Arc 6: Thần Tượng Giả [ĐANG TIẾN HÀNH]
Chương 107: Miyamura Towa Muốn Hẹn Hò Riêng
2 Bình luận - Độ dài: 1,370 từ - Cập nhật:
Cuối cùng trường của chúng tôi cũng đã gần trong tầm mắt.
Tôi đã đốt cháy được rất nhiều calo khi đối phó với Nodoka.
Tôi nhìn xuống khi tôi tự nghĩ nhưng tôi ngẩng đầu lên khi nghe thấy tiếng cười của Eien-chan.
"Fufufu, có vẻ như Nodoka-chan khá thích cậu ha.”
“C, Cậu nghĩ vậy sao? Tớ nghĩ thực ra em ấy ghét tớ cơ……."
“Em ấy chỉ muốn sự chú ý của cậu thôi, Hideyori-san. Dễ thương mà nhỉ?”
Eien-chan tiếp tục cười với [Fufufu.]
Nhưng có thực sự như vậy không?
"Nhân tiện, dạo này cậu với cha thế nào? Mọi chuyện ổn chứ?"
"Vâng! Tớ đã học rất nhiều với Hideyori-san và mọi người nên thực ra bây giờ tớ học ở trường còn tốt hơn. Tớ may mắn có những người bạn tốt, ông ấy nói vậy."
"Dù sao thì cậu cũng đứng đầu lớp chúng ta, Eien-chan. Năm ngoái Sakuya học khá tệ nhưng giờ điểm của cậu ấy đã nhảy lên giữa bảng điểm rồi."
Cô ấy là một người chăm chỉ.
Sakuya chắc chắn đã làm hết sức mình vào năm ngoái, thật tuyệt khi còn trẻ.
Nói về Sakuya, có vẻ như cô ấy đã hoà hợp với Nodoka và họ đang đi cạnh nhau và trò chuyện với nhau ngay bây giờ.
Tôi không thể tưởng tượng hai người đó có thể đang nói về điều gì nên tôi đã cố gắng lắng nghe.
"Sakuya-senpai mua chiếc kẹp tóc hình tách cà phê đó ở đâu vậy?”
“Master……, cha chị bán cà phê. Và chị rất thích nó nên có mười chiếc ở nhà."
“Vậy à. Thế là chị có một kho đầy đủ hả."
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ai đó quan tâm đến chiếc kẹp tóc hình tách cà phê của Sakuya sau ngần ấy thời gian.
"Chiếc kẹp tóc của Sakuya rất nổi bật ha. Tớ nghĩ nó trông rất hợp với cậu ấy."
“Ma~a….., dù sao thì nó cũng là thương hiệu của Sakuya mà."
Hơn nữa, lúc đầu tôi không để ý đến chuyện kẹp tóc vì tôi ngạc nhiên khi Sakuya gọi Master là cha lần này…….
“Em muốn đến cửa hàng của Sakuya-senpai!”
“Tất nhiên rồi! Đi thôi! Cha chị cũng sẽ vui lắm.”
“Aneja luôn nói rằng cà phê xay ở đó rất ngon.”
“Đó là đặc sản của cha chị mà!”
Một lần nữa, tôi cảm thấy rất khó chịu khi Sakuya gọi Master là cha đến nỗi nội dung cuộc trò chuyện của họ không hề xuất hiện trong não tôi.
Sakuya, nếu mất đi cái đặc trưng mà cô gọi cha mình là Master thì thứ duy nhất còn lại sẽ là kẹp tóc thôi đấy…….
“Nghe họ nói thế làm tớ cũng muốn đi quán cà phê.”
“Cậu không thường xuyên đến đó à?”
“Tớ chỉ đến chỗ của Master-san khoảng hai lần một tháng thôi.”
“Thế à.”
“Sẽ thật tuyệt nếu tớ có thể đến đó cùng Hideyori-san một lần nữa.”
“Đi—……..”
Tôi gần như đã nói với cô rằng hai đứa nên đi khi có thời gian rảnh.
Tôi vẫn nhớ Emi, Risa và Takeru đã xông vào phòng mình hôm nọ khi mình mở lá thư của StarChild.
Nếu tôi trả lời mơ hồ ở đây, lần tới có thể Eien-chan sẽ xông vào phòng tôi mất.
Sẽ rất xấu hổ nếu cô tìm thấy Galge và bộ sưu tập Sawamura Yama của tôi trong phòng………
Tôi có thể chịu được việc Emi, Risa và Madoka làm tôi xấu hổ nhưng sẽ quá sức chịu đựng đối với tôi nếu những người như Eien-chan hay Sakuya phát hiện ra chúng.
“Được rồi, chúng ta sẽ phải mời mọi người và cùng nhau lên kế hoạch như lần trước vậy.”
“………hai ta thực sự phải đi cùng mọi người sao……?”
“Hở?”
Tôi bị sốc bởi giọng nói buồn bã đột ngột của Eien-chan.
Tôi nghĩ tim mình đã ngừng đập trong giây lát.
“Có……thể……chỉ có đôi ta, như ngày hôm đó được không? Tớ biết Hideyori-san đôi khi ra ngoài chơi riêng với Juumonji-kun hoặc Emi……Tớ cũng muốn đi chơi với Hideyori-san chỉ có hai chúng ta thôi.”
“Tụi mình cùng đi thôi.”
“Hở?”
“Hai ta! Cùng nhau! Hãy lập một kế hoạch cho mọi người và chỉ có hai chúng ta nữa!”
“……..Vâng!”
Mặt tôi đỏ bừng chỉ khi nhìn thấy nụ cười của Eien-chan.
Nghiêm túc đấy, giống hệt như những gì sách fan nói về cô ấy……
Cô thực sự là kiểu người khiến một tên còn trinh hiểu lầm ý định của mình.
“Fufu, cảm ơn cậu! Hideyori-san.”
“V, Vâng…….”
Thật là một nụ cười quyến rũ.
Điều đó khiến tôi nghĩ rằng cô thực sự có thể thích một người như tôi.
Nhưng Eien-chan được cho là phải lòng Takeru.
Cô có thể có động cơ nào đó khi mời tôi đi chơi riêng.
Tuy nhiên, nếu Takeru không tích lũy đủ thiện cảm với cô để vào lộ trình của cô ấy và Eien-chan thực sự không có động cơ nào khác thì……
Cô có thể………
……………Cô ấy có thể sao?
Có lẽ cô chỉ muốn gặp Master.
Master nói rằng trẻ con ngày nay thường thích người lớn tuổi………. khoan đã!?
Đây có phải là MasterXTowa không!?
Chắc chắn, Master là một người đàn ông đẹp trai.
Hơn nữa, ông trông trẻ hơn tuổi.
Tôi nghĩ Master đã khoảng 35 tuổi nhưng ông vẫn hoàn toàn có thể được coi là một người ở độ tuổi cuối hai mươi.
Miệng của ông tệ đến mức con gái ông đã thừa hưởng nó nhưng ông là một người rất hiểu biết, người mà mình có thể nói về bất cứ điều gì.
Một người đàn ông lớn tuổi cũng có thể mang lại sự ổn định.
Ngay cả khi nó gần như luôn trống rỗng, Master sở hữu một quán cà phê.
Vợ ông đã mất nên ông độc thân.
Master cũng khá thân thiết với Eien-chan rồi.
Mặt khác, Master thường nói chuyện với tôi về những điều mà ông không thể nói với con gái mình.
Cô hy vọng rằng tôi có thể là cầu nối giữa cô và Master!
Chỉ vậy thôi!
Nhưng Master là một góa phụ có một đứa con.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng ông sẽ thích một cô gái cùng tuổi với con gái mình.
Tuy nhiên, tôi vẫn mang gánh nặng là người hâm mộ Eien-chan.
Cô có thể nghĩ tôi là một kẻ lắm chuyện nhưng dù là Takeru hay Master, tôi sẽ vui vẻ trở thành cầu nối cho hạnh phúc của cô ấy.
Tôi là Akechi Hideyori, Người bạn thân phản diện.
Bỏ qua cái phản diện, tôi là một nhân vật Người bạn thân.
Ở tiền kiếp, tôi chịu ảnh hưởng rất nhiều từ light novel và anime nên tôi ngưỡng mộ những anh hùng che giấu khả năng của mình và giả vờ là một học sinh bình thường yếu đuối.
Ngay cả ở câu lạc bộ kendo, tôi đã che giấu khả năng thực sự của mình và điều chỉnh sức mạnh của mình theo đối thủ.
Tôi sẽ bước lên sân khấu một lần nữa.
Với tư cách là Diễn viên ẩn Toyotomi Mitsuhide, tôi thề rằng mình sẽ đóng bất kỳ vai nào, ngay cả một chú hề để mang lại hạnh phúc cho Eien-chan.
“Tớ rất mong chờ đó, Eien-chan!"
“Vâng!”
Nói vậy thôi, nếu hóa ra là một buổi hẹn hò thì tốt biết mấy.
Từ khi tái sinh, tôi luôn nghĩ đến chuyện cưới Oshi nhưng sau khi sống trong thân xác của Akechi Hideyori gần mười năm, cuối cùng tôi cũng phải đối mặt với thực tế.
Điều đó là không thể với tôi……
Tôi đã gần 30 tuổi rồi. Tôi không thể mãi là một đứa trẻ được.
Nhưng nhìn Takeru và Master vẫn khiến tôi cảm thấy hơi buồn…….
Điều này không liên quan đến Eien-chan.
Tôi không phải là người hay ghen tị nhưng tôi vẫn có thể cảm thấy cảm giác xấu xí này đang cuộn trào bên trong mình.
[note76554][note76555]


2 Bình luận