• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02: Thiên Y

Chương 64: Đào Ngọc Nữ

0 Bình luận - Độ dài: 2,770 từ - Cập nhật:

Selina nhìn thấy Lysanna run rẩy như vậy vội đi tới và hỏi:

"Không sao chứ, Lysanna? Cô lạnh à?"

Lysanna xua tay nhưng vẫn không dám nhìn thẳng vào Selina. Trong đầu cô là hàng loạt tên của các thành viên nhưng không một ai có cái tên đó. Rốt cuộc năm trăm năm trước đã xảy ra chuyện gì và phải có hận thù như thế nào mới khiến gia tộc Stallone đi đến bước đường này. 

Selina không nói gì, ánh mắt vẫn hướng đến Lysanna. Dù đã biết Lysanna là thành viên của gia tộc Stallone nhưng về bí mật của gia tộc đó thì cô không biết gì cả. Cô chỉ nghe nói gia tộc Stallone là những kẻ đáng nguyền rủa và bọn họ là quái vật chứ không phải con người. Bao nhiêu điều xấu mọi người đều nói đến gia tộc này. 

Tuy nhiên, cô lại không cảm thấy như vậy. Họ không giống như những gì người ta nói. Lysanna rất tốt bụng và dịu dàng, đôi lúc hơi ngốc nghếch nhưng nhiều lúc lại trông rất nguy hiểm. Jethro, tuy là tên đáng ghét trong mắt cô nhưng mọi người trong Thiên Y lại rất tôn trọng và kính nể. Đến cả mẹ của cô cũng phải công nhận tài năng và sức mạnh của anh ta. Còn về Roger và Nalea thì cô không tiếp xúc nhiều nên không biết, nhưng họ rất thân với mẹ cô nên chắc chắn là người tốt. 

Trong lúc đó, có một người hầu chạy vào và thông báo. 

"Thưa Nữ vương, họ đến rồi ạ!"

Nghe vậy, tất cả mọi người quay đầu lại và nhìn thấy một cô gái với mái tóc trắng đang cúi người thở hồng hộc. Cô lau nhẹ mồ hôi trên trán rồi đứng thẳng người lại. 

Nữ vương chợt nhớ ra chuyện gì đó và gõ vào đầu. 

"Thực sự dạo này trí nhớ của ta kém quá! Sao ta lại quên mất hôm nay họ sẽ tới chứ!"

Chưa kịp để Selina hỏi chuyện gì thì có bốn người đi vào. Cô gái báo tin đứng sang một bên và cúi người chào họ. Bốn người cúi đầu chào nữ vương và nữ vương cũng làm tương tự. Selina nhận ra họ không phải là người, là một chủng tộc của lục địa Nytheria - Tinh Linh Tộc. 

Đây là lần đầu tiên Selina nhìn thấy tinh linh. Họ thực sự rất đẹp. Mắt to, môi mỏng, da trắng, tai dài, đó là những đặc điểm của một tinh linh giống như trong sách viết. Nhưng điều làm họ đặc biệt chính là đôi cánh phía sau lưng. Nó có nhiều màu sắc và hoà lẫn vào nhau, và có thứ gì có lấp lánh bám vào mép cánh. Mỗi khi họ vẫy nhẹ thì hạt lấp lánh đó lại rớt xuống và tan biến vào hư không. 

"Chào Nữ vương xinh đẹp!"

"Xin chào, quý ngài Carmel."

Khi nghe tinh linh đó cất lời, vẻ mặt của Selina hơi cứng đờ trong đó còn có cả sự ngạc nhiên. Cô cứ nghĩ đó là một người phụ nữ nhưng chỉ khi anh ta cất lời thì cô mới biết đó là một chàng trai. Thực sự là một vẻ đẹp phi giới tính!

Người phía trước là một chàng trai có mái tóc dài màu vàng nhạt dài đến ngang lưng và được buộc gọn. Anh ta cầm lấy tay của nữ vương và hôn nhẹ một cái. Có vẻ đó là cách chào hỏi của tinh linh? 

Anh ta có đôi cánh với bốn màu sắc khác nhau được gọi là cánh Tứ Sắc. Sức mạnh của tộc tinh linh dựa vào màu sắc trên đôi cánh, nếu càng nhiều màu thì chứng tỏ người đó càng mạnh và chức vụ càng cao trong tộc. Anh ta có Tứ Sắc nên chức vụ cũng không nhỏ, nếu so với cấp bậc của Thiên Y thì có thể ngang với trình độ của pháp sư hoàng gia cấp một. Phía sau anh ta là ba cô gái với đôi cánh Tam Sắc. 

Cánh có cấp cao nhất trong tộc tinh linh là cánh bảy màu - Thất Sắc, hay còn gọi là cánh Cầu Vồng. Selina chỉ nghe nói nên không biết thực lực của người sở hữu cánh Cầu Vồng như thế nào, nhưng chắc chắn rất mạnh. Bởi vì, tinh linh sở hữu cánh Cầu Vồng đang là nữ vương của tộc tinh linh và là người từng tham chiến vào trận chiến năm trăm năm trước. 

"Đây là thứ Nữ vương cần." Carmel nói. 

Ba cô gái phía sau bước lên trước và  đưa tay ra, những viên ngọc trong tay đột nhiên xuất hiện. Chúng trong suốt và phát sáng. Selina có thể cảm nhận được dòng chảy Arelex trong những viên ngọc đó. 

Sau khi nhìn thấy chúng thì nữ vương gật gù và nói: "Ta đã chuẩn bị những thứ ngài cần."

"Vậy thì tôi thành thật cảm ơn. Ta đi luôn chứ?"

Nữ vương gật đầu và đưa các tinh linh đi.

Trong lúc đó, Lysanna cũng vừa choàng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ. Dù đã nghĩ rất nhiều nhưng không nhớ ra gì cả. Có lẽ, cô phải hỏi Jethro hoặc tệ hơn thì phải quay về dinh thự của gia tộc để tìm hiểu. 

Cô xoa đầu và gõ nhẹ vài cái để lấy lại tinh thần. Cô nghe thấy có tiếng nói chuyện và giọng nói lại rất hay vừa dịu dàng vừa đùa cợt. Cô từ từ ngước lên. Lại một lần nữa, cơ thể cô lại cứng đờ. Bàn tay bất giác đưa lên miệng, ánh mắt mở to, môi mấp máy nhưng không nói được gì, tay còn lại chỉ về chàng trai tinh linh. 

"Chuyện quái gì thế này? Người đó..."

Selina nghe Lysanna nói vậy liền quay lại. Nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên của Lysanna, Selina chỉ nghĩ rằng đây là lần đầu tiên Lysanna nhìn thấy một tinh linh. 

Lysanna ngạc nhiên không phải vì đặc điểm của họ mà là đôi cánh Tứ Sắc. Tuy không giống lắm nhưng nó có hình dạng giống với đôi cánh mà cô từng thấy. Đôi cánh đó ở trên người của một cô gái trong số bảy cô gái đứng bên cạnh Louis, nhưng đôi cánh ấy có bảy màu chứ không phải bốn màu như thế này. 

Hàng loạt bất ngờ đến với Lysanna ngày hôm nay. Cô chỉ nghĩ khi đến đây sẽ có thể biết nhiều hơn để viết sách nhưng thực sự cô lại biết quá, nhiều đến mức đầu óc muốn nổ tung. Cô lảo đảo muốn ngã xuống nhưng may mắn Selina đã đỡ lại. 

"Không sao chứ, Lysanna? Sắc mặt của cô tệ quá!"

"Không sao. Chắc là bị say nắng rồi." Lysanna đứng thẳng lại và cố gắng hít thở để bình tĩnh lại. 

"Hay là về phòng đi." 

Lysanna lắc đầu rồi quay lại nhìn hai bức tượng. Thực sự có quá nhiều bí ẩn cần được giải đáp. 

Nữ vương đang đi thì quay lại và nói với người hầu bên cạnh.

"Chuẩn bị trà bánh tiếp đãi Thánh Hiệp Sĩ và Pháp Sư Hoàng Gia đi."

"Vâng ạ!" Người hầu cúi đầu và đến gần Selina. "Mời hai vị đến kia nghỉ ngơi. Tôi sẽ cho người chuẩn bị chuẩn trà bánh."

Người hầu chỉ tay đến bộ bàn ghế bằng đá lúc nãy. Một cơn gió thổi qua đã thổi đi những chiếc lá rơi lúc nãy. Selina đỡ Lysanna đến ghế và ngồi nghỉ. Người hầu rót trà mời hai người. Lysanna uống ngay lập tức và cảm thấy dễ chịu hơn. Cô tựa ra sau ghế, đặt tay lên trán và nhìn lên trời. Sau khi uống trà thì cô đã đỡ hơn, có lẽ bị say nắng thật rồi. 

"Một lát nữa sẽ có người mang trái cây và bánh đến. Hai vị cứ ngồi đây chơi và xơi bánh."

Lysanna ngồi thẳng lại, xua tay. "Không cần phải chuẩn bị đâu. Chúng tôi có thể ăn đào cũng được."

"Đào? Đào ở đâu?"

Người hầu hơi ngạc nhiên trước câu nói đó. Trong thực đơn chuẩn bị cho hai người làm gì có trái đào nào. 

Lysanna chỉ tay về phía sau người hầu. Ngay bên cạnh bức tượng của hai vị anh hùng là một cây đào lớn, nhìn thân cây có thể đoán nó đã sống rất lâu, có thể lên đến hàng trăm, à không, phải hàng nghìn năm tuổi. 

Người hầu từ từ quay lại, chân bất giác lùi về sau và chống tay vào bàn để giữ thăng bằng. Lysanna và Selina vội đứng dậy và đỡ lấy tay người hầu. Cô ôm lấy lồng ngực và cố gắng duy trì hơi thở để lấy lại bình tĩnh. Cô lau nhẹ vài giọt mồ hôi rồi tiến về phía trước và quay lại. Khuôn mặt đã quay lại dáng vẻ bình thường, dường như cô ấy đã bình tĩnh lại. 

"Tôi thành thật xin lỗi. Nhưng, những trái đào đó không ăn được đâu. Tôi đã chuẩn bị những trái cây khác còn ngon hơn."

Lysanna và Selina ngồi lại và uống một ngụm trà. 

"Có vấn đề gì với cây đào đó à?" Selina liếc mắt đến cây đào. 

Nó trông rất bình thường, ngoài lớn tuổi ra thì không có gì đặc biệt. Tuy nhiên, cô không hiểu sao người hầu lại phản ứng mạnh như vậy. Thân cây đã sần sùi và có nhiều dấu tích của thời gian. Tán cây vươn dài và che lấp một góc khu vườn. Trên cành là những trái đào hồng nhẹ căng mọng. Đặc biệt, chúng to hơn những trái đào thông thường, dường như to ngang một cái đầu người. 

"Không lẽ... cây đào đó có độc?" Lysanna lên tiếng. 

"Không phải." Người hầu hít một hơi dài rồi giải thích. "Chắc hai vị cũng biết một đứa trẻ được sinh ra như thế nào."

Nghe vậy, hai người liền đỏ mặt. Lysanna cúi xuống và nhớ đến khung cảnh từng thấy ở Thiên Y, còn Selina thì hắng giọng và nói:

"Tất nhiên là chúng tôi biết. Nhưng, sao đột nhiên cô lại hỏi vậy?"

"Vì chuyện tôi sắp nói đây sẽ hơi khác với cách mọi người biết. Như nữ vương đã từng nói, chúng tôi không có bộ phận sinh dục nên không thể sinh con. Hơn nữa, vương quốc chúng tôi không có bất kì người đàn ông nào nên việc mang thai càng không khả thi. Bởi vì chúng tôi là chủng tộc đặc biệt."

Cách đây bốn nghìn năm, sau khi Lục Địa Hỗn Chiến kết thúc thì lục địa Nytheria phân chia thành hai khu vực, lục địa Nytheria và vùng đất bị nguyền rủa. Còn nếu theo cách gọi của người trong vùng đất bị nguyền rủa thì nó lại có tên là Vùng Đất Khép Kín và Thế Giới Bên Ngoài. 

Khoảng chừng hai nghìn năm sau đó, người dân của vương quốc Engelbert được tạo ra bởi ma thuật, và người tạo ra họ chính là kẻ tự xưng là Thần. Họ được đưa đến vùng đất này và phát triển nền văn minh. Tuy nhiên, họ không có khả năng sinh sản nên số lượng ngày càng giảm. Lúc đó, Thần đã tạo ra cây đào này để giúp tăng số lượng. 

Những người phụ nữ khi đạt hai mươi tuổi thì sẽ được cấp một quả đào và thụ thai. Mang danh là thụ thai nhưng thực chất họ chỉ nhỏ máu vào quả đào và cất giữ ở nơi ấm áp. Bảy ngày sau, quả đào sẽ to lên và hóa thành một đứa trẻ. Nếu muốn nuôi thêm một đứa nữa thì phải kê khai tài chính rằng bản thân đủ sức nuôi một đứa trẻ nữa.

Sau khi ổn định được số lượng, Thần yêu cầu mỗi năm họ phải giao nộp hai người mạnh nhất vương quốc trừ nữ vương. Không ai biết mục đích thực sự là gì nhưng đó là lời mà người đã tạo ra họ yêu cầu nên họ không thể từ chối. Và, cứ mỗi năm như vậy sẽ có hai cận vệ đến và bắt hai người đi. 

Chuyện này cứ diễn ra như thế suốt mấy nghìn năm. Không biết bằng cách nào, Shinya và Hắc Nữ - cư dân của vùng đất bị nguyền rủa, ra được bên ngoài và họ đã có một cuộc phiêu lưu kì thú. Họ đã có chuyến phiêu lưu đến vương quốc Engelbert này cùng hai người bạn là Sharon và Vivian. 

Khi biết sự tình thì họ đã đứng ra bảo vệ và chiến đấu với hai cận vệ, và giành chiến thắng. Hai tên đó muốn quay trở về để báo cáo với Thần nhưng bị Shinya và Hắc Nữ giết ngay lập tức. Sau đó, Thần xuất hiện nhưng không nói gì mà chỉ bỏ đi. 

Cứ ngỡ, người dân sẽ bị trách phạt nhưng chẳng có gì xảy ra, dường như Thần đã quên đi họ.

Sau đó, nữ vương muốn khắc tượng của bốn người nhưng hai người kia đã từ chối và chỉ có Shinya và Hắc Nữ chấp nhận. Không lâu sau đó, họ rời khỏi vương quốc này. 

Chỉ vài tháng sau, Đại Chiến Ma Thuật xảy ra. Toàn bộ lục địa đều bị ảnh hưởng nhưng chỉ riêng khu vực này vẫn yên bình. Dù vậy, vẫn có một chút ảnh hưởng và phá hủy đi hai cái đầu của hai pho tượng. 

Trận chiến kéo dài không lâu, chỉ trong hai ngày tất cả đã ngã ngủ và Thần bị tiêu diệt. Vùng Đất Khép Kín và Thế Giới Bên Ngoài chính thức trở thành một. Dù có nhiều hiểu lầm nhưng mọi người vẫn chấp nhận nhau và tiếp tục phát triển. 

Mất đi Thần, vương quốc Engelbert như rơi vào địa ngục. Cây Đào Ngọc Nữ dần chết mòn, lá trên cây úa vàng và rơi xuống mặt đất rồi hoá thành tro. Vận mệnh của vương quốc Engelbert đã được định sẵn. Thần chết thì họ cũng phải chết. 

Tuy nhiên, Hắc Nữ đã gieo cho vương quốc này hi vọng. Cây đào sống sót được là nhờ mỗi năm hai cận vệ sẽ tưới nước một lần nhưng năm nay lại không có. Do đó, nó bắt đầu chết dần. Thứ nước cần tưới cho cây Đào Ngọc Nữ là một loại nước đặc biệt, chỉ có trong cây Đại Thụ của khu rừng tinh linh. 

Không biết bằng cách nào, Hắc Nữ đã thuyết phục được nữ vương tinh linh và mỗi năm sẽ cử người đến đưa nước. Đổi lại, vương quốc Engelbert phải cung cấp lúa mì cho họ. Và, mối quan hệ này đã diễn ra suốt năm trăm năm. 

Thứ tròn tròn lúc nãy các cô nàng tinh linh đưa ra chính là nước từ cây Đại Thụ. 

Sau khi nghe câu chuyện của người hầu kể, hai người cũng đã hiểu hơn về vương quốc này, con người nơi đây và những câu chuyện bên lề của cuộc chiến năm trăm năm trước. 

Selina liếc mắt sang Lysanna. Từ lúc câu chuyện kết thúc, cô không nói một lời mà liên tục uống trà. Sau khi uống ba tách trà liên tiếp thì cuối cùng Lysanna cũng cất lời. 

"Trái đào này sẽ hoá thành người, đúng không? Vậy, nếu tôi nhỏ một giọt máu lên đó thì..."

Chưa kịp để Lysanna nói hết câu thì ngươi hầu đã lên tiếng. 

"Không được. Trái đào này không sử dụng cho con người."

"Tôi biết rồi." Lysanna thở dài một cái. Cô nhìn cây đào rồi lại nhìn lên trời, tự trách bản thân tại sao lại nghĩ như vậy. Có vẻ như gia tộc Stallone phải kết thúc tại thế hệ của cô. 

Đột nhiên, đầu của Lysanna nổi khói rồi cô ngất đi. Chỉ mới đến vương quốc Engelbert một ngày nhưng cô lại biết quá nhiều thông tin khiến não không kịp tiếp thu và đã quá tải. 

Selina vội chạy đến bên cạnh và mang Lysanna trở lại phòng. Người hầu nhanh chóng mang một chậu nước và khăn đến. Suốt cả buổi chiều hôm đó, Selina ở trong phòng và chăm sóc Lysanna.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận