Phần 1: A.I, ngon và mèo
Chương 14: A.I bắt tay với công chúa
1 Bình luận - Độ dài: 1,241 từ - Cập nhật:
Qualia và Lobelia cùng đến một quán rượu trong thị trấn.
Lobelia thay sang một bộ đồ giản dị và buộc tóc lại thành hai búi. Chỉ cần vậy là cô đã có thể hòa vào đám đông mà không bị ai nhận ra.
Cô ngồi vào một bàn, còn Qualia ngồi ở phía đối diện.
“Cậu bao nhiêu tuổi rồi, Qualia? Ta mới mười bảy nên không được uống được rượu đâu.”
“Qualia được sinh ra cách đây mười lăm năm.”
“Cậu có cách nói chuyện buồn cười thật đấy… Lần sau cứ nói mười lăm tuổi là được rồi.”
Lobelia biết về tình trạng trí nhớ của Qualia nên chỉ cười xòa cho qua.
“…Ngon, ngon, ngon.”
Đồ ăn được mang ra, Qualia liền bắt đầu ăn, làm cho quanh miệng dính đầy vụn đồ ăn.
Lobelia chống khuỷu tay lên bàn, hai tay ôm mặt, ngắm nhìn Qualia dùng bữa một cách vụng về mà cô thấy dễ thương đến lạ. Đôi mắt to tròn của cô ánh lên vẻ tò mò thích thú.
“Cho cậu ăn có cảm giác thích thật.”
“Yêu cầu giải thích. Chuyện tạo ra nụ cười là sao?”
“Ồ, hóa ra không chỉ biết ăn mà cũng nhớ lời ta nói nhỉ. ‘Chị gái’ đây vui lắm đấy.”
Lobelia nói, có phần ấn tượng, rồi đặt hai tay xuống bàn làm gối kê cằm, ngước mắt nhìn về phía Qualia.
“Qualia, ta biết cậu nghiêm túc về việc muốn bảo vệ những nụ cười, nhưng rốt cuộc cậu định làm gì?”
“Chưa có đáp án. Đang trong quá trình phân tích.”
“Ta thì có một đề nghị cho cậu. Chuyện rất quan trọng nên nghe cho kỹ đây!”
Lobelia nở một nụ cười rạng rỡ như muốn tiếp thêm tinh thần cho Qualia, rồi giơ ngón trỏ lên.
“Qualia, ta muốn cậu gia nhập Hello World [note76804], đội kỵ sĩ hộ vệ của ta, để loại trừ những mối nguy có thể đe dọa tới hòa bình của vương quốc. Nói đơn giản thì là bảo vệ nụ cười của người dân vương quốc khỏi kẻ xấu. Còn nói theo cách của cậu thì chắc là ‘bảo vệ những khuôn mặt ‘ngon’’ nhỉ?”
Quân đội của vương quốc này có thể được phân ra làm hai loại. Một, chuyên chiến đấu với các quốc gia khác và thám hiểm hầm ngục để tiêu diệt quái vật, còn lại, chính là kỵ sĩ hộ vệ, thì đảm nhiệm việc duy trì hòa bình và trật tự trong vương quốc bằng cách đối phó với các cuộc tấn công từ quái vật và thế lực bên ngoài.
Lực lượng mà Lobelia nhắc tới chính là thuộc nhóm thứ hai: tuyến phòng thủ cuối cùng của hòa bình – các kỵ sĩ hộ vệ.
Và trong số các đội kỵ sĩ hộ vệ ấy, Hello World là một đơn vị thuộc quyền chỉ huy trực tiếp của chính công chúa Lobelia.
“Thật ra, Hello World vẫn đang trong quá trình thành lập nên ta mới đang phải đích thân đi chiêu mộ những người phù hợp để trở thành kỵ sĩ.”
Lobelia nói, nom có vẻ chính cô cũng đang ngán ngẩm với tình cảnh của mình.
Các kỵ sĩ hộ vệ thường phải đối phó với ba mối đe dọa chính:
Thứ nhất, quái vật tấn công vào vương quốc.
Thứ hai, các tổ chức tội phạm và quân phiến loạn.
Thứ ba, quân xâm lược từ bên ngoài, mà hiện tại từ là Đế Chế Zero Day.
Tuy nhiên, hiện vẫn chưa có thông tin chắc chắn nào về khả năng phát động chiến tranh của Đế chế Zero Day.
Nhưng với Qualia, tất cả những điều này vẫn là quá mơ hồ. Theo như cậu biết, hiện giờ vương quốc đang có những năm vạn kỵ sĩ hộ vệ khác nhau, nên cậu không hiểu được mục đích của việc thành lập thêm một đội kỵ sĩ mới.
“…Yêu cầu giải thích. Lobelia, mục tiêu của cô khi thành lập ra Hello World là gì?”
“Dọn dẹp Vương quốc Acacia.”
Lobelia trả lời ngay lập tức. Và tất nhiên, lý do cô chọn tập trung vào vương quốc chính là vì dòng máu hoàng tộc cho cô những quyền lực cần thiết để làm điều đó.
“Đất nước này có rất nhiều thứ cần phải chấn chỉnh… Mà đội kỵ sĩ hiện tại thì lại có quá nhiều vấn đề.”
“Vấn đề?”
“Họ gắn bó với tầng lớp quý tộc và các tổ chức tôn giáo quyền lực tới độ khó mà tin nổi.”
Cô nói nhỏ, tay che miệng lại như tiết lộ một bí mật cấm kỵ.
“Tất nhiên, chuyện như vậy không hề hiếm trong lịch sử loài người. Mối quan hệ ‘có qua có lại’ kiểu đó cũng có lợi ích riêng, nhưng việc này lại khiến họ hành động vì những mục đích chuyên quyền, không xứng với cái danh kỵ sĩ hộ vệ.”
“Những hành động như thế nào?”
“Ví dụ như… mặc kệ người dân dù biết rõ về những mối nguy sắp tới. Hay phân biệt đối xử, thậm chí là bạo lực với nhân thú và thường dân.”
Qualia ngay lập tức nghĩ đến Ina, và cảm thấy như máu trong ngực mình đông cứng lại.
“Chúng ta cần những kỵ sĩ hộ vệ không bị ràng buộc bởi cái ác, không chịu khuất phục trước bất kỳ ai, bất kể địa vị, và trung thành tuyệt đối với sứ mệnh của mình.”
“Đã hiểu tình huống. Có vẻ có lợi nếu chấp nhận đề nghị này ở mức thử nghiệm [note76805].”
“Vậy là tốt rồi… Mừng cậu gia nhập!”
Lobelia giơ nắm tay lên đầy đắc thắng, có lẽ là mừng vì cuộc nói chuyện đã diễn ra suôn sẻ, rồi đưa tay ra về phía Qualia.
Nhưng Qualia chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay cô.
“Ơ… Qualia, cậu không biết bắt tay là gì à?”
“Lỗi. Từ ‘bắt tay’ chưa được đăng ký.”
“Phụt… Cậu kỳ quặc… À không, thú vị thật đấy.”
“Phát hiện nụ cười. Khác với ‘ngon’, nhưng vẫn có giá trị cao.”
Cách nói chuyện đặc trưng của A.I khiến Lobelia cảm thấy buồn cười vô cùng, và cô phải cố hết mình mới có thể nhịn được cười.
Đó không phải là nụ cười ‘ngon’ mà Qualia đang tìm kiếm, nhưng cũng không hẳn là sai.
“Ta xin lỗi. Đưa tay phải ra nào.”
Qualia làm theo, và Lobelia đặt lòng bàn tay mình lên tay cậu.
“Khi trở thành bạn với ai đó, người ta thường đặt tay lên nhau thế này và những điều đại loại như ‘Mong được cậu giúp đỡ’. Đây gọi là bắt tay.”
“Đã hiểu. Bắt tay đã được đăng ký.”
“Đúng rồi. Giờ cậu cũng thử đi. Nói nào: ‘Mong được cô giúp đỡ.’”
Qualia suy nghĩ về những từ ngữ mà cậu đang cố ghi nhớ một cách lúng túng.
“…Mong, cô g-giúp, đỡ.”
“Ta cũng vậy.”
Lobelia cố hết sức để không bật cười, nhưng vẫn gật đầu với khuôn mặt rạng rỡ.
Ngày hôm ấy, A.I đã nhận được nhiệm vụ đầu tiên của mình — và đồng thời, cũng tìm thấy một giải pháp tối ưu.
“Nhưng có một điều kiện.”
“Gì cơ?”
Qualia nói do dự.
“Ina phải đi cùng Qualia.”


1 Bình luận