Inukami!
Arisawa Mamizu Wakatsuki Kanna; Matsuzawa Mari
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 11

Chương 4: Kỳ nghỉ phép đáng xấu hổ - Hay có lẽ là một điều kiện đáng lo ngại cho một nhiệm vụ (2)

0 Bình luận - Độ dài: 2,935 từ - Cập nhật:

Cô ta không rời mắt khỏi khuôn mặt Keita, Keita cũng gật đầu với cô:

"Ừm. Rồi sao nữa?"

"Nhưng mà Keita đại nhân, Furano đôi khi cũng cố ý không tiết lộ những gì mình thấy về tương lai đâu ạ."

"Ồ? Ví dụ như việc dự đoán tương lai sẽ gây ảnh hưởng xấu đến người đó chẳng hạn?"

"Dạ, đó cũng là một trong số đó. Nhưng mà những tương lai mà Furano cố tình không nói ra ấy..."

Cô mỉm cười tươi rói nói tiếp:

"Ví dụ như buổi sáng mặt trời chắc chắn sẽ mọc, hoặc cứ ăn cơm là phải đi vệ sinh, những chuyện đương nhiên như vậy đó ạ."

Keita lại nuốt nước bọt khan một tiếng:

"Cái đó... ý cô là..."

"Đúng vậy ạ~~ Hầu như ngày nào Furano cũng thấy Keita đại nhân bị Youko trừng phạt tơi bời hoa lá đó nha."

Keita câm nín, còn Furano thì cười phá lên:

"Keita đại nhân đúng là trâu bò thật đó a~~"

Rồi cô bồi thêm một câu:

"Còn nữa còn nữa~~ Keita đại nhân trong tương lai gần chắc chắn sẽ bị một người phụ nữ mà anh tin tưởng phản bội đó!"

Keita giật mình kinh hãi, hai đầu gối mềm nhũn, quỵ hẳn xuống đất.

Chỉ có Furano là thấy thú vị vô cùng, cười ha hả, Tensou chỉ khẽ cười khổ, tiện tay cầm lấy một cuốn tạp chí khác. Trời càng lúc càng khuya.

"Ờ, thôi bỏ đi. Tóm lại, chúng ta quay lại vấn đề chính."

Mãi mới lấy lại tinh thần, Keita khẽ hắng giọng nói. Furano ngoan ngoãn giơ một tay lên đáp lời:

"Dạ!"

"Ừm~~ Lúc nãy tôi nói sờ ngực Nadeshiko, có vẻ như đó không phải là một ví dụ hay. Ờ, Furano, cô hãy hình dung lại hình ảnh của Nadeshiko xem."

"Dạ, em bắt đầu hình dung đây ạ~~"

Furano lại ra vẻ đang suy nghĩ điều gì đó. Cô tập trung cao độ đến nỗi người ngoài cũng có cảm giác như thấy được hình ảnh Nadeshiko lờ mờ trên đầu cô vậy.

Keita hài lòng gật đầu:

"Tốt lắm, vậy giả sử tôi vô tình, rõ ràng là do tai nạn mà lỡ tay chạm vào ngực Nadeshiko. Hỏi Nadeshiko sẽ có phản ứng gì?"

Nghe thấy câu này, Furano lập tức trả lời:

"Cái này thì~~ Chị ấy sẽ nói 'Á, đáng ghét, Keita đại nhân! Anh cẩn thận một chút đi!' rồi mặt đỏ bừng, dùng hai tay che cặp ngực khủng của mình lại ạ!"

Keita giơ ngón cái với Furano:

"Chuẩn. Chuyển sang cảnh tiếp theo—— giả sử tôi với Nadeshiko cùng đi hồ bơi, Nadeshiko mặc một bộ bikini trắng. Tôi khen vóc dáng tuyệt vời của Nadeshiko với thái độ khỏe khoắn và sảng khoái, cô ấy sẽ phản ứng ra sao?"

"'Đáng ghét! Xin anh đừng cứ nhìn chằm chằm vào người ta như vậy chứ!' Tuy mặt đỏ bừng nhưng cũng không quá kháng cự mà dùng hai tay che thân thể lại."

Furano luôn bắt chước giọng điệu của Nadeshiko để trả lời, Keita khoanh tay trước ngực gật gù tán thưởng:

"Tuyệt vời~~ Vậy câu hỏi đặt ra là. Furano, cô cảm thấy thế nào về một Nadeshiko như vậy?"

"Ơ, cảm thấy thế nào là sao ạ?"

"Ý là như những gì cô vừa hình dung ấy, ngay cả với con mắt của một cô gái, cô cũng thấy cô ấy rất đáng yêu đúng không?"

"Nói cũng phải, cái vẻ thẹn thùng ngượng ngùng đó, mang lại cho người ta một cảm giác rất tuyệt. Có thể nói là ứng cử viên số một mà đàn ông muốn đưa lên giường vào buổi tối!"

Keita khéo léo bỏ qua đoạn cuối, lại ra lệnh:

"Bây giờ tôi muốn cô quay về trạng thái ban đầu. Thử đặt Nadeshiko vào vị trí của Tensou, một người có tính cách hoàn toàn không biết ngại ngùng. Rồi áp dụng lại vào hai tình huống mà tôi vừa nêu."

"Dạ~~ Ờ... nếu lỡ tay chạm vào ngực, Nadeshiko sẽ '...' hoàn toàn không có phản ứng gì; dù được khen mặc đồ bơi đẹp, cũng chỉ lạnh lùng nói 'Cũng thường thôi'… A~~~!!"

Furano như thể cuối cùng cũng nhận ra sự khác biệt, trợn tròn mắt, hét lên một tiếng. Keita cũng như một người thầy đang che chở cho học trò cưng, không ngừng gật đầu tán thành:

"Xem ra cô cũng đã lĩnh hội được sự khác biệt giữa hai bên rồi."

"Vâng, vâng ạ! Một người không biết ngại ngùng thì hoàn toàn không có chút quyến rũ nào! Hoàn toàn không thể khơi gợi ham muốn của đàn ông!"

"Đúng vậy, điểm này quan trọng hơn bất cứ điều gì! Furano, cô biết không? Đàn ông không phải lúc nào cũng chỉ nghĩ đến việc ngắm nhìn cơ thể phụ nữ! Nếu phụ nữ bị nhìn, bị sờ mà không có phản ứng 'thẹn thùng' thì sẽ thiếu đi điểm nhấn quan trọng! Nói cách khác, nó giống như một đĩa cà ri thiếu mất món ăn kèm!!!"

"Huhu, Furano thật sự đã mở mang tầm mắt!"

Furano nắm chặt hai tay Keita, Keita cảm động rơi nước mắt cũng nắm lại tay Furano, nghẹn ngào nói:

"Cuối cùng cô cũng hiểu rồi sao, Furano!"

Vì ở đó chẳng có ai thèm bắt bẻ, nên hai người này tha hồ lộng hành giữa đêm khuya thanh vắng.

Còn Tensou thì đã chán ngấy tạp chí từ lâu, bắt đầu lơ đãng ngắm nghía trần nhà.

"Chính là vì như vậy..."

Keita lại hắng giọng, một lần nữa nắm quyền kiểm soát tình hình. Anh luôn tỏ ra là một người tốt bụng, thiện ý, thận trọng tiếp tục chủ đề này, để lừa gạt cô nàng Furano hơi ngốc nghếch kia và cả Tensou đang lơ đãng.

"Tôi xin nói trước là những lời này hoàn toàn chỉ xuất phát từ ý tốt, tôi nghĩ tốt hơn hết là nên tìm cách thay đổi tính cách của Tensou."

"Ồ..."

Furano liếc nhìn Tensou rồi mới lên tiếng đáp lời. Keita dường như có chút lương tâm cắn rứt, quay đầu nhìn sang một bên:

"Ài, tôi chỉ là cảm thấy Tensou quyến rũ như vậy, nếu có thể học được cách thể hiện sự thẹn thùng như chúng ta vừa mô phỏng, chắc chắn sẽ trở nên quyến rũ hơn nữa, cô thấy có đúng không?"

"Dạ, điều này thì đúng là như vậy ạ~~"

Furano chống ngón tay lên cằm, suy nghĩ một chút, rồi lại nghiêng đầu hỏi:

"Nhưng mà phải cải tạo như thế nào ạ?"

Câu hỏi này trúng tim đen của Keita.

"Cái, cái này thì… Tôi nghĩ điều quan trọng nhất trước mắt, vẫn là phải tìm cách truyền tải những cảm xúc mà người bình thường cảm thấy xấu hổ vào trái tim cô ấy. Để đạt được mục tiêu này, cách tốt nhất là liên tục lặp lại việc ghi nhớ cảm giác đó. Chỉ cần cô có thể giúp cô ấy, cố gắng tạo ra những dáng vẻ ngại ngùng, những tư thế ngại ngùng trước mặt tôi, chắc chắn có thể…"

Furano đột nhiên ghé sát mặt vào Keita:

"Keita đại nhân."

"Ờ, dạ, xin hỏi có gì sai bảo ạ?"

Keita giật mình, không khỏi hỏi một cách cung kính.

Furano nhìn chằm chằm vào Keita rồi hỏi:

"Anh không phải là đang mượn cớ lo lắng cho Tensou để lừa chúng em làm những hành vi cấm trẻ em dưới 18 tuổi đấy chứ? Giống như hôm nay..."

Bị vạch trần toan tính trong lòng, Keita cứng đờ như tượng đá, không thể nhúc nhích.

Furano thì lộ ra nụ cười tinh quái, chậm rãi lùi về phía sau:

"Không, không thể đâu ạ; tiếc quá đi à nha~~ Chuyện này thì bọn em không làm được đâu!"

Furano không thể xem thường nói tiếp:

"Thật ra thì~~ Muốn Furano phục vụ anh những việc này cũng không có gì, nhưng mà em đã hứa với Youko rồi, sẽ không bao giờ khoe ngực và mông trước mặt Keita đại nhân nữa. Với lại~~ Youko cũng đã nói là không được để anh chạm vào cơ thể bọn em. Nếu làm trái lời hứa, chắc chắn sẽ bị Youko mắng cho một trận, nên bọn em sẽ không làm những chuyện như vậy nữa đâu."

Keita hai đầu gối mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất.

Tính toán quá ngây thơ của bản thân cùng với thủ đoạn phòng bị xảo quyệt của Youko, khiến Keita không kìm được mà nức nở, rơi những giọt nước mắt nam nhi quý giá. Nhưng Furano dường như cũng có những suy nghĩ riêng:

"Cái này thì~~ Nhưng bỏ qua những hành động cấm trẻ em dưới 18 tuổi kia, đề nghị của Keita đại nhân cũng khá thú vị đó chứ."

Furano búng ngón tay:

"Xin Keita đại nhân chờ một lát ạ!"

Rồi cô tung mình nhảy lên không trung, xuyên qua trần nhà, biến mất khỏi tầm mắt của Keita.

Trong phòng chỉ còn lại Keita ngơ ngác ngước nhìn trần nhà, cùng với Tensou khẽ nhún vai.

Một lát sau, Furano từ khắp nơi trong nhà tìm đến đủ loại đồ vật.

"Em tin là trên người Tensou chắc chắn tồn tại một điểm yếu nào đó khiến chị ấy cảm thấy 'ngại ngùng'. Việc tìm ra điểm yếu đó là gì, đúng là một chuyện rất thú vị!"

Trên tay cô cầm một cái mũ trọc đầu và một bộ đồ ngủ liền thân màu hồng. Tuy không biết để làm gì, nhưng Furano còn tìm đến cả cúp vàng và chảo rán, thậm chí cả báo và một cuốn doujinshi kỳ dị.

"Tensou! Chơi cùng nhau đi!"

"... Cô muốn biến tôi thành đồ chơi đấy à?"

Nghe thấy câu hỏi của Tensou, Furano chỉ cười một mình không thôi. Keita không theo kịp sự thay đổi của tình hình, hỏi Furano:

"Ờ... cô định làm gì vậy?"

"Ấy da, Keita đại nhân cứ đứng bên cạnh xem là biết ngay thôi ạ."

Furano đưa tay túm lấy bộ đồ ngủ trên người Tensou, lúc này mới phát hiện ra ánh mắt của Keita:

"A, hay là Keita đại nhân nhắm mắt lại một chút đi ạ."

Tiện tay lấy một chiếc chăn bông trùm kín người Keita lại.

"Oa! Cô, cô làm gì mà đột nhiên trùm chăn lên người tôi vậy!?"

"Ngoan ngoan ngoan~~ Nếu anh chống cự lung tung hoặc không tuân thủ lời hứa, em sẽ lập tức đi mách với Youko đó nha?"

"Ư, cái..."

Ngồi im tại chỗ, Keita chỉ đành cam chịu bị chăn trùm kín người. Furano dường như đang giúp Tensou thay quần áo, muốn nhìn quá đi—Tuy rất muốn nhìn cô ấy thay quần áo, nhưng lúc này vẫn nên nhẫn nhịn một chút vậy.

Quyết tâm xong, Keita cứ thế im lặng chờ đợi.

"Được rồi được rồi~~ Xin trân trọng giới thiệu!"

Furano cuối cùng cũng kéo chiếc chăn bông trên người Keita ra. Keita vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, không khỏi cảm động mà thở dài:

"Ô! Thật là quá bất ngờ. Phải nói sao đây..."

Chỉ thấy Tensou đã thay một bộ bikini hai mảnh màu xanh trắng, chân cũng đi một đôi dép lê màu bạc.

"Cô có một thân hình hoàn hảo như người mẫu vậy sao, Tensou?"

Mặc cho Furano bài trí, Tensou tạo dáng một cách gượng gạo như búp bê—mặt ngước lên, hai chân bắt chéo, vặn nửa thân trên rồi một tay chống hông, tay kia giơ cao chỉ lên trời.

Điều Keita nể phục nhất là cô ấy hoàn toàn không hề cảm xúc.

"Hê hê hê, em thấy Tensou thật sự có thể đi làm người mẫu đó chứ;"

Furano có chút đắc ý cũng đưa tay khẽ xoa xoa phía dưới mũi mình.

Tensou dáng người thật sự rất chuẩn. Xét về phái nữ thì dáng cao ráo, ngực và mông có hơi lép, nhưng bù lại tứ chi thon dài, tạo dáng kiểu này quả thực rất đẹp. Nếu đây không phải là trong phòng mà là trên sàn catwalk của một buổi trình diễn thời trang, chắc chắn khán giả sẽ vỗ tay nhiệt liệt.

"Hơn nữa, điểm lợi hại nhất của Tensou là... nhìn này!"

Furano xoay tay chân của Tensou, để cô ấy tạo ra những tư thế hoàn toàn khác biệt.

Chỉ thấy cô ấy giơ cao một chân, xoay cổ, hai tay đan chéo vào nhau một cách phức tạp, tạo thành một tư thế vô cùng "avant-garde" (tiên phong).

Dù vậy, Tensou chỉ cần vào đúng tư thế là sẽ đứng im như tượng. Keita không nhịn được vỗ tay tán thưởng:

"Oa, lợi hại quá! Thật không đơn giản chút nào!"

Tư thế này, cộng thêm vẻ mặt vô cảm của Tensou, khiến cô ấy trông giống như một ma-nơ-canh - một ma-nơ-canh với mái tóc che khuất đôi mắt.

Furano có chút tiếc nuối khoanh tay trước ngực, lắc đầu nói:

"Nhưng mấy chuyện nhỏ nhặt này chắc chắn không làm khó được cậu đâu nhỉ, Tensou?"

Vậy nên đương nhiên cô nàng không dễ dàng bỏ cuộc như vậy.

"Nếu thêm cái này nữa, sẽ thành ra thế nào nhỉ?"

Cô nàng đội lên đầu Tensou, vốn đang vô cảm, một chiếc mũ trọc đầu chỉ có một nhúm tóc, thường xuất hiện trong các tiểu phẩm hài. Đạo cụ này, kết hợp với tư thế kỳ quái hiện tại của Tensou, đã tạo nên một khung cảnh vô cùng quái dị.

"Phụt..."

Keita vội bịt miệng lại.

"Vậy thì... nếu thêm cái này nữa thì sao?"

Furano lại đeo cho Tensou một cặp kính mũi to - loại kính gọng tròn gắn liền với một chiếc mũi đỏ au.

"Phụt... hì hì!"

Keita cố gắng hết sức để kìm nén tiếng cười sắp bùng nổ. Bởi vì trước mắt cậu là một thiếu nữ dáng người mảnh mai như người mẫu, rõ ràng đang mặc bộ đồ bơi gợi cảm, nhưng trên mặt lại đeo kính mũi to và đội mũ trọc đầu, hơn nữa còn tạo một tư thế vô cùng kỳ quái.

Vẻ ngoài đó trông thật buồn cười.

Thế nhưng Furano lại nhìn chằm chằm vào mặt Tensou với vẻ mặt nghiêm túc:

"Tensou, cậu có thấy ngại không?"

"Không thấy chút nào."

Tensou bình thản lắc đầu, Keita thấy vậy ngược lại vô cùng khâm phục:

"Tớ nói Tensou này, cậu cũng dễ dãi quá đấy? Bị Furano tùy ý bày trò như vậy, chẳng lẽ cậu không thấy khó chịu sao?"

Nghe Keita nói vậy, Tensou cũng đứng thẳng người nhìn Keita:

"Tớ quen rồi, quen với việc cùng Furano làm những chuyện kỳ quái, nên không thành vấn đề."

"Tensou."

"Dù sao chúng ta cũng là bạn bè."

"Tensou ~~~"

Furano nhào tới ôm Tensou, áp mặt mình lên người cô ấy, vẻ mặt hạnh phúc cọ cọ. Tensou cũng vui vẻ chấp nhận mọi hành động của Furano.

"Vậy thì tốt."

Keita cũng cười, đưa hai tay ra sau gáy.

"Vậy tiếp theo, xin được giới thiệu 'Đại Thử Thách Khiến Tensou Xấu Hổ' vòng hai! Đăng ~~~"

Furano vừa nói vừa ngồi xuống vẫy tay, thế là Keita cũng giật tấm chăn đang đắp trên người xuống, nhìn thấy trang phục của Tensou sau khi thay đổi thì vỗ tay tán thưởng ngay:

"Ồ ồ ~~~"

Tensou đã thay một bộ lễ phục phương Tây lộng lẫy và tao nhã, trên vai khoác một chiếc khăn voan đỏ, tay cầm một chiếc quạt toát lên vẻ quý phái.

"Chờ đã, bộ trang phục này..."

Keita không khỏi nhíu mày:

"...không phải là đồ Sendan  hay mặc sao?"

"'Được rồi được rồi, các đồng đội, mau chóng tập hợp trước mặt ta nào.'"

Tensou vừa quạt vừa bắt chước giọng điệu lên xuống đều đều của Sendan. Keita không khỏi có suy nghĩ "Mọi người quả nhiên đều cho rằng kiểu ăn mặc của Sendan  sẽ khiến người ta cảm thấy rất ngại ngùng", thầm gật đầu đồng tình.

Furano cũng cảm khái thở dài:

"Ê... rõ ràng chỉ mới một thời gian không gặp, Furano bây giờ lại rất nhớ vị đội trưởng lải nhải kia."

Miệng thì nói vậy, nhưng Furano vẫn đội chiếc mũ trọc đầu và đeo cặp kính mũi to lên đầu Tensou. Keita lại nhịn không được bật cười, vội vàng dùng hai tay bịt miệng lại.

Sự khác biệt về ngoại hình quá lớn, vì vậy tổng thể trông càng thêm lố bịch. Đặc biệt là Tensou còn giữ vẻ mặt nghiêm túc, khiến cô ấy trở nên buồn cười hơn.

"Haiz, mọi người sao còn chưa mau trở về."

Furano cẩn thận cài những chiếc lông vũ lấp lánh thường dùng trong lễ hội lên vai Tensou, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Tensou thì mặt vô cảm bắt đầu vặn vẹo cơ thể, nhảy múa ngay tại chỗ.

Keita thấy vậy thì cười lăn lộn:

"Oa!!!! Dừ... dừng lại đi! Đừng làm ồn nữa!"

"Thật là, Kaoru  đại nhân rốt cuộc đã đi đâu rồi?"

Furano vừa chống tay lên má, vừa liên tục bốc những mảnh giấy vụn, bốc hết nắm này đến nắm khác tung lên không trung.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận