Phần 1: A.I, ngon và mèo
Chương 13: A.I từ chối làm người thừa kế của gia tộc - Phần II
0 Bình luận - Độ dài: 688 từ - Cập nhật:
Khi Nhị Công Chúa của Vương Quốc Acacia bước ra, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô.
“Phát hiện con người. Giả định là Lobelia, theo lời của Ina.”
“Mày…! Đứng trước công chúa Lobelia mà dám ăn nói như vậy à?!”
Wannacry kinh hoàng trước cách nói chuyện thiếu lễ nghi và không một chút kính trọng của Qualia với người thuộc tầng lớp cao quý hơn mình.
Tuy nhiên, Lobelia thì lại chẳng hề bận tâm. Trái lại, cô còn bật cười.
“Cậu có cách ăn nói kỳ lạ thật..! Cứ như là người của thế giới khác vậy. Càng lúc ta càng thấy hứng thú với cậu hơn rồi đấy.”
“C-Công chúa Lobelia… Những lời cao quý của người là niềm vinh hạnh không gì sánh bằng đối với gia tộc Sandbox chúng thần ạ.”
“Hả? Sandbox này, chuyện đó đâu còn liên quan gì tới ông nữa? Ông vừa từ mặt cậu ta mà.”
Wannacry đứng chết lặng tại chỗ, những lời của công chúa Lobelia tựa như cánh cửa đóng sầm vào mặt ông ta.
“Như vậy thì việc ta thu nhận Qualia sẽ chẳng liên quan gì tới gia tộc Sandbox hết. Đúng không?”
“Ấy không không, vừa rồi chỉ là diễn kịch thôi ạ… Chứ Qualia là một phần không thể thiếu với gia tộc chúng tôi mà. Đúng không, Qualia?”
Wannacry vẫn cố vớt vát một cách thảm hại, nhưng một A.I như Qualia thì đâu thể hiểu được cảm xúc của ông ta.
“Không chính xác. Chính ông đã ra lệnh cho tôi rút khỏi dòng dõi gia tộc Sandbox.”
“Đúng vậy. Có ta là nhân chứng, và cả cô hầu gái này nữa đây.”
Lobelia nói, mắt nhìn sang Ina.
Ina mới đầu còn ngơ ngác, nhưng rồi cũng cố gật đầu mạnh một cái.
“Nhưng lý do thực sự mà ta tới đây là vì muốn nói chuyện với ông, với cha của Arrows.”
“Nói với thần… cái gì ạ?”
“Để ta nói thẳng, Arrows là một tên biến thái. Hắn làm ta thấy phiền và ngứa mắt.”
Một lời từ chối thẳng thừng và dứt khoát đến mức không còn chỗ cho tranh cãi.
“Dù đã được ta nói rõ là đừng bao giờ tới gần, hắn vẫn cứ bám theo ta ở thủ đô! Đã vậy, hắn còn đi tung tin về chuyện hôn sự giữa hai chúng ta và han hf xử cứ như thể mình là bạn trai ta vậy! Ta đã cảnh báo nhiều lần, nhưng hắn không chịu nghe, nên ta nghĩ tốt nhất là nói thẳng với cha hắn.”
“C-cái gì cơ…”
Không thể tin nổi vào tai mình, Wannacry ngồi phịch xuống ghế nặng nề.
Những sự thật do chính Lobelia nói ra khiến ông chết lặng.
“Dù sao thì, Arrows sau trận thua với Qualia chắc cũng không gượng dậy nổi nữa. Ta thì lại phát hiện ra một nhân tài tuyệt vời khác. Với ta, đây là kết quả có lợi nên sẽ không phàn nàn gì thêm.”
“…”
“Nào, Qualia. Chúng ta trao đổi thêm ở chỗ khác nhé?”
Qualia nhìn qua lại giữa Wannacry và Lobelia, rồi cuối cùng hướng ánh mắt về phía công chúa.
“Lobelia, Qualia chấp nhận lời đề nghị của cô, nhưng sẽ không tiếp quản vị trí của Arrows.”
“Vị trí của Arrows… À không, chẳng có ai bắt cậu phải kết hôn với người khác đâu. Cậu muốn tạo ra nụ cười phải không? Vậy rời khỏi nơi này thì cậu sẽ dễ đạt được mục đích hơn đấy.”
Nhìn Qualia bước theo Lobelia, Wannacry gắng gượng lấy chút sức lực để vươn tay về phía nó.
“Chờ đã, Qualia… Ta xin con. Nếu được công chúa Lobelia thu nhận, gia tộc ta sẽ trở thành một dòng họ danh giá, được lưu danh trong sử sách … Xin con, hãy quay lại gia tộc đi… Ta xin lỗi vì tất cả.”
Trước khi khuất bóng sau cánh cửa, Qualia quay lại nhìn Wannacry đang cầu khẩn, và để lại một lời cuối cùng:
“Ông sai rồi.”


0 Bình luận