• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Đến. Thấy. Chinh phục.

Chương 20

0 Bình luận - Độ dài: 3,165 từ - Cập nhật:

Nằm giữa một bên là vách núi dựng đứng, và bên còn lại là vực sâu thăm thẳm, con đường độc đạo dẫn lên Ngục Frosthain như một sợi chỉ mỏng manh, được nhào nặn bởi bàn tay con người ở nơi mà chính những ai tạo ra nó cũng không muốn đặt chân đến. và trên đó, một đoàn xe đang chậm rãi tiến lên trên đoạn đường chỉ vừa đủ rộng cho họ đi qua.

“Mẹ kiếp… Y chang như bị đày…”

Len lỏi vào giữa những tiếng gió rít trên là tiếng càm ràm của một trong những gã cận vệ, có nhiệm vụ hộ tống cho đoàn xe phía sau. Bộ giáp và vũ khí của chúng, với một biểu tượng mà Eris đã thấy rất nhiều lần từ lúc đồng hành cùng Lumina, ngay lập tức giúp cô xác định những kẻ này là ai. 

Do đặc trưng được xây dựng hoàn toàn nằm trong lòng núi của nhà tù kia, con đường để vào được đến tầng đầu tiên của nó cũng được thiết kế rất đặc biệt. Theo thông tin mà Johan và Lumina nắm được, để đảm bảo an toàn, từ cửa hang lối vào dẫn lên tầng đầu tiên của nhà tù này là một cầu thang xoắn được thiết kế cực kỳ nhỏ và hẹp, nhằm hạn chế khả năng tấn công từ bên ngoài. Và đương nhiên, đưa một đạo quân tiến lên theo lối đó về cơ bản là một nhiệm vụ tự sát. Vì thế, đoàn xe tiếp viện cho nhà tù, đang di chuyển trên con đường phía bên dưới Eris, chính là chìa khóa để mở ra con đường thứ hai để tiến vào nơi đó. 

Nép mình trong một hốc đá nhỏ giữa lòng vách núi, cô nhận định nhanh về đoàn người phía bên dưới. Theo như những gì cô được biết, đây là đoàn xe tiếp tế lương thực và vũ khí lên đến nhà tù kia, và bốn chiếc xe hàng đang được kéo bằng những con bò núi kia được bảo vệ bởi hàng chục lính canh. Giữa đoàn lính tương đối đông đảo kia, ánh mắt cô chỉ tập trung vào năm tên cận vệ đi đầu, những kẻ hiếm hoi có khả năng sẽ dùng được phép thuật. Với khẩu súng ngắn đã được gắn vào bộ chuyển đổi, Eris tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Dùng chiếc bộ đàm dạng huy hiệu đang gắn trên áo, cô ra hiệu.

“Chim ưng chuẩn bị vồ mồi.”

Trong ống ngắm của khẩu súng Eris, đầu của tên cận vệ đang cầm cung hiện ra rõ hơn bao giờ hết. Ưu tiên được đặt ra là tiêu diệt những kẻ có khả năng tấn công từ xa trước, nhưng với khả năng phép thuật bằng không, Eris chỉ có thể chọn mục tiêu dựa theo vũ khí mà cô thấy được. Tuy gió đang khá mạnh, thế nhưng ở khoảng cách này về cơ bản là không thành vấn đề đối với khả năng của cô. Điều quan trọng nhất chính là những diễn biến sau khi cô bóp cò.

Điều chỉnh lại nhịp thở của bản thân, cô khai hỏa.

Hai phát súng được bắn ra gần như cùng lúc, và kẻ nằm trong tầm ngắm lúc nãy đã nhanh chóng bị hạ gục. Tận dụng trong lúc bọn chúng vẫn chưa nhận ra được vị trí của mình, Eris nhanh chóng hạ gục thêm hai tên cận vệ dẫn đoàn. Đội hình của đoàn người kia lúc này đã trở nên hỗn loạn, với những âm thanh lộn xộn pha lẫn vào nhau khiến cô không thể nghe được chúng đang nói gì nữa. Thế nhưng, những cánh tay chỉ thẳng về vị trí của cô cho thấy rằng chúng đã tìm được kẻ tấn công mình. Và ở vị trí giữa một hốc đá nhỏ nhô ra giữa vách núi, Eris gần như không có bất kỳ thứ gì che chắn cho cô khỏi những đòn tấn công của chúng.

Một trong số những tên cận vệ bắt đầu đưa tay mình lên và vào tư thế như thể đang dùng một cây cung, dù trên thực tế là hắn đang không hề cầm thứ gì cả. Miệng của hắn cũng đang lầm bầm điều gì đó, và Eris chắc chắn rằng một thứ phép gì đó sẽ chuẩn bị bay thẳng về phía cô. Mặc cho việc lúc này chẳng khác gì bia tập bắn, cô vẫn chưa cảm thấy có điều gì đáng lo ngại.

Vì người sắp ăn đòn chắc chắn không phải là cô.

Ngay khi luồng ánh sáng mang hình dạng một cây cung vừa chớm xuất hiện trên tay của tên kia, một đòn tấn công trực diện về phía hắn đã làm thứ đó lập tức biến mất. Và luồng xung lực, chắc chắn không hề bình thường, khiến hắn gục ngay lập tức kia, đến từ một cô gái tóc vàng, người vừa leo lên từ vị trí nấp của mình dưới vách vực.

Không khí ở nơi đây khá lạnh, khiến gương mặt đẫm mồ hôi và những hơi thở gắt của Lumina cho thấy cũng khá vất vả để cô có thể lên đến được đây. Thể lực không tốt của Lumina khiến việc ấy khó khăn và mất nhiều sức lực hơn bản thân nghĩ, nhưng may mắn là cô vẫn kịp để hỗ trợ trước khi một mũi tên phép bay thẳng vào người của Eris. Và người giúp đỡ cô lên được đến đây, Johan, lúc này đang đứng chắn trước mặt, với một chiếc khiên lớn mang hình dạng như một lớp màng trong suốt, thứ được tạo ra từ phép thuật của anh.

Với vũ khí trên tay, một vài tên lính ở phía sau lúc này cũng đã lao lên vị trí của Lumina. Đương nhiên, bọn chúng không phải là đối thủ xứng tầm với một người có khả năng dùng phép thuật như cô. Tuy nhiên, số lượng áp đảo của chúng lại là một vấn đề lớn.

Với tốc độ triển khai phép thuật hiện tại… chắc chắn bọn chúng sẽ tràn đến chỗ mình được…

Phép thuật tạo khiên chắn mà Johan đang dùng là thứ đặc trưng chỉ dành riêng cho tu sĩ của thần Bảo hộ, với việc nó có thể thay đổi được hình dáng dựa theo sự điều khiển của người sử dụng, đồng thời kích thước cũng to hơn so với loại thông thường. Đổi lại, lượng năng lượng cần thiết để duy trì nó cũng cao hơn, cũng như khiến người sử dụng không thể sử dụng được vũ khí của bản thân. Do đó, lúc này, Lumina là nguồn sát thương duy nhất, và dù cô đã hạ gục được vài tên tính cho đến lúc này, số lượng những kẻ ở phía bên kia tấm khiên được người cận vệ của cô tạo ra vẫn đủ nhiều để chắn hết tầm nhìn phía trước.

Tuy khiên chắn tạo ra từ phép thuật trông chỉ như một lớp màng trong suốt, những thứ vũ khí kia khi chạm vào nó vẫn tạo ra loại âm thanh chát chúa mà bất kỳ ai cũng phải khó chịu. Và như mọi chiếc khiên khác, những đòn tấn công từ phía sau cũng sẽ không thể nào đi xuyên qua nó được, do đó, để Lumina có thể tấn công những kẻ ở phía bên kia, Johan phải khéo léo tạo ra những khoảng trống trên nó. Đương nhiên, như thế đồng nghĩa với lỗ hổng khiến đối phương có thể tấn công anh, và thực tế rằng đã có hai đòn tấn công suýt làm được như thế. Áp lực bắt đầu đổ dồn về phía Lumina.

Mình có thể dành ít thời gian ngắm bắn hơn, nhưng nếu trượt nhiều quá thì cũng coi công cốc… Nếu dùng Thiêu đốt thì sẽ dễ dàng xử lý bọn chúng…

Lumina có những phép thuật mạnh hơn thứ cô đang dùng, nhưng trận chiến thật sự vẫn chưa bắt đầu, và việc dùng quá nhiều năng lượng ngay bây giờ có thể là một lựa chọn tồi. Suy đi tính lại, cô vẫn chọn sử dụng những đòn tấn công hiện tại. 

Sau khi hạ gục một tên lính ở phía bên trái của Johan, trong một thoáng chốc, cô có thể nhận thấy một trong số chúng đang lấy một thứ gì đó từ trong túi của mình. Là một người dùng phép thuật, không khó để cô đoán được hành động này để làm gì. 

Quan trọng là hắn sẽ tạo nên điều gì với thứ ấy.

“Công chúa, cẩn thận!”

Tiếng cảnh báo của Johan vừa vang lên, cũng là lúc tên kia bóp nát một mảnh tinh thể trên tay mình, và lập tức xuất hiện trước cô vài bước. 

Chết tiệt!

Ở cự ly này, chắc chắn cô sẽ không thể nào ra tay trước tên kia được. Đồng thời, Johan cũng không thể bỏ vị trí của mình để hỗ trợ cho cô. Lúc này, bài tập tấn công trong lúc lùi cùng Eris bắt đầu có cơ hội được phát huy tác dụng của nó. Hoặc ít nhất đó là điều mà cô nghĩ.

“Nhìn lộn chỗ rồi, thằng ngu.”

Eris, người lúc này đã có thể trèo được khỏi vị trí của mình nhờ tận dụng sự chú ý mà Lumina thu hút được, nhanh chóng nhảy thẳng xuống vị trí mà tên lính kia đang đứng, và báng súng của Eris đã nhanh chóng làm phần việc cần thiết để hạ gục hắn.

“Chị đúng giờ lắm, yên tâm.” - Đá cơ thể bất động của tên lính sang một bên, Eris lên tiếng.

“Mình đùa sau được không ạ, đằng trước còn nhiều tên lắm.” - Lumina nói với vẻ nghiêm túc, thế nhưng, nét mặt của cô lại giãn ra hơn lúc nãy khá nhiều.

“Ngoài đám lấc cấc này vẫn còn vài tên cận vệ sót lại đấy, nhưng mà chắc không cần quan tâm đến bọn chúng đâu.”

Lúc Eris nói điều ấy, một mệnh lệnh được một trong hai tên cận vệ còn lại đưa ra, và phần lớn những tên còn sót lại lúc này rút về phía cuối đoàn xe, nơi có vẻ như chúng đang bị tấn công bởi một lực lượng khác. 

“Em nên nhắm mắt với bịt tai lại đi. À với cho chị xin thằng sát vực nha.”

Cầm quả lựu đạn choáng trên tay, Eris ném thẳng nó về phía hai tên cận vệ đang chuẩn bị leo lên tấn công. Và hai kẻ chưa bao giờ phải gặp thứ tương tự trên đời chắc chắn không thể phòng bị cho tiếng nổ đinh tai cùng luồng sáng loá mắt mà nó tạo ra. Lao về phía chúng, Eris dự tính sẽ dùng cây kukri của mình để hạ gục tên mà mình chọn, nhưng trong đầu cô lại lóe lên một ý tưởng “thú vị” hơn.

Dùng hết khả năng của mình, Eris cố dùng tay đẩy tên cận vệ kia xuống vực. Tên cận vệ kia, dù vẫn đang chịu ảnh hưởng từ quả lựu đạn choáng kia, có vẻ vẫn giữ được bình tĩnh để trụ lại, và thậm chí còn cố gắng dùng tay để ôm chặt lấy Eris, nhưng lại không thành. 

Chán thật.

Không muốn phí phạm quá nhiều sức lực, Eris từ bỏ ý định “thú vị” kia, và nhanh chóng dùng vũ khí cận chiến của mình để hạ gục đối thủ. Về phần tên còn lại, Johan cũng đã nhanh chóng hạ gục được hắn của sau hai đường kiếm.

Ở phía sau đoàn xe, những tên lính kia cũng đang lần lượt bị hạ gục bởi một nhóm người khoác áo da thú. Không ai khác, nhóm này chính là tàn dư của lực lượng chống chính quyền kia, và cũng là những đồng minh cùng Eris và Lumina trên chuyến hành trình này. Theo nhận định của Eris, tuy là một đội quân tự nhận là không chuyên, thế nhưng họ lại chiến đấu khá quy củ và có sự phối hợp với nhau, bù đắp cho khả năng sử dụng vũ khí không quá ấn tượng, chứng tỏ chỉ huy trước đây của họ có thể xem là đáng nể. Trên những tấm áo da thú kia, là hình ảnh một chiếc vương miện được đặt bên trong một chiếc quan tài đang mở nắp, biểu tượng của tổ chức mà những người Eris chuẩn bị phải giải cứu thuộc về:

Quan tài của Nữ hoàng

Đương nhiên, cái tên như thuộc về một hội kín trong những tiểu thuyết cho tuổi thiếu niên mà Eris từng đọc này không gây được mấy thiện cảm với Johan. Nhưng xét trên hoàn cảnh hiện tại, anh cũng miễn cưỡng bắt tay hợp tác cùng họ trong chiến dịch này. Lumina, với tính cách của bản thân, không thể hiện sự bất mãn nào ra bên ngoài, nhưng Eris nghĩ rằng chắc cô cũng có khá nhiều mâu thuẫn trong lòng khi nghe thấy cái tên ấy.

Nổi bật trong số những người kia, là một người đàn ông với con mắt trái đã đục ngầu bên cạnh mái tóc mà phần bạc đã chiếm phần đa số, cùng những vết sẹo đủ kích thước ở mọi vị trí mà người khác có thể nhìn thấy. Tự xưng mình là Fritz, ông là người đại diện tạm thời cho đội quân còn lại của lực lượng này, trong lúc lãnh đạo của họ cùng rất nhiều đồng chí vẫn còn đang bị bắt giam.

Khác hẳn với những thứ vũ khí không mấy chất lượng của những người còn lại sử dụng, cây chùy của Fritz có thể nói là gây ấn tượng tượng tự như người cầm nó. Dù không quá nổi bật về độ thân thiện với người sử dụng, nhưng khi đối đầu với đối thủ mang giáp, khả năng gây sát thương của chùy là rất đáng gờm. Và với cách mà Fritz có thể liên tục vung thứ vũ khí nặng nề ấy như một món đồ chơi, Eris cảm thấy bản thân có phần may mắn khi không phải là người đứng đối diện ông ta lúc này. Vết lõm mà cây chùy để lại trên những bộ giáp của những kẻ bị hạ gục càng là minh chứng rõ ràng cho lực mà ông ta đã tác động vào những kẻ ấy.

Fritz cùng những người trong đội của mình không quá khó khăn để xử lý gọn gàng những kẻ còn lại, và những âm thanh chát chúa của cuộc giao tranh lại nhường lại cho tiếng gió rít. May mắn cho cả nhóm, những con bò núi không bị ảnh hưởng trong trận đánh vừa rồi và vẫn có thể tiếp tục làm nhiệm vụ của mình được. Chỉ về phía bốn chiếc rương gỗ với kích thước rất lớn đang nằm trên xe, Fritz ra lệnh cho những người trong đội của mình bằng chất giọng khàn đặc.

“Mở ra kiểm tra đi. Có thấy thứ nào phù hợp với bản thân thì cứ lấy sử dụng.”

Chỉ có hai trong số bốn chiếc rương là chứa vũ khí và giáp trong đó, thế nhưng như thế cũng đã là quá nhiều để trang bị cho những người trong đội của Fritz. Nhìn lướt qua những vũ khí ấy, khá đơn giản để Eris nhận ra chúng được chế tác với chất lượng rất cao, dù chất liệu không phải là loại Adamantine như thanh trường kiếm mà Johan sử dụng. Nói thế nào đi nữa, thứ vũ khí mà những người kia cầm trên tay chẳng khác nào sắt vụn khi so với những gì nằm trong rương. Rất nhanh chóng, trang bị của họ đã được nâng cấp rất đáng kể.

Đương nhiên, Eris cùng những người còn lại cũng tranh thủ mở một buổi tiệc nhỏ bằng số lương thực trong hai chiếc rương còn lại. Thế nhưng, khi Lumina tham gia cùng những người kia, một bầu không khí ngượng ngùng là không thể tránh khỏi. Cầm một ít trái cây trên tay, Eris nghĩ rằng cô có cách để phá vỡ nó.

“Lumi à, em qua chỗ chị được không?” 

Dù giọng điệu của Eris như chừng có vẻ ngọt ngào đến rùng mình, Lumina cũng không nghi ngờ gì mà di chuyển về phía cô gái kia. Và ngay lập tức, cô đã phải hối hận.

“Để chị đút em ăn nha~”

Cầm một miếng táo đã gọt trên tay, Eris đưa nó về phía miệng của Lumina, và đưa sự ngượng ngùng của cô lên đến đỉnh điểm.

“C-c-chị.. làm cái gì vậy hả!”

Trong sự hoảng hốt, Lumina vô tình ngã, nhưng bằng cách nào đó lại rơi thẳng vào vòng tay của Eris. Trước khung cảnh ấy, những tiếng cười giòn tay bắt đầu xóa đi sự ngượng ngùng trước đó.

Về phần Lumina, dù hiểu rằng mình cần phải đứng dậy lại ngay lập tức, thế nhưng, có thứ gì đấy khiến cô gần như dính chặt vào người của Eris. Từ hướng mắt của cô hiện tại, Lumina đang được nhìn thấy Eris dưới một góc nhìn hoàn toàn mới. Và cô đang muốn tận hưởng nó lâu nhất có thể.

“Chị biết em thích ngắm chị, nhưng mà chị hơi mỏi tay rồi đó nhe.”

Giật bắn mình, Lumina rời khỏi vòng tay của Eris trong sự tiếc nuối của bản thân và tiếng cười đến giờ vẫn chưa ngớt. Trái tim đang làm việc hết sức lực của cô cũng nhanh chóng dịu lại, để lại một cảm giác hơi khó chịu trong lòng Lumina. Có một thứ gì đó mà cô vừa cảm nhận được từ Eris, và cô còn cách một nhiệm vụ nữa trước khi có thể xác định nó là gì.

Với Eris, dù đúng là ban đầu cũng chỉ có ý định đùa, thế nhưng, khi cơ thể của Lumina nằm trên cánh tay của mình, cô mới nhận ra việc làm của mình nguy hiểm như thế nào. Nếu không thể kiềm chế được, cô đã ôm chặt Lumina vào lòng và để nhịp tim của mình tố cáo cảm xúc của mình. 

Dùng hết sự bình tĩnh còn lại để Lumina rời khỏi vòng tay mình, Eris hướng về phía những chiếc rương vũ khí, vừa để đánh lạc hướng khỏi những gì vừa xảy ra, dường như xem xét một vấn đề nào đó liên quan đến chúng.

Và với một nụ cười hài lòng, có lẽ những tính toán của cô đã đúng.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận