Biên Niên Sử Zamecia
Kiếm Sĩ Trọng Nghĩa
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02 Khởi hành

Chương 62 Gài bẫy

0 Bình luận - Độ dài: 2,644 từ - Cập nhật:

 

Đoàn xe tiếp tế phương bắc của thương đoàn Hygon bất đắc dĩ thu nhận thêm một thành viên mới. Sau khi chính thức giảng hòa với Bard, Charlotte đã dùng thân phận một mạo hiểm giả để gia nhập với đoàn của hắn. Cũng giống như lính đánh thuê, mạo hiểm giả thường không được coi trọng trong xã hội vì vừa không có năng lực sản xuất, lại không phải lực lượng chiến đấu chuyên nghiệp, tổ chức rời rạc, dễ trở thành tội phạm ở những khu vực trị an kém.

 

Do đó nếu đi trên đường vắng mà bắt gặp một mạo hiểm giả là một chuyện bình thường như gặp thú hoang vậy. Điểm bất thường duy nhất ở đây là tuổi tác của cô nàng mạo hiểm giả này quá nhỏ, khiến cho đám Antoni không khỏi nghi ngờ, liệu cậu chủ có vừa dụ dỗ con gái nhà ai theo mình không. Bị ánh mắt lạ lùng của họ soi chòng chọc, Bard chỉ biết thở dài.

 

“Ngươi đã nói sẽ gặp lại ta ở Arlinkash mà sao bây giờ lại xuất hiện ở đây?”

 

Arlinkash là lời hẹn mà Charlotte để lại cho Bard trong cuộc gặp mặt đầu tiên giữa hai người. Khi ấy cô đã rời đi trên lưng một con Griffin trong màn đêm. Charlotte cũng không quên việc này. Nhưng kế hoạch giữa đường có chút thay đổi là chuyện bình thường. Cô tỏ vẻ ngang ngược nói:

 

“Ngươi cấm được ta nói một đằng giằng một nẻo à?”

 

“Ta có cảm giác ngươi đang mỉa mai ta mà không tìm được bằng chứng.” Bard lắc đầu ngán ngẩm.

 

Đoạn hắn múc một đĩa đầy súp thịt nóng hổi rồi đưa về phía Charlotte. Bọn họ đã tới điểm nghỉ chân đúng giờ trưa. Nhờ nhóm người sói đi trước dựng trại và nhóm bếp mà mọi người nhanh chóng chuẩn bị xong bữa trưa. Bard ngồi chung với Charlotte và Leia. Về sự xuất hiện đột ngột đầy khả nghi của Charlotte, cũng như màn trò chuyện như thể đã quen biết từ lâu giữa cô ta và cậu chủ, Leia tuyệt nhiên không thắc mắc một lời.

 

Leia lúc này không biết Charlotte. Nhưng Charlotte thì biết về cô rất rõ. Dẫu sao cả hai người kiếp trước đều là tế phẩm và là vệ tinh trong cõi tâm linh của Lily. Charlotte biết Leia có niềm say mê với tri thức, chỉ không có hứng thú với con người hay xã hội mà thôi. Bởi vậy mà Charlotte đã từng nhận xét về Leia với Bard như sau:

 

“Nếu thả nàng ta vào giữa bầy Orc, bọn chúng sẽ tưởng đó là một con Goblin da trắng tóc nâu đấy.”

 

Và Bard đã nhún vai đáp lại:

 

“Con Goblin da trắng này sẽ khiến bọn Orc trở thành mối đe dọa toàn cầu mất.”

 

Ở thế giới Merakia huyền bí này, Orc và Goblin là hai chủng tộc có linh trí sống cộng sinh với nhau. Orc sở hữu sức vóc vượt trội và bản tính hiếu chiến bẩm sinh, còn Goblin là giống loài nhỏ bé, chiều cao chỉ ngang bằng trẻ con năm tuổi, bù lại chúng có sự tinh ranh, biết học hỏi. Trong quần thể Orc, Goblin đóng vai trò sản xuất chủ lực. Từ trồng trọt, chăn nuôi, rèn đúc vũ khí,... đều do Goblin phụ trách. Còn bọn Orc chỉ quan tâm tới duy nhất một việc: gây chiến với bất cứ sinh vật nào không phải Orc và Goblin.

 

Muốn hòa nhập với Orc thực ra rất đơn giản, chỉ cần được bọn Goblin chấp nhận là đồng minh là được. Khi đó bọn Orc sẽ nghiễm nhiên coi những kẻ ngoại tộc được Goblin thu nhận về là tài sản của đám Goblin. Dù bản tính hung bạo và man rợ, nhưng Orc cũng có nguyên tắc hành xử chặt chẽ như một tổ chức xã hội bài bản. Một trong những nguyên tắc đó là tuyệt đối không được tự ý lấy đi hay làm hư hại tài sản của Goblin.

 

Những điều thú vị này phải tới tận ba thế kỷ sau loài người và những chủng tộc khác mới khám phá ra. Còn ở thời điểm hiện tại, thậm chí ngay cả trong nội bộ chủng tộc có tầm hiểu biết cao nhất là Elf cũng rất ít người chịu tìm hiểu về tổ chức xã hội của chủng tộc Orc, chứ đừng nói là có ai đó biết tới sự tồn tại của Goblin. Bởi lẽ hai chủng loài này rất dễ bị nhầm lẫn với nhau, đều có nước da màu xanh rêu. Họ còn đưa ra giả thiết Goblin là những cá thể Orc chưa trưởng thành nên trong những cuộc chiến thường bỏ qua Goblin, lại không biết đó chính là sai lầm khủng khiếp dẫn tới những tổn thất về sau.

 

Những con Goblin còn sống sót sẽ rất nhạy bén trong tình báo và chiến thuật. Để chúng chạy thoát và tập hợp với quân tiếp viện của bọn Orc thì không cần nói cũng biết cái kết cho kẻ thù ra sao.

 

“Ngươi tính bán Leia cho nhà Goblin nào?” Charlotte không một chút kiêng dè buông ra câu hỏi.

 

Người được hỏi đương nhiên là Bard. Người được nhắc đến trong câu hỏi là Leia cũng đang ngồi kế bên. Từ nãy đến giờ, cô nàng chỉ chú tâm tới đồ ăn và những trang sách, cuộc trò chuyện của hai người kia cũng thành gió thoảng bên tai. Nhưng câu hỏi đột ngột của Charlotte đã khiến cô sốc đến nỗi sặc nước súp, khổ sở chịu một phen ho sù sụ. Bard lắc đầu ngán ngẩm, đoạn lấy khăn lau và vuốt lưng cho Leia. Charlotte cũng biết mình đùa hơi quá trớn, liền tiến tới an ủi Leia:

 

“Ta đùa thôi mà. Ngươi đừng giận.”

 

Leia sau trận ho cũng nhất thời chưa biết nói gì. Chờ cô lau sạch mũi và miệng xong, Bard mới lên tiếng:

 

“Leia hiện là một thành viên trong hội đồng thị trấn Rakon, về lý thì không bán, nhưng ta đang cân nhắc chọn nhà Verk.”

 

“Ồ!” Charlotte nghiêng đầu nói. “Nhà Verk bị coi thường nhất trong đám Goblin? Thực ra ta cũng nghĩ như ngươi. Bọn chúng cũng thích tìm tòi những thứ không đâu như Leia. Gửi Leia tới đó thì hòa nhập nhanh thôi.”

 

“Không hẳn.” Bard dùng một thanh củi cào bếp lửa cho cháy đượm hơn, vừa nói. “Bọn Goblin đều đang đi vào lối mòn là tích lũy của cải làm giàu, mọi ý tưởng phát minh đều đã dừng lại. Nếu cần phát minh mới, chúng chỉ còn nghĩ tới việc tổ chức đánh cắp thành tựu của những Người Lùn Dwarf. Chỉ có nhà Verk là không đi theo lối mòn đó, chịu bỏ tài sản ra đầu tư vào nghiên cứu giả kim thuật và kỹ thuật. Nhưng Goblin vĩnh viễn là Goblin. Chúng có thể sao chép học hỏi cái mới, chứ không tự sáng tạo ra cái mới được.”

 

“Ta hiểu mà.” Charlotte mỉm cười dịu dàng. “Đối với nhà phát minh có hiểu biết ưu tú như Leia, đám nhà Verk có mơ cũng không ngờ có người dâng tận cửa.”

 

“Này này!” Leia khua tay kêu lên, kéo sự chú ý của Bard và Charlotte về mình. “Hai người đang bàn chuyện bán tôi đấy!”

 

“Cũng không phải là bán.” Bard điềm đạm nói. “Khi tới phương bắc, tôi muốn gửi cô cho một gia tộc Goblin. Cô cũng nghe rồi đấy, là gia tộc Verk. Bọn chúng rất đam mê nghiên cứu chế tạo. Cô có thể thông qua nhà Verk để mượn dùng sức lao động dồi dào của bọn Orc.”

 

“Công xưởng đúc pháo?” Leia mở to mắt ngộ ra.

 

Bard gật đầu.

 

“Em hiểu rồi.” Leia cười tươi, hoàn toàn bỏ qua việc mình bị bán ra sau đầu.

 

“Vậy còn ngươi?” Charlotte hỏi Bard. “Ta tưởng ngươi sẽ cung cấp pháo cho tiền tuyến chống Orc chứ? Giờ lại đưa thẳng cho bọn Orc à?”

 

“Chỉ cần những nòng pháo đó không chĩa thẳng vào phòng tuyến của phương bắc là được.”

 

Bard nói lời này là đã ngầm thông báo cho Charlotte rằng mục tiêu thực sự nằm ở nơi khác, chính là lãnh địa của những Wood Elf. Bất giác, Charlotte rùng mình, có cảm giác như Bard ngay từ đầu đã mưu tính chuyện châm ngòi cuộc chiến giữa Orc và tộc Wood Elf rồi lấy đầu nữ vương Om’Ylia của tộc nhân này rồi. Việc lập khế ước với Charlotte chỉ là việc tiện tay đối với hắn mà thôi.

 

Như vậy, cái chết của Om’Ylia sẽ bị tính lên đầu thế lực Quỷ Vương. Từ vị trí kẻ chủ mưu, Bard trở thành kẻ bị giật dây, bị ép buộc bởi bản khế ước ký kết với giới quỷ. Các thế lực cấp cao đứng sau Om’Ylia có thể kiêng kỵ Bard vì hắn được Metatron bảo trợ, nhưng sẽ trút giận lên Charlotte, một tông đồ nhỏ nhoi của Quỷ Vương Balam.

 

Cố giấu đi sự hoang mang, Charlotte nhìn thẳng vào mắt Bard, thăm dò một cách vô ích. Cô biết không nên tin hắn, nhưng cô cũng không tin hắn sẽ gài bẫy cô. Nếu đó là cái bẫy, chẳng lẽ khi khế ước được ký kết, Quỷ Vương Balam sẽ không nhìn ra sao?

 

Mặc dù có thể che giấu được ánh mắt, nhưng Charlotte lại vô thức để lộ ra hơi thở bất thường. Bard như một nhà đọc tâm, nhanh chóng nhìn ra suy nghĩ của cô, liền nói:

 

“Cha ngươi sẽ không bảo bọc ngươi tuyệt đối. Thử thách càng lớn, thành quả nhận lại cũng không nhỏ. Thay vì nói ngài ấy đẩy ngươi rơi vào bẫy, ta thấy ngài ấy thực sự tin tưởng ngươi có đủ bản lĩnh để giành lấy thành tựu này. Đừng lo về Raphael. Ngươi quên rằng Raphael vừa bảo trợ cho Wood Elf, vừa bảo trợ cho cả Orc ư?”

 

“Ta biết.” Charlotte nhíu mày suy tư. “Nhưng đây là Om’Ylia đấy?”

 

“Bà ta đã chết hơn hai trăm năm rồi.” Bard lạnh giọng. “Chết sớm hay muộn vẫn là chết, chết do Quỷ Vương giết hay ta giết vẫn là chết.”

 

“Vậy coi như ta gánh tội thay ngươi rồi.” Charlotte ngồi xáp lại gần Bard, ôm lấy cánh tay hắn nũng nịu. “Ngươi lại lừa ta! Không công bằng! Ngươi thiên vị Lily!”

 

Leia đã không còn tâm trí đọc sách nữa mà ngồi lắng nghe từng câu từng chữ hai người kia nói với nhau. Có rất nhiều điều lạ lẫm. Nhưng có một điều cô nhớ được rất rõ, là Bard muốn bố trí cô vào hàng ngũ quân Orc để đối phó với một nhánh chủng tộc Elf, thậm chí còn tính tới chuyện giết người đứng đầu nữa. Hơn nữa, cách cư xử của Charlotte không giống “một mạo hiểm giả tình cờ gặp giữa đường”, rõ ràng là đã quen biết với Bard từ lâu. Đến khi nghe cô ta nhắc đến Lily thì không nghi ngờ gì nữa.

 

Leia liền đoán cô nàng này cũng là một người học trò được Bard thu nhận. Mỗi người học trò đều được Bard đào tạo theo hướng nhất định. Với Anna thì là tài chính, sổ sách. Với Leia là khoa học kỹ thuật. Với Lily có lẽ liên quan tới kiến thiết, quản lý lãnh địa. Nếu còn một phương diện mà Bard chưa có nhân lực trong tay thì cô chỉ có thể nghĩ tới tình báo. Đây là một suy luận sắc sảo lại chính xác đến không ngờ. Vì với lực lượng Griffin trong tay cùng thông tin của tám trăm năm kiếp trước, Charlotte thực sự là đối tượng Bard muốn đặt vào vai trò tình báo. Nhưng Leia có tính tò mò chứ không thích đoán mò, có nghi vấn là nhất định phải hỏi. Cô cắt ngang màn tình tứ của hai người trước mắt:

 

“Cậu chủ, quý cô Charlotte đây là người quen đúng không?”

 

Bard không do dự mà gật đầu, vì Leia đáng tin. Charlotte cướp luôn lời Bard:

 

“Không chỉ quen đâu. Tùy vào biểu hiện của cậu chủ mà tôi đây có thể là đồng minh hay kẻ địch của các người đấy.”

 

Nói rồi Charlotte liếc nhìn Bard bằng đôi mắt như con mèo đang ngắm nhìn con mồi, khóe miệng cong lên thành nụ cười, rồi liếm mép thèm thuồng như thể muốn ăn tươi nuốt sống Bard đến nơi rồi. Leia càng nhìn càng nghe càng không hiểu, cảm thấy mối quan hệ giữa Bard và Charlotte rất phức tạp. Cho dù cô có tò mò đến đâu, thì ở khía cạnh xã hội, cô lại rất lười để ý. Việc Charlotte tiếp xúc gần gũi với Bard và làm nũng cũng không khiến cô có suy nghĩ lạ lẫm gì. Bởi lẽ, cô cũng thường xuyên làm vậy để Bard chịu mở lời giải đáp những thắc mắc trong đầu mình. Nếu không phải có những quyển sách do Bard tự tay biên soạn được đem theo, thì lúc này đây ngồi bên cạnh vòi vĩnh hắn đã có thêm cả Leia rồi.

 

Thấy Leia không nói gì nữa, Charlotte cũng không còn hứng thú trêu chọc cô nàng nữa. Buông cánh tay của Bard, cô đặt bát súp đã sạch trơn vào tay hắn rồi lặng lẽ ngồi qua một bên. Bard thu dọn bát đĩa, vừa bắc ấm nước lên bếp. Nước vừa sôi, hắn rót vào ba chiếc cốc đã có sẵn lá trà khô. Trà được khuấy đều, mùi hương theo hơi nước quyện vào không khí lập tức khiến Leia rời mắt khỏi cuốn sách trên tay. Bard thả một viên đường mía vàng sậm vào một cốc rồi đưa cho Leia. Cô vui vẻ nhận lấy và nói lời cảm ơn.

 

Cốc trà dành cho Charlotte thì được pha tới ba viên đường. Lúc nhận trà, Charlotte nói:

 

“Không có quế thì uống chán lắm.”

 

“Thì ngươi bay sang Zhen mà tìm.” Bard nói, rồi đưa cốc trà của mình lên mũi ngửi.

 

“Ngươi không thể dỗ dành ta như với một tiểu thư được sao?” Charlotte nhíu mày trách móc.

 

Bard không đáp, chỉ mỉm cười. Charlotte cũng cười. Hai bên lặng lẽ trao đổi bằng ánh mắt, suy nghĩ không cần nói thành lời cũng đã truyền đạt hết rồi. Zhen là một nền văn minh lâu đời nằm ở phía đông đại lục Zamodar. Chiều dài của đại lục này theo chiều đông tây đã hơn sáu mươi nghìn dặm. Vị trí hiện tại của họ ở gần rìa tây. Khoảng cách địa lý với Zhen đến Griffin cũng không thể bay một mạch là đến được. Hơn nữa, sự ngăn cách giữa hai nửa đông tây không chỉ bởi địa lý, mà còn nhiều yếu tố hung hiểm khác.

 

Lời Bard vừa nói nghe thì bâng quơ nhưng có ý gợi mở cho Charlotte về việc mở đường kết nối sang Zhen. Charlotte cũng tinh ý nhận ra nên đã vờ đánh trống lảng. Mở đường sang Zhen đòi hỏi nguồn vật tư và nhân lực khổng lồ, Charlotte không muốn tự mình lo liệu, nhưng cô cũng không có ý coi nhẹ Zhen. Bởi Zhen là đế chế duy nhất đủ tầm cỡ để so sánh với Zamecia. Cho tới tận khi Ezkiel càn quét toàn thế giới, đế chế Zhen vẫn đứng vững trước mọi tai ương.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận