• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02: Thiên Y

Chương 44: Cướp cờ (1)

0 Bình luận - Độ dài: 4,006 từ - Cập nhật:

Cuối cùng ngày diễn ra cuộc tuyển chọn của Thiên Y cũng đã đến. Mọi người tập trung ở một quảng trường rộng để chuẩn bị tham gia cuộc thi. Nhiều màn hình ma thuật được lắp đặt khắp vương quốc để người dân có thể nhìn thấy các trận đấu. Từ mọi người trong cung điện đến người dân ở khắp vương quốc và cả những người đang làm công tác ở biên cương.

Khoảng hai trăm thí sinh tham dự đã tập hợp đủ. Mười phút nữa, ban tổ chức sẽ thông báo về thể lệ và cách vượt qua cuộc thi. Ánh mắt của mọi người hướng về khán đài nhưng cũng có nhiều người đang thảo luận cũng như nghiên cứu đối thủ.

Lysanna cũng đến đây từ sớm. Cô đứng ở chính giữa quảng trường, đối diện là khán đài đang được các pháp sư điều chỉnh. Ánh mắt liếc nhìn xung quanh như đang tìm kiếm ai đó. Đột nhiên, có một bàn tay chạm vào người của cô nhưng cô thừa biết người đó là ai.

"Đến rồi à, Brenna!"

"Chán thế! Bị cậu đoán được rồi."

"Có nghĩa là trò này của cậu đã trở nên nhàm chán rồi đấy, Brenna à." Dai đi từ sau lưng của Brenna và đứng trước mặt của Lysanna. Cùng lúc đó, Duncan cũng đi đến trước mặt Lysanna.

"Gì chứ? Mà cũng đúng thật." Brenna phồng má thể hiện sự bất lực.

"Các cậu đến sớm thật đấy."

"Tôi nghĩ đến giờ này là hợp lí đấy. Cậu cũng thấy rồi đó, mọi người cũng đến khá sớm mà."

Duncan nhìn mọi người đang tập trung ở đây. Đột nhiên, anh nhìn thấy anh em nhà Smith, một cảm giác khó chịu hiện lên. Tuy nhiên, anh không nói với ba người vì mọi chuyện đã kết thúc tại nhà ăn hôm đó.

Dai nhận thấy Duncan cứ nhìn về một hướng với ánh mắt đăm chiêu. Anh cũng quay sang nhìn theo hướng đó. Bóng dáng anh em nhà Smith hiện lên trong tầm mắt. Dai cũng giống như Duncan chỉ nhìn chứ không nói gì.

Lysanna nhìn Dai và Duncan cứ nhìn về một hướng. Cô cảm thấy tò mò và định nhìn theo, nhưng có một giọng nói đã khiến cô dừng lại. Giọng nói đó đã khá lâu cô không nghe thấy.

"Lysanna? Phải cậu không, Lysanna?"

Nghe vậy, Lysanna quay đầu lại nhìn. Mái tóc đỏ, dáng người cân đối, và đã cao hơn Lysanna một chút. Chỉ cần nhìn thoáng qua, Lysanna đã có thể biết được thân phận của người này.

"Emma?"

"Đúng vậy, là Emma đây." Emma nở một nụ cười dịu dàng. Cô ngay lập tức chạy đến và nắm lấy tay của Lysanna. "Đã lâu rồi mới gặp lại cậu. Trông cậu vẫn vậy nhỉ? Vẫn dễ thương như ngày mới gặp."

Hành động đột ngột của Emma khiến Lysanna cảm thấy bất ngờ. Cô không thể làm gì trước hành động đó, chỉ có thể đứng đờ người ra. Cô không thể hiện bất kì cảm xúc gì bởi vì lúc trước chính Emma đã xa lánh cô và bây giờ chính cô ấy lại đến bắt chuyện.

Lysanna muốn thoát ra nhưng Emma nắm khá chặt khiến cô không thể thoát ra. Cô đáp lại lời chào của Emma bằng một nụ cười dịu dàng tương tự nhưng có phần gượng gạo.

"Quả thật, đã lâu rồi. Cậu cũng tham gia Thiên Y?"

"Tất nhiên rồi. Đây là ước mơ của nhiều pháp sư mà, trong đó có tôi."

"Emma, cái tên này nghe quen quá! Hình như chúng ta từng học chung lớp, đứng chứ?" Brenna xen vào cuộc nói chuyện giữa Lysanna và Emma. Cô không hề biết chuyện giữa Lysanna và Emma nên nói chuyện với Emma rất tự nhiên.

"Đúng vậy. Chúng ta từng chung lớp với nhau. Không ngờ cậu lại nhớ đến tôi, vui quá đi." Emma buông tay của Lysanna ra và nắm lấy tay của Brenna.

Brenna cũng nắm chặt lấy tay của Emma và cười lớn.

Lysanna xoa nhẹ bàn tay bị Emma nắm chặt, vết đỏ đã xuất hiện trên tay nhưng Lysanna không mấy bận tâm. Cô muốn hỏi về chuyện lúc trước nhưng ở đây khá đông người, vả lại đây là chuyện cá nhân giữa hai người. Cô chỉ biết nhìn Emma đang nói chuyện với ba người bạn của cô.

Đột nhiên, có một âm thanh lớn phát ra. Đó là tiếng hét của mọi người. Có vẻ như họ nhìn thấy điều gì đó rất thú vị. Điều thú vị khiến họ hò hét chính là sự xuất hiện của Jethro và các Lãnh Tinh.

Ba người cũng không cưỡng lại sự xuất hiện của họ. Cả ba chạy lên phía trước một chút và hò hét với mọi người xung quanh. Cùng lúc đó, Emma đã đứng bên cạnh Lysanna và thì thầm. 

"Xin lỗi vì lúc trước đã phớt lờ cậu."

Nghe vậy, Lysanna cực kì ngạc nhiên. Đôi mắt mở to ra, đôi tay siết chặt. Cô nhớ về khoảng thời gian lúc hai người còn ở cạnh nhau, lúc đó vừa vui nhưng cũng thật buồn. Cô nhanh chóng thay đổi biểu cảm trên khuôn mặt. Cô quay sang nhìn Emma đang cúi đầu xuống vì không dám đối diện trực tiếp.

"Tôi cũng xin lỗi vì đang không để ý đến cảm xúc của cậu."

"Vậy chúng ta vẫn là bạn đúng không?" Emma nở một nụ cười mãn nguyện. Cô quay lên nhìn Lysanna.

Một cảm giác hạnh phúc lan toả khắp người của Lysanna. Cô gật đầu biểu thị đồng ý cũng như vui mừng.

Nhận được câu trả lời, Emma vươn vai một cái rồi chào tạm biệt Lysanna vì bạn bè của Emma đang đứng đợi ở chỗ khác.

Lysanna muốn Emma đi chung với mình nhưng cô không thể cản trở việc Emma kết bạn nên đành chào tạm biệt. Duncan quay lại và nhìn thấy Emma rời đi. Anh muốn hỏi Lysanna nhưng rồi lại thôi.

Emma bước về nơi những "người đồng đội" đang đứng đợi. Đôi mắt hiện lên sát khí, trên môi nở một nụ cười tự mãn. Emma đã thay đổi hoàn toàn không còn là dáng vẻ của một cô gái hồn nhiên và vui tươi lúc trước.

Aisha, Chase, Evelyn và Noah đứng thành một hàng trên khán đài, phía trước là Jethro đang hắng giọng chuẩn bị phát biểu. Anh nhìn lướt những người bên dưới và chạm ngay ánh mắt của Lysanna. Đôi mắt ấy vẫn vô tư và ngây thơ như ngày nào nhưng ẩn sau đó lại là một thứ khinh khủng.

Anh liếc nhìn sang anh em nhà Smith đang nói cười vui vẻ với những người xung quanh. Anh chỉ biết bất lực thở dài cho hành động của hai người đó và hi vọng Lysanna không ra tay quá nặng với họ. Nếu cô ra tay quá nặng thì anh sẽ là người phải chịu trách nhiệm và phải viết một báo cáo rất dài.

"Chào mừng mọi người đến với cuộc tuyển chọn của Thiên Y. Cuộc tuyển chọn được tạo ra với mục đích chính là tìm ra những pháp sư tài giỏi phục vụ cho đất nước. Cuộc tuyển chọn được chia thành ba phần tranh tài. Phần một chính là cướp cờ. Các thí sinh sẽ nhận một viên ngọc màu vàng, nó có chức năng tính điểm trong phần thi này."

Một viên ngọc màu vàng xuất hiện trên tay của Jethro. Anh đưa lên để mọi người có thể ngắm kĩ.

"Phần thi này sẽ có hơn một nghìn con quái vật, chúng được phân loại thành các cấp bậc như sau: A, B, C, D, và E tương ứng với số lượng 100, 150, 200, 250, và 300 và tương ứng với mức điểm 5, 4, 3, 2, 1. Ngoài một nghìn con quái vật đó thì sẽ có thêm hai mươi con quái vật cấp S được thêm vào với mức điểm là 7. Nhiệm vụ của mọi người chính là tiêu diệt chúng và lấy cờ bên trong, sau đó đưa vào viên ngọc này để tích điểm. Người nào đạt đến hai mươi điểm thì hãy bóp nát viên ngọc. Mọi người sẽ được dịch chuyển đến phần thi thứ hai. Phần thi này có khoảng sáu mươi phút, những ai không vượt qua sẽ được dịch chuyển đến trước cổng cung điện, điều đó đồng nghĩa với việc người đó bị loại. Mọi người đã hiểu rồi chứ?"

Nghe xong phần thể lệ thi đấu, Aisha và Evelyn nhìn những thí sinh bên dưới với khuôn mặt lo lắng khiến họ không thể ngừng cười. Noah đẩy nhẹ tay Evelyn để cô bình tĩnh lại nhưng thay vì ngừng cười thì cô lại lấy quạt che mặt.

Lúc trước, Chase cũng đã trải qua rất nhiều khó khăn mới có thể vào Thiên Y và leo lên vị trí này nên anh khá đồng cảm với họ. Anh lấy từ trong túi áo ra một chiếc khăn tay và lau những giọt nước mặt sắp tuôn ra. Chỉ cần cố gắng hết sức thì chắn chắn họ sẽ làm được.

Khác với lúc đăng kí tham gia Thiên Y, đa phần mọi người ở đây đều cảm thấy hào hứng hơn là lo lắng. Tuy nhiên, Lysanna cũng loáng tháng nghe được vài thông tin từ mọi người xung quanh. Phần thi này đã được thay đổi khá nhiều so với trước đây nhưng nó cũng khá dễ so với lúc trước. Cô chẳng biết lúc trước như nào nhưng đối với cô phần thi này không quá khó cũng chẳng quá dễ.

"Bắt đầu." Jethro nói nhỏ với nụ cười kì lạ trên môi.

Lysanna nhìn thấy nụ cười kì lạ của Jethro. Cô hiếm khi thấy anh cười như vậy, nhưng mỗi lần anh cười thì lại có chuyện không hay xảy ra. Đúng như những gì cô đoán, mặt đất dưới chân đột nhiên nứt ra và hình thành một cái hố lớn. Bên dưới là dòng dung nham nóng chảy với hơi nóng khủng khiếp. Mặt đất biến mất hoàn toàn và các thí sinh ngay lập tức rơi xuống.

Mọi người nhanh chóng thi triển ma thuật bay để tránh bị dòng dung nham nuốt chửng. Tuy nhiên, có một vài người không phản ứng kịp đã rơi xuống. Tiếng hét thất thanh của họ vang lên, rồi dần dần chìm xuống phía dưới. Khuôn mặt của mọi người phía trên biến sắc, nét lo lắng hiện rõ.

Lysanna nhìn xung quanh để tìm bạn bè của mình nhưng cô chẳng thấy họ đâu. Lúc nãy, họ còn đứng cạnh nhau nên khi mặt đất biến mất có thể họ vẫn ở cạnh nhau. Như vậy cũng tốt, ba người đó có thể giúp đỡ lẫn nhau để vượt qua phần thi này.

Lysanna nhìn xuống dòng dung nham nóng chảy bên dưới, có thứ gì đó khiến cô khá bận tâm. Nếu chỉ duy trì ma thuật bay thì việc rời khỏi đây là không thể. Bởi vì, bên dưới là dung nham, bên trên là một lớp kết giới khá dày đã được thi triển ngay khi mặt đất biến mất. Phần thi đầu tiên là cướp cờ nhưng ở đây không có lá cờ nào cả. Cô suy đoán đây không phải phần thi thứ nhất mà chỉ là một khúc dạo đầu.

Trong lúc vẫn đang suy nghĩ tìm cách thì một chàng trai kế bên cô đã thi triển ma thuật và tạo ra một vòng tròn bảo vệ xung quanh, rồi sau đó lao thẳng xuống dung nham phía dưới. Cơ thể của anh hoàn toàn bị nhấn chìm bởi dung nham kia. 

Mọi người rất bất ngờ trước hành động đó, họ muốn chờ thêm một lúc để xem xét tình hình, nhưng không ngờ lại có người tiếp tục lao thẳng xuống phía dưới. Bởi vì họ đã nhận ra lối vào phần thi đầu tiên của Thiên Y chính là phía dưới, và đây chỉ đơn thuần là phần thi khảo nghiệm mà Thiên Y đưa ra để lọc bớt thí sinh. 

Ngay sau đó, từng người tạo vòng tròn bảo vệ và lao xuống bên dưới, và Lysanna cũng vậy. Một vòng tròn bảo vệ bao phủ cả người và cô bay thẳng vào dung nham. Hơi nóng của nó khiến cô hơi khó chịu và mồ hôi xuất hiện ngày càng nhiều. Lượng nhiệt này có thể thiêu chết người bình thường ngay lập tức.

Ngoài nhiệt độ cao còn có sấm sét và những mảnh vụn của đất đá tiến về các pháp sư. Mọi người không ngừng gia tăng ma lực để đảm bảo vòng bảo vệ vững chắc. Tuy nhiên, cũng có nhiều người không đủ lực để duy trì nên vòng bảo vệ đã bị đất đá xuyên thủng qua và bị thiêu đốt bởi dung nham. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy khiến mọi người càng thêm nỗ lực hơn nữa.

Vòng tròn bảo vệ của Lysanna vẫn vững vàng trước những đòn tấn công liên tục của phần thi khảo nghiệm này. Chỉ cần vòng tròn xuất hiện vết nứt thì nó sẽ được tráng lại ngay lập tức và có thể tiếp tục băng qua dòng dung nham này.

Khoảng năm phút sau, mọi người gần như đã đến giới hạn, nếu tiếp tục duy trì thì họ sẽ bị loại. May mắn thay, có một tia sáng xuất hiện ở phía trước. Một cảm giác hạnh phúc hiện rõ trong lòng. Cuối cùng thì họ cũng có thể thoát và vượt qua phần khảo nghiệm này.

Xuyên qua luồng ánh sáng đó, họ đã hoàn toàn rời khỏi dòng dung nham. Họ đang lơ lửng trên bầu trời xanh, phía dưới là một khu rừng với hàng nghìn cây khổng lồ phủ xanh toàn bộ vùng đất này. Đây là một huyễn cảnh được tạo ra để thực hiện phần kiểm tra thứ nhất.

Một cơn gió mạnh đột ngột thổi qua khiến mọi người không để ý làm họ mất phương hướng cũng như thăng bằng. Nhiều người bất cẩn không chịu duy trì ma lực mà chỉ ngắm nhìn nên rơi xuống khu rừng bên dưới, trong đó có cả Lysanna.

Trong lúc còn đang lơ lửng, Lysanna mải ngắm nhìn rừng cây khổng lồ bên dưới nên không để ý đến cơn gió, vì vậy, cô đã bị mất thăng bằng và rơi thẳng xuống khu rừng rậm bên dưới. May mắn thay, cô không ngã xuống đất mà lại ngã trên một cành cây. Hai tay, hai chân duỗi thẳng, đầu óc còn đang mơ hồ. Khi cô lấy lại ý thức thì vội nhìn trái nhìn phải để xác định phương hướng.

Tuy nhiên, Lysanna lại không chú ý đến nơi cô ngã xuống. Đó là một cây lớn có tuổi thọ lên đến trăm tuổi nhưng đã khô héo và chỉ cần chạm nhẹ cũng có thể làm nó vỡ vụn. Cú ngã lúc này của cô khá mạnh nên đã tác động một lực không nhỏ vào cành cây cũng như thân cây khiến cây hình thành nhiều vết nứt.

Đang ngắm nhìn xung quanh, Lysanna nghe thấy một âm thanh vỡ vụn. Cô hướng ánh mắt đến nơi phát ra âm thanh và nhìn chằm chằm vào thân cây. Cô vẫn chưa nhận ra nguy hiểm, vẫn ung dung cử động trên thân cây. Và chuyện gì đến cũng sẽ đến, vết nứt đã lan đến cành cây mà cô đã ngã xuống. Tiếng rắc vang lên, cành cây khô rơi xuống kéo theo đó là cả thân người của cô cũng rơi xuống.

Cô vừa hét vừa rơi xuống, và còn phải vừa cân bằng cơ thể để không bị ngã. May mắn thay, cô ngã xuống một bụi cây phía dưới. Cô tiếp đất bằng mông nên không ảnh hưởng đến các bộ phận khác. Cô từ từ đứng dậy, xoa nhẹ cái mông của mình và tranh thủ trị thương. Nếu không làm vậy thì có thể hôm sau sẽ có một vết bầm lớn. Cô lắc đầu ngao ngán với tình cảnh của mình. Chỉ mới vừa vào huyễn cảnh mà đã phải dùng ma thuật để chữa trị do bị ngã thay vì chiến đấu với quái vật khiến cô chỉ biết thở dài.

Lysanna phủi hết bụi bẩn trên quần áo cũng như những chiếc lá và mảnh vụn cành cây khô đang dính trên đầu. Cô nhìn xung quanh, âm thanh do cô ngã lúc nãy khá lớn cộng thêm tiếng hét nhưng vẫn không có bất kì con quái vật hay người nào ở gần đây nghe thấy. Có thể, cô đã rơi ở bờ rìa rừng.

Chỉ mới vừa dứt suy nghĩ đó thì phía sau đã có một tiếng gầm rú với một ít nước bọt dính trên người của Lysanna. Một con gái vật đang ở sau lưng cô. Cô từ từ quay đầu và thấy rõ hình dạng của nó. Nó có màu da xanh lam với hàm răng sắt nhọn, nó cao chưa tới ba mét. Hai chi sau to với chiếc móng dài, còn hai chi trước thì nhỏ nhưng vẫn có móng nhưng dường như không có tác dụng. Chiếc đuôi dài với nhiều gai nhọn trên đó và có thể những chiếc gai đó có độc.

Lysanna và con quái vật nhìn chằm chằm vào nhau một lúc lâu. Nó tiến tới và ngửi cơ thể của cô. Mồ hôi trên người của cô không ngừng tuôn rơi và có vài giọt đã rơi vào người nó. Đôi chân của cô khẽ di chuyển về phía sau, cô sẽ chạy ngay nếu có cơ hội. Ngay khi nó lùi lại và chuẩn bị cạp lấy thì cô nhanh chóng xoay người và chạy đi mất.

"Đáng sợ quá! Thứ này là gì đây?" Lysanna vừa hét vừa chạy. Đôi mắt đã rưng rưng nước mắt bên trong.

Viên ngọc màu vàng từ đâu xuất hiện và lơ lửng trước mặt của Lysanna. Nó hiện ra hình ảnh của con quái vật và các thuộc tính liên quan. Quái vật cấp E, hay còn gọi là Dino. Nó thường dùng kim độc sau đuôi để làm con mồi kiệt sức và sau đó dùng hàm răng sắt nhọn để xé xác con mồi.

Lysanna chụp lấy viên ngọc và bỏ vào túi. Bây giờ cô đã hiểu rõ về con quái vật này thì việc tiêu diệt nó sẽ càng đơn giản hơn. Con quái vật này cấp E có nghĩa là cô sẽ nhận được 1 điểm, mặc dù hơi ít nhưng vừa mới khởi động thì như vậy vẫn ổn.

Lysanna dùng lực nhảy lên ở ngọn cây gần đó và sau đó sẽ dùng ma thuật để giết nó. Tuy nhiên, chỉ mới vừa chạm chân vào cành cây thì Dino đã nhanh chóng chạy đến và cạp vào thân cây bên dưới khiến cô không giữ được thăng bằng.

Cái cây này ít nhất cũng hơn nửa thế kỉ nhưng lại bị Dino cạp dễ dàng như vậy. Nếu không tránh kịp có thể cô chỉ còn nửa thân dưới. Cô nhảy sang một cành khác và Dino cũng tiếp tục theo cô và làm lại hành động lúc nãy. Không những vậy, lần này nó còn dùng thêm gai độc phía sau đuôi.

Sau khi cạp thân cây thứ hai thì nó đã xoay người và phóng ra những gai nhọn trên người. Chúng chỉ là những gai nhọn bình thường nhưng khi rời khỏi cơ thể Dino thì đã trở nên lớn hơn. Những chiếc gai nhọn đó có chiều dài gần bằng cô và có chiều rộng ngang với cánh tay.

Chúng sượt qua người Lysanna và đâm vào thân cây phía sau. Toàn bộ thân cây nhanh chúng bị ăn mòn, lá trên cây cũng héo dần và rơi xuống đất. Một cái cây lớn như vậy lại bị tiêu diệt trong vòng chưa đầy mười giây. Nhưng, bây giờ cô không có tâm trí để quan tâm đến cái cây đó, cô phải tìm cách né tránh những chiếc gai nhọn.

Hàng loạt gai nhọn tiếp tục bay về phía Lysanna. Cô tránh sang trái rồi lại sang phải, đôi khi còn phải chạy trên mặt đất nhưng lại bị nó đuổi theo phía sau cùng với những cú cạp dứt khoát.

Tiếp tục chạy trốn không phải là phương án tốt, với lại thời gian có hạn nên cô phải giải quyết nó sớm. Cô bay lên phía trên, một tay tạo ra một chiếc khiên bảo vệ, tay còn lại tập trung ma lực vào đó. Dino phóng ra những gai nhọn hướng về phía cô, nhưng đã bị chiếc khiên cản trở. Sau đó, cô làm chiếc khiên biến mất và dùng tay kia để phóng ma lực về phía Dino.

Những gai nhọn cùng lúc hướng về cô đã bị tia sáng đó tiêu hủy. Tia sáng xuyên thẳng qua ngực con quái vật và xuyên mạnh xuống mặt đất bên dưới. Cái lỗ trên ngực dần dần to ra và sau đó tan biến dần trong gió, để lộ một viên ngọc màu xanh lam. Viên ngọc xanh lam đó chính là thứ dùng để vượt qua phần thi thứ nhất này.

Lysanna nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Cô cầm viên ngọc trên tay và vẫn cảm nhận được hơi ấm. Một nụ cười hài lòng hiện rõ trên môi.

"Ngươi mạnh đấy, nhưng ta không có thời gian. Ta sẽ chơi đùa với ngươi sau."

Lysanna lấy viên ngọc vàng ra và đưa viên ngọc xanh vào bên trong đó. Viên ngọc xanh nhanh chóng bị hấp thụ và số một hiện lên như biểu thị cô đã dành được 1 điểm. Cô nhìn viên ngọc trên tay rồi lại nhìn nơi con quái vật đứng lúc nãy.

"Tại sao phần thi này lại là cướp cờ nhỉ? Mình chả thấy có cái cờ nào cả. Không biết ai đã đặt tên cho phần thi này?"

Câu hỏi mà Lysanna thắc mắc thì nhiều người khác cũng có thắc mắc tương tự. Sau khi họ tiêu diệt những con quái vật này và nhận lại là những viên ngọc thì ai cũng cảm thấy khó hiểu, và tự hỏi có phần thi bí mật nào ở đây không.

Ngoài các thí sinh ra thì cũng có người thắc mắc về phần thi đầu tiên này chính là Louis, người đang ngồi trong văn phòng cùng với Jethro, Oriana và Selina.

"Ta có một thắc mắc, tại sao phần thi này lại là cướp cờ? Ta chẳng thấy cái cờ nào cả."

"Thật ra thì..." Jethro hơi ngập ngừng khiến mọi người càng tò mò hơn.

Ngay lúc đó, Oriana vội lên tiếng nhưng bà không hề giải thích tất cả mặt chỉ nói vu vơ để Louis có thể thưởng thức toàn bộ cuộc thi.

"Bởi vì cờ là một thứ khác." Một câu nói khó hiểu càng khiến Louis tò mò thêm." Ngài sẽ hiểu ngay thôi."

Nói xong, bà quay sang nháy mắt vơi Jethro. Dường như giữa hai người này đang có bí mật gì đó. Tuy nhiên, thay vì vui vẻ thì Jethro lại hơi căng thẳng, chân run run, mặt đổ mồ hôi, và đôi mắt cứ liếc ngang liếc dọc như đang che giấu gì đó. Anh nói nhỏ hết cỡ để không ai nghe thấy những lời này.

"Không xong rồi. Thật tình! Noah ơi, cô hại tôi rồi."

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận