168 Ngày Ôm Súng Bên Cậu
Vô Doãn Hà Vokar
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 3: Hỏa Châu Cháy Trên Trời Đêm

Chương 12: Tanya và Nhánh Thông

0 Bình luận - Độ dài: 2,716 từ - Cập nhật:

"Tháng 8 đã tới và tuyết đã ngưng rơi từ lâu, gió vẫn thổi như vậy trên lãnh nguyên này, đôi lúc đây lại là thời gian cho những cuộc gặp gỡ. Cuộc gặp gỡ của những người anh, chị, em đã xa nhau lâu ngày. Cuộc gặp gỡ giữa những con người từ những vùng đất khác nhau trên Avernyst. Tôi thầm nghĩ rằng cái tuyết thổi mờ mịt ngừng lại đã cho con người một cơ hội để thấy mặt nhau. Vì thế mà trời cũng ấm dần rồi." - Rasva viết trong nhật ký của mình, tuần thứ 3, tháng mùa đông thứ 8

Có lẽ những lời từ nhật ký của Rasva không sai, Avernyst đang dần bước khỏi mùa đông để chuẩn bị tiến tới ba tháng mùa xuân. Những tháng mà vạn vật sinh sôi, nảy nở, tháng có tiếng suối chảy róc rắc bên bờ đá, tháng có cỏ xanh, có nắng vàng.

Tuy vậy càng tiến tới những tháng đó thì họ lại càng lo lắng hơn và vì thế làm sao mà làng Nanan có thể tận hưởng được sự yên bình của mùa xuân khi một cơn khát đầy tham vọng đang hướng tới từ phía nam ?

Gió tuyết làm con người trở nên lạnh giá, khô cứng thì Gió xuân nên làm họ trở nên ấm áp và mềm mại hơn chứ ? Ai cũng đã nghĩ vậy nhưng bản chất của con người thì lại khó thay đổi và vì thế không thể cho rằng gió xuân sẽ làm con người trở nên hiền hòa hơn được.

Bầu trời đã bắt đầu dần trở nên trong xanh dần hơn, giờ đây từ làng Nanan ta có thể ngắm bình minh và từ đằng sau làng, ta có thể ngắm được hoàng hôn. Đối với người Avernyst, được ngắm nhìn nguồn sống của vạn vật trỗi lên và trùn xuống là cả một nghi thức đầy niềm tin và hy vọng.

Vài ngày sau khi đoàn người tản cư đã yên vị đằng sau ngọn núi, Alanta đã bắt đầu bàn về việc nhập làng, họ cần một con đường kết nối từ ngôi làng chính ra ngôi làng phía sau. Tuy vậy, Kyra và Yakav ngay lập tức bác bỏ ý tưởng này. Kyra nói:

-Alanta, tớ nghĩ rằng chúng ta cần phải che dấu bọn họ, nếu đề người từ phía hoàng gia biết, đó sẽ là vấn đề lớn.

Yakav nói tiếp:

-Tuy vậy để tiện cho việc liên lạc và giao thông giữa hai khu vực thì ta nên đào một đường hầm nữa, đường hầm này sẽ nằm ngay dưới con đường ra sau núi của làng và sẽ có lối vào nằm bên trong làng. Còn bản thân còn đường ấy thì ta lấp lại

Từ hai lời khuyên trên Alanta quyết định thực hiện nó theo một hướng khác. Cô nhờ Kyra và mọi người xây các hệ thống ròng rọc nối từ làng Nanan ra khu vực phía sau núi, đồng thời cũng nhờ Kyra làm ra hệ thống điện đàm giữa cả hai bên.

Như vậy thì đã giải quyết được việc giao thông và liên lạc trong khi đó nếu quân hoàng gia ập tới, họ cũng có thể tháo dỡ mọi thứ rất nhanh chóng như chưa từng có gì xảy ra. Trong khi đó Rasva từ điểm nhìn trên núi đã phát hiện được đoàn người kia qua mắt thường. Điều đó có nghĩa là họ cách làng Nanan chỉ còn khoảng 1000 bước chân.

Với điều kiện tuyết ngừng rơi, họ có thể sẽ tới làng trong khoảng chừng hai ngày nữa theo ước tính của Rasva. Để tiện lợi hơn cho việc quan sát thì Rasva đã đi tìm Kyra để nhờ cô làm ra một thứ gọi là kính viễn vọng, đó là một thứ nằm ở trên súng viễn xạ. Cậu muốn có một cặp kính riêng nhằm phục vụ cho việc quan sát.

Dù là vậy Kyra vẫn nói:

-Sao cậu không thử nhờ chú chim nhỏ của cậu xem ?

Rasva bất ngờ hỏi lại:

-"Chú chim nhỏ" ư ? Mà khoan đã, tôi làm gì có nuôi con chim nào ?

Kyra cười phá lên mà nói:

-Sắp rồi đó, Rasva, đó là một con chim to đùng luôn, hahahaha !

Rasva im bặt, cậu rời đi mà không nói gì. Trong lòng cậu nghĩ rằng mình có thể cần thứ gì đó nhưng nhất định không thể đòi hỏi nó từ một người bị điên được.

Trong lúc đó thì cậu lại vô tình chạm phải Senvana, lúc này cô và một số đại diện khác đang đi thăm bên trong ngôi làng Nanan. Nơi những ngôi nhà làm bằng gỗ treo trên vách đá, nơi những căn nhà là những cái hang được đục vào bên trong.

Senvana lúc này do hiếu kỳ nên đã rời khỏi đoàn người đại diện và lang thang một mình. Hai đôi mắt gặp phải nhau lần nữa. Trong lúc Rasva còn chưa kịp phản ứng, cô đã chạy thẳng lại gần sát trước mặt Rasva:

-Cậu đang đi đâu đấy ? Có thể dẫn tớ tới chỗ nào vui ở trong làng được không ?

Rasva bất ngờ trả lời:

-Chỗ nào vui ư ? Tớ nghĩ rằng có một chỗ có cảnh đẹp đấy ! Cậu muốn không ? Nếu có ghé qua phòng của tớ chúng ta lấy trà rồi cùng ngồi ngắm cảnh ?

-Sao hôm nay cậu lại bỗng nhiên bớt lạnh đi rồi vậy, lại ấm đầu nữa rồi sao ? - Senvana hỏi.

-Ohm thì... Chúng ta là bạn bè mà đúng không ? Tại sao phải lạnh lẽo với nhau kia chứ ? - Rasva trả lời

Nói rồi thì Rasva quay đi, cậu cũng không quên kéo tay của Senvana đi theo. Từ đằng xa, Kyra, Soko ,Yakav và thêm cả Haya lại nhìn lén theo họ.

-Cậu thực sự nói với Rasva là cậu ta sắp phải nuôi một con chim to đùng sao ? - Soko hỏi

-Nào để tôi đoán nhé, sau khi cô nói xong thì Rasva đã bỏ đi đúng không ? - Haya

-Đúng là vậy, tôi chỉ chọc cậu ta một chút thôi mà nhưng thực chất Alanta cũng muốn hai người họ có thời gian riêng đấy. - Kyra

-Khoan đã, Alanta dẫn đoàn người đại diện đi tham quan làng và cậu chọc cho Rasva chạy ra tới giữa làng... Chẳng lẽ là..... ? - Yakav

-Cậu đoàn đúng rồi, Yakav, đây là ý định của Alanta và tôi nhằm tạo cơ hội cho hai người đó gặp nhau, mặc dù mọi thứ không như ban đầu nhưng lại có được kết quả tốt rồi. - Kyra nói

-Soko, con diều giấy của cô lợi hại thiệt đất, bữa nào cô có thể làm một cái rồi cho nó đáp lên đầu tôi như Rasva được không ? - Haya hỏi

-Sao lại có thể làm thế được ? Con diều muốn bay đâu là ý của nó chứ, hehe - Soko vừa nói vừa cười thầm.

Hai người họ vẫn cứ bước đi cho tới căn phòng của Rasva, thật chất là một tháp gác nhỏ được dựng lên từ trước, sau khi làng mở rộng thì tháp gác này thành chỗ ở của Rasva.

Đi qua từng bậc thang, Senvana có thể thấy, từng luồng sáng đang truyền qua những ô cửa trên tháp, chúng rọi lên những hạt tuyết nhỏ đang bay trong không khí. Rasva vẫn giữ tay cô rất chặt như thể cậu ta đang sợ cô sẽ té vậy.

Tới nấc thang cuối cùng, Rasva nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ra, bên trong là một không gian đơn sơ, có một cái nệm nhỏ được làm từ vải và có cả bông gòn bên trong, xung quanh là những ô cửa nhin ra phía bên ngoài, có một cánh cửa dẫn ra hành lang xung quanh và ngoài một chiêc tủ gỗ nữa ra thì chẳng còn gì thêm nữa.

-Ra đây là nơi cậu sống sao, Rasva ? - Senvana hỏi

-Đúng vậy, cậu thấy thế nào ? - Rasva hỏi

-Ở đây có thể ngắm được mặt trời, ngắm được trời sao và ngắm được những hàng cây, cột đá phía dưới, nếu được thì tớ cũng muốn có một nơi sống như thế này. Senvana

Rasva lấy bịch trà cùng hai chiếc cốc và nói:

-Nơi này thật chất là một tháp gác đêm, trước khi có ngôi làng thì ở dưới không có ai sống cả, chỉ có rừng và dốc đá thôi, lúc đó tớ gác ở đây, sau này thì nó thành nhà của tớ luôn.

Sau đó cậu lại bỏ mọi thứ vào chiếc túi xách ở trên người và rồi nắm lấy tay của Senvana và đi xuống dưới gác và hướng tới vị trí quan sát, trên đường đi Senvana hỏi:

-Cậu thích nắm tay tớ tới vậy sao ?

-Không hẳn, tớ được cha mẹ dạy rằng nếu như có một người mà con có thể tin tưởng, nhất định phải giữ tay người đó thật chặt. Vậy nên đối với bạn bè, tớ luôn làm vậy. - Rasva trả lời

Theo chân của hai người là một chiếc máy ảnh, nó luôn được bấm và rồi nó sẽ lưu lại những khoảnh khắc kỳ diệu nhất trong ngôi làng Nanan này. Khoảnh khắc mà con chim làm tổ trên nhánh thông, một khoảnh khắc thiêng liêng trên lãnh nguyên này.

Với tình trạng trước mắt, Kyra và mọi người lại bắt đầu quay vào việc cải tiến và làm ra những thứ mới. Skoda trước mắt chỉ có thể vừa đủ để sử dụng nhưng hiện tại họ cần một thứ có khả năng chiến đấu cao hơn là một chiếc xe địa hình. Điều này dẫn tới một câu hỏi tiếp theo cho cả nhóm đó chính là liệu họ sẽ chiến đấu như thế nào với những thứ này ?

Từ trước giờ họ luôn ở trong trạng thái phòng thủ chủ động và chưa bao giờ nghĩ đến việc phải tấn công đối phương bao giờ. Với sự xuất hiện của tàu bay từ phía hoàng gia thì một mối đe dọa mới đã xuất hiện mà trong đó nó yêu cầu họ phải chủ động tấn công để dành được chiến thắng.

Kyra nhận ra điều này, họ cần một loại phương tiện mới đồng thời một loại pháo mới có thể bắn cao hơn và xa hơn để chống lại tàu bay từ phía hoàng gia. Vậy là cô đã bắt tay của với Skera, Yakav và Soko một lần nữa để tìm ra phương án cho hai thứ này. Cô kéo bọn họ tới một căn phòng mới của mình và bắt đầu hội họp.

Yakav cho rằng với nền tảng từ Skoda hiện tại, họ có thể thay một khẩu pháo lớn hơn vào nó để tạo thành một phương tiện mới gọi là Tayan tức là Phương Tiện Chiến Đấu Bằng Sắt, được kết hợp từ 3 từ trong tiếng Avernyst là Tay - Thép, Yan - Xe , Tan - Đấu.

Với sự xuất hiện của Tayan thì cũng theo Yakav, cậu cho rằng những hình thức chiến đấu truyền thống có thể không còn phù hợp với chúng nữa mà thay vao đó họ cần một cách chiến đấu mới, một nền tảng chiến thuật mới về chiến tranh.

-Những ý kiến của cậu rất thú vị, thật ra đó cũng là ý muốn của tôi nhưng trên chiến trường phức tạp, chúng ta cần phải điều chỉnh lại Skoda trước khi lắp một khẩu pháo lớn lên nó. - Kyra nói

Đến với một vấn đề khác chính là những con tàu bay của hoàng gia. Theo như những gì Yadra nói thì chúng là những cấu trúc gỗ rất lớn có khả năng bay. Để cho chắc chắn thì Yakav đã hỏi lại Yadra về hình dạng con tàu đó thêm một lần nữa và cậu đã có những phác thảo về hình dáng của chúng.

Yakav đặt những bức vẽ đó xuống bàn:

-Quả thật chúng là những cấu trúc phẳng và có buồm ở trên để tận dụng tối đa sức gió đẩy từ dưới thuyền nhưng câu hỏi đặt ra là ai lại có đủ sức để nhấc thứ này lên chỉnh bằng phòng thuật chứ ? Chắc chắn nó phải có một hệ thống động lực khác.

Kyra khi này lại nói:

-Nếu như vậy thì chúng có thể sử dụng tới Ma Thuật để tạo một trường lực nâng chúng lên. Tôi cho rằng phong thuật chỉ là một phần trong hệ thống động lực của những chiếc thuyền này. Có thể bản vẽ này thiếu đi cái gì đó....

Soko khi này lại nói:

-Các cậu có chú ý là từ bản phác thảo này thì bườm thuyền ở trên lại cong quá đỗi không ? Nếu vậy là có thể từ góc nhìn của Yadra, cậu ta đã bỏ quên một điều gì đó.

-Vậy nên tớ cho rằng thứ làm chúng nổi không phải là Ma Thuật hay sức gió nhưng thực chất lại chính là một một quả đệm khí rất lớn. Chúng có hình cầu dẹp và do đó khi nhìn từ xa thì lại rất giống với cánh buồm.

-Có thể ở phiên bản gốc là chiếc đệm khí này có thể tích lớn hơn nhưng với sự hỗ trợ của phép thuật nên họ mới có thể làm giảm thể tích của những đệm khí đó. Chiếc đệm khí này nổi lên và do đó họ chỉ cần buộc thêm một nền tảng lên nó thôi.

Kyra khi này lại nhận ra điều gì đó:

-Soko... Nếu như theo cậu nói đó là đệm khí vậy có khi nào việc mà họ đánh rớt một con thuyền đó là do làm nó trở nên quá nặng không ?

-Tớ nghĩ rằng lực nâng từ đệm khí có hạn và do đó khi họ bắn những mũi tên cháy, có thể chúng đã đâm vào đệm khí thì nó khiến nó bị thủng một phần và làm xẹp đệm khí đi, sau đó đất đá đổ thêm làm quá tải trọng lượng của chúng.

Soko lại trả lời:

-Ahhhh, Kyra ơi, tớ đau đầu quá.

Yakav khi này lại nói tiếp:

-Nhưng mà nếu nói ra thì chúng cũng khá giống với những bọt nước nhỉ ? Cậu cứ tưởng tượng xem, nếu bắn hư những đệm khí đó thì chúng sẽ rớt xuống.

-Vậy thì điều này càng bất hợp lý, nếu bên trong chúng là không khí thì việc bắn vào chúng phải khiến cả đệm khí cháy chứ nhỉ ? Yadra nói là đám cháy bị dập tắt khá nhanh.

-Nên tôi nghĩ rằng thứ ở trong đệm khí đó có thể không phải là không khí bình thường...

Kyra ôm trán một chút rồi nói:

-Giờ chúng ta tạm ngưng ở đây đi, tôi sẽ thử mô phỏng lại những con tàu bay đó.

-Ah mà đúng rồi Yakav, cậu và Skera hãy thử đi thiết kế một chiếc Tanya đi ? Cứ tạo một mô hình bằng gỗ đúng với kích thước thật của nó là được...

-Kyra ? Tanya là cái gì vậy ? Tôi mới ngủ dậy thôi mà ? - Skera nói với đôi mắt lờ mờ

Trong khi chưa kịp tỉnh táo thì Skera đã bị Yakav kéo đi mất khỏi căn phòng, Soko chỉ lặng lẽ gắp một chiếc diều giấy rồi đặt lên bàn. Chiếc diều giấy lần này rất nhọn, nó có bốn cánh đuôi và được dựng đứng lên trời.

Kyra nhìn nó một tí xíu rồi cô lại nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, Soko nhẹ nhàng đóng lại cánh cửa, hình bóng một người con gái đang ngủ gật trên ghế dần khép lại theo rìa cửa. Gió bên ngoài thổi nhẹ, luồng vào mái tóc ấy và thả trôi nó vào không gian.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận