You Like Me, Not My Daugh...
Nozomi Kota Giuniu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 05

Chương Kết

0 Bình luận - Độ dài: 1,791 từ - Cập nhật:

Đêm đó, sau khi bữa tiệc gyoza hai người cực kỳ vui vẻ của chúng tôi khép lại.

“Phù...” Tôi thở phào nhẹ nhõm, ngâm mình trong bồn nước nóng. Chị Ayako bảo có chút việc cần lo liệu, nên đã nhường tôi vào tắm trước.

Giờ đây, khi mọi khúc mắc liên quan đến Arisa đã được tháo gỡ, tôi cứ ngỡ mình có thể gạt bỏ mọi âu lo để bình yên tận hưởng làn nước nóng... hoặc ít nhất là, tôi đã mong là như vậy.

Sự thật phũ phàng là, đầu óc tôi chẳng hề yên ổn chút nào, mà hoàn toàn ngược lại.

Phải, tôi đang quằn quại trong đau khổ—bởi vì khi một vấn đề qua đi, một vấn đề khác mà tôi cố tình lảng tránh bấy lâu lại trỗi dậy, chiếm trọn tâm trí tôi.

“Bây giờ thì… có được chưa nhỉ?”

Tôi đang vò đầu bứt tai về… à thì, mối quan hệ thể xác giữa tôi và chị Ayako. Liệu bây giờ mình chủ động “tấn công” chị ấy thì có ổn không?

Liệu có nên làm tới luôn không? Tôi cứ ngồi một mình trong phòng tắm, cố tìm cho ra câu trả lời.

Nói không ngoa thì ngay từ lúc bắt đầu sống chung, tôi đã ở trong tư thế sẵn sàng xuất kích rồi.

Suốt thời gian qua, những khía cạnh khác nhau của chị Ayako mà tôi được chứng kiến đều quá đỗi quyến rũ và mời gọi, khiến một thằng đàn ông như tôi không cách nào ngừng khao khát chị được.

Tôi muốn được ngủ cùng chị. Tôi muốn được hòa làm một với người phụ nữ tôi yêu, mãnh liệt hơn bất cứ điều gì.

Thế nhưng, suốt bao ngày qua, tôi lại chẳng biết phải làm sao với thứ cảm xúc cuộn trào ấy.

“Ugh, chết tiệt… Sao lúc đó mình lại nói thế cơ chứ?”

Ngay đêm đầu tiên dọn về sống chung, chính miệng tôi đã nói rằng mình sẽ chờ cho đến khi nào chị Ayako thấy sẵn sàng.

Tôi không hối hận vì đó là lời thật lòng, huống hồ tôi cũng không thể hùng hổ lao vào khi thấy chị ấy sợ sệt đến vậy… nhưng cũng chính vì câu nói đó mà giờ đây, mọi chuyện lại thành ra khó xử thế này.

Mình tự đào hố chôn mình rồi. Chỉ vì câu nói đó mà từ giờ mình chẳng thể manh động được nữa… Nếu không, chị ấy sẽ nghĩ: “Gì vậy? Mới nói năng đạo mạo xong mà giờ đã hành động thế này à?”

Và thế là, cũng vì câu nói ấy mà ngày qua ngày, tôi đều phải ra sức kiềm chế.

Dáng vẻ của chị khi vừa tắm xong, khi chị mặc đồ ngủ, cái lần tôi vô tình thấy chị đang thay đồ, hay những khoảnh khắc bất chợt tôi thoáng thấy chỗ này chỗ kia… Tôi đã phải gồng mình chiến đấu với không biết bao nhiêu là cám dỗ.

Đối diện với thân hình quyến rũ tột bậc của chị Ayako, tôi chỉ biết nuốt ngược ham muốn đang sôi sục vào trong cùng với nước bọt.

Sau lần chạm mặt Arisa ở chỗ thực tập, những cảm xúc ấy tạm thời lắng xuống… nhưng giờ đây khi mọi chuyện đã ổn thỏa, vấn đề này lại một lần nữa quay lại giày vò tôi.

Thật ra, sau vụ việc với Arisa, có một phần trong tôi đã muốn nghĩ lại.

Chị Ayako đã nói rằng chị không muốn tôi phải gắng gượng, rằng tôi nên dựa dẫm vào chị nhiều hơn.

Chính vì tôi cứ luôn kìm nén mà mọi chuyện mới trở nên khó xử một cách không đáng có.

Tôi muốn sửa cái tật xấu luôn ghìm nén cảm xúc của mình chỉ vì quá tôn trọng chị.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại… liệu việc tôi luôn tự kìm hãm có phải là nguyên nhân khiến mối quan hệ thể xác của chúng tôi dậm chân tại chỗ không?

Chị là người phụ nữ quan trọng nhất trên đời đối với tôi, nên tôi thật lòng muốn trân trọng những chuyện thế này.

Tôi không muốn xem nhẹ nó. Tôi muốn mọi thứ phải thật chân thành.

Những cảm xúc đó hoàn toàn là thật, nhưng… có lẽ tôi đang dùng chính những cảm xúc ấy để tự trói buộc mình theo một cách mới.

Có lẽ tôi nghĩ mình đang chu đáo, nhưng tất cả chỉ là để thỏa mãn cho cái tôi của bản thân.

Biết đâu chừng, chị Ayako cũng mong được hòa làm một với tôi càng sớm càng tốt thì sao…

“Không, không thể nào. Chắc chắn không… phải không?”

Chị Ayako sẽ không… Mà khoan, phụ nữ cũng có ham muốn mà, người ta còn nói ham muốn của họ chỉ thực sự trỗi dậy ở tuổi ba mươi nữa.

Giờ nghĩ lại mới thấy, tối nay chúng tôi làm gyoza mà không cho tỏi, là vì chị Ayako bảo không cần thiết.

Nhỡ đâu chị ấy đã lường trước sẽ có “chuyện ấy” xảy ra nên mới muốn giữ cho hơi thở thơm tho thì sao?

“Ugh, chịu thôi.” Chịu. Tôi hoàn toàn chẳng biết gì sất.

Với kinh nghiệm tình trường gần như bằng không, thấu hiểu phụ nữ ở tầng sâu thế này là một nhiệm vụ bất khả thi với tôi.

Vấn đề này quá sức hóc búa đối với một gã trai tân đã ngần ấy năm.

Khi những dòng suy nghĩ đã đi vào ngõ cụt, tôi quyết định ra khỏi bồn tắm.

Cứ ngâm mình nữa chắc tôi sốc nhiệt mất. Tôi ngồi lên chiếc ghế đẩu, bắt đầu kỳ cọ thân mình.

Ngay lúc đó…

Từ bên ngoài, tôi nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra rồi đóng lại.

Tôi ngoảnh lại và thấy một bóng hình quen thuộc mờ ảo sau lớp kính đục—chị Ayako đã vào trong.

Chắc chị vào lấy đồ thôi. Nhưng trái với suy đoán của tôi, chị Ayako chỉ đứng bất động ở đó một lúc lâu.

Có chuyện gì vậy nhỉ, tôi vừa nghĩ vừa dõi theo… rồi chị bắt đầu loạt soạt gì đó.

Chỉ qua bóng hình thì tôi không tài nào đoán được chị đang làm gì, mà nhìn chằm chằm thì cũng bất lịch sự, nên tôi đành quay mặt đi, với tay lấy chai dầu gội vì tôi có thói quen gội đầu trước.

“T-Takkun…” Ngay trước khi tôi kịp nhấn vòi, giọng chị Ayako vang lên từ phía bên kia cánh cửa.

“Vâng?” tôi đáp lời.

Dù giọng chị cao vút, run run vì lo lắng và ngượng ngùng, nhưng từng lời chị nói ra lại vô cùng rõ ràng. “C-Chị vào… được không?”

Tôi chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tôi còn tưởng mình nghe nhầm.

Hiển nhiên rồi, chị Ayako sẽ không bao giờ hỏi một câu như thế. Chị ấy muốn vào tắm cùng tôi ư? Không đời nào.

Chuyện đó chỉ có trong mơ thôi. “Hả? Ơ-Ơ? Ừm, vừa rồi… chị nói gì cơ ạ?”

“Chị vào đây…” không đợi tôi kịp đáp, chị Ayako nói.

Cánh cửa xếp của khu vực tắm trượt mở, và tôi bất giác nuốt khan.

Chị Ayako đã trút bỏ quần áo, nhưng không hoàn toàn khỏa thân.

Chị chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm quanh người, che đi những vùng kín đáo.

Thế nhưng, mảnh vải mỏng manh ấy chẳng những không làm suy giảm sức hút từ cơ thể đầy mê hoặc của chị, mà ngược lại còn khiến nó trở nên nổi bật hơn.

Bộ ngực đầy đặn của chị trông không hề nhỏ đi chút nào dưới lớp khăn—thậm chí, nó còn nhấn mạnh thêm khe ngực sâu hút của chị.

Vòng hông uốn lượn và bờ mông cong cớn vẽ nên một đường cong gợi tình giữa làn hơi nước mờ ảo, dẫn lối ánh nhìn xuống cặp đùi trắng như hoa cúc đang lấp ló sau mép khăn.

“Ơ— Ch-Chị làm gì vậy, chị Ayako?!” Tôi giật bắn mình, vội xoay người đi.

Tôi nghĩ mình không nên cứ nhìn chằm chằm vào thân thể thiếu vải của chị, và quan trọng hơn, tôi đang nude hoàn toàn nên không thể để chị thấy phần trước được… nhưng ngay sau đó tôi liền nhận ra, vì đây là phòng tắm nên ngay trước mặt tôi là một tấm gương lớn.

Dù có hơi mờ vì hơi nước, tôi vẫn có thể thấy rõ mồn một khuôn mặt chị trong đó.

“C-Chị nghĩ… chị sẽ kỳ lưng giúp em.”

“Lưng của em…?”

“Có lẽ chị vẫn chưa đủ can đảm để mặc đồ thỏ đâu… nhưng việc này thì chị vẫn chưa làm cho em, đúng không?”

Ngay cả qua tấm gương mờ ảo, tôi cũng có thể dễ dàng thấy mặt chị đang đỏ rực như gấc.

Chị chắc hẳn đang cố hết sức để giữ bình tĩnh, nhưng tôi biết thừa chị đang phải gồng mình nén lại sự ngượng ngùng tột độ.

Và dẫu vậy, ẩn sau đôi mắt bối rối ấy lại là một ngọn lửa sáng rực.

Đó là ngọn lửa của sự quyết tâm, như thể chị đã hạ quyết tâm rồi.

“Chị sẽ không trốn chạy nữa…” chị nói. “Chị sẽ không chạy trốn, cũng không kìm nén nữa. Nếu chị muốn làm gì, hay muốn em làm gì, chị sẽ không chỉ ngồi đó mong em tự hiểu—chị sẽ nói thẳng ra rằng chị muốn, một cách rõ ràng nhất. Dù có khó khăn… chị cũng sẽ làm được.”

Nói rồi, chị Ayako từ từ tiến lại gần sau lưng tôi, cúi người xuống ngang tầm mắt tôi.

“Takkun,” chị thì thầm bên tai, khiến một luồng điện chạy dọc sống lưng tôi.

Giọng chị căng đầy lo lắng, nhưng lại ngọt ngào đến vô thực. “Chị… sẵn sàng rồi…”

Đầu óc tôi như muốn tan chảy. Con tim tôi tưởng chừng sắp nổ tung.

Lời hứa rằng tôi sẽ không làm gì cho đến khi chị sẵn sàng—một lời tuyên bố tự phụ, nhầm lẫn sự hèn nhát với lòng tốt—giờ đây đã được chính chị Ayako hóa giải.

Chị đang chiến đấu với sự xấu hổ tột cùng để có thể nói ra lòng mình một cách rõ ràng.

Trong lúc tôi còn đang chết sững, chị Ayako đã với lấy chai sữa tắm, nhấn vài lần, rồi bắt đầu xoa đều để tạo bọt trong lòng bàn tay.

Đêm dài của chúng tôi, đã bắt đầu.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận