My Plain-looking Fiancee...
氷高悠 ; Hidaka Yuu たん旦 ; Tantan
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 6

Chương 18: Vì đã có thứ để bảo vệ nên dù là một kẻ vô dụng như tôi

12 Bình luận - Độ dài: 2,560 từ - Cập nhật:

 ――――Những gì mà Yuuka nhận được từ tôi.

Khi câu hỏi ấy lại một lần nữa được ném thẳng về phía mình, toàn thân tôi như tê rần bởi dòng điện chạy dọc dây thần kinh.

Thế nhưng, tôi vẫn siết chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm vào bố vợ mà không rời mắt.

Để chuẩn bị cho ngày hôm nay, tôi đã gặp Raimu và đối mặt với quá khứ của mình.

Và tôi đã thanh toán xong nỗi ám ảnh mang tên “Nonoha Raimu” ôm ấp bấy lâu.

Cho nên――tôi tuyệt đối sẽ không né tránh.

“Cháu chỉ biết về Yuuka-san của ngày xưa qua lời kể."

Lần đầu tiên thấy Yuuka trong lớp――tôi nghĩ em ấy là một cô gái mờ nhạt, chẳng nổi bật gì.

Ngay sau đó, khi gặp mặt với tư cách là hôn thê do phụ huynh quyết định… tôi lại thấy em ấy có cùng sở thích với mình nhiều hơn tưởng tượng, và là người rất dễ nói chuyện.

Và bây giờ――tôi nghĩ em ấy là một người hồn nhiên, vô tư, khiến tôi cảm thấy yên lòng khi ở bên.

"Chuyện bị bạn cùng lớp bắt nạt đến mức phải nghỉ học, những ngày tháng đau khổ ấy. Rồi quyết tâm thay đổi bản thân, tham gia buổi thử giọng lồng tiếng, quyết chí lên Tokyo. Những ngày tháng nỗ lực làm diễn viên lồng tiếng mới vào nghề, nhưng không suôn sẻ, để rồi rơi vào chán nản. Cháu―người không ở bên cạnh em ấy―chỉ biết qua lời kể."

Đúng vậy. Thật sự là tôi không biết.

Tôi có nghe kể, nhưng vì chưa từng tận mắt chứng kiến… nên chỉ có thể tưởng tượng.

Nỗi buồn của Yuuka khi mất đi nụ cười.

Quyết tâm mạnh mẽ của Yuuka khi phá bỏ lớp vỏ của mình và bước ra thế giới với tư cách diễn viên lồng tiếng.

Những nỗi khổ tâm khiến Yuuka phải rơi lệ khi đối diện với sự khắc nghiệt của nghề.

"…Chuyện đó là điều không tránh khỏi thôi. Cháu và Yuuka vốn là người xa lạ. Việc hiểu hết lịch sử cuộc đời của đối phương… là điều bất khả thi."

"Vâng. Dù là người yêu, hôn phu hay bạn đời đi nữa――thì con người cũng chỉ bắt đầu gắn bó từ khoảnh khắc gặp nhau. Và chỉ có thể trao cho nhau những gì trong quãng thời gian sau đó… nếu là giữa những con người bình thường."

"……Ý cháu là sao?"

Bình thường thì, mối quan hệ giữa người với người――chỉ bắt đầu từ lúc gặp gỡ.

Thế nhưng, Yuuka có một gương mặt ở một chiều không gian khác.

Và tôi cũng có một gương mặt khác, người có thể gửi thông điệp đến em ấy ở chiều không gian đó.

Chính điều đó là――“câu trả lời” của tôi dành cho bố vợ.

"Nếu được hỏi Yuuka-san đã nhận được gì… thì đó là những ‘lời nói’ mà cháu đã liên tục gửi tới em ấy từ trước khi gặp nhau. Không phải gửi cho Yuuka-san, mà là cho Izumi Yuuna-san. Không phải với tư cách Sakata Yuuichi――mà là ‘Tử thần lạc cõi tình’."

Rồi tôi lấy ra từ túi xách tay chiếc hộp nhỏ màu đen.

Hướng về phía bố vợ, tôi chậm rãi――mở nắp hộp.

Bên trong là một chồng thư chất cao.

Đúng vậy. Đây là những bức thư hâm mộ mà 'Tử thần lạc cõi tình' đã viết gửi đến Izumi Yuuna.

――――Và đây là… những bản bị loại.

"……Bác xem qua có được không?"

"……Vâng. Mời bác."

Thành thật mà nói, để bố vợ đọc những thứ này… tôi thấy thật ngượng ngùng vì câu chữ còn vụng về.

Hơn nữa, đây lại là những bản tôi đã bỏ đi, nên càng thêm xấu hổ.

Nhưng lý do tôi giữ lại trong chiếc hộp này――là vì không thể vứt đi được.

Đến mức tôi muốn cất giữ cẩn thận… vì nó chứa đầy những cảm xúc dành cho em ấy.

『Yuuna-chan. Nhờ có em mà anh lại có thể bước ra thế giới một lần nữa. Cảm ơn em. Thật sự rất may mắn khi được gặp em.』

『Yuuna-chan. Buổi thu âm khi chưa quen chắc là mệt lắm nhỉ. Nếu buồn bã, ngủ một giấc là tốt nhất. Hôm nay hãy nghỉ ngơi thoải mái, rồi lại cho anh thấy nụ cười tuyệt vời ấy nhé.』

『Nụ cười của Yuuna-chan hôm nay cũng đã tiếp thêm sức mạnh cho anh. Đó là nụ cười anh yêu nhất trên đời.』

『Nụ cười của Yuuna-chan có sức mạnh làm mọi người vui lên. Cảm ơn em vì mọi khi. Anh cũng sẽ mãi mãi, hết lòng ủng hộ để Yuuna-chan luôn giữ được nụ cười ấy.』

Bố vợ lặng lẽ đọc từng bức thư của 'Tử thần lạc cõi tình'.

Trong lúc chờ đợi, tôi chợt nhớ tới lá omikuji mà tôi và Yuuka đã rút cùng nhau.

◇ Nhân duyên: “Sẽ có vấp ngã bất ngờ. Hãy giữ vững tinh thần.”

◇ Nhân duyên: “Nếu kiên trì sẽ thành. Hãy tiếp tục cố gắng.”

――――Quả thật là một vấp ngã bất ngờ.

Tôi đã lo lắng thật sự, và cũng suýt gục ngã thật sự.

Nhưng… vì Yuuka vẫn luôn kiên định tình yêu dành cho tôi, vẫn tiếp tục chạy không ngừng.

Nên để có thể đứng bên cạnh em ấy, tôi đã giữ vững trái tim mình, để rồi có thể đứng ở đây hôm nay.

Cuối cùng thì, đúng như Yuuka đã nói.

Nếu cộng lá omikuji của tôi và Yuuka lại――thì chỉ toàn là duyên lành thôi. Thật sự đấy.

"……Cảm ơn. Bác đã đọc xong rồi."

Sau một khoảng thời gian dài như vĩnh viễn, bố vợ cẩn thận cất lại những bức thư vào chiếc hộp.

Rồi ngẩng mặt lên như nhìn vào trần nhà――bố vợ cất lời.

"Yuuichi-kun――đây là ‘câu trả lời’ của cháu, đúng không?"

Dù hơi chùn bước, tôi vẫn đứng vững và dõng dạc nói.

"Vâng. Đây là ‘câu trả lời’ cho câu hỏi của bác――điều mà cháu có thể tự tin nói là Yuuka đã nhận được."

"――Quả thật, đó là những thông điệp ấm áp. Nhưng, đây là những gì được gửi tới Yuuka với tư cách diễn viên lồng tiếng phải không?"

"Đúng vậy, những bức thư này là gửi cho Izumi Yuuna-san. Thế nhưng, điều mà ‘Tử thần lạc cõi tình' muốn truyền tải――không phải chỉ là hình thức. Đó là thông điệp gửi đến ‘cô gái ấy’, người sở hữu sức mạnh làm mọi người mỉm cười, và là người tuyệt vời hơn bất cứ ai."

Tôi tiếp tục bày tỏ những cảm xúc chân thành, hình dung về ‘cô gái ấy’ với gương mặt thay đổi như kính vạn hoa.

"Khi gặp Yuuna-chan, nhân vật do Yuuka-san lồng tiếng… cháu như được tái sinh. Giọng nói dịu dàng ấy, được Yuuka-san thổi hồn――đã giúp cháu, người từng không thể cười, lấy lại nụ cười."

Ban đầu là Yuuna-chan.

Tôi nhận được thật nhiều sức mạnh và nụ cười từ Yuuna-chan trong thế giới 2D.

Nhờ vậy, tôi có được dũng khí để đứng dậy.

"Rồi cháu bắt đầu gửi thư hâm mộ cho Izumi Yuuna-san. Cháu muốn gửi lời cảm ơn đến người luôn tiếp sức cho cháu… và mong rằng, khi cô gái ấy buồn hay đau khổ, những lời của cháu có thể khiến cô gái ấy mỉm cười dù chỉ một chút."

Rồi đến Izumi Yuuna.

Tôi muốn cô gái ấy――ngây thơ và tự nhiên như Yuuna-chan――luôn giữ được nụ cười.

Và tôi đã muốn ủng hộ cô gái ấy mãi mãi.

――――Và rồi, tôi gặp Watanae Yuuka.

Vào một ngày tháng tư, khi hoa anh đào đang nở rộ.

"Biết được Izumi Yuuna-san chính là hôn thê do bố mẹ quyết định, cháu thật sự rất bất ngờ. Nhưng lý do cháu chọn ở bên Yuuka-san… không phải vì em ấy là Izumi Yuuna. Mà vì, dù là con người nào đi nữa――thì em ấy vẫn là người tuyệt vời."

Là Yuuna-chan. Là Izumi Yuuna. Là Watanae Yuuka――hôn thê của tôi.

Từ khi gặp nhau đến nay, đã có biết bao chuyện xảy ra.

Có nhiều niềm vui, cũng có những biến cố khủng khiếp.

Nhưng, vì Yuuka luôn mỉm cười ở bên tôi…

Nên để bảo vệ nụ cười ấy, tôi có thể dốc toàn lực đối mặt với bất cứ khó khăn nào.

Từ lần tình nguyện bị trùng với sự kiện.

Đêm lễ hội mùa hè khi Nihara-san gặp khó khăn.

Lễ hội văn hóa, nơi em ấy vượt qua quá khứ đau buồn thời sơ trung.

Lần đầu vừa đi du lịch ngoại khoá, vừa tham gia in-store live.

Và cả khi chạy đôn đáo vì Nayu vào dịp Giáng sinh.

――――Lúc nào cũng vậy.

"Yuuna-chan, Izumi Yuuna, Watanae Yuuka… tất cả không còn quan trọng nữa. Người mà cháu――mà cháu muốn yêu từ tận đáy lòng, là tất cả những điều ấy hợp lại thành ‘em ấy’!"

Sau khi chứng kiến bố mẹ ly hôn và trải qua một cuộc thất tình cay đắng hồi sơ trung tôi đã không còn muốn yêu đương với con gái 3D.

Tôi nghĩ mình sẽ sống như ‘không khí’, để tránh nhận những lời chỉ trích vô nghĩa.

Nhưng――dù tôi có tệ hại thế nào đi nữa.

Tôi đã tìm được thứ mà mình tuyệt đối muốn bảo vệ.

"Vì vậy, từ trước tới giờ, và cả sau này, cháu vẫn sẽ… bảo vệ nụ cười của em ấy. Cùng nhau tạo nên những ngày tháng vui vẻ đến mức bất giác bật cười. Bởi cháu tin, đó chính là thứ cháu có thể trao cho Yuuka-san!!"

Đúng vậy. Tôi muốn mãi mãi bảo vệ Watanae Yuuka.

Hôn thê quan trọng nhất của tôi――người tôi yêu hơn bất cứ ai trên đời.

"……Mãi mãi bảo vệ nụ cười của Yuuka. Đó là ‘câu trả lời’ của cháu sao, Yuuichi-kun?"

Bố vợ nhắc lại lời tôi, rồi nhìn tôi bằng ánh mắt sắc bén như lưỡi dao.

"Nếu bác nói, ‘Không gả con gái đâu’… thì sao?"

"Cháu sẽ trả lời là tuyệt đối không bỏ cuộc. Dù bị từ chối bao nhiêu lần, cháu cũng sẽ cúi đầu đến xin lại bấy nhiêu lần."

"Nếu muốn con gái bác, thì cho bác đấm một cái… thì sao?"

"Cháu sẵn sàng đưa má này ra. Dù bị đấm bao nhiêu cũng không sao. Chỉ cần có thể ở bên em ấy."

"……Cháu thật sự nghiêm túc chứ?"

"Vâng."

Không rời mắt khỏi bố vợ, tôi đáp.

Rồi đứng dậy khỏi ghế――dồn toàn bộ tâm huyết vào lời nói.

"Dù là Yuuna-san, Yuuka-san khi ở trường còn rụt rè, hay Yuuka-san hồn nhiên và tràn đầy năng lượng―― cháu đều yêu tất cả. Dù bị phản đối hôn nhân hàng ngàn lần, cháu cũng sẽ nói lại cảm xúc này hàng vạn lần. Cho nên――"

Tôi cúi đầu thật sâu.

"Xin bác hãy gả Yuuka-san cho cháu!!"

――――Chính vào khoảnh khắc đó.

Cánh cửa kéo mở ra… Yuuka với gương mặt đẫm lệ chạy ùa vào.

"Ê, Yuuka!? Em đang――"

"Em cũng… yêu anh Yuu-kun nhất trên đời!!"

Vừa hét xong, Yuuka đã ôm chầm lấy tôi.

"Khoan đã Yuuka!? Giờ không phải lúc để làm thế này đâu!?"

"Không sao! Vì em… yêu anh Yuu-kun nhất trên đời mà!!"

Trong lúc chúng tôi cãi qua lại, Isami và Nayu từ hành lang bước vào với vẻ mặt ngán ngẩm.

"……Haizz, Yuuka đúng là không biết kiềm chế."

"Mà… thế này mới đúng chất Yuuka-chan chứ?"

Theo sau họ là mẹ vợ và bố tôi, mỉm cười hiền hậu.

"Khoan, gì cơ? Chẳng lẽ mọi người――đều nghe hết ở bên ngoài!?"

"Đây là lần cố gắng cả đời của Yuuichi mà. Thấy được thằng quý tử trưởng thành thế này, thật mãn nguyện mà!"

Trời ạ… tôi chỉ thấy như mình vừa khắc thêm một vết nhơ mới vào lịch sử đen tối.

Yuuka buông tôi ra, rồi quỳ trên chiếu tatami――cúi đầu thật sâu về phía bố tôi.

"Cháu xin thề sẽ luôn hỗ trợ Yuuichi-san như một ‘người vợ’! Cháu hứa sẽ khiến anh ấy cười thật nhiều!! Nên… xin hãy giao anh ấy cho cháu!"

Bố tôi phì cười trước lời nghiêm túc ấy.

Rồi như bị lây, mọi người cũng bật cười.

Trong bầu không khí đó… bố vợ thò tay vào túi áo.

Và lấy ra một phong bì màu hồng, chẳng hợp chút nào với vẻ ngoài nghiêm khắc của ông.

……Khoan đã, đó chẳng phải là bản bị loại của thư hâm mộ “Tử thần lạc cõi tình” sao!?

Tại sao bố vợ lại có nó――

"Khi chuyện hôn nhân được đề xuất, bác không gật đầu ngay. Nhưng khi nhận cái này từ Sakata-san… bác lập tức nhận ra. Đó là cái tên mà Yuuka vẫn kể với giọng đầy vui vẻ mỗi lần gọi điện về."

Hả, nhận từ bố tôi?

Khi tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì, bố vợ tiếp tục.

"Yuuka có thể mỉm cười là nhờ ‘Tử thần lạc cõi tình’――là nhờ cháu. Nên bác đã chấp nhận đề nghị của Sakata-san. Nhưng… bác lo cháu yêu Izumi Yuuna chứ không phải Watanae Yuuka. Nên đã thử thách cháu――xin lỗi nhé."

"Không, không sao… nhưng mà bố!? Sao bác ấy lại có thư của con!?"

Đầu tôi loạn cào cào, quên luôn phép tắc, nhưng cũng chẳng còn tâm trí để bận tâm.

Bố tôi thì tỉnh bơ――nói như chẳng có gì to tát.

"À thì… bảo say rồi quên là xạo đấy! Xin lỗi nha!!"

"Trời… thật đấy à? Nói dối luôn, đáng sợ quá."

"Vì mấy chuyện này, nếu không tự tìm ra câu trả lời thì chẳng có ý nghĩa. Ha ha ha!"

Thảo nào… Bệnh nói dối của Nayu là di truyền từ ông già này mà. Tôi cũng chẳng còn sức để đùa theo nữa.

"Bác cũng xin gửi gắm Yuuichi cho con, Yuuka-san."

Cha tôi cúi đầu với Yuuka.

Tiếp đó, mẹ vợ bước đến trước mặt tôi――cúi đầu thật sâu.

"Bác nghĩ Yuuka và Yuuichi-san rất xứng đôi. Nên… mong con hãy chăm sóc con gái của bác thật tốt, Yuuichi-san."

Bị dòng cảm xúc của người lớn cuốn theo, Nayu và Isami cũng cúi đầu, cất lời.

"Nii-san có nhiều khuyết điểm, nhưng thật sự là người rất tốt!! Anh ấy chắc chắn sẽ làm Yuuka-san hạnh phúc――nên mong chị hãy chăm sóc Nii-san!"

"Yuuka hơi bướng bỉnh và hậu đậu, nhưng là người dịu dàng nhất mà em cảm thấy tự hào. Nên mong Yuu-niisan hãy chăm sóc chị ấy."

――Cuộc gặp mặt gia đình bỗng biến thành màn chào hỏi qua lại.

Giữa cảnh hỗn loạn đó, tôi định nói lại với bố vợ.

"Thưa bác. Xin lỗi vì đã làm ồn ào thế này. Ờm… xin phép được nói lại. Xin hãy――"

"……Không cần nói nữa. Bác đã hiểu rõ lòng con rồi."

Cắt ngang lời tôi, bố vợ――người vẫn giữ vẻ nghiêm khắc từ nãy――bỗng mỉm cười.

Nụ cười ấy, giống hệt khi Yuuka ở trường để lộ gương mặt thật.

"Yuuichi-san. Xin hãy chăm sóc con gái của bác――Yuuka."

Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

Absolute cinema!! 💯
Xem thêm
Peak as f, ko bỏ công 1 năm chờ đợi ✋🏻😭🤚🏻
Xem thêm
Main quá mạnh, peakkk
Xem thêm
Peakkkk 😭
Xem thêm
Nổ rồi
Xem thêm
nổ rồi các cháu ơi
Xem thêm
Peakkkk
THANKS TRANS
Xem thêm
thank trans chăm chỉ
Xem thêm