Cục Cưng Chính Phái Giật...
Xúc Tu san - 触手桑
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 2 – Thành phố Rối

Chương 51: Biển người kinh hoàng

0 Bình luận - Độ dài: 1,662 từ - Cập nhật:

Dưới chân Tháp Tiêm Tinh.

Diêu Tham là người đầu tiên đến hiện trường, ông nhìn thấy một bóng người cao lớn đang trấn giữ ở lối vào tòa tháp.

Bóng người đó mặc một bộ giáp nặng nề, tay cầm một thanh cự kiếm sắc bén, chỉ nhìn từ xa thôi cũng đã cảm nhận được một áp lực khủng khiếp, đúng chuẩn một đối thủ hạng nặng.

"Ngươi là ai?" Diêu Tham khẽ nheo mắt, giọng điệu vô cùng nặng nề.

"Ta là Anh Hùng, là người bảo vệ của Mộc Ngẫu Sư, trách nhiệm của ta là xua đuổi những kẻ xấu phá hoại sân khấu. Chỉ cần ta còn đứng đây, không một ai được phép tiến thêm một bước!"

"Ồ?"

Diêu Tham khẽ kêu lên một tiếng nghi hoặc.

Ông đã nhận ra Anh Hùng và tên Nông Dân mà mình đối phó lúc trước là cùng một loại.

Là một con rối đặc biệt sao?

Thế nhưng, dù vậy thì đã sao?

Loại rối đó đúng là một kẻ địch phiền phức đối với những Người Gác Đêm bình thường, nhưng với ông thì chẳng khác nào một con kiến có thể dễ dàng đè bẹp.

"Gỉ Sét."

Diêu Tham dậm mạnh một bước về phía trước, Tinh tú trong cơ thể bộc phát ánh sáng chói lòa, một luồng sức mạnh vô hình ập về phía Anh Hùng, bao phủ lấy thân thể hắn.

Ngay giây tiếp theo, bộ giáp và thanh cự kiếm trên người Anh Hùng bắt đầu xuất hiện dấu hiệu gỉ sét. Những vết rỉ loang lổ không ngừng ăn mòn chất liệu cứng rắn, khiến chúng dần trở nên giòn yếu.

"Đây là thứ sức mạnh tà ác gì?"

Anh Hùng cảm nhận được sự thay đổi trên người, liền trở nên cảnh giác.

"Nếu đã vậy, hãy để ta tiêu diệt ngươi trong chớp mắt."

Anh Hùng giơ thanh cự kiếm đã hoen gỉ lên, hùng hổ lao về phía Diêu Tham.

Thấy vậy, Diêu Tham tăng cường sức mạnh đầu ra của Tinh tú, tốc độ gỉ sét không ngừng tăng lên.

Thế nhưng tốc độ lao tới của Anh Hùng thực sự quá nhanh.

Chỉ trong một hơi thở đã đến ngay trước mặt Diêu Tham.

"Hây a!"

Cự kiếm bổ xuống, Diêu Tham vội vàng né tránh, nhưng vẫn bị kình phong của lưỡi kiếm sượt qua da, để lại một vết cắt nông.

Diêu Tham khẽ nhíu mày, đưa tay lau vết máu trên mặt, đã nhận ra sự đặc biệt của con rối trước mắt.

Hắn không giống tên Nông Dân kia.

Sức kháng với Tinh tú của Anh Hùng rất cao, sức chiến đấu cũng cực kỳ đáng gờm, hoàn toàn không phải là thứ con người bình thường có thể đối phó. Thứ sức mạnh đó đủ sức chém một thân xác máu thịt thành hai nửa, xé xác bằng tay cũng chẳng thành vấn đề.

Không chỉ vậy, tốc độ di chuyển của Anh Hùng cũng rất cao. Mặc một bộ giáp nặng cồng kềnh mà vẫn có được tốc độ cực nhanh như vậy, hoàn toàn vô lý.

Trên người hắn toát ra một luồng khí Tinh Thực cực kỳ đậm đặc.

Chỉ cần đoán sơ cũng có thể hiểu được.

Chắc chắn kẻ gây ra Tinh Thực đã truyền cho nó nhiều sức mạnh nhất.

Có lẽ vì thiết lập của nó là "Anh Hùng" đặc biệt nhất chăng?

Nếu hắn có thể kháng lại sức mạnh Tinh tú, thì Diêu Tham thật sự chưa chắc đã xử lý được gã này.

"Phiền phức rồi..."

Ngay lúc này, lại có người đến nơi.

Là Vương Triều.

"Vãi chưởng, cái gã to con kia là thứ gì vậy? Trông oai phong gớm!"

"Là một kẻ địch rất phiền phức, hắn có thể kháng lại sức mạnh Tinh tú, tôi không đối phó được."

"Vậy giao cho tôi đi."

Vương Triều nhếch miệng cười, rút thanh kiếm ánh sáng từ sau lưng ra. Ánh sáng xanh lam mang theo một luồng khí nguy hiểm, chắc chắn sở hữu sức sát thương kinh hoàng.

Vũ khí lạnh và vũ khí nóng của thời đại này đã sớm được nâng cấp.

Những loại như đao kiếm vốn là dạng năng lượng được cố định hóa, hiệu quả hơn vật chất thông thường rất nhiều, có thể dễ dàng chém đứt nhiều loại kim loại.

Vương Triều khác với những Người Gác Đêm cấp Diệu Nhật màu mè hoa lá hẹ khác, định vị của anh ta khác biệt rất lớn.

Nếu Tinh tú của những Người Gác Đêm cấp Diệu Nhật khác phát triển theo hướng "quỷ quyệt", thì Tinh tú của Vương Triều lại biến anh thành một chiến binh tiên phong.

Những Người Gác Đêm có thể trở thành cấp Diệu Nhật trong lĩnh vực chiến binh thường là những người có sức chống chịu đỉnh cao, tuyệt đối không thể xem thường.

"Vào việc luôn đi, đánh xong sớm nghỉ sớm, bốn ngày là quá đủ rồi."

Vương Triều cầm kiếm ánh sáng xông lên, chuẩn bị đối đầu trực diện với Anh Hùng.

"Lại thêm một kẻ xấu nữa sao? Không sao cả! Dù có đến bao nhiêu tên, ta vẫn sẽ kiên cường giữ vững trận địa, một người giữ ải, vạn người không qua!"

Hai bên lao vào một trận chiến dữ dội.

Kiếm ánh sáng và cự kiếm va chạm tóe lửa dữ dội, áp suất kinh hoàng tạo ra một luồng khí mạnh, hất tung bụi bặm xung quanh lên không trung.

Vương Triều nghiến răng chống lại sức nặng của cự kiếm, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

"Khỏe kinh khủng!"

"Đây chính là sức mạnh của Anh Hùng!"

Anh Hùng dùng cự kiếm hất văng Vương Triều, tiếp tục áp chế, những đòn tấn công liên hoàn không ngừng chém về phía Vương Triều, kình phong khủng bố để lại trên mặt đất từng vết chém sâu cạn khác nhau.

"Sức mạnh không tồi, nhưng chưa đủ để giết được tôi đâu."

Vương Triều vung kiếm ánh sáng đỡ đòn liên tục, dùng thân xác máu thịt chống lại sức mạnh phi nhân loại, chặn đứng hoàn toàn chuỗi combo của Anh Hùng.

Anh vẫn chưa sử dụng sức mạnh Tinh tú.

Việc kích hoạt Tinh tú phải cân nhắc đủ mọi tình huống, không thể tùy tiện sử dụng.

Dù gì thì đây cũng là một Tinh tú rất hay bóp đồng đội mà.

Diêu Tham nhìn trận chiến kịch liệt của hai người, chuẩn bị vòng qua họ để vào Tháp Tiêm Tinh.

Nhưng đúng lúc này, cơ thể ông truyền đến một cảm giác khác thường, như có một chiếc búa tạ đang nện vào tim ông.

"Chuyện gì thế này?!"

Một luồng sức mạnh kỳ dị đang không ngừng xâm nhập vào cơ thể ông, những sợi tơ mỏng manh trên không trung dường như đã tìm thấy mục tiêu, tựa như một bầy ong lao về phía Diêu Tham.

"Chết tiệt!"

Diêu Tham nhanh chóng giật đứt những sợi tơ trên người, ngăn chúng khống chế cơ thể mình, ông đã phải vận dụng toàn bộ tinh thần lực để chống cự.

Bây giờ ông lại có dấu hiệu bị Tinh Thực đồng hóa, rõ ràng lúc nãy cảm giác đó còn chưa mãnh liệt đến vậy.

"Khoan đã..."

Đồng tử Diêu Tham khẽ co lại, cuối cùng ông cũng nhớ ra mình đã bỏ sót điều gì.

Là vết thương!

Đòn tấn công vừa rồi của Anh Hùng đã để lại một vết thương trên mặt ông, sức mạnh Tinh Thực tựa như một chất ô nhiễm cực mạnh thấm vào từ đó, khiến quá trình đồng hóa bị đẩy nhanh.

Nhận ra điều này, Diêu Tham lập tức hét lớn về phía Vương Triều: "Vương Triều! Đòn tấn công của Anh Hùng mang theo sức mạnh Tinh Thực, nếu bị thương sẽ bị đồng hóa nhanh hơn, cẩn thận đối phó!"

"Rõ!"

Sau khi nhận được câu trả lời, Diêu Tham lập tức lùi về một khoảng cách an toàn rồi ngồi xuống, dùng toàn lực chống lại sự xâm nhập của sức mạnh Tinh Thực.

Nếu ông bị khống chế, thì mọi chuyện sẽ thật sự tồi tệ.

Chỉ cần một Người Gác Đêm cấp Diệu Nhật trở thành tay sai của Tinh Thực, phe Người Gác Đêm sẽ sụp đổ hoàn toàn!

***

Trên đỉnh Tháp Tiêm Tinh.

Một cô bé loli nhỏ nhắn đứng ở rìa, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống mặt đất.

Đây là sân khấu của cô.

Cô sẽ trình diễn một vở kịch vô cùng hoành tráng trên sân khấu này, thế nhưng...

Ai sẽ đến xem màn trình diễn của cô đây?

Có rất nhiều kẻ phá đám đang muốn vào hậu trường.

Chúng muốn ngăn cô biểu diễn, tất cả đều có ý đồ xấu, là những kẻ xấu xa đáng ghét.

Để trừng phạt vì đã phá đám, chúng đáng bị biến thành rối gỗ và trở thành một phần của sân khấu.

Thế nhưng để xử lý những kẻ phá đám hung ác đó, dường như không phải là chuyện đơn giản...

Màn trình diễn thật sự sắp bắt đầu, phải đẩy nhanh tiến độ thôi.

Mộc Ngẫu Sư giơ hai tay lên trời, vô số sợi tơ mỏng lơ lửng trên không, chuyển động dưới sự điều khiển của cô.

"Tất cả đến đây nào, những con rối của ta, hãy tiêu diệt hết những kẻ phá đám. Màn trình diễn này không được phép xảy ra bất kỳ sự cố nào."

Ngay giây tiếp theo.

Tất cả mọi người trong thành phố như thể nhận được mệnh lệnh gì đó, toàn bộ đều tập trung về hướng Tháp Tiêm Tinh, những sợi tơ điều khiển không ngừng tụ lại.

Sóng người ập đến.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận