• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 6: Thần Tượng Giả [ĐANG TIẾN HÀNH]

Chương 118: Thần Tượng Giả, Bị Phát Hiện

0 Bình luận - Độ dài: 1,984 từ - Cập nhật:

“Hở……?”

Mắt tôi trở nên dịu dàng hơn.

Lông mày tôi mỏng hơn.

Và tóc tôi trở nên đen tuyền.

“Khuôn mặt của Yume-chan……?”

Khuôn mặt tôi từng được gọi là [Bình thường] và [Mộc mạc] đã trở thành [Dễ thương].

Đó là sự thức tỉnh của một khả năng được Chúa ban tặng, Gift của tôi.

Khi tôi cố tưởng tượng khuôn mặt của một người mẫu trong tạp chí của mẹ, khuôn mặt tôi biến thành khuôn mặt của người mẫu đó và cơ thể tôi trở nên cao hơn.

“Wow…….thì ra đây là sức mạnh của Gift…….”

Sức mạnh phi thường này.

Một số người gọi nó là biểu tượng của hạnh phúc.

Một số người gọi nó là dấu hiệu của sự bất hạnh.

Đối với tôi, Gift đã trở thành [Biểu tượng của Hạnh phúc].

“Mẹ ơi! Bà ơi! Con có thể sử dụng Gift!”

Tôi muốn khoe khoang.

Rốt cuộc thì tôi cũng có được khuôn mặt xinh đẹp như vậy.

Tôi muốn họ thấy Gift của mình nên tôi chạy đến chỗ họ trong tâm trạng phấn chấn.

“G, Gift ư……..Tại sao, Seiko……….”

Tuy nhiên, phản ứng đầu tiên của mẹ là sợ hãi.

Tại sao?

Đây là một sức mạnh tuyệt vời đúng không?

“…….Mẹ xin lỗi. M, mẹ không thể…….”

Mẹ bắt đầu khóc và nhốt mình trong phòng.

Tôi ở lại một mình với bà ngoại trong phòng khách.

Bà nhìn tôi và thở dài ngao ngán.

Tôi có thể thấy sự tuyệt vọng trong mắt bà.

“Seiko, mẹ con, mẹ ruột của con đã bị một con quỷ giết……, mẹ con đã bị Gift của cha con giết hại.”

“Hở……?”

“Gift của hắn là khả năng [Buộc Người Khác Tự Tử]. Hắn đã giết ba người bằng Gift đó……..Cha con là Gift Holder đầu tiên phạm tội giết người. Chuyện xảy ra ngay sau khi Gift được công khai nên cả nước đã che đậy. Họ không muốn sự thật rằng Gift đã được sử dụng để giết người bị lộ ra ngoài. Đó là lý do tại sao cha con đã bị tuyên án tử hình một cách bí mật.”

“…………”

Cha tôi là Gift Holder.

Ông ấy là kẻ sát nhân.

Tôi hiểu rồi. Vậy là khuôn mặt tôi trông giống như của một kẻ giết người.

Nhưng điều đó không quan trọng.

Gift của tôi chỉ có thể thay đổi khuôn mặt và chiều cao của tôi.

Đó không phải là một năng lực nguy hiểm có thể gây hại cho bất kỳ ai.

Cha tôi là cha tôi.

Và tôi là tôi.

Không có lý do gì để tôi không sử dụng Gift của mình.

"Ngoài ra, Seiko, con có một người anh trai có quan hệ huyết thống với mình.”

"Anh trai... của con?”

Thật sao……?

Tôi có một người anh trai…….?

Nghe như nói dối vậy.

Tôi luôn cố gắng từ bỏ nhưng thực ra tôi có một người anh trai…….?

“Tên thằng bé là [Akechi Hideyori.] Có lẽ con sẽ được gặp thằng bé khi vào sơ trung.”

Akechi Hideyori.

Họ của chúng tôi khác nhau và tên anh không giống tên tôi chút nào.

Một người mà tôi thậm chí còn không biết mặt.

Tuy nhiên, tôi muốn gặp anh.

Tôi muốn vào sơ trung ngay lập tức.

Tôi khao khát một người anh trai mà tôi thậm chí còn không biết anh trông như thế nào.

Tôi tự hỏi anh là người như thế nào?

Anh có tử tế không?

Anh có gọi tôi là [dễ thương] không?

Tôi tự hỏi anh sẽ phản ứng thế nào khi tôi nói với anh rằng tôi là em gái anh.

Tôi không thể không mong đợi cuộc gặp gỡ của chúng tôi.

Onii-chan.

Em muốn gặp anh, Akechi Hideyori.

Vài ngày sau đó.

Tôi đã thử nghiệm rất nhiều để xem những gì tôi có thể và không thể làm với Gift của mình.

Sau đó, tôi sử dụng tạp chí của mẹ, TV và internet làm nguồn tham khảo để ghi nhớ các mẫu khuôn mặt khác nhau.

Hiện tại, Gift của tôi dường như không có giới hạn thời gian.

Khi tôi muốn trở lại vẻ ngoài ban đầu, tôi chỉ cần ước muốn trở lại khuôn mặt của Hosokawa Seiko trong đầu mình.

Và mỗi ngày, tôi đều nghĩ về anh trai mình.

Anh là người như thế nào?

Tôi hy vọng anh là người tốt bụng.

Tôi tự hỏi anh có đẹp trai không?

Trong khi có những ảo tưởng như vậy trong đầu, tôi cũng háo hức sử dụng Gift của mình ngày hôm nay.

Hình ảnh cơ sở sẽ là Yume-chan.

Tôi tưởng tượng hình ảnh lớn hơn cô ấy 5 tuổi so với hiện tại và tăng chiều cao của tôi.

Tôi cũng làm cho ngực của mình to hơn và thêm điểm nhấn hoàn thiện bằng cách thay đổi mái tóc nâu của mình thành tóc vàng với lưới đen từ mái tóc đen của Yume-chan.

“Aaa……. dễ thương quá."

Tôi không biết trang điểm nên tôi không trang điểm. Dù sao thì tôi cũng đã dễ thương như thế này rồi.

Tôi cũng có thể điều chỉnh cao độ giọng nói của mình cao hơn hoặc thấp hơn tùy theo sở thích.

Không còn gì ở tôi giống với Hosokawa Seiko ban đầu nữa.

Hiện tại tôi không phải là Hosokawa Seiko.

Ngoài tâm trí ra, tôi đã trở thành một người hoàn toàn khác.

Đó là một cảm giác rất kỳ lạ.

“Seiko……., đó có phải là sức mạnh Gift của cậu không……?”

“Vâng. Nếu tớ không thể trở thành Idol bằng khuôn mặt của mình thì tớ chỉ cần thay đổi nó thôi.”

Yume-chan nói với tôi rằng tất cả các Idol đều có mặt đẹp.

Đúng vậy, chẳng có gì sai với điều này cả.

Dù sao thì đó cũng là bản chất của Idol.

Tôi mượn quần áo của mẹ.

Tôi không trang điểm nhưng tôi đã trông xinh hơn bất kỳ ai trong lớp rồi.

Chưa nói đến lớp tôi, tôi hiện tại có lẽ có thể thu hút sự chú ý của mọi chàng trai trong trường.

Giày của mẹ hơi rộng so với tôi nên tôi đã đổi cỡ chân.

Nó thực sự khiến tôi cảm thấy rằng Gift có thể làm được bất cứ điều gì.

"Con đi đây!"

Tôi ra ngoài với một vẻ ngoài không phải là Hosokawa Seiko.

Khi tôi đi ngang qua ai đó, họ sẽ quay đầu lại nhìn tôi.

Tôi có thể nhận ra ánh mắt của họ.

Người đó quay lại nhìn tôi.

Người đó đang nhìn chằm chằm vào ngực tôi.

À, người đó đang đỏ mặt.

Tôi xấu hổ khi trở thành chủ đề của ánh mắt đàn ông nhưng đồng thời, tôi cũng thấy vui.

Với Gift, tôi có thể dễ dàng đạt được điều mà Hosokawa Seiko đã nỗ lực nhiều năm nhưng không bao giờ làm được.

Thật là một cảm giác kỳ lạ.

Tôi cũng để ý thấy phụ nữ nhìn mình.

Ai thế!? Một người nổi tiếng!?

Wow, cô ấy thậm chí không cần trang điểm!?

Tôi có thể nghe thấy họ nói chuyện.

Trong khi tôi đang chìm đắm trong cảm giác vượt trội, một người phụ nữ gọi tôi.

“Em nè? Em có thời gian rảnh không?"

“Vâng?”

"Thực ra chị đang làm tuyển trạch viên. Em có muốn trở thành Idol không?"

"…….hở?”

Tôi được một Gyaru hào nhoáng tiếp cận.

"Đây không phải công việc chính của chị nhưng chị đang tuyển trạch viên theo yêu cầu của một người quen. Tên chị là Touno Miko. Chị là người thợ của mọi nghề."

Người Touno này tự giới thiệu và đưa cho tôi danh thiếp của cô ấy.

Thật tuyệt vời, tôi đã được tuyển trạch viên phát hiện ngay lần đầu tiên đến thị trấn này.

“Em có thể trở thành Idol……? Em muốn trở thành Idol.”

“Nếu em muốn trở thành Idol thì nhiệm vụ của chị là biến điều ước của em thành hiện thực.”

“……..làm ơn hãy cho em biết thêm. Tên em là Hosokawa Seiko.”

Chúng tôi quyết định đến một nhà hàng gia đình gần đó và nói về các chi tiết.

“Tuyệt! Chị muốn tìm một cô gái ngây thơ như em! Trời ơi, em cũng dễ thương quá.”

Touno-san mỉm cười và nói với tôi rằng tôi dễ thương.

Wow, vậy ra trinh sát thực sự tuyệt vời.

Nhưng tôi sẽ cảm thấy tệ nếu tôi không nói với cô ấy về Gift của mình.

Cô ấy có thể từ chối tôi vì tôi cũng đã sử dụng Gift của mình.

Nếu vậy thì tôi nên nói với cô ấy trước khi quá muộn.

"Thực ra, Touno-san…..Em, khuôn mặt này, em đã tạo ra nó bằng Gift của mình."

"Gift?"

“Em vẫn có thể trở thành Idol chứ?"

"……."

Touno-san nhìn chằm chằm vào mặt tôi.

Cô nhìn trán, lông mày, mắt, mũi, miệng và mọi thứ của tôi.

“Em dễ thương nên KHÔNG SAO!"

Người này khá vô tư.

"Em gái chị là LeafChild mà."

"L, LeafChild!?"

Đó là Idol/ca sĩ siêu nổi tiếng.

Tôi nghĩ rằng cô ấy hẳn đã khoảng 23-24 tuổi rồi?

Tôi đã ngưỡng mộ màn trình diễn của LeafChild nên không thể nào tôi không biết về cô ấy.

“Đúng vậy, tên thật của em ấy là Yoko nên anh trai em ấy quyết định chuyển sang tiếng Anh, và sau đó ra [LeafChild].”[note76915]

“Hở? Tên của LeafChild được quyết định như vậy sao?”

“Đúng vậy. Tên của em là Seiko đúng không? Tại sao em không ra mắt với tư cách là StarChild? Bằng cách đó, em cũng có thể tỏ lòng tôn kính với Idol yêu thích của mình.”[note76916]

“StarChild……..”

“Ồ, chúng ta lạc đề rồi nhỉ. Đó không phải là điều chúng ta nên nói vào lúc này. Tuy nhiên, trước khi nói chuyện công việc, hãy để chị nói cho em một điều trước.”

Nói xong, Touno-san lấy điện thoại thông minh ra.

“Chúng ta hãy vào phòng riêng trước.”

“V, Vâng.”

Sẽ không hay nếu nói nhiều về Gift ở nơi công cộng.

Vì bà vừa kể cho tôi nghe về cha tôi, tôi cũng nghĩ rằng nói chuyện trong phòng riêng là một ý kiến hay.

Sau đó, chúng tôi đến một phòng riêng và Touno-san nói rằng cô vừa gọi em trai mình qua bằng điện thoại thông minh.

Khi chúng tôi đợi khoảng 10 phút trong phòng riêng, một người đàn ông xuất hiện.

"Xin chào. Anh là Touno Tatsuyuki, em trai của Miko. Anh nghĩ chị ấy đã nói với em rồi nhưng……, anh là anh trai của LeafChild."

Touno Tatsuyuki-san cũng đưa cho tôi danh thiếp của anh ấy.

Anh ấy cũng cho tôi xem ảnh của LeafChild trên điện thoại của anh ấy và thậm chí còn có một số bức ảnh họ chụp chung.

“Hơi nhiều ha? Đây là bức ảnh chụp khi Yoko lần đầu tiên mặc trang phục Idol của mình. Đây là lúc em ấy tạo dấu hiệu hòa bình trong trang phục đó. Bức ảnh này được chụp giữa không trung và bức ảnh này……”

"V, ……vâng."

Anh ấy tự hào và vui vẻ khoe về LeafChild.

Nói thật thì, anh ấy phát cuồng vì em gái mình đến mức khiến tôi tự hỏi anh ấy thích em gái mình đến mức nào.

"Tatsuyuki là một đứa siscon đấy."

"….. Hở?”

"Oi, Oi, đừng có lan truyền sự thật bất tiện như thế chứ."

Tôi mỉm cười trước sự vui vẻ của hai chị em này.

Tuy nhiên, tôi lại tưởng tượng ra cảnh anh trai tôi có thể tự hào nói về tôi như thế này thì tuyệt biết bao.

Ghi chú

[Lên trên]
Eng: Leaf+Child.
Eng: Leaf+Child.
[Lên trên]
Eng: Star+Child.
Eng: Star+Child.
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận