• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (Chương 160 ~ 200)

Chương 162: Cảm xúc chân thật

4 Bình luận - Độ dài: 1,248 từ - Cập nhật:

Enjoy!

--------------------------

Cảm xúc chân thật

Sau khi buổi thảo luận về cuộc chạy tiếp sức phối hợp trong hội thao kết thúc, Haruto rời trường và đi thẳng đến võ đường Doujima.

“Xin được làm phiền!”

Sau khi cúi đầu chào, Haruto vội vã thay sang đồ võ.

Vì có cuộc thảo luận sau giờ học nên hôm nay cậu đến võ đường muộn hơn bình thường, vừa kịp lúc buổi tập bắt đầu.

Khi Haruto đang hấp tấp thay đồ, Ishikura – người đã thay xong từ trước – tiến lại gần.

“Này, hôm nay chú đến trễ hơn mọi khi đấy.”

“Vì em có buổi thảo luận về hội thao sau giờ học ấy mà.”

“Trường chú sắp có đại hội thể thao à?”

Nghe vậy, Ishikura lẩm bẩm, “Mà nhắc mới nhớ, lúc nãy Shizuku cũng nói gì đó về chạy tiếp sức thì phải.”

Vì Ishikura học ở trường cấp ba khác với Haruto, nên nội dung và thời gian tổ chức các sự kiện trường cũng khác nhau.

“Shizuku cũng tham gia chạy tiếp sức à?”

“Chắc là vậy đấy, hình như em ấy có nói gì như thế.”

Trong khoảng thời gian ngắn trước khi buổi tập bắt đầu, Haruto và Ishikura trò chuyện với nhau như vậy.

Sau đó, buổi tập bắt đầu và cả hai tập trung luyện tập karate một cách nghiêm túc. Cuối buổi như thường lệ, họ đấu đối kháng rồi kết thúc buổi tập.

Haruto cúi chào Ishikura – đối thủ trong trận đấu đối kháng – rồi thả lỏng tinh thần. Đồng thời, cảm giác mệt mỏi dễ chịu lan tỏa khắp cơ thể cậu.

“Dạo này cú đá của Kazu-senpai nặng hơn rồi đó.”

“Ồ? Vậy à? Thật ra anh có thay đổi một chút, chuyển trọng tâm hơi về sau. Trước đây có vẻ anh hơi chúi về phía trước quá.”

“Ra vậy. Em nghĩ cách đó khá hiệu quả đấy.”

“Cảm ơn nhé. Chú cũng phản ứng nhanh hơn trước rồi đó.”

Sau khi khen ngợi như vậy, Ishikura mỉm cười nói: “Tấn công chú mày giờ khó ăn hơn hẳn.”

Cả hai là trợ giảng ở võ đường Doujima và đã cùng nhau rèn luyện, cạnh tranh từ lâu.

Hôm nay cũng vậy, họ trao đổi cảm nhận về trận đấu vừa rồi và đưa ra lời khuyên cho nhau.

Đúng lúc đó, Shizuku đột ngột xuất hiện.

“Kazu-senpai.”

“Hử? Có chuyện gì vậy, Shizuku?”

“Tình cảm của Kazu-senpai dành cho em... có thật lòng không ạ?”

Trước câu hỏi đột ngột ấy, Ishikura lập tức bỏ vẻ mặt nhẹ nhõm khi đang nói chuyện với Haruto, chuyển sang vẻ nghiêm túc.

“Ừ, là thật lòng đấy.”

Không một chút do dự, cậu trả lời ngay. Dù vẫn giữ gương mặt vô cảm như mọi khi, vai Shizuku hơi rung nhẹ.

“V-vậy à. Thế thì, Chủ Nhật này chúng ta đi hẹn hò! Em không chấp nhận bất kỳ ý kiến phản đối nào đâu!”

Cô chỉ thẳng ngón trỏ vào Ishikura, lớn tiếng tuyên bố.

“Dù có lịch trình gì đi nữa cũng phải ưu tiên em! Kể cả có buổi học bù quan trọng quyết định tương lai của anh, em vẫn phải được ưu tiên trước!”

Trước lời tuyên bố một chiều đó, Ishikura lại trả lời ngay.

“Chủ Nhật hẹn hò, được rồi, không vấn đề gì cả. Mà anh đâu có học dốt đến mức phải học bù đâu.”

Sau đó anh cười nói thêm: “Mà dù có phải học bù đi nữa, thì anh vẫn ưu tiên em hàng đầu.”

Nghe vậy, Shizuku đứng hình.

Ngón trỏ đang chỉ vào Ishikura khẽ run run, cho thấy cô đang bối rối.

“Đ-đ-đó là chuyện đương nhiên! Anh có nói thế thì em cũng không hề hấn gì cả!”

“Anh đâu có định khiến em tổn thương đâu.”

“Không hề hấn gì hết!”

“Rồi rồi, không hề hấn gì hết.”

Trước lời nói có phần bướng bỉnh của Shizuku, Ishikura chỉ biết cười gượng.

Sau đó, cô phát ra một tiếng rên khe khẽ như “Mư…” rồi quay phắt ánh mắt sang Haruto.

“Buổi hẹn hò Chủ Nhật, Haru-senpai cũng phải tham gia! Đi với Aya-senpai! Em không chấp nhận từ chối đâu đấy!”

“Biết rồi.”

Vì đã được Saki nói trước về chuyện Chủ Nhật, Haruto không tỏ vẻ ngạc nhiên mà chỉ gật đầu.

“Cả Ayaka chắc cũng không có vấn đề gì, nên anh sẽ tham gia buổi hẹn hò vào Chủ Nhật nhé.”

“…Quả không hổ danh là cặp đôi ngốc HaruAya-senpai. Đã là cặp đôi ngốc thì phải tham gia hẹn hò một cách háo hức mới được.”

Shizuku nổi giận, liên tục nói những lời đầy gai góc từ nãy đến giờ.

Trước thái độ rõ ràng khác hẳn bình thường ấy, Haruto không hề tức giận, ngược lại còn nhìn cô với ánh mắt đầy lo lắng.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt đó, Shizuku lập tức quay mặt sang phía Ishikura.

“Đáng tiếc ghê, Kazu-senpai! Buổi hẹn hò lần này không phải chỉ có hai người đâu! Lần này là buổi hẹn hò ba cặp đấy! Đừng có mơ mộng là được hẹn hò riêng với em ngay từ đầu!!”

“Dù có là buổi hẹn hò ba cặp đi nữa, anh vẫn rất vui vì được hẹn hò với em. Cảm ơn vì đã rủ anh đi nhé.”

“Cái… cái đồ Kazu-senpai đáng ghét! Anh có gương mặt đáng sợ mà lại đi nói mấy lời cảm ơn nhẹ nhàng thế thì mất hết hình tượng rồi còn gì!”

“Gì mà mất hết hình tượng chứ. Với lại, anh đâu có mặt đáng sợ đâu.”

Trước câu trả lời đúng kiểu “mặc định” của Ishikura, Shizuku hừ một tiếng mũi.

“Vậy thì em về đây. Tối nay nhà em ăn cà ri, nên không có thời gian rảnh để tán dóc ở đây đâu. Tạm biệt!”

Nói xong, Shizuku nhanh chóng rời khỏi chỗ Haruto và Ishikura, biến mất như cơn lốc.

Nhìn theo Shizuku vừa đi khỏi như cơn bão, Ishikura quay sang Haruto với vẻ hơi áy náy.

“Xin lỗi vì đã để chú bị kéo vào chuyện này. Chú có rảnh vào Chủ Nhật không?”

“Không sao đâu. Thật ra hồi chiều nay, em đã được Aizawa-san kể trước về buổi hẹn hò rồi.”

“Vậy à. Mà lúc nãy Shizuku nói là buổi hẹn hò ba cặp, vậy cặp còn lại là ai?”

“Là Aizawa-san với Tomoya đấy.”

“À, Tomoya với Saki-chan hả. Hai người đó là một cặp sao?”

Ishikura hỏi với vẻ mặt như đã hiểu ra vấn đề.

Haruto cười khổ và đáp lại câu hỏi đó.

“Không hẳn đâu. Lần này chủ yếu là Aizawa-san giúp Shizuku thôi.”

Trong lòng Haruto, cậu nghĩ rằng hai người kia thật ra rất xứng đôi, nhưng chỉ nói vậy với Ishikura.

“Ra là vậy. Vậy thì lần sau phải cảm ơn Tomoya và Saki-chan mới được.”

“Nếu làm bánh thì chắc chắn Aizawa-san sẽ vui đó.”

“Thế thì lần tới làm bánh shortcake nhỉ.”

“Ý hay đó.”

Haruto tưởng tượng đến cảnh mọi người cùng nhau làm bánh và mỉm cười rạng rỡ.

Ishikura cũng nở nụ cười dịu dàng – một biểu cảm hiếm thấy trên gương mặt nghiêm nghị – như thể đang tưởng tượng đến khuôn mặt tươi cười của Ryouta khi ăn chiếc bánh ngắn kem do cậu làm.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

mong là ko có thêm drama
Xem thêm
Từ khi kazu senpai tỉnh tò ảnh có kháng sinh shizuku r hay sao mà em nó hết khịa nổi còn ảnh thì nói câu đó em nó dính thính câu đó
Hai ae nhà này khẩu nghiệp quá r🐧
Xem thêm
Thì ông cứ thử đc 1 người tỏ tình 1 cách thật lòng và người đó đối xử tốt vs ông xem, ngượng lắm. Kazu senpai đánh thẳng vào tâm lý của shizuku về chuyện có tình cảm vs main, ông đọc lại 1 cháp nào đấy thì sẽ thấy shizuku sau hôm đc tỏ tình đi học lại như nào :))
Xem thêm