Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 16 - Ōmikami

Chương 33 - Sự Khoan Dung Của Tsukuyomi?

0 Bình luận - Độ dài: 1,807 từ - Cập nhật:

Nhà tù này tựa như là sự phóng chiếu của ý chí và phẫn nộ của Lily.

Nữ Chiến Thần mặt trăng này không hề dễ bị bắt nạt như vẻ ngoài quyến rũ xinh đẹp của cô!

Cô không giết chúng, căn bản không phải là định tha thứ cho chúng!

Các Cổ Ma kinh hãi.

Ngây người.

Tuyệt vọng!

Và vào lúc các Cổ Ma hằng cổ chiếm cứ Yomi, không ai bì nổi này đang tuyệt vọng, Lily không vội kết liễu chúng ngay. Dường như chính là muốn để cho những kẻ này trước khi bị hủy diệt, cảm nhận sâu sắc hơn, rõ ràng hơn thế nào gọi là tuyệt vọng, thế nào gọi là hối hận và sợ hãi!

Từ xưa chỉ có nữ giới mềm yếu cảm thấy sợ hãi trước ác ma hung bạo.

Nhưng cô là Tsukuyomi, là Nữ Chiến Thần!

“Chị Uesugi, để em giúp chị một chút.” Lily nhẹ nhàng nói. Dáng vẻ, khí chất lại tựa như đang ở trong một sân vườn bình thường giữa chiến trường vạn ma. Không sai, đối với Nữ Chiến Thần mà nói, chiến trường chính là nơi bình thường và quen thuộc nhất phải không?

Không chỉ là chênh lệch về thực lực, sự thống trị và thong dong trên chiến trường tuyệt không phải thứ cường giả tầm thường có thể có được.

Đây mới là Nữ Chiến Thần thật sự đã hồi sinh.

Lily một tay đỡ eo Uesugi Rei, tay kia lại như không có ai xung quanh, luồn vào giữa đôi chân ngọc ngà thon dài của Uesugi Rei, một luồng hơi ấm mang theo dao động ẩm lạnh bất ổn của nữ tướng quân bị thương truyền đến.

Uesugi Rei trong trận chiến vừa rồi, chân đã bị thương, Lily tự nhiên phải dùng Nguyệt Lực để chữa trị cho cô rồi.

Tsukuyomi vốn không sở trường về pháp chữa trị, nhưng Lily hiện tại đột phá bằng Lục đại Thiên Đạo, trong đó Mị Thiên Đạo, Phủ Tử Thiên Đạo lại có công hiệu chữa trị nhất định. Nhưng thực tế, nói là chữa trị chứ chủ yếu cũng chỉ là truyền cho Uesugi Rei thần lực, Nguyệt Lực và dao động Thiên Đạo, để cô hồi phục sức sống mà tự mình chữa trị thần thể mà thôi.

Đây hoặc là thủ pháp chữa trị đặc hữu giữa Tsukuyomi và các chị em Thiên Nữ như Lục Thần Tướng, và giữa các cô với mẫu thân. Dựa vào thần lực và sức sống gần như vô tận của mình, chia cho các chị em một ít để các cô có thể hồi phục sức mạnh, tự mình chữa trị.

Bất kể là Cổ Ma trong trận hay đang điều khiển đại trận bên ngoài, toàn bộ đều bị nhà tù mặt trăng bao phủ.

Đại Ngự Thần, nắm giữ thế giới lực, ngộ thấu nhiều Thiên Đạo, chỉ cần sở hữu năng lượng, nhiều bí pháp dùng Thiên Đạo và thế giới lực, cũng chính là sức mạnh Đại Ngự Thần tương dung, đã đến mức độ tùy tâm sở dục!

Ví dụ như nhà tù sắc trăng này, Tsukuyomi năm đó từng tham ngộ qua bí pháp này nhưng không thường xuyên sử dụng, cũng chưa từng dùng qua trên phạm vi lớn như vậy. Lily nhớ lại bí pháp này chỉ trong một ý niệm liền đã tạo ra một nhà tù đáng sợ như vậy.

Về đạo công kích sát phạt, Lily và tiền thế không chênh lệch nhiều, nhưng về phòng ngự, sức bền, khả năng hồi phục cơ thể thì đã vượt trội rất nhiều rồi!

Vì vậy nhiều bí pháp phi trực tiếp đao kiếm sát phạt loại mà Tsukuyomi năm đó đã tham ngộ nhưng vì tiêu hao quá lớn mà không thường dùng, Lily lại có thể thỏa sức sử dụng, có một vài bí pháp là Lily lấy cảm hứng trên cơ sở ban đầu mà phát triển.

Đại Ngự Thần, lời nói là luật lệ, ý niệm là tuyệt đối!

Lúc này, tâm trí của Tam Hoàng và Tứ Vương còn sống cũng đã đại loạn. Đương nhiên, vị Cổ Ma Vương thứ năm, Kyokusha Hỗn Thiên Vương có lẽ cũng còn sống… lúc này trong tinh bàn thỉnh thoảng vẫn còn truyền ra tiếng gầm thét thảm thiết của hắn… đến chấn động linh hồn.

“Làm sao bây giờ!?” Jigokudō Thiên Hoàng lại cũng không phá được nhà tù này, chạy cũng không chạy được, đánh lại hay không đánh lại, Tsukuyomi này thật sự muốn bức chết bọn chúng sao?

“Tsukuyomi-no-Mikoto! Rốt cuộc ngươi muốn thế nào!” Daien Hùng Hoàng trong lòng kinh hãi nhưng vì thế mà trở nên càng thêm giận dữ tột cùng, dù sao cũng là Cổ Ma Hoàng, nội tâm là cao ngạo! Cùng lắm thì chết.

Lily thấy tình hình của Uesugi Rei đã khá hơn, bèn rời khỏi cô, trở về bên cạnh Izanami. Cô chỉ nhẹ nhàng nói một tiếng, “Các chị em, lại đây.”

Lúc này dù có Cổ Ma ở gần, lại có ai dám ngăn cản?

Lily đứng giữa trời không, Lục Thần Tướng đều đến bên cạnh Lily.

Cô nói: “Các ngươi hỏi ta muốn thế nào à? Báo danh đi.”

“Ngươi!” Jigokudō Thiên Hoàng trong lòng cảm thấy một nỗi sỉ nhục chưa từng có, nhưng ít nhất, vị Nữ Chiến Thần này còn chịu hỏi danh hiệu của chúng, là muốn giao thiệp? Bèn cố nén nói: “Ta là Jigokudō Thiên Hoàng.”

“Daien Hùng Hoàng.”

“Kochi Si Hoàng.”

Ánh mắt Lily lạnh lùng: “Tốt lắm, nếu các ngươi nguyện quỳ xuống đầu hàng, khấu đầu nhận tội với mẫu thân ta, thề vĩnh thế làm nô, ta… chắc cũng có thể cân nhắc tha cho các ngươi một mạng đấy.”

“Cái gì!?”

Đây chính là những lời mà Tam Hoàng đã uy hiếp các cô gái và phu nhân lúc tuyệt cảnh! Tuy không biết Lily có nghe thấy không, nhưng hoặc là trùng hợp, lại trả lại nguyên vẹn cho chúng.

Quân tử có thể chết, nhưng không bao giờ chịu nhục

Vậy nữ thần, nữ nhân thì đáng bị sỉ nhục? Thiên Nữ chiến bại thì đáng làm nô?

Cổ Ma Tam Hoàng Lục Vương cũng là những cao thủ đứng ở tầng lớp cao nhất của thế giới thời đại viễn cổ hoang vu, chỉ là kém một chút cơ duyên chưa thể trở thành Đại Ngự Thần. Chúng hung ác, tàn bạo, cao ngạo nhưng cũng tiếc mạng, nhưng nếu muốn chúng quỳ xuống đầu hàng, chúng thà liều chết!

“Tsukuyomi-no-Mikoto, ta liều mạng với ngươi!” Daien Hùng Hoàng nổi giận, bộc phát toàn lực.

“Khoan đã, Tsukuyomi-no-Mikoto, ngươi… thật sự chịu tha cho chúng ta sa?” Jigokudō Thiên Hoàng lại có chút chùn bước, quỳ lạy Đại Ngự Thần cũng không xem là quá mất mặt. Chỉ cần sống sót, còn về lời thề, Cổ Ma tự có cách đối phó, loại tồn tại do trời đất cổ xưa tạo ra này chưa chắc đã bị lời thề trói buộc.

“Jigokudō! Ngươi nói gì vậy hả?” Daien Hùng Hoàng không thể tin nổi, căm ghét nhìn Jigokudō Thiên Hoàng.

“Nếu chết rồi thì chẳng còn gì cả!” Jigokudō Thiên Hoàng ra vẻ nhẫn nhục chịu đựng, thực ra nội tâm chỉ là muốn thoát qua một kiếp trước. Chỉ cần Susanoo còn đó, Tsukuyomi ngày sau ắt sẽ bại, đến lúc đó lại tàn nhẫn chà đạp cô ta, tìm lại tôn nghiêm đã mất hôm nay!

“Tsukuyomi-no-Mikoto, nếu chúng ta đầu hàng, ngươi chịu tha cho chúng ta một con đường sống không?” Kochi Si Hoàng cũng vạn phần không cam lòng hỏi, dù sao, có cao ngạo đến đâu, thật sự đối mặt với sinh tử, vẫn là không muốn chết.

Lily cười lạnh lẽo, “Đương nhiên, ta có thể khoan dung cho tất cả Cổ Ma các ngươi, chỉ là…”

“Chỉ là!?” Jigokudō Thiên Hoàng suýt nữa đã bộc phát, hắn đã bỏ đi tôn nghiêm của Cổ Ma để cầu hòa với cô, cô còn muốn thế nào!?

Lily tiếp tục bình tĩnh nói: “Chỉ là tất cả Cổ Ma các ngươi, sau khi quỳ xuống bồi tội với mẫu thân, các chị của ta, đều phải do chị Shimizu của ta…”

Lily nói, một tay kéo Shimizu đến bên cạnh, Shimizu cũng rất phối hợp, duỗi đôi chân dài ra, nhẹ nhàng áp lên người Lily, hai tay khoác lên cổ Lily.

Thần sắc này tựa như đang thể hiện sự ân ái giữa cô và Đại Thần Tsukuyomi, đây là đang chế nhạo đông đảo Cổ Ma.

Khí tức của Lily lại vô cùng bình tĩnh, không như trước đây. Cảnh giới của cô lúc này sao có thể dao động vì sự thân mật da thịt giữa các chị em nữa chứ?

Cô thong dong dùng những ngón tay dài hơn cả của Shimizu, luồn vào ngực cô, lấy ra Yasakani no Magatama, mang theo vài phần ý vị mỉa mai nhìn chúng Cổ Ma, nói: “Hoàng Tuyền Lực và Hoàng Tuyền tu vi của các ngươi, giúp mẫu thân, chị Shimizu của ta hồi phục hiệu quả hơn thần lực của ta. Chỉ cần để ta dùng Yasakani no Magatama này hút cạn tu vi của các ngươi, phế đi linh hải của các ngươi, đồng thời cũng thu giữ tất cả bảo vật của các ngươi, sau đó các ngươi có thể tùy ý rời đi.”

Lời này vừa thốt ra, Shimizu cười quyến rũ theo.

“Ngươi… ngươi…” Các Cổ Ma từng con một nhe răng trợn mắt, tức đến mức da thịt dày đặc sắp vỡ ra máu!

Hút cạn thần lực bí pháp, hủy đi linh hải, giao ra tất cả bảo vật, vậy thì có khác gì chết đi?

Đây chính là nơi sâu thẳm của Yomi, Cổ Ma mất đi thực lực rồi còn có thể sống sao?

“Tsukuyomi-no-Mikoto, ngươi khinh người quá đáng!” Trên khuôn mặt đỏ au của Jigokudō Thiên Hoàng, mái tóc giận dữ như thiêu đốt. Sớm biết Tsukuyomi căn bản không có ý định tha cho chúng đã không hạ mình thỏa hiệp với cô, cuối cùng mất hết mặt mũi lại còn vô ích!

“Tsukuyomi-no-Mikoto! Cổ Ma chúng ta tồn tại từ hằng cổ, trường tồn cùng trời đất! Chúng ta xưng bá Yomi lúc con tiện nhân nhỏ bé nhà ngươi còn chưa ra đời! Ngươi dám sỉ nhục chúng ta như vậy? Hôm nay tất cả chúng ta có chết cũng phải phế đi một chân của ngươi!” Daien Hùng Hoàng nổi giận.

“Giết cho ta!” Jigokudō Thiên Hoàng không còn đường lui, lần này thật sự liều mạng!

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận