• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Ánh sáng và bóng tối

Chương 06: Tới Chợ Đen

0 Bình luận - Độ dài: 2,039 từ - Cập nhật:

Màn đêm nhân tạo của Dusk đã buông xuống hoàn toàn. Logus đứng trong căn hầm của mình, sự im lặng chỉ bị phá vỡ bởi tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực. Trên chiếc bàn gỗ cũ kỹ, hai vật thể nằm cạnh nhau: lọ thuốc “Trấn” màu xanh lục đậm, im lìm như một viên ngọc độc dược, và miếng “Ngọc Dẫn Lối”, bề mặt lạnh lẽo không một chút phản ứng.

Đã đến lúc.

Cậu cẩn thận bọc lọ thuốc trong nhiều lớp vải mềm rồi giấu kỹ vào túi áo trong. Miếng ngọc được cậu nắm chặt trong lòng bàn tay. Cái lạnh của nó dường như truyền một chút bình tĩnh gượng gạo vào huyết quản đang sôi sục vì lo sợ của cậu. Cậu hít một hơi thật sâu mùi ẩm mốc quen thuộc của căn hầm lần cuối, rồi đẩy cửa bước ra ngoài, chìm vào bóng tối của Dusk.

Chợ Đen không nằm ở khu vực giao thương sầm uất mà cậu biết. Ở chốn Dusk này được chia làm bốn khu vực độc lập. Mỗi một khu vực ở nơi đây, chúng đều mang một ý nghĩa quan trọng với Dusk. Trong đó có một khu vực mà cậu không hề muốn dính dáng tới: Khu phía Tây. Đặc biệt là nửa bên phải nơi đó, đấy chính là địa bàn của những tổ chức nắm quyền to lớn nhất nơi đây. Là nơi không một cư dân bình thường nào muốn đặt chân đến đó.

Nhưng để đến được Chợ Đen, cậu phải đi sâu vào khu phía Tây, nhưng nó nằm ở mẹn trái, giáp với khu Giao Thương phía Bắc, cậu có thể tới nó bằng cách băng qua đây. Băng qua những con hẻm lòng vòng, tối tăm và bẩn thỉu của thành phố, những nơi mà ngay cả ký ức của Logus cũ cũng chỉ là những mảnh ghép mơ hồ đầy cảnh báo. Không khí càng lúc càng ẩm ướt, mùi cống rãnh và rác rưởi mục nát càng thêm nồng nặc.

Sau khi đi qua một cây cầu đá ọp ẹp bắc qua một con lạch nước thải đen ngòm, khung cảnh bắt đầu thay đổi. Thay vì những ngọn đèn đá lửa vàng vọt, yếu ớt, ánh sáng ở đây lại đến từ những nguồn kỳ lạ hơn. Những cây nấm khổng lồ tự phát quang bám trên vách tường, tỏa ra thứ ánh sáng xanh lam, tím biếc ma mị. Những con lươn phát sáng bơi lượn trong các bể thủy tinh được đặt trước các cửa hàng, và những chiếc đèn lồng chứa những con bọ cánh cứng lấp lánh như những vì sao bị giam cầm.

Đây rồi. Lối vào Chợ Đen.

Nó không có cổng chào hầm hố như cậu đã nghĩ, chỉ là một khu vực rộng lớn hơn, nằm tách biệt, nơi sự hỗn loạn và nhộn nhịp đạt đến một cấp độ hoàn toàn khác. Nếu Khu Giao Thương phía Bắc là nơi người dân ở cả Dusk lẫn những thương nhân từ bên ngoài đến kiếm sống, thì Chợ Đen là nơi những kẻ liều mạng đánh cược với số phận, cũng là nơi để đổi đời. Sở dĩ nói vậy là vì theo kí ức trước, cậu biết được nơi đây còn xuất hiện rất nhiều những quý tộc của Siruss.

Không biết họ có mục đích gì khi xuống đây, có thể đơn thuần chỉ là tò mò, hoặc là có những kẻ với sở thích kì lạ. Nhưng thông thường họ tới đây để mua những thứ mà phía trên đó không thể nào mang ra bán được.

Không khí ở đây đặc quánh mùi gia vị lạ, mùi kim loại nung chảy từ những lò rèn u ám, với một mùi hương ngọt ngào, gây nghiện tỏa ra từ những tiệm thuốc bí ẩn. Dòng người qua lại đông đúc, nhưng gần như ai cũng mặc áo choàng trùm kín đầu, che đi khuôn mặt và thân phận của mình. Thỉnh thoảng, Logus lại thấy những sinh vật mà cậu chỉ mới gặp một vài lần ở khu Giao Thương phía Bắc: một gã người lùn với bộ râu bện cầu kỳ đang mặc cả giá một chiếc rìu chiến, một yêu tinh nhỏ con, da xanh với đôi tai nhọn hoắt đang thoăn thoắt móc túi một khách hàng không để ý, và những bóng người cao lớn, gầy guộc ẩn trong bóng tối mà cậu không thể xác định được là ai.

Bên cạnh những sinh vật dễ nhận diện, còn có vô số những thực thể kỳ lạ khác. Logus thấy một sinh vật giống thực vật, thân thể bằng gỗ và rêu, di chuyển chậm rãi và phát ra tiếng xào xạc với mỗi bước đi, dường như đang tìm kiếm thứ gì quý hiếm nào đó. Một nhóm người với làn da màu tro và đôi mắt hoàn toàn đen ngòm đang im lặng quan sát một cách đáng sợ từ một góc tối, thứ ngôn ngữ họ dùng để trao đổi nghe như tiếng đá va vào nhau.

Âm thanh của Chợ Đen là một bản giao hưởng hỗn độn: tiếng thì thầm đầy vẻ bí mật, tiếng cãi vã giận dữ bị dập tắt nhanh chóng, tiếng cười khàn khàn đầy ẩn ý, tiếng lọc cọc của những công cụ kỳ lạ, và đâu đó vang lên một giai điệu ma quái, méo mó phát ra từ một cây đàn không người chơi. Tất cả hòa trộn vào nhau trong bầu không khí ngột ngạt của sự dối trá và tham vọng.

Những quầy hàng bày bán những thứ không bao giờ có thể xuất hiện ở bên trên: những quả trứng có hoa văn kỳ lạ đang khẽ động đậy, những cuộn giấy da cũ kỹ được cho là chứa đựng những lời nguyền cổ xưa, những bộ phận cơ thể của các sinh vật kì dị được ngâm trong các bình chất lỏng mờ đục, và những lọ thuốc đủ màu sắc sủi bọt một cách đáng ngờ.

Logus lách qua dòng người đông đúc, những cuộc mặc cả diễn ra trong tiếng thì thầm gấp gáp như những âm mưu đang được thai nghén. Tại một quầy hàng, một người bán hàng với khuôn mặt bị che khuất bởi chiếc mặt nạ bằng đồng gỉ sét đang rao bán những “trái tim tiên tri”, đấy là những khối thịt co bóp nhịp nhàng trong lọ thủy tinh, được cho là có thể tiên đoán cái chết của chủ nhân. Ở một góc khác, một phụ nữ với đôi tay phủ đầy vảy lấp lánh như vảy cá đang vẽ những hình xăm ma thuật tạm thời bằng mực phát quang, lời hứa hẹn về sự tàng hình hay sức mạnh siêu nhiên trong vài giờ đồng hồ.

Không chỉ có hàng hóa, dịch vụ ở đây cũng đen tối không kém. Logus thoáng thấy một gã lang y bán những lọ máu được cho là của các chủng tộc huyền thoại để chữa bách bệnh, hay một kẻ đang chào mời “dịch vụ xóa ký ức” với giá cắt cổ. Tiếng leng keng của những đồng tiền kỳ lạ, từ những mảnh ngọc vụn cho đến răng của quái vật vang lên liên tục, có lẽ là thứ ngôn ngữ chung của sự trao đổi nơi đây. Mỗi giao dịch là một màn đấu trí, nơi sự sống và cái chết có thể được định đoạt chỉ bằng một cái gật đầu sai lầm.

Sự choáng ngợp và sợ hãi nhanh chóng xâm chiếm lấy Logus. Giữa chốn thật giả lẫn lộn và đầy rẫy nguy hiểm này, làm sao cậu tìm được nơi hẹn?

Cậu có thể cảm nhận rõ ràng sự nguy hiểm đang rình rập. Ánh mắt của những kẻ buôn bán đen đảo liên tục, không chỉ nhìn vào túi tiền của khách hàng mà còn đánh giá chính bản thân họ như một món hàng tiềm năng. Logus thấy một người đàn ông to lớn bị lôi đi khỏi một quầy hàng sau một cuộc tranh cãi, biến mất vào bóng tối của một con hẻm mà không một ai dám lên tiếng. Luật lệ duy nhất ở đây có lẽ là luật của kẻ mạnh, và sự sống trở nên rẻ mạt một cách đáng sợ. Mỗi hơi thở cậu hít vào dường như đều mang theo mùi vị của tội lỗi và sự vô vọng. Cậu siết chặt tay hơn vào miếng ngọc, cố gắng thu mình lại, hy vọng không thu hút sự chú ý nào.

Đúng lúc đó, miếng ngọc trong lòng bàn tay cậu khẽ ấm lên.

Một sự ấm áp rất nhẹ, nhưng rõ ràng. Cùng lúc đó, cậu cảm nhận được một lực kéo vô hình, thôi thúc cậu đi về phía bên trái, hướng vào một con hẻm nhỏ và tối hơn. Ngọc Dẫn Lối đã bắt đầu hoạt động.

Tin tưởng vào sự dẫn dắt bí ẩn, Logus rẽ khỏi con đường chính nhộn nhịp, đi sâu hơn vào mê cung của Chợ Đen. Càng đi, ánh sáng càng thưa thớt, tiếng ồn ào càng nhỏ dần, chỉ còn lại tiếng bước chân của chính cậu vang vọng trên nền đá. Lực kéo từ miếng ngọc ngày càng mạnh hơn, và sự ấm áp trong lòng bàn tay cậu cũng tăng lên. Ký tự cổ bên trong nó dường như đang phát ra một vầng sáng yếu ớt mà chỉ mình cậu có thể thấy.

Cuối cùng, miếng ngọc dẫn cậu đến cuối một con ngõ cụt, trước một căn nhà gần như đã sụp đổ hoàn toàn. Tường gạch trơ trọi, mái nhà thủng một lỗ lớn, và cánh cửa chính đã bị ai đó đóng tạm bằng vài tấm ván gỗ mục nát. Nơi này trông hoang tàn và bị lãng quên đến mức không ai thèm để mắt tới.

Miếng ngọc trong tay cậu giờ đã nóng lên, và lực kéo chỉ thẳng vào cánh cửa tầng hầm ọp ẹp nằm bên hông căn nhà.

Logus nuốt khan, tay còn lại nắm chặt lọ thuốc trong áo. Cậu thận trọng bước xuống những bậc thang đá ẩm ướt, tiến vào bóng tối đặc quánh bên dưới.

Khi mắt cậu đã quen với bóng tối, cậu nhìn thấy một nguồn sáng duy nhất le lói ở cuối căn hầm. Đó là ánh sáng xanh lục phát ra từ một viên đá phép thuật đặt trên một chiếc thùng gỗ. Xung quanh chiếc thùng, năm bóng người đang đứng, giọng nói của họ thì thầm, vang vọng trong không gian tĩnh lặng.

Một người mặc chiếc áo choàng sẫm màu quen thuộc mà cậu đã gặp trong con hẻm, chắc chắn là kẻ cầm đầu. Đứng cạnh hắn là một người phụ nữ với vóc dáng nhỏ nhắn nhưng toát ra vẻ lanh lợi, một gã đàn ông to lớn với cánh tay đầy sẹo đang khoanh tay đứng dựa vào tường như một vệ sĩ, và một người đàn ông gầy gò, đôi mắt liên tục đảo quanh như thể luôn lo sợ điều gì đó. Người thứ năm ngồi khuất trong bóng tối, dáng vẻ trầm lặng và bí ẩn.

Họ dường như đang thảo luận về một món đồ gì đó đặt trên thùng. Cuộc trò chuyện của họ đột ngột dừng lại khi tiếng bước chân của Logus vang lên.

Cả năm người đồng loạt quay lại, những đôi mắt ẩn trong bóng tối đều đổ dồn về phía cậu. Ánh sáng xanh lục từ viên đá hắt lên khuôn mặt họ, tạo nên những chiếc bóng kỳ quái. Không khí trong căn hầm lập tức trở nên đặc quánh và nặng trĩu.

Logus đứng khựng lại ở chân cầu thang, tim đập như trống trận. Cậu đã đến đúng nơi hẹn. Giờ đây, cậu sẽ phải đối mặt với những nguy hiểm rình rập, chỉ một chút bất cẩn hoặc vạ miệng sẽ khiến cậu gặp phải một kết cục mà có lẽ cậu chưa thể hình dung được.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận