Arc 2: Hơi Ấm Cùng Những Đốm Sáng Lập Lòa Trong Ánh Sao
Chương 11: Skoda Và Đoàn Người
0 Bình luận - Độ dài: 4,025 từ - Cập nhật:
Trong suốt cả đêm ấy, những tiếng gõ leng keng, tiếng sắt sôi sục, tiếng nói vang ra từ căn phòng riêng của Kyra. Mọi người đã ngủ, không ai hay biết về những âm thanh ấy. Skera bước ra khỏi căn phòng đó sau vài tiếng, đôi mắt của cô mệt mỏi, chưa kịp về tới phòng Skera đã nằm ngủ gật luôn ở trên hành lang.
Sáng hôm sau thì mọi người phát hiện ra một tạo vật kỳ lạ giống xe ở ngay trước cổng làng. Họ tụ tập lại xung quanh để xem. Rasva khi này mới tỉnh thì đã nghe những âm thanh nhốn nháo từ phía cổng làng, cậu đứng dậy, lấy nước âm rửa mặt rồi mang chiếc áo khoác lên để ra xem thử có chuyện gì đang xảy ra.
Ra tới nơi, chen qua những hàng người cậu thấy được một thứ giống xe tuy vậy bánh của nó đã được bao quanh lại bởi một thứ giống như sợi xích của Skera có nói ở đêm trước. Yakav khi này đã đứng xung quanh để nghiên cứu về thứ đó.
-Thứ này trong có vẻ được đó, Kyra, đây là ý tưởng của cô và Skera à ? - Yakav hỏi
-Đúng vậy, đó là ý tưởng của bọn tôi đó. Chủ yếu là Skera làm chính, cô ấy không chỉ là người làm ra bánh xích này mà còn là người ra ý tưởng vát nghiêng các tấm sắt nữa đó. - Kyra nói
-Vát nghiêng chúng để làm gì nhỉ ? Tôi vẫn chưa hiểu ý tưởng này cho lắm - Yakav hỏi
-Skera có nói về một thứ gọi là xé gió, nếu như làm cho xe trở nên có nhiều góc cạnh nhọn như thế này thì việc xé gió sẽ tốt hơn nhiều. Tóm gọn lại nó là để làm giảm lại sức cản của gió. - Kyra
Yakav chăm chú nhìn một lúc rồi cúi xuống:
-Ra là vậy, thẩm mỹ của chiếc xe này tốt đấy, ở thân dưới xe phần ngang này tôi thấy nó cũng đã được vát nghiêng, phần này vốn không bị gió ảnh hưởng nhưng tại sao cô lại vát nghiêng nó vậy ?
-Làm mấy chiếc xe như vầy tốn kim loại lắm, vậy nên tôi nhận ra vát nghiêng một số phần thì có thể làm giảm lại lượng nguyên liệu với lại nó nhìn cũng ngầu mà đúng không ? - Kyra
-Không sao, như vậy là ổn rồi, chiếc xe này chỉ còn thử nghiệm nữa là được. Tuyết cũng vừa ngừng rơi vậy tại sao chúng ta không thử nó trong hôm nay nhỉ ? - Yakav nói
-Thật ra không vội, tôi còn chưa gắn tháp súng cho chiếc xe mà ? - Kyra
-Tháp súng ? Ý cô là sẽ lắp súng lên chiếc xe này sao ? - Yakav
Kyra cười lớn một cách đầy nham hiểm rồi nói:
-Tại sao không chứ ? Không chỉ những tôi còn lắp súng lên nó mà từ nền tảng này, chúng ta sẽ còn làm ra nhiều biến thể nữa, để làm được như vậy thì tôi sẽ chỉ mọi người cách để làm ra những thứ giống như thế này !
Đó là một điều mà Kyra chưa từng nói, chỉ ai đó làm ra mấy phát minh của cô là một điều gì đó rất hiếm hoi. Kyra mặc dù đã làm ra những thứ như súng, xe, pháo hay là cả máy sưởi nhưng lại ít khi giải thích cách làm ra chúng hay chúng được làm thế nào.
Đối với mọi người, đó là một kỳ quang về công nghệ, một ma thuật nằm trong lòng bàn tay họ. Với Rasva cũng vậy, dù là người đã sử dụng những món đồ của Kyra nhưng cậu chưa một lần thật sự hiểu chúng là gì. Cậu chỉ biết bấm công tắc, bấm nút, xoay cái này, cái kia thì những phát minh ấy sẽ hoạt động theo ý cậu.
Cậu tiến tới lại gần Kyra rồi hỏi:
-Lát nữa tôi có thể lái thử chiếc xe này không ?
Kyra bất ngờ rồi nói:
-Được chứ ! Nhưng mà chiếc xe này điều khiến không giống những chiếc xe lần trước đâu nhé.
Sau đó Kyra rời đi, đám đông xung quanh tụ tập một hồi rồi cũng rời đi mất. Yakav cũng rời đi, chỉ còn Rasva là ở lại. Ước mơ của cậu là có một phương tiện đi lại để có thể vẽ bản đồ rộng hơn nữa. Giờ đây, trước mặt cậu, chính là cơ hội đó, chính là ước mơ đó.
Rasva đã không hề nỗ lực, cậu dường như không làm gì cả và giờ đây nguyện vọng của cậu đã được đáp ứng một cách vô tình. Kyra khi này quay lại, cô dùng phép đưa nhấc theo một khẩu pháo nhỏ, và hai khẩu súng trong đó có một khẩu súng giống súng máy nhưng bự hơn và khẩu còn lại là thứ mà Haya đã gọi là "chẻ củi cực nhanh".
Kyra nhìn vào Rasva rồi bất ngờ nói:
-Cậu vẫn chưa rời đi à ?
Rasva quay qua nhẹ nhàng nói:
-Ngày trước tôi từng có mong muốn rằng mình sẽ có một thứ giống vậy để có thể đi vòng quanh đây và vẽ bản đồ, giờ thì... Nó đã đứng ngay ở đây...
-Ra là vậy... Đáng lẽ cậu nên nói sớm hơn với tôi thì mới phải chứ ? - Kyra nói với giọng rất nhẹ nhàng - Rasva, tôi muốn hỏi rằng cậu sinh ngày mấy, tháng mấy ?
Rasva trả lời:
-Tôi không rõ nữa, lúc tôi sinh ra thì gia đình tôi đã rời khỏi làng rồi. Vậy nên... Tôi không biết...
Kyra vừa làm vừa nói tiếp:
-Khi tôi còn ở Suan lúc trước, họ có một thứ rất là thú vị đó là họ sẽ tổ chức một buổi lễ gọi là "sinh nhật" vào ngày sinh của một người, họ sẽ tặng quà, gửi những lời chúc cho người đó.
-Rasva, tôi thấy cậu là một con người rất hiếu động nhưng cũng lại rất yên lặng. Cậu là người đã giúp ngôi làng này rất nhiều lần bằng cách trở thành đôi mắt của nó. - Kyra
Cô khi này dùng phép, nung chảy kim loại đã mang theo từ trước rồi kế nó thành một khối hình thang tròn có 3 lỗ vuông đã khoét sẵn từ lúc còn đúc, sau đó dùng phép băng làm nguội nó và đặt xuống đất.
Sau đó là cô tiếp tục làm ra những chiếc bánh răng và lắp lên trên, tiếp theo đó, cô nối phần khối hình thang đó với một chiếc bánh răng lớn có phần răng nhô vào trong và rồi đặt nó lơ lửng trên phần rảnh có sẵn.
-Rasva cậu có thể giúp tôi một chút được không ? Ngay cạnh mấy khẩu súng kia, có một túi bi sắt, cậu đặt giúp tôi vào cái rãnh kia được không ? - Kyra hỏi
Rasva chỉ gật đầu và làm theo, cậu lấy chiếc túi đó rồi đi vào trong xe ngay chỗ mà phần khối kia đang lơ lửng, Rasva mở túi ra và lấy từng viên bi sắt đặt vào trong rãnh. Trên rãnh có một lỗ tròn nhỏ, cậu lấy từng viên bỏ vào và đẩy qua, cứ như vậy cậu đã làm ra một vòng bi sắt.
-Tôi xong rồi Kyra, tôi sẽ bước ra ngoài nhé ! - Rasva
-Đúng rồi, cậu mau đi ra ngoài nhanh lên đi ! - Kyra
Sau khi Rasva vừa bước ra thì Kyra hạ phần khối đó xuống. Từ đằng xa có thể thấy nó đã hợp thành một phần của xe. Ở những bước tiếp theo Kyra tiếp tục gắn từng khẩu súng, khẩu pháo vào trong. Rasva khi này chỉ thấy có rất nhiều bộ phận, chỉ tiết được lắp từ từ và dính lại với nhau.
Giống như lúc Kyra cải tiến khẩu pháo vậy, tất cả những gì cậu thấy là sắt bị nung đỏ, biến đổi hình dạng và lắp ráp vào với nhau tạo thành một hệ thống. Cậu thán phục nói:
-Pháp thuật thần kỳ thật.
Một hồi sau, Kyra đã hoàn thiện chiếc xe bánh xích đó. Cô quay qua nhìn Rasva rồi nói:
-Rasva, đây là quà sinh nhật tôi tặng cậu đấy... Cậu muốn đặt tên nó là gì ?
Rasva bất ngờ trả lời:
-Nhưng mà....
Kyra nói tiếp:
-Cứ coi như là thú cưng của cậu đi, vậy thì cậu muốn nó có tên là gì ?
Rasva nuốt một cái ực rồi trả lời:
-Skoda, tôi muốn gọi nó là Skoda
Sự ra đời của Skoda hay sự kỳ diệu từ phép thuật của Kyra cũng thể cản một sự thật rằng từ phía xa đang có những người có thể là kẻ địch đang tiếp cận.
Lần đầu tiên các đại diện từ đoàn người tản cư được mời tới làng Nanan, họ được dẫn qua bức tường thành, thứ được dựng lên ban đầu để chống lại họ và họ được dẫn tiếp tới một vị trí trước cổng làng, nơi mà bàn ghế đã được bày sẵn xung quanh một chiếc lò sưởi lớn.
Những đại diện này, trẻ có, già có, nam có, nữ có. Mỗi một người họ đại diện cho một sắc dân hoặc xứ trên lãnh nguyên cao sơn Avernyst. Sau khi ngồi xuống bàn thì có bảy đại diện tất cả. Alanta ngồi ở phía hướng chính diện với cổng làng còn lại thì là những đại diện của đoàn tản cư:
-Chào mừng mọi người đã đến đây, tôi là Alanta, là người đại diện cho ngôi làng này, làng Nanan. Như mọi người đã thấy hôm nay đây là buổi gặp mặt chính thức đầu tiên giữa chúng ta vậy nên xin mới mọi người hãy tự giới thiệu mình trước khi chúng ta đi vào nội dung chính của cuộc gặp lần này.
Một người nam lớn tuổi lên tiếng:
-Nếu vậy thì tôi xin được nói trước, tôi là Yadra, tôi được những người Oryzark chọn để làm đại diện cho xứ dân Oryzark.
Tiếp theo đến một người nữ lớn tuổi khác nói:
-Tôi là Umata, là đại diện xứ dân Khandara trong đoàn tản cư. Rất hân hạnh được gặp cô, Alanta
Kế tiếp một chàng trai trẻ lên tiếng:
-Tôi tên là Khalysie, là đại diện cho xứ dân Aikern. Tôi cũng rất hân hạnh khi được gặp cô, Alanta
Sau đó một người đàn ông trung niên lên tiếng:
-Tôi là Fadalekhan, là đại diện cho dân tộc Nanmada, tôi rất hân hạnh khi được tham gia buổi gặp mặt này cùng với mọi người.
Một cô gái khác khi này lên tiếng:
-Tôi là Lakhan Lakhadora, tôi là lãnh đạo tại Lakans đồng thời là đại diện cho xứ dân Lakans ở buổi gặp mặt lần này.
Cuối cùng, một cô gái nữa lên tiếng:
-Tôi là Senvana, là người đại diện dân quân kháng hoàng miền nam Avernyst đồng thời là đại diện cho những người dân ở vùng không đóng băng phía nam Avernyst.
Kyra lúc này đã che kín cả mặt, đứng bên cạnh Alanta, cô đưa miêng lại gần khẽ thì thầm vào tai của Alanta:
-Đó là chú chim nhỏ của nhà ta đấy, Alanta
Alanta trả lời thầm thì lại vào tai Kyra:
-Nhánh thông nhà ta cũng biết chọn người quá nhỉ ? Lát nữa khi nhập làng hãy cho hai đứa nó một không gian riêng đi.
Khi này Alanta lại quay ra trước và nói:
-Thật là một sự bất ngờ... Tất cả xứ dân và dân tộc trên Avernyst giờ đây đều đang hiện diện ở đây, làng Nanan chúng tôi có thể hỏi các quý vị rằng tại sao mọi người lại tản cư từ xa xôi đến vậy ?
Lakhadora trả lời:
-Bọn tôi bị quân đội hoàng gia truy kích đến tận đây, trước khi tới làng Nanan được ba tuần thì bọn tôi đã cắt đuôi của chúng.
-Bị quân đội hoàng gia truy đuổi ? Vậy tôi có thể hỏi vì sao được không ? - Alanta nói
Fadelekhan lúc này lên tiếng:
-Bọn chúng muốn ma thạch, rất nhiều ma thạch, nhiều hơn cả nhu cầu các chiến binh ở Nanmada vốn là vùng tiêu thụ ma thạch nhiều nhất cả nước.
-Bọn tôi đã thua trước sự tấn công rất ồ ạ và dồn dập của quân đội hoàng gia. Tuy vậy có một điều quái lạ rằng là họ đã tấn công vào mùa đông, không cần biết tuyết dày như thế nào, họ vẫn có đủ lương thực và vũ khí để liên tục chiến đấu....
Yadra khi này lại nói:
-Vốn trong mùa đông khắc nghiệt như vậy, họ lại có thể vận chuyển lượng lớn, lương thực, người và vũ khí đi một khoảng cách rất xa. Người Oryzark bọn tôi ở trên núi nên điều đó chẳng thể là vấn đề, chúng có thể đi trên những con đồi tuyết nhưng với những con dốc của Oryzark, chúng không thể làm được.
-Tuy vậy, tôi lại nhận ra rằng chúng có một thứ gọi là tàu bay, bản chất của chúng giống những bong bóng khổng lồ, chứa đầy khí và được vận hành bởi một đại pháp sư. Có mười chiếc như vậy đã tấn công vào trong Oryzark, bọn tôi đã thất thủ, thủ lĩnh của bọn tôi bị giết chết và những người còn sống sót thì đã rời bỏ quê nhà để tản cư.
Alanta khi này đặt ra một câu hỏi:
-Vậy chẳng lẽ họ cứ thế mà tấn công mọi người sao ? Không hề có lý do hay xung đột gì sao ?
Umata khi này lại lên tiếng:
-Quả thật là mọi người đã có phần hơi nóng nảy một chút trong lúc nói chuyện nhưng hãy để bà già này nói về nguyên nhân gốc của mọi thứ.
-Alanta, nếu cô từng ở miền nam rồi thì sẽ biết đến nơi gọi là Tổng Xưởng Cơ Pháp Hoàng Gia phải không ?
Alanta trả lời:
-Đúng là có một nơi như vậy nhưng đó chỉ là một khu xưởng nhỏ, chuyên làm các công cụ bổ trợ và vũ khí cho pháp sư thôi mà ?
-Đó chỉ là bề ngoài của nó, thật chất xưởng này là một cơ sở nghiên cứu và chế tạo cho hoàng gia, mọi thứ tiện ích, những pháp cụ, khí cụ hay thậm chí cả những vũ khí quân sự đều được xưởng này nghiên cứu và làm ra. - Umata trả lời một cách trầm tĩnh
-Gần đây, tôi có nghe tin về việc xưởng này đang mở rộng cực nhanh do các đại pháp sư đã tìm ra được cách lưu trữ lượng lớn mana. - Umata nói tiếp
Khi này thì bỗng Sevana chen vào:
-Umata, bà nói rất đúng, các đại pháp sư đã khai quật được một chiếc quan tài cổ ở gần thủ đô hoàng gia. Họ tìm thấy một xấp giấy nhỏ gồm 13 tờ nói về công nghệ ma pháp.
-Công nghệ đó là về tàu bay mặc dù chỉ là một phần của nó nhưng họ vẫn bằng cách nào đó làm cho nó hoạt động. Nhờ vậy mà hoàng gia Avernyst đã phá vỡ thế cân bằng tự nhiên giữa miền nam và các vùng còn lại.
Umate khi này lại nói tiếp:
-Nếu dựa vào những gì Sevana nói thì rất có thể họ sẽ sớm tiến tới đây để nhiên liệu cho những con tàu của họ sau khi đã rút cạn những mỏ ma thạch ở các vùng khác.
Alanta bất ngờ, cô không nghĩ rằng phía đối phương lại nguy hiểm đến vậy. Nếu không có gì đối trọng để kiềm chế họ và những con tàu bay đó lại, tất cả sẽ sớm thua trong cuộc chiến này. Dù không khí khi này trùng xuống nhưng Kyra vẫn rất bình thản, cô nói:
-Mọi người, tôi có một chút ý kiến như thế này nhưng trước hết tôi có thể hỏi Yadra rằng cậu có biết những con tàu đó được làm bằng gì không ?
Yadra trả lời:
-Ohm, được chứ, tôi là người đã chứng kiến nó đâm vào một ngọn núi ở Oryzark mà. Nhìn bề ngoài, con tàu này dù được làm bằng sắt nhưng thật chất bên trong chúng chỉ làm bằng gỗ. Bọn tôi đã đánh rớt một con tàu bằng cách bắn những mũi tên cháy vào nó trong lúc con tau đang bay qua núi.
-Dù đám cháy bị dập tắt rất nhanh nhưng sau đó bọn tôi đã đánh sạt một con dốc xuống. Lượng đá đổ về một phía ở mạn tàu làm nó mất thăng bằng và cuối cùng là và chạm vào môt triền núi gần đó và rớt xuống. - Yadra nói tiếp
Kyra khi này lại nói:
-Như vậy con tàu đó phải rất lớn và điểm yếu của nó chính là thăng bằng, vậy có nghĩa là... Chúng chỉ là những con diều lượn mà thôi. Mọi người có thể hình dung như sau, hãy lấy một phiến đá ở đây làm con tàu.
-Pháp sư phải sử dụng phong thuật để tạo gió nâng con tàu này lên nhưng do chúng thiếu điểm bám nên sẽ rất mất mana trong quá trình. Do đó họ cần tăng diện tích của con tàu lên và lắp thêm những cánh buồm lớn úp xuống dưới để tăng hiệu quả sử dụng sức gió... - Tới giữa chừng thì Kyra ngưng lại.
-Soko ! Cậu có đó không ? Có thể ném cho tớ một con diều giấy ra đây được không ? - Kyra nói
Từ cổng làng, một con diều giấy được ném ra bay thẳng về phía Kyra, cô dùng phong thuật tiếp tục đẩy nó lại gần tay cô và cuối cùng là bắt lấy nó. Sau đó cô tạo ra những sợi phép nối lại phiến đá và con diều giấy của Soko và cuối cùng là dùng phong thuật nâng nó lên. Kyra khi này quay qua nói tiếp.
-Như mọi người thấy, đây chính là cách những con tàu của phía hoàng gia có thể sẽ hoạt động, bằng cách dùng phong thuật đẩy gió từ dưới, gió sẽ trượt theo con thuyền và tiếp tục chạy vào cánh diều ở phía trên. Vậy thì hiểu quả đẩy của nó sẽ được tăng lên và từ đó làm những chiếc tàu này lơ lửng.
-Giống như những con diều giấy được buộc thêm một chiếc rổ, gió đẩy chiếc rổ đồng thời đây trượt theo đường cong của nó và đẩy luôn cả cánh diều. Chiếc rổ dù có nặng nhưng vẫn sẽ nổi được chỉ cần thứ nối nó với con diều không đứt. Tôi nói có gần đúng với những gì cậu thấy không Yadra ?
Yadra im lặng gật đầu. Quả thật là cậu đã thấy những cấu trúc bằng vải xung quanh tàu bay và cả ở trên nó và đúng là quả thật con tàu bay đó có đáy rất phẳng giống với mô phỏng vừa rồi. Cậu chỉ gật đầu và không nói gì thêm.
-Nếu sự thật là vậy thì không có gì quá đáng ngại, lợi thế duy nhất của những con tàu này tạo ra chính là bay cao và chính vì vậy họ có thể vượt qua chướng ngại dễ dàng và đi nhanh chóng tới mọi nơi.
Yakav khi này bước ra nói:
-Nếu Yadra nói đúng thì có thể còn tàu này bay không quá nhanh và nếu muốn thì nó buộc phải thuận theo chiều gió.
-Anh hai ? Ra là anh ở đây sao ?- Yadra bất ngờ nói.
-Đúng rồi đó bé con, anh là người làng Nanan, chào mừng bé con đến đây nhé... - Yakav nói
Rồi sau đó anh lại quay qua Alanta và nói thầm:
-Rasva báo cáo, đoàn người ấy đã tiếp cận rất gần rồi - khoảng 2000 bước chân, Rasva cũng xác nhận là họ có vũ trang, Alanta, chúng ta sắp hết thời gian rồi.
-Cậu không cần phải nói nhỏ vậy đâu Yakav, cứ nói lớn cho mọi người cùng biết. - Alanta nói
-Tôi hiểu rồi, thưa thủ lĩnh. - Yakav trả lời rồi sau đó cậu quay qua trước mặt mọi người và nói:
-Điểm quan sát của chúng tôi đã phát hiện một đoàn người đang tiến gần rất nhanh, hiện chưa nhận dạng được đó là ai, họ có vũ trang, hiện tại thì khoảng cách của họ là..... 2000 bước chân
Alanta khi này lại nói tiếp:
-Thời gian nói chuyện của chúng ta sắp không còn nhiều nữa, tôi muốn mọi người hãy di tản ra phía sau ngọn núi này, bọn tôi sẽ chỉ đường, đằng sau ngọn núi cũng có một khu rừng, mọi người có thể dùng số gỗ ở đó để xây nhà.
Khi này Fadelakhan lại lên tiếng:
-Tôi biết là cô lo cho mọi người nhưng làm sao bọn tôi có thể tin cô được chứ ?
Alanta khi này nhắm mắt lại và trả lời:
-Tôi biết là điều này rất gấp nhưng tôi cũng biết rằng niềm tin xây dựng không phải vài ngày là có được, vậy nên mọi người có thể tin chúng tôi hoặc là đi theo một tuyến đường khác xa hơn để vòng ra phía sau ngọn núi.
-Còn nếu mọi người không đồng ý nữa thì khi giao tranh xảy ra, tôi và làng Nanan không thể đảm bảo an toàn cho đoàn của các quý vị được.
Senvana khi này lên tiếng:
-Alanta, tôi tin cô.... Trong mùa đông này không dễ gì gặp được ngôi làng có thể dung chứa tản dân như bọn tôi, bọn tôi sẽ tin cô.
Umata khi này lại nói:
-Dù gì đoàn của bọn tôi sắp chẳng còn gì cả, nếu có sự vụ gì xảy ra thì bọn tôi đã không còn gì để mất, Alanta, người Khandara bọn tôi, tin tưởng cô.
Tiếp đến Fadelakhan cũng phải nhúng nhường mà nói:
-Tôi không nhìn thấu được lòng người nhưng tôi tin con mắt của Umata, người Nanmada chúng tôi xin được tin tưởng cô lần này.
Tiếp đến là những lời nói từ các đại diện khác, nhưng trong họ có một số người từ chối nhưng cũng có một số người đồng thuận với yêu cầu của Alanta. Những người từ chối sẽ dẫn đoàn của họ đi một đoạn xa hơn, qua một thung lũng nhỏ để vòng ra sau làng Nanan, còn những người còn lại thì sẽ trực tiếp đi qua lối đi đã được đào sẵn qua núi để tới được phía sau.
Đoàn người bắt đầu tách ra, họ thu dọn và lên đường. Dù là đồng ý hay từ chối thì rõ ràng họ cũng đều chọn đích đến của mình là phía sau làng Nanan, Alanta va Kyra hiểu rằng hành động này có nghĩa là làng Nanan đã nhận trọng trách phải bảo về đoàn người tản cư khỏi sự truy kích của một thế lực rất lớn, đó là hoàng gia.
Trong đêm này hôm đó, trong căn phòng riêng ở chính điện, Kyra đã hỏi Alanta rằng:
-Điều này có đáng không, Alanta ? Đưa cả làng Nanan vào chiến tranh... Cậu thấy có đáng không ?
-Kyra, chúng ta đã hết lựa chọn rồi, sớm hay muộn gì thì chúng ta cũng phải chiến đấu với hoàng gia - Alanta trả lời với đôi mắt đã nhắm lại.


0 Bình luận