• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 12 - Góc nhìn thứ nhất của nhân vật chính

Chương 55

1 Bình luận - Độ dài: 3,119 từ - Cập nhật:

[Quá trình tái tạo cơ thể của bạn đã bắt đầu.]

Giống như một vệt sơn loang dần, tầm nhìn của tôi từ từ trở nên rõ ràng. Mọi thứ xung quanh vẫn còn mờ mịt, tương phản và sắc độ như bị bóp méo. Từng mạch máu, khung xương, hệ tiêu hoá, hô hấp… thậm chí cả nhãn cầu cũng đang tái tạo lại từ đầu. Giác quan của tôi bị xáo trộn hoàn toàn, như thể chúng chưa biết phải sắp xếp lại theo thứ tự nào.

Dù vậy, tôi vẫn có thể yên tâm về Chungmuro. Dù đám Tông Đồ có mạnh cỡ nào đi nữa, chúng cũng chẳng thể hạ nổi Yoo Junghyuk – người còn mạnh hơn cả ‘bản gốc’.

Nhưng mà… đây đúng là một trải nghiệm có một không hai. Tôi đã chia sẻ góc nhìn thứ nhất với Yoo Junghyuk. Nếu có thể, tôi không muốn lặp lại chuyện này lần nào nữa đâu.

[Kỹ năng độc quyền ‘Bức Tường Thứ Tư’ đã giảm bớt cú sốc tinh thần từ cái chết của bạn.]

[Phí bồi thường cho ‘Góc Nhìn Của Độc Giả Toàn Tri’ giai đoạn 3 đang được chuẩn bị.] 

…Phí bồi thường?

Tôi có thể thấy Jung Heewon đang la hét từ xa. Vẻ mặt cô ấy đầy kinh ngạc, Lee Hyunsung thì đang giữ lấy cô. Jung Minseob và Lee Sungkook thì sững sờ nhìn về phía này.

May là mọi người đều an toàn. Tôi trở lại không quá muộn.

“Anh Dokja!”

Jung Heewon quên mất mà hét tên tôi.

Gàooooo!

Thật ra cũng không cần giấu nữa. Không khí bắt đầu tràn vào buồng phổi mới được tạo ra. Con rồng thứ cấp vẫn còn ở gần đây.

“Đúng là ngài Yoo Junghyuk!”

“Ngài ấy dùng Thần Hồi Đan à?”

Đó là tiếng hò hét của vài tên Giáo Đồ còn sống sót. Tất nhiên, tôi chẳng dùng gì thần thánh cả.

Hồi sinh từ cõi chết hoàn toàn khác với việc chữa lành một vết thương nặng.

[Đặc quyền của ‘Bất Sát Vương’ đã hoàn tất.]

[100 điểm nghiệp chướng đã được sử dụng.]

[Cặn bã trong cơ thể bạn được loại bỏ, hiệu suất cơ thể tăng lên.]

[Thể lực và Ma thuật tăng thêm 1 điểm mỗi chỉ số.]

Thậm chí còn có cả bonus sau khi hồi sinh nữa chứ. Bảo sao ‘Bất Sát Vương’ bị gọi là buff lỗi. Ngay cả trong ‘Cách Sống Sót’, chỉ có Selena Kim bên Mỹ là từng sở hữu thuộc tính này.

[Điểm nghiệp chướng hiện tại: 0/100]

[Hãy tích lũy lại điểm nghiệp chướng cho lần hồi sinh tiếp theo.]

[Cứu một mạng người sẽ nhận 1 điểm nghiệp chướng.]

Đặc quyền của Bất Sát Vương là ‘Hồi Sinh’. Nhưng tất nhiên, không phải muốn là được, cần phải tích đủ điểm nghiệp chướng. May mà lần đầu tiên được tặng sẵn 100 điểm.

Gàooooo!

[Hỏa long cấp 5, ‘Tiểu Long Igneel’ đã kích hoạt ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’.]

Không thể để bản thân vừa sống lại liền chết tiếp được nhỉ. Với điểm nghiệp chướng bằng 0, đặc quyền hồi sinh tạm thời không thể kích hoạt.

Nhìn quanh, tôi thấy số ‘2’ trên một bục. Mọi người đã đứng sẵn trên các bục khác.

“Anh Hyunsung, qua kia! Chúng ta đến bục tiếp theo!”

Lee Hyunsung liền lao đến theo chỉ dẫn nhanh nhạy của Jung Heewon. Anh ấy mồ hôi đầm đìa mở miệng hỏi.

“Anh Dokja, anh ổn chứ?”

“Anh nhìn là biết.”

“… Tôi cứ tưởng mình bị hoa mắt .”

Tôi không có thời gian giải thích dài dòng.

[‘Phòng Vệ Tuyệt Đối’ được kích hoạt!]

‘Ngọn Lửa Tận Diệt’ đang bùng cháy ngay trước mắt tôi. Tôi quay sang nói với Lee Hyunsung, người vẫn đang nhìn tôi như thể tôi vừa bước ra từ Thánh Kinh.

“Anh Hyunsung, anh có gì cho tôi mặc không? Áo khoác hay cái gì đấy cũng được…”

“Dù tôi là một người lính nhưng… à.”

Lee Hyunsung lúc này mới nhận ra tình hình và ánh mắt lập tức chuyển xuống nhìn xuống cơ thể tôi. Đúng, việc hồi sinh này có một nhược điểm lớn. Bộ đồ bảo hộ bên ngoài đã tan chảy hết, và phần lớn vật phẩm tôi nhặt được cũng tiêu tùng luôn.

Tóm lại, tôi đang trần như nhộng.

“… Thôi, khỏi cũng được.”

Tôi lẩm bẩm.

Lee Hyunsung đang định đưa tay xuống thắt lưng thì lại rút về. 

Dù có mạnh mẽ cỡ nào thì kiểu hy sinh này cũng hơi quá. Dù sao thì quần áo cũng không cần thiết lắm, điều tôi thực sự cần là những vật phẩm rơi rớt quanh đây.

Ngay cả ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’ cũng không thể phá hủy các thánh tích hay vật phẩm kịch bản. Quả nhiên, Vẹn Tín đang lăn lóc gần chân con rồng, và lá cờ nâu cũng ở gần đó. Nhưng chúng đang nằm ở vị trí mà người thường không dễ tiếp cận.

Lá chắn biến mất, và người người bắt đầu chạy tới từ phía xa. Jung Heewon là người đến đầu tiên.

“Anh Dokja!”

Gương mặt Jung Heewon dần đanh lại khi đến gần tôi.

[Chòm sao ‘Hắc Hỏa Vực Long’ đang quan sát hắc hỏa long của bạn.]

Tôi cảm thấy ánh mắt của cô ấy lướt qua vai và lưng mình, sau đó nhanh chóng quay đi.

“Tôi không nhìn thấy gì cả nên đừng lo. Giờ là lúc để ý mấy chuyện này sao?.”

Tôi vô thức co người lại trước lời cô nói. Sau đó một cái áo choàng được trùm lên người tôi. Nhìn kỹ lại thì, nó to ghê.

[Áo Tơi Của Samyeongdang]

Jung Heewon đã đưa nó cho tôi.

“Cảm ơn cô Jung Heewon.”

Tôi cảm động đến mức tôi có thể khóc luôn.

[Chòm sao ‘Vệ Binh Chính Nghĩa Hói Đầu’ hơi buồn.]

“Đi thôi.”

Gàooo!

Giai đoạn di chuyển của Tiểu Long Igneel đã bắt đầu. Chúng tôi một lần nữa chạy vòng theo hướng ngược kim đồng hồ để né đòn.

Jung Heewon và Lee Hyunsung chạy phía trước tôi. Có vẻ cả hai đều đang cố tránh nhìn ‘Hắc Hỏa Long’ đang lủng lẳng trên người tôi. Cái áo thì cứ lùng bùng, gần như không che được phía trước.

Jung Minseob chạy tới, hỏi.

“Giờ sao đây ạ, ngài đại diện? Các Tông Đồ chết hết rồi…”

Đúng như anh ta nói, chẳng còn Tông Đồ nào quanh đây nữa. Bằng chứng là những viên Hàn Đan của chúng đang nằm lăn lóc nơi chúng bỏ mạng. Những viên đan đó tốn rất nhiều thời gian để tiêu hóa hết, và chúng không tan trong lửa.

Một móng vuốt lớn chợt vung qua trên không.

“Aaaa!”

Hai Giáo Đồ chạy phía sau bọn tôi bị nghiền nát.

Tôi lao đến trung tâm, nhặt lấy Vẹn Tín và lá cờ nâu.

[Bạn đã lấy lại Cờ Nâu.]

[Bạn có thể sử dụng đặc quyền của lá cờ.]

Tôi nhìn xung quanh, chỉ còn lại nhóm tôi mà thôi. Trong lúc đang suy nghĩ, thời gian kích hoạt bục đứng đã đến.

[Các bục số được kích hoạt.]

“Tập hợp!”

May mắn thay, một cái bục số ‘5’ đã hiện ra. Nhưng chỉ có một bục duy nhất.

Giọng con Dokkaebi trung cấp vang lên.

[Hừ hừ, các người cầm cự tốt đấy. Nhưng may mắn này sẽ kéo dài được bao lâu?]

Lần sau, có thể sẽ là bục số 3 hoặc 4 xuất hiện. Nếu vậy, chắc chắn sẽ có người trong nhóm phải hy sinh. Nếu là số 6…

[Hỏa long cấp 5, ‘Tiểu Long Igneel’ đã kích hoạt ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’.]

[Phòng Vệ Tuyệt Đối được kích hoạt.]

Chúng tôi vừa kịp chạy đến, vẫn còn 10 giây. Tôi phải coi như đây là lần cuối.

“Phù… con rồng khốn kiếp này. Anh Dokja, giờ phải làm sao?”

Lee Hyunsung và Jung Heewon đều đã kiệt sức. Dễ hiểu thôi, họ đã chạy hàng chục vòng trong môi trường ngột ngạt thiếu khí này mà.

“Tôi nghĩ chúng ta phải chiến đấu thôi.”

“Liệu chúng ta có hạ được nó không?”

“Không phải không có khả năng.”

Tôi chỉ vào viên Hàn Đan nằm trên đất. Số lượng vừa đủ cho cả nhóm. Nếu sử dụng đống vật phẩm mà bọn Tông Đồ để lại, có thể chúng tôi sẽ tấn công được con rồng. Vấn đề là phải hạ nó trước đợt tấn công tiếp theo.

[‘Phòng Vệ Tuyệt Đối’ được gỡ bỏ.]

“Chạy! Nhặt viên Hàn Đan trên sàn lên!”

Tôi hét lên, cả nhóm lập tức lao ra.

[Bạn đã đầu tư 4,100 xu vào Ma thuật.]

[Ma thuật Lv. 16 ➝ Lv. 25]

[Linh hồn bạn đã hòa hợp với thế giới!]

Để hạ gục con rồng nhanh nhất có thể, tôi cần phải nâng cấp ma thuật của mình thay vì đầu tư vào thể lực.

Tôi nhặt viên Hàn Đan lên bỏ vào miệng.

[Thuộc tính Băng tạm thời được kích hoạt.]

[40% sát thương Băng được bổ sung.]

Giờ chỉ cần gây sát thương là được. Làm thế nào đây? Không thể cứ vậy mà xông vào được.

Lee Hyunsung có tinh ấn ‘Phá Sơn’, nhưng không đủ nhanh nhẹn. Jung Heewon thì rất nhanh, nhưng lại không có đòn kết liễu chí mạng.

Tấn công điểm yếu có vẻ sẽ ổn hơn. ‘Góc Nhìn Của Độc Giả Toàn Tri’ có chỉ ra được không nhỉ? À, nhắc mới nhớ…

[Kỹ năng độc quyền, ‘Góc Nhìn Độc Giả Toàn Tri’ đang được kích hoạt.]

[Phí bồi thường cho ‘Góc Nhìn Độc Giả Toàn Tri’ giai đoạn 3 đã sẵn sàng.]

Tôi sử dụng phí bồi thường.

[Bạn đang trải nghiệm góc nhìn thứ nhất của nhân vật chính.]

[Bạn có thể nhận một kỹ năng của nhân vật chính.]

…Gì?

Tôi sốc đến mức không nhìn thấy móng vuốt của con rồng đang vung về phía này. Jung Heewon dùng cả người đẩy tôi ra, vuốt rồng đáp xuống chỗ tôi vừa đứng.

Ầmm!

“Sao anh đứng ngây ra thế hả?”

Jung Heewon sừng sộ lên, nhưng tôi không đáp ngay. Tôi có thể nhận một kỹ năng của nhân vật chính. Vậy nghĩa là tôi có thể lấy được một kỹ năng của Yoo Junghyuk ư?

[Đang hiển thị danh sách kỹ năng có thể nhận.]

Ô hay, được chọn luôn?

Nuốt viên thuốc băng rồi, nếu lấy được kỹ năng như ‘Cường Khí Hộ Thân’ hay ‘Phá Thiên Nguyên Khí’…!

[Vui lòng chọn kỹ năng.]

Kháng Lạnh

Kháng Lửa

Phát Hiện Nói Dối

…Mẹ nó, ra là thế này.

Tưởng đâu dễ ăn lắm. Trong số các kỹ năng đang hiển thị thì tôi thích ‘Phát Hiện Nói Dối’ nhất, nhưng lúc này nó không hữu dụng với tôi lắm.

Với tình hình hiện tại thì có lẽ ‘Kháng Lửa’ là hợp nhất…

Gàoooo!

Con rồng thứ cấp gầm lên và phun lửa. Sau động thái này, ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’ sẽ được kích hoạt.

Nghĩ nào. Tôi là một ‘Độc Giả’. Câu trả lời chắc chắn có trong những gì tôi từng đọc qua.

[Hiệu ứng của thuộc tính đã cải thiện trí nhớ của bạn về các trang đã đọc.]

Những trang sách lóe lên trong đầu tôi. Đòn tấn công của rồng thứ cấp. Thông tin từ lần hồi quy thứ 12, 14 và 17. Giờ chúng là của tôi.

“Anh Dokja, nhanh lên…!”

Tôi từ từ nhắm mắt lại.

Sau đó.

“Kháng Lạnh.”

Tôi quyết định.

[Bạn đã nhận được kỹ năng ‘Kháng Lạnh’.]

Tôi xoay người sang đồng đội và la lên.

“Cô Heewon, anh Hyunsung! Hai người ăn viên Hàn Đan chưa? Đưa hết chúng cho tôi!”

“Hả?”

“Sungkook, Minseob! Các người nữa!”

Jung Minseob trợn mắt, viên thuốc đã đến ngay bên miệng.

“Nhanh!”

“À, vâng!”

Tôi nhanh chóng gom bốn viên thuốc lại. Tôi tránh khỏi ngọn lửa, đổ hết đống thuốc vào miệng. Tôi có thể chắc chắn. Đây là cách tốt nhất.

[Bạn đã nuốt Hàn Đan.]

[Hiệu ứng chồng chất của Hàn Đan sẽ gia tăng sát thương thuộc tính.]

[200% sát thương Băng được bổ sung.]

[Cái lạnh buốt giá bao trùm cả cơ thể bạn.]

Tôi sẽ chẳng bao giờ dám làm thế này nếu trong tình huống bình thường đâu. Hàn Đan thật ra là một loại độc dược. Chỉ ăn vào một viên thôi cũng như đứng trần giữa trời đông vậy.

Nghĩa là một người chỉ nên ăn một viên mà thôi.

[Kỹ năng ‘Kháng Lạnh’ Lv. 5 đã bảo vệ bạn.]

Kỹ năng tôi nhận được từ Yoo Junghyuk bắt đầu ở cấp 5.

“Tất cả đứng sau tôi!”

Tôi hét lên, tay nắm chặt chuôi kiếm. Có lẽ do ảnh hưởng từ ký ức của Yoo Junghyuk, cảm giác khi tôi cầm kiếm có chút đổi khác.

[Thanh Kiếm Đức Tin được kích hoạt!]

Kenggg!

[Tùy chọn đặc biệt của Vẹn Tín đã được kích hoạt.]

[Thuộc tính Ether đã chuyển đổi sang ‘Hắc Ám’.]

[Hiệu ứng của Hàn Đan đã bổ sung ‘Băng’ vào thuộc tính Ether.]

Lưỡi kiếm đổi sang màu xanh đen, do băng và bóng tối hòa quyện.

Vùuuuu!

Lưỡi kiếm chém vào ngọn lửa hừng hực. Tôi dồn hết sức vào từng thớ cơ và lao vào con rồng thứ cấp.

Bây giờ là một trận chiến tất tay.

[Tinh ấn ‘Kiếm Ca’ được kích hoạt.]

[Thanh kiếm của bạn được bao bọc bởi những lời thơ của Trung Vũ Công.]

Tùy vào khúc ca được xướng lên mà quy mô và sức tấn công sẽ khác nhau. Làm ơn đừng trúng vào khúc nào kỳ quái.

「 Thần hiện mộng đêm, nghiêm giọng phán: "Tuân mệnh, đại thắng huy hoàng; nghịch lời, trời sụp, tan hoang muôn đời." 」

Tôi còn đang chưa hiểu ý của khúc ca vừa rồi, thì đột nhiên cả cơ thể con rồng thứ cấp đổi màu. Phần lớn là màu xanh lục, nhưng có một số khu vực lại đậm màu đỏ độc.

[Chòm sao ‘Hải Thượng Chiến Thần’ ủng hộ trận chiến của bạn.]

Tôi lập tức nhận ra ý của Trung Vũ Công. Hiểu rồi. Chúng là điểm yếu của con rồng.

Tôi lao qua đám lửa, vung kiếm chém vào đầu rồng. Điểm đầu tiên có màu đỏ nhạt.

Gàoooo!

Con rồng vùng vẫy khi tôi chém vào gót chi sau của nó. Điểm thứ hai màu đỏ sẫm.

Gàoooo!

Tôi vừa nhảy lên tránh khỏi chiếc đuôi quật tới, chân trước của nó liền vung lên.

Bộppp!

[Hiệu ứng bảo hộ của Cờ Nâu được kích hoạt.]

Tấm khiên này không chặn được lửa, nhưng ít nhất nó vẫn chịu được một số đòn tấn công thường.

Con rồng tiếp tục gào lên, tôi đâm thẳng lưỡi kiếm của mình về phía trước.

Phập!

Một điểm đỏ rực nằm trên ngực nó.

Ríttttttt!

Con rồng thứ cấp quằn quại trong đau đớn.

Tấm khiên của lá cờ nâu bị phá hủy trong tích tắc, và ngọn lửa bắt đầu tụ lại nơi miệng nó.

[Hỏa long cấp 5, ‘Tiểu Long Igneel’ sắp kích hoạt ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’.]

Giai đoạn tấn công lại sắp tới. Mà tôi lúc này không có lớp bảo vệ nào bên người cả. Tôi dồn hết ma lực còn lại, vung thanh kiếm Ether đâm thẳng vào ngực nó. Tôi chém rồi lại chém, không ngừng nghỉ.

Những mảng băng nổ thẳng vào ngực con rồng. Nhưng nó vẫn chưa ngã xuống.

Gàoooo!

Chỉ một chút nữa thôi.

Ríttttt!

Một chút nữa…

[Hỏa long cấp 5, ‘Tiểu Long Igneel’ đã kích hoạt ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’.]

Ngọn lửa cháy hừng hực đang ở ngay trước mặt tôi. Một khi trúng đòn, tôi chỉ có một con đường chết. Tôi có thể nghe thấy âm thanh đồng đội đang kêu gào gọi tên tôi từ phía xa. Dù vậy tôi vẫn không lùi bước mà tiếp tục vung kiếm.

Tôi có thể làm được. Tính toán của tôi không hề sai. Tôi là một ‘Độc Giả’ cơ mà. 

Nếu tôi là Yoo Junghyuk…

Một cảm xúc sắc bén như dao cắt trào dâng khi tôi vung kiếm trong cơn mê loạn. Đường kiếm của Yoo Junghyuk luôn vô hình và lặng lẽ. Nhưng cái cảm giác ấy lại khắc sâu vào tận xương tủy tôi.

Tôi dồn hết sức lực còn lại nắm chặt chuôi kiếm, cố gắng dùng toàn bộ giác quan của mình nhớ lại khoảnh khắc kia. 

Chỉ một lần thôi. Nếu như tôi có thể bắt chước ‘Thanh Kiếm Đó’ dù chỉ một chút.

Gàoooo!

Lưỡi kiếm chuyển động chớp nhoáng, tôi nghe thấy tiếng thứ gì đó bị vỡ tung ra. Đó là âm thanh da thịt bị xé toạc.

Máu của con rồng thứ cấp phun ra xối xả, nhuộm đỏ cả mắt tôi, những mảnh thịt nát của cơ thể nó văng tứ tung.

Sau khi lăn vài vòng trong đống tro tàn, tôi nôn ra tất cả những gì nghẹn ứ trong người.

Tôi khẽ lắc đầu để lấy lại thị lực. Cả người choáng váng, tôi khó khăn lắm mới đứng dậy. Ánh mắt tôi chạm vào đôi mắt của con rồng thứ cấp. Một cảm giác bất ngờ ập đến, khiến tôi hơi run rẩy. Dường như Ngọn Lửa Tận Diệt đang cháy bừng bừng kia đã lặng lẽ tắt ngúm. Mí mắt khổng lồ của nó khẽ chớp, rồi từ từ khép lại.

Kenggg!

Thanh Kiếm Đức Tin cắm sâu trong trái tim con rồng khẽ vang lên một tiếng.

[Bạn là người đầu tiên tiêu diệt Tai Ương ‘Tiểu Long Igneel’.]

[Bạn là người đầu tiên góp phần hoàn thành kịch bản chính thứ năm.]

[Một nhiệm vụ không tưởng đã được hoàn thành.]

Cả người tôi dần mất đi sức lực. Nắm đấm siết chặt cũng không còn chút sức mạnh nào. Tôi thở hổn hển rồi ngồi phịch xuống, như thể toàn bộ năng lượng vừa bị rút cạn.

Đúng là một thử thách liều lĩnh. Lần này tôi mém chết thật đấy.

[Do đây là một thành tựu không tưởng, việc tổng kết phần thưởng sẽ cần thêm thời gian xử lý.]

[Một số Dokkaebi hạ cấp đã yêu cầu sự xem xét ‘xác suất’ từ Cục Quản Lý.]

Con Dokkaebi trung cấp lơ lửng trên không đang lặng lẽ quan sát tôi.

Kệ đi, giờ đã đến lúc lúc thu thành quả ngọt ngào về tay rồi.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Thanks for new chapter, trans
Xem thêm