• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 7 – Địa chủ

Chương 29

0 Bình luận - Độ dài: 2,588 từ - Cập nhật:

Yoo Junghyuk đảo mắt nhìn tất cả mọi người trừ Lee Hyunsung. Chỉ còn ba người đang đứng cùng nhau ở bên kia và tôi không biết Yoo Junghyuk đang nhìn ai.

「...Sao có thể?」

Hắn đang nhìn ai vậy? Tôi tò mò muốn biết, nhưng nếu hỏi thì kỹ năng của tôi có khả năng sẽ bị lộ. Yoo Junghyuk vẫn chưa biết rằng tôi có thể đọc được suy nghĩ của hắn. Tuy nhiên, tôi đoán người mà hắn đang nhìn chính là Jung Heewon.

Jung Heewon phát hiện ánh mắt của Yoo Junghyuk và xoay người lại đối diện với hắn,

“Anh nhìn cái gì?”

「…」

Làm tốt lắm, Jung Heewon.

「Giết…」

“Yoo Junghyuk.”

Tôi vội vàng mở miệng,

“Tôi hơi thắc mắc một chuyện.”

Hắn quay lại nhìn tôi, vẻ mặt đầy nghi vấn.

“Sao cậu lại tha cho Gong Pildu?”

“Nếu là nhà tiên tri thì anh phải biết chứ.”

“Không phải cái gì tôi cũng biết.”

Nói chính xác hơn thì, tôi không nhớ hết được.

[Nhân vật ‘Yoo Junghyuk’ đã sử dụng kỹ năng ‘Phát Hiện Nói Dối’.]

[Nhân vật ‘Yoo Junghyuk’ đã xác nhận lời nói của bạn là sự thật.]

Cái đồ kỹ tính.

“…Ra vậy. Một nhà tiên tri có ‘Nhìn Thấu Tương Lai’ cấp thấp.”

Muốn nghĩ sao thì nghĩ. Yoo Junghyuk nói tiếp,

“Tôi cần Gong Pildu sống.”

“Để hoàn thành những kịch bản sau này à?”

Yoo Junghyuk không trả lời. Giống như hắn đang kiểm tra xem tôi biết được bao nhiêu thông tin vậy.

“Tôi biết là cậu cần Gong Pildu trong những kịch bản tiếp theo. Nhưng cậu chỉ cần mỗi Gong Pildu thôi mà. Đám người đi theo ông ta có ích gì đâu.”

「…」

“Không phải cậu thường sẽ loại bỏ những thứ không cần thiết sao? Sao giờ lại khác rồi?”

「…Phiền phức.」

Gì?

“Tôi rất bận.”

Yoo Junghyuk im lặng trừng tôi và nói,

“Anh không hiểu đâu.”

“Khoan đã! Vấn đề không phải ở đó. Nếu cậu không đi ngay bây giờ, toàn bộ người của Chungmuro sẽ…!”

Đôi mắt Yoo Junghyuk ánh lên vẻ sắc lạnh.

“Không quan trọng.”

Tôi không phải một người nhân đạo gì. Tôi không tin rằng tất cả mọi người trên thế giới đều đáng được sống. Tôi tức giận chủ yếu là vì Yoo Junghyuk.

“Yoo Junghyuk? Tôi đánh cậu nhé?”

“Nếu anh có đủ tự tin.”

Tôi phẫn nộ giơ nắm đấm lên, cùng lúc đó một thông báo vang lên.

[Nhân vật Yoo Junghyuk đã sử dụng ‘Cường Khí Hộ Thân Lv. 5’.]

Tôi thả tay xuống. Thằng chết nhát.

“Xong chưa?”

Yoo Junghyuk hỏi.

“…”

“Đi thôi.”

Lee Jihye giật mình khi nghe thấy tiếng gọi của Yoo Junghyuk. Lee Jihye lẽo đẽo theo sau Yoo Junghyuk, rồi nhìn tôi với ánh mắt bối rối.

[Chòm sao ‘Vệ Binh Chính Nghĩa Hói Đầu’ ấn tượng với sự hào hiệp của bạn.]

[Bạn nhận được 100 xu tài trợ.]

Tất nhiên, đó chỉ là một hiểu lầm.

_______________________________________

[Kịch bản thứ ba sẽ bắt đầu sau 1 tiếng 30 phút.]

Không còn nhiều thời gian nữa, nhưng tâm trí tôi lúc này rất hỗn loạn.

[Chòm sao ‘Vệ Binh Chính Nghĩa Hói Đầu’ tức giận khi chứng kiến mạng sống của nhiều người bị đe dọa.]

[Chòm sao ‘Vệ Binh Chính Nghĩa Hói Đầu’ muốn có một cuộc nổi dậy.]

Thông báo từ Samyeongdang cứ vang lên inh ỏi trong đầu tôi, nhưng biện pháp đó không ổn chút nào. Kịch bản thứ ba diễn ra trong đúng một tuần. Có lẽ Yoo Junghyuk đã lên kế hoạch để giành được lợi thế nào đó trong kịch bản này. Tất nhiên, tôi cũng không thể bỏ qua cơ hội lần này. Không thể bỏ qua được…

[Chòm sao ‘Tù Nhân Của Vòng Kim Cô’ thắc mắc bạn đang nghĩ gì.]

“Cái tên khốn nạn Yoo Junghyuk đó.”

[Chòm sao ‘Tù Nhân Của Vòng Kim Cô’ rất hài lòng.]

[Bạn nhận được 100 xu tài trợ.]

Thực tế thì vấn đề trước mắt không phải Yoo Junghyuk mà là Gong Pildu. Năng lực của Gong Pildu là hết sức cần thiết nếu muốn vượt qua kịch bản này một cách an toàn. Lỡ như không lôi kéo được ông ta…

Đột nhiên, Jung Heewon nhìn sang tôi và mỉm cười,

“Ai vậy?”

“…Hử?”

“Người vừa nãy đó. Cái người mà anh với Yoo Junghyuk nhắc tới ấy.”

Tôi lập tức giải thích về Gong Pildu. Jung Heewon lúc đó vẫn còn bất tỉnh nên chưa gặp được Gong Pildu. Tôi không định chuyển chủ đề đâu, nhưng Jung Heewon đã phản ứng lại ngay tức thì,

“…Lũ khốn này bị cái gì vậy? Chiếm cứ cơ sở công cộng rồi bắt người ta trả tiền để sử dụng sao?”

“Bọn chúng đang ở tầng trên.”

“Tôi sẽ tống cổ hết bọn chúng.”

Jung Heewon nhặt thanh kiếm làm từ xương chuột đất lên. Nhắc mới nhớ, tôi nên đổi vũ khí mới cho họ. Còn nhiều việc phải làm lắm.

“Thật vô lý.”

“Nếu hợp sức lại thì chúng ta có thể thắng. Anh không nhớ chuyện ở ga Gumho à?”

Jung Heewon trông rất tự tin. Đó là điều đương nhiên. Kỹ năng ‘Giờ Phán Quyết’ của Jung Heewon là một con át chủ bài mà. Cô ấy rất nhạy bén và có khả năng thích nghi rất nhanh, nên chắc đã nắm được thuộc tính và kỹ năng của mình rồi.

“Đừng có chần chừ nữa! Đi giết hết bọn chúng thôi!”

Chỉ cần đối thủ của cô ấy được nhận định là ‘kẻ xấu’, ‘Giờ Phán Quyết’ sẽ phát huy tối đa sức mạnh của nó.

[Nhân vật ‘Jung Heewon’ đã kích hoạt kỹ năng độc quyền ‘Giờ Phán Quyết’.]

[Các chòm sao của hệ thống ‘chí thiện’ im lặng trước yêu cầu của Jung Heewon.]

[Kỹ năng đã bị hủy.]

Gương mặt Jung Heewon hiện rõ vẻ hoang mang.

“Không, cái này…Sao chứ? Bị hỏng chỗ nào rồi à?”

Jung Heewon thử kích hoạt kỹ năng lần nữa. Tuy nhiên, kết quả vẫn vậy.

“Không…Tại sao nó lại không kích hoạt? Đám người đó xấu xa thấy rõ luôn mà?”

Tôi bật cười trước câu hỏi của Jung Heewon.

“Đó là đối với con người chúng ta thôi.”

“…Anh đang nói gì vậy?”

“Các chòm sao thì khác. Không có gì bảo đảm rằng khái niệm về cái thiện và cái ác của bọn họ giống với chúng ta.”

“A…”

“Công lý luôn được quyết định bởi số đông.”

Lúc này, phần lớn các chòm sao nhận định đám người kia là ‘người tốt’. Con người không còn nắm quyền phán quyết mà chỉ còn là những con rối nằm trong tay các nhà tài trợ.

“Cái đó…”

Tôi nhìn về phía những người đồng đội của mình. Không ai nói gì, nhưng có vẻ bọn họ đều có suy nghĩ giống với Jung Heewon. Lee Hyunsung đang lau chùi tấm khiên bị đạn ma thuật làm xước, còn Yoo Sangah và Lee Gilyoung đang ngồi xổm trên đất, cùng nhau nhìn mấy con gián bò qua bò lại.

Cảm giác tuyệt vọng này, tôi hiểu rất rõ. Sau khi loại bỏ băng nhóm ở ga Gumho, bọn họ tưởng rằng bản thân đã biết rõ mọi thứ. Tuy nhiên, cách đây ba ga thôi, có một con quái vật vô cùng khủng khiếp đang ở đó. Đã đến lúc giày vò những tia hi vọng của bọn họ rồi.

“Cũng không phải là không có cách.”

“Hả?”

“Vẫn có cách đánh bại bọn chúng, dù có hơi khó khăn.”

Mọi người đồng loạt nhìn tôi. Lee Hyunsung hỏi,

“…Anh thật sự có cách sao?”

“Là cách gì?”

Tôi nhìn xung quanh rồi hạ thấp giọng.

“Làm cho Gong Pildu bước ra khỏi Vùng Vũ Trang.”

“Vùng Vũ Trang là gì?”

“Đó là Tinh ấn của ông ta – một loại vũ khí được tối ưu hóa để bảo vệ một khu vực.”

Chúng tôi gần như không thể đấu lại Gong Pildu là do Tinh ấn Vùng Vũ Trang của ông ta. Kỹ năng đáng sợ này cho phép ông ta xây nên những ‘Tháp Pháo’ trong một khu vực nhất định. Lúc này nó mới chỉ là ‘Vùng Vũ Trang’. Một khi Tinh ấn này tiến hóa thành ‘Pháo Đài Vũ Trang’ trong tương lai, phải cần chuẩn bị một cuộc vây hãm và tấn công đầy kĩ lưỡng thì mới bắt được ông ta. Nhưng, Gong Pildu có một nhược điểm.

“Vùng Vũ Trang sẽ bị giải tỏa ngay khi ông ta rời khỏi khu vực. Những tháp pháo mini cũng sẽ trở nên vô dụng. Thường thì kỹ năng phòng thủ trên diện rộng có khá nhiều hạn chế.”

Lee Hyunsung và Jun Heewon gần như cùng lúc nhìn tôi với vẻ mặt tràn đầy khâm phục.

“À…Tôi hiểu rồi.”

“Chỉ mới nhìn qua một lần mà anh đã phát hiện ra những điều này sao? Đây là thuộc tính của anh hả?”

Chuyện tương tự đã xảy ra nên có vẻ bọn họ đã quen với việc này rồi. Yoo Sangah hỏi,

“Vậy làm sao để dụ ông ta ra ngoài đây?”

“Bây giờ chúng ta sẽ nghĩ cách.”

“A, tôi ghét phải suy nghĩ lắm.”

Jung Heewon phàn nàn.

Rồi mọi người im lặng một lúc lâu. Lee Hyunsung là người đầu tiên đưa ra ý tưởng.

“Hãy tấn công lúc ông ta đi vệ sinh…”

“Anh không để ý những thứ nằm bên cạnh băng ghế à?”

Gong Pildu không bao giờ rời khỏi Vùng Vũ Trang. Tất cả những vật dụng cần thiết đều được để trên cái ghế của ông ta. Những nhu yếu phẩm cơ bản đều có đủ: túi ngủ, chăn, thức ăn, nước uống, thậm chí còn có chỗ đi vệ sinh. Đương nhiên, tất cả đều là do những người thuê phòng cung cấp.

“Điên thật. Ông ta tự giam mình lại một chỗ luôn. Không phải, hay ông ta không di chuyển là vì đang giấu đồ tốt ở đó?”

“Nơi đó là ‘phòng’ lớn nhất ở Chungmuro.”

“…Phòng?”

Nói mới nhớ, Jung Heewon vẫn chưa biết ‘phòng’ ở đây nghĩa là gì. Nhưng tôi không cần phải giải thích.

[Kịch bản thứ ba sẽ bắt đầu sau 1 tiếng.]

Cô ấy sẽ sớm biết thôi.

“Chúng ta cũng phải tìm phòng thôi.”

Ngay khi cả nhóm chúng tôi tập hợp lại, những người xung quanh liền giật bắn mình.

“Đ-Đừng có đến đây!”

Cụ thể, đó là một người đàn ông với con dao trên tay đang trấn thủ trong một căn phòng có sức chứa một người ở sân ga tuyến 3. Tuy nhiên, chúng tôi chưa kịp làm gì thì đã có người khác lao đến.

“Cút ra coi thằng chó này!”

Đám người đánh nhau loạn xạ. Ngay lúc người đàn ông bị đẩy ra ngoài, dòng chữ hiện trên Vùng Xanh cũng thay đổi. Căn phòng đã đổi chủ.

[Vùng Xanh 1/1 ➝ Vùng Xanh 0/1]

Mọi người lao vào trận hỗn chiến để giành lấy căn phòng. Người thì bị đâm vào đùi, người thì bị gãy mũi. Jung Heewon nhíu mày.

“Chúng ta có nên ngăn lại không?”

“Dù có can thiệp vào thì kết quả vẫn vậy thôi. Đến cuối cùng vẫn sẽ có người phải chết.”

“Tại sao lại có người phải chết?”

“Đó là điều không thể tránh khỏi trong kịch bản này.”

Tôi vừa dứt lời thì Bihyung từ đâu xuất hiện trên không.

[Được rồi, giờ thì bắt đầu kịch bản thứ ba thôi nhỉ? Vài gương mặt mới đã tới đây vào hôm nay, chắc là sẽ vui lắm hahaha!]

Bihyung liếc mắt nhìn tôi. Có tổng cộng ba Dokkaebi quản lí kịch bản Chungmuro. Xem ra Bihyung là người đại diện tạm thời của bọn chúng. Đây là hệ quả tất yếu, vì kênh của nó nhỏ nhất trong ba kênh mà. Rồi thông tin kịch bản thứ ba xuất hiện.

[Kịch bản chính #3 – Vùng Xanh (Ngày 3)]

Danh mục: Chính

Độ khó: C

Điều kiện: Chiếm giữ một ‘Vùng Xanh’ trong ga và sống sót khỏi lũ quái vật được thả ra vào mỗi lúc nửa đêm. Kịch bản sẽ kéo dài 7 ngày

Giới hạn thời gian: 8 tiếng

Phần thưởng: 1,000 xu

Thất bại: –

Lee Hyunsung mở to mắt.

“C-Cái này…!”

[Đơn giản thôi. Chiếm được Vùng Xanh trước những người khác. Tất nhiên, các ngươi có thể cướp Vùng Xanh của người khác cũng được. À mà, nhanh lên đi nhé. Nếu sau khi kịch bản bắt đầu mà chưa có Vùng Xanh thì các ngươi sẽ được trải nghiệm nhiều thứ khủng khiếp lắm đó.]

Vẻ mặt mọi người đanh lại sau khi nghe thông báo của Bihyung. Trong khi đó, những tiếng la hét vẫn tiếp tục vang lên.

“Chết đi! Chết đi!”

“T-Tôi không muốn mọi chuyện thành thế này đâu! Nhưng tôi phải sống sót…”

Có lẽ những người đồng hành cùng tôi đã nhận ra. Khung cảnh trước mắt không còn chỉ là chuyện của người khác nữa. Yoo Sangah run giọng hỏi,

“Chúng ta không nhất thiết phải đánh nhau với những người này phải không?”

“Ừm. Chỉ cần tìm được phòng có sức chứa đủ lớn là được rồi.”

“Kích cỡ của Vùng Xanh được chia làm nhiều loại. Thường thì nó sẽ dao động từ 1 người đến hơn 70 người như khu vực của Gong Pildu.”

“Đương nhiên, đó là nếu vẫn còn phòng trống.”

Jung Heewon nghe tôi nói vậy thì cất lời.

“Anh Dokja đúng là giỏi làm người khác khó chịu mà…vậy thì đi ngay thôi. Có lẽ vẫn còn phòng trống ở đâu đó.”

“Chia ra tìm sẽ nhanh hơn. Chúng ta tách đội đi. Anh Hyunsung sẽ đi cùng cô Sangah, còn cô Heewon sẽ dẫn theo Gilyoung.”

“Còn anh Dokja.”

“Tôi đi một mình cũng được.”

Tôi không cần phải nói gì thêm. Mọi người đều tin tưởng tôi. Lee Gilyoung nói trước,

“Anh ơi, cái đó…lỡ như chúng ta không tìm được phòng trống thì sao?”

“Nếu không tìm được phòng trống nào thì 20 phút trước khi kịch bản bắt đầu, tất cả hãy tập trung lại đây.”

“Hiểu rồi. Vậy bọn tôi đi đây.”

Cả đội chia ra theo như tôi phân công. Jung Heewon và Lee Gilyoung đến tầng B2, còn Yoo Sangah và Lee Hyunsung thì đi sang tầng B3. Tôi nhìn đồng đội của mình rời đi hết rồi bật điện thoại lên. Ngay khi vừa mở ‘Cách Sống Sót’ ra, một câu văn ngay lập tức đập vào mắt tôi.

「Hiện Chungmuro không còn phòng trống.」

Ý nghĩa rất rõ ràng. Có vẻ như bọn họ sẽ không tìm được phòng nào. Vậy chỉ còn một cách duy nhất. Để có thể sống sót, phải giết người và cướp phòng. Nhưng liệu Lee Hyunsung và Jung Heewon sẽ làm việc đó chứ? Không phải ai ở đây cũng là ‘kẻ xấu’. Đúng là có những kẻ chuyên bóc lột người khác như Gong Pildu. Nhưng thật ra, hầu hết bọn họ nhe nanh múa vuốt là để bảo vệ bản thân mình.

Liệu Yoo Sangah và Lee Gilyoung có nhe nanh múa vuốt với những người như vậy không? Sớm thôi, tôi sẽ biết được câu trả lời. 

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận