• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chap 9: Góc Nhìn Của Tứ Đại Mỹ Nhân

29 Bình luận - Độ dài: 1,430 từ - Cập nhật:

Bên cửa sổ của một quán ăn gia đình, bốn nữ sinh cấp ba đang ngồi ở một bàn dành cho bốn người. Giữa bầu không khí ồn ào náo nhiệt, chỉ riêng chiếc bàn này lại bị bao phủ bởi một sự im lặng nặng nề. Ngay cả nhân viên phục vụ cũng bị áp đảo bởi sự khác thường ấy nên ngay sau khi mang món ăn nhẹ ra thì nhân viên đó cũng cố tình tránh xa bàn này.

“Ha… vậy thì, chúng ta bắt đầu nói rõ xem cậu muốn gì đi”

Âm thanh viên đá va vào ly vang lên lách cách. Kitagawa Reine, đã quá chán ngắt với sự im lặng, cuối cùng cũng cất lời.

“Phải rồi đó~ Tớ còn phải đi làm thêm nữa mà~”

Shuna Nanjou, với nụ cười dịu dàng như thường lệ, nhìn xung quanh vẻ bối rối.

“Nói nhanh đi nhá. Tớ đến đây là vì Satsuki nài nỉ lắm đấy.”

Shinonome Shino, người không thích lãng phí thời gian, nói với giọng đầy gai góc.

“Ừm… đúng là vậy nhỉ… Xin lỗi, tớ sẽ nói ngay.”

Tôi, Satsuki Saionji, cuối cùng cũng lên tiếng. Tôi lục trong cặp và lấy ra một quyển sổ tay. Bìa sổ đã phai màu, các góc bị mài mòn mềm mại và tròn trịa. Trông nó đã gắn bó với chủ nhân đã lâu rồi.

“Đây là gì…?”

“Chính là nhật ký của cái cậu tên Satoshi Iriya đấy.”

“Là ai thế?”

“Là người hôm lễ tốt nghiệp bị tai nạn ngay trước mặt chúng ta đó.”

“À à, là người đó hả~ Thật đáng thương làm sao~”

Ba người họ mỗi người một phản ứng khác nhau, nhưng có vẻ chẳng ai thực sự quan tâm cả. Thật ra, lúc đầu tôi cũng vậy. Cho đến khi tôi đọc nội dung bên trong.

Ngày mà Satoshi Iriya gặp tai nạn, cậu ấy đã đẩy tôi ra. Và khi cậu ấy bị thương được đưa lên xe cứu thương, túi xách của cậu ấy văng tung tóe ra khắp nơi, tôi đã giúp cậu ấy nhặt chúng lại.

Lúc đó, tôi tìm thấy quyển sổ này. Chỉ là một quyển sổ bình thường, vậy mà tôi lại bị thu hút bởi nó một cách kỳ lạ. Tôi đã lén cất nó vào túi của mình. Tôi cũng chẳng hiểu vì sao lại làm thế nữa và khi về đến nhà, tôi như cúi đầu xin lỗi trong lòng, rồi mở quyển sổ ra.

Và rồi tôi đã biết được sự thật

“Chuyện cậu lấy nhật ký của Satoshi Iriya hay mấy thứ linh tinh này nọ, tớ không quan tâm. Nhưng cậu mang thứ này đến cho chúng tớ xem để làm gì nào?”

“Cậu thẳng thắn vậy thì tốt quá đi. Trước tiên, tớ chỉ muốn mọi người đọc nó mà thôi… Tớ thật sự không còn hiểu gì nữa. Về thế giới này, và cả chính bản thân tớ nữa…”

Tôi ôm lấy cánh tay mình, cúi gằm xuống. Mọi thứ đã trở nên rối rắm, đến mức tôi chẳng còn tin vào phán đoán của chính mình. Chính vì vậy, tôi mới gọi Kitagawa Reine, Shuna Nanjou, và Shinonome Shino, những người có mặt trong nhật ký này, và cũng là người trong cuộc.

Để xác nhận lại sự thật.

“Được rồi. Dù tớ không hiểu cậu có ý gì khi cho chúng tớ xem sổ này, nhưng cứ đọc là được chứ gì?”

“Ừm. Xin cậu đấy. Nếu mọi thứ chỉ là lo lắng thừa thãi thì tốt. Nhưng nếu là sự thật thì…”

“Nếu là sự thật thì sao?”

“Không, không có gì. Trước tiên hãy đọc đi.”

Khi tôi nói vậy, cả bốn người bắt đầu đọc với vẻ nghi hoặc.

Ngày XX tháng XX năm XXXX

Vì đã lên cấp ba nên tôi định bắt đầu viết nhật ký.

Hôm nay đã xảy ra một chuyện động trời.

Satsuki Saionji đã xuất hiện rồi!

Lẽ nào… thế giới này thực sự là như vậy sao!?

Đáng yêu thật lun đó! Như một con búp bê vậy. Nếu vậy thì...

Uwaa! Cả Sano Yuto cũng ở đây này!

Không được chần chừ nữa!

Phải tìm đủ cả nhóm Tứ đại mỹ nhân!

——

Ngày XX tháng XX năm XXXX

Đã phát hiện ra Kitagawa Reine!

Phát hiện ra người đẹp nhất thế giới rồi nè…

Bị cậu ấy lườm thì thích quá đi… bị cậu ấy giẫm lên thì còn đã hơn nữa…

Nhưng mẹ cậu ấy toàn đánh đập cậu nên bên trong đồng phục toàn là vết thương…

Một năm nữa thôi, người hùng sẽ xuất hiện, nên cậu hãy cố gắng lên nhé!

——

Ngày XX tháng XX năm XXXX

Đã phát hiện ra Shuna Nanjou.

Cái ngực đó là sao vậy chứ! Với lại sự dịu dàng ấy nữa!

Ước gì được ôm lấy cậu ấy.

Bây giờ nhà vẫn chưa nghèo nên đồng phục vẫn còn sạch đẹp…

Chắc chắn sẽ có nhiều chuyện khó khăn sau này, nhưng mà cậu cũng đừng tuyệt vọng nha?

Vì sẽ có người đến cứu cậu mà.

——

Ngày XX tháng XX năm XXXX

Cả Shinonome Shino cũng ở đây nè!

Từ thanh tao đúng là sinh ra để nói về cậu ấy. Dù vậy, trong bốn người thì cậu ấy lại là người dâm đãng nhất nên bề ngoài thật chẳng đáng tin chút nào.

Mà ánh mắt tuyệt vọng ấy là sao vậy chứ…

Năm sau, người con trai cậu tìm kiếm, Sano Yuto sẽ xuất hiện đấy nha.

~~~

“Uwaa… Thật kinh tởm quá đi…”

“Đàn ông mà~”

“Đúng vậy~ Trông giống một cuốn nhật ký bí mật bình thường thôi. Ngoài ra, tớ không phải là một người dâm đãng.”

Nhật ký này có vẻ bắt đầu từ năm nhất. Ban đầu, toàn là về tụi tôi, Tứ đại mỹ nhân. Lúc đầu tôi chẳng muốn đọc chút nào, định bỏ giữa chừng cơ, nhưng rồi có một điều khiến tôi thấy lạ.

“Nè… Tớ có chuyện muốn hỏi. Bọn mình bắt đầu được gọi là Tứ đại mỹ nhân từ năm hai đúng không?”

Cả ba người đều quay sang nhìn tôi với vẻ bàng hoàng.

“Ừm… đúng vậy nhỉ. Thật ra, tớ còn chẳng biết đến các cậu nữa. Trước khi quen cậu ấy cơ.”

“Nếu nghĩ kỹ lại thì, đúng là thế…”

“Không phải chính Iriya-kun là người đầu tiên gọi bọn mình là Tứ đại mỹ nhân à~?”

“Đó là giả thuyết hợp lý nhất rồi.”

Tôi cũng từng nghĩ và giả định như vậy. Nhưng chính vì thế, tôi mới phải hỏi điều này.

“Vậy trong số mọi người… có ai từng biết đến Satoshi Iriya… trước khi cậu ấy gặp nạn không? ……”

“——”

“Đúng như tớ nghĩ… chẳng ai biết tới cậu ấy cả…”

Ngay từ ngày nhập học, cậu ấy đã biết tên tôi, chuyện đó thật bất thường mà. Tôi chỉ trở thành người mẫu ảnh vào mùa hè năm nhất, nên chẳng ai biết tôi trước khi nổi tiếng, trừ bạn học tiểu học và trung học cơ sở ra.

Nhìn nét mặt của ba người kia, tôi biết họ cũng có cảm giác giống tôi. Và tất cả đều lật lại nhật ký để đọc thêm lần nữa.

“Nếu đọc kỹ lại thì đúng là kỳ quặc thật… Tại sao Iriya năm nhất lại biết được tớ sẽ gặp Sano vào năm hai…? Không, tại sao cậu ấy biết tớ chính là định mệnh của Sano…?”

“Tớ cũng vậy~ Không ai biết chuyện công ty ba tớ bị biển thủ tiền cả…”

“Nếu là vậy… tại sao cậu ấy biết tớ đang bị mẹ bạo hành…? Ngoài Sano ra, chẳng ai biết chuyện đó cả…”

Viên đá trong ly tan ra, phát ra âm thanh lách cách. Cả bọn đều bắt đầu toát mồ hôi, ánh mắt chứa đầy căng thẳng và hoang mang.

“…Cảm giác thật rợn người mà…”

Kitagawa chắp tay trước mặt, thì thầm. Cả bốn người chúng tôi đều đã có cùng một suy nghĩ.

“Đọc tiếp chứ…”

Trước lời tôi nói, cả ba người kia đều gật đầu.

Cảm giác như đang chuẩn bị mở chiếc hộp Pandora. Nhưng ánh sáng của sự tò mò đã xua tan bóng tối ấy, và không ai trong chúng tôi dừng được tay mình khỏi việc mở nắp chiếc hộp đó.

——

Vì chương này ngắn nên mình dịch luôn một thể với chương trước!

Bình luận (29)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

29 Bình luận

Vậy thk main gốc hay satoshi cod plot armor
Xem thêm
thề thích mấy cái thể loại bóc trần sự thật, rồi lại lòi ra "The Liems" một đời liêm khiến, dam.nn
Xem thêm
Mấy nhỏ này ban đầu cũng lạnh lùng vãi, main cứu bị tai nạn ngay trc mặt mà thậm chí còn ko sốc hay tỏ ra thương hại dù chỉ 1 chút luôn nếu ko nhờ cuốn nhật kí. Tính ra mấy nhỏ này cũng chẳng tốt lành gì mấy
(theo quan điểm riêng của t là v)
Xem thêm
thật...main nên đc giải thoát khỏi cái tgioi cám lợn này
Xem thêm
bruh ông đọc kĩ chương trước lại đi. nó nói là vì lực cưỡng chế TG mà bọn này quên sạch kí ức nên mới chả biết main là ai mà
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
Khi tỉnh dậy, điều đầu tiên satoshi nói là: " pikachu tớ chọn cậu" :)))))
Xem thêm
Sau đó Pikachu qua lại và giật điện 1000k von vào t và xích t lại 🐧🐧
Xem thêm
@T Đ Anh: sau khi xích lại, bạn sẽ đc trải nghiệm một chuyến du lịch ở campuchia.🐧
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi saominhnguthenho
hóng chap sau quá đi
Xem thêm
Chap sau main (Iriya) rất peak =))))))
Xem thêm
Bánh cuốn nóng
Xem thêm
Hóng ác, tiếp đi trans :>
Xem thêm