôi?”

“Ừ ha. Nếu chơi đến khi công viên đóng cửa thì về trễ lắm, mà còn bị kẹt xe nữa. Về bây giờ là hợp lý đó.”

Saki gật đầu đồng ý với đề xuất của Tomoya, nhưng Ayaka lại nói thêm:

“À, nhưng mà… tớ muốn ghé xem đồ lưu niệm một chút.”

“Đúng rồi. Cái đó thì không thể bỏ qua được.”

“Em cũng muốn mua quà lưu niệm.”

“Vậy thì ghé cửa hàng mua quà rồi về thôi.”

Trước ý kiến của Ayaka, mọi người đều tán thành và cả nhóm cùng nhau đi đến cửa hàng lưu niệm trong công viên.

Có lẽ vì hầu hết mọi người đang bận xếp hàng ở các trò chơi, nên bên trong cửa hàng khá vắng vẻ. Haruto vừa cõng Ryouta trên lưng, vừa chậm rãi chọn quà.

“Haruto, cái này thì sao nhỉ?”

Ayaka đứng bên cạnh vừa chọn quà cùng Haruto vừa cầm hộp bánh quy đưa cho cậu xem.

“Ngon đó. Mà này, Ikue-san hình như thích bánh su kem em nhỉ? Ở đây cũng có loại mini su kem gói dễ thương lắm, thấy sao?”

Haruto cầm hộp bánh su kem được gói bắt mắt lên cho Ayaka xem.

“Cái đó cũng được á. À, còn cái bánh Castella này, mang về cho Kiyoko-san thì sao?”

“Anh nghĩ ổn đấy. Bà anh hình như cũng thích Castella lắm.”

“Nhiều loại quá, nhìn mà phân vân ghê.”

“Ờ ha.”

Khi Haruto và Ayaka đang đắn đo chọn quà cho Shuichi, Ikue và Kiyoko, thì Ryouta – đang được cõng trên lưng Haruto – khẽ rên “ừm…” rồi hé mắt dậy.

“Ơ… đây là đâu vậy?”

Một giọng yếu ớt phát ra từ phía sau.

Haruto nhẹ nhàng đáp lại.

“Bây giờ mọi người đang chọn quà lưu niệm nè.”

“Q…quà… lưu… niệm?!”

Ryouta bỗng hét lớn, bật dậy khỏi lưng Haruto.

“Em đã hứa sẽ mua quà cho bà mà!”

“Phải rồi nhỉ. Vậy em muốn xuống chọn quà cùng tụi anh không?”

“Vâng!”

Cơn buồn ngủ đã hoàn toàn biến mất, Ryouta nhanh nhẹn nhảy xuống khỏi lưng Haruto, rồi bắt đầu nghiêm túc lựa chọn quà cho Kiyoko.

Nhưng rồi khuôn mặt cậu bé dần tối sầm lại, ánh mắt có phần rối rắm nhìn lên Haruto, đôi lông mày cụp xuống trông có vẻ lo lắng.

“Hử? Sao vậy, Ryouta-kun?”

“…Không… đủ tiền.”

Ryouta nói giọng nhỏ, vẻ mặt buồn rầu.

Có vẻ như vì cậu bé đã dùng tiền để mua móc khóa hình trái tim tặng Haruto và Ayaka trước đó, nên giờ không còn đủ tiền để mua quà lưu niệm.

Ryouta là đứa trẻ thường xuyên giúp việc nhà và dành dụm tiền vào “ống heo đám cưới”, nên đã bắt đầu có chút cảm giác về việc quản lý tiền bạc. Tuy vậy, với một đứa trẻ, việc suy nghĩ dài hạn và sử dụng tiền một cách thật sự có kế hoạch vẫn là điều không dễ.

Ryouta chăm chú nhìn vào chiếc ví nhỏ của mình, mặt mũi rối rắm vì không biết phải làm sao.

Haruto khẽ mỉm cười, rồi ngồi xuống để ngang tầm mắt với Ryouta.

“Này Ryouta, anh cũng định mua quà cho bà, nên sao mình không mua chung quà của hai anh em nhỉ?”

“Thật ạ? Em… em có thể làm vậy được không?”

“Đương nhiên rồi. Này, Ryouta-kun nghĩ bà sẽ thích món gì nhỉ?”

Vừa nói với nụ cười hiền hậu, Haruto vừa gợi chuyện. Ryouta liền sáng bừng gương mặt, rồi nghiêm túc bắt đầu lựa quà.

“Ừm… quà cho bà thì…”

“Ryouta, thử cái này xem sao?”

“Hmm… liệu bà có thích không nhỉ?”

Ryouta vừa chăm chú suy nghĩ vừa lựa chọn, luôn đặt cảm xúc của Kiyoko lên hàng đầu. Bên cạnh cậu là Haruto cũng đang cùng nhau suy nghĩ lựa chọn món quà phù hợp.

Ayaka đứng gần đó, nhìn hai người với ánh mắt đầy ấm áp.

“Haru làm bố khéo thật đấy.”

“Dịch vụ chăm sóc gia đình của Otsuki-kun chuẩn quá rồi còn gì.”

“Còn Aya-senpai thì đang nhìn Haru-senpai với ánh mắt cháy bỏng đó nha.”

“Thành thật mà nói, anh rất mong được thấy hai người họ 5-6 năm sau sẽ thế nào.”

Tomoya và mọi người vừa nói đùa vừa đứng cách đó một chút, âm thầm dõi theo cảnh tượng ấm áp ấy.

Bình luận (18)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

18 Bình luận

Hai anh chị hạnh phúc thì trăm ngàn ae ở đây đau khổ
Cưới lẹ để chấm dứt nỗi đau của ae nhanhhhhhh
Xem thêm
TRANS
biết ông tiên không 😩😩
Xem thêm
ngọt quá tôi chết mất ae ạ
Xem thêm
tiên sư mấy bọn yêu nhau gừ áaaaaa
Xem thêm
Michi teyu ku~~
Xem thêm
Hạnh phúc quá, nổ tung đi 🐧
Xem thêm
Một gia đình nhỏ, một hạnh phúc to :))
Xem thêm