Chap 251 trở đi
Chương 299: Thông Tin và Người Truyền Tin
0 Bình luận - Độ dài: 2,180 từ - Cập nhật:
Thành Graycastle, bên trong khu vườn của một dinh thự nằm ở khu nội thành của thủ đô Hoàng Gia.
Hôm nay là ngày trao đổi thông tin theo kế hoạch. Theo ngồi trên chiếc ghế bành mềm mại trong phòng khách, chờ đợi sự xuất hiện của các thành viên đoàn xiếc “Chim Bồ Câu và Mũ”. Kể từ đầu thu, thời gian đóng cổng thành đã chuyển sang thời điểm sớm hơn, ngay khi trời vừa sập tối. Vì vậy, thời gian cho cuộc gặp bí mật của họ đành phải điều chỉnh sang buổi chiều.
Như mọi khi, người đầu tiên đến dinh thự là Hill Fawkes.
Anh ta mặc một chiếc áo khoác nhung xanh cổ tròn cùng một chiếc cà vạt trắng thắt quanh cổ. Bên dưới mặc quần bó màu xám nhạt cùng một đôi giày da mềm. Phong cách ăn mặc không khác gì một quý tộc thực thụ cả. Sau khi chào hành lễ theo tiêu tiêu chuẩn của quý tộc, anh lấy cuốn sách “Lịch sử phong tục xã hội vương quốc” đang kẹp dưới cánh tay ra và trả lại cho Theo. Theo nhận lại cuốn sách, liếc nhìn Hill và hỏi với vẻ hứng thú: “Đọc xong rồi à?”
“Vâng” - Hill gật đầu, rồi ngập ngừng một lát trước khi hỏi: “Ngài không định đào tạo cho tôi kỹ năng đấu vật, đấu kiếm… hay ám sát sao?”
“Tại sao?” - Theo
“Vào thời điểm dịch bệnh quỷ bùng phát, ngài đã nói rằng sẽ huấn luyện tôi trở thành một gián điệp đạt tiêu chuẩn” - Anh gãi đầu - “Thế nhưng cho đến nay, ngài chỉ đưa cho tôi mấy cuốn sách kỳ lạ này để đọc.”
“Ngươi đang nói về cuốn ‘Lịch sử phong tục xã hội vương quốc’ này sao?” - Theo hỏi trong khi cầm một ly rượu, anh thả hai viên đá vào rồi nói tiếp: “Đây không phải là thứ để ngươi có thể gọi là ‘sách kỳ lạ’, trong đó viết về nguồn gốc của giới quý tộc, truyền thống và gia huy của họ, đồng thời cũng liệt kê đặc sản của tất cả các vùng trong vương quốc. Là một gián điệp, trước hết ngươi phải có kinh nghiệm và kiến thức, để có thể đánh giá một cách sơ bộ thông tin nào là có giá trị và thông tin nào là không. Còn về đấu kiếm và ám sát?” - Anh mỉm cười - “Ta chưa bao giờ có ý định để ngươi nằm vùng trong một tổ chức nào đó hay xâm nhập sâu vào lãnh thổ của kẻ địch để trinh sát thông tin cả. Loại nhiệm vụ đó vừa nguy hiểm, vừa tốn nhiều thời gian. Để tiết kiệm công sức, sẽ tốt hơn nếu chúng ta bỏ qua bước này và trực tiếp khai thác thông tin từ những kẻ khác bằng những đồng vàng hoàng gia.”
“Nhưng ngài không thể mua chuộc tất cả mọi người được” - Fawkes thắc mắc.
“Vậy những tổ chức mà đến cả một con kiến cũng không thể lọt qua, ngươi nghĩ làm cách nào để cài cắm người vào đó được? Nếu không bỏ ra mười đến hai mươi năm công sức, ngươi nghĩ liệu chúng có sẵn sàng để một kẻ lạ mặt đứng cùng hàng ngũ với chúng hay không?” - Theo lắc nhẹ ly, uống một ngụm rượu đá rồi nói thêm: “Một điệp viên đạt tiêu chuẩn chỉ cần đáp ứng hai điều kiện: Phân biệt được giá trị thông tin và giữ bí mật. Lý do ta đưa cho ngươi những cuốn sách này là để xây dựng cho ngươi một nền tảng kiến thức vững chắc, từ đó có thể xác định được giá trị của thông tin. Còn về điểm thứ hai… với tư cách là một cựu thành viên của đoàn xiếc, ta chắc chắn ngươi đã có không ít kinh nghiệm. Ví dụ như bộ quần áo ngươi đang mặc hôm nay chẳng hạn, rất tốt!”
“…” - Đúng lúc Hill Fawkes đang cúi đầu suy nghĩ về những lời của Theo, Clown và những người khác cuối cùng đã có mặt.
“Thưa ngài, mọi người đã tập trung đầy đủ.”
“Nếu vậy, chúng ta sẽ bắt đầu ngay” - Theo nói, đặt ly xuống và mở một cuốn sổ tay - “Ai sẽ là người nói trước?”
“Tôi xin phép, thưa ngài” - Rocky Mountain, người cao lớn và khỏe mạnh nhất trong nhóm nói - “Hôm nay có thêm một nhóm người mới di chuyển đến bổ sung quân số cho khu trại phía đông Vương đô.”
Thông tin bất ngờ này khiến lông mày của Theo hơi nhíu lại, anh không ngờ tin đầu tiên mình nhận được lại là một tin xấu. Kể từ khi Timothy mất hơn một nửa số Hiệp sĩ Hoàng gia, khu đồn trú được xây dựng ở ngoại ô vương đô được cải biến thành căn cứ cho lực lượng dân quân. Tất cả những kẻ cặn bã, người tị nạn và tội phạm mà Timothy đã bắt được đều được tập trung tại khu trại phía đông này trước khi bị đưa lên đường ra trận. Chỉ mới hơn một tháng trước, một đội dân quân hơn một nghìn người được cử đến Lãnh thổ phía Tây và đã phải nằm lại vĩnh viễn. Vậy mà chỉ trong một thời gian ngắn, Timothy đã ngay lập tức tìm được những con tốt thí mới để bổ sung rồi
“Có bao nhiêu người đến?” - Theo
“Hiện tại chỉ có hai hoặc ba trăm người, và dường như hầu hết họ đều đến từ Lãnh thổ phía Bắc… ngoài ra, còn có một số kẻ cặn bã đến từ Blood Sail, nhưng số lượng chỉ chiếm khoảng sáu mươi, bảy mươi người. Rút cục thì đến giờ, cũng không còn nhiều kẻ cặn bã sẵn sàng lên đường nữa.”
“Hãy theo dõi sát sao hành động của chúng. Bất cứ khi nào có hơn hai trăm người mới bổ sung vào trại, ngươi phải báo cáo cho ta ngay lập tức” - Theo ra lệnh.
“Tuân lệnh, thưa ngài.” - Rocky Mountain
Nhóm người dân quân này chỉ có một tác dụng duy nhất, đó là bị sử dụng như một đội quân tiêu hao sau khi được cho uống thuốc. Giờ đây, sau khi Nữ hoàng Clearwater đã đi về phía bắc, không còn bất kỳ thế lực nào có thể đe dọa đến vương quyền của Timothy ở biên giới phía Nam nữa. Vì vậy, Timothy chắc chắn sẽ lại tiếp tục tấn công lãnh thổ của Điện hạ lần nữa. Theo phải gửi thông tin này về Border Town càng sớm càng tốt.
“Clown khiêm tốn này xin phép là người báo cáo tiếp theo. Những thông tin mà tôi khai thác được này là nhờ chuốc say một số kẻ trong quán rượu mà thu thập được” – Clown vừa nói vừa múa máy một cách khoa trương - “Tôi không thể xác minh tính chính xác của thông tin. Nhưng câu chuyện này bắt nguồn từ một nhóm thương nhân có giác quan khá nhạy bén với thương trường và tiền bạc, vậy nên tôi nghĩ đây có thể là sự thật. Họ nói rằng Hạm đội Buồm Đen của Garcia Wimbledon đã xuất hiện ở Vương quốc Eternal Wint và tấn công Giáo hội. Điều này khiến trận chiến bao vây Vương quốc Wolfsheart của Giáo hội buộc phải dừng lại. Tất cả các thương nhân đều đang chuẩn bị tận dụng thời gian trước khi mùa đông bắt đầu để thử bán thêm hàng hóa thiết yếu ở đó.”
Nữ hoàng Clearwater thực sự đã hành quân đến Vương quốc Eternal Wint? Thông tin này có phần bất ngờ đối với Theo. Tuy nhiên, việc thông tin này có chính xác hay không không phải là vấn quan trọng, vì thực tế thì cô ta đã chọn rời khỏi Graycastle và di chuyển hạm đội của mình về phía bắc. Điều đó tương đương với việc từ bỏ quyền tranh giành ngai vàng của mình.
“Chỉ có vậy thôi sao?” – Theo
“Humh, Tôi hiểu rồi. Thông tin này quả thực có chút không liên quan tới Graycastle” - anh lè lưỡi cười- “Lần sau tôi sẽ tìm hiểu những thông tin hữu ích hơn cho ngài.”
“Khụ khụ” - Hill khẽ ho hai tiếng - “Thưa ngài, tôi đã tìm thấy một số manh mối mới liên quan đến nhiệm vụ mà ngài đã giao phó. Timothy đã mở một xưởng giả kim mới trong nội thành, tuyển dụng rất nhiều thợ làm đồ gốm và vận chuyển một lượng lớn diêm tiêu mới thu được đến đó. Tuy nhiên, xưởng được canh gác rất nghiêm ngặt, người của tôi không thể tìm hiểu thêm bất cứ điều gì về việc diêm tiêu được sử dụng để làm gì trong đó cả.”
“Ồ?” - Tinh thần của Theo phấn chấn lên - “Chúng đã vận chuyển diêm tiêu về xưởng giả kim?”
“Đúng vậy” - Hill xác nhận - “Tôi đã tận mắt dõi theo một trong những chiếc xe chở diêm tiêu đến tận khi nó được đưa vào trong xưởng.”
Đây là một thông tin vô cùng giá trị. Vì Theo đã ở bên cạnh Điện hạ Roland trong suốt một thời gian dài, vậy nên anh biết rằng thuốc súng bách chiến bách thắng của Điện hạ chính là một trong số những phát minh của giả kim thuật, với thành phần chính là diêm tiêu. Vì vậy, khi anh nhận thấy vị tân vương bắt đầu thu mua diêm tiêu số lượng lớn từ các khu vực xung quanh, anh đã lập tức thu xếp để cử Hill Fawkes đi điều tra về nguồn gốc và mục đích sử dụng của nó.
Giờ đây, khi mà đối phương vận chuyển nó đến thẳng xưởng mới xây của Hiệp hội Giả kim thuật, ý định của chúng đã trở nên rất rõ ràng. Đó chính là thực hiện bước tiếp theo, chuyển từ các thí nghiệm giả kim thuật nhỏ lẻ sang sản xuất hàng loạt. Việc này cho thấy rằng chúng đã tìm ra được công thức của thuốc súng. Mức độ ưu tiên của thông tin này thậm chí còn cao hơn nhu cầu thu thập người mới ở trại phía đông.
“Làm tốt lắm.” - Theo khen ngợi.
*****
Sau khi cuộc họp bí mật kết thúc, mọi người lần lượt rời khỏi dinh thự.
Ngay trước khi Hill rời đi, anh đột nhiên quay lại và hỏi: “Thưa ngài, chỉ bằng cách thu thập thông tin như thế này, liệu chúng ta có thực sự lật đổ được Timothy khỏi ngai vàng của hắn không ạ?”
“Đương nhiên” – Vị cận vệ trả lời - “Ngươi không nhớ bức thư mà Điện hạ đã gửi sao? Ngai vàng của Timothy đang lung lay rồi.”
Tối muộn hôm đó, Theo trở về quán rượu “Covert Trumpeter” và được chào đón bởi một người quen bất ngờ: Sean.
Giống như anh, Sean cũng là một trong những cận vệ riêng của Tứ Hoàng tử.
Sau khi di chuyển đến căn phòng riêng ở tầng hai, cả hai trao đổi vài câu chào hỏi đơn giản. Theo nhanh tay kéo rèm cửa sổ lại và nhỏ giọng hỏi: “Sao cậu biết tôi ở đây?”
“Điện hạ đã đưa cho tôi một bức thư và bảo tôi đi tìm cô Margaret. Cô ây đã chỉ cho tôi vị trí của cậu” - Sean lấy ra một viên ngọc màu đỏ tươi lấp lánh và vẫy vẫy nó.
“Ngài ấy có nhiệm vụ mới sao?” - Theo
“Không phải nhiệm vụ, là một món quà” - Sean nói, mỉm cười rồi bước đến cửa sổ. Anh hé mở một khe nhỏ và huýt sáo. Chỉ một lát sau, Theo thấy ba con chim màu be bay vào phòng, đậu xuống bàn rồi lập tức kêu “Googoo”. Sau khi được cho ăn một ít lúa mì, chúng ngoan ngoãn ngồi im đợi lệnh mà không phát ra bất kỳ âm thanh nào cả.
Đây là lần đầu tiên Theo nhìn thấy những con chim thông minh đến vậy - “Đây là…”
“Đây là những sứ giả đã được huấn luyện bằng năng lực của phù thủy” - Sean giải thích, trong khi đưa tay vuốt ve cổ một con chim trong số đó - “Chúng ưu việt hơn hẳn bồ câu đưa thư đấy. Anh có thể gửi chúng đi từ bất cứ nơi nào thay vì phải gửi đi từ những điểm cố định. Và chỉ cần nói một từ khóa cụ thể với lũ chim, chúng sẽ chuyển tin nhắn trực tiếp đến tay Điện hạ. Nếu mọi việc suôn sẻ, chỉ cần đợi một ngày thôi là anh đã nhận được phản hồi rồi.”


0 Bình luận