168 Ngày Ôm Súng Bên Cậu
Vô Doãn Hà Vokar
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 3: Hỏa Châu Cháy Trên Trời Đêm

Chương 13: Đôi Sao Giữa Đêm Không Ngủ

0 Bình luận - Độ dài: 2,617 từ - Cập nhật:

Tới điểm gác trên sườn núi, Senvana bỗng trở nên ngỡ ngàng trước khung cảnh rộng lớn này. Đôi mắt cô mở to như đây là lần tiên cô thấy nó. Tuyết ngừng đã ngừng rơi, gió thổi nhẹ và ánh mắt trời rọi lên tuyết, phản chiếu lên những ánh lấp lánh. Đằng xa những mái tuyết trên những tán thông đang rơi dần xuống dưới mặt đất để lộ một màu xanh vô cùng rực rỡ.

-Đó là cách để biết tháng 9 đã tới cho những người ở vùng giá lạnh như bọn tớ. - Rasva nói

-Ra là vậy, đây là bắc Avernyst sao... - Senvana nhẹ nhàng trong sự ngỡ ngàng trước điều mới lạ

Rasva đi vào một góc, lấy lên một chiếc túi nhỏ, trong đó có chưa những chiếc ống bằng kim loại màu đen. Rồi cậu đưa mắt lên nhìn qua chiếc ống đó, hướng về phía đoàn người ở phía xa kia. Nhìn thấy món đồ kỳ lạ trong tay Rasva, cô hỏi:

-Rasva, đó là gì vậy ?

Cậu ta quay qua và trả lời:

-Thứ này được gọi là ống ngắm, nó là một phụ kiện cho vũ khí được Kyra chế tạo ra nhằm giúp tớ có tầm nhìn bắn tốt hơn.

-Ống ngắm này chỉ tốt trong chiến đấu thôi, trong quan sát như vầy thì lại rất khó sử dụng. Kyra thì lại từ chối làm cho tớ cái mới. - Rasva cằn nhằn

-Chẳng lẽ nó là một ống kính sao ? Cậu có thể cho tới mượn thử được không ? Nếu như tớ biết cách nó hoạt động thì có thể làm ra cho cậu một cái khác đấy. - Senvana nói

-Được thôi nhưng nhớ kỹ là giữ cẩn thận đấy, thứ này dễ vỡ lắm.

Nói rồi Rasva đưa chiếc ống ngắm cho Senvana, cô nhìn qua một chút, ngắm nghĩa bên ngoài và thầm chi dùng tay để chạm vào bề mặt bên trong của ống. Sau đó cô trả lại cho Rasva và nói:

-Cậu có muốn tớ làm cho cậu một cái nữa không ? Một cái mà có thể giúp cậu quan sát được dễ dàng hơn ?

Rasva háo hức trả lời:

-Được chứ ! Cậu có thể làm nó ngay bây giờ được không ?

Senvana trả lời lại với một nụ cười nhẹ:

-Cậu có vẽ thích chúng nhỉ ? Được thôi nhưng mà cậu phải giúp tớ đấy ! À đúng rồi, cậu có chỗ nào để làm không ?

Rasva chỉ nhẹ nhàng gật đầu rồi sau đó nắm lấy tay của Senvana và dẫn cô đi vào lại trong làng, sau khi băng qua con đường chính, họ đi qua một dải hành lang trên sườn núi gần chỗ với nhà của Rasva.

-Cậu dẫn tớ đi đâu vậy, Rasva ?

Rasva quay qua nói:

-Tới khu xưởng chế tạo của tớ !

Sau khi đi một hồi thì họ tới một căn chòi gỗ nhỏ được xây vào trong núi. Bên trong là đầy đủ tất cả các loại dụng cụ bao gồm cưa, đục, búa và nhiều thứ khác. Senvana đưa mắt liếc nhìn qua những món đồ gỗ trên tường, những tấm bản đồ, những mô hình nhỏ nằm trên những chiếc kệ.

-Cậu... tự làm hết sao, Rasva ?

-Đúng vậy, đây là những thứ tớ làm trong lúc chán khi mà mùa đông tới. - Rasva

-Ấn tượng thật đấy, Rasva ! Trong lúc còn ở miền nam, tớ chi thấy có vài người là làm được những món đồ tinh xảo này thôi. - Senvana

-Vậy cậu có thích chúng không ? Nếu muốn thì tớ sẽ tặng cậu một cái... - Rasva

-Thật sao ? - Senvana

-Thật chứ ? Dù gì cậu cũng đã là bạn của tớ mà ? - Rasva

-Cảm ơn cậu nhiều... Những hãy để chuyện đó qua một bên đi, để tớ làm một chiếc ống kính cho cậu... Sau đó tớ sẽ chọn một thứ bất kỳ trong căn phòng này... - Senvana vừa nói vừa để tay ra đằng sau.

Rasva chỉ gật đầu nhẹ một cái. Sau đó Senvana bước ra ngoài kiếm một cục đá bên đường. Miệng cô lẩm bẩm gì đó rồi Rasva thấy hòn đá bay lên, nóng chảy dần ra. Còn tay Senvana chỉ quơ qua, quơ lại nhẹ nhàng trong không khí. Sau khi hòn đá đã thành một khối chất lỏng trong không trung, Senvana tiếp tục thì thầm.

Những dòng đá nóng chảy dần tập hợp đều trước mặt cô, chúng dần được uống và nén trở thành hình thấu kính. Sau đó chúng nguội dần trong không khí lạnh, làn hơi nóng tỏa ra bao quanh lấy Senvana. Chỉ trong một lúc trên hai bàn tay cô là những cặp thấu kính.

Rasva im lặng, cậu đang bất ngờ vì đây là lần đầu tiên cậu thấy được một người dùng phép thuật vào chế tạo ngoài Kyra. Senvana nhắm mắt, cô nở một nụ cười nhẹ rồi nói:

-Rasva, cậu có thể giúp tớ làm "ngôi nhà" để đựng những miếng thủy tinh này không ?

Rasva không nói gì cậu chỉ gật đầu nhẹ và sau đó đi vào, lấy ra một bô khung gỗ đã cụ, có chân đế. Đó là chiếc ống nhòm đầu tiên mà Rasva đã có từ nhỏ nhưng đáng tiếc là nó không thể nhìn xa, chỉ có thể dùng làm đồ chơi.

Cậu đưa nó ra cho Senvana, cô bỏ từng thấu kính vào bên trong của hai lỗ trên ống nhòm, một điều kỳ lạ là chúng đều vừa đều vào trong hai cái lỗ đó. Rasva khi này có một niềm vui trong lòng, một niềm vui kỳ lạ mà cậu không thể tả được, chiếc ống nhòm từ bé, bây giờ đã có thể nhìn xa thật xa rồi.

-Được rồi, Rasva, giờ tới lượt của tớ.

Cô lùi dần dần về sau, đưa hai tay lên dùng ngón và ngón cái của hai bàn tay, kết thành một hình chữ nhật. Rồi sau đó cô nói một cách nhẹ nhàng:

-Rasva ! Trong căn nhà gỗ đó, tớ chọn cậu !

Trái tim của chàng trai làng Nanan như thể đã hồi sinh lại, quả tạ sắt nằm nào giờ đây đang đập, bơm theo những dòng máu ấm khắp cả người của cậu ta.

Khi màn đêm dần buông xuống, ánh nhật nguyệt chia nhau giữ lấy bầu trời. Bầu trời đã không còn những đám mây dày đặc nữa, những ngôi sao dần hiện rõ hơn trên bầu trời, trong đó đôi sao có tên Nhị Huyền Thiết Tinh hay Aurostrevia trong tiếng Avernyst là tỏa sáng nhất. Chúng lớn hơn những ngôi sao khác và chói chang hơn.

Ánh sáng của chúng mạnh tới mức có thể coi chúng là một đôi trăng thứ hai trên bầu trời. Trong lúc này thì Rasva và Senvana đã quay lại về điểm quan sát trên núi. Nhờ có chiếc ống nhóm mà cô đã tặng, giờ đây cậu có thể quan sát đoàn người ở phía xa rõ ràng hơn.

Ngoài chức năng phóng đại ra, cặp ống nhòm này cũng có khả năng thu nhỏ và phóng to hình ảnh giống như ống ngắm của Kyra. Đây là một chức năng rất có ích đối với Rasva trong việc quan sát. Nhờ vậy mà cậu giờ đây đã có thể nhận thấy được rằng đối phương là ai và đang đi theo hướng nào ở khoảng cách tận 1000 bước chân.

-Họ có vẻ lạc rồi, hướng đi của họ đang ngày càng rời xa khỏi làng. Có thể họ đã bỏ cuộc hoặc sẽ quay lại với một nhóm lớn hơn. - Rasva

-Sao cậu lại có thể suy đoán như vậy, Rasva ? Chẳng phải nếu như cho người đi do thám thực tế sẽ tốt hơn sao - Senvana nói

Rasva quay qua và trả lời:

-Mùa đông khắc nghiệt bắt bọn tớ phải suy đoán về các mối nguy liên tục. Đó có lẽ là một thói quen sinh tồn rồi...

Phải, Rasva nói không sai, mùa đông này thì làm gì có ai có thể chạy ra ngoài đủ xa để biết được những sự tình ngoài kia chứ ? Họ chỉ có thể suy đoán và phải suy đoán thật nhiều và chi tiết thì mới có thể chuẩn bị đối phó được.

Bức tường ngoài kia, khẩu súng trên tay hay thậm chí là máy sưởi. Chúng đều đến từ những suy đoán về những thảm kích không may sẽ xảy đến. Chúng là đại diện nỗi sợ chung của những người ở làng Nanan - những người đã vùi mình vào tuyết kể từ khi được sinh ra.

Sau đó không lâu thì Kyra chạy đi tập hợp tất cả mọi người đến một căn phòng lớn. Cô đích thân đi tới và chỉ danh từng người một, chỉ những người đó được đi theo. Trong những người đó có cả Rasva và Senvana.

Căn phòng này không có bàn không có ghế, chỉ có một bục lên nhô cao ở giữa. Trên đó đặt một khẩu súng. Ở xung quanh có người của làng Nanan, có người của đoàn di cư cùng tới xem. Sau khi mọi người đã vào chỗ ngồi, Kyra lên tiếng:

-Như đã nói từ trước, hôm nay tôi sẽ chỉ mọi người cách để chế tạo ra một khẩu súng này. Mọi người phải nhìn và ghi lại cho thật kỹ, bản vẽ của khẩu súng này tôi sẽ đưa cho mọi người sau.

-Việc này có hơi bất ngờ nhưng đây là cách để tránh những người có thể là gián điệp học lấy bí mật về khẩu súng này. Mong mọi người hãy thông cảm cho...

Cô bắt đầu tháo khẩu súng ra, từng bộ phận một, từng con ốc và chiếc đinh một, từng cái chốt. Tất cả đều không cần một dụng cụ, đều có tháo ra và lắp lại hoàn toàn bằng tay không. Sau đó Kyra sắp xếp chúng theo một thứ tự và nói:

-Như mọi người đã thấy, trên bục là các bộ phận của khẩu súng bao gồm khung chính của súng được làm bằng gỗ, nó được chế tác dựa trên hình dạng của cây nỏ với phần đuôi nghiêng xuống dưới và bên trong thì rỗng.

-Tiếp đến chính là hộp điều khiển - nói rồi cô tháo nó ra - bên trong chính là cơ chế cò của nó, đây là điểm rất quan trọng của khẩu súng, nó gồm các chi tiết chính như cò và tay cò, tay bắt và tay búa, búa và một thanh đẩy lò xo để đẩy búa về phía trước.

-Khi ta siết cò, tay cỏ sẽ thả tay bùa và búa đập vào cơ cấu kích nổ đạn, cơ cấu đó là phần tôi sẽ nói sau nhưng chủ yếu là mọi người cùng xem cách nó hoạt động trước. Sau đó búa sẽ bị thanh chốt nòng đẩy xuống, tay bắt và tay búa sẽ bắt lấy nhau, khóa lại không cho tay búa đập lên lần nữa, sau khi ta thả cò thì tay cò sẽ về lại vị trí cũ đồng thời khóa lại tay búa ở đây.

-Mọi người chú ý là búa có hai tay búa, môt tay búa để kết nối với tay bắt và một tay búa nữa để kết nối với tay cò. Đây là một cơ cấu vật lý khá đơn giản, nếu mọi người chưa hiểu thì tôi sẽ phát cho mỗi người một hộp điều khiển về để nghiên cứu.

Trong lúc đó một người dơ tay đứng lên ý kiến:

-Tôi có thể hỏi là điều gì sẽ xảy ra nếu như ta thả cò trước khi búa đập xuống không ? Bởi vì tay bắt sẽ không chạm được tới tay búa.

Kyra trả lời:

-Câu hỏi rất hay và thật chất việc này có thể được giải quyết một cách khá đơn giản. Chỉ cần thiết kế để cho hai tay tự trượt vào nhau là được, tôi sẽ thử mô phỏng cho cậu xem nhé.

Nói rồi Kyra bóp cò, búa được thả ra và sau đó cô thả cò. Tiếp tục sau đó cô lại dùng tay đẩy búa lại xuống dưới, khi này tay co và tay búa, với cấu trúc hình bán nguyệt, nhanh chóng tự trượt vào nhau và bị khóa lại. Kyra khi này lại nói tiếp:

-Cậu có thể thấy ở trên cò còn có một lò xo nữa cho phép nó tự về vị trí cũ sau khi siết tuy vậy nó cũng là một phương tiện để tạo điều kiện cho tay cò tự khóa vào tay búa.

-Rất đơn giản mà phải không ?

Sau đó cô đưa qua những bộ phận khác và nói:

-Cái ống dài này chính là thanh chốt và bên trong có một khóa chốt có hình dạng là một hình trụ với những chiếc răng như thế, khóa chốt này có thể được xoay nhờ một rãnh xoắn nằm ở trong thành chốt.

Sau đó cô cầm tiếp một một cái ống dài nữa nhưng rỗng lên và nói:

-Đây chính là nòng súng, đuôi nóng có phần rộng ra này chính là một bộ với chốt. Khi ta đưa chốt vào trong những rãnh này ở đuôi nòng và xoay nó, khi này đạn sẽ được khóa ở trong đuôi nòng.

Lúc này một người nữa từ đám đông lại lên tiếng:

-Cô giải thích như thế này khó hiểu quá, giờ cô hãy biểu diễn hoạt động tổng thể của nó trước đi.

Kyra không nói gì, cô gật đầu rồi sau đó dùng phép nối lại tất cả phần của khẩu súng rồi sau đó dùng quang thuật tạo độ trong suốt cho một nửa khẩu súng. Khi này khẩu súng đã có một mặt cắt ngang có thể nhìn vào bên trong. Sau đó Kyra hỏi:

-Như này thì có lẽ dễ nhìn hơn rồi nhỉ ?

Sau đó cô dùng phép, biểu diễn cả quá trình một viên đạn bắn như thế nào, quá trình chốt, cò, mọi thứ đều được nhìn rõ bởi mọi người. Đầu tiên cò được bóp và bùa đập lên vào một mạch phép, mạch phép này khởi động kim hoạt phép.

Kim hoạt phép lại kích hoạt phép đã niệm sẵn ở trong bột xanh có trong vỏ đạn, bột này kích hoạt tiêu biến dần và tạo thành một luồng gió mạnh đẩy đầu đạn bay đi. Đầu đạn bay đi qua một lỗ nhỏ ở trên nòng súng thì khi này khí áp cao từ luồng gió kia lại đẩy ngược lại một piston, piston này kết nổi và kéo toàn bộ phần thanh chốt với khóa chốt xuống.

Khi này thì vỏ đạn cũng được kéo ngoài ra và bị một thanh ở rìa của khe xả vỏ đạn đẩy văng ra khỏi súng. Trong quá trình này thì búa cũng được đẩy xuống, tái lập lại một vòng tuần hoàn của hộp điều khiển. Sau đó một lò xo ở đuôi thành chốt đẩy ngược lên lại và nạp một viên đạn mới vào và hoàn thành vòng tuần hoàn của súng.

Đó là một đêm mất ngủ với những ai đã được chọn và đêm đó họ chỉ học đúng mỗi cơ chế của một khẩu súng.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận