• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 6: Thần Tượng Giả [ĐANG TIẾN HÀNH]

Chương 95: Tsugaru Nodoka Mắng Nghiêm Túc

1 Bình luận - Độ dài: 1,634 từ - Cập nhật:

Đó là tất cả những điều tồi tệ mà tôi thực sự đã nói trước đó nên tôi quyết định khiêm tốn hơn một chút.

Nói thật thì, nhìn thấy các cô gái chia sẻ với nhau nhiều như thế nào, tôi đã muốn khóc……

"Nhưng Aneja đã nâng thứ hạng của anh từ bọ nước lên hamster phải không? Chị ấy chắc chắn thực sự thích anh!”

"Thật sao? Anh không thể biết gì cả……. nhân tiện, thứ hạng cao nhất trong hệ thống xếp hạng của chị gái em là gì?"

"Là Pi**chu."

"Pi**chu……."

Ý là, thứ đó chắc chắn là một con chuột…….

Bỏ bọ nước sang một bên, chúng đều là chuột nhỉ.

“Anh có biết Pi**chu không? Đó là một con chuột điện mũm mĩm."

“Anh chơi Smash nên anh biết nó là gì."

Có lẽ phòng của Tsugaru chứa đầy thú nhồi bông Pi**chu?

Nếu vậy thì tất nhiên cô sẽ ngại ngùng về điều đó.

Tôi nghĩ mình có thể hiểu tại sao cô không muốn tôi vào phòng giờ rồi.

“Ra là vậy. Em hỏi anh một câu được không, Hideyori-senpai?”

“Được thôi, anh sẽ nói với em bất cứ điều gì ngoài số đo ba vòng của mình.”

“Em không hứng thú với nó chút nào. Vì anh lúc nào cũng nói thế nên mọi người mới chế giễu anh. Nếu anh để người khác biết họ có thể đối xử thế nào với anh cũng được thì họ sẽ tiếp tục vượt qua giới hạn thôi đấy.”

“Em bao nhiêu tuổi vậy……? Hay đúng hơn là, em học điều đó ở đâu…….?”

“Em kém Aneja một tuổi. Người dạy em điều đó là cha mình. Ông ấy nói [Đó là kết cục của con gái nếu bị coi thường. Hãy là một người phụ nữ có thể coi thường người khác!] Đó là lý do tại sao em đang cố gắng hết sức để coi thường anh, Hideyori-senpai.”

“Bị một người phụ nữ coi thường…….”

“Anh đang lẩm bẩm điều gì một mình vậy? Anh đúng là đồ biến thái……”

“Tự nói bản thân mình à em gái.”

Trí tưởng tượng của tôi trở nên hoang dã trong giây lát.

Hay đúng hơn là, có chuyện gì với cha của Tsugaru vậy……?

Tsugaru trong game cũng là một kẻ biến thái. Nó có phải là truyền thống gia đình không……..?

Khi nói đến những trò đùa tục tĩu trong game, thì thường nghĩ đến Akechi Hideyori hoặc Tsugaru Madoka sau cùng.

“Có một [Bảng xếp hạng những cô gái sẽ khinh thường bạn nếu cầu xin] ở trường và em đã đứng đầu trong số các bạn cùng lớp của mình luôn đấy! Quả là thành tích để đời.”

“Aaa, em cũng có thứ gì đó như vậy hả………….nhưng em có thực sự nên tự hào về thứ hạng như vậy không?”

Vào thời của tôi, tôi nhớ mình đã từng bình chọn cho một cô gái nhiều chuyện trong lớp của mình.

“Sau đó, câu hỏi đến đây. Chuyên môn của anh là gì, Hideyori-senpai?”

Đột nhiên, một câu hỏi mà tôi mong đợi sẽ được đưa ra trong một cuộc phỏng vấn xin việc lại bay đến với tôi.

Không muốn nghĩ nhiều về điều đó, tôi quyết định trả lời ngay lập tức.

"Galge, Kendo và trò ảo thuật, anh đoán vậy."

"Đặt Galge lên đầu danh sách chắc chắn sẽ gây ấn tượng xấu nhưng Kendo và trò ảo thuật chắc chắn nằm trong số những điều Aneja tìm kiếm ở một người đàn ông! Nếu anh tập trung vào hai điều đó thì chắc chắn anh có thể nâng cấp bản thân từ Hamster lên Pi**chu. Em chắc chắn về điều đó."

"Trở thành Pi**chu? Anh không biết, chị gái em có vẻ ghét anh……”

"Nếu chị ấy đã xếp anh vào cấp độ Hamster thì em chắc chắn chị ấy thực sự thích anh.”

"Thật sao!?"

Nhưng tôi không thấy Tsugaru có cảm giác đó chút nào…..

Đợi đã, ngay từ đầu tôi không thực sự muốn trở thành Pi**chu.

"Aneja có một ý tưởng rất cụ thể về người đàn ông lý tưởng của mình, thú thật thì, bản thân em cũng không hiểu nổi……."

"Ừm. Một người giỏi kendo và giỏi ảo thuật. Một người có thể đứng dậy sau thất bại. Kiểu người mà khi cậu ấy nghĩ rằng tình cảm của mình chỉ là đơn phương, thì thực ra người đó cũng có tình cảm với cậu ấy. Cậu ấy nghĩ người đó phải có khả năng bế cậu ấy đến bệnh xá trong trường hợp ngã gục đúng không?”

“Nghe có vẻ giống tình yêu của mấy đứa còn trinh ghê ha.”

“Lếu lưỡi ba lần và gọi đó là tình yêu của học sinh tiểu học đi nhé.”

Có lẽ vì đây là thế giới Galge, ngay cả một học sinh tiểu học cũng nói chuyện như người lớn.

Trong số những cô gái tôi đã gặp kể từ khi đến thế giới [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] này, miệng lưỡi cô có lẽ là tệ nhất.

Chị gái cô và Sakuya thậm chí còn không bằng.

“Nhưng Hideyori-senpai sẽ lấy đi lần đầu tiên của Aneja đúng không?”

“Anh không thể chịu đựng được nữa……..Ngoài ra, không đời nào anh làm thế được đâu nhé.”

Đây chắc chắn là lỗi của người cha Tsugaru.

“Bài hát yêu thích của anh là gì?”

“[You are CHILD☆] Anh đoán vậy.”

“Aaa! Bài đó! Bài [You are CHILD☆I am CHILD☆] của StarChild phải không?”

“Em cũng biết cô ấy ha.”

“Dù sao thì em cũng là fan của StarChild mà.”

Gần đây, StarChild đã trở nên nổi tiếng trên các trang web chia sẻ video.

Hiện tại cô ấy vẫn tương đối vô danh nhưng tôi chắc chắn rằng cô ấy sẽ trở nên cực kỳ nổi tiếng từ giờ trở đi.

“Thực ra, em cùng tuổi với StarChild mà đấy!”

“EHHH!? Thật tuyệt vời!”

“Đúng vậy.”

“Em phải để mắt đến cô ấy vì cô ấy thực sự có thể là bạn cùng lớp của mình nhé. Cùng tuổi với Idol oshi của mình thật tuyệt. Vậy, cô ấy có phải là một cô gái siêu thông minh không?”

“Kể cả khi em cùng tuổi với cô ấy thì cũng không có nghĩa là cả hai học cùng trường đâu nhé!? Em không biết cô ấy ngoài đời đâu………Sẽ không lạ gì nếu cô ấy học khác năm đâu!? Hideyori-senpai thực ra rất ngốc đúng không?”

Tôi chỉ muốn thử gặp StarChild trong thời gian riêng tư của cô ấy một ngày nào đó.

Vậy thôi.

“Nhân tiện, em muốn xem trò ảo thuật của Hideyori-senpai!”

“Vậy thì em có bộ bài nào anh có thể dùng không?”

Tôi nhận được một bộ bài từ em gái Tsugaru.

Giờ thì, tôi nên làm trò gì đây.

“Được rồi, đây anh có một bộ bài bình thường, không có trò, không có mánh khóe nào cả.”

“Thật sao? Thực sự không có trò hay mánh khóe nào sao?”

“……..tất nhiên rồi.”

Tôi trả lời trong khi tiến hành áp dụng các trò và mánh khóe đã nói vào các lá bài trong khi cẩn thận không bị phát hiện.

“Giờ thì, nếu anh làm thế này thì……Ta-da~a.”

“Wow! Nước bài thay đổi rồi!”

“Tejinanya.”

“Ha?”

“………”

Mắt em gái Tsugaru lấp lánh khi tôi biểu diễn trò ảo thuật nhưng ngay lúc tôi [Tejinanya] thì cô nhìn tôi như rác rưởi.

“Hideyori-senpai, những trò đùa bình thường của anh đã gần như nhạt vãi rồi mà anh vẫn cố đẩy nó lên sao?”

“……..vâng.”

“Anh nghĩ mình đang đi trước thời đại à?”

“……..Anh biết mà.”

“Làm ơn hãy làm tốt hơn đi.”

“……..vâng ạ.”

Cứ như thế, tôi bị mắng từ một đứa trẻ…….

Trò ảo thuật thì hay nhưng ngoài ra thì cô không hiểu trò đùa chút nào.

Nội dung của nó là vậy.

“Cảm ơn vì đã đợi, trà tới rồi.”

Ngay khi bài giảng của Tsugaru em kết thúc, Tsugaru chị cuối cùng cũng quay lại.

Có 3 tách trà nhỏ và một ít bánh quy trên khay cô ấy đang mang.

“Aaa! Aneja, em đã đợi đấy.”

"Thế nào? Em có thân với Akechi-kun không?"

"Vâng! Giờ em đã biết Hideyori-senpai rồi! Những trò đùa của anh ấy siêu buồn cười!"

"………"

Nhỏ này đã liên tục rao giảng về việc những trò đùa của tôi thật nhạt nhẽo cho đến tận gần đây nhưng lại tỏ ra ngoan ngoãn trước mặt chị gái mình sao?

"Tốt cho em ha.”

"Vâng!"

Nhìn thấy cuộc trao đổi giữa hai chị em đó khiến tôi hơi khó chịu.

Đây lại là kiểu phát triển đó nữa phải không?

Cô có lẽ là một đứa siscon giống như Takeru.

“Vậy thì giờ chị sẽ nói chuyện với Akechi-kun, đợi trong phòng chị nhé, Nodoka. Em cũng có thể chơi Otome.”

“Yay.”

Nhấc tách trà lên, Tsugaru em rời khỏi phòng.

Ngoài ra, câu trả lời của cô ấy không phải là [Vâng] mà là [Yay] sao? Vậy ra cô ấy thực sự là một game thủ Otome à.

Một học sinh tiểu học ưu tú như vậy.

“Cảm ơn vì đã đợi, Akechi-kun.”

“Ừm.”

Cuối cùng thì tôi cũng được ở một mình với Tsugaru.

Thay vì Tsugaru em có thể phun thuốc độc vào tôi với nụ cười trên môi, thì việc đối phó với Tsugaru chị cũng làm như vậy nhưng với vẻ mặt ghê tởm rõ ràng dễ chịu hơn nhiều đối với tôi.

“Được rồi, chúng ta hãy bắt đầu cuộc họp nào.”

Với lời mở đầu của Tsugaru Madoka, chúng tôi bắt đầu cuộc họp thường lệ.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận