Chương 101 - 200

Chương 151: Thí Thần Trảm

Chương 151: Thí Thần Trảm

Chẳng biết Sogrider có hiểu hay không, nhưng hắn ngày càng cuồng loạn, phép thuật cứ vung vãi tứ tung chẳng cần biết có trúng mục tiêu hay không.

“Đúng là hóa dại rồi,” Yulia thầm nhận xét.

Chó dại chỉ giỏi dọa người, sủa thì hăng đấy chứ tác dụng thực tế thì bằng không.

Dù sao thì, cứ chạy được vài bước là hắn lại ăn một quả bom.

Có ai đó thắc mắc tại sao Sogrider không rẽ một cái để vòng ra truy đuổi ư?

Đấy chẳng phải là muốn lấy mạng hắn thì là gì! Rẽ một cái mệt thế nào, bạn không biết à?

Hơn nữa, trong đầu hắn giờ chỉ toàn hai chữ ‘thành thần’, làm gì còn đủ nếp nhăn để suy nghĩ chuyện phức tạp như vậy.

Vả lại, dù hắn có rẽ thật thì Yulia cũng sẽ rẽ theo thôi.

Bom đã chôn sẵn cả rồi, kiểu gì cũng phải lùa cho ngươi giẫm lên bằng hết.

Sogrider cứ thế ngồi trên chiếc tàu lượn siêu tốc xóc nảy, vừa đi vừa vung vẩy những đóa pháo hoa đen kịt như để góp vui, men theo từng bước chân của Yulia mà đi dạo khắp thành.

Còn Yulia thì vừa quy hoạch lộ trình, vừa khống chế nhịp điệu.

Đột nhiên, cô cảm nhận được vài dao động không gian ở phía trước bên phải.

Đây là khu vực trung tâm nhất của Thành Hắc Nha, địa bàn của BOSS, làm gì có quái quèn nào khác.

Yulia lập tức kích hoạt Hoàng Kim Đồng ở mức độ sâu hơn.

Do Sogrider ở giai đoạn ba đã hấp thụ phần lớn hắc khí trong thành, nên hack nhìn xuyên tường của cô đã được gỡ bỏ phong ấn.

Đây cũng là một trong những lý do cô có thể ung dung dắt Sogrider đi dạo như vậy.

Cô quét mắt qua, bốn bảng thông tin hiện ra.

Vãi chưởng! Người chơi!

Nhìn định dạng tên, có vẻ không phải dân server Hoa Hạ.

Vòng ngoài yên ổn không ở, chạy vào đây làm gì? Tới nộp mạng à?

Nhưng Yulia cũng hiểu ra ngay, nếu là cô mà phát hiện bên trong có chuyện bất thường như vậy chắc chắn cũng sẽ tò mò vào xem thử.

Có điều, cái giá của sự tò mò e là sẽ hơi đắt một chút.

Yulia lắc đầu, thân hình thu lại, lẩn vào trong một dãy nhà.

Sogrider ở phía sau gào thét lướt qua, nhanh chóng lao về phía đó.

Yulia không có cách nào ngăn cản Sogrider, bom chỉ có thể làm hắn giảm tốc, nhưng sau khi giảm tốc thì tốc độ vẫn không hề chậm.

Vả lại cô cũng chẳng cần phải ngăn cản, chuyện không liên quan đến mình.

“Trời ơi! Là BOSS! BOSS lớn!”

“Nó qua đây rồi! Né đi! Mau né đi!”

Sogrider cả buổi không thấy bóng dáng cái đuôi phiền phức kia đâu, ngược lại thấy mấy kẻ tương tự.

Cũng chẳng biết hắn có phân biệt được mục tiêu hay không, một phát ma pháp nuốt chửng cứ thế ném qua.

Rồi tiếp đó là một cú húc man rợ.

Trong nháy mắt, mặt đất, nhà cửa, bóng người toàn bộ bị nuốt chửng, sau đó bị nghiền nát thành tro bụi.

Yulia ở phía xa thò đầu ra nhìn, lắc đầu thở dài: “Thảm thật. Ở bên ngoài yên ổn không chịu, hà cớ gì phải vào đây nộp mạng chứ.”

Sau đó cô kích nổ một quả bom.

Sogrider cảm nhận được quả bom nổ ở phần đuôi mình, liền vòng một vòng lớn để quay đầu lại.

Sau đó quả nhiên khóa chặt được cái đuôi phiền phức kia, lại một lần nữa lao tới.

Yulia liếc nhìn bản đồ, đổi hướng vòng về.

Yulia và Sogrider quay về với tốc độ cao, nhưng không ai ngờ được rằng, trong khu vực bị Sogrider tấn công trên diện rộng lúc trước, một nữ người chơi vậy mà lại từ từ đứng dậy.

Cô chỉ còn lại mấy chục điểm máu, vội lấy một lọ thuốc tu ừng ực.

Hồi phục một lúc, cô mới cảm nhận được cơ thể mình, xác nhận mình vẫn còn sống.

“Thật đáng sợ! Đây là quái vật gì vậy! Lại có thể dễ dàng đến thế tiêu diệt toàn bộ đội của chúng ta.”

Cô nhìn vào ô trang bị của mình, một chiếc khuyên tai đã ở trong trạng thái hư hỏng.

Vừa rồi nếu không phải vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc cô đã kích hoạt hiệu ứng chủ động của khuyên tai để tạo ra một tấm khiên thì cô cũng chắc chắn bị giết trong một nốt nhạc.

“Không, đáng sợ hơn là hình như có người đang chiến đấu với nó!”

Cô nhìn vào bảng xếp hạng điểm thời gian thực của người chơi, sau đó nhìn về phía cái tên nổi bật nhất: Phong —— 20582.

Con số năm chữ số duy nhất, trong khi người thứ hai mới vừa đột phá bốn chữ số.

“Server Hoa Hạ, Phong...”

Cô nhìn về hướng con BOSS rời đi, cuối cùng cắn răng đi về phía đó.

Người Hoa Hạ có một câu cổ ngữ gọi là ‘sáng nghe đạo, tối chết cũng cam lòng’.

Hôm nay mình phải xem thử, cậu ta rốt cuộc là thần thánh phương nào!

Yulia cứ thế dẫn Sogrider chạy vòng vòng.

Lượt về đã quen đường hơn nên nhanh hơn lượt đi rất nhiều.

Sogrider có thể tăng tốc thuận lợi hơn, tốc độ cũng nhanh hơn.

Nhưng, tốc độ càng nhanh, ăn một quả bom sát thương phải chịu càng cao.

Giống như cùng một gờ giảm tốc, đi tốc độ thấp chỉ bị xóc một cái, còn tốc độ cao thì cả chiếc xe có thể bay lên trời.

Cô vừa chạy vừa quay đầu lại, nhìn Sogrider cứ nhảy lên nhảy xuống.

Đây đâu phải là con giun, rõ ràng là một con cóc thì có.

Điều duy nhất cần chú ý là con cóc này biết phun nọc độc.

Không có chướng ngại vật che chắn, phép thuật của Sogrider có thể dễ dàng khóa chặt vị trí của Yulia hơn.

Nhưng Yulia cũng chẳng hề hoảng sợ, từ lúc gặp Sogrider đến giờ, cô chưa từng dính một phép nào của hắn.

Trước đây không, sau này cũng sẽ không.

Rất nhanh, nhìn thấy một vùng đất trống trải, đổ nát cực lớn phía trước, Yulia quay người lại, dẹp đi vẻ ham chơi, ánh mắt trở nên nghiêm túc.

Đã đến lúc chuẩn bị cho màn hạ màn cuối cùng.

Đối mặt trực diện, Sogrider đang tăng tốc lao tới.

Yulia giơ tay, lại là một phát đạn ma pháp xuyên thấu chính xác bắn nổ đầu.

Không có sự can thiệp của vụ nổ, Sogrider dễ dàng tăng lên tốc độ tối đa, hoàn toàn mặc kệ đầu mình bị bắn xuyên, cơ thể khổng lồ mang theo lực ngàn cân ầm ầm lao đến.

Yulia dùng tốc biến kéo giãn khoảng cách.

Nhưng ngay sau đó, một quả cầu đen khổng lồ bay tới.

Yulia chắp hai tay lại, kéo ra, giơ thẳng về phía trước.

Vậy mà cũng hình thành một quả cầu trắng trong suốt, dùng một chiêu tương tự ném ngược lại.

Quả cầu trắng trong suốt tuy nhỏ nhưng bên trong có thể bộc phát ra sức mạnh kinh người kéo theo quả cầu đen cùng nhau phát nổ, tạo thành một cơn lốc xoáy màu đen khổng lồ.

Chiêu này đã đỡ được.

Nhưng chiêu tiếp theo đã đến ngay sau đó.

Cơ thể khổng lồ của Sogrider dùng tư thế cứng rắn xuyên qua cơn lốc xoáy màu đen, hoàn toàn không để ý đến sát thương mình sẽ phải chịu, thề phải nghiền đối phương thành bột mịn.

Đối với việc này, Yulia chỉ nhìn thẳng vào đôi mắt đục ngầu của Sogrider, lại một lần nữa nở nụ cười tao nhã mà điềm tĩnh.

“Ngươi đúng là chẳng có chút trí nhớ nào cả, đây là lần thứ mấy rồi? Kiếp sau nhớ cho kỹ vào.”

Yulia liếc mắt nhìn phía sau mình, đó là một cái hố khổng lồ.

Nếu thời gian quay lại một tiếng trước, nơi này là một nhà thờ.

Cô cố tình dẫn Sogrider đi vòng lâu như vậy, chính là để mài mòn đi chút lý trí ít ỏi còn sót lại của hắn.

“Tạm biệt.”

Dứt lời, Yulia dịch chuyển biến mất.

Giây tiếp theo, tiếng nổ dữ dội như vạn tia sét đánh cùng lúc, vạn con ngựa phi nước đại vang lên.

Trời long đất lở, đất trời cùng vang vọng, thế giới một màu trắng xóa.

Sóng xung kích dữ dội làm mặt đất rung chuyển, mặt đất gần đó đều vỡ nát, nhà cửa ở xa cũng sụp đổ hàng loạt.

Vô số bụi bặm và mảnh vụn bay lên trời tạo thành một đám mây hình nấm.

Cùng bay lên không trung còn có một con quái vật nửa người nửa sâu.

Đây mới là toàn bộ uy lực của quả bom mà Yulia đã chuẩn bị ban đầu, cú đớp của Trùng Vực Sâu kia cũng chỉ nuốt mất một nửa nhỏ.

Cô chưa bao giờ coi thường bất kỳ con BOSS nào.

Nhìn Sogrider bay lên không trung, thanh máu chỉ còn lại một vệt mỏng, Yulia đột nhiên giơ tay phải lên.

“Vừa hay, chiêu này ta mới nghĩ ra, sẽ lấy ngươi ra thử nghiệm. Ngươi đã luôn mồm gào thét muốn thành thần, vậy chiêu này sẽ được đặt tên là ‘Thí Thần Trảm’.”

Bàn tay Yulia giơ lên tỏa ra ánh sáng trắng, ánh sáng bay vút lên không trung, hội tụ, ngưng kết, tạo thành một thanh cự kiếm bán trong suốt khổng lồ.

Trên thân kiếm dường như có những hoa văn điêu khắc cổ xưa, mơ hồ phát ra tiếng ngâm trong trẻo.

“Trảm!”

Theo tiếng hô, cánh tay phải của Yulia vung xuống, thanh cự kiếm cũng đồng thời chém thẳng.

Không gian như ngưng đọng, ngọn gió huyên náo do vụ nổ gây ra cũng im bặt.

Sogrider, vốn đang giãy giụa trên không trung đột nhiên đứng hình, cơ thể cứng đờ, không một tấc cơ bắp nào có thể cử động.

Miệng hắn hơi hé mở, dường như vẫn đang gào thét điều gì đó.

Từng vết nứt hiện lên trên cơ thể hắn rồi nhanh chóng lan rộng, chẳng mấy chốc đã phủ kín toàn thân.

Giây tiếp theo, một tiếng “choang” vang lên như thể thủy tinh vỡ vụn, cơ thể hắn nổ tung thành từng mảnh, tan biến vào giữa đất trời.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!