Release that witch
Er Mu, 二目
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chap 251 trở đi

Chương 295: Vươn rộng đôi cánh

0 Bình luận - Độ dài: 2,097 từ - Cập nhật:

Khoảnh khắc Nightingale nhìn thấy Roland bị đánh gục, cô đột nhiên cảm thấy tim mình quặn thắt lại.

Những tiếng ồn xung quanh bỗng trở nên xa xôi, nhỏ dần, nhỏ dần, rồi dường như chẳng còn nghe được âm thanh gì rõ ràng nữa. Khi cô cố gắng nâng cơ thể anh lên, cô phát hiện ra rằng nó đã cứng đờ và lạnh ngắt, chỉ có bàn tay của anh là vẫn còn hơi run rẩy. Ngoài tiếng hét sợ hãi vang lên một cách vô thức lúc đầu, toàn thân cô giờ đây như thể bị rút hết sức lực. Đến nỗi mà cô cảm thấy dường như chỉ đứng lên thôi đã là một thách thức không thể vượt qua rồi.

Cô sợ rằng Roland, người đang nằm trong lòng cô sẽ dần mất đi sự ấm áp của anh.

Cô cũng sợ rằng anh sẽ không bao giờ thức dậy nữa.

Chỉ cần nghĩ đến những điều như vậy thôi đã khiến cô cảm thấy nghẹt thở.

Chưa bao giờ trong đời cô lại cảm thấy bất lực đến như vậy.

Chính Anna là người đã phản ứng đầu tiên. Cô cúi xuống, che miệng vết thương bằng ngọn lửa đen của mình. Khói trắng ngay lập tức bốc lên từ ngọn lửa đen tuyền trong khi phát ra âm thanh "zizi…". Khi ngọn lửa tan đi, nơi cánh tay của Roland bị xé toạc đã cháy đen.

Tuy nhiên, ít nhất thì máu chảy xối xả từ vết thương cũng đã ngừng lại.

Đúng vậy, đây là biện pháp cầm máu khẩn cấp mà anh ấy đã dạy trong lớp sơ cứu, nhưng bước tiếp theo là gì? Là 'Quấn vết thương và nhanh chóng đến bệnh viện để tìm Nana'... Nightingale nuốt khan, cô nhìn quanh quất trong chiếc giỏ. Không, không, Nana không có ở đây, em ấy đang ở Border Town.

Chúng ta phải quay lại.

Chúng ta phải quay lại càng sớm càng tốt!

Cô từ từ quay đầu về phía Đông Nam, nhìn theo hướng của Border Town.

Thế nhưng hình ảnh hiện diện đáng sợ của Quỷ dữ, những cái nanh hăm doạ, những cái vuốt đang lao đến.... nhanh chóng kéo suy nghĩ của Nightingale trở lại thực tại bên trong chiếc giỏ.

Những tiếng la hét hoảng loạn của các phù thủy, âm thanh rền vang của những khẩu súng lục, tiếng gầm rú trầm thấp của kẻ thù bắt đầu quay trở lại nhận thức của cô. Sau khi lấy lại bình tĩnh, tất cả những suy nghĩ đang hỗn loạn trong tâm trí cô cuối cùng cũng lắng xuống và thông suốt trở lại.

"Đừng cố gắng đánh bại Quỷ dữ, nếu chúng đuổi kịp, chúng ta sẽ không thể trở về Border Town." - Anna

"Lightning!" - Anna thốt lên vội vã - "Bảo vệ khinh khí cầu!"

Mặc dù làn da của Lightning tái nhợt vì hoảng sợ, thế nhưng sau khi nhìn về phía Roland vẫn còn bất tỉnh, cô bé nghiến răng, gật đầu rồi bay ra khỏi giỏ.

Không! Nightingale thầm gào lên trong lòng. Chỉ nhìn vào biểu hiện của cô bé thôi là đã quá đủ để biết rằng cô bé không thể chống đỡ được trước Quỷ dữ. Giống như hầu hết các phù thủy khác, Lightning không có kinh nghiệm chiến đấu với một kẻ thù thực sự.

Cô là người duy nhất ở đây có thể đánh bại Quỷ dữ.

Nightingale hít một hơi thật sâu, cô buộc tất cả những suy nghĩ của mình liên quan đến Hoàng tử bị thương vào một góc trong tâm trí. Hai con quỷ vẫn đang bay, tạo thành thế gọng kìm, một ở phía trước và một ở phía sau. Cánh tay vừa ném ngọn giáo của chúng giờ đã trở nên gầy đét và teo lại như cây củi khô. Có lẽ chúng sẽ phải mất một thời gian tương đối dài mới có thể phục hồi hoàn toàn. Nhưng khoảng cách từ khinh khí cầu đến vị trí của chúng còn khoảng năm mươi mét. Và ở khoảng cách này thì năng lực của cô chẳng thể làm gì được. Nếu cô vẫn cố tình trải sương mù của mình với đường đi hướng thẳng lên trời, cô sẽ dễ dàng trượt khỏi “đường thẳng” và rơi xuống [note75799]. Càng lên cao, cách xa mặt đất, "đường thẳng" cho phép cô có thể bước lên sẽ càng ít đi. Trong khi đó, nếu cô ở lại một “đường thẳng” quá lâu, hướng của  “đường thẳng” ấy sẽ bắt đầu thay đổi, thậm chí là lộn ngược lại. Và nếu bất cẩn để đường thẳng đi qua người, cô sẽ bị cắt thành nhiều mảnh.

Có lẽ lũ Quỷ dữ cũng nhận thức được rằng một khi để khinh khí cầu hạ được cánh thì tình thế có thể sẽ chuyển hướng bất lợi cho chúng. Vậy nên, một con quỷ vẫy cánh tay trái chỉ có ba ngón tay của nó lên, hét to một ngôn ngữ gì đó, sau đó kéo dây cương và lao thẳng vào túi khí.

Cùng lúc đó, con còn lại thì xông vào Lightning với sát khí ngùn ngụt. Động tác vỗ cánh của con quỷ thú không khác gì một con chim ưng đang săn mồi, nó cứ thong thả như đang vờn con mồi của mình và chờ cho tới khi mục tiêu kiệt sức thì ra đòn kết liễu. Và đúng như Nightingale đã đánh giá, Lightning hoàn toàn rơi vào thế bị động trong khi cố gắng tự bảo vệ mình chỉ bằng cách dựa vào tốc độ nhanh nhẹn để tránh né một cách suýt soát. Cô bé chẳng thể nào có đủ thời gian để kịp nhắm và bắn vào kẻ thù nữa. Trong khi đó, các phù thủy khác đành phải ngừng bắn vì sợ sẽ vô tình bắn trúng cô bé.

Con thú lai nhắm vào túi khí thì đã tiếp cận được và đang ra sức cào cắn vào vỏ ngoài của khinh khí cầu. Thế nhưng may mắn thay, lớp phủ của Soraya vẫn đủ cứng để chống chịu được trước sự tấn công của răng nanh và móng vuốt. Nhận ra rằng đòn tấn công vừa rồi không có tác dụng, con quỷ thú gầm lên và bay ra xa, dường như muốn lấy đà để tông vào túi khí khiến họ mất thăng bằng.

Nightingale nhận ra rằng đây sẽ là cơ hội tốt nhất mà cô có.

