Trở về năm 2000: Thanh ma...
Phấn Đấu Lão Cửu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

(151-300)

Chương 178: Họ Dịch kia, mày lấy gì đấu với tao đây?

17 Bình luận - Độ dài: 2,643 từ - Cập nhật:

Hai ngày sau, tại phòng họp khách sạn Đằng Vân.

Hôm nay là ngày Công ty Hưng Thành tổ chức mời thầu công khai. Trong phòng họp đã có hơn ba mươi người đến từ hai mươi doanh nghiệp trong thành phố.

“Mời đại diện các công ty tham gia đấu thầu tiến hành ký tên, đồng thời nộp hồ sơ dự thầu và tiền đặt cọc bảo đảm đấu thầu.” Một quản lý của Công ty Hưng Thành đứng ra thông báo với mọi người.

Dịch Phong, Uông Thiết cùng Phùng Trạch và Lam Thải Y cũng có mặt tại hiện trường.

Tuy vậy, bọn họ vẫn cố tình giữ khoảng cách với nhau.

“Phong ca, người của Công ty Thịnh Đức thực sự sẽ đến sao? Giờ vẫn chưa thấy mặt ai, liệu có phải bọn họ đổi ý vào phút chót không?” Uông Thiết thì thầm hỏi.

Dịch Phong mỉm cười: “Yên tâm đi, đã đăng ký tham gia thì chắc chắn họ sẽ đến. Miếng bánh lớn thế này, làm sao họ chịu bỏ qua chứ?”

“Tiền bạc mà, hấp dẫn lắm.”

Vừa dứt lời, ba người bước vào từ cửa – chính là Phan Thành Phúc, Dư Quảng Xuân và Thái Thông Minh.

Phan Thành Phúc quét mắt một vòng trong phòng, lập tức trông thấy Dịch Phong.

“Ồ, ông chủ Dịch cũng tới tham gia đấu thầu à?” Phan Thành Phúc ra vẻ lịch sự bước tới chào hỏi, nhưng mắt lại ánh lên vẻ khinh thường.

“Cơ hội kiếm tiền tốt như thế, tôi cũng không muốn bỏ lỡ. Phan tổng không phải cũng đến đây rồi sao?” Dịch Phong bình tĩnh đáp.

“Cậu nói đúng, ai mà chẳng muốn kiếm tiền chứ? Xem ra lát nữa chúng ta thành đối thủ rồi nhỉ, ông chủ Dịch, tôi sẽ không nể mặt đâu nha.” Phan Thành Phúc nửa thật nửa đùa cười cợt.

“Cứ theo bản lĩnh mà làm thôi, tôi chẳng cần anh phải nể mặt. Có giành được dự án hay không là do bên A quyết định, Phan tổng nhớ cẩn thận kẻo lật thuyền trong mương đấy.” Dịch Phong không chút khách khí phản pháo lại.

Nói xong, Dịch Phong dẫn Uông Thiết đi đăng ký và nộp hồ sơ dự thầu.

Nụ cười trên mặt Phan Thành Phúc lập tức biến mất, sắc mặt hắn tối sầm lại.

Thằng nhóc này, còn non mà cũng dám đấu với tao, chờ đó mà xem!

“Phan tổng, chúng ta cũng đi nộp hồ sơ thôi.” Dư Quảng Xuân háo hức nói.

Anh ta đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho lần đấu thầu này suốt hai ngày qua, viết hồ sơ dự thầu cực kỳ chỉn chu, trong lòng cũng khá tự tin.

Anh ta cảm thấy khả năng giành được dự án lần này là rất lớn.

“Ừ, đi thôi.” Phan Thành Phúc gật đầu, sau đó dẫn Thái Thông Minh tìm một chỗ ngồi phía trước trong phòng họp.

Toàn bộ các công ty tham gia đã hoàn tất quy trình nộp hồ sơ, lần lượt ngồi vào chỗ.

Người của bên A – Công ty Hưng Thành – cùng với đại diện đơn vị công chứng, ngồi vào hàng ghế phía trước sân khấu, bắt đầu kiểm tra hồ sơ dự thầu theo thứ tự và công khai xướng tiêu.

Xướng tiêu là việc công bố công khai giá đấu thầu và các mức chiết khấu đi kèm.

Vì đây là dự án mua sắm máy tính nguyên bộ nên cũng không có nhiều không gian để thao túng giá cả. Những công ty như của Dịch Phong vốn là nhà phân phối bán lẻ, chắc chắn không thể có giá đầu vào thấp như các nhà phân phối cấp hai như Phan Thành Phúc và Phùng Trạch, vì vậy tổng giá báo thầu cũng cao hơn.

“Công ty Tây Phong, giá đấu thầu năm trăm linh sáu vạn, không có chiết khấu[note72172].”

“Công ty Thịnh Đức, giá đấu thầu bốn trăm tám mươi vạn, chiết khấu 5%.”

“Công ty Hãn Hải, giá đấu thầu năm trăm lẻ ba vạn, chiết khấu 5%, tặng kèm dịch vụ phần mềm hệ thống.”

_________________________________

Nghe xướng tiêu đến mức giá của Công ty Thịnh Đức, khóe môi Phan Thành Phúc khẽ nhếch lên một nụ cười khinh bỉ.

Mức giá đó mà cũng muốn trúng thầu? Đúng là nực cười!

Họ Dịch đúng là phí công vô ích!

Dự án này gần như đã chắc trong tay rồi!

Dư Quảng Xuân vui vẻ nói: “Phan tổng, xem ra chúng ta hy vọng rất lớn nha, ha ha!”

“Không tệ, lão Dư lần này làm khá tốt. Nếu giành được dự án, cậu có công lớn đấy, thưởng chắc chắn sẽ không thiếu phần cậu.” Phan Thành Phúc khen ngợi.

“Cảm ơn Phan tổng!” Dư Quảng Xuân đắc ý liếc sang Thái Thông Minh một cái.

Thái Thông Minh mặt không biến sắc, chẳng buồn để ý đến anh ta, cũng chẳng cần tranh chấp gì.

Dù sao bây giờ Phan Thành Phúc đã quyết định tham gia, anh ta cũng chỉ đến xem cho biết.

“Tôi đi vệ sinh một chút.” Thái Thông Minh mặt lạnh rời ghế đứng dậy.

Dư Quảng Xuân hừ một tiếng, lẩm bẩm: “Đúng là đồ khó ưa.”

Thái Thông Minh vốn thính tai, nghe được lời đó thì sắc mặt lại càng u ám hơn.

Anh không nói gì, bước thẳng ra khỏi phòng họp.

Vào nhà vệ sinh, rửa tay xong, anh lấy ra một bao thuốc. Vừa định hút thì phát hiện bật lửa để quên ở công ty, tìm khắp người cũng không có.

“Xui xẻo thật.”

Thái Thông Minh cười khổ một tiếng, đang định rời đi…

“Tôi có bật lửa đây.”

…Bỗng sau lưng anh vang lên một giọng nói quen thuộc.

Thái Thông Minh quay đầu lại liền trông thấy Dịch Phong đang mỉm cười nhìn mình, đưa cho anh một chiếc bật lửa.

“Cảm ơn Dịch tổng.” Thái Thông Minh nở nụ cười, không khách sáo nhận lấy bật lửa, châm thuốc xong liền trả lại.

Dịch Phong cũng lấy một điếu Hoa Tử ra rồi tự châm cho mình.

“Thái tổng, xem ra có lẽ tôi nên chúc mừng các anh trước rồi. Giá thầu của các anh thực sự quá thấp.” Dịch Phong nhả một vòng khói, mỉm cười nói.

Thái Thông Minh khẽ lắc đầu, anh khẽ cười một tiếng: “Cho dù có trúng thầu thì cũng chỉ là gánh lấy rủi ro lớn, thà không tham gia còn hơn. Chẳng có gì đáng để mừng cả.”

Dịch Phong sững người khi nghe ra được ẩn ý trong lời anh, dường như anh ta không hài lòng với việc Phan Thành Phúc quyết định tham gia đấu thầu.

Xem ra, nội bộ Công ty Thịnh Đức cũng không hẳn là một khối vững chắc.

Nhưng… người đàn ông trước mắt này quả thật là một kẻ hiểu chuyện, nhìn ra được rủi ro trong đó.

Từ lần tiếp xúc trước, Dịch Phong đã cảm thấy người này lão luyện, cẩn trọng, đầu óc tinh tường – là một nhân tài quản lý xuất sắc.

Hôm đó chỉ là cụng ly trên bàn rượu mà đã khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác, không ngờ Thịnh Đức lại đào được một người như vậy.

Dịch Phong bỗng nảy ra ý định – biết đâu có thể đào người từ tay Thịnh Đức.

“Thái tổng à, biết đâu đây lại là một cơ hội kiếm tiền thì sao? Tôi cũng thèm khát lắm, chỉ là không đủ thực lực thôi.” Dịch Phong nhún vai, cười nói.

Nghe vậy, Thái Thông Minh nheo mắt nhìn Dịch Phong vài lần, rồi chậm rãi nhả ra một làn khói.

“Dịch tổng nói đùa rồi. Cậu tuổi trẻ tài cao, lại đang điều hành một công ty lớn thế kia, sao có thể nói là không đủ thực lực được chứ? Chẳng qua không muốn chơi trò hạ giá mà thôi.”

“Nhưng mà, người thông minh như cậu sao lại đến tham gia buổi đấu thầu này vậy?”

Thái Thông Minh cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ. Theo lý mà nói, nếu Tây Phong không hạ giá mạnh thì gần như không có cơ hội trúng thầu. Bởi vì về mặt chi phí, Tây Phong không thể cạnh tranh được với các đại lý cấp hai – những người có ưu thế nguồn hàng, lấy được giá thấp hơn nhiều.

Lý do đơn giản như vậy, chẳng lẽ một người thông minh như Dịch Phong lại không hiểu?

Vậy tại sao... Tây Phong vẫn tham gia đấu thầu, hơn nữa còn đưa ra một mức giá cao như vậy?

Với mức giá đó trong hàng chục công ty, sao có thể trúng thầu?

Nhưng... Dịch Phong lại vẫn nộp hồ sơ?

Chính điều này khiến anh cảm thấy có chút quái lạ.

“Tôi ấy à, chỉ là rảnh rỗi không có việc gì nên muốn thử vận may thôi, lỡ đâu trúng thì sao?” Dịch Phong mỉm cười, không nói rõ gì thêm.

“Ha ha, vậy thì xem ra Dịch tổng không có nhiều hy vọng rồi.” Thái Thông Minh đáp, giọng chân thành.

Nhưng anh không nhìn thấy chút thất vọng nào trong mắt Dịch Phong.

Điều này khiến anh bắt đầu hoài nghi — có khi nào Dịch Phong chỉ tham gia để vây thầu?

Vây thầu — tức là các công ty tham gia đấu thầu đã ngầm thỏa thuận với nhau từ trước, ai là người thắng thầu thì sẽ trả cho các công ty còn lại một khoản lợi ích nhất định. Như vậy đảm bảo công ty trúng thầu có thể giành phần thắng tuyệt đối.

“Phải đấy, xem ra không có hy vọng thật rồi.” Dịch Phong mỉm cười, dập điếu thuốc, sau đó rút ra một tấm danh thiếp đưa cho Thái Thông Minh.

“Giám đốc Thái, đây là danh thiếp của tôi, lần trước uống rượu với anh rất vui. Sau này có cơ hội lại cùng nhau uống tiếp.”

Thái Thông Minh sững người nhưng cũng đưa tay nhận lấy, anh nhìn qua, cất vào túi rồi cũng lấy danh thiếp của mình ra đưa lại.

“Không vấn đề gì, Dịch tổng. Đây là danh thiếp của tôi, có dịp thì liên lạc.”

Thái Thông Minh lờ mờ cảm nhận được thiện ý mà Dịch Phong đang gửi gắm, như muốn kéo mình về phía cậu.

Trong lòng anh khẽ dao động, anh không từ chối, nhưng cũng chẳng biểu lộ quá rõ ràng.

“Được, thường xuyên liên lạc.” Dịch Phong nở một nụ cười đầy hàm ý.

Hai con cáo già liếc nhìn nhau, tâm cơ đầy bụng.

Dịch Phong quay người rời khỏi nhà vệ sinh rồi quay lại phòng hội nghị.

Thái Thông Minh cũng dập thuốc, rồi cũng theo sau trở lại phòng họp.

Vừa bước vào, anh đã thấy bên đại diện của công ty Hưng Thành đang đọc nốt phần cuối cùng của các hồ sơ dự thầu, chuẩn bị công bố kết quả.

Cả hội trường lập tức trở nên căng thẳng, ai nấy đều hồi hộp chờ đợi.

Phan Thành Phúc tự tin rằng mức giá của mình cực kỳ thấp, khả năng trúng thầu rất cao.

Dự án này chắc chắn sẽ thuộc về công ty Thịnh Đức!

Sau một hồi bàn bạc, đại diện của Hưng Thành đứng dậy tuyên bố: “Tôi xin thông báo, công ty trúng thầu lần này là...”

Phan Thành Phúc nở một nụ cười đắc thắng, chắc mẩm là công ty mình.

“Công ty trúng thầu là — Hãn Hải! Xin chúc mừng các bạn!” Quản lý của Hưng Thành vỗ tay.

Người đại diện của công ty Hãn Hải là một người đàn ông trung niên mặc vest với vẻ mặt rạng rỡ đang đứng dậy bắt tay từng người đại diện của Hưng Thành.

“Sao lại là bọn họ?! Họ báo giá cao như thế mà?!” Dư Quảng Xuân giận dữ đập bàn hét lên.

Quản lý của Hưng Thành bình thản đáp: “Công ty Hãn Hải đã đưa ra thêm dịch vụ phần mềm máy tính trị giá ba mươi vạn mỗi năm. Dù giá gốc cao hơn, nhưng xét toàn diện thì điều kiện đó phù hợp với nhu cầu của chúng tôi hơn.”

Mặt Phan Thành Phúc đổi sắc. Không ngờ lại có kẻ chen ngang là công ty Hãn Hải! Hơn nữa điều kiện họ đưa ra quả thực rất hấp dẫn.

Ngay sau đó, phía Hưng Thành ký hợp đồng với Hãn Hải, rồi rời khỏi hội trường. Các đại diện công ty khác cũng chuẩn bị ra về.

Bỗng nhiên, đại diện công ty Hãn Hải – người đàn ông trung niên mặc vest – đứng lên nói to: “Ha ha, mọi người đừng nản chí nhé! Tôi định nhượng lại gói thầu máy tính nguyên chiếc này với giá bốn trăm tám mươi ba vạn, không cần bất kỳ mức chiết khấu nào cả.”

“Còn dịch vụ phần mềm ấy à, là phần mềm do công ty tôi phát triển từ trước, gần như chẳng tốn chi phí gì cả, ha ha.”

Nghe vậy, mọi người mới vỡ lẽ — thì ra là ăn tiền trung gian!

Chỉ trong hai ngày, chuẩn bị một bộ hồ sơ mà lãi ròng hai mươi vạn, đúng là kinh doanh siêu lời!

“Lưu tổng, chúng tôi sẵn sàng nhận lại gói thầu với giá bốn trăm tám mươi ba vạn.” Phùng Trạch lập tức mở lời, rõ ràng là muốn giành lấy dự án này.

“Công ty Tây Phong của tôi cũng muốn nhận lại, tuy không kiếm được nhiều, nhưng cũng có thể xem như giúp đỡ bạn bè.” Dịch Phong cười toe toét.

“Chúng tôi cũng muốn nhận lại!”

“Dù lãi ít một chút, nhưng chúng tôi vẫn nhận.”

Lập tức, hàng loạt công ty khác cũng tham gia tranh giành.

Phan Thành Phúc suy nghĩ một lát, thấy mức giá này còn thấp hơn cả giá mà mình đã báo, tất nhiên là có thể nhận rồi, chẳng vấn đề gì cả.

“Công ty Thịnh Đức của chúng tôi cũng có thể nhận lại. Giám đốc Lưu của Hãn Hải có lẽ chưa biết, chúng tôi vừa giành được độc quyền phân phối ba sản phẩm hot, trong đó có cả card đồ họa TNT2 tại Quảng Châu.”

Nghe vậy, Lưu Thiết – giám đốc của Hãn Hải – liền tỏ vẻ hào hứng: “Vậy thì tốt quá, chúng ta tìm chỗ nói chuyện kỹ hơn nhé.”

Phan Thành Phúc và Dư Quảng Xuân mừng rỡ như bắt được vàng, không ngờ sau cơn mưa trời lại sáng!

Các công ty khác lập tức nhìn họ đầy ghen tỵ, trong đó có cả Dịch Phong.

“Ha ha, chúc mừng giám đốc Phan nhé.” Dịch Phong cười “nghiến răng nghiến lợi”, mặt mày “tối sầm” lại.

Phan Thành Phúc thấy vậy thì cực kỳ hả hê. Nhìn thấy Dịch Phong bị bẽ mặt khiến hắn sướng rơn trong lòng.

Mình có lợi thế nguồn hàng, đúng là mạnh vượt trội.

Họ Dịch kia, mày lấy gì đấu với tao đây?

Phan Thành Phúc cười đắc ý, giọng châm chọc: “Ha ha, Dịch tổng, hại cậu chạy một chuyến vô ích, phí hai ngày trời, tôi trong lòng cũng thấy hơi áy náy đấy.”

Sắc mặt Dịch Phong “âm trầm hẳn lại”, vung tay bỏ đi.

Phan Thành Phúc thấy thế thì không nhịn được mà phá lên cười.

“Dịch tổng à, đi thong thả nhé, tôi không tiễn đâu! Ha ha ha ha—!!”

Ghi chú

[Lên trên]
"Chiết khấu" là mức giảm giá sản phẩm hoặc dịch vụ cho khách hàng để đạt được mục tiêu kinh doanh cụ thể. VD: Bên nhận thầu đưa ra giá 5 triệu, nhưng bên tổ chức thầu chỉ cần trả 4.75 triệu. Hay Hãn Hải đưa ra giá máy 5 triệu và Hưng Thành chỉ phải trả 4.75 triệu.
"Chiết khấu" là mức giảm giá sản phẩm hoặc dịch vụ cho khách hàng để đạt được mục tiêu kinh doanh cụ thể. VD: Bên nhận thầu đưa ra giá 5 triệu, nhưng bên tổ chức thầu chỉ cần trả 4.75 triệu. Hay Hãn Hải đưa ra giá máy 5 triệu và Hưng Thành chỉ phải trả 4.75 triệu.
Bình luận (17)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

17 Bình luận

CHỦ THỚT
AUTHOR
TRANS
Trước tiên, chúng ta cùng làm rõ "công ty ma" Hãn Hải mà Dịch Phong cùng Phùng Trạch bàn với nhau từ trước.
Vây thầu là hành vi gian lận có tổ chức trong đấu thầu. Một nhóm công ty bắt tay nhau để dàn xếp kết quả:
Ví dụ: 5 công ty giả vờ cạnh tranh, nhưng thực chất đã bàn nhau trước. -> Công ty A sẽ trúng thầu, các công ty còn lại nộp giá cao hơn cho có lệ. -> Sau khi A trúng thầu, A chia tiền lại cho các công ty kia → cùng kiếm tiền mà không cần thật sự cạnh tranh.
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
TRANS
Về arc này, có thể hiểu đơn giản là công ty Hưng Thành MUA số lượng lớn máy tính từ một số công ty khác với số lượng tám trăm máy, và họ tổ chức đấu thầu. Các công ty đến dự sẽ đến dự thầu, và công ty nào trả giá HỢP LÝ nhất (thường là rẻ nhất) sẽ trúng thầu và bán được một lượng lớn hàng. Công ty trúng thầu sẽ dựa vào hàng nhập sỉ để kiếm lời.
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
TRANS
@hoangtr2606: Dịch Phong tham gia chỉ là để cho vui và không có ý định nhúng tay vào, hay nói cách khác, Dịch Phong làm Công ty mồi cho bên Thịnh Đức ra giá thấp nhất có thể, đồng thời đi lôi kéo Thái Thông Minh về công ty Tây Phong.


Bên được chọn là Công ty Hãn Hải, công ty này "chuyển thầu" hay còn gọi là "bán lại quyền thực hiện hợp đồng" cho Thịnh Đức với giá 483 vạn, trong khi họ ra giá thầu 503 vạn -> kiếm 20 vạn tiền lời mà chẳng phải làm gì. Số tiền này có lẽ sẽ được chia cho Phùng Trạch và Dịch Phong.
Xem thêm
Xem thêm 10 trả lời
sau khi cày full raw bằng con Grok thì tôi vẫn thấy ông này dịch đỉnh nhất, đọc dễ hiểu hơn nhiều
Xem thêm
cảm ơn trans! hay tụi mình mở công ty đi
Xem thêm