Release that witch
Er Mu, 二目
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chap 251 trở đi

Chương 297: Một trái tim nóng bỏng

0 Bình luận - Độ dài: 2,035 từ - Cập nhật:

Roland mở mắt ra. Anh đang nằm trên một chiếc giường mềm mại, với hình ảnh trần nhà quen thuộc phía trên mà anh vẫn thấy mỗi sáng hàng ngày.

[Đây là… phòng ngủ của mình]

Anh quay đầu nhìn qua hai bên vai – cả hai đều trông có vẻ ổn và lành lặn. Và khi anh cố gắng di chuyển bàn tay của mình, anh cũng không gặp phải bất kỳ vấn đề nào cả.

Cứ như thể mọi thứ chỉ là một giấc mơ dài.

Tuy nhiên, anh biết rằng đó không phải là một giấc mơ. Trong cuộc điều tra Quỷ dữ, đoàn trinh sát của anh đã thực sự phải đối mặt với một cuộc tấn công trong hoàn cảnh vô cùng bất lợi. Tuy nhiên, thực tế bây giờ là anh ta đang nằm an toàn trong phòng ngủ riêng của mình. Điều này có nghĩa là họ đã thoát khỏi sự truy đuổi của Quỷ dữ và đã trở về lâu đài thành công.

Nhưng liệu tất cả các phù thủy có trở lại an toàn không?

Nghĩ về điều này, Roland cảm thấy trái tim mình trở nên nặng trĩu. Anh cố gắng gượng ngồi dậy, nhưng do mất máu quá nhiều nên anh chẳng thể làm bất cứ điều gì cả. Một cảm giác vô lực lan rộng khắp cơ thể anh. Ngay khi định mở miệng để gọi ai đó, anh thấy những nàng phù thủy đang dựa vào bức tường bên cạnh giường của mình mà thiếp đi. Họ là Anna, Nightingale, Lightning, Maggie và Nana. Tất cả đang dựa vào vai nhau, nhịp thở đều đều với đôi mắt hơi nhắm, trông như thể đang ngủ say.

Roland lặng lẽ hé nhẹ tấm rèm cửa sổ bên cạnh để nhìn ra bên ngoài. Trong tầm nhìn của anh, những tia nắng ban mai của buổi sáng sớm đổ xuống sông Redwater như những sợi chỉ vàng sáng rực rỡ.

"Ngài... đã tỉnh rồi sao?" - Anna

Quay đầu nhìn lại, không biết từ khi nào mà  Anna đã thức giấc, đang dụi mắt mệt mỏi và từng bước đến bên cạnh anh.

"Chào buổi sáng, anh dậy rồi đây. Mọi người..." - Roland

"Tất cả mọi người đều đã an toàn quay trở lại Border Town. Thực ra, anh là người duy nhất bị thương trong chuyến hành trình vừa rồi" - Anna

"Thật vậy sao?" - Roland nhẹ nhõm nói - "Như vậy thì anh an tâm r-"

"Đồ ngốc" - Anna

Anh thậm chí còn không có cơ hội để đáp lời thì cô nàng đã đột ngột ôm chặt lấy anh, đến nỗi có cảm giác như thể cô ấy muốn hoà làm một vào cơ thể anh.

Do động tĩnh mà Anna gây ra, các phù thủy khác cũng bắt đầu thức dậy.

"Điện hạ!"

Họ đứng dậy trong sự ngạc nhiên và từng người một chạy đến bên giường anh. Lightning là người thứ hai bám vào Roland, tiếp theo là Nana và Maggie. Nightingale do dự, nhưng cũng quấn tay quanh anh. Và như vậy, mọi người đều tụ lại và ôm chầm lấy nhau, thật chặt, thật lâu mà chẳng nỡ buôn ra... trong một khoảnh khắc, thời gian dường như đã dừng lại trong căn phòng này.

...

Sau bữa sáng, Roland trở lại văn phòng của mình và lắng nghe chi tiết về những gì đã xảy ra sau khi anh bất tỉnh, cố gắng không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.

Các phù thủy sau bao tình huống nguy hiểm ngặt nghèo đã cùng nhau đồng tâm hiệp lực, và đã thành công đánh bại những kẻ truy đuổi họ. Sau đó Lightning và Maggie đã đưa anh trở lại trước.

Sau khi trở về lâu đài, Nana ngay lập tức điều trị vết thương cho anh. Cánh tay rách nát đứt rời cũng nhanh chóng được chữa lành. Tuy nhiên, do mất máu nghiêm trọng, anh đã rơi vào hôn mê suốt một ngày sau đó. Do đó, đây đã là ngày thứ tư kể từ khi họ khởi hành.

Nghĩ lại hành động của mình, anh phải thừa nhận rằng mình đã có phần bất cẩn. Anh không thể ngờ rằng Quỷ dữ thực sự có thể phát hiện ra chiếc khinh khí cầu dù đã được sơn lớp ngụy trang bầu trời, chưa kể khoảng cách giữa hai bên còn lên tới hơn mười km. Qua câu chuyện kể lại của Sylvie, dường như ban đầu, con Quỷ khổng lồ nhiều mắt không hề để ý tới họ. Nó chỉ ngẫu nhiên quan sát các hướng xung quanh một cách bình thường. Thế nhưng khoảnh khắc mà cô dồn sự tập trung của mình để quan sát cơ thể của Quỷ nhiều mắt, đối phương ngay lập tức phản ứng, nhanh chóng hướng tất cả đôi mắt về phía cô.

Câu chuyện này khiến anh phát hiện ra rất nhiều điểm bất ngờ. Thứ nhất, con mắt ma thuật của Sylvie sở hữu một tầm hoạt động đáng kinh ngạc, vượt xa cả những ống nhòm có độ phóng đại lớn nhất hiện giờ. Thứ hai, lớp sương mù đỏ bao phủ các ngọn tháp khiến tầm nhìn bị hạn chế hơn rất nhiều. Vậy nên nếu không có con Quỷ nhiều mắt, chắc hẳn đối phương cũng sẽ rất bị động trong việc trinh sát xung quanh.

Chuyến đi này, mặc dù họ đã phải trải qua nguy hiểm tương đối lớn, thế nhưng những thông tin đã thu thập được cũng vô cùng đáng giá.

Quan điểm về Quỷ dữ không còn là những sinh vật bí ẩn và vô danh của địa ngục. Chúng cũng có các thành phố và thị trấn, là một quần thể có tổ chức. Thậm chí, Quỷ dữ có thể được phân loại thuộc về loài sở hữu nền văn minh cao hơn cả con người hiện tại.

Hơn nữa, không quân của đối phương không hoàn toàn là bá chủ bầu trời. Hoặc ít nhất thì nó vẫn đúng đối với trường hợp của nhóm Quỷ dữ đằng sau ngọn núi phủ đầy tuyết. Thời điểm mọi người bị phát hiện, mặc dù có hàng trăm tên Quỷ dữ bò lên khỏi mặt đất, thế nhưng cuối cùng thì chỉ có hai đơn vị không quân áp sát họ bằng những con quỷ thú bay. Điều này cho phép họ có thể giả định một cách an toàn rằng bay vẫn là một khả năng hiếm có trong hàng ngũ của Quỷ dữ. Mặc dù vẫn chưa biết nguyên do là bởi quỷ thú bay hiếm hay người lái hiếm. Nhưng tóm lại thì đây là một tin tốt cho Border Town. Ít nhất thì tạm thời anh cũng không phải lo lắng về một nhóm Quỷ dữ luôn có thể vượt qua những ngọn đồi và ngọn núi phía Nam, bay thẳng đến thủ phủ của Lãnh thổ phía Tây và bất ngờ đốt phá, giết chóc hay cướp bóc từ họ.

Ngoài ra, thông tin Quỷ dữ sở hữu ma thuật cũng là một khám phá quan trọng.

Theo báo cáo của Nightingale, mặc dù lượng sức mạnh ma thuật của Quỷ dữ thua xa họ, nhưng nó vẫn đủ để hình thành một cơn lốc xoáy mỏng, và hình dạng này cũng khá độc đáo khi cô quan sát nó lúc đang ở trạng thái sương mù. Tuy nhiên, cách kích hoạt ma thuật của chúng dường như hoàn toàn khác với các phù thủy. Chúng không tự mình thực hiện nó mà thay vào đó lại sử dụng những viên đá sáng để giải phóng ma lực như một loại cơ chế hỗ trợ. Điều này không giống như năng lực của phù thủy, thứ mà có thể trải qua những thay đổi và phát triển liên tục; Mà giống như một vũ khí tiêu chuẩn có thể được sản xuất hàng loạt.

Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán của chính anh. Thật không may là xác của cả hai tên Quỷ dữ đều đã rơi xuống biển, khiến Roland không thể xác minh gì thêm.

Vấn đề cuối cùng là các tòa nhà của Quỷ dữ.

Đó là những ngọn tháp đá đen nhỏ và mỏng manh, dường như không phải sử dụng để ở. Hơn nữa, vật liệu xây dựng tòa tháp cũng rất kỳ lạ, vì nó không cho thấy bất kỳ dấu vết ăn mòn nào bởi lớp sương mù đỏ. Trong khi bên trong một số tháp đá trống rỗng, những tháp khác là một bể chứa được đổ đầy chất lỏng màu đỏ. Vậy phải chăng sương mù đỏ trên bầu trời thực ra là trạng thái khí của chất lỏng đó?

Và phải chăng lý do tại sao Quỷ dữ không lan rộng hơn nữa trên vùng hoang dã hoặc thậm chí mở rộng hơn nữa về phía Tứ Vương Quốc là vì lượng khí này còn hạn chế?

Dù thế nào đi nữa, sau khi tìm hiểu tất cả các thông tin thu thập được, anh có thể kết luận chắc chắn một điều là hiện tại, Quỷ dữ sẽ không phải là mối đe dọa đối với an ninh của Border Town.

Nhưng Roland cũng biết rằng vì Quỹ dữ đã đẩy nhân loại dạt khỏi vùng hoang dã hơn bốn trăm năm trước đến sát tận bờ biển. Vậy nên rất có thể sẽ có một ngày mà chúng sẽ tấn công con người một lần nữa. Và khi thời điểm đó đến, anh cần phải chuẩn bị sẵn sàng để phòng thủ và phản công.

...

Do tình trạng thiếu máu nghiêm trọng nên khi màn đêm buông xuống, Roland quyết định tạm gác lại kế hoạch hoàn thiện bộ máy chính phủ và đi ngủ khá sớm.

Khi anh đang ngồi bên giường thư giãn đọc một cuốn sách lịch sử và chuẩn bị thổi tắt nến để đi ngủ, một tiếng gõ cửa bỗng vang lên.

Sau một thoáng do dự, anh vẫn quyết định bước xuống khỏi giường và ra mở cửa. Roland nhận ra Anna đang đứng trước mặt anh.

Lần này, cô không cầm bất kỳ cuốn sách dày trong tay nào như mọi lần trước đây. Không phải là "Vật lý trung cấp", càng không phải là "Nền tảng lý thuyết khoa học tự nhiên", cô đến gặp anh với tay không và chỉ khoác trên người một chiếc áo choàng trắng mỏng. Anna nhẹ nhàng bước vào phòng. Cô thậm chí còn không mang giày, bước đi như một chú mèo mà không tạo ra bất kỳ âm thanh nào cả.

Bước sang một bên, Roland nuốt khan hồi hộp.

Sau khi bước qua cánh cửa, Anna quay lại, khép cửa và khóa chốt lại. Rồi cô nắm lấy tay Roland và đi lên giường.

Anh có thể thấy ngửi thấy mùi dầu gội quyến rũ của Anna. Dưới ánh nến mờ ảo, mái tóc ánh vàng buông xuống của cô lại càng thêm hấp dẫn bội phần. Và khi họ tiến sát vào nhau, một mùi hương say đắm lấp đầy mũi anh. Hương thơm mê hoặc này không bắt nguồn từ xà phòng hoa hồng thơm mà đến từ chính cơ thể cô.

Đôi lông mi dài của cô khẽ run, má cô đỏ ửng, và đôi mắt xanh thì trong như làn nước mùa thu đang lay động. Mặc dù có vẻ hơi lo lắng nhưng Anna hoàn toàn không tỏ ra do dự. Cô nhìn thẳng vào Roland với ánh mắt tràn ngập sự kiên định.

Ngay cả một người chưa từng trải qua chuyện này như Roland, tại thời điểm này, anh cũng có thể hiểu rõ ý muốn của em ấy là gì.

"Khụuu, cái này..." - Roland

"Em không muốn chờ đợi lâu hơn nữa đâu" - Anna thì thầm - "Đặc biệt là sau những gì chúng ta đã trải qua" - Cô dừng lại một chút - "Em không muốn phải hối tiếc bất cứ điều gì nữa."

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận