Phần 1: A.I, ngon và mèo
Chương 12: A.I từ chối làm người thừa kế của gia tộc
1 Bình luận - Độ dài: 1,082 từ - Cập nhật:
Không mất nhiều thời gian để Wannacry, cha của nó, lên tiếng với con trai mình.
“Qualia… Con đã thể hiện lòng dũng cảm tuyệt vời trong trận đấu hôm nay…! Xuất sắc lắm. Quả là con trai của ta.”
Wannacry đứng dậy khỏi ghế và tiến về phía Qualia với hai tay giơ lên.
Ina cũng có mặt ở đó, và khỏi cần nói, khuôn mặt cô nhăn nhó đầy khó chịu.
“Đúng là không sai khi đặt niềm tin vào con suốt thời gian qua! Ta biết rồi sẽ có ngày con cải thiện được khả năng chiến đấu của mình mà!”
“Lỗi. Phát hiện mâu thuẫn thông tin. Dữ liệu thu thập từ trước cho thấy ông có kỳ vọng rất thấp về Qualia.”
Wannacry có vẻ bất ngờ trước cách nói kỳ lạ của cựu A.I, nhưng ông ta vẫn tiếp tục.
“Không đúng! Ta chưa từng nghi ngờ con dù chỉ một giây.”
Má Ina khẽ run, như thể cô đang cố kìm nén điều gì đó, và Wannacry lập tức để ý.
“Là mày đúng không!? Chính mày đã reo rắc những điều đó vào đầu Qualia!?”
Wannacry trừng mắt nhìn Ina.
Giọng ông ta thay đổi hoàn toàn, chất chứa đầy sự căm ghét.
“Món nợ từ ba năm trước khi tao đã vì Qualia mà thu nhận mày vào… quên rồi à, đồ tai mèo!?”
“…!”
“Nghe đây Qualia. Con hãy mặc kệ cái giống máu bẩn thỉu này đi! Nó là nhân thú! Không phải con người!”
“Lỗi. Ina là con người.”
“Con nhìn vào tai nó đi! Nhìn cái đuôi nữa kìa!”
Ina đưa tay ôm lấy cái đuôi đang được che dưới váy.
Trong thoáng chốc, có thể thấy nó khẽ động đậy dưới lớp vải.
“Cái thứ đi ngược lại với trật tự tự nhiên ấy không có tư cách đặt chân vào dinh thự Sandbox!”
“…”
“Dòng máu ô uế của nó phải bị loại bỏ khỏi lãnh địa này.”
Wannacry lạnh lùng nói, tay đặt lên vai Qualia.
“Qualia, công chúa Lobelia đang chờ ở phòng khách đấy. Để ta dẫn con đến gặp người.”
“…”
“Ta đã nhìn lầm về Arrows. Nó khiến ta phải bẽ mặt. Con — chính con mới là người xứng với công chúa Lobelia.”
Wannacry đặt tay lên lưng Qualia, định đẩy cậu về phía phòng khách nơi Lobelia đang chờ, nhưng Qualia không nhúc nhích.
Cậu vẫn đứng yên như tượng.
“…Yêu cầu giải thích. Tại sao Ina không được ở đây? ‘Trật tự tự nhiên’ là gì?”
Wannacry tỏ vẻ khó chịu, rồi bắt đầu giải thích một cách đại khái.
“Vậy là con thực sự đã bị mất trí nhớ… Nghe đây, nhân thú có tổ tiên là thú vật, vì thế chúng là giống loài có dòng máu bị nguyền rủa. Chỉ cần ở gần thôi, máu của chúng cũng có thể làm ô uế máu của ta. Và hơn hết, đám nhân thú kẻ nào cũng rất căm thù con người.”
“Lỗi. Máu của một cá thể không thể ảnh hưởng đến máu của một cá thể khác theo cách đó. Những nhân thú mà ông nói đến không có liên hệ gì với Ina.”
Qualia nói không chút cảm xúc, khiến Wannacry tròn mắt kinh ngạc.
“Ông từng muốn gả Lobelia cho Arrows. Lời ông nói mâu thuẫn với hành động đó. Mức độ đáng tin thấp.”
“Cái gì…”
Qualia tiếp tục với giọng điệu vô cảm như máy móc.
“Ông đã sai.”
Lỗ mũi Wannacry phập phồng vì giận khi Qualia vẫn kiên quyết chỉ ra sự thật.
“Đồ ngu! Người ta mà biết mày làm mấy chuyện ngu xuẩn như che chở cho nhân thú thì mày đừng hòng lấy được công chúa Lobelia!
Nghe đây, cưới được công chúa đồng nghĩa với nắm trong tay cả vương quốc Acacia! Khi ấy, cả gia tộc Sandbox cũng sẽ nằm trọn trong tay mày!”
“Trở thành chủ nhân của Vương quốc Acacia có độ ưu tiên thấp. Xét theo tiền lệ của ông, việc trở thành chủ nhân gia tộc Sandbox đã bị phân loại là điều cần tránh.”
Qualia nhìn Ina — gương mặt cô sắp bật khóc — và nói ra lý do tồn tại duy nhất mà cậu vừa tìm thấy.
“Vai trò của Qualia trong thế giới này là khám phá ra những khuôn mặt ‘ngon’.”
Cả Ina lẫn Wannacry đều bối rối khi nghe Qualia dùng từ “thế giới này”, trong khi cậu thì dùng hai tay nâng má lên để minh họa cho cái gọi là khuôn mặt “ngon”.
Dù đôi mắt đã ngân ngấn nước, Ina vẫn bật cười và cố kìm lại.
“Cậu chủ Qualia, cái đó gọi là ‘cười’ ạ…”
“Cập nhật định nghĩa. ‘Khuôn mặt ngon’ nghĩa là cười.”
Qualia vẫn dùng tay nâng má tạo thành nụ cười khi tiếp tục nói với Wannacry — người đang sững sờ không hiểu nổi.
“Chủ nhân của gia tộc Sandbox là người hủy hoại nụ cười. Vì vậy, đó là vai trò mà Qualia không muốn đảm nhận.”
“Mày… Quá đủ rồi!! Bảo vệ cho nụ cười của cái loại nhân thú vô nhân tính nửa người nửa ngợm!? Toàn là lời nhảm nhí!”
“Chính ông mới là người đang rời xa nhân tính, và rời xa sự ‘ngon’.”
A.I nói thẳng không chút do dự.
“Qualia sẽ không trở thành chủ nhân gia tộc Sandbox.”
“Thế thì nghe đây… Đủ rồi! Tao hết chịu nổi rồi! Cút khỏi ngôi nhà này ngay!!”
Nhưng ngay lúc Wannacry đang đỏ mặt vì giận dữ...
“Phư phư phư. Qualia, cậu quả là một cậu bé thú vị. Lâu lắm rồi ta mới được chứng kiến chuyện hay như này.”
Một tiếng cười cao vút cất lên, và nó không đến từ Ina.
Đó là một cô gái thấp hơn cả Ina, có mái tóc vàng dài đến vai, đôi mắt xanh ngấn lệ vì cười quá nhiều.
“C-Công chúa Lobelia…!?”
Ina là người đứng gần cô nhất, và cũng là người đầu tiên khẽ gọi tên cô.
“Xin lỗi nhé. Chờ lâu quá nên ta quyết định ra xem có chuyện gì đang xảy ra. Xem nào, tóm lại là… Qualia và gia tộc này đã đoạn tuyệt với nhau rồi đúng không?”
Công chúa Lobelia tiến đến đứng cạnh Qualia, trông chẳng khác một cô gái bình thường là bao.
“Vậy thì ta sẽ mang cậu đi.”


1 Bình luận