168 Ngày Ôm Súng Bên Cậu
Vô Doãn Hà Vokar
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 1: Gió Thổi Qua Núi, Gió Mang Theo Hơi Ấm Gọi Mời

Chương 5: Bão, Đạn và ngọn Đèn

0 Bình luận - Độ dài: 4,181 từ - Cập nhật:

"Giờ mới mệt nè, tôi không ngờ rằng là cả chục người phải kéo khẩu 'pháo' do Kyra làm ra từ tận cuối làng cho tới tận tường thành. Cũng may là nhờ có sự giúp sức của các pháp sư - những người vốn dĩ đã cạn mana từ lúc trước nên công việc của tôi với mọi người mới có phần nhẹ hơn chút nào đó. Quả thật tôi cũng rất vui nhưng nếu như ta có một cách khác để vận chuyển mấy thư nặng như thế này thì sẽ tốt hơn." - Rasva viết xuống nhật ký của mình, tuần thứ 4, tháng mùa đông thứ 6.

Cách đây vài ngày trước, Kyra đã có giới thiệu cho mọi người rất nhiều món vũ khí mới. Tuy vậy cô cũng giới thiệu thêm rất nhiều máy móc cho mọi người nữa. Trong đó có máy làm đạn, ba cái cho súng và một cái cho pháo. Vậy nên vì lý do sản xuất đạn dược gấp rút để chuẩn bị cho một trận chiến có thể sẽ kéo dài sắp tới, Kyra bảo rằng cần rất nhiều người để giúp cô ấy sản xuất chúng.

Thành ra Kyra đã kéo tất cả những cô gái trẻ Nanan tới phòng làm việc của mìn - một cái hang đá khá lớn. Bên trong có chứa nhiều bao bột phép - nguyên liệu chính cho viên đạn, có hai loại bột, một là màu xanh, một là màu đỏ.

"Mọi người có thể thấy rồi đấy, bên đây là dàn đầu đạn, bên kia là dàn vỏ đạn, chúng đã được tớ dùng phép để làm ra tuy vậy để có thể kịp cung cấp cho các chiến binh của làng chúng ta, tớ cần mọi người giúp sức." - Kyra

"Mọi người cứ làm theo quy trình này, đầu tiên là một người đổ bộ xanh nào vào trong vỏ đạn là thứ hình trụ rỗng ruột như cái tớ đang cầm đây, một người đổ bột đỏ này vào trong đầu đạn, tuy vậy thì số đầu đạn ở đây đã được tớ đổ bột đỏ sẵn, mọi người chỉ cần đổ bột xanh vào vỏ đạn là được." - Kyra

"Sau khi đổ xong thì mọi người đưa nó vào máy, đặt vỏ đạn đã đổ bộ vào trước rồi sau đó đặt đầu đạn lên, nhớ kỹ là đầu nhọn của đạn phải hướng ra bên ngoài. Trên máy có bốn lỗ này, mọi người chỉ cần lập đi lập lại thao tác tương tự là được. Sau khi xong thì đạp vào trong cái bàn đạp cạnh đây, máy sẽ ép xuống, nhớ kỹ là phải cẩn thận, tránh dập tay nhé" - Kyra

"Mỗi người chỉ được làm trong tối thiểu là 3 ngọn đèn, nếu 3 ngọn đèn này hết thì đổi người, cứ luân phiên nhau như vậy, chúng ta sẽ làm liên tục cho tới ngày cuộc chiến có thể xảy ra. Tớ không mong tới ngày đó nhưng nếu như chúng ta muốn sống trong hòa bình thì phải chuẩn bị cho chiến tranh, thành thật tớ cảm ơn tất cả các quý cô đã tới đây để làm việc này." - Kyra

"Giờ thì bắt đầu vào làm thôi." - Kyra

Sau một buổi nói chuyện, Kyra và các cô gái, không ai nói một lời than phiền nào, tự nhảy vào phân chia công việc cho nhau. Các cô gái thì làm đạn còn Kyra thì tiếp tục tạo ra làm ra vỏ đạn và đầu đạn cho mọi người.

"Kyra, liệu rằng cậu có thể giải thích với bọn tớ rằng, mấy thứ này hoạt động thế nào không vậy ?" - ???

"Lera ? Cũng được thôi, thứ các cậu đang đổ vào vỏ đạn là bột phép, cụ thể là bột phép phong, khi kích hoạt ở trong súng nó sẽ tạo ra một cơn gió rất mạnh đẩy viên đạn bay ra khỏi nòng và bắn vài mục tiêu, vỏ đạn sẽ được tự động rớt ra và rồi sẽ được tái sử dụng như ở đây." - Kyra

"Nghe thú vị thật đấy, vậy chỉ cần ta còn thứ bột phép này và cậu thì làng của chúng ta là bất bại đúng không ?" - ???

"Kafa... thực ra chúng ta vẫn còn phải chiến đấu nữa, vì thế phải có các cậu nữa, đâu phải chỉ có mỗi tớ và bột phép này là làm nên điều kỳ diệu đâu chứ, không có các cậu thì làng chúng ta không bất bại được đâu, chính các cậu là sức mạnh của nó." - Kyra lặng lẽ nói

Những miếng sắt vẫn đều đặn được nung chảy rồi định hình bởi phép thuật, chúng lơ lửng trong không gian, ai cũng thấy quá trình một miếng sắt vụng biến thành một viên đạn cả. Đôi mắt của những cô gái không rời khỏi công việc của mình nhưng cũng phần nào đó đặt một sự chú tâm vào quá trình những viên đạn và vỏ đạn đang được làm ra.

Ngoài cổng làng Rasva và mọi người đã thành công đưa được khẩu pháo tới chỗ tường thành, giờ đây họ còn phải kéo nó lên nữa. May mắn cho họ là Yakav đã xây sẵn một con dốc kéo từ chỗ đặt pháo xuống tận dưới mặt đất. Con dốc khá thoải, họ chỉ cần kéo lên như bình thường là được, nhưng ai cũng nhận ra rằng, khẩu phải sẽ dễ trượt xuống và cán chết những người ở dưới nếu nó xảy ra.

Ai cũng do dự trong việc đẩy pháo lên đó tiếp, họ không dám mạo hiểm mạng sống của họ. Thế là Rasva, Haya và Yakav lại bàn với nhau.

"Tôi muốn có một thứ gì đó kéo cái khẩu pháo này lên, nếu dùng ròng rọc thì sẽ không được mát, nó quá nặng, trục gỗ sẽ không chịu nổi." - Rasva

"Cậu có nhớ mấy cái máy khoan không ? Ta có thể tháo ra được phần xoay xoay gì đó của nó ra khỏi mũi khoan, gắn và hai bên bánh xe của pháo và điều khiển nó chảy lên."- Haya

"Cũng hay đấy hay là ta cứ thử xem sao ?" - Yakav

Nói rồi cả ba người họ, kém theo vài người nữa nhanh chong chạy đi kiếm Kyra, cầm theo cả máy khoan với ý định nhờ cô tháo nó ra giúp. Vừa đến được chính điện thì họ gặp Kyra đang đi về phòng để nghỉ, người cô trong có vẻ đã lờ đờ, mệt mỏi hẳn ra.

"Kyra, tôi cần cô giúp ở đây, chỗ này, cô có thể giúp tôi tháo ra và lấy phần xoay xoay gì đó của cái mũi khoang này không ? - Haya

"Ehh ? Mọi người định làm gì với nó vậy ?" - Kyra

"Bọn tôi định lắp nó vào bánh xe của pháo, để truyền động, giúp cho vận chuyển nó lên trên tường thành dễ hơn." - Rasva

"Nghe thú vị thật đấy, mau lên, kéo thêm người khác mang theo sắt tới nữa." - Kyra

"Sắt vẫn còn trong kho, để tôi và mọi người đi lấy, hai cậu cứ dẫn Kyra đi trước đi" - Yakav

Sau khi tới nơi, Kyra bắt đầu ngay vào công việc, cô nhắm mắt đưa tay về phía khẩu pháo, từng con ốc, từng bộ phận đều đang được cô điều khiển, tháo ra và chỉnh sửa. Cô bắt đầu tháo phần xoay của máy khoan hay còn gọi là động cơ ra rồi điều chỉnh nhanh chóng. Tia lửa bắn ra khắp mọi nơi. Haya và Rasva sững sờ trước những gì đang diễn ra trước mắt mình, tia lửa bắt ra khắp mọi nợi, những bộ phận nóng lên rồi bị điều chỉnh hình dạng, mọi thứ đang diễn ra trước mắt họ.

Kyra đứng yên đó nhắm mắt, bất động, cô như rời khỏi thế giới mà đắm chìm vào phép thuật. Rất nhanh các bộ phận mới đã được tạo ra từ bộ phận cũ rồi chúng được nhẹ nhàng lắp vào với nhau, trong lúc đó thì Yakav và những người khác cũng vừa mang sắt tới. Những miếng sắt nhanh chóng bay ra khỏi bao đựng và nóng lên và bị ép vào những hình dạng của các bộ phận.

Kyra chỉ đứng im đó, dùng phép và điều chỉnh cả khẩu pháo nặng bằng cả một tảng đá nhẹ nhàng như một món đồ chơi. Được một hồi sau thì cô mở mắt, khi này trước mặt họ là một khâu pháo trong đã rất khác, nó có 4 bánh xe làm bằng sắt, có gắn hai động cơ từ máy khoan và hơn nữa là nó có thể di chuyển được nhờ vào hai động cơ đó.

"Nào mọi người để tôi giúp điều khiến thứ này cho." - Kyra

Phần đuôi tháp pháo là chỗ bị biến đổi nhiều nhất, có một cái ghế, một số cần điều khiển đã được lắp và trên đó còn cả một cái bảng điều khiển nữa. Kyra ngồi lên bấm vào một cái nút trên bản điều khiển, động cơ của xe nhanh chóng được khởi động, cô kéo một cái cần gạt, mọi người chỉ nghe một tiếng clach cái thì pháo đã chạy rồi.

Khẩu pháo nhẹ nhàng từ từ vượt qua dốc và được đưa vào trong vị trí, mọi thứ diễn ra vô cùng nhẹ nhàng, chỉ có điều là Kyra phải vật lộn một xíu để đưa khẩu pháo vào đúng vị trí của nó. Mọi người chỉ biết nhìn Kyra mà há hốc mồm, khẩu pháo như nghe theo ý của Kyra, biết tự tiến, tự lùi, tự quẹo trái phải theo điều khiển của cô.

Khẩu pháo đầu tiên đã vào vị trí như vậy đấy, trong vài ngày sau đó thì Kyra cũng làm một cái tương tự và cũng tự đưa nó vào trong vị trí còn lại. Có điều lần này cô không nói gì cho mọi người biết cả, chỉ tự làm một mình mà thôi. Tuy vậy đôi mắt của cô lại vui lắm, Rasva nghĩ rằng có lẽ Kyra đang lặng lẽ làm điều gì đó.

Ngọn đèn cuối cùng dẫn vào làng Nanan sắp tắt và đó là ngọn đèn trước cổng làng, để đảm bảo vị trí không bị lộ, Yakav đã đề xuất với mọi người rằng nên lấy tuyết đáp lên tường thành và phần công sự trước nó. Bằng cách làm như vậy, họ sẽ dễ ẩn mình hơn vào mọi trường xung quanh. Tuy vậy tường thành quá lớn, có quá nhiều lỗ châu mai và thậm chí là ở hại vị trí đặt pháo là hai cái lỗ rất lớn.

 

Nhìn từ xa vào thì cũng rất dễ bị phát hiện cũng như là vô cùng nổi bật trong làn tuyết. Vì vậy Kyra đã quyết định sử dụng các tấm gỗ thông, kéo sợi và đan chúng lại thành những tấm lưới dày. Tấm lưới này sẽ được bọc lên các vị trí đặt súng, đặt pháo và rồi sau đó thì phủ tuyết lên lớp lưới đó. Cách này sẽ che kín hoàn toàn các ụ súng, ụ pháo ở trên tường thành.

 

Tuy vậy đó vẫn là chưa đủ, từ vị trí quan sát trên sườn núi, hàng trăm bóng người lúc nhúc di chuyển vào rừng đã bị phát hiện bởi Rasva nhưng lần này bên cạnh cậu còn có cả những người khác Alanta, Kyra, Yakav, Haya,... Rất nhiều người đã lên tới đài quan sát để nhìn về phía bìa rừng, nơi đoàn người kia đang lũ lượt kéo vào.

 

Tháng 7 đã tới, thời gian của họ đã hết, thời gian của làng Nanan đã hết, đối phương khi vào rừng rồi thì sẽ di chuyển nhanh hơn và dễ dàng hơn. Họ sẽ khám phá, do thám và chiếm đóng lấy khu rừng trước cổng làng. Những thứ trong rừng như động vật hay là trái đại điều có thể cản lại cơn đói của họ chút ít nhưng đích đến của họ có thể vẫn sẽ không thay đổi.

 

Cuộc họp chuẩn bị giao tranh cuối cùng của làng Nanan được diễn ra:

 

-Như mọi người có thể thấy, chúng ta đã hết thời gian để có thể chuẩn bị thêm bất cứ thứ gì, trong vòng vài ngày nữa có thể chúng ta sẽ có cuộc đụng độ đầu tiên với họ. - Alanta

 

-Kyra, cậu có thể nói về tình trạng quân khí của ta hiện tại được không ? - Alanta

 

-Được rồi, vậy thì sơ lược vòng 1 tháng qua, chúng ta đã thành công sản xuất được 120 các loại súng loại mới, 11562 viên đạn các loại, 84 viên đạn pháo, 300 quả pháo nhỏ, ngoài ra tôi còn có làm thêm một số loại trang bị mới cho súng nữa. Nói chung về mặt quân khí, chúng ta đã chuẩn bị rất tốt. - Kyra

 

-Có vẻ hơi quá chi tiết rồi đấy Kyra, cô thực sự đếm từ viên đạn một sao ? - Haya

 

-Thật ra không hẳn là đếm từng viên một đâu, tôi sản xuất chúng theo lô, với đạn cho súng thường và súng viễn xạ, tôi cho mỗi lô là 100 viên, với đạn pháo là 10 viên, với súng là 20 khẩu và với quả pháo nhỏ là 50 quả. Bằng cách đếm các lô đã hoàn thành và đếm số sản phẩm trong lô cuối cùng, chúng ta có thể có được các con số chi tiết mà không cần phải mất thời gian đếm từng cái một. - Kyra

 

-Cách Kyra quản lý hay đấy, tôi nghĩ chúng ta nên học hỏi điều này ở cô ấy. - Yakav

 

-Vậy thì với lượng quân khí như vậy, chúng ta có thể đáp trả lại ít nhất là bao nhiêu đợt tấn công từ đối phương nhỉ, Rasva ? - Alanta

 

-Theo quan sát của tôi thì có lẽ đối phương có khoảng từ 500 - 800 người. Nếu vậy thì họ cũng sẽ có khoảng từ 100 - 200 người là có khả năng chiến đấu. - Rasva

 

-Tuy vậy từ nhiều cột khói cho thấy thì đoàn người này sẽ là đoàn người đầu tiên, có thể sẽ có thêm đoàn thứ hai và đoàn thứ ba nữa. - Rasva

 

-Nếu số lượng không thay đổi, chúng ta sẽ phải chiến đấu với ít nhất là 600 người. Theo tôi thấy thì chúng ta hoàn toàn có đủ đạn để phản kháng nếu như họ tấn công. - Rasva

 

-Tôi nghĩ rằng chúng ta cần có các nhóm thám báo các nhóm người này, chúng ta chưa biết rằng liệu trong số họ có ai là pháp sư hoặc chiến binh tinh nhuệ không. Nếu nắm được các thành phần này chúng ta sẽ lên được kế hoặc để đối phó với họ. - Skera

 

-Nói về thám báo thì tôi vừa có vài thứ rất là thú vị nè, để tôi lấy ra cho mọi người xem. - Kyra

 

Nói rồi cô lục vào túi, lấy ra hai thứ, một thứ trong giống như ống nhòm nhưng có nhiều bộ phận hơn và một thứ là một cái hộp có một thanh sắt nhô ra.

 

-Thứ giống ống nhóm này tớ gọi là "máy ảnh nhiệt, còn thứ còn lại này thứ tớ gọi là "điện đàm". Hai thứ này hoạt động rất đơn giản. - Kyra

 

-Với máy ảnh nhiệt, nó sử dụng một cảm biến ánh nhiệt làm từ hai thứ quang pháp thạch và hỏa pháp thạch. Hai thứ này khi gắn với nhau trên một mạch mana thì sẽ cảm ứng với nhau. Nếu như có một nguồn nhiệt phát ra thì hỏa pháp thạch sẽ cảm ứng với nó đồng thời sẽ nó sẽ lan cảm ứng này tới quang pháp thạch. - Kyra

 

-Tôi nhận ra rằng khi chiếu ánh sáng phát ra từ quang pháp thạch cảm ứng thì nó sẽ hiện ra hình ảnh của vật phát ra nhiệt và do đó, chỉ cần chế tác hai loại pháp thạch này với hình dạng phù hợp, cho chiếu lên thấu kính thì ta có thể thu được thứ gọi là "ảnh nhiệt" của một vật thể. - Kyra

 

-Nói vậy là đủ rồi, Rasva, cậu có thể dùng thử nó. - Kyra

 

Nói rồi thì Kyra chìa tay ra đưa cho Rasva máy ảnh nhiệt. Cậu nghĩ rằng nó sẽ hoạt động gần giống như ống nhòm nên đưa lên mắt nhìn thử. Tuy vậy thứ cậu thấy chỉ là một lớp màu đỏ sáng. Cậu không biết vì sao thì Kyra liền nói:

 

-Rasva, ông anh cầm ngược đầu rồi kìa. - Kyra

 

Vừa dứt lời thì Rasva ngay lập tức đổi đầu lại và thứ cậu nhìn thấy lúc này là mọi người nhưng chỉ vời màu xám đơn sắc, khi nhìn vào một nguồn nhiệt thì màu xám trở nên sáng hơn và nhìn vào chỗ lạnh hơn thì màu xám càng đậm hơn.

 

-Ông thấy gì vậy, Rasva ? Có thể cho tôi xem với được không ? - Haya

 

-Được thôi, nhớ cầm cẩn thận đấy. - Rasva

 

Nói rồi Rasva đưa nó cho Haya, cậu ta cũng nhìn thấy điều tương tự. Sau đấy thì người này truyền qua người kia thành ra trong phòng họp khi đấy ai cũng nhìn qua chiếc máy ảnh tầm nhiệt đó cả. Mọi người đều rất thích thú với nó, rõ ràng trong mùa đông lạnh tới thế này thì bất kỳ nguồn nhiệt nào cũng sẽ trở nên sáng trưng dưới chiếc máy ảnh nhiệt này.

 

-Vậy thì thứ tiếp theo chính là.... - Kyra chưa kịp nói thì Alanta đã chặn miệng cô lại.

 

-Cậu hãy mau đưa điện đàm này cho Haya đi, tớ sẽ cầm một cái khác ra bên ngoài. - Alanta

 

Kyra dù đang không hiểu ý định của Alanta là gì nhưng cô vẫn làm theo. Cô đưa nó cho Haya rồi bảo cậu hãy áp sát phần có đệm vải vào tai. Alanta đã lặng lẽ rời đi ra bên ngoài.

 

-Haya chờ chút nhé, tôi nghĩ sẽ có một bất ngờ dành cho cậu đấy. - Kyra

 

Nói rồi cô quay lại đám đông đang bàn tán về chiếc máy ảnh nhiệt. Haya vẫn áp tai vào, châm chút nghe, bỗng một tiếng rè nhỏ vang lên rồi một tiếng bụp. Haya lại nghe được một giọng nói từ phía bên kia và như một thói quen, cậu tiến về góc phòng, nơi có một chiếc ghế đã được đặt sẵn. Haya ngồi xuống, trong lòng cậu như có một linh cảm nào đó, trái tim đã nhảy lên trong lòng ngực.

 

-Cỏ Bùn, ngọn đèn cuối cùng đã tắt rồi, đêm nay cậu có ở bên đó không ? - ???

 

-Tớ.... Tớ.... có... - Haya

 

Câu trả lời, giọng run rẩy, trái tim của cậu đang nhảy lên, thần kinh của cậu đang phản ứng. Haya có thể cảm nhận được dòng máu ấm đang được bơm từ tim lên tới tận não của cậu.

 

-Công chúa... Là cậu sao ? - Haya

 

-Cậu hỏi gì lạ vậy, chẳng phải chỉ có mỗi chúng ta mới nói chuyện như thế này thôi sao ? - ???

 

-Không thể nào... Cậu đang ở đâu vậy ? Cậu cũng ở trong làng Nanan luôn sao ? - Haya

 

-Đừng vội, Cỏ Bùn, cậu không cần phải biết tớ là ai trong ngôi làng nhỏ này, tớ chỉ muốn cậu an tâm rằng cô công chúa nhỏ của cậu đang ở đây rồi.... - ???

 

-Cỏ Bùn, tớ nghe được tiếng tim cậu đang đập đấy, cứ kiên nhẫn chút nhé. - ???

 

-Vâng... Thưa công chúa. - Haya

 

Cậu ta trả lời như bản năng, một thói quen đã ăn sâu vào trong ký ức. Khi này chiếc điện đàm trên tay Kyra vừa lên tiếng. Kyra vặn nút, chỉnh âm lượng lên tới mức tối đa:

 

-Mọi Người Có Nghe Thấy Tôi Không ? - Alanta nói lớn từ phía bên kia điện đàm

 

-Là tiếng của thủ lĩnh... nó phát ra từ chiếc điện đàm đó sao ? - Rasva

 

-Alanta, có vẻ như mọi người nghe rõ cậu đang nói gì rồi đó. - Kyra

 

-Hiểu rồi, vậy là chiếc điện đàm này có thể giúp ta liên lạc qua một khoảng cách sao ? - Yakav

 

-Nếu như vậy, kết hợp với máy ảnh nhiệt này thì ta có thể nhanh chóng tạo dựng một lưới trinh sát có khả năng cập nhật liên tục thông tin của đối phương. - Yakav

 

Khi này thì Alanta vừa bước vào:

 

-Đúng vậy, những gì Yakav nói rất đúng, chúng ta sẽ lập ra một trung tâm chỉ huy với các tổ thám báo. Để gọn hơn thì tôi sẽ gọi nó là Cục Thám Báo. - Alanta

 

-Tôi cần một số người có khả năng di chuyển nhanh, ẩn nấp và có thân hình nhỏ để tham gia vào Cục này. Ở đây tiếc rằng chỉ có Skera, Kyra, Vonha, Kovla, Saha là đạt được yêu cậu. - Alanta

 

-Rasva, dáng người cậu tuy không nhỏ lắm nhưng tôi nghĩ rằng là người từng ra ngoài làng rất nhiều cậu có lẽ sẽ thân thuộc địa hình hơn. Tôi muốn cậu và Kyra lập thành một tổ thám báo có được không ? - Alanta

 

-Được, tôi đồng ý. Tuy vậy tôi vẫn muốn có một phương tiện để di chuyển trên tuyết. - Rasva

 

-Tôi đồng tình với cậu nhưng có lẽ điều này chúng ta vẫn chưa đáp ứng được liền nhưng nó là một yêu cầu rất hợp lý cho nhiệm vụ của Cục Thám Báo - Alanta

 

-Thay vào đó chúng ta có thể sử dụng ván trượt tuyết để thay thế. Tôi có gắn một động cơ nhỏ ở đằng sau rồi. Nó sẽ hỗ trợ cho ta trượt nhanh hơn trên tuyết. - Kyra

 

-Nghe rất thú vị đấy, cô có mấy cái vậy Kyra ? - Haya

 

-Rất tiếc lần này thì tôi chỉ có vừa đủ 8 đôi, vừa đủ cho 8 người sử dụng trong đó Cục Thám Bao đã có 6 đôi chính và 2 đôi dự phòng. - Kyra

 

-Tôi biết cậu rất muốn có thứ này và tôi có thể hình dung được ý định gì đó trong đầu cậu nhưng nếu như không biết sử dụng nó thì sẽ rất nguy hiểm đấy, cậu có thể tông vào thứ gì đó và mất mạng. - Kyra

 

-Đúng là cô nhìn ra được hết ý nghĩ của tôi rồi nhỉ... - Haya

 

-Ý tưởng của Haya thì ai mà không biết chứ, cậu ta có những thứ hoang dại nhất trong đầu của cậu ta mà. - Skera

 

-Vậy thì Cục Thám Báo sẽ gồm có tổ thám báo của tôi và Kyra, tổ của Kovla và Skera với tổ của Saha và Vonha nhỉ ? - Rasva

 

-Cậu đang ghép tổ theo tên của từng người à ? - Skera

 

-Nghe cũng được mà Skera ? Tôi sẽ là người ở phòng chỉ huy, nghe các cậu báo cáo và ghi nhận lại. Tôi nghĩ là cần thêm hai người nữa bởi vì mỗi tổ có một người nghe thì sẽ tiện hơn cho việc ghi chép. - Yakav

 

-Đề xuất của cậu hợp lý đấy, Yakav, nếu đặt phòng chỉ huy ở trong tường thành trước làng được chứ ? Cậu có biết còn chỗ nào cho nó không ? - Alanta

 

-Vẫn còn đấy, một phòng quan sát ở trên một tháp quan sát của tường thành, đó sẽ là nơi tốt để đặt phòng chỉ huy. - Yakav

 

-Vậy thì cứ chọn chỗ đó là phòng chỉ huy. Về việc hai người nữa cho phòng chỉ huy của Cục Thám Báo thì Yakav sẽ quyết định. Nếu như mọi người không còn ý kiến gì nữa thì cứ quyết định như vậy nhé. - Kyra

 

Cuộc họp kết thúc, kết quả là Cục Thám Báo được thành lập với những thành viên sơ khởi của nó. Họ sẽ là những người đầu tiên chạm mắt tới đối phương - những kẻ đang tiến dần về phía của ngôi làng.

 

Đêm hôm đó gió thổi rất lớn, ai cũng có thể nghe thấy, tiếng gió rít, nó mạnh tới mức thổi tuyết ngược lên tận cả trời cao, tuyết không rơi nữa, tuyết trở về trời. Kyra đưa ban tay ra, đón lấy những bông tuyết đang bị thổi bay lên, chao đảo loạn xạ trong không trung.

 

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận