Kẻ tự xưng là Thứ 1168 nhìn chăm chăm vào ngọn lửa bên kia lớp lá chắn rồi lên tiếng hỏi,
“Tôi là ai sao? Tự dưng ngài nói gì vậy…?”
“Ngươi quên rồi à? Ta có Hiền Nhân Nhãn.”
Thật ra, tôi không đọc được thông tin của người này.
[Kỹ năng độc quyền, ‘Danh Sách Nhân Vật’ được kích hoạt!]
[Không thể xem thông tin người này trong ‘Danh Sách Nhân Vật’.]
[Người này chưa được đăng ký trong ‘Danh Sách Nhân Vật’.]
Việc cập nhật thông tin nhân vật rốt cuộc là dựa vào tiêu chí nào thế? Tôi vẫn chưa tìm ra.
Nhưng bất kể điều kiện là gì, đánh lừa tên này cũng không phải việc gì khó. Bởi vì hắn vẫn nghĩ tôi là Yoo Junghyuk.
“...Tôi không nghĩ là ngài sẽ chú ý đến.”
“Ngươi là một Tông Đồ phải không?”
“Đúng vậy. Ngài đã biết rồi.”
Hắn nói ra nhẹ như không, rõ ràng là vẫn còn toan tính gì đó bên trong.
“Đây là một cái bẫy. Là do hiệu ứng cánh bướm sao?”
“Haha, không sai.”
Tôi tự cảm thấy lời của mình không có chỗ nào buồn cười, nhưng Thứ 1168 vẫn cứ cười cười nhìn những người xung quanh.
"Khi có quá nhiều cánh bướm, những cơn bão không cần thiết cũng sẽ xuất hiện."
Những Giáo Đồ không tìm được bục không khác gì những con thiêu thân lao vào biển lửa. Âm thanh la hét thảm thiết cùng thông tin về tương lai đều hóa thành tro tàn. Đó là cái giả phải trả cho lòng tham chiếm giữ một Thánh tích mà không tìm hiểu rõ ràng.
“Ngươi giết hết đám ấu trùng trước khi chúng trở thành bướm rồi còn đâu.”
“Những con ấu trùng sắp thành nhộng mới là dễ giết nhất.”
Nhiệt độ kinh người dần dịu xuống và những phản ứng hóa học ở khu vực xung quanh đã giảm bớt. ‘Phòng Vệ Tuyệt Đối’ cũng đã sớm tắt.
[Các bục số sẽ được tái tạo sau một phút.]
Kịch bản ẩn sẽ kết thúc sau khi bục số xuất hiện mười lần. Chúng tôi chỉ mới qua được một lần, còn tận chín lần nữa.
Chân tôi đẩy mạnh vào lá chắn. Nhiệt độ vẫn còn cao, nhưng không đến mức không chịu nổi.
—Ngài đại diện!
Tôi vẫy tay ngăn mọi người chạy lại từ phía xa.
Giờ không phải lúc lo cho bọn họ.
—Quỹ đạo tấn công đều tương tự nhau nên hãy tìm hiểu và tự tránh đòn đi nhé. Hiện tại tôi không thể giúp mọi người được.
Cả đội nhận ra điều bất thường và ngừng di chuyển.
Vẫn chưa biết rõ sức mạnh của các Tông Đồ, nếu kéo họ vào chuyện này sẽ rất nguy hiểm.
Thứ 1168 nhìn tôi và nói,
“Thế này không giống với nội dung của Sách Khải Huyền lắm. Đây thật sự là lượt hồi quy thứ ba của ngài sao?”
“Câm miệng. Ngươi bỏ dở ở đâu?”
“Hửm? Ngài tự kiểm tra là biết mà.”
“Ta thích kiểu người trong ngoài đồng nhất. Với kẻ hai mặt thì không thể đàm phán gì được.”
Đôi mắt tên Tông Đồ mở to.
“Thú vị thật.”
“Phải có lý do gì đó thì ngươi mới lộ danh tính nhanh như vậy.”
Cái đuôi của con rồng thứ cấp quét qua trong không khí, đánh vào ngay chỗ chúng tôi đang đứng. Với chỉ số nhanh nhẹn vượt cấp 30, việc né đòn đối với tôi là chuyện dễ dàng. Nhưng phải thừa nhận, phản xạ của Thứ 1168 cũng không tồi chút nào.
Tôi kích hoạt ‘Bình Tĩnh Quan Sát’ nhận được trong Hầm Ngục Rạp Chiếu Phim. Đây là kỹ năng mà tôi để dành sử dụng lên những người mà ‘Danh Sách Nhân Vật’ không tra được.
Chỉ cần nhìn mồ hôi, tốc độ và nhịp thở của hắn… tôi đoán chỉ số tổng thể rơi vào khoảng 49 hoặc 50. Đây là một mức khá cao so với các Giáo Đồ mà tôi từng thấy qua.
Tôi vừa di chuyển ra phía sau liền nghe hắn cất lời.
“Tôi xin phép được tự giới thiệu. Tôi là Thứ 1195. Và tôi là Đệ Ngũ Tông Đồ.”
Số lượt xem của ‘Cách Sống Sót’ ở chương đầu tiên là 1,200. Nếu là 1,195, có vẻ tên này thuộc tốp năm người đọc cuối cùng. Thế thì hắn rõ ràng có biết về ‘thiên thạch đỏ’.
“Mục đích của ngươi là gì? Các ngươi cũng cần sự trợ giúp của ta sao?”
“Hừ hừ. Nếu tôi nói là để cứu ngài Yoo Junghyuk đây… thì ngài nghĩ sao?”
"Ít ra còn có lý hơn cái chuyện muỗi hoá bướm."
“Phải rồi, ngài có ‘Phát Hiện Nói Dối’ mà.”
Hắn liếm nhẹ đôi môi khô khốc. Bây giờ ra tay được chưa nhỉ?
…Không. Một chút nữa. Nghe thêm chút nữa đã.
“Tuy nhiên, ý nguyện muốn cứu rỗi ngài thật sự không phải là nói dối đâu. Nếu ngài chết ở đây thì mọi chuyện sẽ phức tạp lắm. Những lời mạc khải sẽ bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng.”
“Ngươi biết ta sẽ tới.”
“Chúng tôi cũng chỉ vừa biết vài tiếng trước thôi. Vậy nên kế hoạch đã được thay đổi khá vội vàng.”
Một vài tia sáng lóe lên, tiếp tục có thêm vài Giáo Đồ gần đó bỏ mạng. Vẫn còn người sống sót. Chắc hẳn những người đó đã nắm được quỹ đạo tấn công của con rồng thứ cấp. Tôi chậm rãi quan sát đám người.
“Từ đầu chúng tôi không có ý định tham dự vào việc này đâu. Đó là nếu ngài Yoo Junghyuk không có mặt ở đây.”
“Thì?”
“Không phải ngài đã biết câu trả lời rồi sao?”
[Các bục số sắp xuất hiện!]
[Hỏa long cấp 5, ‘Tiểu Long Igneel’ sắp kích hoạt ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’.]
Đội nhóm của tôi lần này đã thành công chiếm được một bục. Tôi và tên Tông Đồ cũng nhanh chóng bước vào một cái bục có sức chứa hai người.
Nói chính xác hơn, tên Tông Đồ kia đã thẳng tay quẳng người chiếm được bục trước ra ngoài. Gã Giáo Đồ tội nghiệp tiếp đất với mặt mày đầy máu. Hắn lơ đi và đổi chủ đề.
“Chúng ta phải tiêu diệt con rồng thứ cấp đó.”
Gừ gừ gừ gừ!
[Hỏa long cấp 5, ‘Tiểu Long Igneel’ đã kích hoạt ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’.]
‘Phòng Vệ Tuyệt Đối’ được kích hoạt và một lần nữa chặn đi ngọn lửa.
Gàoooo!
Chỉ mới tới giai đoạn hai mà chỉ còn lại một phần tư số Giáo Đồ là còn sống. Các thành viên trong đội đang cố gắng cầm cự, đồng thời cũng không chắc có thể trụ được bao lâu.
[Một hình phạt ẩn được kích hoạt!]
[Số lượng bục số được tạo ra trong lượt tiếp theo sẽ giảm đi.]
Tôi híp mắt hỏi,
“Chỉ với ngươi?”
“Được mà. Tôi đã chuẩn bị hết rồi.”
Nghe giọng hắn rất tự tin, nhưng tôi lại thấy không ổn chút nào. Nói mới để ý — dù giữa biển lửa, hắn chỉ rịn đúng một giọt mồ hôi. Trên làn da hắn lan ra một luồng khí lạnh màu xanh nhạt, lạ lùng đến rợn người.
Đó là… Tôi hiểu rồi. Đúng là chuẩn bị kỹ thật.
“Là Hàn Đan.”
“Đúng vậy.”
Một vật phẩm có tỷ lệ xuất hiện nhất định khi săn một loài nguyên tố cấp 7 ở khu vực ga Gangseo-gu. Nó sẽ giải phóng thuộc tính băng hàn rất mạnh mẽ trong ít nhất 30 phút.
Nói cách khác, bọn chúng đã có nền tảng để chiến đấu với con rồng thứ cấp này. Vấn đề thật sự nằm ở sức tấn công.
“Chỉ có mình ngươi cũng vô ích.”
“Ai nói tôi đến đây một mình đâu nào?”
Tôi quan sát một lượt những người sống sót. Có một số kẻ tôi đã để ý từ trước đó. Tôi nhìn kỹ hơn và phát hiện quanh người chúng cũng tỏa ra luồng khí màu xanh giống với người trước mặt.
“Haha, sao tôi có thể đến đây một mình được?”
Tôi đếm nhẩm, có tổng cộng năm người. Chúng đưa ra tận nửa quân lực cho chiến dịch này luôn à. Hẳn là cả năm tên Tông Đồ này đều đã ăn Hàn Đan nên mới tự tin như vậy.
Nhưng.
“Có nhiều người hơn thì kết quả cũng không thay đổi đâu.”
“Vậy nên chúng tôi mới cần trợ giúp. Tôi sẽ tặng ngài một viên Hàn Đan nếu ngài đồng ý giúp đỡ chúng tôi.”
“Nếu ta từ chối?”
“Đồng đội của ngài Yoo Junghyuk đều sẽ bỏ mạng tại nơi này.”
“Ngươi nghĩ ngươi sẽ sống sót được sao?”
“Kể cả khi không xử lý được con rồng, chúng tôi vẫn có đủ khả năng bảo vệ bản thân.”
Gương mặt hắn tràn đầy vẻ tự tin. Cái kiểu này mà đứng trước mặt Yoo Junghyuk thật thì bay đầu lâu rồi.
“Ngươi nghĩ ta sẽ quan tâm tới đồng đội sao? Ai rồi cũng chết. Nếu muốn thì để ta tập hợp đám còn lại luôn cho tiện.”
Tôi dí sát lưỡi kiếm Vẹn Tín vào cổ người đối diện. Rồi hắn bỗng lắc đầu.
“Haha, ngài quả thật giống hệt như Sách Khải Huyền đã mô tả. Nhưng tốt nhất là ngài nên suy xét cẩn thận.”
“Ý ngươi là gì?”
“Căn cứ chính của ngài hiện đang nằm trong tay chúng tôi.”
“...Cái gì?”
“Đô Đốc Hải Quân Lee Jihye, một đứa nhóc có năng lực kỳ lạ. Và một nhân vật trong Thập Ác. Khác với những gì tôi đọc được trong Sách Khải Huyền nhưng tổ đội như thế cũng khá tốt. Nếu bọn họ chết hết, ngài Yoo Junghyuk chẳng phải sẽ quay lại điểm xuất phát sao?”
Chúng đã điều tra được tới mức đó rồi ư. Đám khốn nạn này…
“Nếu chúng tôi quyết định lấy luôn ga Chungmuro thì sao? Hiện tại chỉ là một đề nghị, nhưng đừng cho rằng nó sẽ tồn tại mãi. Nhóm của chúng tôi đã hoàn thành kịch bản Con Đường Đế Vương và chiếm được hơn 10 nhà ga. Hẳn ngài cũng nhận ra sự khác biệt giữa một nhóm có ‘vương’ và một nhóm không có nhỉ.”
“...”
“Nếu mọi thứ diễn ra đúng như dự đoán, thì chuyện này hẳn đã ngã ngũ rồi. Vương của chúng tôi đang chờ ngài Yoo Junghyuk tại cột cờ của Chungmuro đấy.”
…Ra vậy.
Tôi hiểu rồi. Đám người này, bọn chúng đã lên kế hoạch tấn công Chungmuro ngay từ lúc nhận được thông tin tôi sẽ đến tham dự Đêm Hội Giáo Đồ.
“Nếu ngài sẵn lòng hợp tác, chúng tôi sẽ đảm bảo an toàn cho đội nhóm của ngài cùng với đó là cam kết hỗ trợ hết mình trong tương lai. Đây là lời hứa danh dự của đế vương.”
Tim tôi đập thình thịch trước lời cảnh cáo đầy tinh vi. Đám người này thật sự dám đối đầu trắng trợn với Yoo Junghyuk. Hiếm ai đã đọc qua ‘Cách Sống Sót’ mà lại dám làm như thế.
“Vương của các ngươi là ai? Hắn bỏ dở ở đâu?”
“Hừm… Người ấy không thích bị gọi là ‘Kẻ Bỏ Dở’ đâu.”
“Vậy các ngươi gọi hắn là gì?”
“Xin hãy cẩn trọng lời nói, kể cả khi ngài là Yoo Junghyuk. Người ấy là người duy nhất trong số các Giáo Đồ đã đọc hết Sách Khải Huyền. Cả quá khứ và tương lai của Yoo Junghyuk, người ấy đều đã thấu rõ.
…Sao? Tôi có hơi bất ngờ, nhưng không chấn động lắm. Thú vị thật. Còn có một người khác đã đọc hết cuốn tiểu thuyết sao?
Tiếng cười bật ra. Là tiếng cười đầy khinh miệt—bởi vì làm gì có chuyện như vậy tồn tại được chứ.
Gàoooo!
Đợt tấn công thứ ba của con rồng lửa sắp bắt đầu. Tôi nhìn về phía tên Tông Đồ và lặng lẽ bước ra khỏi bục .
Tông Đồ nhìn thấy hành động của tôi liền ngơ ngác hỏi.
“Ngài Yoo Junghyuk? Ngài làm gì vậy?”
Những người đồng đội cách đó không xa cũng bất ngờ. Tôi vẫy vẫy tay.
—Đừng lo. Tuyệt đối không được rời khỏi vị trí bất kể chuyện gì xảy ra. Hiểu chưa?
Tôi rảo bước về hướng con rồng thứ cấp đang đứng. Từng bước đều chậm rãi mà chắc chắn. Con rồng lửa nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt dữ dội, chuẩn bị kích hoạt ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’ lần nữa.
“Ngài đang làm gì thế?! Mau quay lại đây!”
Tên Tông Đồ phía sau tôi vội vàng kêu lên. Tôi quay lại và nở một nụ cười với hắn.
“Vương của các ngươi đã nói đến tương lai này chưa?”
Sau những lời hắn nói, tôi đã nhận ra. Không thể để bọn chúng tiếp tục tồn tại. Nhưng chúng lại có một ‘chiến thuật’ khiến tôi không thể một mình diệt hết cả bọn được. Đã vậy thì… tôi cười cười nói tiếp.
“Các ngươi, hình như quên mất tinh ấn của ta là gì rồi?”
Nếu là bọn chúng, điều chúng ‘sợ’ nhất vào lúc này sẽ là gì?
“Ta không sợ chết. Ta có thể bắt đầu lại mà.”
Câu trả lời rất đơn giản. Chúng vẫn tin rằng tôi là Yoo Junghyuk. Nếu đã thế…
“Không biết kết cục của các ngươi sẽ thế nào nhỉ? Các ngươi là những tồn tại bất thường ở lượt này mà.”
Thứ ‘đáng sợ’ nhất với bọn chúng lúc này cũng chính là nỗi sợ lớn nhất của tôi.
“Nếu ta chết ở đây, liệu các ngươi có tồn tại ở lượt hồi quy tiếp theo không? Hay các ngươi sẽ biến mất cùng thế giới này?”
Bọn chúng không muốn Yoo Junghyuk chết.
“Nếu đã đọc qua Sách Khải Huyền, hẳn các ngươi đã biết câu trả lời là gì rồi nhỉ?”
Gương mặt tên Tông Đồ tái mét. Đôi khi, mấy tên có đầu óc lại rất dễ đối phó.
“Yoo Junghyuk!”
Năm tên Tông Đồ đồng loạt nhảy khỏi bục và chạy đến chỗ tôi. Biết ngay mà. Dù có giả vờ thản nhiên đến đâu đi chăng nữa, những người này đều chỉ là những ‘Kẻ Bỏ Dở’ bị cuốn vào kịch bản này mà thôi.
Chuyện gì sẽ xảy ra với thế giới không có nhân vật chính? Không ai biết được câu trả lời.
“Mau bắt lấy hắn!”
Tôi cũng không ngoại lệ.
[Hỏa long cấp 5, ‘Tiểu Long Igneel’ đã kích hoạt ‘Ngọn Lửa Tận Diệt’.]
Ngay lúc ngọn lửa bùng lên từ trung tâm sân ga, tôi đã dồn toàn bộ sức mạnh vào chân và xông tới phía chân của con rồng. Rồi tôi cắm cờ vào cột cờ của ga Anguk nằm ngay đó.
[Bạn đã chiếm được ga Anguk.]
[Ga sở hữu: Chungmuro (Căn cứ chính), Myeongdong, Công Viên Lịch Sử Và Văn Hóa Dongdaemun, Dongdaemun, Dongmyo, Sindang, Cheonggu, Yaksu, Sinseol-dong, Anguk]
[Điểm thành tựu của Cờ Nâu đã tăng lên.]
[Bạn đã chiếm được 10 ga!]
[Kịch bản ẩn - ‘Con Đường Đế Vương’ đã kết thúc.]
[Tùy vào con đường bạn chọn, bạn sẽ nhận được một ‘Thuộc Tính Đế Vương’ mới.]
1. Ngạo Huyễn Vương
2. Cô Nhã Vương
3. Bất Sát Vương
…
Tôi không thèm đọc lựa chọn mà nói ngay một cái tên.
“Bất Sát Vương.”
[Đã nhận được thuộc tính ‘Bất Sát Vương’!]
Thế này là được rồi. Tôi không muốn làm việc này xíu nào, nhưng để loại bỏ mấy tên kia thì đành vậy.
Những Tông Đồ cảm nhận được hơi nóng liền nhanh chóng quay trở về bục . Tuy nhiên, đã quá trễ.
“Đáng lẽ các ngươi phải cẩn thận chứ. Mỗi người chỉ có một mạng mà thôi.”
Ngọn lửa như cơn sóng dữ vùi lấp tất cả. Đó là một đòn tấn công mà dù có nuốt Hàn Đan cũng chắc chắn không thể chịu nổi.
[Độ bền của ‘Giáp Ngoại Trang Cường Hoá’ đã giảm đi đáng kể.]
[Độ bền của ‘Giáp Ngoại Trang Cường Hoá’ đã cạn kiệt.]
Tầm nhìn của tôi dần nhòe đi. Tôi cảm nhận được da thịt mình đang bốc cháy và ý thức đang từ từ biến mất.
[Bạn đã chết.]
.
.
Một lúc sau, một thông báo hệ thống vang lên.
[Đặc quyền của ‘Bất Sát Vương’ được kích hoạt.]


1 Bình luận