Web Novel (Chương 160 ~ 200)
Chương 168: Cảm xúc hiện tại, và những rung động trong tương lai
9 Bình luận - Độ dài: 1,732 từ - Cập nhật:
Enjoy!
----------------------
Cảm xúc hiện tại, và những rung động trong tương lai
Sau khi chia tay với Shizuku, Haruto một mình bước đi trong khu dân cư.
Bầu trời đỏ rực vì ánh hoàng hôn dần chuyển tối, sắp sửa nhường chỗ cho màn đêm.
Vừa nhìn cái bóng của chính mình, nhòe đi dưới ánh sáng nhàn nhạt, Haruto vừa lặng lẽ bước về phía nhà Toujou.
“Shizuku-chan Mk2 à... Đúng kiểu của Shizuku thật...”
Haruto dùng tay phải xoa bụng. Nơi đó vẫn còn vương lại dư âm của chiêu “Shizuku Explosion”, như một cơn đau âm ỉ.
Sau khi mất cha mẹ trong một vụ tai nạn giao thông, Haruto, khi ấy còn nhỏ, đã rơi vào trạng thái trầm cảm vì cảm nhận được nỗi mất mát quá lớn.
Không đành lòng nhìn cháu mình như thế, ông của Haruto đã đưa cậu đến một võ đường karate.
Haruto nhớ lại ký ức đầu tiên với Shizuku.
“Hồi đó, con nhỏ đó nhìn thấy mình đang đứng xem mà lại nhào tới, vừa hét ‘Tôi sẽ đánh bại kẻ phá hỏng võ đường!’ vừa lao vào đấm đá loạn xạ…”
Nhớ lại chuyện xưa, Haruto mỉm cười.
Giờ thì đó là kỷ niệm đẹp, nhưng với Haruto khi ấy, Shizuku là một nhân vật đáng sợ với sức mạnh phi thường.
“Cũng vào khoảng thời gian đó, Kazu-senpai gia nhập võ đường thì phải… Nhớ thật đấy.”
Haruto, Ishikura và Shizuku — ba người đã trải qua một thời gian dài bên nhau, trở thành những người vô cùng quan trọng với nhau.
Và rồi, kể từ khi Haruto bắt đầu hẹn hò với Ayaka, mối quan hệ đó bắt đầu có những thay đổi lớn.
Haruto đã biết được tình cảm của Shizuku, còn Ishikura thì đã tỏ tình với cô nàng.
Còn Shizuku thì đang cố gắng khép lại tình cảm cũ, để đối diện với một cảm xúc mới.
Tình cảm ấy không tồn tại từ thuở nhỏ, mà lớn lên cùng với sự trưởng thành của ba người, giờ đây đang định hình lại mối quan hệ giữa Haruto, Shizuku và Ishikura.
Điều đó khiến Haruto cảm thấy có chút bất an và bối rối đâu đó trong lòng.
Nhưng ngược lại với cảm xúc ấy, cậu cũng cảm nhận được một sự an tâm không thay đổi.
Haruto giơ bàn tay phải lên trước mặt.
Cái bắt tay với Shizuku khi chia tay — từ đó, cậu cảm nhận rõ mối quan hệ đã được xây dựng giữa hai người.
Có thể trong tương lai, mối quan hệ giữa Haruto, Shizuku và Ishikura sẽ thay đổi. Nhưng những gì họ đã cùng nhau vun đắp sẽ không bao giờ mất đi.
Mang theo cảm xúc mơ hồ ấy trong lòng, Haruto rảo bước nhanh hơn về phía nhà Toujou.
Khi về đến nhà Toujou, Haruto tiến vào phòng khách.
“Con về rồi đây.”
“Onii-chan, mừng anh về nhà!”
Vừa cất lời chào, Haruto đã thấy Ryouta lao đến với nụ cười rạng rỡ trên môi.
Hóa thân thành “tên lửa Ryouta”, cậu bé đâm thẳng vào bụng Haruto.
Đúng chỗ đã bị “Shizuku Explosion” tấn công khi nãy, khiến Haruto nhăn mặt vì đau.
“Guh...”
“Onii-chan, anh không sao chứ?”
“Ừ, anh không sao đâu.”
Ryouta ngước nhìn Haruto với vẻ mặt đầy lo lắng sau tiếng rên rỉ của cậu. Haruto mỉm cười trấn an cậu nhóc, cố gắng phớt lờ cơn đau âm ỉ ở bụng.
Lúc ấy, Ayaka — đang ngồi trên ghế sofa cạnh Kiyoko — quay sang nhìn Haruto. Trên tay cô là sợi len và một que móc. Có vẻ như cô đang được Kiyoko dạy đan len.
“Chào mừng anh về, Haruto.”
“Ừ, anh về rồi đây.”
Haruto vừa đáp lại vừa nhìn vào mắt Ayaka.
Ánh mắt của cô như đang lo lắng, xen lẫn một chút bất an.
Cảm nhận được điều đó, Haruto nhìn cô và nhẹ gật đầu như muốn nói “Lát nữa mình nói chuyện riêng nhé”. Ayaka dường như cũng hiểu được ý cậu, khẽ gật đầu lại rồi quay sang phía Kiyoko.
“Kiyoko-san, chỗ này đan thế nào ạ?”
“Ở chỗ này thì, sau khi luồn chỉ qua mũi đầu tiên, mũi thứ hai rồi đến mũi thứ ba, thì dùng kiểu đan xích mà bà vừa dạy ấy…”
Ayaka chăm chú nghe Kiyoko giảng.
Bên kia bàn, Ikue ngồi đối diện với họ, mỉm cười nhìn con gái mình đầy trìu mến.
“Ara ara, Ayaka này, con với Haruto-kun giờ đã hiểu nhau đến mức tâm linh tương thông rồi nhỉ. Hai đứa thân thiết ghê á~”
Ngay khi nghe câu nói ấy, gương mặt đang nghiêm túc của Ayaka lập tức đỏ bừng lên.
“Mẹ ơi, đừng có nói mấy chuyện kỳ cục lúc con đang nghiêm túc chứ! Con bị rối mấy mũi đan rồi đây này!”
“Ufufufu, xin lỗi nhé~”
“Thật là...”
Ayaka phụng phịu phồng má lên, rồi tiếp tục học đan cùng với Kiyoko.
Khi Haruto mỉm cười ngắm nhìn khung cảnh đời thường yên bình của gia đình Toujou, thì Shuichi – khoác chiếc khăn tắm trên vai – bước vào phòng khách.
“Anh đã tranh thủ tắm trước rồi nhé. Ồ? Haruto-kun về rồi à.”
“Chào chú, Shuichi-san, con mới về ạ.”
“Con có muốn vào tắm luôn không?”
Ngay khi Shuichi nói vậy, Ryouta đã nắm lấy tay Haruto kéo đi.
“Onii-chan, mình tắm chung đi!”
Với đôi mắt lấp lánh, Ryouta nhiệt tình lôi kéo Haruto, khiến cậu chỉ biết bật cười rồi gật đầu.
“Được rồi, cùng tắm nhé.”
“Yeahhh! Em đi lấy súng nước đã!”
Ryouta vẫn trong trạng thái siêu phấn khích, chạy vụt khỏi phòng khách với tiếng chân rầm rập. Haruto mỉm cười, chầm chậm bước theo sau cậu bé.
Sau đó, Haruto cùng Ryouta chơi đùa trong phòng tắm, rồi sau khi tắm xong, cậu còn bị Shuichi rủ chơi cờ shogi. Mọi khoảnh khắc trôi qua trong sự ấm áp và náo nhiệt của gia đình Toujou.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, đêm đã về khuya, mọi người lần lượt về phòng để chuẩn bị đi ngủ.
Haruto lặng lẽ bước ra khỏi phòng Ryouta mà cậu đang mượn ngủ tạm, rồi gõ cửa phòng kế bên của Ayaka.
“Haruto à? Vào đi anh.”
Nghe thấy giọng cô đáp lại, Haruto mở cửa bước vào phòng Ayaka.
“Anh nghĩ mình nên kể cho em nghe chuyện hôm nay anh đã nói với Shizuku.”
“Ừm.”
Ayaka khẽ gật đầu, ngồi xuống giường và ngước nhìn Haruto. Đón lấy ánh nhìn ấy, Haruto cũng ngồi xuống cạnh cô.
“...Ayaka, em đã nghe Shizuku kể rồi nhỉ? Chuyện về anh...”
“Ưm, nhưng dù vậy, Shizuku-chan vẫn nói rằng muốn làm bạn với em.”
“Vậy à...”
“Shizuku-chan ấy, mạnh mẽ và ngầu lắm nhỉ.”
“Ừ, có lẽ vậy.”
Nghe lời Ayaka nói, Haruto khẽ nở nụ cười và cúi đầu xuống.
Ayaka nhìn cậu với ánh mắt dịu dàng.
“Anh đã nói chuyện đàng hoàng với Shizuku chưa?”
“Ừ, anh nghĩ là đã nói được.”
“Vậy thì tốt rồi.”
Ayaka nhẹ nhàng mỉm cười trước câu trả lời của Haruto.
Cô hoàn toàn tin tưởng vào tình bạn giữa cậu và Shizuku, đến mức không hỏi bất kỳ điều gì về nội dung cuộc nói chuyện. Chính cách Ayaka hành xử như vậy khiến Haruto – vốn đang cúi mặt – phải ngẩng đầu lên, nhìn cô.
“Với Shizuku, anh đã nói rõ rằng người anh thích... chỉ có Ayaka thôi.”
Nghe Haruto nói thế, biểu cảm của Ayaka trở nên phức tạp.
Cảm giác vui mừng trước lời khẳng định của cậu, xen lẫn với sự trăn trở dành cho Shizuku – tất cả hoà quyện trong ánh mắt Ayaka khi cô im lặng một lúc, nhìn chằm chằm xuống đầu gối mình.
Và rồi, cô khẽ mở lời...
“Shizuku-chan đã nói gì?”
“Em ấy bảo anh đã được thăng hạng từ ‘đầu gỗ siêu cấp’ lên thành ‘đầu gỗ siêu cấp đần độn’ đấy.”
“Ufufufu, đúng kiểu Shizuku-chan nhỉ.”
“Ừ… Này, Ayaka.”
“Hử?”
Khi Haruto gọi tên cô, Ayaka nghiêng đầu một chút rồi nhìn thẳng vào mắt cậu.
“Chủ nhật này, tụi mình cùng vui chơi nhé. Dẫn cả Ryouta-kun theo nữa, đi với mọi người ấy.”
Khi Haruto nói vậy, Ayaka thoáng cúi mắt xuống trông hơi áy náy, nhưng rồi nở một nụ cười rạng rỡ và gật đầu.
“Ừ nhỉ! Chủ nhật mình phải tận hưởng công viên giải trí thật trọn vẹn mới được!”
Cả Ayaka lẫn Haruto – người đã thấu hiểu nổi lòng của Shizuku – đều nhận ra rằng, việc họ tận hưởng chuyến đi công viên vào Chủ nhật tới chính là điều mà Shizuku mong muốn nhất.
Ayaka vẫn giữ nguyên nụ cười, nghiêng người về phía Haruto.
“Phải rồi, mình phải lên kế hoạch hành động trước, nếu không đến lúc đó sẽ chẳng làm được gì mất!”
“Ể? Kế hoạch hành động á?”
“Ừ. Như là tụi mình sẽ đi trò nào đầu tiên, ăn trưa ở đâu chẳng hạn.”
“Đúng ha, những cái đó nên quyết định trước thì hơn.”
“Ưm ưm. Rồi còn phải tính cả thời gian trễ nếu Ryouta bất ngờ đòi đi vệ sinh nữa, rồi cách bù lại thời gian đó. Rồi nếu mấy trò chính đông quá không chơi được thì sao, hoặc ngược lại mà vắng thì phải làm gì. À, còn phải mô phỏng cả chuyển động của đám đông lúc diễn ra diễu hành nữa!”
“Mô phỏng à… em nghiêm túc thế luôn á?”
Thấy Ayaka hăng hái vượt mức tưởng tượng, Haruto không khỏi co giật khóe miệng.
“Chứ sao! ‘Xứ sở mộng mơ’ không phải là nơi dễ dãi đâu!”
“Dù là xứ sở mộng mơ sao?”
“Chính vì là xứ sở mộng mơ đó!”
Funsu! – Ayaka hít một hơi khí thế rồi bắt đầu lục tìm thông tin trên điện thoại. Haruto chỉ biết cười khổ, rồi cũng cùng cô tìm hiểu thông tin về “xứ sở mộng mơ”.
“Chắc chắn tụi mình phải đi từ chuyến tàu đầu tiên rồi. Em cũng sẽ hỏi thêm ý kiến của Saki với Shizuku-chan nữa.”
“Liệu Ryouta-kun có dậy nổi không đây?”
“Em sẽ dựng nó dậy!”
“Ahaha…”


9 Bình luận
Quá ln rồi nên ko có ảnh thôi, nào ln có thì tui update thêm