Tập 01: Thử Thách Để Thức Tỉnh
Chương 03: Nhật Ký Của Eldric
0 Bình luận - Độ dài: 2,621 từ - Cập nhật:
Thiên Phi hứng khởi mà bỏ qua mọi thứ, cậu giở quyển nhật kí hơi cũ ra. Theo đó, một đống chữ cái lộn xộn, cẩu thả chạy ngược trong mắt cậu. Chữ nghĩa, cũng như phong cách hành văn của Eldric quả thật rất khó coi làm Thiên Phi tụt hứng.
Một hơi thở dài mang theo sự thất thoát của không khí nơi lồng ngực cùng cái hứng khởi của cậu mà hòa tan nó vào không khí. Tuy vậy, nó được hít ngược trở lại khi Thiên Phi phát hiện thứ được giấu còn kĩ hơn cả đống tiền 500 Rion.
Ẩn mình sâu dưới lớp áo khoác gấp gọn, là một cái hộp gỗ nâu nhạt ngăn nắp thon dài. Ướm chừng khoảng một gang rưỡi và khiến Thiên Phi bất ngờ khi cố mở nó.
Một âm thanh du dương kéo dài, cùng với đó là sự xuất hiện của hai con dao găm đáng sợ được đặt gọn gàng, nâng niu bởi lớp vải lụa mềm mại.
Chúng là loại hai lưỡi, có vẻ là làm bằng sắt hoặc bạc, và nhẵn mịn, sáng bóng đến độ có thể coi như gương mà phản chiếu chọn vẹn nhan sắc Eldric. Tôn lên cái sự quý phái của nó là một viên đá quý hiếm màu đỏ rực rỡ, được khảm chính giữa lưỡi và gần đầu gươm. Dù là thế, không gì giấu nổi vẻ chết chóc mà nó mang lại. Còn điểm xuyết cho sự quỷ quyệt đấy chính là cái chuôi gỗ mát lạnh rợn người với họa tiết đầu lâu hơi lủng củng ở một bên tay cầm.
“Ngầu đét!” Thiên Phi cảm thán.
Dẫu muốn thử nghiệm nó nhưng đây là hung khí nên phải khép nép lại,. Cậu vội vàng xu dọn mọi thứ. Nhưng thật ra là vứt đồ đạc một cách mất trật tự vào cái rương và mặc kệ đóng nắp lại.
Qua một lúc thì giờ đây, Thiên Phi đứng giấu người nơi khuất sau bức tường to lớn của phòng, tìm góc chết mà người bên ngoài không nhìn thấy để thử hàng.
Tay phải chắc nịch nắm xuôi chiều con dao, cậu chọn đầu móng tay trái làm mục tiêu. Ánh sáng phảng phất nương theo lưỡi gươm vẽ thành một đường vòng cung nhỏ mà chặt đứt phay móng tay của Eldric cách dễ dàng.
Chưa thỏa mãn cũng như đối tượng thử đồ không đủ, Thiên Phi liền tìm kiếm thứ mới và mục tiêu của cậu đặt trên góc cạnh của bức tường nơi cánh cửa gỗ nặng nề chắn ngang lối ra vào.
Thiên Phi thủ thế như kiếm sĩ rút đao từ hông, cậu lại quét cạnh với cảm tưởng bản thân là một bậc thầy vũ khí thực thụ.
Xoẹt!
Một vết nứt, loét sâu hoắm hiện ra nơi góc tường làm Thiên Phi sững người, bàn tay nhỏ bé do tác động của lực phản chấn mà tê dại. Thiên Phi bất giác đưa ngón trỏ lên soi xét chiến tích của bản thân mà nặng người.
Tên khốn Eldric này mang hung khí vào trường học làm gì? Còn là loại sắc bén đến độ tường gạch còn chém được. Cái này mà dùng chém người thì đứa bị nhắm vào thật xui xẻo.
'Thật xúi quẩy! Mong là không ai nghi ngờ vết trên tường do mình gây ra.' Thiên Phi tự nhủ, lòng đầy lo lắng
Cậu lần mò thêm một lát nữa thì phát hiện cái biểu tượng hình đầu lâu dường như có thể tương tác hay bấm được...
...
Chẳng bao lâu, đêm đã hạ xuống. Thay thế cho mặt trời tỏa sáng là một thứ hình cầu được cho là phản chiếu ánh sáng của nó-mặt trăng. Cái rực rỡ ấy dường như đã được thu bớt lại bởi quãng đường xa xôi mà nó phải đi qua. Kéo theo đó cũng là sự giảm dần của nhiệt độ và sự mát mẻ đã tràn trề trên cả ngôi trường.
Sau một bữa ăn ngon lành bằng số tiền của mình trong căn tin, chỉ mất 2.8 Rion cho đống thức ăn làm cậu trương phình cái bụng. Cậu nhận lại 7 Rion và 2 xu làm bằng đồng cho tờ 10 Rion của mình. Cái đồng xu ấy có cái tên chính thức là Coin, chỉ có một mệnh giá duy nhất. Nó có màu đồng thau, mặt sau có một chữ nổi “Coin” với với nét chữ và phong cách viết đặc biệt cùng họa tiết một vùng đất trông hơi lạ.
Thiên Phi đoán rằng lạm phát đã làm cho đất nước này không khai thác kịp quặng để đủ nguyên liệu làm ra Coin. Nhìn tỉ giá là thấy khi đồng Rion yếu nhất cũng đã bằng mảnh đồng cậu cầm trên tay.
Chơi trò tung đồng xu trên mặt phẳng tròn in hình vị vua lạ hoắc, khác với vị vua được in trên tờ Rion. Cậu thanh thản rảo bước, vừa nãy Thiên Phi nhanh chóng cất đi con dao và cố tình đi ăn khi có hai đứa bạn cùng với nhau đi vào phòng của cậu.
Là bạn chung phòng. Cậu muốn tránh mặt một đám đông, dù có là hai người và chỉ muốn nói chuyện với bạn cùng phòng khi họ chỉ có một mình. Nếu có thể...
Con đường rộng rãi trống trải từ căn tin về ký túc xá nam được chiếu sáng bởi ánh nguyệt nhẹ phía xa. Nền đen của bầu trời được điểm tô bởi mặt trăng và không chỉ có vậy, các ngôi sao được sắp xếp với một trật tự kì lạ làm nó càng nổi bật hơn. Giống như một dải dày đặc các ngôi sao lởm chởm với đầy màu sắc, bên cạnh đó thì thưa thớt những mỗi ngôi sao sáng rực. Loáng thoáng đâu đó còn hiện ra những hình thù đặc biệt, kiểu như một vùng hư không trông rỗng tạc lên hình rồng thần đầy nguy nga.
Lặng lẽ bước trên hành lang đi về phòng và đứng sững lại trước cửa. Thiên Phi không thật sự muốn đối diện với nhiều người nên Thiên Phi chỉ ở đó, nép nơi cửa sổ ngó vào khi thấy có 3 bạn trong phòng đang cười nói với nhau.
Thân thế của cậu đặc biệt, được biết đến với tính cách khó ưa. Vào đó sẽ chỉ phá vỡ bầu không khí vui vẻ đang được xây dựng. Cậu hiện chưa muốn làm một kẻ hủy diệt.
'Trong lời nói của Theodore thì Eldric có đọc đống sách ở thư viện nhỉ? Nó ở đâu vậy.'
Háo hức tiếp thu thêm kiến thức mới. Cậu lại lặng lẽ rồi xoay người đi, chậm rãi từng bước một trên đất nền lát gạch của sân trường. Vai phải vác theo một túi sách, cùng một với túi vải đựng đồ dùng học tập. Chỉ là những món dụng cụ đó cậu cất hết ở cuối giường.
Mang theo chỉ có một cái bút máy, quyển vở trắng, cuốn nhật ký của Eldric, dao găm bọc vải lụa giấu sâu trong người và số tiền còn lại từ 10 Rion cũ. Cơ bản Thiên Phi đã định không quay về phòng của mình từ ban đầu, ở thư viện đến tối muộn mới về không phải một ý tưởng tồi với cậu.
Hệt như buổi chiều, cậu đi lấp lấp chút để tránh gây sự chú ý, sau tán cây cậu có thể nhìn thấy đủ loại cảnh quan trường khi tối. Ánh đèn sáng trưng từng ngóc ngách, cũng có vài học sinh như cậu đi lại quanh trường. Trừ cái gọi là hội học sinh hay đi tuần vẫn mặc đồng phục ra thì ai nấy đều có một bộ quần áo đẹp đẽ giản dị.
Nhiều cô gái thoải mái với bộ Nightgown của mình và mặc bên ngoài chiếc áo khoác hoặc là áo choàng để che đi thứ cần che. Cũng có nhiều chàng trai khoẻ khoắn khoác lên mình những chiếc houppelande sặc sỡ, khiến cậu buồn cười vì nó trông như cái váy. Và thêm vào đó nhiều người ăn mặc giản dị hơn khi chỉ mặc một áo tunic đơn giản cùng quần vải đại loại.
Nhìn lại thì Thiên Phi mới là khác biệt, cậu vẫn chưa tắm hay thay quần áo. Hiện đang ăn mặc đồng phục giống mấy người hội học sinh ấy. Ngoài ra kiếp trước thì họ khá đáng ghét.
'Tắm vào ban đêm theo mình nhớ là không có vấn đề gì nếu thân thể này đủ khỏe mạnh. Nhưng chắc sẽ xảy ra vấn đề thôi.'
Thiên Phi đoán mình sẽ bị ốm nếu cố tắm đêm, không có lớp mỡ bảo vệ khỏi cái nước lạnh có thể khiến cậu rùng mình. Mà chắc là trường học kiểu quý tộc này cũng có phương thức làm nước nóng chứ. Kiểu như cách làm mát lớp học vào buổi chiều nay ấy.
Thiên Phi không định bắt chước hành động hỏi han người khác vào buổi chiều tà, dù không biết thư viện ở đâu nhưng cậu khá chắc mình có đủ thời gian để tìm kiếm. Dạo quanh nhiều nơi mới mẻ, dù là vài lần cũng không hẳn tệ.
Loanh quanh một vòng sân trường đã ngốn của cậu nửa tiếng mà chẳng được tích sự gì ngoài việc ngắm cảnh mở mang tầm mắt. Chỗ nào cậu cũng thấy đại khái qua, chỉ riêng kí túc xá nữ là không xem xét để tránh thứ không cần thấy.
Sau rất lâu thì rốt cuộc cậu cũng tìm được, đó là một căn phòng rất to được giấu sâu trong dãy nhà của trường học. Bước vào nó làm cậu hơi choáng ngợp vì kho kiến thức khổng lồ trước mặt- hàng tá dàn kệ sách xếp hàng ngay ngắn từ đầu đến cuối phòng được đặt ở chính giữa. Xung quanh hai bên có vài chiếc bàn ghế gỗ thông thường để đọc sách hoặc học, viết...
Khi bước vào, Thiên Phi buộc phải hòa chung với bầu không khí giản dị im ắng nhẹ nhàng vì muốn làm phiền thì ở đây cũng không có nhiều người nên không vui. Cậu bắt lấy ánh mắt của nam thủ thư rồi chào hỏi: "Xin chào."
Thủ thư đầu tiên là nhìn vào trang phục cậu với một ánh thẫn thờ, rồi chỉ đơn giản là gật đầu. Phải chăng việc Eldric đến đây là quá thường xuyên? Thiên Phi không thật sự biết làm gì tiếp theo nên cậu chọn đại một bàn ngồi vào mà không mượn sách, chờ người khác mượn sách làm mẫu rồi cậu sẽ bắt chước.
Trong khi đó thì việc nghiên cứu cuốn nhật ký chính là một lựa chọn.
Từ cái lồng đèn kim loại được treo 8 cái ở mọi góc gách của phòng, bên ngoài được bảo vệ bởi một lớp kim loại sơn màu vàng, bên trong cái thứ phát sáng ẩn vào sâu khỏi vài miếng thủy tinh bị uốn lắn. Ánh đèn thườn thượt của nó phát ra, ám trên trang giấy trắng đã bị vấy bẩn bởi mực đen.
Thiên Phi đọc từng dòng chữ được cho là Eldric viết ra thật lòng, không xuất phát từ đầu mà từ ngày hôm qua trở về.
"Một ngày nhàm chán được tô điểm bởi sự điên tiết khó chịu của Judas, cậu ta thật nhạy cảm khi mình mới chỉ đùa một chút."
"Đây là một ngôi trường khó chịu, với tài năng thiên bẩm học thuật về ma pháp của mình thì đáng ra mình không nên ở nơi này. Cha mẹ đây là đang cố hạ thấp giá trị mình sao? Việc Jude hơn mình mãi là điều không thể!"
"Sắp đến sinh nhật 16 tuổi của bản thân, đó cũng sẽ là ngày mà mình được phép thức tỉnh... Cha đã hứa như vậy nhưng thật không đáng, 16 là con số muộn màng với một quý tộc!"
...
Đọc cuốn nhật ký chắc chắn là một cực hình với Thiên Phi, một số từ ngữ lạ lùng và viết tắt tùy tiện của Eldric làm cậu buộc phải suy nghĩ khi đọc. Đó là việc cậu phải đối mặt với khuyết điểm của năng lực bẩm sinh.
Cuộc đời Eldric hiện ra không hẳn chi tiết, cậu cũng không thể hình dung ra hoàn chỉnh tính cách của Eldric trước đây. Nhưng cậu biết phải đối mặt với gia đình Eldric thế nào. Đại khái chủ nhân cũ của thân thể cậu là một người cần mẫn quan tâm đến gia đình, người ngoài thì mặc kệ.
Cuộc sống thuộc dạng nhàn hạ nhưng vẫn chăm chỉ học tập lý thuyết ma pháp dù chưa thể thực hành. Thành tựu về lý thuyết ma pháp mà Eldric đạt được là nguyên do mà nhiều trường chấp nhận cậu chứ không phải đi cửa sau.
Không chỉ vậy, Eldric còn vài khoản tiền khác giấu ở vài chỗ bí mật kín đáo. Đều là tiền sạch cậu kiếm được trước khi nhập học nhờ vào bản lĩnh. Số tiền ấy được ghi lý do là để tặng quà sinh nhật cho người thân gồm cha, mẹ, cô em gái 5 tuổi bé bỏng, anh trai cơ bắp to lớn và cũng như để tổ chức sinh nhật 16 tuổi khi cậu thức tỉnh thật hoành tráng. Tuy nhiên có một vấn đề, cậu ta cần thức tỉnh ma tâm trước khi thêm một tuổi mới vì một điều mà nhiều người cho rằng sau 16 tuổi đơn giản là không thể thức tỉnh ma pháp nữa.
Điều đó làm Eldric bị rất nhiều áp lực trong những tháng gần đây, thậm chí chỉ còn khoảng 4 ngày trước khi ngày sinh nhật cập bến. Và cậu ta đã làm rất nhiều điều để cố gắng thức tỉnh nhưng tất cả các cách phương pháp tự nhiên đều không thể giúp.
Thế nên gia tộc đã chuẩn bị đường sau cho cậu ta, một nghi thức tỉnh tại nhà thờ thánh tòa quận Bascal, nơi lãnh địa của dòng dõi Eldoria đặt nền móng, thời điểm vào trước khi sinh nhật diễn ra 1 ngày.
Khi nhìn thứ tự ngày tháng được ghi ở trên bìa sách thì có một điều kì lạ cậu thấy rõ. Hôm qua được ghi chú ngày tháng là "Ngày thứ 9 trong tuần, 22/10/1982/20" đồng thời tất cả các tháng đều xuất hiện tới 36 ngày, trong khi đó có tháng 0 và nó chỉ có 5 ngày tượng chưng cho ngày tết.
Một tuần có 12 ngày, nên theo đó một tháng có 3 tuần chia đều. Đôi khi, Thiên Phi thấy Eldric gọi một tuần nào đó là trung tuần, hạ tuần của tháng nên có thể suy ra tuần thứ nhất trong tháng sẽ gọi là thượng tuần. Phần nào giống cách đặt tuần theo lịch âm ở trái đất cũ.
'Hẳn là như thế, một cách chia lịch pháp thú vị. Có lẽ năm nhuận thì tết sẽ có 6 ngày chăng. Nhưng thế quái nào mà cuối năm rồi lại nóng như vậy? Mà kệ đi, ai lại đi quan tâm điều đó trong khi chỉ còn 4 ngày nữa là mình có thể dùng ma pháp được. Nhưng phương pháp này liệu có tác dụng phụ gì không đó? Quá trình đó mình cần phải làm gì?'


0 Bình luận