Cô khởi động sương mù của mình. Khoảnh khắc một ‘đường thẳng’ hơi phát sáng xuất hiện trên đỉnh đầu, cô bước lên nó mà không hề do dự. Tận dụng năng lực khiến cơ thể mình trở nên phi vật lý, cô nhanh chóng đi xuyên qua túi khí và đứng trên đỉnh của nó. Mặc dù lúc này, hướng đi của cô hướng thẳng lên trời còn cơ thể thì gần như song song với mặt đất, thế nhưng trong thế giới sương mù này, cô vẫn có thể thoải mái tự do di chuyển mà không phải chịu ảnh hưởng bởi trọng lực. Chỉ trong một thoáng, cô đã nhanh chóng đứng trên đỉnh của quả khí cầu.

Lúc này, Quỷ dữ cũng đang lao nhanh về phía họ.

Trong thế giới đen trắng của mình, Nightingale rất ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng Quỷ dữ cũng có một cơn lốc ma lực ở trong cơ thể với hình dạng hơi thưa thớt và tốc độ quay tương đối chậm. Bên phía cánh tay đã bị teo tóp của nó thì được khảm một viên đá sáng lấp lánh.

Chúng cũng sở hữu phép thuật sao?

Thế nhưng đây không phải là lúc để chú ý đến điều này. Khoảng cách giữa cả hai bây giờ chỉ còn lại khoảng 10 mét. Và với tốc độ lao tới của Quỷ dữ thì khoảng cách này chỉ như một cái chớp mắt. Vì vậy, khoảnh khắc mà Quỷ dữ sắp chạm vào khinh khí cầu, Nightingale bước ra khỏi thế giới sương mù của mình, cô đứng lên con quỷ thú và xuất hiện phía sau lưng của Quỷ dữ.

Do trọng lượng tăng đột ngột, con quỷ thú có cánh khổng lồ đột nhiên mất thăng bằng rơi xuống. Còn về tên Quỷ dữ, như thể nhận thức được rằng có điều gì đó không ổn, nó lập tức quay đầu lại và được chào đón bằng tiếng nổ đến từ khẩu súng lục 12mm của Nightingale.

"Cút xuống địa ngục đi!" - Nightingale

Cùng với ngọn lửa và khói bốc ra, viên đạn rời khỏi nòng súng, bay đâm xuyên qua đầu Quỷ dữ và để lại một lỗ phía sau đầu của nó. Máu của nó bắn lên người cô cùng với một mùi hăng tanh khó chịu xộc thẳng vào mũi.

Đối phương co giật rồi khuỵu xuống, làm chệch hướng chuyển động của con quỷ thú, khiến nó sượt qua bên cạnh khinh khí cầu. Ngay khi Nightingale sắp nhảy trở lại đỉnh túi khí, xác chết kia rơi xuống kéo vào dây cương khiến con thú đột ngột nghiêng người ném cô vào không trung.

Trước khi cô kịp phản ứng, Nightingale đã không còn cơ hội để quay lại an toàn được nữa.

Mặc dù khinh khí cầu đã giảm độ cao, nó vẫn còn cách mặt biển vài trăm mét. Bước vào thế giới sương mù trong khi đang rơi cũng không khác gì tự tử cả. Nếu Nightingale không kịp kiểm soát tư thế mà rơi xuyên qua bất kỳ “đường thẳng” nào có sẵn, cô sẽ ngay lập tức bị cắt làm đôi.

"Nightingale!"

Cô nghe thấy các chị em của mình thét lên trong kinh hoàng, nhưng mọi thứ giờ đây dường như đều vô vọng. Lightning hiện đang chiến đấu chống lại Quỷ dữ khác, trong khi Maggie thì ngay cả khi thay đổi thành hình dạng một con đại bàng và đuổi theo, cô bé vẫn không thể mang theo cô. Vì vậy, Nightingale biết và đã sẵn sàng cho những gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Tốc độ rơi của Nightingale càng lúc càng nhanh. Khi cô nhìn xuống, đại dương ban đầu chỉ là hình ảnh mập mờ, giờ đã trở nên rõ ràng hơn rất nhiều. Những con sóng lớn và hung dữ cũng trở nên chân thực hơn bao giờ hết.

Đứng trước khoảnh khắc không thể tránh khỏi đến gần, không hiểu sao cô lại bình tĩnh đến lạ.

Nightingale nhắm mắt lại. Cô nhớ lại khoảnh khắc lần đầu tiên gặp Roland. Cô ngồi ở rìa giường, chơi đùa với con dao găm trên tay, chờ vị Tứ Hoàng Tử tóc bạc đẩy cửa bước vào. Rồi ngọn lửa nhấp nháy, cánh cửa và phòng ngủ bắt đầu mờ dần, cuối cùng, chỉ còn lại ở đó là hình ảnh khuôn mặt tươi cười của anh.

Điều hối tiếc duy nhất của cô là không thể bên cạnh anh đến cuối hành trình.

"GooGoo!" - Maggie

Đột nhiên, một tiếng chim cao vút vang lên. Khi Nightingale mở mắt ra, cô nhìn thấy một bóng hình màu trắng đang lao thẳng xuống, ném mình vào ngực Nightingale.

Đó là Maggie.

Ngay khi cô định nói điều gì đó, chú chim bồ câu bắt đầu phát sáng rực rỡ, cơ thể bắt đầu mở rộng. Một cặp cánh khổng lồ vươn ra từ phía sau lưng cô bé. Những chiếc lông vũ trắng rơi ra, đầu chim thì trở nên hung tợn và đáng sợ. Cô bé giờ đây trông giống hệt như con quỷ thú bay vừa rồi!

"Ahool——-!" - Maggie

Maggie phát ra một tiếng gầm uy lực, bắt lấy Nightingale bằng móng vuốt, tung cô lên bầu trời và đón bằng cái lưng rộng lớn của mình.

Chính xác thì chuyện gì đang xảy ra vậy? Nightingale hoàn toàn bị sốc [note75800].

"Ahool ahool!" - Maggie gầm lên một lần nữa. Rõ ràng là cô bé muốn nhắc nhở cô về một điều gì đó.

Lần này thì không cần phiên dịch, Nightingale vẫn hiểu được ý mà cô bé muốn truyền đạt. Mặc dù cô không thể hiểu tại sao Maggie có thể thay đổi thành hình dạng này, nhưng ngay bây giờ, điều quan trọng nhất chính là đánh bại Quỷ dữ.

"Tiến lên!" - Cô hét lên.

Ghi chú

[Lên trên]
Năng lực hiện tại của Nightingale: Có thể đi vào hoặc mang theo ai/vật khác vào “sương mù”. Khi vào trong sương mù thì sẽ trở nên vô hình và ko thể chạm vào, như là vào một chiều không gian khác. Trong không gian đó có rất nhiều “đường thẳng”, cô chỉ có thể di chuyển trên những “đường thẳng” ấy. Chúng cực kỳ nguy hiểm vì chỉ cần trượt chân, những đường thẳng này có thể cắt xuyên cơ thể cô.
Năng lực hiện tại của Nightingale: Có thể đi vào hoặc mang theo ai/vật khác vào “sương mù”. Khi vào trong sương mù thì sẽ trở nên vô hình và ko thể chạm vào, như là vào một chiều không gian khác. Trong không gian đó có rất nhiều “đường thẳng”, cô chỉ có thể di chuyển trên những “đường thẳng” ấy. Chúng cực kỳ nguy hiểm vì chỉ cần trượt chân, những đường thẳng này có thể cắt xuyên cơ thể cô.
[Lên trên]
Năng lực của Maggie chỉ có thể biến thành bất kỳ con chim nào, miễn là đã nhìn thấy. Thế nhưng lần này lại có thể biến thành quỷ thú. Nguyên nhân được lý giải ở chap sau
Năng lực của Maggie chỉ có thể biến thành bất kỳ con chim nào, miễn là đã nhìn thấy. Thế nhưng lần này lại có thể biến thành quỷ thú. Nguyên nhân được lý giải ở chap sau
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận