Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 8 - Bỉ Ngạn Hoa

Chương 11 - Tính Mạng Nguy Kịch

0 Bình luận - Độ dài: 2,429 từ - Cập nhật:

Trên chiến trường cổ đại hoang vu, khắp nơi giăng đầy sương máu và oán niệm, bầu trời đêm sâu thẳm hắt lên một vầng sáng đỏ xa xăm.

Yêu hồ khổng lồ cuộn tròn ở đó, đôi mắt dường như sắp không mở ra nổi. Nó tựa như một ngọn núi uốn lượn, bộ lông không ngừng run rẩy như một khu rừng cây vàng úa trong gió lốc.

Cửu Vĩ Yêu Hồ đột nhiên hóa thành một làn khói che trời lấp trăng.

Một lúc sau, làn khói đó dần tan đi.

Yêu hồ dài ngàn mét đã biến mất.

Ở trung tâm chiến trường, nằm đó một người phụ nữ xinh đẹp với quần áo rách nát, mái tóc dài màu tro trắng xõa tung. Chín chiếc đuôi dài của bà trải phẳng sau lưng, đôi tai dài lấp ló sau mái tóc. Đôi mắt bà nhắm nghiền, vạt áo hé mở để lộ lồng ngực đầy đặn không ngừng phập phồng, thở hổn hển.

“Kimiko-sama!”

Lily và Uesugi Rei, Kagura từ xa chạy tới, lập tức lao đến.

Lily ôm lấy Kimiko, để bà dựa vào lòng mình. Nhưng Kimiko chỉ khẽ nhíu mày, sắc mặt trắng bệch, toàn thân đầy vết thương, hơi thở gấp gáp nhưng cực kỳ không ổn định.

Lily có thể cảm nhận được mạch đập của bà vô cùng yếu ớt và rối loạn.

Lily cố gắng lay tỉnh Kimiko, nhưng bà không hề tỉnh lại.

Uesugi Rei có biết một chút y thuật, cô vừa bắt mạch cho Kimiko, vừa đưa tay vào trong vạt áo, đặt lên ngực bà để cảm nhận nhịp tim.

“Bà ấy bị thương rất nặng, tính mạng đang nguy kịch!” Uesugi Rei lo lắng nói, “Chúng ta phải nhanh chóng trở về Nasuno!”

“Kimiko-sama…” Lòng Lily vô cùng lo lắng.

Cô không dám trì hoãn thêm nữa, triệu hồi một con chim lớn, ôm lấy Kimiko, cùng Kagura lên lưng chim, bay về Nasuno trước. Uesugi Rei cưỡi Nioh, cũng không chậm hơn bao nhiêu.

Trên đường trở về dinh thự ở Nasuno, Lily đã dùng Magatama sinh mệnh cho Kimiko, nhưng đối với một người có thực lực như Kimiko, Magatama sinh mệnh có tác dụng rất hạn chế.

Thậm chí ngay cả những vết thương đó cũng khó lòng chữa lành. Đó đều là những vết thương do Khuyển Truy cắn xé, khó chữa lành hơn vết thương đao kiếm thông thường rất nhiều.

Trở về dinh thự trên núi Nasuno, Lily lập tức bảo Natsu đi tìm người có y thuật cao siêu nhất trong làng.

Chỉ là…

“Kimiko Đại nhân… chính bà ấy, là y giả xuất thần nhập hóa nhất ở Nasuno này rồi… Các y giả khác, so với bà ấy kém quá xa. Kimiko Đại nhân không tỉnh lại, chúng tôi căn bản không biết phải chữa trị cho một tồn tại như bà ấy như thế nào.” Natsu rầu rĩ nói.

Một nữ Âm Dương Sư hồ yêu tóc lam, mắt một mí nói: “Cảnh giới của Kimiko Đại nhân quá cao, vết thương của bà ấy, cho dù chỉ là một vết thương ngoài da, nếu là cường giả Ngọc Tọa cũng sẽ mất mạng trong nháy mắt. Chúng tôi cũng rất muốn cứu Kimiko Đại nhân,… nhưng chúng tôi thật sự bất lực, cũng tuyệt đối không dám làm bừa…”

“…Phải làm sao đây…” Lily vô cùng sốt ruột. Tuy trận chiến này năm mươi vạn quân thảo phạt đã tổn thất hơn nửa, nhưng Kimiko lại bị thương nặng đến vậy, hôn mê không tỉnh.

Ở đây, người duy nhất có thể chữa trị vết thương cho Kimiko, lại chính là bản thân bà. Nếu bà tỉnh lại, còn có thể dùng các loại thủ đoạn, bào chế các loại linh dược để tự chữa trị. Nhưng nếu không chữa trị cho bà, bà biết đến khi nào mới có thể tỉnh lại.

Tuy Uesugi Rei có biết một chút y thuật, nhưng còn không bằng vị Âm Dương Sư hồ yêu ở Nasuno kia. Tuy nhìn ra tình trạng của Kimiko cực kỳ nguy hiểm, nhưng căn bản là bó tay không có cách nào.

“Kimiko-sama…” Lily nắm chặt tay Kimiko, lo lắng tột độ. Tuy cô cảm thấy, một đại yêu ma ngàn năm, sức sống cũng cực kỳ mạnh mẽ, nhưng những con Khuyển Truy đó thực sự quá ác độc! Kimiko-sama bị thương quá nặng!

Suốt cả một đêm, Kimiko không hề tỉnh lại. Toàn thân bà nóng ran, mạch đập ngày càng yếu, hơi thở run rẩy lại ngày một dồn dập, tình trạng dường như càng thêm tồi tệ.

Nhưng Lily, lại không thể làm được gì!

Cô kéo tay Uesugi Rei: “Chị Uesugi, ở đâu có y giả, y giả có y thuật cao nhất? Kimiko-sama cứ thế này, e rằng tính mạng sẽ nguy kịch!”

“…Xin lỗi, chị cũng bất lực…” Uesugi Rei nắm chặt tay Lily, bất đắc dĩ lắc đầu.

Phải làm sao đây? Lily hoàn toàn không có cách nào.

Cứ ngồi canh giữ thế này, cũng chẳng ích gì!

Lily không kìm được lấy ra viên truyền âm châu. Nhưng, không có Kimiko thi triển pháp thuật hỗ trợ, cô không thể ở Nasuno mà xem được tình hình bên phía Ayaka.

Bên này Kimiko trọng thương tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, bên kia Ayaka bị thế lực tà ác ở kinh thành vây công, không biết lúc nào sẽ thất thủ.

Trong lòng Lily hiểu rõ, lúc này, cô ở đây bầu bạn với Kimiko cũng không giúp được gì cho bà, cô nên lập tức lên đường trở về Heian-kyō. Tuy với thực lực của một mình cô, trở về cũng có thể chỉ là tự chui đầu vào lưới.

Hơn nữa, Lily thực sự không nỡ nhìn bộ dạng thê thảm này của Kimiko mà rời đi.

Mà bên phía Ayaka, mỗi một giây trì hoãn, lại thêm một phần nguy hiểm!

Đúng lúc này, bên ngoài một nữ hồ yêu đi đến cửa nói: “Thưa các vị, ở làng Nasuno, có một người lạ đến, tự xưng muốn gặp Kimiko Đại nhân.”

Natsu nói: “Tình hình của Kimiko Đại nhân cô cũng thấy rồi, làm sao có thể gặp người ngoài? Không gặp. Đó là ai vậy? Các cô phải cẩn thận đề phòng.”

Nữ hồ yêu đó nói: “Người đó tự xưng, có thể chữa được vết thương của Kimiko Đại nhân.”

“Cái gì!?” Lily và mọi người đều kinh ngạc.

Trận chiến kinh thiên giữa Tamamo-no-Mae và năm mươi vạn đại quân, mới chỉ vừa hạ màn chưa đầy một ngày.

Đương nhiên, động tĩnh lớn như vậy, bị cả thiên hạ biết đến cũng là điều tất yếu. Chỉ là, người này biết tin nhanh như vậy, tuyệt đối không phải người tầm thường.

Nếu không phải là một y giả thực sự tài giỏi có thủ đoạn phi thường, thì chính là một kẻ địch đáng sợ!

Lily đứng dậy: “Tôi đi gặp cô ấy trước.”

“Lily…” Uesugi Rei lo lắng nói.

“Nếu thực sự là cường giả tuyệt thế đến tấn công lúc này, cứ trực tiếp xông lên là được, không cần phải phiền phức như vậy. Lỡ như thực sự là một y giả tài giỏi thì sao? Em sẽ đi xem trước đã. Chị Uesugi, tuy đại quân triều đình đã đại bại, nhưng khó đảm bảo vẫn còn những kẻ đánh lén lẻ tẻ, xin chị hãy bảo vệ tốt cho Kimiko-sama.”

“Ừm, em yên tâm.” Uesugi Rei gật đầu.

Lúc này, trời đã dần sáng.

Lily đi theo nữ hồ yêu đó, đến ngã ba con đường từ làng Nasuno thông ra ngọn núi sau này. Chỉ thấy, dưới bóng một khu rừng cây cổ thụ, đứng đó một người phụ nữ đội nón tre có mạng che mặt màu đen, mặc một bộ tomesode lộng lẫy có hoa văn màu vàng trên nền đen.

Người phụ nữ đó, đứng dưới bóng cây trong ánh nắng ban mai, mang lại cho người ta một cảm giác tĩnh lặng như ảnh, dịu dàng như sương mai.

Không cảm nhận được chiều sâu thực lực của cô ấy?

Lily giật mình… Nếu không phải là cao thủ tuyệt thế, vậy thì cô ấy có một thủ đoạn che giấu thực lực không thể tưởng tượng nổi đến mức ngay cả mình cũng không nhìn thấu.

Lily cảnh giác tiến về phía trước, dưới sự dẫn dắt của nữ hồ yêu, đến bên cạnh người phụ nữ đó. Vóc dáng của người phụ nữ này cũng rất cao, tương đương với mình, nhưng nhìn dáng người, có vẻ đầy đặn trưởng thành hơn một chút.

Tuy đeo mạng che mặt, nhưng nhìn qua lớp mạng đen, có thể lờ mờ thấy được đường nét, hẳn cũng là một tuyệt thế mỹ nhân.

Một đại mỹ nhân có khí chất như thiên nữ thế này, chắc không phải người xấu đâu nhỉ? (Bro thật sự đánh giá…)

Đến nước này, Lily cũng chỉ có thể tự an ủi mình như vậy. Đương nhiên, trong lòng cô vẫn giữ đủ sự cảnh giác.

Nhìn trang phục của cô ấy, loại tomesode này theo lễ nghi của vương triều Heian mà nói, hẳn là trang phục của phụ nữ đã có chồng.

“Vị phu nhân này, không biết người đến Nasuno có việc gì ạ?” Lily cung kính hành lễ nói.

Người phụ nữ đó thấy Lily cũng không hề tháo nón. Nhìn cử chỉ trang phục của cô, không giống hạng người vô lễ, hiển nhiên là không muốn để lộ thân phận.

Cô ấy cất tiếng, giọng nói cũng rất hay, chỉ là trong sự du dương đó, dường như có pha chút ưu thương.

“Cô, là tiểu thư Lily phải không? Người trong truyền thuyết, là mỹ nhân đệ nhất thiên hạ đương thời.”

“A!?” Lily kinh ngạc, “Người, tại sao người lại nhận ra tôi? Nhưng tôi không phải mỹ nhân đệ nhất gì cả, chỉ là một cô gái bình thường mà thôi.”

“Hề hề, chuyện này để sau hãy nói. Tiểu thư Lily, tình thế nguy cấp như vậy, cô đừng khách sáo nữa, đưa tôi đi xem vết thương của Kimiko đi.” Người phụ nữ đó nói.

“A?… Xin lỗi, phu nhân, người rốt cuộc là ai? Tha thứ cho tôi không thể cứ vậy mà đưa một vị phu nhân không muốn lộ mặt thật đi gặp Kimiko-sama được.”

Người phụ nữ sau lớp mạng che mặt khẽ cười, “Tiểu thư Lily, giữa cô và tôi, nói ra cũng có một mối duyên nợ phức tạp đó. Nhưng bây giờ không phải là lúc nói những chuyện này. Tôi là Shinsenen, tôi có thể, biết cách cứu chữa cho Tamamo-no-Mae. Nhưng nếu tiểu thư Lily thực sự không tin tôi, vậy thì… bây giờ tôi rời đi là được.”

Nói rồi, người phụ nữ tự xưng là Shinsenen đó, quay người định đi. Nhìn từ phía sau, vòng eo của cô thon thả, đường cong hông cũng toát lên vẻ quyến rũ thanh lịch mà phong tình của một thiếu phụ.

“Đợi, đợi đã.”

Người phụ nữ đó quay người lại, Lily cúi đầu thật sâu xin lỗi bà.

Lily không còn lựa chọn nào khác, cứ thế này Kimiko-sama có thể thực sự nguy hiểm đến tính mạng, cũng chỉ có thể mạo hiểm tin tưởng bà ấy.

Phu nhân Shinsenen theo Lily đến dinh thự của Tamamo-no-Mae. Natsu cũng vô cùng cảnh giác với người phụ nữ này. Là một bakeneko, sự nhạy bén phi thường của cô tuy không nhìn thấu được thực lực của Shinsenen, nhưng lại cảm thấy một sự bất an khó tả.

Nhưng dưới sự kiên quyết của Lily, cộng thêm việc quả thực không còn cách nào khác, cuối cùng mọi người vẫn đồng ý để bà vào phòng của Kimiko, xem xét vết thương của bà.

Shinsenen cho dù đã quỳ ngồi bên cạnh Kimiko đang nằm trong phòng, kiểm tra vết thương cho bà, vẫn không hề cởi nón có mạng che.

Bà chỉ đặt tay lên cổ tay của Kimiko, lại quan sát sắc mặt một hồi, giọng nói có chút nghiêm trọng: “Tiểu thư Lily, phu nhân Kimiko bị thương rất nặng, nếu không được chữa trị thỏa đáng, e rằng cho dù là yêu hồ ngàn năm, cũng có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”

Trong lòng Lily đau nhói, quả nhiên, Kimiko-sama bị thương nặng đến vậy!

Mà tất cả những chuyện này, nguyên nhân, vẫn là vì mình…

“Phu nhân Shinsenen, cầu xin người hãy cứu Kimiko-sama! Người cần gì, Lily đều sẽ làm mọi cách có thể để đưa cho người.” Lily lập tức quỳ lạy Shinsenen.

Uesugi Rei, Natsu ở bên cạnh cũng cùng nhau quỳ lạy.

Nhưng Shinsenen lại lắc đầu: “Không ngờ… vết thương của phu nhân Kimiko, vượt ngoài sức tưởng tượng của tôi. Nếu không phải bà ấy có tu vi của yêu hồ ngàn năm và sức sống phi thường của yêu thú thượng cổ, đổi lại là bất kỳ ai khác ở vương triều Heian này, e rằng đã sớm chết rồi. Vết thương nghiêm trọng như vậy, cho dù là… tôi, cũng không thể chữa khỏi. Thực sự là… xin lỗi.”

“Cái gì!?” Lily cảm thấy trời đất tối sầm, “Sao, sao lại có thể như vậy? Phu nhân Shinsenen, không phải người chuyên trình đến đây để chữa thương cho Kimiko-sama sao? Người thần thông quảng đại, biết nhiều như vậy, lẽ nào thật sự không có cách nào sao?”

Lily sắp khóc đến nơi.

“Tiểu thư Lily, cô đừng vội. Nghe tôi nói… Trong thiên hạ ngày nay, nếu luận về y thuật, tôi Shinsenen, Âm Dương Sư đệ nhất thiên hạ của Heian-kyō là Fujiwara no Ayaka, và vị thần tanuki Mita trong truyền thuyết, có thể coi là ngang hàng ở đỉnh cao y thuật của thiên hạ. Chỉ là, thực lực của phu nhân Kimiko, đã có thể nói là siêu việt thiên hạ. Vết thương của bà ấy, cũng đã không còn là thứ mà trần gian có thể chữa trị được nữa… Tiểu thư Lily, nhưng cô cũng đừng quá lo lắng. Tuy tôi không thể chữa trị tận gốc, nhưng, tạm thời ổn định vết thương của phu nhân Kimiko, thì vẫn có thể làm được.”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận