Tập 03

Ngoại truyện

Ngoại truyện

Tôi cùng Ester-chan rời khỏi thủ đô Kalis.

Vì hướng đến Thảo nguyên Ragius gì đó, nên tôi không chuẩn bị phương tiện đi lại đặc biệt nào. Lý do là bởi cần phải gấp rút. Nếu sử dụng Phép thuật bay thì chỉ mất một ngày là tới nơi. Trong khi đó, nếu dùng xe ngựa thì mất vài ngày, kể cả có thuê phi thuyền thì ngoài việc di chuyển, khâu chuẩn bị cũng ngốn mất một ngày rồi.

Đối với một gã mặt nước tương cần sớm xác định phương hướng nộp thuế càng nhanh càng tốt như tôi, thì dù chỉ một ngày cũng rất quý giá. Nhờ bối cảnh đó thúc đẩy, việc di chuyển bằng Phép thuật bay đã được quyết định.

Vấn đề ở đây nằm ở người bạn đồng hành, Ester-chan. Ban đầu, tôi đã đề nghị kiểu cõng trên lưng theo phong cách Christina. Tuy nhiên, do nguyện vọng tha thiết của chính chủ, kiểu bế công chúa đã được áp dụng suốt dọc đường.

Và thế là hiện tại, chúng tôi đang vội vã lướt đi trên bầu trời.

「Nn...」

Một âm thanh ngọt lịm vang lên bên tai.

Do tư thế bế công chúa, đầu của đối phương tự nhiên sẽ ghé sát vào hõm cổ tôi. Mỗi cử động nhỏ nhặt của gã mặt nước tương đều khiến cơ thể cô ấy rung lắc một cách thái quá. Và rồi, đôi môi cùng gò má cứ chạm vào cổ tôi như chim gõ kiến.

Đòn tấn công ôm ấp của Loli Bitch cực kỳ gợi tình.

Những đợt sóng tấn công bằng xúc giác và âm thanh này gây sát thương cực lớn cho một gã xử nam.

「C-Có thể cho em đổi vị trí tay một chút được không? Cứ được đỡ mãi ở một chỗ như vậy, phần đó sẽ bị đau mất. Cứ làm phiền anh mãi, a-ano, thật sự xin lỗi anh...」

「À vâng, không sao đâu. Làm thế nào thì cô sẽ thấy thoải mái hơn?」

「Tay phải dịch sang bên này một chút, với cả, l-lòng bàn tay thì...」

Cô ấy chỉ đạo tỉ mỉ vị trí của cánh tay và đầu ngón tay.

Cánh tay trái đang đỡ dưới khoeo chân chuyển xuống dưới mông, lòng bàn tay lật lại hướng về phía bẹn đùi. Cánh tay phải đang đỡ vai thì cổ tay luồn qua dưới nách, từ đó hướng về phía trước cơ thể. Kết quả là, các đầu ngón tay chạm vào chỗ mềm mềm. Cả bên phải lẫn bên trái đều mềm mềm.

「Nn... a... th-thật là dễ chịu quá đi!」

「...Cô không thấy khó chịu sao? Tư thế này ấy.」

「Không hề!? Hoàn toàn không! Cực kỳ thoải mái là đằng khác!」

「V-Vậy à.」

Đúng là đỉnh cao của sự lẳng lơ.

Cái này gọi là phong thái của một con 4' đây mà.

「Nn... haa... aaaa...」

「......」

Cơ mà, đang ở trên trời đấy nhé. Nếu quậy phá lung tung thì rắc rối to. Gã trai xấu kiêm phu khuân vác đành phải ngoan ngoãn nghe theo lời cô ấy. Kết quả là, dù các đầu ngón tay có lỡ bóp nắn chỗ mềm mềm thì đó cũng là chuyện bất khả kháng.

Việc sờ nắn cơ thể đã qua sử dụng của Loli Bitch đối với một gã xử nam là điều vô cùng đáng tiếc. Thật sự hổ thẹn không để đâu cho hết. Nhưng chuyện này thì đành chịu thôi. Hãy cứ cam tâm tình nguyện mà tận hưởng sự mềm mại này vậy. Aaa, đành chịu thôi. Hoàn toàn là bất khả kháng. Mềm mềm, núng nính.

「......」

「......」

Không ổn, sắp chuyển chế độ rồi.

Thực sự là 5 giây trước khi chào cờ.

Bởi vì hơi thở thơm tho lạ lùng cứ phả vào tai và khóe miệng. Nãy giờ lại còn phát ra mấy âm thanh kỳ quái nữa. Hai tay cô ấy thì ôm chặt lấy cổ tôi. Và hơn hết thảy, là ánh mắt của Loli Bitch đang nhìn chằm chằm vào tôi không lệch một ly nào.

Chằm chằm, đắm đuối.

Tuyệt nhiên không nói lời nào.

Chỉ nhìn ngắm không thôi.

Cứ như thể quên cả chớp mắt vậy.

Hơn nữa, thỉnh thoảng cơ thể lại cựa quậy.

Đáp lại, cơ thể vốn đã dính sát lại càng cọ xát thêm một cách cố ý.

Năm giây đã trôi qua.

「Ư...」

Bất chợt ánh mắt của Ester-chan hướng về phía vùng bụng của gã mặt nước tương.

Nhận ra điều này, đôi mắt cô ấy như tỏa sáng lấp lánh. Không có lời nào thốt ra, chỉ có nụ cười ngày càng sâu thêm đầy vẻ hân hoan. Tôi chưa từng thấy Loli Bitch nào trông vui sướng đến thế. Có gì đáng mừng đến vậy chứ. Cái này chắc gọi là nụ cười rạng rỡ hết cỡ đây mà.

Nhờ ơn đó mà tôi sắp sửa hô "Bravo" mất rồi.

Quả nhiên "Bravo" lúc này là không ổn.

Tôi đâu có mang theo quần lót để thay.

Làm sao bây giờ.

Đang trong tư thế đếm ngược từng giây.

Tôi dời mắt khỏi khuôn mặt Loli Bitch mà mình muốn ngắm nhìn mãi, chuyển ý thức xuống mặt đất. Lúc đó, tôi chợt phát hiện ra một thứ đáng chú ý ở hướng di chuyển. Giữa vùng rừng rậm và thảo nguyên, có một dãy công trình kiến trúc trông giống như khu định cư của con người.

Quy mô rất nhỏ. So với thủ đô Kalis thì đúng là một trời một vực. Đó là một ngôi làng rất nhỏ với vài căn nhà gỗ đơn sơ xếp thành hàng. Tuy nhiên, so với số lượng nhà cửa thì bóng người lại khá đông, số người qua lại khoảng tầm vài chục. Ngoài ra còn lác đác vài ngôi nhà có vẻ đang trong quá trình xây dựng.

「Ester-san, xin lỗi nhưng chúng ta nghỉ đi vệ sinh một chút nhé.」

「Ara, chẳng lẽ anh mắc rồi sao?」

「Vâng thì, đại loại thế.」

Tôi cố tỏ ra bình thản trả lời.

Thế là cô ấy tiếp lời:

「Là cái nặng? H-Hay là cái nhẹ vậy?」

Bị quấy rối tình dục ngược ngay lập tức.

Sự ý tứ bay đi đâu mất rồi.

Nhưng mà, xin cảm ơn.

Bị người khác giới quấy rối, cảm giác vui sướng và cảm động hơn tôi tưởng tượng.

Trong khoảnh khắc, tôi suýt khóc luôn ấy chứ.

「Là cái nhẹ thôi nhưng mà...」

「Nếu là vậy thì cứ phải đáp xuống thì mất thời gian lắm! Thời gian còn lại của chúng ta vô cùng quý giá, nên em nghĩ việc dừng lại giữa chừng thật lãng phí! Anh thấy sao!?」

「Không, nhưng mà bắt nhịn đến tận nơi thì quả là...」

「Nếu anh bảo sắp són ra rồi thì đ-đành chịu vậy! Cứ xả vào miệng em là được! Như thế thì không cần phải mất công đáp xuống đất nữa! Vâng, thế là tốt nhất đấy! Không sao đâu, em sẽ uống cạn mà! Sẽ không để bắn vào quần áo đâu!」

「......」

「Tất nhiên sau khi xả xong em cũng sẽ dọn dẹp sạch sẽ! V-Vì không có giấy, nên đành chịu thôi nhỉ!」

Ánh mắt của Loli Bitch cứ di chuyển qua lại giữa chỗ xấu xí và đũng quần của gã trai xấu.

Sự uy phong lẫm liệt của thằng con trai hư đốn dường như đã khiến cô ấy hưng phấn mất rồi.

Bồn chứa tinh di động trên không, nghe cũng thú vị đấy. Chắc chắn sẽ là một màn chơi cực kỳ kích thích. Tôi lỡ dại suy nghĩ nghiêm túc xem tư thế nào thì khả thi. Theo nghĩa 69 ấy.

Cơ mà, dù sao thì cũng là người quen biết, làm thế sao được.

Không chỉ gã mặt nước tương, mà còn để lại vết nhơ chí mạng cho tương lai của cô ấy nữa.

Hơn hết là không còn mặt mũi nào nhìn Allen.

「Xin lỗi nhưng tôi nghĩ vẫn còn đủ thời gian để giải quyết nhu cầu...」

「Em uống mà! Em, sẽ uống mà!」

Tuy nhiên, cô ấy đang hừng hực khí thế. Thở phì phò, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm vào tôi. Cánh tay quàng quanh cổ siết chặt hơn, khiến mặt đối mặt càng thêm gần gũi. Ánh mắt giao nhau ở khoảng cách hai chóp mũi chạm nhau.

Thế này thì hỏng hẳn rồi.

「Tôi sẽ đáp xuống ngôi làng nhìn thấy đằng kia nhé.」

「A, chờ đã! Thật đấy! Em sẽ uống thật mà! Lãng phí thời gian lắm đấy biết không!?」

Để mượn nhà vệ sinh, tôi vội vã hướng xuống ngôi làng vừa tìm thấy.

***

Chúng tôi hạ cánh xuống quảng trường được xây bao quanh giếng nước ở trung tâm khu định cư.

Tại đây có thể thấy nhiều nam giới trẻ tuổi.

Theo quan điểm fantasy tùy tiện thì ở những ngôi làng nghèo kiểu này, vào ban ngày, lực lượng lao động chính là đàn ông thường ra ngoài săn bắn, còn việc bảo vệ làng là vai trò của phụ nữ và trẻ em. Tuy nhiên, ở quảng trường lại có rất nhiều gã cơ bắp cuồn cuộn đang di chuyển tất bật.

Phụ nữ và trẻ em đi đâu hết rồi?

「A...」

Thả Loli Bitch xuống đất.

Gã mặt nước tương cũng tiếp đất ngay bên cạnh.

Ngay lập tức, mọi người tụ tập lại mà chẳng cần làm gì. Là những người đang hoạt động ở quảng trường. Họ nhao nhao đứng thành vòng tròn bao vây chúng tôi. Tên nào tên nấy đều thuộc hệ to con với cơ bắp như vận động viên thể hình. Tỷ lệ mặt mũi bặm trợn cũng rất cao.

「Chà chà, Quý tộc-sama có việc gì ở đây thế ạ?」

Một người trong số đó, có vẻ là đại diện, cất lời. Chắc là e ngại trang phục của Ester-chan, nên thái độ của gã cực kỳ khúm núm. Gã cúi đầu lia lịa. Nhưng đồng thời, ánh mắt gã dường như cũng đang quan sát chúng tôi không chút lơ là.

Gã có thể hình nổi bật nhất trong đám đàn ông. Chiều cao chắc phải hơn mét chín một chút. Cao hơn gã mặt nước tương cả cái đầu. Gã sở hữu mái tóc nâu cắt ngắn và đôi mắt cùng màu. Bộ râu lởm chởm hơi dài kết hợp với thân hình vạm vỡ trông cực kỳ hoang dã.

「Xin lỗi, nhưng tôi muốn mượn nhà vệ sinh một chút.」

「...?」

Gã ngơ ngác.

Kiểu như: Mày đang nói cái quái gì thế?

「Không, là do tôi muốn mượn nhà vệ sinh ấy mà...」

「Ngài nói vậy nhưng ở đây không có cái nào đủ cao cấp để Quý tộc-sama sử dụng đâu ạ. Chỉ toàn là mấy cái dựng tạm bằng cách căng vải rách giữa mấy gốc cây thôi, tồi tàn lắm, không thể nào mà...」

「A, người dùng là tôi nên thế là đủ rồi.」

「...V-Vậy sao ạ.」

Tuyệt, đã có toilet.

Đám đàn ông đang liếc trộm Ester-chan liền cụt hứng. Tất cả nhìn gã mặt nước tương với vẻ mặt như muốn nói "gì vậy trời". Chắc mẩm chín phần mười là bọn họ đã mong chờ cảnh tiểu tiện cao quý của Quý tộc-sama.

Đúng là một lũ Lolicon biến thái.

Toàn bọn to con, tưởng là tụ tập băng đảng gì đó, nhưng có vẻ không phải vậy.

***

Sau khi giải quyết nỗi buồn xong xuôi, tôi quay lại quảng trường từ nhà vệ sinh.

Tại đó, có bóng dáng Ester-chan đang trò chuyện với đám đàn ông rậm rạp. Khả năng giao tiếp không giống một tiểu thư đại quý tộc chút nào. Cô ấy không hề e ngại trước đám cơ bắp, vui vẻ trò chuyện, trông hòa nhập hơn tôi tưởng.

Cảm giác như một chị đại nhỏ bé và đám đàn em to xác vậy.

「Để cô đợi lâu rồi.」

「Mừng anh quay lại, nhanh hơn em tưởng đấy.」

「Vâng thì.」

Nhờ ơn Loli Bitch cả đấy.

「Nhân tiện thì, ano, c-cho em hỏi một chút được không?」

「Gì vậy? Tự nhiên lại nghiêm túc thế.」

Ester-chan ngước mắt nhìn tôi chằm chằm.

Gì đây nhỉ.

「Em muốn xin chút thời gian của anh...」

「...Nghĩa là sao?」

Khi tôi hỏi, cô ấy liếc nhìn đám đàn ông rồi mới mở lời.

「Nguyên nhân hình thành nên khu định cư này có vẻ là do những cuộc giao tranh nhỏ giữa Đế quốc Penny và Cộng hòa Pusi. Nghe nói vốn dĩ họ lập làng ở gần Tricklis, nhưng khi tình hình giữa hai nước trở nên căng thẳng, họ đã chạy đến đây như để tránh chiến tranh.」

Những vấn đề kiểu đó tôi cũng có cơ hội nghe thấy ở thủ đô Kalis.

Ở Đế quốc Penny nơi phúc lợi xã hội nghèo nàn, những cảnh tượng này chắc là chuyện thường ngày ở huyện.

「Và ngay lúc này, có vẻ họ đang trong quá trình khai hoang ngôi làng mới.」

「Ra là vậy. Tức là giúp đỡ khai hoang sao?」

「Không, em sẽ không nói những chuyện như thế. Đối với em, quan trọng hơn tất cả là anh. Bỏ mặc việc đại sự của anh để sa đà vào những chuyện như vậy là điều tuyệt đối không được phép. Giả sử có làm, thì cũng có thể nhờ người khác được mà.」

「V-Vậy à. Thế thì cô định giúp cái gì?」

「Chỉ là, đồng thời em cũng là lãnh chúa của vùng FitzClarence. Khi những người này trở thành dân tị nạn thì em chưa có tước vị, nhưng nếu cựu lãnh dân đang gặp khó khăn, thì em không ngần ngại giúp đỡ một tay.」

「Đó là một tinh thần tuyệt vời.」

Vẫn là một con bitch trọng tình nghĩa như mọi khi.

Tại sao cái nhiệt huyết đó lại không thể hướng đến việc bảo vệ cái màng của chính mình nhỉ.

「...Được anh khen, em, em ướt mất thôi!」

「Vậy, tôi phải làm gì?」

Thú thật, tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì.

Việc khai hoang ngôi làng có vẻ suôn sẻ. Nhìn qua thì thấy rất nhiều thanh niên trai tráng có da có thịt, ai nấy đều khỏe mạnh. Xung quanh đã có vài ngôi nhà mọc lên, việc khai hoang ruộng đồng cũng đang tiến triển với quy mô tương ứng. Cứ để mặc thì chỉ cần tốn chút thời gian, ngôi làng chắc chắn sẽ hoàn thành.

Đối với gã mặt nước tương đang bối rối, Ester-chan nói với vẻ mặt tự mãn.

「Từ đây, Làng Của Đàn Ông, chúng ta sẽ sang Làng Của Phụ Nữ bên cạnh để đàm phán!」

「......」

Làng Của Phụ Nữ là cái gì thế.

Nghe có vẻ rất chi là gợi cảm nha.

Mặt khác, cái tên Làng Của Đàn Ông nghe mới kinh dị làm sao.

「Tôi muốn được giải thích chi tiết hơn một chút...」

「Như anh thấy đấy, khu định cư này chỉ toàn đàn ông thôi.」

「Vâng, có vẻ là vậy.」

Bị gọi là Làng Của Đàn Ông thì, chà, chỉ khiến người ta thấy giống như một lũ đàn ông có chung sở thích tụ tập lại, xây dựng ngôi làng để tạo ra vùng đất lý tưởng của riêng mình. Mấy ngôi nhà gần đây, thú thật tôi chẳng dám mở cửa bước vào vì sợ. Trông có vẻ nặng mùi lắm.

Tuy nhiên, những gì Ester-chan nói tiếp theo lại hơi khác.

「Vốn dĩ cách đây một đoạn, họ cùng nhau xây dựng ngôi làng bao gồm cả nam lẫn nữ. Công việc tiến triển thuận lợi, có vẻ như sắp hoàn thành rồi. Nhưng trong quá trình đó đã xảy ra nhiều chuyện dẫn đến bất hòa. Cuối cùng, đám đàn ông đã bị đám phụ nữ đuổi đi.」

「Chuyện đó nghe cũng thật là...」

Không biết có chuyện đó thật không, nhưng thực tế là lúc này ở đây chỉ thấy bóng dáng đàn ông. Chắc là thật rồi. Đổ mồ hôi sôi nước mắt xây làng rồi lại bỏ đi, đám đàn ông này hiền lành đến mức nào vậy.

「Tuy nhiên, về phía họ, có vẻ như họ vẫn muốn làm hòa với các cô gái. Vì vậy, nhân lúc nãy anh đi vệ sinh, họ đã nhờ em, một quý tộc, làm cầu nối giúp họ. Tất nhiên, em không định tốn quá nhiều thời gian đâu.」

「Ra vậy, tôi hiểu rồi.」

Đã nắm được lý do đặt tên Làng Của Đàn Ông và Làng Của Phụ Nữ.

Sau khi Ester-chan kể xong, một người đàn ông lên tiếng.

「Thật vô cùng áy náy khi phải nhờ vả Quý tộc-sama đang vội vã việc này, nhưng xin ngài hãy làm ơn giúp cho. Đám phụ nữ nếu nghe lời từ Quý tộc-sama thì ít nhiều cũng sẽ chịu lắng nghe.」

Một gã cơ bắp bặm trợn mà dùng kính ngữ, nghe đáng sợ vãi chưởng.

Nụ cười nhạt nhòa trên mặt hắn khiến tôi cảm thấy nguy hiểm.

Không phải đang nói dối đấy chứ?

Không định lừa Loli Bitch đấy chứ?

「......」

Không phải là không có lo ngại.

Làng Của Đàn Ông và Làng Của Phụ Nữ, ngay từ cái tên đã thấy quá khả nghi rồi.

Nhưng mà, ơn cho mượn nhà vệ sinh thì cũng nên trả. Hơn nữa Ester-chan đang rất hăng hái. Từ chối thì đơn giản thôi, nhưng sau này để lại khúc mắc trong lòng cô ấy cũng là vấn đề. Cô gái này nhìn vậy chứ hay để ý mấy chuyện đó lắm.

「Nếu là vậy thì tôi hiểu rồi. Chúng tôi sẽ giúp.」

「Thật sao ạ!? Xin trăm sự nhờ cả vào các ngài, Quý tộc-sama!」

Người đàn ông cúi đầu thật sâu.

Thấy thế, những người khác cũng cúi chào theo.

Giải quyết nhanh gọn lẹ thôi nào.

***

Thế là chúng tôi hướng đến Làng Của Phụ Nữ.

「Thấy rồi!」

「Vâng, đúng vậy.」

Nó nằm cách Làng Của Đàn Ông vài phút bay. Xét đến môi trường rừng rậm cây cối um tùm thì đi bộ chắc cũng không đến vài chục phút. Gần hơn tôi tưởng. Có lẽ đám đàn ông đã chọn địa điểm với tiền đề là sẽ tái hợp.

Chúng tôi hạ cánh cách đó một khoảng.

Từ khoảng hở của hàng rào bao quanh, có vẻ là lối ra vào chính diện của ngôi làng, chúng tôi đi vào bên trong.

Đi bộ một chút, chúng tôi nhanh chóng đến một khoảng đất trống có vẻ là quảng trường làng. Ở giữa có đào một cái giếng, vây quanh là vài người phụ nữ tay cầm xô chậu. Có vẻ đang trong lúc "tám chuyện bên giếng nước".

Chúng tôi tiến lại gần để bắt chuyện.

Đối phương cũng có vẻ đã nhận ra chúng tôi.

Nếu gã mặt nước tương này đi một mình, chắc chắn sẽ bị xua đuổi ngay lập tức với vẻ mặt cau có bảo cút đi. Có khi còn bị ném phép thuật vào mặt cũng nên. Tuy nhiên, bên cạnh tôi là Ester-chan với phong cách quý tộc.

Xác nhận được dáng vẻ đó, khuôn mặt những người phụ nữ căng cứng lại vì lo sợ.

Quả nhiên với tình hình này, việc sắp xếp một buổi đàm phán sẽ diễn ra dễ dàng thôi.

「Xin lỗi, có thể cho tôi xin chút thời gian được không?」

Cùng với Loli Bitch, tôi bắt chuyện với các cô gái bên giếng.

「Q-Quý tộc-sama, người có việc gì ở chốn này ạ?」

Một người trả lời với giọng run run, sợ sệt.

Đó là một phụ nữ khoảng ngoài hai mươi với mái tóc đen dài ngang vai ấn tượng. Vừa cảm thấy thân thuộc với mái tóc đen, nhưng làn da lại trắng và màu mắt cũng là màu nâu đỏ, nên quả nhiên vẫn là người của thế giới bên này.

「Ta muốn nói chuyện với đại diện của ngôi làng này!」

Gã mặt nước tương chưa kịp nói gì, Ester-chan đã lên tiếng.

Bị khí thế đó áp đảo, người phụ nữ kia tái mét mặt mày.

「X-Xin đợi một chút ạ! Tôi sẽ đi gọi ngay!」

「Làm ơn nhé.」

Người phụ nữ tóc đen hốt hoảng chạy đi.

Như đuổi theo bóng lưng cô ấy, những người phụ nữ đang nói chuyện cùng cũng chạy theo hướng đó. Trong khi đó, từ bóng râm và bên trong các tòa nhà, dường như có rất nhiều ánh mắt đang dòm ngó chúng tôi.

Họ đang thì thầm to nhỏ.

Khác xa với khung cảnh mà trái tim trai tân rung động trước cụm từ "Làng Của Phụ Nữ" vẽ ra. Cảm giác bị cô lập áp đảo. Đó là sự việc xảy ra khi lỡ bước nhầm lên toa tàu dành riêng cho phụ nữ vào một ngày xuân đẹp trời. Chẳng cần nói lời nào, chỉ riêng ánh mắt đã là sự chỉ trích dành cho kẻ ngoại lai.

Tóm lại là cực kỳ khó ở.

Trong khi đó Loli Bitch vẫn tỉnh bơ, đúng là một người phụ nữ đáng gờm.

Bản lĩnh ở đẳng cấp khác hẳn.

***

Được dẫn đến nhà trưởng làng.

Đúng như lời giải thích ở Làng Của Đàn Ông, việc khu định cư này mới được hình thành cũng có thể thấy rõ qua kết cấu mới tinh của các tòa nhà. Căn phòng còn vương mùi xanh của cây cỏ có thiết kế gợi nhớ đến những ngôi nhà gỗ sạch sẽ. So với việc do dân nghiệp dư dựng lên thì quả là đáng nể.

Chắc là trong đám đàn ông có người quen làm nghề xây dựng.

Phòng khách rộng khoảng tám chiếu tatami được lát sàn gỗ. Không có ghế sofa các loại. Không gian giống như những ngôi nhà cổ ở Nhật Bản, ở giữa có thiết kế kiểu bếp lò. Xung quanh xếp những thứ giống như đệm ngồi được đan từ dây leo cây rừng.

Ngồi xuống đó, chúng tôi gặp người phụ nữ tự xưng là trưởng làng.

「Quý tộc-sama có việc gì ở ngôi làng nhỏ bé này vậy ạ?」

Đó là một phụ nữ trung niên khoảng gần bốn mươi.

Bà ta có mái tóc nâu rẽ ngôi giữa dài đến xương bả vai và đôi mắt cùng màu. Dáng người đầy đặn, phần bụng nhô ra hơn phần ngực. Trước khi trở thành dân tị nạn, chắc hẳn bà ta đã có một cuộc sống khá sung túc.

「Ta ghét vòng vo tam quốc, nên sẽ nói thẳng vào vấn đề.」

Ester-chan nói với bà ta như vậy.

Cách nói chuyện dứt khoát, ngầu thật.

Tôi cũng từng ao ước một ngày nào đó sẽ làm được như vậy, nhưng mãi vẫn chưa đạt tới cảnh giới đó.

「Hãy tổ chức một buổi đối thoại với Làng Của Đàn Ông.」

「...Tại sao Quý tộc-sama lại biết về vấn đề của chúng tôi?」

「Ta đã nói chuyện với họ rồi!」

「Ra là vậy...」

Ester-chan với phong cách quý tộc lộng lẫy xa hoa, nên dù là mắt người thường cũng thấy rõ là nhân vật rất quyền cao chức trọng. Một người như vậy mà lại cất công đến cái khu định cư do dân tị nạn tụ tập lại này thì quả là chuyện hiếm có.

「Quý tộc-sama định can dự vào chuyện rắc rối của đám thường dân chúng tôi sao?」

Đương nhiên là có tiếng nói nghi ngờ cất lên.

Nhưng khí thế của Loli Bitch tuyệt nhiên không hề suy giảm.

Chắc là định giải quyết nhanh gọn đây mà.

「Đàn ông bảo vệ phụ nữ, phụ nữ hỗ trợ đàn ông. Hợp tác với nhau để xây dựng cuộc sống. Đó là lẽ thường tình của con người. Mối quan hệ hiện tại của các ngươi, nói thật là khó mà gọi là bình thường được. Các ngươi có hiểu điều đó không?」

「......」

Ester-chan nói nghe thuyết phục phết nhỉ.

Không phải tự nhiên mà làm bitch đâu.

Sức mạnh tôn vinh đàn ông của cô gái này không phải dạng vừa.

Bởi vậy bitch mới tuyệt vời.

Tuy nhiên, suy nghĩ đó có vẻ không chạm tới được trưởng làng.

「Tôi hiểu những gì Quý tộc-sama nói. Tuy nhiên, việc chúng tôi chỉ sống toàn phụ nữ với nhau có một lý do vô cùng nghiêm trọng.」

「Lý do nghiêm trọng? Là lý do gì vậy?」

「Đám đàn ông ở làng kia đã ỷ mạnh hiếp yếu, ngược đãi phụ nữ chúng tôi.」

「...Là vậy sao?」

「Đàn ông bảo vệ phụ nữ, nếu điều đó thực sự được thực hiện, chúng tôi cũng đã thật tâm hỗ trợ họ rồi. Nhưng đám đàn ông ở làng đó đã phản bội thiện ý của chúng tôi bằng hình thức tồi tệ nhất là bạo lực, một cách tàn nhẫn.」

「......」

Đây là phản ứng ngoài dự tính.

Tuy không phải lời của người trong cuộc, nhưng vấn đề dường như nghiêm trọng hơn tôi tưởng. Nếu chuyện vừa rồi là thật, thì việc để hai bên ở cùng nhau là rất khó.

Nhưng mà, những kẻ sử dụng bạo lực với người khác giới liệu có ngoan ngoãn nhường lại ngôi làng vừa mới khai hoang xong không?

Hay là thế này? Chỉ có đàn ông với nhau thì thoải mái hơn chăng.

「Dù vậy Quý tộc-sama vẫn chỉ thị chúng tôi phải nhượng bộ sao?」

「...Ta hiểu rồi.」

Nhận được lời của trưởng làng, Ester-chan khẽ gật đầu.

「Nếu là chuyện như vậy, ta sẽ không ép buộc.」

「Cảm ơn người đã thấu hiểu.」

Loli Bitch rút lại lời nói.

Đáp lại sự ứng đối đó, trưởng làng ngồi im cúi đầu thật sâu.

***

Kết thúc cuộc trò chuyện với trưởng làng, chúng tôi sớm rời khỏi Làng Của Phụ Nữ.

Sau khi dùng Phép thuật bay để bay lên, chúng tôi hướng về phía Làng Của Đàn Ông. Với gã mặt nước tương thì cứ thế vứt bỏ tất cả mà đi đến Thảo nguyên Ragius gì đó cũng được. Nhưng Ester-chan đã nài nỉ là nhất định muốn xác nhận lại.

「Quay lại Làng Của Đàn Ông để làm gì?」

「Em muốn xác nhận đàng hoàng. Cứ thế này em không phục.」

「Ra vậy.」

Cũng không phải là không hiểu quan điểm đó. Những người đàn ông nói chuyện với cô ấy trông không giống người xấu. Họ cũng có tinh thần hợp tác khi mấy chục người cùng nhau làm công việc lớn là xây làng. Chỉ là, những gã đàn ông hay bạo lực gia đình thường ra ngoài lại là những ông chồng tốt.

Những người đàn ông mà cả bên ngoài lẫn trong nhà đều tuyệt vời thì số lượng ít đến bất ngờ. Đại đa số trường hợp đều khiếm khuyết một bên, hoặc là gia đình chịu khổ, hoặc là đồng nghiệp chịu khổ, cân bằng kiểu đó đấy. Tóm lại độc thân là nhất. Chết tiệt.

「Nhưng mà, nếu lời các cô ấy là thật, thì dính dáng vào nguy hiểm lắm đấy.」

「Chẳng lẽ, anh đang lo lắng cho em sao?」

「Vâng thì, tôi muốn tránh để Ester-san bị thương mà.」

「Aaa, sao anh lại dịu dàng đến thế chứ!? Em vui quá đi mất!」

「...Không, tôi nghĩ đó là ý kiến hết sức bình thường thôi.」

「Chỉ là, trên đời cũng có nhiều phụ nữ lợi dụng sự dịu dàng đó của đàn ông lắm đấy.」

Biểu cảm của Ester-chan khi nói rất nghiêm túc.

Nên gã trai xấu quyết định sẽ chiều theo cho đến khi cô ấy thỏa mãn.

Thời gian di chuyển bằng Phép thuật bay chỉ mất vài phút. Rời Làng Của Phụ Nữ chưa trao đổi được bao nhiêu câu, bên dưới mắt đã thấy khu định cư quen thuộc đang đến gần. Nheo mắt nhìn kỹ thì thấy những người đàn ông đã bắt đầu hoạt động trở lại, đang dốc sức xây dựng làng.

Chúng tôi hạ cánh xuống quảng trường làng giống như lần đầu tiên đến.

Ngay lập tức, đám đàn ông nhao nhao tập trung lại.

Vẫn ngột ngạt như mọi khi.

「Quý tộc-sama, tình hình bên phụ nữ thế nào ạ?」

Người đàn ông đã tiếp đón lần đầu lên tiếng.

Gã cơ bắp tóc nâu ngắn.

Cái vẻ cực kỳ hóng hớt của hắn, cảm giác sao nhỉ, cũng đáng yêu phết.

Ester-chan hỏi hắn.

「Ta muốn xác nhận một chuyện, các ngươi có dùng bạo lực với phụ nữ không?」

Hỏi thẳng trực diện luôn.

Tôi không khỏi nghĩ là nên nói giảm nói tránh một chút thì hơn. Nhưng đồng thời đó cũng là điểm mạnh của cô ấy. Vì đã quyết định để Loli Bitch làm theo ý thích, nên gã mặt nước tương chỉ im lặng quan sát diễn biến.

「Chúng tôi dùng bạo lực với phụ nữ sao?」

「Phải, đúng thế. Đám phụ nữ đã nói như vậy.」

「Làm gì có chuyện động trời đó. Chuyện riêng của từng gia đình thì tôi không rõ, có thể cũng có vài cuộc cãi vã nhỏ nhặt. Tuy nhiên, nhìn chung thì chúng tôi tự tin là đã tận tụy, cũng như nhận thức là đã sống hòa thuận với nhau.」

Gã đại diện trả lời dõng dạc.

Thấy thế, những gã đàn ông khác cũng nhao nhao nói đúng vậy, đúng vậy.

「...Vậy sao.」

Thế là Ester-chan bắt đầu suy nghĩ với vẻ mặt khó coi.

Rốt cuộc bên nào đang nói dối.

Liếc nhìn đám đàn ông tụ tập ở quảng trường, tên nào tên nấy đều cơ bắp và mặt mũi bặm trợn. Nhìn nhân tướng thế kia thì kiểu gì chẳng giết một hai mạng người rồi. Độ dày của lồng ngực dễ dàng nhìn thấy qua lớp áo, hay bắp tay như khúc gỗ, mấy cái đó là hung khí rồi còn gì.

Thế nên đối với gã mặt nước tương, tôi muốn tin vào lời của Làng Của Phụ Nữ hơn.

「Ta có một câu hỏi, ở khu định cư này không có trẻ con sao?」

「Trẻ con thì phụ nữ nhận nuôi hết rồi, nên tập trung ở làng bên kia ạ.」

「...Hưm.」

「Ở làng bên này về cơ bản chỉ có đàn ông từ mười tuổi trở lên. Chỉ là, có vài gia đình khó khăn trong việc tiếp nhận, nên chỉ những trường hợp đó chúng tôi mới nhận về chăm sóc. Do tuổi tác khó làm việc chân tay, nên chúng tôi cho làm việc nhẹ trong nhà, vì thế không thấy bóng dáng bên ngoài đâu ạ.」

Ra là vậy, thảo nào đập vào mắt toàn là lũ cơ bắp nóng nực.

Nghĩ đến tương lai của lũ trẻ, sống ở làng của phụ nữ chắc chắn tốt hơn là sống ở nơi toàn đàn ông thế này. Trải qua tuổi dậy thì ở chốn này thì thế nào cũng có đứa thức tỉnh cái gì đó cho xem.

Ôi, Làng Của Đàn Ông thật là nguy hiểm.

「Ta hiểu rồi.」

Sau một hồi suy nghĩ, Ester-chan mở lời.

「Ano, Quý tộc-sama, người định làm thế nào ạ?」

Gã đại diện rụt rè hỏi.

Đáp lại, Ester-chan trả lời với giọng điệu rõ ràng.

「Hãy mau chóng chọn ra năm đại diện từ ngôi làng này. Ta cũng sẽ bắt bên kia chọn ra năm đại diện tương tự. Sau đó, mỗi bên sẽ đưa ra quan điểm của mình, gặp mặt trực tiếp để nói chuyện. Ta sẽ chịu trách nhiệm chứng kiến!」

「Thật vậy sao ạ!?」

「Nhanh lên đi. Bây giờ bọn ta sẽ sang bên kia truyền đạt lại.」

「Cảm ơn người ạ!」

Có vẻ như tại khu định cư của dân tị nạn, sắp có dự cảm về một buổi Goukon do Loli Bitch chủ trì.

***

Sự kiện được quyết định tổ chức vào bữa tối cùng ngày.

Đây là đề xuất từ gã mặt nước tương. Quả nhiên nói đến Goukon thì phải là ăn uống. Và nói đến ăn uống cùng con gái thì phải là món Ý. Tạp chí thông tin dành cho phụ nữ đã viết là con gái rất thích món Ý. Địa điểm được chọn là Làng Của Phụ Nữ vì có thể chuẩn bị căn phòng tương đối rộng.

Bay đi mất khoảng một tiếng đồng hồ. Mua nguyên liệu ở thị trấn gần đó, mượn nhà bếp ở đó để chế biến. Nguyên liệu có nhiều thứ lạ lẫm, nhưng tôi vừa nếm thử vừa nấu nướng kiểu dị giới. Tất nhiên là hướng tới món Ý.

Nhờ vậy mà động lực tăng gấp bội.

Bởi vì, buổi Goukon hằng mong ước mà.

Buổi Goukon đầu tiên trong đời.

Bản thân tôi cũng đã chuẩn bị được những món ăn ưng ý.

Phòng khách nhà trưởng làng ở Làng Của Phụ Nữ, nơi chúng tôi ghé qua ban ngày. Chiếc bàn được khiêng vào gấp gáp được trải khăn, các món ăn bày biện san sát. Những người tham gia ngồi vào ghế. Việc vận chuyển bằng đường hàng không dùng Phép thuật bay khá là hiệu quả.

Ester-chan đã dùng tiền túi chi trả cho tất cả các vật dụng này, bao gồm cả nguyên liệu và bát đĩa. Quả không hổ danh là tiểu thư đại quý tộc. Nhờ vậy mà việc sắp đặt diễn ra rất thỏa mãn. Khung cảnh bữa tối mà tôi đang ngắm nhìn ngay lúc này, cá nhân tôi thấy độ hài lòng rất cao.

「Vậy thì không chần chừ nữa, chúng ta bắt đầu buổi Goukon hôm nay nào.」

Khi mọi người đã vào chỗ, tôi xin phép chào hỏi khai mạc sự kiện.

「Goukon?」

「Ở quê tôi gọi những buổi tiệc tùng như thế này là vậy.」

「V-Vậy sao ạ!? Em nhớ rồi! Goukon!」

Có lẽ tôi đã khiến cô ấy nhận thức sai lệch rồi.

Mà thôi, cũng chẳng sao.

Ngoài gã mặt nước tương và Ester-chan, những người dân làng ngồi dọc theo chiếc bàn dài được chia nam nữ hai bên. Phía Ester-chan ngồi là phụ nữ, phía tôi ngồi là đàn ông, xếp thành một hàng đối diện nhau.

Nhân tiện, tôi chợt nhận ra. Độ tuổi trung bình của phụ nữ khá cao. Có vẻ như toàn là U30. Ở thế giới này tuổi thọ trung bình thấp, nên độ tuổi vàng là từ mười mấy đến hai mươi. Chắc là họ chọn ra những người có địa vị. Chết tiệt.

Giờ thì tôi đã hiểu được một chút cảm giác của mấy tay đẹp mã vớ phải buổi Goukon xịt rồi.

「Ano, c-cảm ơn vì đã chuẩn bị bữa ăn thịnh soạn thế này ạ.」

Người mở lời đầu tiên là đại diện của Làng Của Đàn Ông.

Chắc là để giữ kẽ cho Ester-chan.

Tấn công bằng lời cảm ơn ngay lập tức, xét về mặt làm công ăn lương thì rất có thiện cảm.

「Người chuẩn bị không phải là ta. Là anh chàng này.」

Loli Bitch đưa mắt chỉ về phía gã mặt nước tương.

Đó là tình huống chỉ cần gật đầu một cách chân thành là được.

Đúng là con loli hay để ý tiểu tiết.

「V-Vậy sao ạ? Nhưng mà, những món ăn thế này thì ngay cả ở cửa hàng lớn trên phố cũng khó mà được nếm thử. Phải chăng Tùy tùng-dono có kinh nghiệm làm đầu bếp? Nếu không phiền thì có thể dạy tôi công thức được không...」

「Vâng, không sao đâu.」

「Thật vậy sao ạ!?」

「Chỉ là, cũng có quy trình đàng hoàng...」

「Món ăn tuyệt vời thế này, thì đó cũng là điều đương nhiên. Chúng tôi cũng không ngại nỗ lực vì những bữa ăn ngon. Nếu được ngài dạy bảo, chúng tôi nguyện khắc cốt ghi tâm. Xin nhờ ngài ạ.」

「Tôi hiểu rồi. Vậy thì, ngay sau khi buổi tiệc này kết thúc.」

「Vâng, cảm ơn ngài ạ!」

Đám đàn ông hào hứng hơn tôi tưởng.

Ánh mắt họ tràn đầy tinh thần cầu tiến.

Cá nhân tôi thì muốn tận tình chỉ dạy từ A đến Z, từ màng này đến màng nọ cho các cô gái cơ.

Mà thôi, vấn đề chính không phải ở đó.

「Vậy thì nâng ly nào! Vì cuộc gặp gỡ này, cạn ly!」

Theo hiệu lệnh của Ester-chan, mọi người nâng ly.

Chỉ là, nâng ly xong thì không thấy dấu hiệu cuộc trò chuyện sẽ sôi nổi lên. Vốn dĩ nam nữ hai bên đã không ưa nhau rồi. Lại thêm sự hiện diện của nhân vật quý tộc là Ester-chan ngồi cùng, nên không khí cứng nhắc lên đến đỉnh điểm.

Lúc này, gã mặt nước tương có nên dùng tài ăn nói lưu loát để khuấy động bầu không khí không nhỉ.

Chắc chắn là không thể rồi.

Vì Goukon hay gì đó, thì ngay khoảnh khắc này chính là lần đầu tiên tôi trải nghiệm mà. Ai mà ngờ được sẽ mất zin Goukon ở dị giới chứ. Vốn dĩ làm gì có chủ đề chung nào đâu. Tôi cực kỳ muốn nói chuyện về thời tiết ngày mai quá đi mất.

「……………」「……………」「……………」「……………」「……………」「……………」「……………」「……………」「……………」「……………」「……………」「……………」

Kết quả là sự im lặng đau đớn.

Cảm giác cực kỳ khó chịu.

Làm sao bây giờ.

Cứ thế này thì buổi Goukon sẽ thất bại mất.

Đang suy nghĩ miên man thì bà trưởng làng Làng Của Phụ Nữ lên tiếng.

「Quý tộc-sama, tôi có một chuyện muốn thưa ạ.」

「Chuyện gì?」

「Tôi thực sự cảm kích vì người đã chuẩn bị bữa tiệc này. Tuy nhiên, chúng tôi buộc phải nói rằng rất khó để tiếp tục chung sống với họ. Bởi vì, như tôi đã nói lúc trước, chúng tôi đã bị tổn thương sâu sắc.」

「...Về điểm đó, ta muốn nghe ý kiến từ phía họ.」

Ánh mắt Ester-chan hướng về phía những người đàn ông.

「Chuyện các ngươi dùng bạo lực với phụ nữ, có thật không?」

「......」

Nhận được lời chỉ trích từ Loli Bitch, khuôn mặt những người đàn ông thoáng nét u ám.

Nó giống như là, cực kỳ tiếc nuối, hay là đau lòng.

「...Sao thế?」

Người mở lời vẫn là gã đại diện như mọi khi.

「Kể chuyện thất lễ của người nhà trước mặt Quý tộc-sama thật là có lỗi. Nhưng xin hãy cho tôi nói điều này. Ít nhất trong phạm vi tôi nhìn thấy, không có một ai giở trò thô bạo với phụ nữ trong làng cả.」

Gã đàn ông nói một cách nghiêm trang.

Thế là, như châm ngòi nổ, đám phụ nữ bắt đầu gào lên.

「T-Tôi đang rất mệt và không khỏe, thế mà bị đòi hỏi ép buộc rồi xảy ra chuyện kinh khủng!」「Tôi cũng đã nói không thích rồi mà bị nắm tay đến mức để lại vết hằn!」「Chồng tôi thì lúc nào cũng chỉ toàn ngắm gái khác!」

Sự im lặng trước đó như lời nói dối.

Ngay lập tức hội trường Goukon trở nên ồn ào.

Một khi đã bắt lửa, chủ đề lan ra khắp nơi không chừa chỗ nào.

「Bây giờ cũng còn mang vũ khí vào, trông nguy hiểm chết đi được!」「Đúng thế! Làng bên này có trẻ nhỏ đấy biết không!? Lỡ có mệnh hệ gì thì các người định tính sao!」「Đúng vậy! Đúng vậy!」「Sao không thử nuôi dưỡng chút lòng cảm thông với đối phương xem nào!?」

Nghe vậy, vẻ mặt đám đàn ông lộ rõ sự bối rối.

Người mở lời vẫn là gã đại diện như mọi khi.

「Đ-Được rồi. Bọn tôi sẽ nghiêm túc tiếp thu lời các cô nói. Sẽ cải thiện.」

Gã tiếp tục nói để trấn an đám phụ nữ.

「Vì vậy, làm ơn hãy quay lại đi. Nếu cứ tiếp tục tình trạng không có trẻ con sinh ra thế này, thì dù có cố gắng khai hoang ngôi làng đến đâu, sớm muộn gì tất cả cũng sẽ mất trắng. Chỉ điều đó là tuyệt đối phải tránh.」

Lời khẳng định tha thiết từ phía đàn ông.

Muốn làm tình đến mức đó sao.

Đói khát đến mức nào vậy.

Cảm giác đó, tôi hiểu rõ lắm.

「Nói vậy là bảo chúng tôi phải chịu đựng sao? Nói nghe tiện nhỉ.」「Đúng thế! Các người nghĩ bọn tôi đã khổ sở thế nào để theo các người đến tận đây?」「Làng bị đốt, bị đuổi khỏi nhà, khổ cực biết bao nhiêu.」「Cảm giác như chết đi sống lại vậy!」

「X-Xin lỗi. Về điểm đó, chúng tôi sẽ nỗ lực hơn trước gấp bội. Chúng tôi có giác ngộ đó. Việc bổ sung lương thực mỗi tuần một lần, chúng tôi cũng sẽ tăng gấp đôi so với trước. Vì vậy, làm ơn hãy nguôi giận. Và hãy sống cùng chúng tôi. Hãy sinh con đẻ cái.」

Trước lời lẽ của đám phụ nữ, đại diện Làng Của Đàn Ông đáp lại.

Hết sức cố gắng.

Tuy nhiên, câu trả lời dành cho gã lại rất cay nghiệt.

「Gấp đôi? Các người nghĩ chừng đó là được tha thứ sao?」

「Ư... không, nh-nhưng mà, hơn nữa thì quả thực bên này cũng gay go lắm...」

Mà khoan, bổ sung lương thực là cái gì thế.

Lần đầu tiên tôi nghe thấy đấy.

「Xin lỗi vì chen ngang, nhưng bổ sung lương thực là sao ạ?」

Khi tôi hỏi, câu trả lời đến từ đại diện Làng Của Đàn Ông.

「Phụ nữ một mình thì không thể vào rừng săn bắn được đúng không. Nên phía chúng tôi, với tần suất mỗi tuần một lần, đều mang đến lượng lương thực tối thiểu cần thiết. Không thể để lũ trẻ bị đói, nên riêng việc này thì không thể lơ là được.」

「Ra là vậy.」

Vừa khai hoang làng của mình, vừa lo cho Làng Của Phụ Nữ nữa sao.

Nhưng mà cái đó, chẳng phải khá là tuyệt vời sao.

Dân tị nạn mà sao sức sống mãnh liệt thế.

「Quý tộc-sama, số lượng chẳng đáng là bao đâu ạ! Chỉ là bữa ăn tối thiểu để trẻ con không chết đói thôi. Cứ đà này thì không biết có qua nổi mùa đông không nữa. Nghĩ đến tính mạng lũ trẻ, tuyệt đối không thể cứ giữ nguyên hiện trạng thế này được!」

「R-Ra là vậy.」

Chà, làm thế nào đây.

Phía đàn ông cũng có vẻ nhượng bộ rồi. Nhưng quả nhiên chỉ hứa suông thì phụ nữ không lay chuyển được. Nếu quá khứ đã có tiền lệ bạo lực thì càng khó. Liếc nhìn Ester-chan, cô ấy cũng đang nhăn mặt suy nghĩ gì đó.

Thế nên gã mặt nước tương cũng bắt đầu đau đầu suy nghĩ.

Chính trong lúc đó, sự việc đã xảy ra.

Bất ngờ vang lên tiếng hét vọng từ bên ngoài ngôi nhà.

「Quái vật xuất hiện! Q-Quái vật!」

Dám phá đám buổi trải nghiệm Goukon đầu đời của trai tân, đúng là con quái vật không biết đọc bầu không khí.

***

Chúng tôi hốt hoảng chạy về phía có tiếng hét.

Người hành động trước tiên, hơn ai hết, là những người đàn ông ngồi cùng bàn. Vẻ mặt ủ rũ lúc nãy biến mất trong chớp mắt, thay vào đó là khuôn mặt đáng sợ thường ngày. Họ đứng bật dậy suýt làm đổ cả ghế, tất cả đồng loạt lao ra ngoài.

Gã trai xấu và Ester-chan cũng nối gót theo sau.

Rời khỏi hội trường Goukon, chúng tôi chạy bước nhỏ len lỏi qua các ngôi nhà. Trên đường đi lướt qua vài người phụ nữ trong làng. Ngón tay run rẩy và ánh mắt sợ hãi của họ đều chỉ về một hướng: bìa làng. Chẳng tiếc thời gian gật đầu đáp lại, chúng tôi cắm đầu chạy hết tốc lực.

Đám đàn ông thì khỏi nói, Ester-chan cũng chạy nhanh phết.

Kết quả là gã mặt nước tương đang dần tụt lại phía sau.

Tuy nhiên, do quy mô ngôi làng không lớn lắm, nên ngay khi suýt bị bỏ lại, tôi đã nhìn thấy con quái vật gây chuyện. Dùng phép hồi phục để chữa trị hơi thở hổ hển và cơn đau nội tạng không rõ nguyên do, giờ thì, dự cảm về một trận chiến bắt đầu.

「Mười ba con Orc sao...」

Một gã trong nhóm đàn ông lẩm bẩm.

Con quái vật gây chuyện này gã mặt nước tương cũng thấy quen quen. Là cái loại tôi từng chạm trán ở cái làng gì đó hồi còn làm mạo hiểm giả cùng team loạn giao. Lũ Orc hiện đang phá hủy hàng rào gỗ ngăn cách bên trong và bên ngoài làng.

Một phụ nữ chạy không kịp bị bắt và đang bị cưỡng hiếp tập thể, trông dâm dục vãi chưởng.

Hứng tình lên rồi đây.

Tôi bước lên một bước để thể hiện sự ngầu lòi.

「Chỗ này cứ giao cho...」

Tuy nhiên, màn độc thoại của gã mặt nước tương không thể kéo dài đến cùng.

「Mason, nhờ cậu yểm trợ từ phía sau! Tôi, Ethan và Luke sẽ chặn chính diện. Oliver, hãy tiêu diệt từng con bị tách khỏi đội hình! Tuyệt đối cẩn thận đừng để bọn chúng hướng về phía Quý tộc-sama! Lên nào!」

Đại diện của đám đàn ông nhanh chóng vạch ra kế hoạch tác chiến và lao lên trước tiên. Bốn người khác, những người đến đây để tham gia Goukon, cũng vội vã xếp hàng cùng anh ta. Những món hung khí mà lúc nãy vừa bị hội chị em chỉ trích là nguy hiểm, giờ đã sớm có đất dụng võ.

Người tên Mason lấy cây trượng từ trong ngực ra thủ thế. Ethan và Luke lao ra cùng người đại diện đã rút kiếm từ thắt lưng. Người tên Oliver thì không biết từ lúc nào đã cầm cây cung đeo sau lưng, mũi tên đã nhắm vào mục tiêu.

Chẳng phải là một tổ đội khá cân bằng sao.

Người tên Mason bắn cầu lửa làm rối loạn lũ Orc. Ba tiền vệ lùa chúng đi như chó chăn cừu, còn cung thủ tầm xa tên Oliver thì chắc chắn hạ gục từng con một.

Ngưỡng mộ ghê.

Tổ đội phối hợp các kiểu kìa.

Đặc biệt là việc người kết liễu là cung thủ chứ không phải pháp sư, tôi thấy ngầu cực.

Cực kỳ cool ngầu.

Ester-chan cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhìn cảnh này.

Chỉ là, họ vẫn còn thiếu một chút gì đó.

「Hự...」

Cánh tay của người đảm nhiệm tiền vệ tên Ethan bị đòn tấn công của Orc sượt qua.

Có lẽ nếu là bình thường thì đó là sai lầm không thể xảy ra. Liếc nhìn, liếc nhìn, do phân tán ý thức vào sự tồn tại của Ester-chan và gã mặt nước tương, nên sơ hở vốn dĩ không nên có đã bị nhắm trúng một cách ngoạn mục.

Vậy thì vết thương đó, gã mặt nước tương có trách nhiệm chữa trị.

「Heal!」

Thật ra không cần hét lên cũng được, nhưng đang có hứng nên tôi hô lên.

Đồng thời vết thương của Ethan lành lại chỉ trong vài tích tắc.

「C-Cái này là!?」

「Tôi sẽ yểm trợ!」

Mấy cảnh này, thoại càng ít càng tốt.

Thế mới ngầu.

「Cảm kích vô cùng!」

Từ đó về sau diễn ra rất nhanh.

Đám đàn ông tăng thêm khí thế, tiêu diệt lũ Orc. Dù quân số ít hơn một nửa so với địch, nhưng thao tác của họ rất thành thục. Cá nhân thì không biết thế nào, nhưng xét về tổng thể thì có khi còn vượt trội hơn cả team loạn giao ấy chứ.

***

Ngay sau khi tiêu diệt xong lũ Orc, đại diện đám đàn ông nói.

「Xét từ số lượng Orc xuất hiện, khả năng cao là có tổ của chúng ở gần đây.」

Ra vậy, nghe cũng có lý lắm.

Dù là quái vật thì cũng cần ngôi nhà để sinh sống qua ngày chứ. Chắc chắn là chúng đang ẩn náu trong không gian kiểu hang động, sống những ngày tháng bắt cóc con gái về và chịch choạc theo bản năng. Ghen tị với Orc quá đi mất. Tôi cũng muốn sinh ra làm Orc, chịch theo bản năng, rồi bị tiêu diệt và chết.

Chắc chắn sẽ sống những ngày hạnh phúc mà không phải e ngại nghĩa lý hay nhân tình thế thái.

「Khoan, khoan đã! Cái gì vậy chứ!」「Đúng thế! Các người bảo vùng này an toàn nên bọn tôi mới dựng làng ở đây mà!」「Đúng vậy! Đúng vậy!」「Tổ Orc là nghĩa làm sao!?」「Chả hiểu gì cả!」「Không thể tin được!」

Những lời chỉ trích từ phía phụ nữ.

Đáp lại, đại diện đám đàn ông cúi đầu thành thật trả lời.

「Xin lỗi. Các cô nói đúng.」

「Xin lỗi? Các người nghĩ xin lỗi là xong sao!?」

「Là do chúng tôi điều tra chưa kỹ. Thành thật xin lỗi. Cần phải đánh nhanh trước khi số lượng chúng tăng lên.」

Tiếp đó anh ta quay về phía chúng tôi, tiếp tục nói với vẻ hối lỗi.

「Xin lỗi Quý tộc-sama, xin hãy cho phép hủy bỏ bữa tiệc. Tôi định quay về làng tuyển chọn nhân sự để ngày mai lên đường.」

Một quyết định rất lý trí.

Tôi sẽ không ngăn cản đâu.

「Vâng, chuyện đó thì không sao nhưng mà...」

「Ngày mai!? Ngày mai là thế nào!?」「Đúng thế! Bọn tôi bị tấn công hôm nay đấy biết không!? Chẳng phải nên đi ngay bây giờ sao!?」「Lỡ đang ngủ mà bị tấn công thì làm thế nào!」「Đúng vậy! Đúng vậy!」

Chỉ là, có lẽ do bị tấn công nên trở nên nhạy cảm, tiếng chỉ trích từ phía phụ nữ liên tục vang lên.

Nghe vậy, ngay cả người đại diện cũng lộ vẻ khó xử.

「Không nhưng mà, trong tình huống chưa biết rõ số lượng địch, chỉ có chúng tôi đi thì...」

「Bọn tôi có nói gì khó khăn đâu!?」「Đúng thế! Chỉ đang chỉ ra điều bình thường một cách bình thường thôi mà!」「Tại sao chuyện cỏn con thế cũng không làm được vậy!」「Đàn ông bảo vệ phụ nữ là chuyện đương nhiên mà!」「Đúng vậy! Là chuyện thường! Chuyện thường!」「Cỡ này thì với đàn ông là chuyện bình thường!」

Quả nhiên tôi bắt đầu thấy tội nghiệp cho đám đàn ông rồi.

Vì vậy, lần này dự cảm gã trai xấu sẽ tỏa sáng đây.

Được rồi, phải thể hiện một chút ngầu lòi nào.

Tôi đã nghĩ vậy nhưng mà.

「Nếu là chuyện đó thì ta và anh ấy sẽ tiêu diệt chúng!」

Bị Ester-chan cướp lời ngay tức khắc.

Nhớ lại thì, a, cô ấy là kiểu con gái như vậy mà.

Con bitch này là một con bitch tràn đầy tình yêu và lòng dũng cảm.

「Q-Quý tộc-sama sao ạ?」

「Phải, đúng thế! Nếu bảo là gấp rút, thì chẳng phải nên tận dụng mọi thứ có thể sao? Quý tộc bảo vệ dân của mình, chẳng phải là lẽ đương nhiên ư? Ít nhất ta sẽ không làm vướng chân các ngươi đâu.」

「Không, nh-nhưng mà...」

Đại diện đám đàn ông nhìn gã mặt nước tương với vẻ mặt bối rối.

Anh là tùy tùng đúng không? Làm gì đó đi chứ, kiểu vậy.

Tuy nhiên, hừm hừm, làm gì có lý do nào để ngăn cản.

「Tôi hiểu sự lo lắng của các anh. Nhưng nhìn vậy thôi chứ cô gái này được coi là Dragon Slayer ở thủ đô Kalis đấy. Vài con Orc cỏn con thì khôngõ bõ bèn gì đâu.」

「Cái gì! D-Dragon Slayer sao ạ!?」

Mắt gã đại diện mở to kinh ngạc.

Bốn người kia cũng vậy.

Đám phụ nữ thì trong trạng thái "cái gì cơ?".

「Thấy sao? Chúng tôi có thể xuất phát ngay bây giờ.」

「N-Nếu là vậy thì thật vững tâm. Nhất định xin nhờ các ngài!」

Đám đàn ông cúi đầu mạnh đến mức suýt dập đầu xuống đất.

Không khí Goukon sớm tan biến, thay vào đó là thông báo nhận nhiệm vụ tiêu diệt Orc.

***

Chúng tôi tiến vào rừng dưới ánh sáng ma thuật soi đường.

Dù đã có dịp đi trong rừng lúc xảy ra chiến tranh, nhưng ban đêm thì quả là vất vả hơn nhiều. Tán cây rậm rạp trên đầu che khuất chút ánh sáng ít ỏi. Nếu không có phép thuật thì đúng là tối đen như mực.

Vì thế mà tôi thường xuyên bị trượt chân khi di chuyển.

Tất nhiên, chỉ có gã trai xấu thôi.

Suốt dọc đường cứ như vậy, nên sự quan tâm lo lắng của Ester-chan mỗi lần như thế lại khiến tim tôi đau nhói. Tuyệt nhiên không hề ngán ngẩm, cô ấy ghé sát mặt vào tôi, phả hơi thở vào mặt và nói những lời động viên. Người phụ nữ quá đỗi tuyệt vời. Tôi sắp yêu mất rồi. Nguy hiểm thật.

Cứ thế đi trong rừng một lúc.

Chúng tôi lần theo dấu vết lũ Orc xuất hiện trong làng theo chỉ dẫn của Luke. Là gã đàn ông đảm nhiệm vị trí tiền vệ cùng với người đại diện trong vụ lộn xộn vừa nãy. Nghe nói hắn có khả năng của Ranger (Kiểm lâm). Vì chúng tôi mù tịt mấy chuyện đó nên cứ ngoan ngoãn đi theo sau.

Thế rồi, sau khoảng nửa khắc hì hục đi bộ, chúng tôi đã đến đích. Là một hang động. Trên sườn núi nối liền với khu rừng, chúng tôi phát hiện ra một cái lỗ lớn ngoác miệng. Quy mô chắc khoảng hai mét mỗi chiều trên dưới trái phải.

「Chắc chắn là ở đây rồi.」

Loli Bitch lầm bầm.

Ở cửa hang, có thể xác nhận bóng dáng một cá thể đang nằm ngủ trên mặt đất.

Hắn định làm lính gác đấy chắc.

「Quý tộc-sama, chúng ta tấn công thế nào đây?」

Đại diện đám đàn ông hỏi.

Danh hiệu Dragon Slayer đang phát huy tác dụng.

Nếu vậy thì lần này hãy để Loli Bitch tỏa sáng.

「Xông thẳng vào từ chính diện!」

「Đã rõ.」

Kế hoạch được quyết định chỉ với một câu của Ester-chan.

Chà, chắc là ổn thôi.

Trừ khi có rồng ngủ sâu trong hang, chứ chúng tôi không có khả năng thua. Loli Bitch có thể sử dụng phép thuật kha khá, và dạo gần đây nhờ mấy vụ lùm xùm mà tôi cũng đã lên cấp. Orc thì không phải là đối thủ. Kể cả có con High Orc xuất hiện thì tôi cũng tự tin hạ gục được.

Hơn nữa còn có đám đàn ông đáng tin cậy đi cùng nữa mà.

「Vậy thì đi thôi.」

Bộ đôi Ester-chan và gã mặt nước tương bắt đầu công lược hang động.

***

Trong hang động xác nhận có khoảng vài chục con Orc.

Chúng tôi tiến lên trong khi thổi bay phần lớn bọn chúng bằng phép thuật của Ester-chan và gã mặt nước tương. May mắn là hang động có đường kính khá rộng, nên dù có phóng cầu lửa nhỏ thì cũng không bị sập.

Nhờ vậy mà dọc đường đi thế như chẻ tre.

Ngay khoảnh khắc nhìn thấy bóng dáng kẻ thù, phép thuật bay tới, đối phương còn chưa kịp lao về phía này đã ngã gục. Nhìn góc mặt nghiêng của Loli Bitch đang liều mạng phóng phép thuật như muốn cạnh tranh với gã mặt nước tương, không hiểu sao tôi thấy buồn cười và nảy sinh ham muốn cưỡng bức cô ấy vô cùng.

「Q-Quả không hổ danh là Dragon Slayer-dono...」

Nhờ thế mà đám đàn ông chẳng có đất diễn.

Họ chỉ biết đi theo sau chúng tôi với vẻ mặt cực kỳ muốn chiến đấu.

Không dừng bước giữa chừng, chúng tôi vừa đi vừa đá đít lũ Orc gặp phải. Việc hang động không có cấu trúc quá phức tạp cũng giúp ích nhiều. Gần như là một đường thẳng. Để đến đích thì không tốn quá nhiều thời gian.

Nơi cuối cùng chúng tôi đến là một không gian rộng khoảng một trăm tsubo (khoảng 330m2).

Tại đó có hơn mười con Orc.

Bên cạnh chúng là những người phụ nữ bị lột trần truồng.

Chúng đang làm gì thì không cần nói cũng biết.

「......」

Bõ công vất vả đi bộ đến đây.

Cảnh tượng tuyệt vời.

Tuyệt đỉnh.

Xứng đáng gọi là phần thưởng.

「L-Lên thôi!」

Hiệu lệnh từ Ester-chan vang lên.

Tuy muốn thưởng thức kỹ hơn một chút, nhưng không thể lờ đi hiệu lệnh để tiếp tục soi gái được. Hơn nữa đám đàn ông cũng đang thở phì phò lao theo sau Loli Bitch. Một khi đã thế thì, aaaa, lũ Orc không có cửa thắng.

Mọi người tranh nhau lao về phía lũ Orc, vung vũ khí của mình lên.

Gã mặt nước tương chuyển chủ lực từ cầu lửa sang phép hồi phục để hỗ trợ họ và Ester-chan, lui về yểm trợ cho cả nhóm. Vừa quan sát chiến cục, tôi vừa tận tình đi vòng quanh những cô gái bị thương.

Lũ Orc đã làm việc rất tốt.

Nhờ chúng mà tư liệu thẩm du tối nay đã được quyết định.

Tôi chữa trị cho từng cô gái một.

Có vẻ như lũ Orc định cư ở hang động này là những kẻ sành ăn khủng khiếp. Cô nào cô nấy đều trẻ trung xinh đẹp. Hơn nữa không chỉ con người, còn có đủ loại đa dạng như đầu mọc tai thú, mông mọc đuôi.

Nhờ vậy mà trong lúc chữa trị tôi luôn gặp khó khăn trong việc chọn vị trí đứng.

Những chiếc "cửa mình" mọng nước đẫm màu trắng đục, thật tuyệt vời làm sao.

Vì cứ mải mê ngắm nghía như vậy, nên khi chữa trị xong cho các cô gái, lũ Orc cũng đã hoàn toàn mất đi khí thế. Lũ Orc chết trận và máu bắn ra từ cơ thể chúng tạo thành những vũng đỏ khắp nơi. Mùi hôi thối cũng nồng nặc.

「Ổn cả rồi chứ?」

Mặc kệ điều đó, Ester-chan nói với phong thái cực kỳ ra dáng.

Ánh mắt cô ấy hướng về phía những người phụ nữ đang nép vào nhau.

「C-Cảm ơn mọi người ạ!」「Ano, ch-chúng tôi, được cứu rồi sao?」「Tuyệt quá...」「Cảm ơn ạ! Cảm ơn mọi người ạ! Chúng tôi được cứu rồi!」「Thật sự cảm ơn ạ! Hức... hu hu...」「Con chim của Orc to quá, cứ tưởng chết rồi chứ meo」「Hự, giết ta đi!」「Gâu gâu!」

Lời nói mỗi người một kiểu, nhưng nhìn chung đều có vẻ an tâm.

「Có biết còn ai bị bắt nữa không?」

「Không, t-tôi nghĩ chỉ có ở đây thôi ạ.」

Nhận được câu hỏi từ Ester-chan, một cô gái trả lời.

Cô gái trần như nhộng dùng hai tay che đi vùng kín đang mở to hoác, thật tuyệt vời. Theo từng cử động nhỏ, thứ nước nhờn tràn ra từ bên trong chảy xuống thật đẹp mắt. Khi kẻ không được yêu thương nhìn trộm qua khe ngón tay vào hang động xác thịt, hang động xác thịt cũng đang nhìn trộm lại hắn.

「Vậy sao. Thế thì mau chóng quay về thôi.」

Việc cần làm đã làm xong.

Giờ chỉ cần quay lại Làng Của Phụ Nữ và báo cáo thành quả.

Tuy nhiên, trước đề xuất của Ester-chan, một người phụ nữ hỏi.

「Ano, nh-nhưng mà, chúng tôi không còn nơi nào để về...」

Giọng nói yếu ớt vô cùng.

Có vẻ họ đang mang theo quá khứ đau buồn không ít.

Thử liếc nhìn những người khác, đa số đều có phản ứng tương tự. Cụp mắt xuống, giấu mặt đi. Tuy có vài ngoại lệ, nhưng phần lớn chắc là có vấn đề về xuất thân.

Có thể giống như đám đàn ông, họ bị bọn ở đây bắt được khi đang trên đường tị nạn. Hoặc có thể ngôi làng bị Orc phá hủy nằm ở gần đây. Chỉ xét về số lượng thì đông hơn nhóm gặp ở ngôi làng dạo trước.

「...Nếu vậy, có muốn đến làng của chúng tôi không?」

Đại diện Làng Của Đàn Ông nói với giọng điệu bình thản.

「Hả? Đ-Được sao ạ?」

「Nói là vậy chứ bọn tôi cũng là dân tị nạn. Làng thì cũng đang trong quá trình xây dựng thôi.」

「Không sao đâu ạ! Ano, ch-ch-chúng tôi, việc gì cũng làm! Vì thế xin hãy...」

Như chết đuối vớ được cọc, các cô gái ùa tới chỗ đám đàn ông.

Thật hả trời.

Gái trần truồng ùa tới tập thể, thật hả trời.

Tôi cũng muốn bị các cô gái trẻ khỏa thân ùa tới vây quanh.

Chết tiệt.

Quả nhiên thuộc tính "có nhà riêng" mạnh thật.

「Vậy thì, xuất phát nhanh lên nào! Thời gian là vàng bạc đấy!」

Bị thúc giục bởi tiếng gọi của Ester-chan, chúng tôi rời khỏi hang động.

***

Đám đàn ông đã hoàn thành công việc và trở về.

Đi bộ trong rừng đêm cùng những người phụ nữ gặp trong hang Orc. Khác với lúc đi, chuyến đi về vừa phải hộ tống các cô gái bước đi loạng choạng vất vả hơn tôi tưởng. Nhưng cá nhân tôi thấy vui như thể có thêm đồng đội.

Hơn hết là gái trần truồng đi trong rừng là tuyệt nhất.

Chuyến đi bộ đêm đầy rủi ro lộ hàng công khai khiến tôi vô cùng thỏa mãn.

Nếu ở thế giới cũ, chắc tốn vài trăm ngàn yên cho một giờ.

Tôi yêu thế giới này quá đi mất.

Những tiếng hét vang lên với tần suất vài phút một lần, do vấp phải rễ cây, hay bị lá cây cành cây cứa vào da, những tai nạn chảy máu nhỏ. Mỗi lần như vậy tôi lại đi đến, dùng phép hồi phục ở cự ly gần, có lẽ đây là niềm hạnh phúc nhất kể từ khi tôi đến thế giới này.

Vì vậy mà đám đàn ông cũng phải di chuyển trong trạng thái căng thẳng suốt dọc đường.

Chỉ một sai lầm nhỏ cũng dẫn đến vết thương lớn.

Khi về đến Làng Của Phụ Nữ thì đêm đã khuya khoắt. Hoàn toàn là nửa đêm rồi. Dù vậy, đám đàn ông vẫn không một lời than vãn, lẳng lặng hoàn thành vai trò của mình. Giờ mới nói thì hơi muộn, nhưng chắc họ không phải là người xấu đâu. Tôi cảm thấy vậy.

Tuy nhiên, đón tiếp họ lại là những lời lẽ cay nghiệt hơn tưởng tượng.

Đó là cuộc trao đổi tại cổng chính, chỗ hở của hàng rào bao quanh Làng Của Phụ Nữ.

「Đã tiêu diệt Orc rồi á? Thế thì đã sao nào!?」「Cái đó là chuyện đương nhiên còn gì!」「Đúng thế! Vốn dĩ là do phán đoán sai lầm của các người mà ra cả!」「Ra vẻ ta đây kể công, muốn được khen đến thế cơ à? A, ghê quá, ghê quá. Các người ghê thật đấy」「Mà này, cái gì thế kia? Đám đàn bà đó là sao?」「T-Trần truồng kìa!」

Hơn mười người phụ nữ trừng mắt nhìn chúng tôi vừa mới trở về.

Không một ngoại lệ, ai nấy đều có vẻ cực kỳ khó chịu.

「Đáng lẽ phải về sớm hơn chứ!」「Đúng thế! Bọn tôi đã thức đợi suốt đấy biết không!?」「Nghĩ đến việc Orc lại đến thì có ngủ cũng không yên được!」「Thử nghĩ cho người phải chờ đợi chút xem nào!」「Đúng vậy! Đúng vậy!」「Thức khuya hại da lắm đấy biết không!?」「Sáng ra còn phải chăm con nữa!」

Có thể đồng bạn trong làng cũng đã bị phệt rồi. Những điều họ than vãn không phải là không hiểu. Nhưng thế này thì quả thực tôi thấy thông cảm cho đám đàn ông. Họ đã trở về với bộ dạng lấm lem máu bùn.

Thế là Ester-chan có vẻ đã đứt dây thần kinh.

「...Này, các ngươi.」

Cô ấy xếch mắt lên, bước một bước về phía họ.

Biểu cảm cực kỳ nghiêm trọng.

「Ư...」

「Họ vì các ngươi mà đi vào rừng đêm khi chưa chuẩn bị gì tử tế đấy? Và họ đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ trở về. Vậy mà, các ngươi nãy giờ vẫn bình chân như vại trong làng, tại sao lại không thể nói được một lời tử tế nào vậy hả?」

Đáng sợ vãi.

Chắc là lần đầu tiên tôi thấy Ester-chan giận dữ đến thế.

「......」

Những người phụ nữ trong làng lập tức im bặt, quay mặt đi với vẻ không phục.

Tuy không nói gì đặc biệt, nhưng bên này cũng có vẻ đang khó ở.

Nhưng sự chênh lệch thân phận tuyệt đối giữa quý tộc và thường dân đã khiến họ phải ngậm miệng.

Sự im lặng kéo dài một lúc.

Người phá vỡ bầu không khí là đại diện Làng Của Đàn Ông.

「...Thành thật xin lỗi vì đã làm phiền đến Quý tộc-sama.」

「Các ngươi chẳng làm gì sai cả. Ít nhất trong phạm vi ta nhìn thấy, hành động của các ngươi xứng đáng được khen ngợi chứ tuyệt đối không có chỗ nào để người khác chê bai cả.」

「Q-Quý tộc-sama! Đó là do đám đàn ông đó muốn thể hiện trước mặt Quý tộc-sama...」

「Im lặng!」

Đã thế này thì Loli Bitch đáng sợ lắm đấy.

Nên gã trai xấu cũng im lặng cho lành.

Thế là ý thức của các cô gái chuyển mũi dùi sang đám đàn ông.

「N-Này, không phải các người đã nói dối Quý tộc-sama đấy chứ!? Giải thích rõ ràng xem nào!」「Đúng thế! Bọn tôi đã đợi suốt đấy? Không ngủ đến tận giờ này!」「Lo lắng không biết khi nào Orc lại tấn công, đứng ngồi không yên đấy!」「Một lời cảm ơn cũng được chứ sao!?」「Đúng vậy! Đúng vậy!」

Có vẻ như muốn được yểm trợ.

Thế là, đến lúc này đám đàn ông mới bắt đầu hành động.

「...Mấy năm gần đây, tỷ lệ sinh giảm đáng kể.」

Đại diện Làng Của Đàn Ông mở lời.

Ngược lại, những người ở Làng Của Phụ Nữ lộ vẻ mặt kiểu "cái gì cơ?".

Xác nhận phản ứng đó, đám đàn ông nhìn nhau và khẽ gật đầu. Lũ khốn này, nói chuyện ít thật đấy. Giao tiếp bằng mắt luôn rồi.

Bốn người kia ngoài đại diện, trừ khi được yêu cầu thì tuyệt nhiên không mở miệng.

Ngầu bá cháy.

Sau vài giây xác nhận, người đàm phán tiếp tục nói.

「Cứ thế này thì không thể duy trì khu định cư được. Các cô chắc cũng có nhiều suy nghĩ. Nhưng chúng tôi muốn ưu tiên đại cục, sự tồn vong của ngôi làng. Vì vậy, chúng tôi định đưa ra một quyết định. Quyết định này khá đơn phương, nhưng nghĩ đến việc duy trì ngôi làng trong tương lai, thì đây là điều tuyệt đối cần thiết.」

Anh ta quay gót tại chỗ, hướng về phía những cô gái trần truồng đang đứng phía sau.

「Liệu các cô có thể về làng của chúng tôi làm vợ không?」

Đó là một đề xuất tiến thêm một bước so với những gì đã nói ở hang Orc.

Vợ, là vợ đấy.

Không phải từ ngữ có thể nói ra dễ dàng vậy đâu.

Nhẫn đính hôn còn chưa chuẩn bị.

Thế mà, như một lẽ đương nhiên, các cô gái gật đầu đồng ý.

「Em sẽ cố gắng ạ! C-Cái gì em cũng làm!」「X-X-Xin hãy chiếu cố cho em ạ!」「Ano, e-em cũng xin nhờ cậy...」「Em nữa! Em cũng xin nhờ ạ! Việc gì em cũng làm!」「Không làm vợ mà làm thiếp cũng được ạ, xin trăm sự nhờ các anh!」「Chim người thích hơn chim Orc meo」「Hự, cưới ta đi!」「Gâu gâu!」

Phải nói là họ đang vui mừng khôn xiết.

Trong khi đó, những người to tiếng phản đối lại là người của Làng Của Phụ Nữ.

「N-Này! Thế là nghĩa làm sao!?」「Chẳng lẽ, các người định chọn lũ bán nhân dơ bẩn đằng kia sao!?」「Thích gái trẻ đến thế cơ à!? Đồ biến thái!」「Định bỏ rơi người phụ nữ của mình sao!? Như thế mà là đàn ông à, đồ tồi tệ!?」「Không thể tin nổi! Sao lại có gã đàn ông tồi tệ đến thế chứ!」「Định vứt bỏ vợ mình sao!? Còn con cái thì tính thế nào!?」「Đúng vậy! Đúng vậy!」

Giọng điệu lớn tiếng khẳng định của họ có vẻ hơi hoảng hốt. Tất cả cũng là do sự hiện diện của những cô gái bên cạnh đám đàn ông. Dân Làng Của Phụ Nữ không biết sự tình chỉ biết bối rối. Tiếng chỉ trích càng thêm dữ dội.

Tuy nhiên, mặc kệ lời kêu ca của họ, trong lúc đó, những cô gái trần truồng vẫn khao khát đám đàn ông. Tiếng "em nữa, em nữa" vang lên, cuối cùng phát triển thành tình trạng họ vây quanh đám đàn ông. Kết quả là các cô gái, không một ngoại lệ, đều gật đầu.

「Cảm ơn. Hơi gấp gáp nhưng mời các cô đến làng của chúng tôi.」

Chứng kiến chuỗi sự việc, khuôn mặt đám đàn ông thoáng hiện nụ cười.

Có vẻ như họ vui lắm. Trước đây họ cũng cười nhiều lần rồi. Nhưng thành thật thế này thì là lần đầu tiên. Không phải nụ cười xã giao, mà là nụ cười rất tự nhiên. Chắc là vui từ tận đáy lòng.

「Quý tộc-sama, xin cảm ơn rất nhiều. Chúng tôi sẽ cùng các cô ấy trở về làng.」

「Ừ, thế là tốt nhất đấy!」

Đám đàn ông cúi đầu chào Ester-chan rồi quay gót.

Các cô gái trần truồng cũng quay lại đi theo họ.

Loli Bitch nhìn cảnh đó với vẻ hài lòng.

Khuôn mặt như thể vừa hoàn thành xong một công việc lớn.

Mặt khác, những người dân Làng Của Phụ Nữ tụ tập ở đó hét lên như tiếng kêu thảm thiết. Ngay khi đám đàn ông bước đi để rút lui, tiếng xôn xao bắt đầu nổi lên khắp nơi. Có vẻ phản ứng của họ nằm ngoài dự đoán của các bà cô này.

「N-Này! Đứng lại đó!」

Trong số đó, một giọng nói cực kỳ gay gắt vang lên khắp vùng.

Gương mặt quen thuộc, là người phụ nữ tự xưng là đại diện của ngôi làng.

Mọi sự chú ý đều dồn về phía bà ta.

Giữa tâm điểm đó, bà ta hét vào mặt đám đàn ông.

「Nếu đã nói đến thế, thì t-tôi cảm ơn cũng được chứ gì!?」

Lần đầu tiên thấy kiểu Tsundere (ngoài lạnh trong nóng) mà chẳng thấy vui tí nào thế này.

「......」

Điều này khiến ngay cả chính chủ Ester-chan cũng cạn lời.

Chỉ biết nganga nhiên nhìn người phụ nữ đang thở hồng hộc với khuôn mặt như ác quỷ kia.

***

Sau khi quay lại Làng Của Đàn Ông, cuối cùng tôi cũng hiểu rõ sự tình.

Lấy chuyện tỷ lệ sinh đẻ làm đầu mối, tôi đã hỏi han đủ điều. Thế là, tôi đã moi được kha khá thông tin từ đám đàn ông vốn kiệm lời này. Kết quả là ngọn ngành cuộc náo loạn xoay quanh hai ngôi làng mang đậm tính con người và cảm xúc.

Theo lời họ, vốn dĩ các bà vợ đều là người phụ nữ tốt.

Tuy nhiên, có một giai đoạn số gia đình bị vợ từ chối chuyện chăn gối tăng lên.

Chuyện này kéo dài khoảng vài năm, trong lúc đó chịu ảnh hưởng của cuộc xung đột giữa Đế quốc Penny và Cộng hòa Pusi, họ trở thành dân tị nạn. Cộng thêm việc trước đó họ sống khá sung túc ở làng cũ, nên cuộc sống của người dân thay đổi hoàn toàn.

Từ đó quan hệ nam nữ trở nên xấu đi nghiêm trọng.

Cuối cùng bị yêu cầu ly thân, giống như đi công tác một mình, đám đàn ông quyết định di cư đến ngôi làng mới. Dù vậy, với danh nghĩa vì con cái, họ vẫn mang lương thực đến đều đặn, nói tóm lại là chuyện đó đó.

Kiểu như một phần ba đàn ông Nhật Bản là... ấy mà.

「...Thật xấu hổ khi phơi bày chuyện trong nhà ra.」

Tại một căn phòng trong tòa nhà khá lớn ở Làng Của Đàn Ông.

Đại diện đám đàn ông cúi đầu trước chúng tôi.

Cũng giống như Làng Của Phụ Nữ, sàn nhà lát gỗ và có thiết kế kiểu bếp lò. Chuyện ngôi làng bên kia vốn do đám đàn ông xây dựng có vẻ không phải là nói khoác. Chúng tôi ngồi xuống những tấm đệm giống như đan từ dây leo và trò chuyện.

Ở đây chỉ có người đại diện, Ester-chan và tôi.

「Ta lờ mờ đoán ra rồi nên không cần bận tâm đâu.」

「V-Vậy sao ạ?」

「Ta cũng là phụ nữ, nên ta hiểu phụ nữ nghĩ gì mà.」

「...Thành thật xin lỗi.」

Đến đây mới lần đầu tiên đề cập đến Làng Của Phụ Nữ.

「Thú thật, đám phụ nữ ở làng kia không tốt. Tuy nhiên, các ngươi cũng nên cư xử đàn ông hơn một chút. Đàn ông không chỉ biết cung phụng phụ nữ đâu. Chẳng phải vợ chồng là phải hỗ trợ, động viên lẫn nhau sao?」

「Quý tộc-sama nói rất đúng ạ.」

「Ta nghĩ con người nếu cứ được đối xử dịu dàng mãi thì sẽ có lúc đánh mất chính mình. Ta đã được anh ấy dạy cho điều đó. Đó là điều rất quan trọng. Con người biết quan tâm đến người khác mới có thể giữ mình đúng đắn được.」

Liếc nhìn, Ester-chan ném cho tôi một ánh mắt.

Tôi không nhớ là đã thuyết giáo điều đó đâu nhé.

Tuy nhiên, nếu có cơ hội buộc phải nói, tôi rất muốn khẳng định mạnh mẽ rằng con người nếu qua tuổi ba mươi mà vẫn còn zin thì sẽ là sinh vật đánh mất chính mình.

Con người làm tình với người khác mới có thể giữ mình đúng đắn được.

「Từ nay tôi sẽ sống mà không quên những điều học được từ Quý tộc-sama.」

「Thế là tốt.」

Nghe câu trả lời của người đàn ông, Ester-chan tỏ vẻ hài lòng.

Có lẽ bị nụ cười của cô ấy tác động, người đàn ông buột miệng nói.

「Tôi định để vài ngày nữa rồi đi đón đám phụ nữ về.」

「...Ổn chứ?」

「Ổn mà. Tôi sẽ lấy lại mối quan hệ như xưa cho xem.」

「Vậy sao? Thế thì tốt rồi. Cố gắng lên.」

「Vâng.」

Thật hả trời.

Trải qua diễn biến như ly hôn tuổi xế chiều thế kia, mà vẫn định vài ngày nữa đi đón về, trái tim cứng rắn đến mức nào vậy. Cách cư xử của đám đàn ông ở đây đối với phụ nữ, chắc không phải ở mức độ dịu dàng hay có bản lĩnh nữa rồi.

「Chà, vậy chúng ta xin phép nhé.」

Người đàn ông gật đầu, Ester-chan đứng dậy.

「Vâng.」

Tuy có nhiều chỗ muốn "bóc phốt", nhưng tôi ngoan ngoãn đáp lại và đứng lên.

Chúng tôi cũng là những người đang vội.

「Lần này cảm ơn các ngài rất nhiều vì mọi chuyện. Ơn huệ này chúng tôi tuyệt đối không quên.」

Người đàn ông cũng đứng dậy cúi đầu thật sâu.

Tôi khẽ cúi đầu đáp lễ, rồi trai tân và bitch lại trở thành người của bầu trời.

***

Bầu trời đêm, tôi ôm Ester-chan bay đi.

Tư thế vẫn là bế công chúa theo yêu cầu tha thiết của chính chủ. Có lẽ do hoạt động dưới mặt đất ít nhiều nên cô ấy đổ mồ hôi. Mùi hương nồng nàn hơn bình thường tấn công trực diện vào phần dưới của trai tân. Mùi hương ngọt ngào thật sự không chịu nổi.

Hàng xài rồi mà sao thơm thế không biết.

Sophia-chan thì dạo gần đây dần trở nên có cảm giác hơi ấy ấy rồi.

「Đám đàn ông đó, chắc chắn sẽ lặp lại cho xem.」

Nhìn lên bầu trời đêm, Ester-chan lẩm bẩm thì thầm.

「Nghĩa là sao?」

「Vì họ là những người ưu tú, nên chừng nào còn chôn chân trong cái khung nhỏ hẹp là ngôi làng, sự dư dả mà họ có sẽ chiều hư những người thân cận đến vô tận. Ví dụ như trẻ con, phụ nữ, hay người già chẳng hạn.」

「Ra vậy.」

「Hạnh phúc của họ, nếu không có thân phận cao hơn một chút thì không thể phát huy được.」

「Có lẽ đúng là như vậy.」

「Đàn ông dùng phụ nữ, phụ nữ dùng đàn ông. Mối quan hệ nam nữ, chẳng phải quan hệ dựa dẫm lẫn nhau mới là quan trọng nhất sao? Ta nghĩ mối quan hệ có thể giao phó lưng cho nhau mới thực sự là vợ chồng.」

「Ester-san nói nghe thuyết phục thật đấy.」

「Ư...」

Thấy tôi thành thật khâm phục, mặt Loli Bitch đỏ bừng ngay lập tức.

Góc mặt nghiêng lạnh lùng lúc trước biến mất, thay vào đó là vẻ e thẹn.

Muốn nhìn cái trước thêm chút nữa ghê.

「V-V-Vì thế nên, anh nên dùng em nhiều hơn nữa đi! Ban ngày thì, a-ano, v-vẫn còn thiếu sót sức lực, nhưng mà, đ-đ-đêm đến thì! Chủ yếu là ban đêm ấy! Lúc đó em nghĩ mình cũng có thể làm anh vui sướng được! Em muốn bị dùng thật mãnh liệt! Thật mãnh liệt!」

「......」

Uổng công nãy giờ đang ngầu, đúng là con bitch hết thuốc chữa.

「Ester-san, hướng trước mặt thấy nơi thoáng đãng rồi...」

「Hả? ...A, thật kìa! Th-Thấy rồi kìa!」

「Đằng kia là?」

「Vâng, Thảo nguyên Ragius nằm ngay khi ra khỏi khu rừng này! Từ chỗ đó!」

「Ra là vậy.」

Có vẻ như đích đến đã gần kề.

Cuối cùng lãnh địa của chúng ta đã hiện ra rồi.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!