Tập EL10.0 : Giấc mơ và lý tưởng
Chương 47 : Đánh bại từng người một
0 Bình luận - Độ dài: 1,231 từ - Cập nhật:
"Các ngươi ở đó lải nhải nửa ngày, cuối cùng chẳng phải vẫn phải ra tay thôi sao." Gã lực lưỡng cầm cưa máy lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn. "Thằng nhãi này ngông cuồng như thế, để tao thử xem hắn đáng giá đến đâu!"
Hắn vừa nói vừa sải bước lớn về phía Trương Hằng, không thèm đợi đồng bọn trả lời.
Hai kẻ còn lại hiển nhiên hiểu rõ tính khí của gã, chẳng buồn ngăn cản. Chỉ có tên đã lên tiếng trước đó chêm thêm một câu: "Nhẹ tay thôi, đừng làm hỏng hắn. Tao còn vài chuyện muốn hỏi."
"E là mày không có cơ hội đâu." Gã cưa máy nhe răng cười hiểm độc. "Cách tao chiến đấu, khó mà giữ lại mạng sống cho ai."
Nói đoạn, hắn siết chặt tay cầm, bật công tắc. Cái cưa máy vốn không hề cắm điện, dây vẫn kéo lê dưới đất, vậy mà trong nháy mắt, những lưỡi cưa thép bén nhọn đã gào rú quay tít!
Tiếng động cơ nổ vang xé toạc màn đêm tĩnh lặng.
Không cần báo trước, gã cưa máy vung ngay lưỡi cưa xuống đầu Trương Hằng!
Nếu trúng đòn ấy, không chỉ sọ não nát bấy mà cả cơ thể cậu cũng có khả năng bị chém làm đôi.
Trương Hằng không đỡ, lùi lại nửa bước để tránh. Giữa cậu và gã thợ cưa máy, những tia lửa bắn ra khi lưỡi cưa chạm vào nền bê tông, để lại một vết rãnh sâu khoảng ba centimet.
"Đừng vội, lát nữa đến lượt mày," gã thợ cưa máy cười lớn, lại giương cưa lên.
Lực phản chấn từ cú chém vào nền bê tông dường như không ảnh hưởng gì đến hắn. Đôi bàn tay to lớn kẹp chặt chiếc cưa, không nhúc nhích.
Sau một tiếng gầm, chiếc cưa không cần điện lại một lần nữa chém xuống đầu Trương Hằng.
Cậu biết rõ không nên trực diện đỡ đòn toàn lực này. Chỉ còn cách thoái lui thêm bước nữa. Luồng khí nóng hầm hập từ cưa máy phả vào mặt khiến da cậu rát buốt. Nhưng hiểm hơn cả là... nửa bàn chân cậu đã đặt ngoài mép mái!
Tòa nhà này cao mười lăm tầng. Ngay bên dưới là con phố tấp nập xe cộ. Trượt ngã một cái thôi, chắc chắn không còn đường sống.
Vẻ mặt của gã thợ cưa máy lộ rõ sự đắc thắng. Hắn ta dường như đã thấy cảnh Trương Hằng ngã từ trên cao xuống, hoặc bị lưỡi cưa xẻ làm đôi. Lúc này, hắn ta không dừng lại, giơ cao chiếc cưa, gào lên: "Chỉ có thế này mà cũng dám nói mạnh sao?!"
Nhưng ngay sau đó, cú tấn công của hắn ta trượt. Trương Hằng biến mất!
"Ngã rồi sao?" Gã thoáng nghĩ, còn cố thò đầu ra mép mái nhìn xuống.
Đúng lúc ấy, một giọng nói vang lên sau lưng hắn: "Anh đang tìm tôi à?"
Gã giật mình quay phắt lại, mới nhận ra Trương Hằng đã đứng sau lưng mình từ bao giờ.
Hai kẻ đồng bọn bên kia cũng nhìn nhau, trong mắt đều ánh lên vẻ kinh ngạc. Từ góc của họ, họ thấy rõ ràng thân thể Trương Hằng đã trượt ra ngoài mép mái. Nhưng trong khoảnh khắc rơi xuống, cậu kịp bám một tay vào thành, rồi như cá quẫy mình, vọt ngược lên, lợi dụng đà ấy vòng ra sau lưng gã cưa máy! Động tác nhanh đến mức mắt thường khó mà bắt kịp.
Nếu Trương Hằng tấn công vào lúc đó, gã thợ cưa máy sẽ rất khó đối phó.
"Trò chơi đến đây là kết thúc," gã có cánh bóng tối nói. "Trò chơi đến đây thôi. Cùng ra tay đi, thằng này không dễ xơi đâu." Chỉ mới giao đấu vài hiệp mà hắn đã thấy bất an. Nói xong, hắn dang rộng đôi cánh, trong khi tên còn lại rút từ túi áo ra một bộ bài, ngón tay lật xoay linh hoạt.
Nhưng điều họ không ngờ là, lúc đó, nền sân thượng đột nhiên biến thành một vũng chất lỏng màu đen.
Gã cưa máy mất thăng bằng, rơi thẳng xuống một văn phòng tầng dưới. Trương Hằng cũng theo hắn lao xuống.
Tên điều khiển nhiệt độ súng thì lại rơi vào nhà vệ sinh bên cạnh.
Chỉ còn gã cánh đen kịp đập cánh thoát khỏi. Nhưng khi nhận ra điều bất thường, hắn lập tức bổ nhào xuống. Đáng tiếc, vũng chất lỏng đen kia đã kịp biến lại thành xi măng thép cứng. Hắn không kịp phanh, đâm sầm mặt xuống đất, suýt nữa thì ngất xỉu.
[Tên: Bức Tường Ác Niệm]
[Phẩm chất: D]
[Tác dụng: Tái cấu trúc một bức tường. Có thể chuyển đổi giữa thể rắn và lỏng. Số lần sử dụng còn lại: 0]
Ngay từ lúc ba người kia xuất hiện trên sân thượng, Trương Hằng đã tìm cách tách họ ra.
Xét ở một khía cạnh nào đó, lời gã điều khiển nhiệt độ nói không sai. Bộ ba này quả thực được Quang Hồ thiết kế riêng để khắc chế cậu. Một tên chuyên vô hiệu hóa súng, buộc đối thủ phải cận chiến. Gã cưa máy thì chuyên cho giáp lá cà, sức mạnh dư thừa. Còn kẻ cánh đen là mảnh ghép bù tốc độ, giỏi quấy nhiễu từ trên không.
Hợp sức cả ba, chúng gần như hoàn hảo, phối hợp không kẽ hở. Đúng là Trương Hằng khó có cơ hội thắng.
Nhưng một khi tách chúng ra... lại là câu chuyện khác.
Trương Hằng cố tình lùi về mép sân thượng. Lực tấn công của gã thợ cưa máy rất mạnh, nhưng với thân pháp đã được rèn luyện ở phó bản Cánh buồm đen, cậu dễ dàng né được. Tuy nhiên, hai tên kia vẫn đang quan sát, Trương Hằng cần một cơ hội để lấy [Bức Tường Ác Niệm] ra.
Khoảnh khắc cậu rơi xuống khỏi sân thượng chính là cơ hội duy nhất để thoát khỏi tầm mắt của chúng.
Bây giờ, ba người đã bị tách ra. Một tên ở ngoài tòa nhà, một tên ở nhà vệ sinh bên cạnh. Trương Hằng chỉ phải đối mặt với gã thợ cưa máy. Nhưng cậu không có nhiều thời gian, chỉ khoảng hai phút nữa, tên kia sẽ phá cửa nhà vệ sinh ra. Gã có cánh bóng tối cũng sẽ sớm tìm được cửa sổ để vào.
Cậu phải hạ gục kẻ địch trước mắt một cách nhanh nhất.
Lúc này, gã thợ cưa máy cũng đứng dậy. Hắn ta thấy trong phòng chỉ còn hai người, không hề kinh ngạc mà còn tỏ ra vui mừng. Hắn nhặt chiếc cưa lên, hừ lạnh: "Chỉ biết trốn tránh thôi sao? Giờ tao xem mày trốn vào đâu."
Lần này, Trương Hằng không trả lời. Cậu lấy ra hai con dao găm Nepal từ trong ba lô. Cuộc đàm phán với Crimson Blade vẫn chưa có kết quả, nên Mikazuki Munechika vẫn chưa thể sửa xong. Hai con dao găm này cậu đã mua cùng khẩu CS5 từ cô bartender. Dù không phải đạo cụ, nhưng đủ để đối phó với tình hình hiện tại.


0 Bình luận