Ta và trò chơi của thần v...
Bạch Phụng Hành Bạch Phụng Hành
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 3 - Những ngày thường yên ả

Chương 03 Vị khách bất ngờ ngoài dự đoán

1 Bình luận - Độ dài: 1,683 từ - Cập nhật:

Lúc hoàng hôn, Kilou từ khu rừng phía sau đi ra. Hilde lập tức tiến lên giúp anh cởi bỏ trọng giáp trên tay và lấy đi thanh kiếm gỗ. Mặc dù Kilou nói không sao, nhưng mồ hôi trên trán và hơi thở dồn dập của anh đều cho thấy thể lực đã đến cực hạn.

“Anh trai, anh liều mạng quá. Mỗi lần đều luyện tập mệt mỏi như vậy, thật sự không sao chứ?” Hilde lấy khăn ra lau mồ hôi cho Kilou.

“Cũng coi như là bù đắp cho khoảng thời gian sống buông thả trước đó thôi.” Một năm nữa sẽ là kỳ thi sát hạch. Với tư cách là tùy tùng của Hilde, mình nhất định phải không thua kém Quỷ Tộc trong cuộc đối đầu để có thể ở lại Warren Caesar. Vì thế, Kilou buộc phải tăng cường luyện tập.

“Làm phiền em. Anh ra ngoài hóng gió một lát, lát nữa sẽ về nhà.” Kilou gật đầu.

Nhìn Hilde về nhà, Kilou nhìn mặt trời dần lặn. Thời gian còn rất nhiều, nhưng liệu mình có thể giành chiến thắng trong màn trò chơi này không?

Khách Đến Thăm Bất Ngờ

“Quản gia Kenny? Sao ông lại ở đây?”

Vị khách bất ngờ này không ai khác chính là Kenny, người trước đây đã chăm sóc cuộc sống hàng ngày của Kilou và Hilde. Trong thâm tâm, Kilou vẫn gọi ông là quản gia Kenny, nhưng anh vẫn chưa biết ông là tâm phúc của Tinh Linh Vương Ivan.

“Ông đến tìm Hilde sao? Cháu đi gọi nàng.”

“Không không không.” Kenny lắc đầu, “Tôi đến tìm cậu, điện hạ Kilou.”

Mặc dù Kilou cảm thấy Kenny là một người rất hòa ái, nhưng trực giác lại mách bảo anh rằng đối phương không hề đơn giản. Vì vậy, Kilou chưa bao giờ quá thân thiết với vị quản gia này. Giờ đây, đối phương đột nhiên tìm đến mình, Kilou cảm thấy đây không phải chuyện gì tốt lành.

“Đứng nói chuyện phiếm cũng không tiện nhỉ? Tìm một chỗ ngồi xuống trò chuyện thì sao? Chỗ kia cũng không tệ.” Kenny chỉ vào một đài phun nước cách đó không xa. Đó cũng là một trong những cảnh điểm mà học viện dành tặng cho những người ở đây, xung quanh có một vòng ghế đá vừa vặn để ngồi.

“...Được thôi.” Kilou gật đầu đồng ý. Đối phương trông không giống người xấu, cùng lắm thì xảy ra chuyện mình gọi người là được chứ gì?

Kilou ngồi cách Kenny khoảng một mét, không quá xa cũng không quá gần.

“Cuộc sống trong học viện thế nào?” Kenny nhìn khu dừng chân dần thắp sáng đèn đuốc ở đằng xa, hỏi.

Thực ra, mình ở đây sống rất thoải mái. Mặc dù thỉnh thoảng sẽ bị các Thần Tộc khác đối xử lạnh nhạt, nhưng ngoài ra thì mọi thứ đều rất dễ chịu.

Khi đi học cơ bản không cần nghiêm túc nghe, nghiêm túc ghi nhớ. Điểm này là thoải mái nhất. Kilou khi ở Địa Cầu, để nâng cao thành tích, hận không thể ghi nhớ từng lời thầy giáo nói vào trong đầu. Nỗi đau học tập đã ăn sâu vào tâm trí, nhưng ở đây lại khác. Những ma pháp được giảng trên lớp, nói khó nghe chút thì anh thấy chẳng khác gì đánh rắm, hoàn toàn không hiểu gì cả.

Việc có thể ngủ gục trên lớp, đối với Kilou – người đã chịu đựng đủ khổ sở học hành – quả thực là sảng khoái tột độ. Thậm chí ngủ cũng không ai quản.

Một chữ: Sướng!

Thế nhưng khi Kenny hỏi câu này, Kilou lại không biết trả lời thế nào.

Nghe Kilou đặt câu hỏi, Kenny lại không nhịn được cười một chút.

"Thật có ý tứ a, nhân loại này, dường như cũng không nhàm chán như mình tưởng tượng đi."

Thế nhưng, vẫn chưa đủ. Kenny nhất định phải xác định rõ ràng anh ta có tác dụng như thế nào đối với tương lai của Tinh Linh tộc. Đây mới là mục đích thực sự của Kenny khi đến đây hôm nay.

“Tất nhiên điện hạ Kilou có chỗ khó, tôi đương nhiên sẽ không ép hỏi, dù sao cũng chỉ là nói chuyện phiếm thôi mà.” Kenny gật đầu, tiếp tục nói, “Tôi đã từng cũng là học sinh ở đây, biết tập tục nơi này đối với Nhân tộc thực sự không thân thiện. Điện hạ Kilou có thể lạc quan sống ở đây thật là đáng quý đó.”

"Cái đó thì đương nhiên rồi, bên cạnh tôi là ai chứ, là công chúa Tinh Linh a, ai dám cho tôi sắc mặt mà nhìn?"

“Quản gia Kenny, ông ở đây thi đỗ chưa? Đã từng dẫn theo tùy tùng chưa? Có thể tiết lộ đề thi không?” Kilou rất khôn lỏi hỏi. Đây chính là tiền bối a, nói không chừng sẽ có gì bất ngờ thu hoạch đâu.

“Xin lỗi, điện hạ Kilou. Tôi đã sống rất lâu rồi, tuổi tác quá lớn, đã sớm quên mất nội dung thi cử lúc đó rồi.” Kenny cười khổ, “Cho dù có nhớ, tôi cũng không thể tiết lộ cho điện hạ được.”

Kilou thất vọng trong giây lát, xem ra là không có cách nào đi đường tắt.

“Yên tâm đi, tôi có thể nhìn ra điện hạ Kilou đã rất cố gắng chuẩn bị cho kỳ thi lần này, chắc hẳn chắc chắn có thể thông qua.” Kenny an ủi.

Kilou cũng chỉ có thể cảm ơn Kenny vì lòng tốt của ông ấy.

“Ồ? Điện hạ Kilou vừa rồi muốn hỏi tôi gì sao?”

Điều này lại khiến Kenny rất hiếu kỳ. Ông muốn biết Kilou muốn hỏi gì, liền gật đầu.

“Bây giờ Tinh Linh Vương, đã từng cũng là học sinh ở đây sao?” Kilou hỏi, “Lúc đó có nhiều Thần Tộc người thừa kế cùng nhau nhập học không? Cuối cùng cảm giác quan hệ giữa bọn họ thật là lạnh nhạt a.”

Kenny trả lời, câu hỏi của Kilou không khỏi khiến ông nhớ lại cảnh tượng trước đây, lại có chút phiền muộn, thế mà đã trôi qua lâu đến vậy.

“Nói đến lúc đó người nhập học nhưng không có nhiều như vậy. Các Thần Tộc khác nhập học chỉ có mười mấy người, duy chỉ có Tinh Linh Tộc có hơn trăm người. Lúc đó mọi người không có chuyện gì còn sẽ tổ chức tụ họp cùng nhau uống rượu nữa cơ.”

“Vì sao lại ít người như vậy?” Kilou hỏi, theo lý thuyết Lục Đại Thần Tộc số lượng không phải là ít mới đúng, người nhập học cũng cần phải không sai biệt lắm, làm sao sẽ ít như vậy?

Kenny mỉm cười.

“Vương vị sẽ không dễ dàng dao động, nhưng mà những bá tước quý tộc này lại không giống nhau. Họ lại vì đủ loại chuyện nhỏ mà dễ dàng đổi chủ. Họ làm như vậy chính là để con của mình có thể rút ngắn quan hệ với vị vua tương lai, như vậy trong tương lai một khi xảy ra ngoài ý muốn còn có thể đảm bảo toàn thân trở ra không gây họa tới gia đình.”

“Vương cũng nghĩ như vậy.” Kenny mỉm cười, “Đối với Hoàng thất mà nói, chuyện như vậy đối với họ cũng có lợi. Không chỉ có thể mở rộng nhân mạch mà còn có thể củng cố hoàng vị. Đây là một vòng tuần hoàn tốt, tự nhiên tất cả mọi người ngầm cho phép.”

“Cho nên khóa tân sinh nhập học Warren Caesar này gần như gấp mười mấy lần so với thời tôi. Nhìn chung toàn bộ lịch sử của trường cũng không tìm ra chuyện trùng hợp như thế.”

Trùng hợp... sao?

Có lẽ người khác cho rằng đây là trùng hợp, nhưng Kilou lại không cho là như vậy. Lời nói của Hibiscus anh đến nay cũng không quên, đây là nàng vì chính mình chuẩn bị Vũ Đài. Việc người thừa kế Lục Đại Thần Tộc đồng loạt xuất thế chỉ sợ cũng là nàng an bài tốt, chính là vì màn trò chơi này...

Cuộc trò chuyện kéo dài cũng không khiến Kenny quên đi mục đích chuyến đi này của mình: Xác nhận thái độ của Kilou.

Hắn, đối với Hilde, đối với vương, rốt cuộc có phải là thật sự không có chỗ hại.

“Tôi biết cậu và công chúa điện hạ có khế ước ma pháp, đó cũng không phải một chuyện tốt. Trong Tinh Linh Tộc có rất nhiều phái cấp tiến. Một khi để cho bọn họ biết tin tức này, bọn họ sẽ phán đoán ra rất nhiều chuyện, thậm chí sẽ giết cậu, điện hạ Kilou. Điều này rất không tốt.”

“Tôi sẽ giúp cậu tìm ra biện pháp giải trừ khế ước, cũng sẽ cho cậu cung cấp một số tiền lớn giúp cậu chạy thoát khỏi cơ sở ngầm của bọn họ. Cậu cảm thấy... thế nào?”

"Đến đây đi, nhân loại, để cho ta nhìn một chút lựa chọn của cậu."

Hilde dựa dẫm vào Kilou không thể đảo ngược, nhưng sự kiên trì này lại là điểm yếu lớn nhất của Hilde. Một khi Kilou bên này xảy ra vấn đề thậm chí phản bội, tương lai của Tinh Linh Tộc cũng rất có khả năng...

"Nếu quả thật đến đó cái tình cảnh, ta sẽ đưa ra lựa chọn của mình, cho dù là vạn kiếp bất phục, ta cũng nhất thiết phải bảo vệ dưới Vương Cơ Nghiệp. Đây là thân ta là thần tử, cuối cùng có thể làm được sự tình."

Đây là kết quả xấu nhất, nhưng dù sao cũng tốt hơn việc Tinh Linh Tộc bị hủy hoại trong tay một nhân loại ngay bây giờ.

"Nói đi... Lựa chọn của cậu là gì, nhân loại."

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận