Tuy nhiên Vương lại sở hữu kỹ năng hấp thụ cấp SS, nếu Trương Đình suy đoán không sai nó có thể hấp thụ trực tiếp năng lượng từ tinh thể, ít nhất phải đạt vào khoảng 60% đến 70%, tốt hơn nhiều so với hấp thụ theo cách thủ công.
Trương Đình dùng ý niệm mở kho không gian chỉ có ba mét vuông mà hệ thống có sẵn để đựng vật phẩm nhiệm vụ, hắn đưa tay qua màn ảnh lấy một viên tinh thể tím rồi đưa cho Vương.
"Ngươi hấp thụ được thứ này không?"
Vương nhìn thấy tinh thể tím trong tay Trương Tình, từ múi nó lập tức xì ra khói đen giống như đang kích động.
Được cho phép của chủ nhân, Vương đưa tay nhận lấy tinh thể, rồi đưa trực tiếp tinh thể vào mồm, nhai ngấu nghiến.
Hàm răng sắc nhọn nhìn không giống kim loại vừa chạm vào tinh thể liền vang lên tiếng cạch cạch vỡ vụn.
Trương Đình cũng ngẩn người trước hành động của Vương, hắn cũng không ngờ lại có kiểu hấp thụ thô bạo như vậy.
Tinh thể đâu phải thứ dễ bị phá vỡ, nó thậm chí còn cứng hơn cả hợp kim Innon.
Vậy mà răng của Vương lại có thể dễ dàng nghiền nát tinh thể, điều này chính tỏ bộ phận hàm của nó không phải do hợp kim tạo thành.
Không cần đợi quá lâu, năm giây sau đó trên người Vương xuất hiện dấu hiệu lạ, cặp mắt đỏ rực loé ra những tia sét tím. Trên người bộc phát một luồng năng lượng hắc ám giống như dị thú, không khí dao động vô cùng khủng khiếp.
Các vật dụng trong cửa hàng rung lắc dữ dội, Trương Đình lập tức sử dụng năng lực vô địch của hệ thống, dùng thủ đoạn ngự không cách vật để khống chế toàn bộ không gian trong cửa hàng.
Giống như có hàng trăm cánh tay vô hình đang giữ chặt mọi thứ, ngăn cho các mặt hàng không bị rơi xuống đất.
May mắn là quá trình phá hoại diễn ra khá nhanh, mọi thứ đã trở lại bình thường như không có chuyện gì xảy ra, chỉ có duy nhất một sự thay đổi đó là cơ thể Vương bây giờ đã cao ngang với Trương Đình, cấu trúc máy cũng đồ sộ hơn rất nhiều giống như vừa tiến hoá.
Cao lên rồi!
Giám định!
Tên cơ giáp: Ngưu Ma Vương
Chủng tộc: Vua
Trình độ: C cao cấp
Khế ước: Chủ nhân Trương Đình
Sức mạnh: 50
Thể chất : 60
Nhanh nhẹn: 40
Tinh thần: 40
Kỹ năng: Học hỏi (SS), Khổng lồ hoá (A+), Hấp thụ (SS), Nghiền nát (C), Thiết giáp (A)
Ngày sản xuất: N
Nguồn: Quỷ Vực
Tình trạng : Bình thường
Ưu điểm: Dũng mãnh, phòng ngự, sức công phá cao
Nhược điểm: Tiêu hao nhiều năng lượng, dễ bị kỹ năng tinh thần khắc chế.
Trương Đình rời khỏi trạng thái vô địch, khoé miệng không kìm được mà cong lên thành nụ cười đắc ý.
Không ngoài dự đoán của hắn, tỉ lệ hấp thụ của Vương cao tới mức hắn không ngờ tới, vậy mà vào khoảng 78%.
Chỉ cần một viên tinh thể tím mà đã khiến Vương tiến hoá vượt trội hơn hẳn so với người đá của tên Đại Hải, thậm chí giờ có gọi thêm năm tên Đại Hải tới hắn cũng có thể tự tin đè bẹp hết.
Quá mạnh!...Giờ Trương Đình chỉ muốn đập vỡ thứ gì đó để giải toả cảm xúc vui sướng của bản thân.
Nhưng Trương Đình còn chưa kịp ổn định cảm xúc. Đột nhiên, cơn đâu đầu ập đến, hắn bước chân loạng choạng liền ngã ra đất, toàn thân như bị liệt. Hắn cảm thấy tầm nhìn phía trước đang thu hẹp, bóng tối phủ đi tầm nhìn, mí mắt dần khép lại.
Cảm giác lại vô cùng quen thuộc.
Hắn lại chết lần nữa?
...
Tại khu phố nhỏ nằm ở hướng bắc, trên đường có rất nhiều xe bán tải và cơ giáp vận chuyển đi lại tấp nập.
Cách mặt đường lớn một đoạn không xa có một ngôi nhà nhỏ cấp bốn trông rất bình thường xung quanh được bao bọc bởi tấm lưới thép giống như hàng rào để ngăn cách với hàng xóm. Và đây cũng chính là nhà của cô bé đã nhờ Trương Đình sửa chữa robot đồ chơi.
Cô bé vội vàng làm xong việc nhà, đang định chuồn đi nhận lại đồ chơi thì bỗng dưng nghe thấy giọng nói quen thuộc phía sau lưng, tự dọa bản thân giật nảy mình.
"Em đi đâu vậy? Quay lại đây nào."
Cô gái kia thấy Na Na có biểu hiện khác thường liền gọi lại với vẻ mặt tra khảo.
Na Na gãi đầu cười ngượng nghịu.
"He he, em đi lấy cún về ạ, sáng nay em mang tới cửa hàng gần đây, anh ấy bảo em chiều đến lấy."
Thì ra cô gái đang nói chuyện là chị gái của Na Na, tên là Vũ Nguyệt năm nay vừa tròn mười tám tuổi, có mái tóc dài nâu nhạt, là thường dân nhưng lại có sống mũi cao, nét mặt đoan trang nhìn như tiểu thư gia đình giàu có, mang vẻ đẹp theo trường phái trưởng thành dịu dàng.
Trên người mặc chiếc áo ba lỗ, cùng chiếc quần bò ngắn, giản dị hết sức. Mà trái ngược với khuôn mặt dịu dàng thì đường cong trên cơ thể lại rất dữ dằn.
Bên cạnh cô còn có một cơ giáp hình con gấu to cỡ nửa cái xe hơi, trên lưng có những chiếc hộp giống như hàng hoá.
Vũ Nguyệt nheo mày nhìn Na Na, bàn tay nắm chặt, không nhịn được tức giận mà quát lên.
"Gần đây chỉ có một cửa hàng, xa như vậy e đi tới đó bằng cách nào?"
Na Na rụt cổ, vẻ mặt đầy lo lắng, hai tay nắm chặt vạt áo, ấp úng mãi trả lời.
"Em, em đi nhờ bác Chu, bác ấy chuyển hàng qua khu vực đó."
Vũ Nguyệt nghe cái tên này liền nhận ra đó là hàng xóm, hay đi giao hàng ở khu ngoại ô thành phố, là một người tốt bụng.
Na Na thấy vẻ mặt của chị gái dịu đi liền tỏ vẻ dễ thương, mắt tròn long lanh nhìn chị gái.
"Chị cho em đi một lát nha!"
Ặc, đáng yêu quá!
Bây giờ cô chỉ muốn lao tới cọ má với đứa em dễ thương của mình nhưng cô lại không làm vậy vì sợ sẽ dạy hư con bé.
Là một người chị, Vũ Nguyệt quan tâm hơn về vấn đề an toàn của Na Na, cô dùng tay xoa đầu cô bé với giọng nói dịu dàng.
"Lần này chị tha cho đấy nhưng lần sau đi đâu phải nói với chị một tiếng? Không nên làm phiền người khác."
Cô biết bác Chu không phải hồn sư, gặp nguy hiểm căn bản không thể bảo vệ được Na Na.
"Vâng." Na Na đáp lại với vẻ mặt biết lỗi.
Sự lo lắng của Vũ Nguyệt không phải vì yêu thương quá mức mà khoa trương, thật sự ở khu phố giao thương hàng hóa này luôn có đám có những đám xã hội đen, chẳng chuyển xấu gì không làm. Nghĩ đến việc để Na Na rơi vào tay chúng cô chẳng biết phải làm sao nữa.
Nằm cả sáng, lúc này Trương Đình mới tỉnh lại, đầu tóc bù xù, tay chân lỏng lẻo. Hắn còn chưa kịp đứng dậy liền khụy xuống, may mà có chiếc bàn gần đó đỡ lấy người, vừa tỉnh táo một chút hắn lại rơi vào trạng thái suy nghĩ ngay lập tức.
Cơ giáp tiến hoá gây ra áp lực lớn với tinh thần của người triệu hồi, vì không đáp ứng được năng lượng liền mất đi ý ức?
Trương Đình nhìn bảng trạng thái liền thấy mười điểm tinh thần không hơn không kém chỉ biết thở dài cảm thán.
"Chủ quan rồi."
Xét thấy đây chính là điểm yếu chí mạng, để không tự nhiên đang chiến đấu lại lăn ra giống như lần này. Trương Đình quyết đinh cộng thẳng 50 điểm vào thể chất, 50 điểm vào tinh thần.
Hệ thống.
Tên: Trương Đình
Chủng loại: Nhân tộc
Nghề nghiệp: Chủ cửa hàng cơ giáp
Trình độ: Thức tỉnh D trung cấp
Kỹ năng: Siêu lập trình tư duy logic (SS)
Cơ giáp linh hồn: Ngưu Ma Vương
Sức mạnh: 1
Thể chất : 2+50
Nhanh nhẹn: 1
Tinh thần: 10+50
Thiên phú: Không
Trạng thái: Suy yếu.
Ngay lúc vừa cộng điểm xong, Trương Đình bỗng cảm thấy toàn thân đau đớn kịch liệt, cảm giác như bị lột da rút xuống, từng miếng thịt bị xé toạc rồi khâu lại.
Hắn nằm quần quại dưới đất, mồ hôi trên người tuôn ra như mưa, gân xanh trên nổi đầy trên chán, cặp mắt hiện rõ các tia máu trông như dị nhân mất kiểm soát.
Trương Đình ghì chặt hai hàm răng vào nhau cố gắng gánh chịu nỗi đau thấu xương, đau đớn có thể khiến bản thân trở nên mạnh hơn thì hắn sẵn sàng chịu đựng.
Hắn không dám thả lỏng bản thân chỉ sợ cơ thể mất kiểm soát lại đi đập phá lung tung. Khuôn mặt hết chuyển từ đỏ sang tím, miệng bắt đầu sùi bọt, giống như bị khó thở.
Nỗi đau cứ lặp đi lặp lại như vô tận, cứ mỗi vài giây hắn còn tưởng bản thân lại chết thêm một. Nhưng cứ nghĩ đến kiếp trước chết oan uổng hắn lại không cam tâm, ký ức cũ này lại giúp hắn tiếp tục vùng vẫy trong đau đớn.
May mắn thay càng về sau nỗi không cũng giảm dần, cho đến phút thứ mười, cơn đau cũng đột ngột biến mắt như thể chưa từng có chuyện gì đã xảy ra.
Trương Đình bừng tỉnh, cứ ngỡ bản thân vừa trải qua một giác mơ kinh hoàng. Hắn loạng choạng đứng dậy thử co duỗi cơ tay mà khi nãy tưởng như bị cắt đứt.
Trương Đình lập tức kinh ngạc trước sự thay đổi của bản thân, từng thớ cơ rắn chắc nổi lên theo chuyển động của cơ thể, tràn ngập hơi thở sức mạnh.
Cơ thể một người nghiên cứu lại săn chắc như vận động viên, tinh thần thì sảng khoái không khác gì mới có chuyến du lịch dài ngày.
Không thể tin được, điều này quá không khoa học!...Trương Đình vén áo lên nhìn mà kinh ngạc không tin vào mắt mình.
Không chỉ cơ tay, cơ ngực và múi bụng đều đâu vào đấy, chỉ nhìn thôi cũng thấy được sự mạnh mẽ từ chúng.
Còn chưa kịp kiểm tra xem cơ thể có bất thường nào không thì tinh thần của Trương Đình bỗng dao động.
Do điểm tinh thần đã lên 60 trong phạm vi xung quanh cửa hàng, hắn có thể cảm nhận được có hai người đang tiến tới, một lớn một nhỏ.
Trương Đình liền thử giám định trong phạm vi tinh thần, không ngờ cũng có thể làm được, hai bảng trạng thái đều hiện trước mặt hắn.
Tên: Vũ Nguyệt
Chủng loại: Nhân tộc
Nghề nghiệp: Học viên trường Tam Sơn
Trình độ: E cao cấp
Kỹ năng: Cường hoá nắm đấm (F)
Cơ giáp linh hồn: Gấu
Sức mạnh: 15
Thể chất : 15
Nhanh nhẹn: 30
Tinh thần: 20
Thiên phú: Âm nhạc
Trạng thái: Bình thường, đặc điểm sợ nước.
Tên: Na Na
Chủng loại: Nhân tộc.
Na Na còn nhỏ chưa kí khế ước với cơ giáp nên không có thông tin gì. Ngược lại Trương Đình lại phát hiện ra một tin vui ngoài ý muốn.
Vậy mà lại có một học viên của trường Tam Sơn!
Hắn cười lên vô cùng nham hiểm, giống như câu chuyện con sói và những chú cừu.
"Tới thật đúng lúc!"
Cửa không khoá, Vũ Nguyệt và Na Na trực tiếp đi vào.
Phía trong cửa hàng là một nơi rất rộng, ở đây được trưng bày cả chip và cơ giáp cấp thấp nhặt từ bãi rác đã được tu dưỡng. Tuy nhiên, Vũ Nguyệt cũng chẳng quan tâm được nhiều như thế, trong mắt của Nguyệt Vũ thì ông chủ cửa hàng này có chút đáng sợ, cảm giác như có một nguồn sức mạnh nào đấy đang áp chế cô ấy rất khó diễn tả.
Cô ấy đang định mở lời thì em gái đã nháo chạy lên trước.
Theo thói quen Na Na dơ tay lên vẫy chào, cười vui vẻ.
"Em tới rồi đây."
Tiếng sủa "gâu gâu" phát ra từ phòng nghiên cứu, từ trong cửa hàng có một con chó máy chạy ra vẫy đuôi với Na Na.
"Đây là cún của em ạ?"
Cô bé hình như rất bất ngờ, dùng ánh mắt tròn xoe nhìn con cún đang giữ trên tay một lúc rất lâu.
Vẻ ngoài của nó không khác gì trước đây nhưng lại biết sủa với vẫy đuôi còn nhận được ra cô bé nữa, hoạt động của nó y như cún thật vậy.
"Ừ, ta thêm vài tính năng đơn giản thôi." Trương Đình lười giải thích chỉ đáp lại qua loa.
Sự chú ý của Vũ Nguyệt lập tức bị hai từ "đơn giản" làm cho ngây người, câu nói này khiến cô ấy vô cùng kinh ngạc. Lúc này, Vũ Nguyệt mới nhận ra ông chủ trong cửa hàng này chắc chắn không phải nhân vật bình thường.
Vũ Nguyệt biết rõ độ phức tạp của những thứ này, nhưng cô ấy lại không dám nói ra chỉ thầm nghĩ: Cái này nào có đơn giản? Có thể cải tiến cho một món đồ chơi hoạt động như vật sống đâu phải chuyện dễ.
Vũ Nguyệt lập tức cho rằng thân thế của ông chủ cửa hàng là con cháu của gia tộc ẩn thế nào đó dạo chơi nhân gian.
Ngoài cách nghĩ đó ra, cô không tài nào hiểu được tại sao một cao thủ như vậy lại đi tới một nơi hẻo lánh này để mở cửa hàng.
Từ sâu trong tâm trí cô có phần hơi sợ hãi do lần đầu tiếp xúc với nhân vật lớn, giọng hơi run.
"Tiên, tiên sinh, không biết phí sửa chữa như thế nào? Có thể trả góp không, tôi hiện tại không mang đủ tinh thể." Cô lo lắng tới nỗi nói lặp từ không mà không hay biết.
Trương Đình xua tay ý nói không cần.
"Nhóc kia sáng nay trả đủ rồi." Trương Đình đồng thời hắn chỉ tay về phía Na Na vẫn ngẩn ngơ ngồi phía dưới.
Sao có thể, đừng bảo là hắn định dùng Na Na để trả nợ...Vũ Nguyệt bị suy nghĩ này làm cho hoảng loạn, bất giác bước lên chắn trước mặt Na Na.
Thấy vẻ mặt lo lắng của cô gái, trên mặt của Trương Đình bỗng trở nên nham hiểm như vừa nghĩ ra được ý tưởng nào đó, liền nói.
"Vũ Nguyệt, học viên trường Tam Sơn, cơ giáp Gấu, thiên phú âm nhạc, sợ nước phải không!"
Để tăng độ uy tín hắn bắt trước như giống cao nhân. Bước đầu là doạ cho sợ, bước hai tỏ ra không có ác ý.
Hắn dùng đòn tâm lý vô cùng chuẩn xác, Vũ Nguyệt hình như đang rất sợ hãi, tự dưng có một người chưa từng gặp lại biết hết thông tin của bản thân, ai mà không kinh hãi cho được. Trước câu nói mang tính xác nhận này cô ấy không biết phải trả lời làm sao.
Phải làm sao đây? Hắn có ý gì? Biết thế dù Na Na có cầu xin cũng không cho đi, hic... Giờ đây Vũ Nguyệt chỉ biết âm thầm hối hận, tự muốn tát bản thân hai cái cho tỉnh ngộ.
Trương Đình chắp tay sau lưng chậm dãi đi qua mặt Vũ Nguyệt, giọng nói không to cũng không nhỏ, rất trầm ổn.
"Có phải Trường Tam sơn sắp có cuộc thi nâng hạng hồn sư không?"
Theo phản xạ, Vũ Nguyệt đáp lại ngay lập tức, gật đầu như búa bổ.
"Đúng vậy tiên sinh, cuộc thi diễn ra vào tuần sau."
Trả lời đúng như kịch bản vạch ra, hắn liền đi thẳng vào vấn đề ngay.
"Ta có một cơ hội cho cô."
Trương Đình đưa ra một chiếc hộp khối vuông màu đen trắng, nguyên liệu làm bằng kim loại, được thiết kế vô cùng đẹp mắt. Nhìn rất chắc chắn, điều này càng cho thấy bên trong là một thứ gì đó rất quan trọng.
Vũ Nguyệt nuốt nước bọt, mạnh dạn mở chiếc hộp ra. Cô thấy trong hộp có một tấm thẻ hình chữ nhật màu xanh lục đậm, có vô số mạch trắng chi chít nhau.
Vẻ mặt cô ấy vừa bất ngờ lại vừa kinh ngạc, bàn tay run rẩy nắm chặt chiếc hộp trong tay sợ bản thân làm rơi. Cô nhìn ông chủ cửa hàng chủ động hỏi.
"Đây là chip kỹ năng?"
Thứ này vô cùng chân quý trong giới nhà giàu, chỉ một chip này thôi đã đáng giá ít nhất hai tinh thể vàng, nếu mang đi đấu giá giá trị của nó còn hơn thế.
Người này thật sự không đơn giản, tùy tiện cũng có thể lấy ra chip kĩ năng. Nhưng vẫn không biết mục đích của ông chủ thần bí này là gì, điều đó khiến cô ấy có hơi sợ hãi.
Không phải hắn muốn thân thể của mình chứ? Mình mới mười tám thôi mà! ...Cô chợt nhớ tới những tình tiết khi đọc truyện tổng tài.
Vũ nguyệt mặt hơi đỏ liếc nhìn Trương Đình. "Không, không biết tiên sinh cần tôi làm gì?"
Có vẻ như cô nàng đã lo quá mức, người đàn ông trước mặt này căn bản chưa từng nghĩ đến những chuyện đồi trụy như thế. Hắn đáp lại một cách vô tư.
"Đơn giản thôi, chỉ cần cô đạt được thành tựu trong giải đấu, ta sẽ tặng miễn phí chip kĩ năng và đáp ứng làm cho cô một chip kĩ năng theo yêu cầu."
Câu này mới thật sự khiến Vũ Nguyệt chấn động, chip kĩ năng theo yêu cầu tức là thứ người đàn ông này muốn thì đều làm được. Đối với cô ấy mà nói đây chính là cơ hội đổi đời, chỉ cần có thứ hạng thì sẽ nhận được vô số tài nguyên, cha mẹ và em gái cũng không cần phải chịu khổ.
Mặc dù vẫn không biết mục đích của ông chủ cửa hàng là gì nhưng lợi ích trước mắt quá hấp dẫn, chỉ có ngu mới từ bỏ cơ hội như thế. Ánh mắt của Vũ Nguyệt liền thay đổi, thần thái vô cùng tự tin đáp.
"Được tiên sinh, tôi đáp ứng yêu cầu của ngài."
Trương Đình híp mắt cười nói.
"Dịch vụ phúc lợi, trong thời gian này có thể mang cơ giáp đến bảo dưỡng bất cứ lúc nào, miễn phí toàn bộ."
...
Tiến độ nhiệm vụ 1/15.


0 Bình luận