Enjoy!
------------------------
Chương 20: Lời mời
Aaa… người đau quá đi mất… Chạy quá sức trong cuộc thi tiếp sức đại diện, cuối cùng còn ngã một cú thê thảm nữa chứ…
Kiểu này thì mai chắc đau cơ đến mức không cử động nổi mất.
Tôi cố lết cái thân xác rã rời về phía cổng chính.
Mệt thật đấy… nhưng mà, nghĩ đi nghĩ lại thì mọi chuyện cũng kết thúc ổn thỏa rồi.
Thân phận của Kusayanagi cũng đã bị phơi bày, Hinami cũng đã nhận ra mọi chuyện.
Những việc tôi cần làm coi như đã xong, giờ thì về nhà thôi... và chơi game âm nhạc nữa.
Lê từng bước chậm chạp, cuối cùng cổng chính cũng hiện ra trước mắt.
Có lác đác vài học sinh rời khỏi cổng để về nhà, nhưng đếm cũng chỉ bằng số ngón tay.
Những người không tham gia khiêu vũ đúng là hiếm thật.
Buồn ghê. Dù không có kế hoạch gì sau đó mà vẫn phải về nhà.
Nói đơn giản thì là... tôi không có bạn nhảy. Không ai mời cả. Cũng đành chịu thôi, tôi đâu có nhiều bạn.
Hinami với Yuri đều nổi tiếng, chắc chắn là đã có bạn nhảy từ lâu rồi.
Tôi không có cửa chen vào. Một đứa như tôi thì tốt nhất là mau chóng về nhà thôi.
Khi đang nghĩ đến mấy chuyện đó và chuẩn bị bước qua cổng thì—
"A! R-Ryou-kun!"
Tôi nghe thấy một giọng gọi tên mình từ phía sau. Bất giác, chân tôi khựng lại.
…Hử? Giọng này là…
Khi tôi quay đầu lại thì—
Hinami đang thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại đứng đó.
Gì cơ… sao Hinami lại ở đây?
"Sao cậu gấp gáp vậy, Hinami?"
"Ơ!? À, ừm… t-tớ có chút chuyện muốn nói với cậu… nên tớ đã vội vàng chạy đến đây…"
Chuyện nói với tôi à?
"Sao cậu biết tớ ở đây vậy? Mà, có chuyện gì thế?"
Tôi vừa hỏi thì mặt Hinami đỏ bừng, bắt đầu ngập ngừng.
Cô ấy xoắn nhẹ ngọn tóc bằng đầu ngón tay, liếc nhìn tôi chốc chốc.
C-có vẻ như cậu ấy đang muốn nói gì đó. Chẳng lẽ cổ đã phát hiện ra thân phận thật của tôi!?
Không, không thể nào! Nhưng mà bầu không khí này là sao chứ…
Tôi đành chờ trong im lặng cho đến khi Hinami bắt đầu nói.
Cô ấy mấp máy miệng mấy lần, rồi cất tiếng nho nhỏ:
"Ừm… ờ… cậu… có thể nhảy… cùng tớ… được không…?"
"…Ể? Ể!? Cậu vừa bảo muốn nhảy với tớ á!?"
"Ừm…"
Hinami khẽ gật đầu.
C-cái gìiiii!?
Gì cơ!? Tôi vừa được mời nhảy á!?
C-chuyện đó có thể xảy ra thật sao!? Người mời lại là Hinami cơ đấy!? ‘Mỹ nữ ngàn năm có một’ đó!?
"H-Hinami! Cậu chắc là cậu muốn nhảy với một người như tớ chứ!?"
"Ừ… tớ muốn nhảy với Ryou-kun… k-không được sao?"
Nói rồi Hinami nghiêng đầu, đôi mắt long lanh như muốn khóc.
Trông cứ như một chú cún con bị bỏ rơi vậy… Bị nhìn bằng ánh mắt đó thì ai mà từ chối cho nổi…
"Nh-nhưng sao lại là tớ? Cậu có nhiều người để chọn làm bạn nhảy cơ mà…"
"E-Ettone… tại vì… có nhiều chuyện xảy ra… nên… tớ muốn nhảy với cậu. Yuri với Koi-chan cũng sẽ tham gia, nên… cậu có muốn cùng tụi tớ không?"
Khi nghe thấy câu đó, tim tôi như bị bắn trúng "đoàng" một phát.
Gì cơ, không thể tin được!? Không phải mơ à!?
Tôi thực sự được Hinami mời nhảy sao!? Nhưng mà tại sao chứ!?
Aaa, không hiểu nổi! Tôi không hiểu gì hết!
Nhưng Hinami là người được chọn làm MVP, nên cô ấy có quyền mời ai cô ấy muốn.
Từ chối lúc này thì đúng là không đáng mặt đàn ông. Với lại, còn vi phạm quy định nữa.
Hơn nữa, Koi-san cũng sẽ tham gia, nên tôi cũng muốn tạo một kỷ niệm cuối cùng cho ngày hội thể thao.
Với tất cả mọi người.
"Ra vậy. Thế thì đi thôi. Chân tớ hơi đau nên không nhảy mạnh được đâu, mong cậu thông cảm nhé, MVP-san."
Nghe tôi nói vậy, Hinami liền sáng rỡ lên như thái dương, cười tươi rói.
"Ừ! Hình như sắp bắt đầu rồi đó, đi thôi!"
Hinami nắm chặt tay tôi.
"Vậy… đi nào."
Và thế là tôi và Hinami cùng quay trở lại sân thể dục, tham gia buổi khiêu vũ.


2 Bình luận