Quyển X Trung

Chương 25 『Những đứa trẻ trên chiến trường』

Chương 25 『Những đứa trẻ trên chiến trường』

00010.jpg

Chương 25 『Những đứa trẻ trên chiến trường』

「Trích xuất vận mệnh của tương lai ư...?」

Masazumi, không còn cảm nhận được tiếng pháo kích liên hồi hay sự rung chuyển của con tàu đang nghiền nát bức tường khí quyển, chỉ đơn thuần đặt câu hỏi.

「──Thế nghĩa là sao?」

「Chuyện đơn giản thôi mà. Về mặt nguyên lý ấy.」

Tại sảnh của tàu Anai đang nghiêng chín mươi độ, Katagiri đang đứng ở vị trí vốn dĩ là bức tường bên phải.

Phía tường nơi cậu ta đứng, những chiếc ghế tự mang theo không được cố định vào sàn nằm lăn lóc.

Cậu dựng lại một chiếc, ngồi xuống và thở hắt ra một hơi.

Trên vài cái Khung hiển thị (Lernen Figura) đang mở, bên trái đang kết nối thông tin với phía Musashi, trong khi bên phải duy trì Truyền thần thực况 (Chat) với mọi người.

...Mình được giao phó một khoảng thời gian quan trọng khủng khiếp.

Những điều sắp nói ra bây giờ, là những chuyện mà nhóm cậu đã luôn giữ kín.

Nhưng có thể nói rằng, chính vì những điều đó mà bọn cậu mới đi đến tận đây.

Đáng lẽ ra, câu chuyện này phải do Takenaka, người giỏi lý luận như thế này thực hiện mới đúng. Nhưng Takenaka, có vẻ định dốc sức hỗ trợ bên này, đang ngồi buông thõng chân từ lối đi sát tường.

Vừa nãy, cô ấy đã nói.

「Được chưa hả Katagiri-kun. Đây không phải việc của tôi, cũng không phải của mọi người, mà là việc của Katagiri-kun.」

「Đ-Đến mức bị nói như vậy sao?」

Tes., Takenaka khẽ nhướn mày và nói.

「──Nghe cho kỹ đây. Mọi người đang trong trận chiến. Onee-san cũng cần phải xây dựng chiến thuật cho sắp tới. Mọi người đều bận rộn. Nào, cậu có hiểu ẩn ý tôi đang nói gì không Katagiri-kun.」

「D-Dùng phương pháp loại trừ thì chỉ có mỗi tôi là rảnh tay thôi đúng không!?」

「Khoảng tám phần là thế đấy, nhưng mà cũng tốt chứ sao.」

Takenaka gật đầu một cái rồi nói tiếp.

「Gần đây, đại diện của một giáo phái nào đó có vẻ như độ lệch chuẩn thực tế khá thấp, đã đi đến tận chỗ trùm giữa và trùm cuối rồi bị phát giác là "đã đi đến đây bằng sự ảo tưởng", dẫn đến một sự việc chưa từng có tiền lệ (Zentai) là được chính chủ nhân giải thích cho.」

「Vụ đó khó xử thật đấy nhỉ..., dù là chuyện người khác.」

「Đúng thế. Nhưng mà, về phía chúng ta, cũng cần phải thể hiện chính nghĩa, hay nói cách khác là tính chính danh của mình. Tuy nhiên, giả sử mỗi người đều có lý do riêng, thì trước hết, không nói về cái tổng thể là không được.

So với mọi người mà phản ứng kết nối trực tiếp với chiến đấu, thì chỗ này tạm thời Katagiri-kun hãy đảm nhận đi.」

Cô ấy khẽ cười.

「Onee-san không thích hợp cho phần chốt hạ đâu, cái này này. Vì nó sẽ dính dáng đến chiến đấu.」

「...Tes.」

Gật đầu chấp nhận như vậy, và giờ là khoảng thời gian này đây.

...Nguyên lý trích xuất vận mệnh tương lai sao.

Từ "của" hơi nhiều, chắc là do mình đang căng thẳng.

Nhưng mà, việc trích xuất, về mặt nguyên lý thì đơn giản.

『Chỉ cần tiếp cận được Địa mạch, và giải mã nó là được. Và, ──nếu có thể, từ phía tương lai cũng có những động thái mong cầu điều đó thì càng tốt.』

Asama đang gấp rút tra cứu trên cơ sở dữ liệu của Thần đạo. Cô thâm nhập sâu nhất có thể trong phạm vi quyền hạn cho phép, tìm kiếm xem có thuật thức tiếp cận địa mạch như vậy hay không.

Tuy nhiên,

...Không có nhỉ.

Làm sao mà có được.

「Asama, hỏi chút này, địa mạch tương lai? Nếu tiếp cận được cái đó thì sao?」

「Chỉ là suy đoán đơn giản thôi, nhưng tớ nghĩ là sẽ đọc được tương lai.」

Địa mạch là căn nguyên của vạn vật. Chính vì ngay cả thời gian cũng được bao hàm trong đó, nên nó có thể được xem là đồng nhất với vận mệnh.

Nhưng nó hỗn độn và tạp nham.

「Việc trích xuất một tương lai cụ thể, chẳng khác nào tìm kiếm dòng nước chảy từ sông ở Viễn Đông giữa lòng đại dương vậy.」

Một thuật thức như thế, liệu có tồn tại không? Tìm kiếm đương nhiên là không thấy. Không, nếu là thuật thức cấp cao hơn mình, và là phi chính thức, thì có lẽ sẽ có. Nhưng nghĩ thế thì vô cùng tận. Vì vậy,

「Fufu, Asama, ──bỏ qua khả năng đi, về phương thức thì thế nào?」

「Có thể.」

Về lý thuyết, như Katagiri và Katsuie đã nói, và cậu ấy (Tori) cũng vừa nhắc đến.

「Chỉ cần tìm thấy dòng chảy quản lý trục thời gian tương lai từ địa mạch và truy cập vào là được.」

Nhưng mà, cô tự nhủ.

「Năng lực phân tích cỡ đó, nói là con người không có thì... Hoặc dù có cũng không xử lý nổi đâu. ──Thực tế, dù thấy được phương thức, nhưng làm sao để thọc tay vào sự khổng lồ của địa mạch chứ.」

「Vậy thì.」

Horizon lên tiếng.

「Nếu là người của Thiên Hoàng (Mikado), thì có lẽ đã làm được chăng.」

...A──!

Asama nín thở trước ý tưởng của Horizon.

...Thiên Hoàng!

Mới nửa ngày trước bọn cô vừa làm loạn và Bùm! kinh đô xong, nhưng mà,

「Đúng là...」

Cô đã hiểu ra một phương pháp.

「Địa mạch, hay nói cách khác, vận mệnh đã được ban cho nhân cách...」

Quả thật nếu là Thiên Hoàng thì việc tiếp cận địa mạch là khả thi. Vì ngài tồn tại để xoa dịu vận mệnh đã mang nhân cách.

• Phó Hội Trưởng: 『Chính xác hơn thì, chắc là cái vòng lấy Thiên Hoàng làm vật trung gian (medium) nhỉ.』

Đúng vậy. Nếu thế thì câu chuyện sẽ khác đi. Ngay cả đối với sự lan rộng của lượng thông tin khổng lồ, một cái móc để truy cập cũng sẽ được sinh ra.

Nhưng Thiên Hoàng bị cố định ở Kinh Đô, và không gian ngầm đó đã bị các búp bê tự động phong tỏa. Akechi Mitsuhide có vẻ đã ra vào được, nhưng cô không nghĩ ở nơi đó có cơ sở vật chất để trích xuất địa mạch.

Vậy nếu cơ sở đó nằm ở chỗ khác, thì là ở đâu? Ngay khoảnh khắc cô nghĩ vậy.

『Dù không sử dụng Thiên Hoàng, vẫn có cách để tiếp cận vận mệnh đấy ạ. Và khi giải mã phương pháp đó, rà soát lại sự chuyển động của vận mệnh, sẽ hiểu được vận mệnh trong địa mạch mang theo thời gian và "thúc đẩy thời gian" như thế nào. Sau đó chỉ cần đi trước đón đầu nó là được, nhưng mà──』

Nghe đến đó, vẫn có điều chưa hiểu.

『Xin hỏi.』

Cô chen vào đường truyền và thắc mắc.

『Giả sử đã tiếp cận được vận mệnh, thì trong đó cũng chỉ là lượng thông tin khổng lồ thôi. Từ đó làm sao mà trích xuất được con người ở tương lai chứ? Hơn nữa, cơ sở đó ở đâu?』

Bản thân việc thông qua các Quần thể Thần môi trường để tiếp cận vận mệnh đã là kỹ thuật liên quan trực tiếp đến thời đại của Thần. Nhưng từ đó mà trích xuất thì độ khó còn tăng lên nữa.

Tuy nhiên, giọng nói của Katagiri vang lên:

『Trước hết về việc trích xuất, ──có một điều kiện giới hạn đấy ạ.』

Đó là,

『──Mọi người biết về "Vườn Hoa (Avalon)" chứ nhỉ.』

「Đúng rồi. Nói đi. Nói cho họ biết đi.」

Ngước nhìn bầu trời đêm về phía Nam, Toshiie lẩm bẩm. Vừa nghĩ đến chuyện bọn cậu cũng nên dùng tàu vận tải quay về căn cứ hay hồ Biwa đây, cậu vừa nắm lấy bàn tay của Matsu đang ngồi trên vai mình.

Khi nhìn sang, cậu thấy Matsu đang cười khúc khích, rung rung bờ vai.

「Sao thế, Matsu-chan.」

『Tại vì, nhớ lại thấy buồn cười quá.』

「Cười gì?」

Khi cậu hỏi, Matsu hướng đôi mắt híp đang rưng rưng nước mắt về phía này.

『Hồi gặp nhóm Musashi ở Anh Quốc, lúc cuộc đàm phán thương mại bị đổ bể, Toshiie-kun đã khích bác họ dữ dội mà.』

「Cái đó là cảnh báo đấy, cảnh báo.」

Đúng thế.

「Không biết về "Vườn Hoa (Avalon)", dù có đi đến đó cũng chỉ dùng để hiểu tình hình hiện tại thôi. Nhưng thực tế thì khác đấy? Vì không hiểu điều đó, nên rốt cuộc họ chỉ chạy lòng vòng quanh Viễn Đông mà thôi. ──Nên hãy dạy cho họ biết đi, Jitsu (Thập).」

Như đáp lại, Katagiri nói.

『Thế giới trở nên loãng dần và đi đến diệt vong. Trong hoàn cảnh đó, nếu có một nơi trú ẩn có thể gọi là an toàn, thì nó là cái gì? Và, nó nằm ở đâu?』

「Đó là──」

Mary vừa cùng Tenzou chống đỡ đòn tấn công của Kiyomasa vừa hỏi. Tia lửa bắn ra khi Excalibur và Caladbolg va chạm chiếu sáng cả hai người.

「"Vườn Hoa" là nơi trú ẩn cho thời Mạt thế, ý các người là nó được tạo ra vì mục đích đó sao!?」

「...Chúng tôi đã được dẫn dắt để đi vào trong đó và sống sót!」

Kiyomasa tung ra một cú chém đầy uy lực. Có kèm theo gia tốc của động cơ. Cô hiểu rằng kiếm kỹ của Kiyomasa cũng thuộc phái chính thống giống mình, nhưng nếu tốc độ xoay chuyển bị đẩy nhanh hơn thì bên này không theo kịp.

Không đỡ được. Khoảnh khắc cô nghĩ vậy.

「Cái gì vậy chứ!」

Tiếng kim loại vang lên, một bóng đen chen vào giữa.

「Tenzou-sama!」

Đáp lại tiếng gọi, cậu ấy chỉ gật đầu. Nhưng đòn đánh vừa rồi, và lực ép tới từ nó có sự hỗ trợ của Khung vỏ cơ động. Dù là Tenzou cũng chỉ đỡ được là hết sức.

• Uki: 『Này, Ten, ta thấy rồi đấy. Cỡ đó thì đỡ cho tử tế vào. Bên này đang nghỉ giải lao.』

• Ju-ZO: 『C-Có cái gì đó (Shitsu) cuối cùng sẽ phá hỏng hết mọi chuyện đang tới đấy, là sao chứ!』

Masazumi suy ngẫm về khả năng chưa thể khẳng định là sự thật này.

...Trích xuất con người tương lai từ vận mệnh tương lai.

Lý thuyết thì đơn giản, nhưng để thực hiện thì độ khó quá cao. Tuy nhiên, nhóm cô biết có người đã nhắm đến và thực hiện những việc như vậy.

「Motonobu-ko sao?」

Không, cô nghĩ lại. Motonobu-ko, nếu nói đúng ra, dường như đã lên kế hoạch can thiệp trực tiếp hoặc thao túng vận mệnh hơn.

...Phải rồi.

「Trích xuất con người tương lai, sẽ hiểu được gì, và thực hiện được gì.」

Lợi ích lớn nhất có lẽ là biết được tình hình và dòng chảy dẫn đến tương lai.

Cũng có thể biết được việc can thiệp trực tiếp vào vận mệnh hay thao túng của Motonobu-ko đã diễn ra như thế nào.

Nhưng cái này, không phải là trực tiếp.

Có thể Motonobu-ko đã nghĩ ra, nhưng trong những hành động của ông ấy cho đến nay, không thấy sự thật nào như vậy. Vốn dĩ, việc đọc trước tương lai là nội dung mang tính hỗ trợ cho ông ấy.

...Nếu vậy thì──.

• Kẻ Non Nớt: 『Là Matsudaira Nobuyasu!』

• Phó Hội Trưởng: 『Quả nhiên cậu cũng nghĩ vậy sao.』

Jud., Neshinbara, người đang kéo dài công việc tại bãi phế liệu ngầm, đáp lại.

• Kẻ Non Nớt: 『Cậu ta hoạt động giống như Motonobu-ko, nhưng lại không rõ cậu ta đang làm gì! Nhưng cuối cùng, cậu ta bị "Nhị" (Two) nuốt chửng, nên việc cậu ta can thiệp (Kan) chắc chắn phải là sự nghiệp liên quan đến vận mệnh!』

Quả thật bọn cô đã thấy. Có nhớ. Trong di tích của Sanada, thứ ở đó là,

• Kẻ Non Nớt: 『Nơi được cho là có các kỹ thuật viên của loạn Moto-Shima. Tại đó Matsudaira Nobuyasu, lấy một máy trích xuất làm trung tâm, xếp tám máy trích xuất thành vòng tròn, và đang làm gì đó!』

• Phó Hội Trưởng: 『Có suy diễn quá không?』

• Kẻ Non Nớt: 『Vì cùng suy nghĩ với cậu nên cậu cũng đang suy diễn đấy hả?』

• Phó Hội Trưởng: 『Không, tôi đang suy nghĩ thực tế. Cậu mới là người nên suy nghĩ cho đàng hoàng.』

Đúng thế nhỉ, Neshinbara nói. Trên cơ sở đó, cậu ta dệt nên những lời này.

• Kẻ Non Nớt: 『Tám cơ máy trích xuất đó chính là hiện trường trích xuất tám người của Jitsu (Thập) từ tương lai.

──Thực hiện điều đó, Matsudaira Nobuyasu bị vận mệnh phát hiện và bị xóa sổ bởi "Nhị"!』

「Đúng là vậy.」

Katagiri khẽ lẩm bẩm.

「Từ đó, bọn tôi vốn chưa ổn định, để đảm bảo an toàn, đã được P.A.Oda - nơi gần đó và có liên hệ với Matsudaira Motonobu - tiếp nhận, và trải qua một thời gian không thức tỉnh.」

Có người ổn định sớm, cũng có người muộn hơn. Sự an toàn đại khái được nhìn thấy là khoảng tám năm trước, Hashiba, người được thiết lập để hỗ trợ Nobunaga lúc đó đã bắt đầu hành động, đã can thiệp vào OS và kiêm nhiệm luôn vai trò cấp trên của bọn cậu. Tuy nhiên,

『Cái gì vậy chứ!』

Đệ Nhất Đặc vụ của Musashi đang đối đầu với Kiyomasa cất tiếng nghi ngờ.

『Tại sao, đến tận bây giờ các người mới nói những chuyện như thế!』

「Chuyện đơn giản thôi mà.」

Mitotsudaira cảm thấy có điều gì đó dị biệt trong cuộc giao chiến với Kasuya.

Trước đây, khi đối đầu lúc giải phóng vùng Kanto, cô cũng đã cảm thấy sự kỳ lạ khó tả. Nhưng khi thân thế dần được hiểu rõ, từ cảm nhận của bản thân, sự kỳ lạ đó biến thành sự thật ập đến.

...Đối thủ này là──.

「Nếu nói là được trích xuất từ tương lai, tại sao, đến tận bây giờ không nói ra chứ!?」

Trước câu hỏi đó. Đầu tiên là một đòn tấn công từ Bạc (Gin). Nó không dừng lại ở đòn thứ hai, thứ ba,

「Các người biết Nobuyasu-ko đã ra sao rồi đúng không? Chúng tôi hiện tại, theo một nghĩa nào đó, vì đã thông qua địa mạch, nên cũng có thể coi là sự phân hóa của vận mệnh. Vì vậy nếu nói ra điều đó──」

Cùng với lời cô ấy, cô nhìn thấy ánh sáng.

Ánh sáng đỏ. Vẽ thành những đường nét, đầu tiên là vòng tròn, và chạy dọc đường xuyên qua trung tâm là,

...Nhị Cảnh Văn!

「Nguy hiểm đấy nhé!」

Đang giữa trận chiến mà hiện tượng kỳ quái lại định xuất hiện, cô buột miệng hét lên.

Nghe thấy lời đó, Kasuya có vẻ nhận ra Nhị Cảnh Văn đang xuất hiện sau lưng mình,

「────」

Cô ấy cười khẽ, nhưng vẫn tung đòn tấn công về phía này.

Không thể đỡ đòn tấn công của Ngân Đinh (Argent Clou). Do đó, không dùng móng vuốt tạo từ lưu thể, mà cô dùng phần chữ thập của bộ phận cơ khí để gạt ra và né tránh.

Ngay sau đó, thứ đập vào tầm mắt cô là những giọt bắn màu đỏ.

Chữ Nhị, dù đang định được vẽ ra, nhưng lại tan biến giữa chừng.

「Đó là──」

Nhị Cảnh Văn chưa kịp hình thành đã biến mất, chuyện này cô từng thấy trước đây. Nhưng cái này thì khác.

...Bị xóa bỏ sao...!?

Đúng vậy. Cái này rõ ràng là bị đập vỡ, và tan biến.

Như khẳng định sự thật đó, Kasuya thay đổi tư thế.

「Tes., bọn tôi đặc biệt bị vận mệnh để mắt tới, nếu định nói chuyện tương lai, đừng nói là bọn tôi, mà ngay cả những người nghe chuyện đó cũng sẽ bị kiểm tra và xóa sổ mất.

Nếu lỡ công bố sự thật mà bọn tôi biết, tất cả những người nghe được sẽ bị xóa sổ hết đấy biết không?」

Đồng thời. Truyền thần của Katagiri nối tiếp lời.

『Nhưng giờ thì, Nhị Cảnh Văn sẽ không sinh ra nữa. Vì Nobunaga-sama đã liên kết vận mệnh vào chính thân thể ngài ấy, và kiểm soát nó bằng OS của mình. Hơn nữa bây giờ, từ đây cũng không nhìn thấy mặt trăng.

──Hôm nay, tại đây, cuối cùng bọn tôi đã có thể nói tất cả.』

Vậy thì, Tenzou hỏi.

Thú thật, cậu chưa nắm bắt được đầu đuôi câu chuyện. Không thể xác nhận những điều các cô ấy nói có phải sự thật hay không, và cũng có thể chính các cô ấy chỉ đang nghĩ đó là sự thật.

Lý lẽ thì đành phải rà soát sau vậy.

Nhưng, tách biệt với những chuyện đó, có điều cậu muốn hỏi các cô ấy.

「Chuyện gì vậy chứ? ──Tại sao, lại là các quý cô chứ!」

...Thắc mắc quá đi!

Cho đến giờ, nghe những phần lý thuyết, cậu phán đoán thế này.

...Thú thật, kỹ thuật về lưu thể và địa mạch thuộc phạm vi của Asama-dono và các chuyên gia rồi!

Nhưng, khác với lý thuyết, cũng có thứ để phán đoán chân giả của sự việc.

Là chính trị.

「Giả sử thế giới bị loãng hóa, và dùng "Vườn Hoa (Avalon)" như một nơi trú ẩn để bảo tồn nhân loại! Tuy nhiên, nếu là vậy──」

Cậu hỏi.

「Quyết định chính trị đó là gì chứ!?」

「Không hiểu sao?」

Đối thủ Kiyomasa thủ thế. Hệ thống truyền động của khung vỏ rít lên,

...A, cái này, là tiếng hệ thống truyền động kiểu mới của M.H.R.R. (Thần Thánh La Mã) đây mà!?

Là loại tính năng cao được chế tạo chuyên dụng cho Đột kích. Trong Đệ Nhất Đặc vụ của Musashi, có quy tắc là nếu gặp âm thanh này thì tạm thời bỏ chạy chờ cơ hội thay đổi tình thế, nhưng mà,

...Hơn nữa lại là bốn cái──!

• Uki: 『Này Ten. Ta thấy rồi, ──cái này thì không ổn đâu.』

• Ju-ZO: 『B-Bỏ cuộc sớm quá đấy!』

Khoảnh khắc cậu nghĩ vậy.

Kiyomasa cắm phập Caladbolg xuống sàn.

...Hả?

Nhận ra thì, Kiyomasa đã dừng cử động, cúi gằm mặt hướng về phía này.

Chuyện gì vậy. Bây giờ đang trong trận chiến, cô ấy đang tấn công và truy đuổi bên này cơ mà.

...Rốt cuộc là chuyện gì vậy chứ?

Nghi vấn vẫn tiếp tục. Vì vậy cậu không giải trừ thế thủ. Thế rồi,

「Tenzou-sama!」

Mary chạy lại bên cạnh. Cô ấy nắm lấy tay cậu, kiểm tra xem có bị thương không, rồi nhìn đối phương bất động hỏi tại sao Kiyomasa lại dừng lại.

Phía trước tầm mắt đối diện. Bóng người trong bộ khung vỏ màu trắng đó, tuy không cho thấy đôi mắt. Nhưng có thể hiểu rằng cô ấy đang đưa cả cậu và Mary vào tầm mắt,

「Hỏi tại sao ư...」

Kiyomasa nói, rồi ngẩng mặt lên. Từ đôi mắt xanh biếc, những giọt lệ đang trào ra.

Là nước mắt.

Đôi mày nhíu lại, khóe miệng kéo ngang, tạo thành biểu cảm phản kháng.

Ngay sau đó Kiyomasa tuyên bố. Hướng về phía cậu ánh mắt mạnh mẽ dù đang nhòe lệ,

「──Bởi vì chúng tôi, là con của các người đấy...?」

「Hả.」

Mary dồn lực vào cánh tay phải đang nắm lấy tay Tenzou.

Phía trước. Với Kiyomasa đang rơi lệ, thú thật, cô thấy có lỗi. Nhưng, về phía này, để có thể đồng cảm với cô ấy, cô cũng nảy sinh điều cần xác nhận.

Một nghi vấn. Nội dung đó tóm lại là,

「Ano, Kiyomasa-san? Một chút, được không ạ?」

「...Tes., chuyện gì vậy.」

Vâng, cô hít một hơi thật sâu và thử hỏi.

「...Ano, vừa nãy, khi tự giới thiệu về bản thân các cô, cô đã nói là "con của các người" đúng không ạ?」

「Tes., đúng là vậy, nhưng chuyện đó thì...?」

Vâng, cô gật đầu cái rụp, nhận ra mình đang hơi chồm người về phía trước.

...M-Mình hơi căng thẳng nhỉ.

Sắp hỏi một chuyện quan trọng. Để xác nhận điều đó,

「──Vậy thì, tôi nghĩ là hơi vô lễ, nhưng mà, tôi ấy, cái từ "các người" đó, theo phạm vi rộng, ừm, tức là chỉ Musashi hoặc phía Viễn Đông và gọi là "các người", tôi đã lỡ hiểu theo hướng đó mất rồi. Chắc là do tôi hiểu lầm thôi.」

Cho nên,

「Cái từ "các người" vừa nãy ấy, không phải là "các người" theo nghĩa rộng như vậy, mà mang tính cá nhân hơn, là "người" với tư cách cá nhân, là như vậy phải không ạ.」

• Kẻ Ca Tụng: 『À, tôi vừa dọn dẹp quầy hàng vừa giải thích nhé, trong tiếng Anh thì chỉ "bạn (số ít)" hay "các bạn (số nhiều)" thì đều dùng You là xong.』

• King Maru: 『À, ra thế, mấy người như bé Naru xuất thân từ dị quốc nhưng sống ở Musashi quen tiếng Viễn Đông rồi thì hay quên mấy cái đó nhỉ.』

• Phó Hội Trưởng: 『Đúng là chữ You hữu dụng, tiện thật đấy.』

• Hora-ko: 『Hai mọi người! Masa-sama bắt đầu thú vị từ đây này! Chờ đợi! Chờ đợi thôi ạ!』

Aaaaa..., Tenzou nhìn thấy Kiyomasa nghiêng đầu vẻ bối rối.

Đại khái, cậu dự đoán được chuyện gì sẽ xảy ra sau đây. Một tương lai cảm thấy cực kỳ nguy hiểm đến tính mạng đang hiện ra, nhưng khóa tay trái của Mary quá chắc chắn, và bên này cũng đã giác ngộ rồi.

...Sự giác ngộ đó, đến từ tương lai cơ đấy.

Đang nghĩ vậy, Kiyomasa dùng ngón trỏ phải gạt đi nước mắt. Và rồi cô ấy,

「Trong số Thập (Jitsu), có tám người. Hơn nữa trong số đó bảy người, là con của các người. ──Tóm lại, là con của bảy người có thể coi là chủ lực của nhóm Musashi hiện tại.」

「Vậy thì, cô là──」

Mary nói, đồng thời siết chặt cánh tay hơn nữa, nên cậu cũng đáp lại bằng cách chồng tay mình lên tay cô ấy.

Ngay sau đó. Kiyomasa nói.

「Mẹ tôi là "Double Bloody" (Trùng Tấu Đẫm Máu) Mary. Cha tôi, là gã đàn ông đằng kia.

Tôi là Kato Kiyomasa, và ──là Nhị Trọng Tập (Double) của James Đệ Nhất, con của các người.」

Asama nhìn thấy ánh sáng bùng nổ ở phía đuôi tàu Oume.

...Mary, chà, sung sức thật đấy...

• Asama: 『Quả nhiên cái đó, đặt tên thì chắc là "Ten-sama yêu yêu đại bùng nổ" nhỉ.』

• Tôi: 『Cái đó đâu có liên quan đến Tenzou lúc này?』

• Hora-ko: 『Vậy thì là "Tenzou-sama yêu hay không không quan trọng đại bùng nổ" đi ạ.』

• Ju-ZO: 『Đó đơn thuần là kỹ thuật nguy hiểm chứ nói gì thì tại hạ cũng gián tiếp liên quan mà!』

A, đến mức giác ngộ luôn rồi à, cô hơi thán phục. Tạm thời nhắn cho bố,

• Asama: 『Bố? Tenzou-kun và Mary ấy, nếu nói là được hay không thì Tenzou-kun đã tự thú là được rồi ạ.』

• Bố Asama: 『Thật hả con!? Nhắn là tổ chức hôn lễ ngay trong ngày được luôn nhé!? Mà Tenzou-kun ấy, bố tưởng cậu ta không dứt khoát được, nhưng môi trường thay đổi con người nhỉ!』

Con cái từ tương lai đến, môi trường kiểu gì vậy chứ. Mà nói chứ, phải đến mức đó mới có động lực giác ngộ thì cũng đáng nể thật. Tuy nhiên,

「Fufu, Asama? Có cái Khung hiển thị (Sign Frame) báo thông tin từ bên ngoài hiện ra kia kìa?」

「Ủa? Tớ đâu có nhớ là cho phép Truyền thần từ bên ngoài đâu...」

Khá là mạnh đấy. Chắc là từ phía bên kia cưỡng ép truy cập vào đây.

Nhìn nguồn gửi, cô gật đầu một cái. Đối tượng này cô không xử lý được. Vì vậy,

• Asama: 『Ano, Masazumi? Vì gần Châu Âu nên hình như cái vừa rồi bị rò rỉ ra ngoài rồi.』

• Phó Hội Trưởng: 『À, hiểu rồi. Chuyển cho chính chủ thì phiền lắm nên chuyển qua cho tôi đi.』

Masazumi, đại khái đã dự đoán được ai sẽ nói nội dung gì nên cho phép Truyền thần.

• Phó Hội Trưởng: 『Tôi tắt đây.』

• Nữ Vương: 『Vô ích thôi Phó chủ tịch Musashi!』

Không hiểu vô ích cái gì nhưng ghi nhận cái khí thế đó. Mà nói chứ là cô hả──, vừa thấm thía nghĩ vậy,

• Phó Hội Trưởng: 『Bên tôi đang bận lắm. Ngắn gọn thôi.』

• Nữ Vương: 『Về chuyện tên Ninja đó!』

• Phó Hội Trưởng: 『À, tên Ninja đó, hai hai. Sao nào?』

• Nữ Vương: 『Cái gì mà khi không có con rồi tự thú chứ! Lần đầu tiên ta nghe thấy đấy!』

• Phó Hội Trưởng: 『Thế à. Tôi cũng lần đầu nghe thấy.』

• Nữ Vương: 『Nếu vậy thì tốt! Không, không tốt! Ta đã cho phép chị gái và tên Ninja đó sinh ra vua nước Anh đời kế tiếp, nhưng chuyện chị gái và tên Ninja đó có con là ta chưa cho phép đâu nhé!』

Bắt đầu nói mấy chuyện khó hiểu rồi.

• Phó Hội Trưởng: 『Ưm, nhưng cũng có khả năng là hiểu lầm mà.』

• Nữ Vương: 『Nếu không phải hiểu lầm thì tính sao!?』

...Sao nhỉ.

• Phó Hội Trưởng: 《Tuyển gấp: Ý kiến về việc giao nộp Cross Unite cho Anh Quốc》

• Musashi: 『Masa-sama, 90% nam giới thuyền viên Musashi đã đưa ra ý kiến "Đồng ý". ──Hết.』

• Phó Hội Trưởng: 『──Vậy thì hết cách rồi nhỉ.』

• Ju-ZO: 『B-Bỏ cuộc sớm thế, tại hạ hy vọng vào tôn nghiêm và tự do cá nhân mà!』

• Gái Thuốc Lá: 『Cậu không đòi hỏi thứ gì xa vời với Ninja đấy chứ?』

Biết làm sao được, cô nghĩ.

...Mà, tự nhiên người thân có con rơi thì ai mà chả giật mình.

Vừa nghĩ vậy, cô nói cho xong chuyện.

• Phó Hội Trưởng: 『Yêu (Fairy), tạm thời bên này, chính chủ có vẻ sắp họp gia đình (vật lý), nên đợi có kết luận bên đó trước đã được không?』

• Nữ Vương: 『Thế sao!? Chị gái đang làm gì!?』

Nhìn xem. Và, lời nói đến trước cả khi nhìn.

• Tòng Sĩ Nghèo: 『Oa! Đệ Nhất Đặc vụ làm cái gì mà tình tứ ở đuôi tàu Oume thế kia, cả núi hoa đó! Từ bên này tôi sẽ điều hướng bắn Ban Beam vào đấy nhé!』

Jud., cô gật đầu, và nói với Nữ hoàng Tiên.

• Phó Hội Trưởng: 『Bây giờ, tên Ninja đó sắp bị beam nện vào người đấy.』

• Nữ Vương: 『Trúng đi...! Được đấy! Ta cổ vũ cho kẻ địch!』

Thoại kiểu gì thế, cô nghĩ, nhưng Truyền thần đã ngắt. Bên kia cũng có Hội học sinh, chắc cũng có người can ngăn. Bên này thì bên này, tuy nhiên,

「──Rồi sao? Ai là con của ai?」

Hưm, Horizon gật đầu.

Cô giơ tay phải lên, Asama nhận ra. Nên cô chỉ nhẹ tay về phía Anai, đại khái là đã hiểu ý. Ngay lập tức, một Khung hiển thị (Sign Frame) dùng cho Truyền thần từ Asama được gửi tới đây.

「Vậy là có thể nói chuyện với người tên Kata-gì đó bên kia rồi.」

「Trực tiếp ạ?」

「Vâng, đã cưỡng ép chen vào đường truyền bên kia từ sự can thiệp kết giới của Musashi. Tuy bị coi là Hỗn (Kon), nhưng chắc là được đấy ạ?」

Chắc là kỹ thuật khủng khiếp lắm, nhưng kẻ làm Đại (Dai) thì xin nhận ân huệ của Cửa tiệm. Không khách khí nhé, gật đầu như vậy, cô phóng giọng nói vào đường truyền.

• Hora-ko: 『Kata-gì đó-sama, đây là Phó vương Musashi, Horizon. Được chứ ạ. Dù nói không được cũng chẳng có tác dụng gì đâu nhưng mà.』

• □□Lồi: 『Hả? Hả? A, khoan, cái gì vậy? Hảả!?』

Trước phản ứng của bên kia, cô chạm mắt với Kimi.

「Kimi-sama, bên kia, đang bối rối đấy ạ. Nhờ sức mạnh Otaku Thần đạo của Asama-sama đấy.」

「Kukuku, được lắm Horizon, giờ bên mình đang chiếm ưu thế! Nào, nói toạc những điều muốn nói ra đi!」

Vậy thì, cô cố gắng bình tĩnh nhất có thể để đặt câu hỏi.

• Hora-ko: 『Con của Horizon và Tori-sama, có ở chỗ các vị không.』

Kasuya nhìn thấy đối thủ đang công phòng với mình bỗng nhiên cử động khựng lại.

...C-Cái gì thế ạ!?

Cảm giác như mất thăng bằng sắp ngã, nhưng không ngã. Có lẽ là dao động do cú Truyền thần vừa rồi của Phó vương Musashi.

Để chứng minh điều đó, cô ấy liếc nhìn về phía tàu trung tâm phía sau của Musashi, phía mũi tàu và nói.

「T-Tự nhiên chơi trực tiếp luôn nhỉ Horizon! Quả không hổ danh!」

A ra thế, Tes., cô gật đầu.

Nếu hùa theo đối thủ đang có hành động kỳ lạ thì bên này cũng sẽ rối loạn. Cô lùi lại một bước (backstep),

「Con của Phó vương Musashi và Tổng trưởng, ...đúng không ạ?」

「Có ở đó đúng không ạ?」

Câu hỏi không chút do dự, khiến cô suy nghĩ. Những người này, rốt cuộc có sự gắn kết mạnh mẽ đến mức nào vậy chứ.

...Có thể tin tưởng rằng những điều mình mong ước nhất định sẽ thành hiện thực sao.

Vừa nghĩ xong, câu trả lời đã đến.

Là Katagiri. Cậu ta đã đáp lại qua Truyền thần như thế này.

• □□Lồi: 『Đã từng có. ──Chỉ là không tham gia vào nhóm chúng tôi, Thập (Jitsu) thôi.』

Asama nhìn thấy Horizon và cậu ấy (Tori) làm tư thế chiến thắng (guts pose).

「Tuy nói là có con thì không có nghĩa là vĩ đại gì, nhưng cảm giác như vừa hời được cái gì đó và bắt kịp xu hướng ấy──!!」

「Ồ! Đúng là không phải thứ để phân định trên dưới, nhưng mà bây giờ, bọn ta chắc chắn là ở cửa trên so với Ten rồi!」

• Ju-ZO: 『Đâu phải thứ để phân định trên dưới đâu chứ─?』

Dù nói vậy nhưng với tư cách đền Asama chuyên lo việc sinh nở thì đây là chuyện đáng mừng.

Hơn nữa đối với Horizon, nếu khả năng cô sinh con và để lại thứ gì đó được tương lai khẳng định, thì những điều cô suy nghĩ chắc chắn sẽ nhiều hơn hiện tại gấp bội.

Là chuyện tốt, cô nghĩ vậy, và bản thân cô cũng,

...Tốt quá.

Cô thấy vui vì Horizon, người đã dẫn dắt và thúc đẩy bọn cô, đang nắm giữ những khả năng. Dù sao thì thân thế cô ấy cũng vất vả. Việc cô ấy có thể mong cầu bất cứ điều gì thật tình là đáng chúc mừng, và cô cũng vui vì trong vụ này mình có chuyên môn và có thể giúp đỡ trong tương lai.

Tốt quá.

Ừm, cô gật đầu, phía trước tầm mắt, cậu ấy đang định dùng hai tay nâng Horizon đang trong tư thế guts pose lên cao,

「Nuoa──!」

「Ây chà chà Tori-sama, không nâng nổi vợ lên là mô típ quen thuộc sao cái này.」

Hết cách nên cô dán bùa cường hóa cơ thể từ phía sau. Thế là, tuy nói là đương nhiên nhưng cậu ấy đã nâng cô ấy lên,

「Đượ─c rồi! Cảm ơn nhé Asama! Mà này thế nào hả Horizon!」

「Cái gì thế ạ.」

「Đã nói ở Anh Quốc rồi đúng không? Rằng cô được phép mong cầu nhiều điều ấy! Chẳng phải đúng như vậy sao!」

「Vì thế nên tôi mới chuyển sang chế độ Cửa tiệm chính đấy Tori-sama. Và Tori-sama cũng vậy thôi. ──Được phép mong cầu nhiều điều đấy ạ, Tori-sama.」

Đó là,

「Nhóm Horizon, cùng nhau, nếu đi thì làm gì cũng được, và đoạt lấy cái gì cũng được, nên đi với tâm thế cỡ đó đi ạ.」

Trước lời nói của Horizon, cô thở dài trong lòng.

...Khéo ăn khéo nói ghê nhỉ...

Không ai nghĩ rằng cô ấy từng chấp nhận cái chết của mình ở "Tam" (San). Đúng, không ai nghĩ rằng từ đó cô ấy lại hét những tiếng kỳ lạ, bày trò hay hai cánh tay trở thành linh vật. Không cần phải nghĩ.

Dù sao thì chỗ này cũng nên cảm ơn kẻ địch.

Có Hashiba, có Jitsu, đang chiến đấu xoay quanh sự đúng sai của kế hoạch Sáng thế (Sou), nhưng,

「Tôi nghĩ chúng ta đã xác nhận được điều quan trọng nhất.」

Con của Horizon và cậu ấy, không có ở đây.

Nhưng, đã từng có.

Biết được điều đó thì hiện tại là đủ rồi. Nhưng, trong khi bây giờ đang là thời gian đối đầu, thì đồng thời cũng là thời gian mà đối phương đang xưng danh là con của mình.

Điều đó cũng trở thành minh chứng cho chính nghĩa của các cô gái đến từ tương lai đã bị hủy diệt.

Vì vậy, như một nghi vấn thuần túy, cô dệt nên những lời giống như Masazumi vừa hỏi lúc nãy.

「...Vậy thì, ai là con của ai ạ?」

Trước phát ngôn của Asama, Mitotsudaira bất giác nhìn đối thủ.

Kasuya Takenori.

Hệ Người Sói (Loup-garou), nhưng màu tóc lại là màu đen tuyền không giống mình. Tuy nhiên,

...Người sói, sẽ nhận "màu sắc" như sự ảnh hưởng từ tâm tư của con người sống trong thời đại đó, thế thái nhân tình, và chủng tộc người sói...

Mẹ cô, người sống trong thời đại chủng tộc người sói đang đi đến hồi kết, có màu của ánh trăng tàn.

Mặt khác, bản thân cô sinh ra là con của mẹ, lại có màu của ánh trăng trên đỉnh thiên đới.

Nhưng màu của Kasuya là màu đen. Mẹ nói rằng, có lẽ cô ấy sinh ra ở vùng đất có môi trường khắc nghiệt, đại loại thế, nhưng mà,

「Kasuya Takenori.」

Né đòn tấn công, và thử hỏi. Nhưng, hỏi trực diện thì có chút gì đó e ngại, nên,

「Cô, là cháu gái của mẹ tôi sao?」

• Onee-sama thông thái: 『Kukuku! Cái sự vòng vo đó là sao! Mau mau nhận con rồi dắt về nhà đi chứ! Nào ngay bây giờ! Hurry──!』

• Asama: 『Đúng thế nhỉ Kimi, Mito thiệt tình, đâu cần phải hỏi một câu né tránh đến mức đó...』

• Ngân Lang: 『Tôi cũng nghĩ sẽ bị nói thế, nhưng mà vẫn còn cả núi điểm chưa rõ ràng đấy ạ──!』

Kasuya, tung đòn tấn công.

Kẻ địch, Lãnh chúa Mi (Thủy), Đệ Ngũ Đặc vụ của Musashi, người được gọi là Bạc (Gin), sử dụng xích để phòng thủ.

Bạc va chạm với Bạc, tóe lửa. Âm thanh vang lên chói tai, mọi thứ trải qua chuyển động rồi giãn khoảng cách.

Một khoảng nghỉ được sinh ra.

...Đúng là vậy nhỉ.

Tự nhủ rằng bây giờ là lúc phải nói, cô cất lời.

「Tes., mẹ tôi là Nate Mitotsudaira. ──Là cô đấy ạ.」

Oa~..., Asama thốt lên một hơi trước những lời nghe được từ Khung hiển thị.

Vừa căng thẳng, vừa kinh ngạc. Nhưng mà, mọi thứ diễn ra quá đột ngột, và quá đường đột, nên không biết phải phản ứng thế nào cho tốt.

Chỉ là, cô nói với phía bên kia đường truyền.

「Mito, bình tĩnh lại đi.」

『Jud., đúng thế nhỉ. Là Đại (Dai) nhỉ.』

Giọng nói nghe được của Mitotsudaira có lực. Dù sao đi nữa, có lẽ ý là phải giải quyết tình huống hiện tại trước đã.

Quả nhiên là cấp Đặc vụ. Tự nhận là hiệp sĩ của cậu ấy, nên cô ấy hiểu điều gì là quan trọng trước tiên. Vì vậy cô cũng không bận tâm,

「Hiểu rồi. ──Vậy thì Mito, vì đã có gia đình cần nuôi dưỡng (Fu), nên tớ sẽ đăng ký với bố nhé. Phía tòa thị chính tớ cũng sẽ xử lý luôn nên phí Niên kim (Nen) chắc sẽ rẻ hơn tương đối đấy.」

『Cái sự ổn thỏa của đằng ấy lại là chuyện khác đấy nhé──!』

Ngay lúc cô Sói phản ứng lại. Từ Truyền thần phía bên kia có tiếng nói vọng tới.

『Đằng đó, là đại diện đền Asama phải không ạ?』

Nghe không quen, nhưng giọng nói như đã từng nghe. Đây là Kasuya Take à. Không rõ lắm, nhưng có vẻ muốn liên lạc với bên này.

...Mà, dù không rõ lắm, nhưng thử nghe xem sao.

「Chuyện gì vậy? Đền Asama, có thể giúp gì ạ?」

『Tes., đằng đó, vẫn chưa nhận ra sao ạ?』

「Hả?」

A, với sự thất vọng nhẹ, nhưng Kasuya nói.

『Hira, một chút.』

Hirano, từ tháp Kế (Kei) dùng cho Truyền thần nhô ra trên nóc cầu tàu Anai đang nghiêng chín mươi độ, nhìn bóng dáng của mẹ.

Cô nghĩ đó là người mà dù tương lai hay hiện tại cũng không thay đổi. Đã khá lâu rồi mới thấy lại dáng vẻ đó, nhưng bà luôn khoác lên mình bầu không khí hạnh phúc.

Cô từng nghĩ bà đã từ bỏ điều gì đó ở đâu đó, nhưng nhìn bà lúc này, cô cảm thấy có lẽ điều đó không đúng.

...Đó là──.

Bà là người có trải nghiệm về khoảng thời gian hạnh phúc, và chỉ cần thế là có thể chấp nhận sự thường hằng của mình.

Và có lẽ, hiện tại, là khoảng thời gian gần với nền tảng của người mẹ mà cô biết nhất.

「Đại diện đền Asama.」

Không, cách gọi đó ngay cả ở tương lai cô cũng chưa từng dùng. Vì vậy cô gọi theo cách vẫn thường gọi.

「──Mẹ (Kaa-san). Nhìn về phía này đi.」

• King Maru: 『Khoa, khoan chút, giờ đang không chiến đấy, tự nhiên ném quả bom tấn cỡ một năm mới có một lần vào thế này.』

• Bất Thoái Chuyển: 『Jud., tưởng là cái gì đột nhiên bắt đầu chứ.』

• ● Họa: 『A, hiếm khi thấy Thread thông tin của Asama được lập với chủ đề không phải áo tắm đấy. Thuộc tính "Tân \Đại diện đền Asama/" kìa.』

• Tsurugi: 『A, lỡ tay hùa theo không khí rồi... Đối với bên kia thì đây là trò đùa "Mẹ ơi" từ người lạ đấy.』

• Hắc Lang: 『Không sao mà, đằng này là người quen biết nên chắc không sao đâu nhỉ?』

• AnG: 『Mẹ ơi...!』

• Tsurugi: 『A, cái đó nghe bực mình thật! Muốn ăn đấm một phát không!?』

Asama nhận ra mồ hôi lạnh toát ra toàn thân trong nháy mắt.

...Hả!?

Định nói "Khoan đã", nhưng lời không thoát ra trôi chảy. Hay đúng hơn là chuyện quái gì vừa xảy ra vậy.

「Hả? Kh, khoa, khoan, khoan, hểể!? Au!? Gì cơ? Chuyện gì thế?」

Nhìn quanh tìm kiếm sự trợ giúp để hiểu vấn đề, thì thấy Kimi đang lăn lộn trên sàn cười đến mức sắp thiếu oxy.

「Ahihihi! Kuku! Mẹ kìa! Asama! Kukuku! Cuối cùng cũng tới rồi! Mama──!」

「Cái gì vậy chứ rốt cuộc là.」

Quả nhiên nhìn thấy hành động của kẻ điên thì bình tĩnh lại được. Nhưng, theo dòng chảy của hiện trường lúc này,

「...Hirano Naga, san?」

Mắt giả "Konoha" xác định đối tượng một lần. Thuật thức nhìn xa khởi động đồng bộ cho thấy hình dáng đối phương. Tự động khuếch đại ánh sáng và điều chỉnh tông màu, thứ nhìn thấy là,

...Trang phục vu nữ của đền Tsurugi (Kiếm).

Vì là kiểu Viễn Đông nên nói giống đền Asama thì cũng giống. Việc các họa tiết hình kiếm (Ý - I) được thêu khắp nơi, có lẽ là do đó là đền thờ cầu chiến thắng chăng.

Hirano Naga.

Dáng người cao, ngực cũng lớn. Vu nữ và cũng dùng cung.

Nhưng chỉ thế thôi thì không thể nói là con mình được. Nếu thế thì mẹ mình cũng thuộc diện đó. Tìm khắp Viễn Đông chắc còn nhiều người khác nữa.

Thú thật, tình hình hiện tại là câu chuyện đang tiến triển trong sự bán tín bán nghi. Nên nếu đối phương là nghiêm túc thì xin lỗi, nhưng về phần mình, cô nghĩ mình chưa thể đáp lại với tư cách là mẹ được.

...Đậy nắp lại thôi──.

Nếu phía bên kia mong chờ cuộc tái ngộ mẹ con cảm động thì thật lòng xin lỗi.

Nhưng bên này, cuộc đời vẫn chưa tiến đến bước đó. Chi tiết thì lược bỏ (Katsu) nhưng kết luận là Horizon đang dẫn trước. Đang ở giai đoạn vị trí như vậy.

Hơn nữa,

「Eeto...」

Có một điều, nãy giờ chưa thành chủ đề, nhưng cô rất để tâm.

...Giả sử việc tôi hay nhóm Mito là mẹ là có thể chấp nhận được đi.

Nhưng, để tạo ra con cái, chỉ có mẹ thôi thì không được. Vậy thì,

「Ano, ...tôi hỏi thì cũng kỳ cục, nhưng một chút được không?」

『Gì ạ?』

Hirano nghiêng đầu, nên cô hiểu là có dư địa cho câu trả lời.

Vì vậy cô thắc mắc.

「Cha của cô, ...là vị nào vậy?」

Hirano trả lời ngay lập tức câu hỏi của mẹ.

...Không hiểu sao.

Không, là hiểu, nhưng không muốn hiểu. Chắc là giai đoạn đó. Ở thời đại của bọn cô, bà đã hoàn toàn thừa nhận, và chính vì thế mới có những câu chuyện, nhưng mà,

「Là người đó. Người ở đó đấy.」

Nghĩ là thất lễ, cô chỉ tay vào cha. Chỉ thẳng vào người đang ở vị trí có thể nhìn thấy.

Asama dõi theo hướng chỉ tay của Hirano.

...Hả? Kh, khoan đã?

Tự mình hỏi thì hơi kỳ, nhưng thế nghĩa là người bạn đời (Han) mà bản thân mình trong tương lai (tạm định) đã quyết định đang ở đó.

Nếu là người mình không mong muốn, hay người không quen biết thì phải làm sao đây. Hơn nữa,

...Không chịu đâu...

Nếu không phải cậu ấy thì làm sao đây, cô không thể dõi theo ngón tay của Hira.

Nhưng, có vật chuyển động.

Là hai cánh tay. Cánh tay phải bị cánh tay trái nắm lấy và giơ lên. Ngón trỏ đó, từ vị trí hơi cao ở chính diện phía này, trượt tới như hướng về phía này.

Nó đang men theo quỹ đạo chỉ tay của Hirano.

「Oa」

Nó phô bày thẳng thừng thứ mà cô đang chần chừ. Định tránh hay chạy trốn thì về mặt thời điểm cũng đã muộn, hơn nữa,

...Hả?

Ngón tay chỉ vào giữa ngực cô. Việc ngón tay ăn sâu vào lớp vải ngực áo vu nữ rồi dừng lại nghĩa là,

「...Eeto, không lẽ tôi tự phân bào rồi sinh ra đứa trẻ đó sao...」

Định nói đùa như thế, cô nhìn ra phía sau. Thế rồi,

「Là chuyện đáng chúc mừng đấy, cái này ấy.」

Cậu ấy đang đứng ngay sau lưng, với khuôn mặt cười tươi, đã nói như vậy.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!