Rebuild World
Nahuse Gin; Cell; Waisshu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[LN] Quyển 9 - Thượng - Cán cân sinh tử [ON GOING]

Chương 264: Cuộc đàm phán quyết tử

27 Bình luận - Độ dài: 5,314 từ - Cập nhật:

Duck: Có giờ dương thì phải có giờ âm :'D

Điên vl quả truyện tẩm đá này :D 

Nhớ tim, cmt và vote 5 sao ủng hộ trans nhé :D 

Enjoy!!

--------------------------------------------------------

Sau khi nhận yêu cầu từ Sakashita Heavy Industries, Akira đối mặt với Shiro qua kết nối của Cựu thế giới và tầm nhìn mở rộng.

“Tao nên đi cứu mày? Hay nên đi giết mày đây? Mày nghĩ thế nào? Shiro.”

“…Đ-Đợi đã. Bình tĩnh chút đi. Yêu cầu mà mày nhận từ Sakashita cụ thể là cái gì chứ? Hợp tác, giải cứu, bắt giữ hay giết chết – nói kiểu đấy thì đến bố tao cũng chẳng hiểu gì cả. Với lại mày bảo đi cứu hoặc giết thì giờ chỉ còn hai cái đấy thôi còn gì. Hợp tác với bắt giữ biến đâu mất rồi? Còn chưa kể là sao mày lại nghĩ tao đang ở cùng Haruka chứ? Nói rõ ràng đầu đuôi hộ tao cái.”

“...Tao sẽ nói trước. Vậy được chưa?”

Shiro hiểu ý Akira muốn nói. Sự nghi ngờ và bất tín hiện rõ trong mắt cậu. Shiro biết bản thân phải lên tiếng trước, vì người nói sau có thể dựa vào thông tin nghe được từ người kia để bịa đặt.

Dẫu vậy Shiro vẫn đáp lại:

“Ừ.”

Biết rõ lựa chọn để Akira nói trước chỉ càng làm sự nghi ngờ và bất tín kia lớn dần, nhưng Shiro vẫn chọn như vậy.

“...Vậy sao.”

Đúng như dự đoán, ánh mắt nghi ngờ của Akira dành cho Shiro càng thêm sắc lạnh. Nhưng cậu vẫn thành thật kể lại tình hình của mình, về yêu cầu nhận được từ Sakashita Heavy Industries với Shiro. Cậu tiêu hao “ân huệ” mà bản thân cảm thấy còn nợ Shiro để làm điều đó.

Sau khi nghe hết câu chuyện từ phía Akira, Shiro nở một nụ cười gượng gạo, trong khi nội tâm đang rối loạn vì hoảng sợ. Cậu cố giữ giọng điệu vui vẻ khi nói: 

“...Không không không, nếu yêu cầu là vậy thì mày chỉ cần hợp tác với tao thôi, vì tao cũng có lý do riêng mà. Tệ lắm thì mày chỉ cần tìm ra tao rồi giao cho Sakashita là được chứ gì.”

Hợp tác, giải cứu, bắt giữ, giết chết. Đó là bốn khả năng trong yêu cầu mà Akira nhận từ Sakashita. Thế nhưng Akira lại chỉ nói với Shiro hai khả năng là cứu hoặc giết, vì thế nên cậu mới nhắc đến hai khả năng đã bị bỏ qua là hợp tác và bắt giữ kia.

Akira trả lời:

“Tao không tự phụ đến mức nghĩ mình có thể cướp mày từ Olivia mà vẫn giữ được cái mạng mày đâu.”

Mồ hôi lạnh chảy dài trên mặt Shiro. Akira đã giải thích lý do bỏ qua “bắt giữ”, nhưng lại không đề cập đến việc tại sao “hợp tác” cũng tương tự như vậy. Điều đó chứng tỏ rằng trong suy nghĩ Akira lúc này, khả năng ấy đã bị loại bỏ ngay từ đầu.

“Thế còn mày, Shiro? Tình hình của mày thế nào? Tại sao mày lại ở cùng Haruka?”

Shiro hoảng loạn. Haruka là người thuộc phe của Akira giả. Tìm cách giải thích lý do vì sao Shiro ở cùng cô sao cho Akira không nổi giận mà vẫn thuyết phục được cậu là điều bất khả thi.

Không thể nào. Đó là suy nghĩ hiện hữu duy nhất trong đầu Shiro lúc này.

Im lặng chỉ càng khiến Akira thêm nghi ngờ, Shiro hiểu điều đó. Nhưng cậu không thể nghĩ ra một lời giải thích nào khéo cả. Chỉ cần lỡ miệng nói sai một lời thôi thì sự nghi kỵ mà Akira dành cho cậu sẽ càng tăng thêm. Bởi vậy Shiro chẳng thể nói được thêm điều gì nữa.

Và rồi sự nghi ngờ của Akira đã tới giới hạn.

“...Thôi được, tao không ép mày phải nói.”

“...V-Vậy sao? Mày nói thế thì tao cũng đỡ lo rồi. Tao cũng có lý do riêng nên mới....”

Shiro thoáng thở phào, nhưng những lời tiếp theo của Akira đã xoá sạch tất cả.

“Shiro. Tao biết nói thế này cũng vô ích, nhưng tao cứ nói để mày biết. Nếu không muốn chết thì đừng chống cự. Cũng đừng để Olivia làm vệ sĩ. Nếu tao có thể bắt được mày mà không cần giết thì tao sẽ không giết. Gặp lại sau.”

Cậu định ngắt máy và xác định yêu cầu của mình là giết chết Shiro.

“Đợi đã!”

Haruka đột nhiên xuất hiện trong tầm nhìn mở rộng của Akira và ngăn cậu lại.

“Lý do Shiro ở cùng tôi là vì anh ấy đang cố gắng giúp tôi.”

Ánh mắt Akira nhìn Shiro tràn ngập sự nghi ngờ, nhưng khi nhìn Haruka, nó rõ ràng là dành cho kẻ thù. Akira đáp lại, giọng đầy căm phẫn:

“Vậy sao.”

Haruka run sợ trước ánh mắt đó. Khi còn ở toà nhà Seranthal, cô từng suýt ngất xỉu khi đối diện với sát ý kinh hoàng qua Akira giả. Vì thế, dù chỉ là kênh giao tiếp của Cựu thế giới, nhưng việc đối mặt với Akira vẫn khiến cô vô cùng sợ hãi. 

Dẫu vậy để cứu Shiro, Haruka vẫn xuất hiện trước Akira. Che giấu nỗi sợ đó, cô giữ vẻ mạnh mẽ và nói:

“Cậu đừng hiểu lầm. Shiro chỉ đang cố giúp tôi mà thôi. Anh ấy không hợp tác với tổ chức của tôi, tức là những người đã tạo ra kẻ giả mạo cậu. Lúc ở toà nhà Seranthal, Shiro đã tới đó để giúp tôi trốn thoát không chỉ khỏi tổ chức ấy mà còn cả Sakashita Heavy Industries nữa.”

“...Shiro. Có đúng không?”

Akira nhìn Shiro với ánh mắt nghi hoặc. Cái nhìn ấy vẫn là sự pha trộn giữa sự bất tín và nghi ngờ, nhưng lần này phần nghi ngờ có vẻ nhỉnh hơn một chút.

“Ư-Ừ, đúng thế.”

“...Vậy à. Rồi sao?”

Lời giải thích của Haruka không phải lý do để Akira từ bỏ ý định giết Shiro. Tuy nhiên cậu không ngắt máy mà yêu cầu cô tiếp tục. Haruka nói tiếp:

“Tôi muốn xác nhận một điều. Nếu bây giờ Shiro trở về Sakashita Heavy Industries thì chuyện gì sẽ xảy ra với anh ấy?”

“Ai biết. Yêu cầu của tao chỉ là đưa Shiro về Sakashita, nếu có thể thì giữ hắn sống. Shiro sau đó thế nào tao không quan tâm.”

“Vậy cậu không thể giúp Shiro trở về Sakashita một cách êm đẹp sao? Cậu nợ Shiro mà, phải không?”

“Nếu tao làm được thì liệu mày có nghĩ tao còn nợ Shiro đến mức phải làm thế không?”

Akira nhìn Haruka với ánh mắt dành cho kẻ thù. Haruka cũng cố gắng tỏ ra không sợ hãi, nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài. Thực tế cô đang gửi đi hình ảnh ấy qua kênh giao tiếp, nhưng cơ thể Haruka đang không ngừng run rẩy, cùng mồ hôi lạnh tuôn ra như suối khi cô cố hết sức để giữ vẻ bình tĩnh.

Shiro, người đang thực sự ở cạnh Haruka chứ không qua Cựu thế giới nhận thức rõ sự run rẩy đó của cô. Thấy dáng vẻ ấy, Shiro dập tắt sự yếu đuối bên trong bằng ý chí và vực dậy tinh thần đang rối loạn vì hoảng sợ của mình. Cậu mạnh mẽ đáp lại:

“Haruka. Anh sẽ quay lại Sakashita sau khi cứu được em.”

Rồi Shiro thay cô tiếp lời với Akira.

“Akira. Nếu tao cứu Haruka xong thì tao sẽ ngoan ngoãn để mày bắt, vì vậy mày hãy chờ tới lúc đó nhé. Như vậy có được không?”

“Không.”

Tuy chịu được cái nhìn sắc lạnh từ Akira, nhưng Shiro quyết không chùn bước nữa. Cậu đáp trả bằng một cái nhìn mạnh mẽ tương đương và đẩy sức ép lại về phía Akira.

“Nếu thế thì tao sẽ liều mạng để trốn. Nhất định tao sẽ không để mình bị bắt đâu. Tới lúc đấy cả mày cũng không thể hoàn thành được yêu cầu còn gì, đúng chứ?”

“Tao sẽ tìm ra. Tao chắc chắn sẽ tìm ra.”

Qua tầm nhìn mở rộng, Akira và Shiro đối mặt nhau. Họ truyền tải ý chí, cảm xúc và quyết tâm đối đầu nhau không chút khoan nhượng qua Cựu thế giới. Chẳng ai có ý định lùi bước. Thấy hai người như vậy, Haruka cũng càng thêm căng thẳng.

Nhưng rồi Akira là người thay đổi thái độ trước. Cậu thở dài một hơi và nói:

“Shiro, tao nói thẳng. Tao có lý do để giết cô ta, nhưng tao cũng không có lý do gì để tha cho ả. Và vì tao đã nhận yêu cầu này rồi nên tao sẽ hoàn thành nó một cách trọn vẹn.”

Thấy Akira dường như đã dịu đi, Shiro thoáng thở phào nghĩ rằng cậu đã chủ động nhượng bộ. Nhưng khi nghe những lời tuyên bố đầy thù địch ấy, nét mặt cậu lập tức trở nên căng thẳng.

Tuy nhiên, Akira tiếp tục:

“Nhưng nếu có cách để để cứu được ả, mày được sống và tao vẫn hoàn thành yêu cầu thì hãy đàm phán đi. Đừng bắt tao phải tự nghĩ ra cách.”

Hiện tại tuy miễn cưỡng, nhưng Akira vẫn xem Shiro là kẻ thù. Dù vậy cậu cũng hiểu rằng Shiro sẵn sàng hy sinh bản thân để cứu Haruka.

Vì chuyện của Yumina nên Akira đã dần có thiện cảm mạnh mẽ hơn, tới mức gần như là kính trọng với những người sẵn sàng hy sinh bản thân vì người khác. Shiro – kẻ sẵn sàng giúp Haruka ngay cả khi phải đối đầu với Sakashita, xứng đáng nhận được sự kính trọng ấy. Shiro đã sẵn sàng chết, thậm chí cậu chấp nhận viễn cảnh phải chịu đựng những thứ còn kinh khủng hơn cả cái chết – cơn địa ngục của những thí nghiệm vô nhân đạo như các đối tượng tại Phòng thí nghiệm Rebuild.

Dù phải đối mặt với điều đó nhưng Shiro vẫn muốn cứu Haruka. Ý chí ấy đã khiến Akira nhượng bộ một chút.

Shiro để lộ biểu cảm cực kỳ phức tạp. Tuy hiểu lời Akira nói là một sự nhượng bộ, nhưng cậu không nghĩ ra cách nào để đáp ứng được yêu cầu ấy. Nếu thất bại ở đây thì Akira sẽ thực sự trở thành kẻ thù. Vì lẽ đó nên Shiro đang điên cuồng suy nghĩ để tìm ra giải pháp.

Akira lặng lẽ chờ câu trả lời của Shiro. Dù do chính miệng bản thân nói ra, nhưng Akira cũng tự hỏi liệu có cách nào như vậy hay không. Cậu sẵn sàng chờ đủ lâu, nhưng đồng thời Akira cũng nghĩ rằng nếu không được thì bản thân cậu sẽ phải hoàn thành yêu cầu mà không giết Shiro nếu có thể.

Shiro tiếp tục suy nghĩ không ngừng nghỉ, còn Akira kiên nhẫn chờ đợi phía bên kia đầu dây. Người phá vỡ sự im lặng kéo dài đó chính là Haruka.

“Tôi hiểu rồi. Chúng ta đàm phán đi.”

Akira và Shiro đều nghĩ rằng Haruka đã nghĩ ra một ý tưởng hay nên cả hai đổ dồn ánh mắt đầy kỳ vọng về phía cô. Nhưng Haruka nói tiếp:

“Nhưng tôi cũng chẳng nghĩ ra được phương án nào hay cả. Vì vốn không giỏi đàm phán nên tôi sẽ để cho người khác thay mình làm chuyện đó.”

Là ai? Nghĩ vậy, ánh mắt khó hiểu của Akira tập trung vào tầm nhìn mở rộng trước mắt, và người đó đã xuất hiện.

“Mày là....”

Đó là Shijima.

------

Shijima bị bắt cùng với Sheryl bởi Akira giả. Hắn cũng bị khai thác thông tin liên quan đến Akira, rồi khi bị xem là vô dụng thì suýt chút nữa đã bị Udajima xử lý. Nhưng Viola đã gợi ý với ông ta cách tận dụng hắn hữu ích hơn nên Shijima đã thoát chết.

Sau đó theo kế hoạch của Viola, Shijima phải lẩn trốn ở khu ổ chuột. Hắn quay lại trong bộ đồ gia cường vốn đã bị mặc lên khi bị bắt – thứ mà Shijima không có quyền điều khiển nên hắn không thể chống cự. Nếu vụng về không nghe lệnh thì hắn sẽ bị ép phải tự vặn cổ mình đến chết.

Về phần Shijima, hắn đã trở lại khu ổ chuột theo lệnh của Viola, nhưng hắn không nói với ai là mình đã về. Shijima cũng không gặp lại băng của mình mà bí mật ẩn náu ở một nơi không ai hay biết.

Viola đưa Shijima trở lại khu ổ chuột là để thông qua hắn, cô sẽ thâu tóm Sheryl Family – tổ chức chắc chắn sẽ rơi vào hỗn loạn vì cái chết của Akira. Về cơ bản, thành viên của Sheryl Family đều là đám trẻ con trong khu ổ chuột. Nói cách khác, ngoại trừ Sheryl ra thì những kẻ khác đều gần như là tay mơ trong việc điều hành một băng đảng lớn, đặc biệt là về mặt kinh tế. Để bù đắp cho điều này, Katsuragi, Viola và Inabe đã điều động rất nhiều nhân lực tới hỗ trợ, trong đấy không ít người thực chất là tay sai của Viola. Hơn nữa, ngay cả trong nội bộ đám trẻ con kia cũng có kẻ nằm trong tầm ảnh hưởng của cô.

Một Sheryl Family đang hỗn loạn vì cái chết của Akira như vậy thì chỉ cần cộng thêm những tay sai đó rồi lợi dụng Shijima – kẻ vốn là người điều phối các băng nhóm khác trong khu ổ chuột, là thừa đủ để nắm quyền kiểm soát tất cả. Sau đó thông qua Shijima – kẻ giờ đã trở thành người thống trị mới của khu ổ chuột, cô sẽ hỗ trợ cho hành động tiếp theo của phe phái Udajima. Đó là tính toán của Viola.

Tuy nhiên kế hoạch đó đã được vạch ra trước khi Akira giết Udajima. Nhưng hiện tại, khi Viola đã chuyển sang phe Akira thì nó đã bị huỷ bỏ.

Hơn nữa, Shijima ngay từ đầu cũng chưa từng hay biết gì về âm mưu đấy của Viola. Mặt khác, do bây giờ không còn nhận thêm mệnh lệnh gì khác sau cái chết của Udajima nên hắn chỉ còn biết tiếp tục ẩn náu.

Shijima cũng đã thu thập thông tin từ nơi trú ẩn đó. Hắn biết được rằng Akira vẫn còn sống và chủ nghĩa Kiến Quốc ở Khu vực sâu thứ ba đã bị tiêu diệt. Nhưng như thế không có nghĩa là hắn đã an toàn, bởi kẻ thao túng bộ đồ gia cường và có thể giết hắn bất cứ lúc nào chưa chắc đã chết. Dẫu vậy tình hình rõ ràng đã thay đổi rất nhiều. Vậy giờ hắn phải làm gì? Shijima ôm đầu đầy băn khoăn tại nơi trú ẩn.

Đúng lúc ấy, Akira và những người khác xuất hiện trước mặt hắn. Haruka đã điều khiển bộ đồ gia cường của Shijima và sử dụng chức năng của nó để hiển thị hình ảnh của họ trên tầm nhìn mở rộng.

“...Hả?”

Trước tình huống bất ngờ, Shijima không khỏi kinh ngạc. Ánh mắt sắc lạnh của Akira lập tức đâm thẳng vào hắn.

“Mày cũng là người của bọn chúng ngay từ đầu phải không?”

“...Hả!?”

Akira nghi ngờ rằng Shijima không chỉ bị kẻ giả mạo cậu bắt cóc, mà có thể ngay từ đầu hắn đã đứng về phe Udajima giống Viola. Tuy nhiên câu hỏi của Akira khá mơ hồ và khiến hắn không hiểu ý. Trong tình trạng hoang mang và không biết chuyện gì đang xảy ra, Shijima chỉ nhận ra rằng bản thân đang bị nghi ngờ, từ đó khiến sự bối rối và lo lắng trong hắn càng thêm nghiêm trọng.

(...Chờ đã!? Chuyện này là sao!? Có chuyện gì vậy!? Sao Akira lại đột nhiên xuất hiện chứ!? Những người này là ai!? Bọn chúng vào đây từ lúc nào!? Dùng chức năng nguỵ trang ư!?... Không phải! Đây là thực tế ảo tăng cường! Chắc chắn là do chức năng của bộ đồ gia cường rồi!...)

Vừa hoang mang, Shijima vừa nhận ra lý do vì sao Akira và những người khác lại đột ngột xuất hiện. Bớt đi một điều khó hiểu cũng giúp hắn bình tĩnh lại đôi chút. Nhưng ngay lúc đó, Haruka lên tiếng:

“Từ giờ ông sẽ đứng về phía chúng tôi để đàm phán với Akira. Ông từng ở thế đối đầu với Akira mà vẫn khiến cậu ta phải nhượng bộ, thậm chí ông còn bắt cậu ta trả tiền nữa đúng không? Tôi trông cậy vào ông đấy.”

“Hả!? Cô đột nhiên nói cái gì vậy....”

Ngay khi Shijima bất giác nói thế, bàn tay phải của hắn tự động siết lấy phần cổ và bộ đồ bắt đầu dùng sức bóp nghẹt nó. Khuôn mặt Shijima méo xệch đi vì đau đớn khi bị ép phải im lặng.

“Nếu thất bại tôi sẽ giết ông.”

Nói xong, Haruka ngừng điều khiển bộ đồ của Shijima. Cánh tay đang bóp cổ hắn buông thỏng xuống. Lấy lại được nhịp hô hấp, Shijima thở hổn hển với từng hơi hắt ra đầy nặng nhọc.

“Vậy bắt đầu đi.”

Shijima nhìn Haruka với khuôn mặt lộ rõ vẻ vừa giận dữ vừa khiếp sợ. Hắn hiểu rằng mặc dù chủ nghĩa Kiến Quốc ở Khu vực sâu thứ ba đã bị tiêu diệt, nhưng hắn vẫn chưa được cứu. Sinh mạng hắn vẫn đang nằm gọn trong tay những kẻ đứng trước mặt. Bản thân Shijima suýt chút nữa trừng mặt nhìn lại tất cả, nhưng rồi lý trí hắn đã kịp ghìm ý định đó xuống.

Tiếp đến Shijima nhìn sang Akira. Qua màn trao đổi vừa rồi, cậu cũng đã hiểu rằng Shijima thực sự đã bị bắt cóc chứ không phải hắn đã âm thầm về kẻ giả mạo như Viola. Vì lẽ đó nên trong mắt Akira hiện giờ không còn sự thù địch dành cho hắn nữa. Nhưng đồng thời cậu cũng biết Shijima vừa bị Haruka đe doạ để khiến hắn phải đứng về phía cô, nên ánh mắt cậu lúc này cũng chẳng đọng lại chút thương hại nào.

Cuối cùng Shijima nhìn Shiro. Hắn bắt gặp một cái nhìn đầy mong đợi, nhưng cũng chỉ có vậy. Shijima hiểu rõ rằng không ai ở đây có chút quan tâm nào đến một kẻ đáng thương đang bị người khác nắm giữ mạng sống một cách bất công.

Chẳng có đồng minh nào ở đây cả. Hiểu được điều đó, Shijima mở lời:

“...Trước tiên hãy giải thích tình hình đi! Chẳng biết cái mẹ gì thì đàm phán cái quái gì chứ!”

Shijima cần thông tin để vượt qua tình cảnh này. Đồng thời hắn cũng dùng việc thu thập thông tin để làm cái cớ kéo dài thời gian và giúp bản thân bình tĩnh lại. Shijima biết rằng để sống sót qua kiếp nạn này, hắn trước mắt phải giữ được bình tĩnh, từ đó lấy lại khả năng suy nghĩ và phán đoán tỉnh táo. Với kinh nghiệm lãnh đạo nhiều băng nhóm trong khu ổ chuột – nơi mà giết chóc chẳng phải chuyện hiếm thì Shijima hiểu rõ điều đó.

Sau khi nghe Akira và những người khác giải thích sơ bộ, Shijima hiện lên vẻ mặt khó khăn.

“...Và các người muốn tôi thực hiện cuộc đàm phán đó.”

“Ừ.”

“Đúng vậy.”

“Chắc thế.”

Haruka, Shiro và Akira đáp lại, mỗi người mang một sắc thái và giọng điệu hơi khác nhau, dựa trên mức độ kỳ vọng của họ dành cho Shijima và hắn không khỏi ôm đầu.

“Không thể đâu” – đó là ý nghĩa đầu tiên hiện lên trong đầu Shijima, nhưng hắn không dám nói ra. Làm vẻ mặt nặng nề và tỏ rõ thái độ rằng việc đàm phàn này là vô cùng khó khăn, Shijima đang làm mọi cách để câu thêm thời gian.

“...Thông tin không đủ. Đưa thêm cái gì đó đi. Tài liệu, báo cáo, bất cứ thứ gì cũng được hết....”

“Ông có nói thế thì....”

Akira trả lời như vậy, nhưng Shijima vẫn nhất quyết không chịu bỏ cuộc.

“Cái gì cũng được. Chỉ cần chúng có chút liên quan đến vụ này.... Không, không liên quan cũng được. Tôi sẽ tự quyết định xem nó có liên quan hay không. Tóm lại là hãy đưa hết những gì có thể đi!”

Nếu được đưa cho một lượng lớn tài liệu thì Shijima có thể kéo dài thời gian sống sót trong lúc đọc. Khi ấy hắn có thể tranh thủ thời gian ấy để nghĩ ra cách tháo gỡ tình hình. Đó là lý do Shijima một mực khăng khăng đòi tài liệu.

Không đọc được ý đồ của Shijima, Akira bắt đầu nghĩ xem mình có gì để đem ra không. Lúc này Alpha nói:

[Akira. Trước mắt thì cậu cứ đưa cho hắn tài liệu mà Viola cung cấp đi? Trong đó có cả thông tin về Haruka nữa.]

[Được rồi.]

Akira gửi tài liệu đó cho Shijima thông qua Shiro và Haruka. Shijima bắt đầu xem qua chúng qua tầm nhìn mở rộng, đồng thời nói với Shiro và Haruka.

“Cả bọn mày nữa, đưa thêm cái gì đó đi! Tao thậm chí còn chẳng biết tên của bọn mày cho đến tận vừa nãy đấy! Chúng mày nghĩ tao có thể đàm phán nghiêm túc trong tình trạng này à? Nếu không có thì làm ngay bây giờ đi! Sơ yếu lý lịch, báo cáo điều tra, báo cáo tiến độ của bọn mày hay của tổ chức bọn mày! Bất cứ cái gì cũng được! Làm xong rồi thì đưa đây!”

Shiro và Haruka nhìn nhau. Sau khi khẽ gật đầu, cả hai bắt đầu chuẩn bị tài liệu và gửi cho Shijima. Tuy vậy, họ cũng có lập trường riêng. Kể cả trong tình huống này thì cả hai đều không đưa ra những thông tin không thể tiết lộ, đặc biệt là tài liệu của Haruka chỉ là phiên bản bổ sung thêm một chút từ cái của Viola. Dù vậy đó vẫn là thông tin bổ sung. Shijima đọc kỹ từng tài liệu để vừa kéo dài thời gian, vừa nghĩ cách thoát khỏi tình thế hiện tại. Hắn dành rất nhiều thời gian để đọc với mục tiêu tranh thủ thời gian ấy để suy nghĩ.

Khi đó, Akira và những người khác im lặng chờ đợi với hy vọng rằng hắn sẽ tìm ra được một ý tưởng hay.

Trong lúc Shijima đang suy nghĩ, Akira ngồi ăn nhẹ những món đã chuẩn bị sẵn trên xe, đồng thời trò chuyện với Alpha để giết thời gian.

[Tiện đây tôi hỏi chút nhé Alpha. Nếu phải chiến đấu với Shiro thì tôi có khả năng bắt sống cậu ta không?]

[Không phải là không thể, nhưng sẽ mất rất nhiều công sức đấy. Ví dụ nhé, ngay cả khi cậu đánh bại Olivia mà không giết Shiro thì vẫn có khả năng cao cậu ta sẽ tự sát trước khi bị bắt. Và để ngăn chặn điều đó là rất khó.]

[Ừ, đúng là phải tính đến cả chuyện đấy nữa. Nói thế này nghe có vẻ hơi kỳ, nhưng kể cả Shiro có ngoan ngoãn quay về Sakashita Heavy Industries đi chăng nữa thì cũng chưa chắc cậu ta đã được an toàn.]

Akira nghĩ rằng Shiro hiểu rõ hơn ai hết điều gì sẽ xảy ra nếu quay về Sakashita. Nếu Shiro cho rằng thà chết còn hơn phải đối mặt với kết cục ấy thì việc cậu tự sát cũng chẳng có gì lạ.

[Cậu định làm gì Akira? Cậu định hành động với tiền đề là giết chết Shiro à?]

[Ừm.... Đại khái là tôi sẽ bắn một phát đạn huỷ diệt vào Shiro rồi hy vọng Olivia sẽ tìm cách chặn lại và bị hỏng nặng trong lúc bảo vệ cậu ta. Nói chung là hy vọng theo hướng đó thôi.]

Akira không đặt mục tiêu giết chết Shiro, nhưng nếu cậu ta chết thì cũng đành chịu. Sakashita Heavy Industries muốn cậu mang Shiro sống sót trở về, nhưng mức độ nỗ lực để làm điều đó tuỳ thuộc vào Akira. Cậu không có ý định mạo hiểm mạng sống của mình vì Shiro – Akira quyết định như vậy.

[Vậy à. Tuỳ cậu quyết định thôi. Tôi không định thúc giục đâu nên cậu cứ thoải mái làm theo ý mình nhé.]

[Cảm ơn cô.]

Akira biết rằng sau khi hoàn thành công việc này, cậu sẽ bắt đầu thực hiện yêu cầu của Alpha. Vụ này kéo dài sẽ đồng nghĩa với việc trì hoãn yêu cầu ấy. Vì vậy Akira cảm thấy biết ơn khi Alpha nói rằng cậu có thể làm theo ý mình. Sau đó Alpha mỉm cười trêu chọc:

[Nói vậy thôi chứ nếu cậu kéo dài 10 năm hay 20 năm thì đến tôi cũng không chịu được đâu đấy nhé?]

[Tôi cũng chẳng muốn thế đâu.]

Akira cũng cười đáp lại câu đùa của Alpha.

[Tiện đây thì với trang bị hiện tại của tôi, nếu tấn công tàn tích theo yêu cầu của cô bằng con đường khó nhất thì khả năng thành công có cao không?]

[Cậu gần như chắc chắn sẽ chết.]

[V-Vậy sao....]

Trước đây Alpha từng nói rằng cậu chắc chắn sẽ chết nên việc giờ chỉ là “gần như” đã là một bước tiến lớn. Tuy nhiên, ngay cả với trang bị tối tân dành cho tiền tuyền thì khả năng thành công cũng chỉ tăng được chừng ấy khiến Akira hơi chùn bước.

[Để tôi nói rõ nhé. Dù cậu có đủ sức mạnh để đảm bảo vượt qua được con đường khó nhất thì tôi cũng sẽ không chọn nó đâu. Khi có lối đi an toàn hơn thì chẳng ai dại gì chọn lối nguy hiểm nhất cả.]

[Ừ, đúng là vậy nhỉ.]

[Với lại việc cậu có dù chỉ một chút khả năng thành công con đường ấy thôi đã là điều đáng kinh ngạc rồi. Tôi thực sự rất ngạc nhiên đấy Akira. Cậu có thể tự hào về điều đó!]

Dù Alpha nói hơi cường điệu để động viên, nhưng cô không nói dối. Akira hiểu điều này.

[Vậy à. Xem ra tôi cũng mạnh lên nhiều rồi nhỉ.]

[Đúng vậy. Cậu đã mạnh hơn rất nhiều. Tôi nói thật đấy.]

Cậu thiếu niên từng phải chạy trốn khỏi con hẻm khu ổ chuột ngày nào giờ đã trở nên mạnh mẽ đến mức khiến một thực thể của Cựu thế giới phải kinh ngạc. Akira không còn xem bản thân là kẻ yếu nữa.

------

Shijima vừa đọc tài liệu nhận được từ Akira và những người khác, vừa không ngừng suy nghĩ để tìm cách thoát khỏi tình thế hiện tại. Nội dung đàm phán mà Haruka yêu cầu chỉ là thứ yếu. Dù đàm phán có thành công đi chăng nữa, nếu kết quả là hắn vẫn phải chết thì chẳng còn ý nghĩa gì. Cuộc đàm phán này phải là công cụ để hắn sống sót. Với suy nghĩ đó, Shijima tiếp tục suy nghĩ, từng ý tưởng cứ chồng chất lên nhau và hắn cân nhắc mọi khả năng có thể.

Và rồi Shijima tìm ra một phương án đáng để đặt cược.

“Akira. Để xác nhận lại thì cậu muốn đàm phán thành công với bọn này, phải không?”

“Ừ, nếu có thể. Ông nghĩ ra được ý tưởng gì hay ho rồi à?”

“Vậy Akira, đây là một giao kèo. Nếu cuộc đàm phán sau đấy thành công nhưng cô ta vẫn giết tôi thì cậu hãy giết ả đi. Với điều kiện đó, tôi sẽ làm người đàm phán trung gian cho cả đôi bên.”

Shijima nhìn thẳng vào Haruka và nói như vậy với Akira. Ngay lập tức, cánh tay hắn bị cô thao túng và nắm lấy phần đầu. Lực nắm ngày càng mạng khiến tiếng xương sọ kêu răng rắc truyền qua tai Shijima từ bên trong.

“Đừng có nói nhảm nữa. Nếu nghĩ ra được ý tưởng gì hay thì bắt đầu đàm phán luôn đi.”

Haruka đe doạ, nhưng lần này Shijima không lùi bước. Dù khuôn mặt đang méo mó vì đau đớn, hắn vẫn nhìn Haruka với ánh mắt giễu cợt qua kết nối với Cựu thế giới.

“Nếu cuộc đàm phán thất bại thì bọn mày sẽ bị Akira giết đúng không? Chết con mẹ chúng mày đi! Nếu nó thành công mà tao vẫn phải chết thì tao sẽ kéo bọn mày chết cùng.”

Haruka tăng lực điều khiển bộ đồ gia cường và khiến cánh tay đang bóp đầu Shijima siết chặt hơn nữa. Tiếng rên rỉ đầy đau đớn thoát ra từ cổ họng hắn, nhưng thái độ giễu cợt kia vẫn chẳng hề lay chuyển.

“Còn cậu thì sao Akira? Có chấp nhận giao kèo không? Quyết định là ở cậu đấy!”

Lời nói đó khiến ánh mắt của Shijima, Shiro và Haruka đổ dồn về phía Akira.

“Được. Tôi chấp nhận điều kiện đó.”

“Akira!”

Shiro bất giác hét lên, nhưng Akira đáp lại bằng cái nhìn cực kỳ lạnh lẽo:

“Shiro, tao nhắc lại lần nữa. Tao có lý do để giết cô ta, và tao cũng chẳng có lý do gì để tha cho ả. Nếu mày không muốn như thế, nếu mày muốn tao có lý do để tha thứ thì để Shijima đàm phán đi.”

Sau đó Akira quay sang nói với Haruka:

“Tao nói trước, nếu mày giết Shijima trước khi đàm phán kết thúc thì tao vẫn sẽ giết mày. Nếu mày muốn tự vứt bỏ cơ hội sống sót của mình thì cứ việc.”

Nghe vậy, Haruka thả Shijima ra với vẻ khó chịu. Được giải thoát, Shijima nở nụ cười méo mó vì đau đớn và thở hổn hển. Haruka bực bội nhìn hắn và nói:

“Vậy thì bắt đầu đàm phán đi.”

“Cởi bộ đồ này ra cho tao đã.”

“Đàm phán thành công đi rồi tính.”

Shijima tặc lưỡi, nhưng hắn biết yêu cầu này là không thể. Nếu được cởi bộ đồ ngay bây giờ thì hắn sẽ lập tức bỏ đàm phán và tìm cách trốn thoát. Dù khi đó có bị bộ đồ trống không tấn công đi nữa, nhưng so với việc mặc nó thì cơ hội thoát thân của hắn vẫn sẽ tăng lên đáng kể. Shijima chỉ thử yêu cầu để xem hắn có thể nhân cơ hội cởi được bộ đồ hay không mà thôi.

“Chẳng còn cách nào khác. Thôi thì bắt đầu.”

Shijima hít một hơi thật sâu. Nội dung đàm phán mà hắn nghĩ ra là gì? Liệu tất cả bọn họ có chấp nhận được không? Ánh mắt vừa trông đợi, vừa lo lắng dán chặt vào Shijima. Hắn một lần nữa hít thật sâu rồi chỉ tay về phía Haruka và nói:

“Akira! Từ giờ cô ta sẽ phản bội tổ chức và hợp tác với cậu để tiêu diệt tổ chức đó!”[note80978]

“Hả!?”

Trước nội dung quá đỗi bất ngờ ấy, Haruka không kìm được mà thốt lên. 

Ghi chú

[Lên trên]
Let him cook!
Let him cook!
Bình luận (27)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

27 Bình luận

Cuốn quá tks transss
Xem thêm
Duck mà ra tối nay nữa e xin gửi cốc cf 😘😘
Xem thêm
Đọc xong chương này thì tôi có thể hiểu là hai đứa shiro và haruka đều là những kẻ gà mờ trong vấn đề Đàm phán không chứ nói thật bình thường nếu như gặp trường hợp này lẽ ra tụi nó phải dùng tiền và đủ các loại lợi ích để mua chuộc Akira câu giờ chứ tại sao lại phải cố gắng chọi nhau thế này
Xem thêm
Ko phải đâu. Haruka thì đúng, nhưng Shiro biết ở đây là đàm phán với Akira, tụi nó biết tính khí Akira, chỉ cần đề xuất ra 1 phương hướng ko hợp lý thì là thành kẻ thù ngay lập tức.
Bởi vậy mới quăng quả bomb này cho Shijima. Để có đề xuất ra phương hướng sai thì ko phải lỗi tại Shiro/Haruka. Thì vẫn cứu vãn tình thế được.
Shijima làm mvp chap sau rồi :))
Xem thêm
Chứ trước Akira, liệu lợi ích nào đủ khả năng thay đổi quyết định của Akira đâu. Akira vẫn giữ chữ tín đến cùng bất chấp lợi ích hay hiểm nguy.
Và với yêu cầu mà Akira đã nhận thì làm gì có lợi ích nào khiến cậu hủy chữ tín.
Xem thêm
Xem thêm 8 trả lời
Shijima the 🐐
Duck the best👍🦆
Xem thêm
phải chăng Shijima sẽ làm ra cái gì đó peak vl🤯
Xem thêm
tổ chức nào :l kiến quốc hay sakashita :l
Xem thêm
Kc8
Tổ chức nào vậy mn
Xem thêm
Sao cái phương án này ko ai nghĩ tới từ đầu vậy :))
Xem thêm
Đá vào lời ra đã bảo cắn nữa viên thì không chịu nghe
Xem thêm
Nai-xừ (◍•ᴗ•◍)
Xem thêm